“Nn uuum…haaa, haaa….. ~”
Khi tôi dừng truyền ma lực sang cô ấy, Ludi thở dài một hơi thật sâu rồi dựa vào người tôi. Ánh mắt cô bồn chồn, mái tóc thì vương vấn mồ hôi dính vào đôi má và vầng trán, đó thực sự là thứ đã gây “rắc rối” cho tôi theo nhiều cách. Không, không phải “đã”, mà nó đang diễn ra ngay lúc này.
Tôi buông bàn tay ấm, hơi ươn ướt của Ludi ra.
“Ơ”
Cô ấy khẽ thốt lên nhỏ nhẹ.
Giờ thì, ma thuật ‘gift’ quái đảng đến mức nào cơ chứ? Từ lời Claris nói, cảm giác giống như được tận hưởng một buổi mát xa kỳ dị. ma thuật ‘gift’ Claris dùng lên tôi cũng không hề có kết quả giống như vậy. Trong trò chơi thì không sao, nhưng đằng này lại ở ngoài thế giới thực, tôi gặp rắc rối to rồi. Đặc biệt lại là ngay trước cuộc chiến nữa.
Nghĩ thế nào vẫn không tìm ra lý do tại sao. Nên tôi quyết định thuận theo tự nhiên. Dẫu vậy, vẫn có một vấn đề.
Tại sao chị Hatsumi với Nanami lại đang đứng xếp hàng trong khi nhìn về phía này như thể đang khao khát một điều gì đó?
Các thiên thần, bao gồm cả Nanami, về cơ bản họ đều hoạt động bằng ma lực, nên tôi có thể hiểu điều cô ấy muốn. Tôi đã từng thử dùng ma thuật gift lên cô ấy một lần như là để thí nghiệm, và vì cô ấy sử dụng ma lực trong chiến đấu, nên cô ấy cần thêm ma lực là điều không có gì lạ.
Thế nhưng, tại sao chị Hatsumi cũng xếp hàng? Ngay từ đầu, chị không hề phải dùng nhiều ma lực mà không phải sao?
Chị hãy nhìn sempai mà xem. Sempai đã đang nghỉ ngơi rất hợp lý… Ế, sempai đang não nề nhìn về phía Ludi… Chỉ, chỉ là tôi đang tưởng tượng thôi phải không?
Và thế là, tôi hứa với Nanami và chị Hatsumi sẽ dùng ma thuật ‘gift’ lên họ, khi chúng tôi chịu quay trở lại việc khám phá hầm ngục.
------
Sau đó, chúng tôi đi xuống vài tầng thì đặt chân tới tầng sáu. Điều duy nhất thay đổi trong trận chiến là việc Sempai tham gia tích cực hơn trong chiến đấu.
Có vẻ cô ấy muốn vận động sau khi đứng quan sát chúng tôi, nên hiện tại cô ấy đang dùng ma thuật để đánh quái.
Nhờ vậy mà sức chiến của chúng tôi được cô ấy hỗ trợ rất nhiều. Lý do là bởi chúng tôi đã chạm trán ‘Golem cát’, chúng là loại quái vật khắc chế Ludi.
Đúng như tên gọi, ‘golem cát’ hình thành từ cát. Đòn đánh vật lý của tôi không có hiệu quả, khi đánh vào, cát của chúng chỉ bị phân rải và lực tác động thì bị hấp thụ. Ngay cả khi tôi dồn đòn đánh tới tấp bằng ‘third hand’ và ‘fourth hand’, cũng không hề có dấu hiệu nào cho thấy chúng bị tổn thương. Điều tương tự xảy ra với Ludi. Ngay cả khi chúng bị đập bay vào tường bởi ngọn gió từ ‘Storm Hammer’, chúng cứ thế trở lại và tiến về phía cô ấy như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Tuy nhiên, nhờ việc chúng di chuyển chậm chạp, nên chúng tôi sẽ không bị chúng gây sát thương trừ khi có gì đó bất trắc xảy ra. Nhưng đồng thời, chúng tôi cũng bế tắc trong việc tìm cách tấn công.
Đó là khi sempai ra tay.
Đặc tính hệ thủy của sempai đặc biệt hiệu quả khi chống lại ‘golem cát’. Khi tiếp xúc với nước, những con ‘golem cát’ sẽ hóa cứng giống như những cục đất. Một khi bị hóa cứng, sẽ rất dễ dàng để nghiền nát chúng thành từng mảnh. Như vậy, những ‘golem cát’ trở thành những chiếc bao cát.
Cuối cùng, chúng tôi để Sempai lặp lại việc xối nước vào lũ golem trong khi đó tôi và Ludi tiếp tục công việc băm vằm chúng.
Tuy nhiên, đòn công kích cơ bản của Nanami, người đã lĩnh hội ma thuật [Explode Arrow] – Tiễn bộc phá lại là một ngoại lệ. Cô ấy có thể đánh bại đám golem trước cả khi Sempai dùng thủy phép để hóa cứng chúng, nên Nanami rất hữu dụng khi chúng tôi đối đầu với nhiều golem cát cùng một lúc. Nếu Sempai không giúp một tay thì vai trò mà Nanami phải gánh sẽ vất vả hơn nhiều.
Chưa kể, chẳng phải cô ấy học chiêu thức mới quá nhanh sao? Hay là do tôi chỉ đang tưởng tượng.
Nhờ thế mà cuộc chiến dễ thở hơn nhiều lần. Nếu một mình chinh phục hầm ngục này thì tôi đã gặp không ít rắc rối với đám golem rồi.
Ludi cũng sử dụng được thủy phép nhưng không thể ngang bằng Sempai được. Nếu cô ấy muốn thì cổ cũng có thể học được cả phép bộc phá, thế nên để cô ấy một mình chiếm hầm ngục này cũng chẳng thành vấn đề. Có điều, hiện tại Ludi đang tập trung phát triển phong thuật nên thủy phép của cô ấy không được hiệu quả. Dù sao, nếu đã chiến đấu theo nhóm, thì thay vì một cá nhân biết nhiều thứ, nên để một cá nhân giỏi một thứ sẽ tốt hơn.
Trong trò chơi thì cũng như vậy. Bình thường, sau khi bạn khiến một nhân vật của mình trở thành bậc thầy ở một khía cạnh nào đấy và có khoảng thời gian bị bỏ trống (ở lần chơi thứ hai), tất nhiên bạn sẽ cho nhân vật đó làm mọi thứ mà bạn muốn. Nếu một nhân vật đặc biệt mạnh về mảng nào đó, bạn chắc chắn sẽ đem họ ra sử dụng.
Tuy nhiên, với trường hợp của tôi thì lũ golem cát tỏ ra vô cùng khó chịu.
Tôi có thể bắn nước vào chúng nhưng điều đó hoàn toàn vô tác dụng. Nước tôi bắn ra còn chẳng với được tới điểm tôi ngắm tới bởi lượng nước quá ít ỏi, tôi không biết mình phải bỏ bao nhiêu thời gian với ma lực để có thể làm ướt toàn bộ cơ thể đám golem này nữa.
Phù phép hệ thủy cũng không có hiệu quả, golem cát không bị hóa cứng khi tôi đánh vào chúng và lực tác động vào sẽ bị hấp thụ. Khi tới mức như vậy, lựa chọn duy nhất mà tôi có là sử dụng ma công thạch.
Nhưng, liệu nó có đáng để sử dụng ma thạch hay không? Khi tôi suy nghĩ về vấn đề này, câu trả lời mà tôi có đó là cứ chạy còn hơn, chạy đến lúc nào bị bao vây thì mới chiến đấu. Vấn đề là đám golem lại cung cấp khá khá điểm kinh nghiệm, thành ra nếu có điều kiện thì nên chiến đấu với chúng.
“Vậy mới nói vì sao chiến đấu theo nhóm lại rất có lợi”
Do có những nơi tốt hơn cho việc cày cuốc, nên chỗ này xem ra không hiệu quả với tôi lắm.
Tôi phá tan những con golem cát mà Sempai đã xả nước lên và nhìn chúng biến thành các nguyên tố ma thuật với ma thạch. Khi tôi đang nhìn chăm chú vào chúng thì bỗng nhiên có ai đó gọi từ phía đằng sau.
“Vì sao em muốn mạnh hơn hả Takioto?”
Là Sempai nói.
“Em chỉ muốn trở thành mạnh nhất thôi…?”
Cảm giác tôi đã nói với Sempai về việc này trước đây, không đúng, chúng tôi chắc chắn đã bàn về chuyện này rồi.
“Ừ thì đúng là vậy… chỉ là chị cảm thấy em có vẻ hơi vội vàng…”
Có phải do tôi chinh chiến hầm ngục như thế này mỗi ngày? Bình thường đúng là chẳng có ai xuống hầm ngục nhiều như tôi vậy cả. Nhưng tôi nghĩ số lần luyện tập của Sempai từ trước tới nay phải gấp tôi nhiều lần ấy chứ.
“Làm gì có chuyện đó, nếu em trở thành người mạnh nhất thì nói phải đi đôi với làm chứ đúng không?”
Mục tiêu của tôi, không ai khác ngoài Hijiri Iroi, thằng chơi cheat.
Cậu ta nghiêm túc học hành trên lớp và thậm chí là đang chinh phục một hầm ngục khác vào lúc này. Chính cậu ta nói rằng mình đang thử thách một hầm ngục khác ở thời điểm hiện tại. Với cả, do nơi này là một hầm ngục độc quyền từ cửa hàng, nên việc hắn không có thông tin về nơi này cũng không có gì lấy làm lạ.
Chả là, hành xử của Iroi cho thấy cậu ta giống một người mới chơi trò này lần đầu và không chút kiến thức nào về trò chơi.
Hiện giờ, tôi có lẽ đang mạnh hơn Iroi, khá chắc là như vậy. Tuy nhiên, chính xác bởi hắn đang theo một hướng đi bình thường, nên hắn sẽ trở nên mạnh hơn theo cách thông thường mà một nhân vật chính thường được hưởng. Và trong trường hợp hắn phế quá thì tôi cũng đã lên kế hoạch giúp hắn một tay rồi.
Vậy nên từ giờ trở đi, Iroi sẽ tiếp tục học những kỹ năng độc nhất, hữu dụng hơn và tiếp tục phát triển sức mạnh dùng cheat của mình. Nếu đã định bắt kịp hắn thì cách làm thông thường sẽ không có hiệu quả. Tôi phải tận dụng thứ mình có thể tận dụng ngay từ đầu, tôi nghĩ việc cần làm đó là trở nên mạnh nhất có thể.
May thay, tôi có một vũ khí, đó là thành quả nghiên cứu của các quý ông, mang tên [Tri thức trò chơi]. Và khả năng có một không hai của Takioto Kousuke, nhân vật bị cho là yếu nhưng không tới nỗi tệ trong trò chơi.
Dựa vào cách chiến đấu của tôi, chiến thắng là hoàn toàn có thể, tôi chắc chắn sẽ biến điều đó thành sự thật.
Ngoài ra, người tôi phải vượt qua không chỉ có Irioi. Mà còn những quái nhân mang danh Tam cường nữa.
Tôi nhìn thẳng vào Sempai.
Hôm nay Sempai diện một bộ Hakama màu xanh tối. Tóc cô ấy búi đuôi ngựa chạy dài xuống lưng. Phần gáy cô ấy là phần tuyệt vời nhất. Nó tuyệt vời tới mức, nếu gáy cổ của cô ấy là một cái chén cơm thì tôi xin ăn chay hết ba chén đầy mà không cần đồ ăn kèm. Cô ấy lúc nào cũng xinh đẹp hết ấy, nhưng hôm nay cô ấy còn đẹp hơn.
“Chị không muốn mình mạnh hơn sao?”
“Chị muốn nhưng………..”
Cô ấy không nói gì mấy nhưng tôi hiểu điều cô ấy muốn nói.
“Vậy thì cùng nhau trở nên mạnh hơn thôi. Hãy rủ thêm cả Ludi và cùng nhau chinh phục tầng 100 của hầm ngục Tsukuyomi nào”
Mà thực ra có tổng cộng 101 tầng cơ…… thôi thì chưa nhắc tới nó vội. Vấn đề còn lại là cái hầm ngục sẽ xuất hiện sau khi chúng tôi đánh bại hầm ngục Tsukuyomi. Chậc, tôi có lẽ sẽ phải để nó cho Iroi thôi.
“Fufu, em nói gì vậy. Tầng cao nhất được xác nhận là tầng 87 đó em biết không?”
Sempai cười lên khi nói vậy.
Phải, mới chỉ có 87 tầng được xác nhận đã chinh phục.
“Em khá nghiêm túc về chuyện này… ngoài ra, chẳng phải sẽ khả thi khi chúng ta cùng nhau chinh phục sao?”
Xem xét vị trí của Sempai ở thế giới này, cô ấy là phó trưởng ban kỷ luật, là người đứng thứ hai từ trên xuống và thậm chí trong trò chơi gốc còn được ca ngợi là một người chăm chỉ tới nhường nào. Không bao giờ tôi có thể được ở chung tổ đội với cô ấy,
Trong trò chơi, bạn đề nghị là cô ấy sẽ tham gia tổ đội cùng, nhưng ở trường hợp bình thường thì cô ấy sẽ phải ưu tiên nhóm mà cô ấy tham gia trước đó đúng không? Không bao giờ có chuyện cô ấy lại ưu tiên một tổ đội từ trên trời rơi xuống như của tôi cả.
“Hưm hưm”
Khi nghĩ đến việc bị cô ấy từ chối, Sempai nở nụ cười.
“Được thôi. Nếu được rảnh thì chị sẵn lòng tham gia với em. Chị hứa đấy, chị sẽ chinh phục nó cùng em”
Cô ấy vỗ vào lưng tôi rồi đi về phía mọi người.
Tôi lẽo đẽo theo sau mái tóc đuôi ngựa đang lắc lư của cô ấy, cùng phần gáy trắng nõn và một vòng ba cân đối nữa.