Hầm ngục được lấy làm vũ đài cho trận đấu của chúng tôi với Gabby là [Đạo Hoàng Hôn]. Đó là một trong những hầm ngục tôi buộc phải chinh phục… Mà thực ra không phải đâu.
Trong game, đây là hầm ngục người chơi có thể vượt qua vào giai đoạn giữa của trò chơi. Nó thuộc một trong những hầm ngục được mở khóa khi người chơi gia nhập Tam Hội và là nơi diễn ra các sự kiện của ban lễ nghi.
Hầm ngục đó không quá khó. Kẻ địch không thuộc dạng mạnh trừ khi tới gần phần sâu nhất của hầm ngục. Thực ra nó là hầm ngục được mở khóa sau khi gia nhập Tam Hội, nên với những ai tăng sức mạnh bình thường theo diễn biến trò chơi thì có vẻ nó là một hầm ngục dễ.
Trong một pha vượt hầm ngục thông thường, điều duy nhất người chơi cần để ý trong đầu đó là những cạm bẫy. Có điều những cái bẫy ở các hầm ngục đó cơ bản đến mức người chơi có thể phát hiện bằng kỹ năng phát hiện bẫy cấp thấp, đến tôi cũng có thể xử lý chúng dễ dàng với chiếc nhẫn của mình.
Các vật phẩm nhận được ở đó tương ứng với cấp độ của chúng, tất cả chúng đều tốt nhưng không hề hấp dẫn tôi tới mức đó. Những chiếc nhẫn tôi có được từ hầm ngục hồi đi cùng Ludi và mọi người còn hiếm hơn và thậm chí có hiệu năng cao hơn.
Tuy nhiên, những hầm ngục được thêm vào các gói DLC Magiex thường có xu hướng chứa vật phẩm mang giá trị chêch lệch với độ khó của hầm ngục. Số nhẫn đó không phải ngoại lệ. Thế nên tôi mới ưu tiên các hầm ngục DLC hơn mấy cái hầm ngục thông thường.
Chưa kể, quái vật xuất hiện trong [Đạo Hoàng Hôn] cũng rất đại trà trong các hầm ngục khác, nên không có gì đặc biệt đáng chú ý. Vật phẩm thì không có gì đáng để quay đầu nhặt.
Tóm lại là không có giá trị gì trong việc chinh phục nó.
Mỗi tội, hầm ngục [Đạo Hoàng Hôn] lại là nơi không thể bỏ qua đối với các quý ông, quý bà, những người đã gia nhập ban lễ nghi. Đặc biệt là những người muốn thu thập các CGs (ảnh minh họa)
………Dù sao thì.
“Chủ trì Benito không tới nhanh hơn được à”
“Chúng ta đáng số phải ở trong hầm ngục 5 phút trước rồi”
“Mặc dù hiểu rằng anh ấy phải nộp đơn đăng ký bổ sung để được sử dụng hầm ngục này, nhưng… có cảm giác giờ mình như người thừa vậy, nên chỉ mong việc này kết thúc càng sớm càng tốt”
Dứt lời, tôi quay sang nhìn hai cô gái đang cãi nhau trước mặt mình.
“O-hohohoho. Cô đã sẵn sàng để bò xuống trước mặt ta chưa?”
“Tôi thắc mắc không biết đứa nào mới phải bò đấy?”
Người đáng số bị Gabby khiêu chiến phải là tôi mới đúng. Vậy mà nhìn vào tia lửa lóe ra giữa họ, cho tới cách họ cười giễu lẫn nhau, mà sao tôi có cảm giác bản thân thừa thãi đến vậy? Phải, rõ ràng lúc này tôi đang bị cho ra rìa mà.
“Cậu chủ, chẳng phải giờ là lúc ngài nên dùng voice nam tính của mình sao?”
“Ta chẳng hiểu tại sao cần có voice nam tính ở đây, nhưng nó thật sự giải quyết ổn thỏa chuyện này ư?”
Cả hai bọn họ đều đang vận cường thể, chắc họ không tự dưng lao vào đấm nhau đâu nhỉ? Với cả tại sao Nanami lại phát âm từ voice của Tiếng Anh giỏi như vậy? Mặc dù tôi cũng đáp lại em ấy bằng đúng từ đó luôn.
“Xin cậu chủ hãy yên tâm. Em đã tính trước việc này sẽ xảy ra nên đã chuẩn bị kịch bản để ngăn họ lại rồi. Do vậy mà tối qua em mất ngủ đó”
“Em không phải bận tâm về những chuyện vô nghĩa như vậy, chịu khó ngủ đủ giấc đi. Nhưng dù sao cũng đã mất công rồi, nói ta nghe xem”
“Các quý cô, xin đừng tranh giành nhau vì ta nữa! ta quả là một kẻ có tội mà….!”
“Nói vậy thì đến Yuika cũng quay lưng với ta luôn mất”
Về phía Gabby thậm chí còn tồi tệ hơn. Đó là một câu mà chủ trì Benito sẽ nói, chứ tôi nhất định không bao giờ thốt ra cái câu ấy.
“Đừng lo mà cậu chủ, lúc đó em sẽ ngay lập tức xuất hiện thật ngầu để níu lấy cánh tay ngài”
Nanami thật sự ôm lấy cánh tay tôi khi nói câu đó. Phải rồi, hai quả đồi của cô ấy thật mềm mại.
“Ngài sẽ chỉ chơi với mình em thôi nhỉ! đó, rồi cứ thế tiếp diễn”
“Có mà hai người họ sẽ chết đứng không nói thành tiếng ấy. Mà em lấy cái đó từ phim nào thế?”
Nơi này thể nào cũng náo loạn hơn cho mà xem.
Với cả sao em ấy lại nới lỏng ra rồi, quấn chặt tay tôi thêm một chút cũng được mà?
“Sau đó, em còn lên kịch bản cho câu chuyện về ngài cùng với những người chúng ta gặp ở lớp nấu ăn, lên đường đả bại Hắc Ma Vương nữa cơ, chỉ tưởng tượng thôi mà em háo hức lắm luôn. Em nghĩ nó nên được chuyển thể thành phim là vừa…!”
“Cái kiểu kịch bản gì vậy trời….”
“Đặt cho nó cái tên đơn giản thôi, [Thiên thần ánh sáng Nanami – hồ sơ vụ án về nàng hầu gái được thuê]
“Thật là, cái cốt truyện kiểu gì vậy…. đã thế một cô nàng hầu gái từ trên trời rơi xuống lại thành nhân vật chính luôn là sao!? Thứ đó không bao giờ bán được đâu, nên từ bỏ đi”
Mà đằng nào em ấy cũng không thèm nghe tôi nói. Giống như mọi khi.
“Em hiểu mối quan tâm của cậu chủ là gì rồi. Ý ngài là về nhạc phim đúng không?”
“Ta nghĩ kịch bản và nội dung là thứ cần được lo trước đấy, chứ không phải nhạc phim đâu”
Lý do gì khiến tôi phải quan tâm tới nhạc phim chứ, từ nhạc phim thậm chí còn chẳng xuất hiện trong đầu tôi ngay từ đầu.
“Nhạc phim cứ để Ludi-sama hát, thể nào cũng thành đề tài nóng hổi cho cả thành phố”
Để đấng tiểu thư nhà Trefle hát nhạc cho phim của em ấy, thì không thành chủ đề nóng mới là lạ đấy. Chưa kể cô ấy còn lâu mới làm điều đó.
“Để Yukine-sama chơi trống đi. Em sẽ lo phần ghi ta, một thứ em chưa từng chơi bao giờ”
“Nếu đã chưa chơi bao giờ thì sao ta để em chơi được!”
Làm gì có thời gian cho việc đó. Đúng hơn là chẳng ai trong số bọn tôi chơi được ghi ta thì phải? hình như có Ludi chơi được violin.
“Để Hatsumi-sama chơi đàn, còn cậu chủ thì…. Chơi trống lắc tay tambourine nhé?”
“Sao trông em hoài nghi vậy? Với cả tại sao lại là trống lắc? Nếu theo nhịp điệu thì phải là trống gõ mới hợp chứ?”
“Tên ban nhạc thì chúng ta sẽ ghép tên mọi người vào thành [Hatsuyikinanatambourine]”
“Thậm chí còn chẳng có tên ta nữa, với cả ta thực sự phải dính với cái trống tambourine đấy sao”
Tại sao em ấy cho tên 2 người kia vào trong khi lại gán tôi với cái trống lắc tay? Từ đầu trống lắc tay là thứ đại diện cho tôi chắc?
Mà em ấy không thêm cô Marino với Claris à?....Claris chắc là…. Cô ấy chắc chơi được trống gõ, còn cô Marino… chắc là kẻng tam giác nhỉ? Không, tự dưng tôi lại nghĩ chị Hatsumi hợp với cái đó hơn. Vậy có lẽ để cô Marino chơi đàn chăng?
“Kou thú vị thật đấy”
Chị Shion lầm bầm trong lúc nhìn về phía mọi người với vẻ thích thú.
“Sao chị lại nói em như thế?”
Trong một tình huống thế này, chị ấy phải nói về Nanami, Yuika và Gabby đang cãi nhau mới đúng chứ. Tôi đã làm gì đâu.
“Sao cơ, cậu vẫn không biết à?.... Thôi được. Nhưng cậu đã nghe chuyện chưa?”
“Chuyện gì chị?”
Chị ấy nhếch mép, ẩn khóe miệng phía sau chiếc quạt gấp của mình rồi trả lời.
“Về việc Yukine mời Yuika vào ban kỷ luật”
Do đây có vẻ là một câu chuyện dài, tôi để Yuika lại cho Nanami lo liệu.
Dĩ nhiên tôi đã biết chuyện đó. Không, tôi đã lường trước mọi chuyện sẽ thành ra thế này, nhìn cách chị Yukine hứng thú với Yuika lúc ở Thành Karakuri là rõ. Em ấy còn thân với cả Ludi nữa. Ngoài ra, tuy đôi khi có hơi phiền phức một chút, nhưng em ấy hoàn toàn có thể tự bảo vệ bản thân mình. Em ấy nói chuyện cũng rất vui.
Về phần năng lực, tính cách khiêm tốn của em ấy có lẽ là điều khiến chị Yukine cảm thấy thích thú. Cả về phẩm chất chăm chỉ lẫn việc em ấy muốn được cùng luyện tập với chúng tôi cũng góp một phần vai trò.
Đúng hơn, chẳng mấy ai là không hứng thú với một cô bé như vậy cả. Đã thế em ấy còn xinh nữa chứ.
“Thực ra em vốn có mặt lúc hai người họ nói chuyện. Điều khiến em ngạc nhiên là Yuika không hề trả lời ngay. Với lại… em dám chắc là bên hội học sinh cũng đã liên hệ với cô ấy rồi”
“Phải. Hội trưởng cũng đã nhắc tới Yuika lúc cô ấy tới ban lễ nghi để bàn chuyện về cậu đó”
“…Em tưởng chuyện đó nên được giữ bí mật chứ?”
“À thì tại chị thấy cứ đà này, cậu sẽ là người chiến thắng áp đảo thôi. Nên chị tính chọc cậu tý ấy mà”
“Sao chị dám chắc như vậy trong khi còn chưa thử tài năng của em thế?”
“Cậu một mình cân tầng 40 còn gì? Đến chị cũng phải bó tay thôi” Chị ấy lẩm bẩm.
Trước khi tôi kịp đáp lại, chị Shion đổi chủ đề.
“Được rồi, về chuyện Yuika, có vẻ hiệu trưởng đã để ý tới cô bé từ trước. Chị nghĩ vì thế mà hội học sinh mới hứng thú với cô bé ấy”
“Ra vậy, hóa ra là do cô Marino”
“Người hứng thú với em ấy không chỉ có hội học sinh. Mà cả ban kỷ luật nữa. Vậy nên chị và chủ trì đang tính hôm nay mời em ấy vào ban, bọn chị muốn biết ý kiến của cậu”
“Hả?” tôi vô tình nghiêng cổ rồi thốt lên.
“Chờ đã. Không phải hôm nay ban lễ nghi định chiêu mộ Gabb-…… Gabriella-san sao?”
Tự dưng… tôi có thể đoán chuyện gì đã xảy ra. Có lẽ đó là lý do khiến Gabby cực kỳ nổi nóng.
Nghe tôi nói vậy, chị Shion giơ hai tay lên dặn tôi bình tĩnh.
“Đừng nhìn chị bằng ánh mắt đáng sợ ấy. Không mời Gabriella vào ban là quyết định của chủ trì Benito”
Tôi có nhìn chị ấy như vậy ư? Nếu có thì là do tôi không cố ý.
“Em còn tưởng hai người đã mời cô ấy rồi. Cô ấy trông có vẻ là một người có năng lực”
“Hô…. Ngạc nhiên thật đấy”
“Ngạc nhiên?”
“Phải đó. Chị cứ nghĩ cậu có ấn tượng không tốt lắm với Gabrilla”
“Dĩ nhiên, lúc nào cần thì em vẫn ghi nhận lời chỉ trích từ người khác. Ít nhất về khía cạnh học thuật là cô ấy chắc chắn hơn em rồi. Em không nghĩ đó là thứ có thể đạt được qua một đêm”
Về sức mạnh chiến đấu, tôi nghĩ cô ấy vẫn đứng dưới các nữ chính, nhưng bởi tính cách chịu khó của mình, cũng như bao nữ chính bình thường khác, cô ấy không hề gây thất vọng. Người chơi nào mà thích Gabby là chắc chắn sẽ sử dụng cô ấy.
“…Đúng như chị nghĩ, chủ trì tương lai của ban lễ nghi nên thuộc về cậu đó Kou”
“Tự dưng chị nói gì vậy?”
“Gì chứ. Chị chỉ kỳ vọng nhiều vào Kou thôi”
“Thế á, đằng nào em cũng sẽ vượt Shion-san và trở thành kẻ mạnh nhất thôi”
“Fu, hahahaha, nói thẳng ra luôn kìa. Cậu thật sự nói ra kìa. Buộc lòng chị phải ngừng đùa giỡn vậy, kẻo cậu lại vượt qua chị thật mất”
Chị Shion cười và nói vậy, giống như đang trông chờ vào điều đó.
Nhìn chị cười, tôi quyết định hỏi chị về những việc mình còn đang tò mò.