Những gì Gabby đòi hỏi chúng tôi, cho tới hiện tại đều đúng y như tôi dự đoán.
“Nếu ta thắng, ngươi hãy tự giác rời khỏi vị trí trợ lý cấp dưới. Còn CÔ! Cô phải khấu đầu xin lỗi ta vì cái thái độ thất lễ của mình từ trước tới giờ!”
“Hả-aa? Vậy nếu tôi thắng cô cũng phải khấu đầu trước tôi nhé. Anh Takioto! Ả đầu khoan này lại ăn nói vô tội vạ rồi, anh không phản ứng gì sao? Làm gì đó với cô ta đi anh”
“À, đằng nào anh cũng thắng thôi nên…”
“Cậu chủ hiển nhiên là sẽ thắng rồi”
“Kiiiiiiiiiiiiii! Đây là lần đầu tiên có người xúc phạm ta tới mức như vậy!”
“……..Chẳng hiểu sao, vụ này ngày càng trở nên thú vị♪” Nanami hí hửng
Còn chủ trì Benito là nguyên nhân chính dẫn tới cả cái vụ việc này, thì cứ đứng cười hệt như nó chẳng liên quan gì tới anh ta vậy.
Có ti tỉ lời tôi muốn gửi tới anh ta, nhưng rõ ràng đó không phải điều tôi nên làm vào lúc này.
“Giờ là về luật lệ… có cần ta phải giải thích không?”
Chỉ có vài điều luật. Ba chúng tôi cùng lúc tiến vào hầm ngục để chinh phục nó. Người đầu tiên đặt chân tới tầng 5, nơi có Shion-san đứng chờ, sẽ là người dành chiến thắng. Không giới hạn về vũ khí và vật phẩm sử dụng. Nếu gặp nguy hiểm, sẽ được phép sử dụng vật phẩm để bỏ chạy khỏi hầm ngục.
Tôi thấy luật lệ như vậy là rất đơn giản.
Lý do chọn tầng năm nhiều khả năng là bởi tất cả sẽ phải tập trung tại tầng của boss.
Hầm ngục [Đạo hoàng hôn] là nơi có nhiều đường chinh phục.
Tồn tại bốn cổng ma thuật (vòng tròn ma thuật) dịch chuyển người đi vào tới tầng kế tiếp. Mỗi một cổng lại có đích đến riêng ở mỗi tầng khác biệt, nên về cơ bản chúng tôi sẽ không chạm trán nhau. Dù vậy, tùy vào cung đường việc tình cờ gặp nhau vẫn là điều có thể.
Duy nhất có tầng boss là ngoại lệ. Bởi tất cả các con đường đều hội tụ về đó, nên tầng năm mới được chọn làm vạch đích.
Chắc hẳn Shion-san đang chờ chúng tôi ở vùng an toàn phía trước chỗ boss.
“Vâng, không sao đâu. Em, Yuika và Gabriella, mỗi người sẽ bước vào một cổng ma thuật khác nhau để chinh phục hầm ngục. Sau đó chúng em sẽ gặp chị Shion đang đợi ở tầng năm để dành chiến thắng phải không?”
Tầng năm sẽ đơn giản thôi. Cả với tôi lẫn các cô gái.
Nhưng xét về mặt tương thích. Họ vốn có lợi thế trước những con quái trong hầm ngục này hơn tôi.
“Ừ, mấy đứa sẽ ổn thôi.... Cũng muộn rồi đấy, bắt đầu nào. Shion chắc cũng tới đích rồi. Tới lối vào hầm ngục đi”
Dứt lời, chủ trì Benito đi vào cổng ma thuật.
“Mới tưởng tượng hình ảnh các ngươi bò rạp dưới đất đã làm ta phì cười rồi Ohohoho!”
“Tôi tự hỏi ai mới là người sẽ bò rạp dưới đất cơ đấy”
Chúng tôi theo chân chủ trì Benito tới lối vào [Đạo Hoàng Hôn].
Tôi chống tay lên bức tường bên trong và đứng chờ Yuika. Nanami có lẽ muốn xác nhận điều gì đó, em ấy nhìn về phía mấy cái cổng ma thuật rồi bàn đôi điều với chủ trì Benito.
Tôi đợi Yuika với Gabby vào cổng ma thuật rồi mới theo sau họ.
“Chọn cổng nào giờ nhỉ….”
“Xì, Ta thế nào cũng được, nên ta chọn cái ngoài cùng bên phải!”
Trong lúc Gabby đang mỉm cười khẳng định.
Thì cô ấy vấp chân vào phần đất gồ ghề, khiến cô phải với tới bức tường để giữ thăng bằng.
“Á ra!”
“Hứ, nếu cô cứ ngã lăn qua nơi này luôn thì cũng được luôn đấy….!”
“Cô vừa nói gì cơ……..?”
Gabby vừa định nổi cáu càm ràm với Yuika thì không kịp nói hết câu.
Ù Ù Ù Ù Ù, tiếng vang vọng dồn vang như thể có vật thể nặng trịch rơi xuống làm mặt đất rung chuyển. Tất cả mọi người ngoại trừ tôi và Nanami chắc hẳn đang hoảng loạn. Nhất định họ đang thắc mắc chuyện gì vừa xảy ra.
Ngay sau khi mặt đất rung chuyển, thứ gì đó trông giống cổng ma thuật với vô vàn ký tự hiện lên phía dưới chân Yuika và Gabby.
“Hiii”
Gabby một lần nữa mất thằng bằng trước cơn rung chấn này. Gabby vô tình mà như hữu ý giẫm lên một trong số ký tự dưới sàn. Tiếp đó, Yuika ở gần đấy cũng giẫm lên một cái ở dưới chân.
Rồi họ bước lên năm chữ cái, trong khi âm thanh vang dội lên hệt tiếng nhạc hiệu.
“Là thật đó à!” Tôi ngạc nhiên lẩm bẩm
Tuy nhiên tôi không có thời gian để kinh ngạc. Cổng ma thuật dưới chân Gabby đã kích hoạt và những đóm ánh sáng nổi lên như đom đóm.
Phải, chắc chắn là nó, cổng ma thuật dẫn đến tầng bí ẩn.
Đáng tiếc là Yuika ở gần nên cũng bị kéo vào. Em ấy nhìn thẳng về phía tôi trong khi bị chùm ánh sáng bao bọc lấy.
Thế là, cuối cùng nó vẫn xảy ra.
Tôi gần như biết chắc việc này sẽ xảy đến, đó là lý do tôi ở sát họ nhất có thể.
“GABRIELA”
Khoảnh khắc tôi nhảy về phía ánh sáng, giọng của chủ trì Benito vang lên từ trong hang động. Nghe thấy giọng anh ấy, tôi chợt nảy ra một điều trong khi bị ánh sáng nuốt chửng.
Nhìn chủ trì Benito hoảng hốt như vậy trông ngộ thế nhỉ.
Tầm nhìn tôi trở nên trắng xóa.
Thứ cuối cùng tôi nhìn được, đó là Nanami đang cúi đầu như thể muốn nói [Chúc ngài bình an]
Dưới góc nhìn nào đó, Gabriela Evangelista là một nhân vật luôn đáp lại sự kỳ vọng của người chơi.
Giống như vẻ bề ngoài, tính cách cô ấy luôn thể hiện rằng, bản thân lúc nào cũng cười Ô hô hô hô, ngoài ra thứ quan trọng nhất, đó là cô ấy đáp ứng được kỳ vọng của người chơi trong trận chiến.
Một phần trong tôi cũng nghĩ cô ấy đáp ứng được kỳ vọng của mình.
Tôi chưa nghĩ trên đời lại có ai đó có thể dễ dàng nhấn vào một nút trên tường, tình cờ kích hoạt chính xác mật mã trên cổng ma thuật theo cách như vậy. Khả năng đó rõ ràng không phải là điều một con người bình thường có thể làm được. Vậy mà, nếu người đó mà là Gabby hay cô giáo ngập nợ (Luijia) thì lại hoàn toàn có thể. Liệu có phải nét quyến rũ của họ khiến tôi nghĩ rằng họ làm được không?
Dẫu sao cũng chẳng có gì ở đích đến của cái cổng ma thuật này. Chỉ là một tầng ẩn của hầm ngục mà thôi.
Các sự kiện diễn ra cho tới hiện tại đều nằm trong dự tính của tôi. Thế nên tôi gắng sức để ở gần Yuika và Gabby. Tùy thời điểm tôi sẽ để Nanami ở cạnh họ. Vậy nên tôi mới kịp tới chỗ họ
Tuy nhiên, nếu có điều nằm ngoài dự đoán thì đó là vẻ mặt của họ sau khi dịch chuyển.
“GYAAAAAAAAAAAAAAAAAA”
“KYAAAAAAAAAAAAAAAAAAA”
Đột nhiên tôi bị cảm giác không trọng lực bủa vây, tôi hoảng loạn trong phút chốc nhưng nhanh chóng tìm kiếm hai người họ. Khi tìm thấy, tôi kéo dãn khăn quàng về phía các cô gái.
Trong lúc rơi tự do, Yuika tự mình nắm lấy tấm khăn, ngược lại tôi phải quấn khăn quanh người Gabby mới hòng tóm được cô ấy.
Ngay khi đỡ được họ, tôi kéo hai người lại rồi dang rộng hai tay, BUNG DÙ CƠ BẮP… nhầm, tôi bung khăn quàng ra.
Tôi cảm thấy tốc độ rơi đã chậm lại một chút, nhưng cứ đà này va chạm với mặt đất là điều không thể tránh khỏi.
Tôi nhất định phải bảo vệ họ, tôi dụng phép cường thể, đồng thời được Yuika phù trợ phép phòng thủ.
Quả thực tôi đã kinh ngạc. Mặc cho trước đó em ấy hét nhăn cả phổi nhưng dường như não của cô bé vẫn minh mẫn trước một tình huống nguy nan tới vậy. Trái ngược hẳn với Gabby, nàng ta hét như chưa từng được hét và dí chặt lấy chiếc quần lót màu trắng của mình. Nhưng dẫu sao Gabby trông vẫn rất dễ thương.
Nhưng lý do gì khiến Yuika chỉ buff phép lên mỗi mình tôi?
Không hẳn là tôi không biết lý do, chắc là vì em ấy muốn nói rằng [hãy làm gì đó đi anh Takioto] hoặc thứ gì đó kiểu như vậy.
Tôi liền mở rộng tấm khăn tới tối đa và tạo hình nó dưới dạng một chiếc dù. Tốc độ rơi đã giảm thêm. Như này là đủ giúp chúng tôi chịu được va đập. Đó là tôi nghĩ vậy, nhưng dù sao lo lắng là không cần thiết.
Lúc chúng tôi tiếp đất, chân tôi khuỵu xuống và cơn sốc từ cú va chạm không truyền tới cơ thể.
Chân tôi dường như chẳng khác nào một tấm đệm.
Tôi cảm giác giống như có một quả bóng nước ở bên dưới. Chúng tôi tiếp đất trên một sàn nhà chứa đầy chất nhờn, tôi dựng hai cô gái dậy bằng tấm khăn của mình, đưa họ rời khỏi chỗ hạ cánh đầy kì quặc này rồi thả họ xuống.