“U dô-oo”
Khi tôi bổ thanh kiếm gỗ xuống, Claris không ngừng tiến lên phía trước và chỉ cần xoay cơ thể để né tránh. Cô vận phép cường hóa lên chân mình và sử dụng động lực để thực hiện cú đá xoay.
“Fu”
Tôi nhanh chóng chặn cú đá lại bằng Third Hand.
Lúc đó tôi còn phân vân việc khóa chân cô ấy lại, nhưng quyết định của tôi là “không”. Sức mạnh nằm sau cú đá đó thật sự khủng khiếp, tất cả những gì tôi có thể làm là chặn nó lại. Tôi thậm chí còn không thể đứng vững, cú đá ấy còn in hằn dấu vết trên mặt đất nơi cô ấy sượt qua.
“Sức mạnh đáng nể… mặc dù cô ấy trông mảnh khảnh như vậy”
Điều này tương tự với Mizumori-sempai.
“Hỡi linh hồn của gió…”
Đáng chết.
Thấy Claris-san đang niệm phép, tôi lập tức thu hẹp khoảng cách.
Tuy nhiên, tôi không thể cản cô ấy lại.
“Cuồng phong”
Giống như tôi bị một trận đại cuồng phong tấn công với vận tốc cực đại, người tôi bị thổi lên không trung.
“Uwwaaa, tôi đang bay…. đang bay nè-eeee”
Tôi hóa cứng Fourth Hand và đập xuống nền đất. Bằng cách nào đó tôi kháng được cơn gió nhưng….
“không nhìn thấy gì hết vậy….”
Cơn gió thổi lên những hạt bụi xung quanh chúng tôi, điều này hạn chế tầm nhìn phía trước xuống còn vài mét ít ỏi.
Cô ấy sẽ tấn công ở hướng nào?
Tôi đã dùng Fourth Hand để ngăn mình không bị thổi bay đi nơi khác, nên chiếc khăn giờ chỉ có thể trải rộng được một nửa khả năng. Nếu tôi bị đánh vào điểm mù, chắc chắn tôi không thể phòng thủ.
Nếu đã không thể nhìn được phía trước hay phía sau thì tôi sẽ phòng thủ phần lưng. Nếu đòn tấn công từ phía trước…. tôi sẽ dùng kiếm để đỡ.
Quyết định đưa ra, tôi cho tấm khiên ra sau lưng và sẵn sàng với thanh kiếm của mình.
Claris-san chắc chắn sẽ tấn công trước khi lớp bụi này kịp tan.
“Phía trước ư, thật sao…..!”
Cô ấy đánh bật thanh kiếm tôi giữ trước tay và đá bay tôi đi.
Tôi lăn lóc trên nền đất. Mặc dù tôi kịp thời cường thể để giảm sát thương va chạm nhưng….
“Ahgf, Blargfff”
Tôi nhìn Claris-san khi đang nằm thở dốc trên mặt đất.
“Kết thúc rồi sao….?”
Claris-san ngay lập tức chạy tới và phủi lưng cho tôi.
“Đúng như tôi nghĩ, ma thuật tầm xa thật sự không công bằng.”
Khi tôi lẩm bẩm, Claris-san mỉm cười.
“Theo quan điểm của tôi, thứ không công bằng ở đây là cái khăn quàng ấy chứ… Một kiếm sĩ tầm trung đáng nhẽ phải bị hạ gục chỉ sau cú đá đầu tiên.”
Cô ấy nói thế khi nhìn chiếc khăn của tôi.
Sau một hồi, tôi dồn ma lực vào khăn quàng và ấn nó xuống đất để dựng tôi đứng lên.
“Đúng là tôi có thể thắng ngài, nhưng sau trận đấu tập với Takioto-sama, tôi nhận ra mình còn non kém”
Hiển nhiên, tôi có cơ hội thắng trước cô ấy, nhưng chỉ khoảng 20%. Không có nghĩa là tôi nhường cô ấy. Sức mạnh của cô quả thực trên cơ tôi.
“Không, tôi vẫn còn chặng đường dài phía trước.”
“Tớ thì không nghĩ thế đâu”
Người xen vào là Ludi, cô nàng đang theo dõi gần đó. Tách mình ra khỏi cái cây mà cô ấy dựa vào rồi tiến lại gần tôi.
“Tớ chưa bao giờ đánh thắng Claris đó cậu biết không?”
Vừa nói, Ludi đi về phía tôi. Nhìn hình dáng của Ludi tôi lại nhớ tới khả năng ban đầu của cô ấy. Phép thuật và kĩ năng vị tiểu thư này sở hữu.
“Ludi…. Nếu cậu học được cách rút ngắn thời gian thi triển phép… thì tớ nghĩ cậu có nhiều cách để chiến thắng đấy.”
Là một trong các nữ chính, Nếu Ludi được rèn giũa chắc chắn cô ấy sẽ mạnh lên đáng kể. Ludi còn có kĩ năng đặc biệt giúp cường hóa ma pháp tầm xa. Hoàn toàn trái ngược với tôi, người không thể dùng phần lớn các loại ma thuật tầm xa nào (ngoại trừ khả năng quăng quật đồ vật) và chỉ có thể tấn công kẻ thù phía trực diện. Cũng không nói quá khi chúng tôi làm việc với nhau, đó sẽ là sự bù đắp hoàn hảo cho khuyết điểm của cả hai chúng tôi.
“Phép Đoản niệm, Tớ muốn học nó lắm nhưng…. Tớ của hiện tại có thực sự tiếp thu được kĩ năng đó không? Không ai trong số người tớ biết có thể dạy nó cho tớ.”
Ludi nói vậy trong khi nghiêng cổ.
Phép Đoản niệm và phép Hủy niệm là những kỹ năng thiết yếu dành cho một nhân vật tập trung vào các đòn đánh ma thuật tầm xa như Ludi. Phép niệm hủy bỏ có thể học được từ vật phẩm rớt trong các dungeon cấp cao, hoặc sự kiện trò chơi kết thúc cho dù bất kể kĩ năng người dùng sở hữu là gì. Nhưng trước tiên, người đó buộc phải học được Đoản niệm trước. Trong trò chơi, kỹ năng đó có thể học được bởi bất kì người chơi nào, nhưng… Ngay cả bây giờ tôi vẫn chưa học được tâm nhãn, thì tất cả điều trên vẫn chỉ là giả thuyết.
“Nếu cậu tìm giáo viên thì họ ở ngay cạnh cậu đó, cậu biết mà, hai cái cô đó đó.”
“Eh?”
Ludi nghiêng cổ sang một bên.
Với những gì đã nói
“Làm ơn hãy dạy cô ấy, Nee-san”
Tôi khom đầu trước Nee-san, cô nàng đang nhâm nhi tách trà trong khi lướt đồng tài liệu của mình. Ludi cũng cúi đầu. Mang trong mình dòng máu hoàng gia như vậy, có thích hợp để cúi đầu không ta? Mà dành cho giáo viên thì chắc không sao đâu nhỉ?
“Nếu là bây giờ thì cô có thể dạy nó cho em…. Vì khi vào năm học cô sẽ rất bận. Nhưng đừng hỏi Kaa-sama nhé, bà ấy còn bận gấp bội phần.”
Tôi để Ludi lại với Nee-san, sau đó tới thư viện cùng Claris.
“Claris nè, để tôi một mình được rồi mà?”
Cast shortening (Đoản niệm) là một kỹ năng không cần thiết đối với tôi, một đấu sĩ tiên phong. Mặc dù vậy, Claris-san lại giỏi chiến đấu ở khoảng cách tầm trung.
“Không, tôi đã thử học nó vài lần rồi nhưng không có kết quả nào hết. Takioto-sama thì sao?”
Thì đó, ma thuật tôi sử dụng chỉ có truyền vào khăn quàng và biến hóa nó thôi.
“Tôi chỉ đơn giản đưa ma thuật vào khăn quàng nên….”
Gần đây, tôi luôn truyền trực tiếp ma thuật vào chiếc khăn, nó giống như một rải năng lượng liên hồi, nên việc niệm phép là không cần thiết. Tiện nói luôn, vì tôi luôn kích hoạt tính năng này cả ngày… Tôi thắc mắc điều gì đã xảy ra với ma lực của chính mình.
“Vậy, ngài tìm gì ở thư viện thế ạ?”
Đó là một khoảng thời gian trước khi tôi luyện tập dưới thác nước với sempai. Tôi có thể thư giãn ở phòng mình nhưng….
“À, tôi chỉ đang định tìm một cuốn ma thuật hữu ích với mình ở thư viện thôi”
Thực ra tôi muốn giết thời gian là chính.
“Vậy ạ”
Một điều tôi còn băn khoăn, tại sao hầu gái riêng của Ludi lại cứ lẽo đẽo theo tôi khắp nơi như vậy. Có lẽ tiểu thư của cô ấy đang ở bên Hatsumi-neesan nên chắc không sao đâu nhỉ?
Khi tôi hé cánh cửa thư viện, làn gió kèm theo mùi mực và giấy viết thổi phồng vào tôi và Claris.
Tôi tới kiểm tra cái bàn đằng kia để chắc chắn không có vật dụng thí nghiệm nào Nee-san bỏ quên. Sau khi đảo một vòng thư viện, Claris nhìn về phía góc của một giá sách.
Tôi tìm xung quanh xem có cuốn sách nào tương tự dạng cường thể và ma thuật phục hồi ở một góc của thư viện.
Và rồi, tôi tìm được vài cuốn mà mình có thể sử dụng.
Tôi cầm chúng trên tay và mang đến chỗ sofa. Sau đó tới tủ lạnh bên trong căn phòng, lấy một ly cà phê đá rồi bắt đầu thưởng thức.
“Đây có phải ma thuật Gift?”
“Whoa”
Cô ấy gọi ngay cạnh sát tai tôi, nên bị giật mình tôi đánh rơi cuốn sách.
“Đừng dọa tôi như thế, cậu đến gần tôi từ bao giờ vậy? Tôi không cảm nhận được một chút nào sự hiện diện của cậu cả!?”
Tôi hoàn toàn không biết từ khi nào nhưng Claris-san đang đứng ngay cạnh tôi.
“Đó là kỹ năng tự nhiên của một hầu gái”
Kể cả cô ấy có nói câu đó khi đang cười, thì trông vẫn giống một sát thủ hơn là một hầu gái.
“Tôi cũng muốn loại kỹ năng đó đấy”
Thật ra, tôi muốn đạt được dạng kỹ năng tương tự như vậy trước ma thuật gift. Kỹ năng ám sát rất hữu dụng trong dungeons. Một kỹ năng của các ninja thực thụ, nhưng…. Chắc cô ấy không tình cờ có nó đâu nhỉ?
“Được, tôi sẽ dạy cho ngài trong quá trình luyện kiếm luôn. Quan trọng hơn, ngài có định học ma thuật gift không?”
Ma thuật Gift là loại ma thuật cho phép người dùng truyền ma lực cho người khác.
“Chắc Claris-san đây đã biết, khả năng ma thuật của tôi có chút khác thường”
Những quý ông (người chơi) dị hợm không chỉ sử dụng Takioto Kousuke như một tấm lá chắn, mà còn dùng anh ta như một bình mana di động, cho anh ta học ma thuật gift là để anh ta có thể hồi MP( ma lực) cho đồng đội trong nhóm. Đó là khả năng tối ưu cho Takioto Kousuke khi mà anh ta là người có ma lực khủng nhất trong Magiero. Nhưng anh ta chỉ được dùng bởi các quý ông muốn được trải nghiệm handicap trong giai đoạn chơi thử lần đầu hoặc lần thứ hai.
Họ làm thế là để tiết kiệm tiền bạc và các vật phẩm phục hồi, khi bạn đánh bại trùm cuối và bắt đầu game mới, mọi cửa hàng trong trò chơi sẽ được mở khóa ngay từ đầu.
Và một khi người chơi đã chạm tay vào vật phẩm phục hồi, Takioto Kousuke sẽ không còn đáng để sử dụng nữa.
Đến chính bản thân tôi cũng muốn toàn bộ thành viên trong nhóm sẽ là những nữ chính xinh đẹp, sát cánh bên cạnh nhân vật chính. Đó là sự lựa chọn quá hiển nhiên.
“Tôi hiểu rồi, kỹ năng này sẽ rất hiệu quả khi Takioto-sama sử dụng”
Claris-san gật đầu đầy thuyết phục.
Nếu nó tiêu tốn một lượt chơi để học kỹ năng như vậy giống trong game, thì tôi không muốn học một chút nào. Nhưng vì trò chơi vẫn chưa thật sự bắt đầu, nên không có nghĩa lý gì mà lại không học nó cả.
“Vì Ludi tiêu hao ma lực nhiều như nước, nên tôi nghĩ mình có thể sử dụng kỹ năng này một cách hiệu quả”
Tôi khá tự tin khi nói rằng sự bổ sung này là cần thiết cho Ludi, người có sức mạnh ma thuật tầm xa vượt trội so với người khác. Trong trò chơi, không có giới hạn sử dụng vật phẩm, miễn là bạn có tiền thì không một đối thủ nào có thể cản đường bạn.
Tôi quay sang nhìn Claris-san, có vẻ cô ấy muốn nói gì đó.
Tuy không dám chắc nhưng sớm tôi cũng tìm ra lý giải cho chuyện này.
“Umm… Tôi không nhớ là Ludivine-sama đang học phép thuật như vậy”
Tôi chợt giật mình và nhớ ra đây vẫn là giai đoạn đầu của trò chơi, Ludi hiện tại mới chỉ có thể sử dụng phép thuật khởi đầu mà thôi.
“Ah, là tương lai, cái này là cho tương lai, phải! tương lai thôi.”
“V-vậy ạ, thế thì Ludivine-sama chắc chắn sẽ phù hợp với loại ma thuật đó rồi”
Bầu không khí thành ra kỳ quặc. Như để chữa cháy, tôi tập trung vào cuốn sách của mình. Rồi chợt nhận ra gì đó, tôi hỏi Claris.
“Có lẽ Claris-san đây có thể dùng nó đấy?”
“Vâng, ngài muốn tôi dạy cho ngài không ạ?”
Tôi ho khan trong tiếng cười khô không khốc.
Có thể tôi đã đạt được một mánh cheat. Một mánh chưa từng xuất hiện trong trò chơi trước đây.