Magical★Explorer

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Masho no Otoko wo Mezashimasu

(Đang ra)

Masho no Otoko wo Mezashimasu

立花

Dù cho Kohaku chỉ hành động thật bình thường, những người xung quanh vẫn bị anh quyến rũ!? Một câu chuyện hài học đường sẽ được kể bởi một kẻ chuyển sinh!

89 6011

Amagi Brilliant Park

(Đang ra)

Amagi Brilliant Park

Gatou Shouji

Cô gái đó nói với cậu rằng: "Em muốn anh trở thành người quản lý của Amagi Brilliant Park này."

4 47

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

4 102

Khát Vọng Trỗi Dậy

(Đang ra)

Khát Vọng Trỗi Dậy

Ro Yu Jin (로유진)

Kết quả là chết một cách thảm bại - nhưng một vị nữ thần đã gửi đi hình ảnh của tương lai khủng khiếp này cho chính anh trong quá khứ, có được kiến thức rằng mình sẽ trở nên như nào, liệu cậu ta có th

9 361

Webnovel; Hồi 3: Magiero★Waltz - Tam hội - Chương 115: Hijiri Yuika

“Ui, ngon quá -☆ cảm ơn anh nhiều Takioto-san! Thật sự em được ăn hết chỗ này sao?”

Tất nhiên, cứ ăn bao nhiêu em muốn.

“Được chứ, hôm nay anh cũng đã phiền em nhiều rồi… Với cả, tại sao em lại nói đỡ cho anh thế? Anh vui lắm, nhưng giờ đến cả em cũng bị người ta để mắt tới rồi”

Hijiri Yuika trong Magireo, từng là một nhân vật rất giỏi trong việc sử dụng hiệu quả vũ khí [Duyên dáng] để xây dựng các mối quan hệ tốt đẹp với mọi người. Trong trường hợp gia nhập hội học sinh hay ban kỷ luật, em ấy sẽ sử dụng khéo léo sự duyên dáng của mình để cải thiện hình ảnh của tổ chức mà em tham gia. Ở Shikibukai, em ấy sẽ giả vờ như mình đi nịnh bợ những kẻ mạnh trong Tam hội, hoặc khiến mọi người nghĩ rằng em ấy đút lót giáo viên (tất nhiên giáo viên là người hợp tác với ban lễ nghi), và từ đó thu hút sự căm ghét. Ngoài ra, khi chứng kiến việc em ấy được hầu hết các tiền bối trong Tam hội yêu quý, là có thể thấy tài lấy lòng người khác của ẻm siêu đẳng tới mức nào.

Dĩ nhiên, em ấy không hề “rải thính” một cách bừa bãi, mà hoàn toàn là có chủ đích. Đó là điều dẫn tới điệu cười giả tạo đến hoàn hảo của em ấy. Ngay chính bản thân cô nàng đã nói [Sự duyên dáng là vũ khí để đánh bại người không thể bị đánh bại]. Em ấy trích lời của Natsume Souseki thì phải?

Tuy nhiên, bản thân Yuika đã là nhân vật mạnh mang đẳng cấp của một nữ chính, nên dù em ấy có không “rắc thính” thì cũng thừa khả năng để chứng tỏ sức mạnh của mình ở trong trò chơi.

“Mà đúng hơn, tại sao em lại như thế?”

Nghe tôi nói vậy, Yuika né mắt sang chỗ khác, tay gãi đầu, miệng cười ngại ngùng.

“Em cũng không rõ nữa. Bình thường là em cứ thế bỏ đi thôi, em chẳng biết nói sao…. Chỉ là. Khi thấy Evangelista-san cười Takioto-san như vậy, chỉ là, nó là gì nhỉ, em không biết đâu, nhưng em cứ nổi hết cả gân lên ý!”

Lúc đó, tôi cũng tưởng Yuika sẽ bỏ đi. Nếu là ở trong game, chẳng có gì lạ khi Yuika bảo: [Vậy nhá, em té trước đây☆] rồi biến mất khỏi chỗ đó. Thế mà cuối cùng em ấy lại đứng ra lên tiếng.

Nhìn Yuika đang vừa cười vừa gãi mãi, tôi đột nhiên nhớ về thiết lập trong trò chơi.

Nhân vật [Hijiri Yuika] là một trong số các nhân vật không tỏ ra căm ghét với [Takioto Kousuke]. Phần lớn các nữ chính sẽ ghét ra mặt với cậu ta. Tuy nhiên, Yuika lại không làm thế. Em ấy thường hay đứng lên đôi co với các nữ chính mạnh mẽ khác để bênh vực cậu ta.

Đừng nói với tôi, đây chính là kiểu thiết lập bí mật nào đó giữa em ấy và Takioto mà không được giải thích trong game nhé? Dù sao, tới thời điểm này thì cũng chẳng có cách nào để xác thực chuyện đó, có lẽ sau này tôi sẽ biết thôi.

“Thật đó, tại sao em lại làm thế nhỉ. Anh cũng chẳng phải tuýp người em muốn bảo vệ luôn”

“Em vừa mới dè bỉu anh đấy à?”

“Không phải thế, trông anh rất đáng tin cậy, nên em nghĩ anh không cần em bảo vệ”

Con bé này ghê vậy, vừa mới chê bai tôi xong giờ đã quay sang ca ngợi tôi rồi. Em ấy giỏi lấy lòng tôi thật. Ngoài ra, đúng là anh thích được em coi là người đáng tin cậy, nhưng đồng thời anh cũng muốn được nuông chiều lắm chứ bộ.

Tự dưng, Yuika hạ bên tay vẫn thường dùng để cầm dĩa và để xuống bàn. Rồi em nhìn đi chỗ khác, miệng thì thào.

“Đúng vậy, trông anh đáng tin cậy lắm. Thực ra, lần này chả là, chả là…..Umm”

Là nó sao? Về sự kiện đầu tiên của em ấy.

“Dù sao thì em có thể trao đổi với anh bất cứ lúc nào, nếu em gặp rắc rối, cứ lôi tên anh ra bao nhiêu lần cũng được. Phải rồi. Nếu khó nói với anh quá, thì anh có thể giới thiệu em với một người tốt. Cô ấy là phó ban kỷ luật, rất đáng tin cậy đấy. Nếu em muốn chia sẻ với bạn cùng lớp, thì em có thể kể cho Ludi hay Katrina cũng được. Có cả anh trai em nữa mà. Họ chắc chắn sẽ đứng về phía em thôi”

Vốn dĩ vụ này là do Iori giải quyết, cứ giao cho hắn là mọi chuyện sẽ đâu vào đấy. Có điều nếu em ấy đã lo lắng tới mức độ này, thì có lẽ tôi nên tự mình giải quyết. Chứng kiến sắc mặt của một nữ chính Magiero bộc lộ ra tới mức như thế, tôi không nỡ lòng nào khoanh tay đứng nhìn.

Đã thế, vừa xong em ấy còn dùng phép hồi phục cho cánh tay tôi, chưa kể tới cách em ấy đứng lên bảo vệ tôi trước Gabby nữa chứ…. Ơ, như vậy chẳng phải em ấy đang bảo vệ tôi sao?

Được rồi, cái sự kiện đó ư. Tôi hoàn toàn bằng lòng đứng ra giải quyết nó, nhưng nên giải quyết theo kiểu gì đây? Đây là một sự kiện diễn ra cố định, nên tôi không phải làm gì đặc biệt, nội dung của sự kiện là để bị tấn công trong thành phố khi đi cùng Yuika.

Vốn đây là sự kiện ban đầu của em ấy, nên kẻ tấn công chỉ là một tên pháp sư hạng ba nào đó, tôi có thể dễ dàng đánh bại một kẻ chưa qua đào tạo. Nếu Yuika không hoảng sợ, thì em ấy có thể đập hắn một trận tơi bời rồi.

“Em vẫn chưa chắc lắm…. Nếu sau này em đủ tự tin, chắc em sẽ kể với Takioto-san. Anh đã lắng nghe em tới tận lúc này, với cả lần này em đã cứu anh một phen còn gì, dĩ nhiên là anh sẽ giúp em rồi!”

“Ừn, Tất nhiên rồi, cứ để anh lo”

Em ấy thẫn thờ nhìn tôi, một lúc sau em khẽ thở dài rồi tiếp tục nói.

“….Dù sao thì, Evangelista-san quả thực là người đem tới nhiều ấn tượng”

Đúng như Yuika nói, cô nương ấy hiển nhiên là người dễ để lại cho người ta ấn tượng. Tuy nhiên.

“Bạn ấy đúng là như vậy, nhưng đừng chỉ vì thế mà bị ngạc nhiên”

Có rất nhiều nhân vật đạt tới tầm của Gabby. Chưa kể, cô nương đó vẫn còn chưa bộc lộ bản chất thật của mình. Cô ấy chưa hề để lộ phần nổi bật nhất, điều chỉ thể hiện rõ khi cô gia nhập Shikibukai. Cô ấy sẽ trút bỏ bộ đồng phục của mình để luôn luôn diện lên người một bộ váy. Sau đó cô ấy sẽ cạnh tranh với Shion-san cho vị trí nổi bật nhất. Với kimono của Shion-san và váy của Gabby, hai người họ độc chiếm luôn cả cái ban Shikibukai.

“Ai daa…Sao cái học viện này nhiều người kỳ quặc thế? Đi đâu cũng gặp phải mấy người dị hợm mà”

Vậy là em nó đã gặp được một số người như thế rồi sao. Tôi cứ tưởng em ấy mới chuyển tới cơ. Mà khoan.

“Em không tính cả anh đấy chứ?”

“À…. Em xin lỗi, nhưng tính thêm cả Nanami-san, thì em nghĩ anh là người quái đảng nhất đấy, Takioto-san”

“Ee!?” *bĩu môi*

“Eee… Em thấy cái phản ứng đó không đáng tin một tẹo nào đâu nha”

Em ấy nói trong lúc với tay kéo cái khăn quàng của tôi.

Ngạc nhiên thay. Tôi cứ nghĩ là do đi cặp với Nanami, nhưng hóa ra em ấy vẫn coi tôi là một đứa kỳ quái ngay cả khi không đi cùng nàng hầu gái ấy. Nhưng về Nanami, ngay cả dưới con mắt của một dân chơi ero game như tôi, nàng hầu gái ấy vẫn có gì đó rất kỳ lạ.

“Nếu anh biết cậu ấy, anh thử nói cho em nghe Evangalista-san là người thế nào được không?”

“Em gây gổ với người ta mà không biết cô ấy là người thế nào ư?”

“Em đâu có gây gổ với cậu ấy. Em đâu biết làm gì khác ngoài chấp nhận trận đấu mà Takioto-san đã tự chuốc lấy chứ! Anh đáng số phải cảm ơn em vì đã nhận trận đấu thay mới đúng!”

“Rồi, rồi, cảm ơn em. Cứ ăn xả láng đi”

“Dĩ nhiên là em sẽ ăn rồi. Cảm ơn anh nhiều nha. Nhưng em thấy vẫn chưa đủ thành ý, hay là anh tặng em luôn một cái căn hộ cao cấp đi!”

Có lẽ em ấy chỉ đang đùa, nhưng đúng là tôi đang sở hữu một tòa chung cư như vậy, chính là cái Lugia-sensei đang sống. Không biết tôi cho em ấy thật thì con bé sẽ phản ứng thế nào nhỉ. Mặc dù tôi không thể cho không được.

“Ờm, nếu em muốn, anh có thể mua tặng em một món quà. Thế nhé, giờ quay lại chủ đề lúc nãy. Gabriella là em gái của chủ hội ban lễ nghi, Chủ trì Benito. Cô ấy xếp hạng dưới anh trong kỳ thi vừa qua, do anh đã vào hầm ngục như em đã biết. Cô ấy đồng thời cũng là quý tộc từ Thân vương quốc”

Thực ra, hội trưởng Monika và Shion-san cũng đều là quý tộc, nhưng họ tới từ đất nước khác nhau.

“Hee, thế cơ à…”

Em ấy đút miếng pho mát vào miệng và chẳng thèm bận tâm điều tôi nói.

“Ngon quá”

“…Em vẫn vô tư dù cho có thể phải đối đầu với cô ấy nhỉ”

“Có Takito-san ủng hộ em phía sau mà, với lại điều quan trọng nhất là em không sợ thua nếu chỉ phải đối đầu với mình Evangelista-san”

“….Ý em là sao?”

Tôi không có ý nói xấu Gabby, nhưng tôi nghĩ cả tôi và Yuika đều có thể thắng cô ấy. Có điều đó là nhận định từ một đứa đã chơi game này như tôi. Làm sao Yuika có thể kết luận điều đó, trong khi trước đó em ấy còn không biết tên của Gabby?

“À-à, em nên nói sao nhỉ. Phải rồi…em có linh cảm rất tốt”

“Linh cảm tốt”

“Vâng, bằng cách nào đó em có thể cảm nhận được năng lực của người khác. Em cảm thấy mình không cần phải quá đề phòng trước Evangelista-san”

Nhiều khả năng đó là do hiệu ứng kỹ năng cảm nhận hiểm nguy mà Yuika sở hữu. Đó là một skill hữu dụng. Khi đối thủ mạnh hơn bản thân (level cao hơn), nó có thể gia tăng chỉ số và tăng cơ hội tẩu thoát.

Tăng cơ hội [Tẩu thoát] là hiệu ứng đáng giá đối với chiến thuật RTA, nên tôi nghĩ đó là một kỹ năng mà ai cũng sẽ nhắm tới. Tùy thuộc vào lựa chọn của Iori, nam chính có thể chiêu mộ em ấy vào đội trước cả khi kỳ thi đầu tiên diễn ra.

“Em có thể nói rõ hơn không?”

Tất nhiên, em ấy chưa từng kể cho tôi về một kỹ năng như vậy, nên tôi mới giả vờ như không biết gì.

“Evangelista-san không phải kiểu người có nhiều kinh nghiệm chiến đấu. Nhưng có đúng cậu ấy đã xếp thứ hai trong kỳ thi vừa rồi không? Em không tin tưởng lắm về bậc xếp hạng của học viện. Dù sao có nhiều gương mặt trông rất đáng gờm ở năm nhất”

“À thì, học tập và chiến đấu rõ ràng là hai cái khác nhau mà. Anh nghĩ khi họ thêm điểm phân cấp hầm ngục vào lần sau, kết quả sẽ khác nhiều đấy”

Những người đáng gờm mà Yuika cảm nhận được thông qua kỹ năng giác quan. Tôi tò mò họ là ai.

“Katou-san là một, Ludivine-san nữa. Còn người nữa là cái bạn cáo lúc nào cũng ngủ trên ghế dài ý. À, em bao gồm cả anh đó Takioto-san. Mà chẳng phải anh xếp hạng đầu còn gì? Còn vài người khác em không nghĩ mình sẽ thua trước họ, nhưng trong số đó vẫn có người làm em bất ngờ, chắc đó là… Onii-chan”

Tôi đoán có lẽ bởi Iori sẽ còn mạnh lên rất khủng khiếp nữa.

“Iori ư?.... Anh không thể thua cậu ta được”

“Em cũng chẳng muốn thua Onii-chan. Nhưng với cái đà này, Em sớm muộn cũng làm mất danh dự của đứa em gái như mình thôi”

“Thường thì đứa lớn hơn mới là đứa mất mặt chứ?”

“Với gia đình Hijiri, em gái mới là người nắm uy quyền. Nhưng với tốc độ tiến bộ của Onii-chan thì….”

Dù sao, tôi cũng có thể hình dung Iori đang mạnh hơn Yuika thật.

“Thực ra, có cách đơn giản để không làm mất mặt đó”

“Đơn giản?, Onii-chan đang mạnh lên rất nhanh đấy anh”

“Ừn, đơn giản thôi. Nếu Iori ngày một mạnh lên, thì em chỉ cần mạnh hơn cậu ta là được”

Yuika đang nhai chiếc bánh trong miệng, đó đáng số là chiếc bánh ngọt, nhưng em ấy lại bộc lộ vẻ đắng ngắt rồi bất giác bật cười.

-----------

Sau khi tôi chia tay Yuika, trên đường về có một gã thanh niên xuất hiện.

“Takioto Kousuke, chuẩn bị đi”

Trong phút chốc, tôi còn tưởng đó là sự kiện của Cuồng giáo tà thần. Nhưng xét từ quần áo cho đến lối di chuyển của hắn, tôi loại bỏ khả năng đó.

Hắn dùng cường thể và vung cây chùy vào tôi. Nhưng với tôi, hắn quá chậm. Dù sao, từ các cuộc đấu tập với Claris-san và Yukine-sempai mỗi ngày, thì mắt tôi đã quen xử lý trước tốc độ của họ rồi.

Tiếng *kong* vang lên khi tôi đỡ cú vung chùy.

Đó là một gã đeo kính. Hắn mặc quần skinny cùng áo sơ mi polo có thể mua rẻ từ một chuỗi cửa hàng.

Thật ra, đó còn chẳng thể gọi là một cuộc chiến. Khi tôi cản cây chùy bằng khăn quàng của mình, tôi tương nắm đấm vào bụng hắn. Tôi không định đấm quá mạnh, nhưng người hắn cong lại và văng dính vào tường. Tôi luống cuống chạy tới kiểm tra, nhưng có vẻ hắn chỉ bị ngất đi.

Tôi liền lấy Tsukuyomi Traveller, gọi ngay cho cô Marino.

“A, Marino-san? Em vừa bị một kẻ lạ mặt tấn công. Không, cậu ta yếu lắm, nên em không nghĩ cậu ta liên quan đến Cuồng giáo tà thần đâu. Chắc là học sinh bình thường gì đó thôi? Ban lễ nghi? À, phải rồi, em có chuyện muốn nhờ cô, để về nhà em nói rõ hơn được không? Ừm, hẹn gặp cô sau”

Sau khi liên lạc với Marino-san, tôi quay sang nhìn hắn.

Liệu hắn có liên quan gì đến sự kiện ở dưới phố không? Mặc dù có rất nhiều đối thủ liên quan.

Được rồi, hôm nay, trước khi lên giường cứ lập một cái danh sách đã. Dĩ nhiên vụ này không lập tức dẫn tới sự việc lớn nào cả. Dù gì ngay từ đầu tôi là Takioto Kousuke mà.

Còn giờ thì về nhà và chuẩn bị học các kỹ năng ninja trước. À mà để mai rồi bắt đầu học có ổn không nhỉ?

“Nghĩ mới để ý, mình thậm chí còn không biết liên lạc với Gabby kiểu gì”

Thôi thì đành chịu. Chắc lại phải nhờ Chủ trì Benito giúp rồi. Sau đó tôi còn có thể than phiền với anh ấy nữa.

Dù vậy, liệu để thế có sao không? Việc quyết đấu với Gabby. Đấu một chọi một thì tôi nhất định không thua, nhưng cô ấy sẽ không chọn phân thắng thua ở cái hầm ngục chinh phục trong game đó đâu đúng không? Sẽ rắc rối nếu chúng tôi tới hầm ngục ấy, mà có lẽ chẳng sao đâu, vì Chủ trì Benito sẽ đứng ra dàn xếp mọi thứ cho bọn tôi thôi. Dù không có Nanami, tôi vẫn sẽ lo liệu việc đó. Chứ quả thực, tôi chẳng muốn tới đấy đâu.

À, lần này có Yuika đi với tôi…. Ơ, lẽ nào vì thế mà tỷ lệ cơ hội tăng lên không?

K, không, không thể nào có chuyện đó! Không sao, chẳng sao hết. Tỷ lệ xảy ra việc ấy chỉ vỏn vẹn có 1/8. Đâu phải điều dễ dàng xảy ra.

………Chẳng hiểu sao, tự dưng tôi lại cảm thấy bất an. Cảm giác bất an giống như khi bạn không thể hoàn thành báo cáo - deadline trước hạn một tuần. Tôi muốn bỏ game, nhưng dù có trễ hạn cả đời, tôi vẫn mặc kệ.