“Tôi thắng chị mình rồi.”
Sau khi quay về từ Ma Giới, Arquas chỉ nói thế rồi lập tức đi vào phòng riêng. Và anh ta đã ngủ suốt mấy ngày tiếp theo mà không thèm lộ diện.
Thỉnh thoảng anh ta cũng thức dậy để hấp thu dinh dưỡng tối thiểu, nhưng chỉ cần nhìn người từng luôn sinh hoạt nghiêm chỉnh cũng đủ để tôi nhận ra trạng thái dị thường ấy.
Dựa theo lời của Watequa thì có vẻ anh ta đã dùng tận ba Thần Kỹ của Dũng Sĩ trong trận chiến với chị gái. Hơn nữa, hai cái trong đó chỉ mới được sử dụng lần đầu tiên và kết quả hiện tại là tác dụng phụ từ chúng.
“Nó giống như khi phát động Tiềm Long Nhãn đến mức quá tải ư?”
“Cái đó chỉ xử lý thông tin từ bên ngoài. Kính Tinh là tuyệt chiêu liên tục sinh ra suy nghĩ, tạo ra gánh nặng lớn về mặt tinh thần hơn là bộ não.”
Vì lý do đó, Arquas không thể làm việc nhà, cả lương thực dự trữ cũng đã cạn nên tôi đang cùng Nữ Thần Watequa ra ngoài mua sắm.
Hiện ngài ấy đang dùng sức mạnh gây cản trở nhận thức. Tuy nhiên, giờ có kẻ quay về Ma Giới kể rằng Nữ Thần và Lãnh Chúa Ma Giới từng đi mua đồ ăn tối tại Nhân Giới thì chắc cũng chẳng ai thèm tin tưởng.
À khoan___
“Không phải kẻ tên Stelatino kia sẽ tin à.”
“… Có lẽ là thế.”
Thú thật là tôi cảm thấy hơi khó xử. Nữ Thần Watequa luôn trò chuyện sau khi đọc được suy nghĩ của tôi.
Tuy rằng tôi không có gì phải giấu diếm, nhưng bản thân chẳng hề nắm được chút chủ đạo nào trong lúc trò chuyện cả.
Rốt cuộc Arquas đang nắm giữ bí quyết gì để có thể thản nhiên trò chuyện với Nữ Thần này chứ.
“Bởi vì tên đàn ông đó chẳng hề tỏ ra chút kính ý nào với ta cả. Ứng phó xuề xoà thì cũng chẳng cần phải lo sợ làm chi.”
“Chuyện đấy thì không thể bắt chước được rồi… Đồ còn cần mua là___”
“Thịt. Bữa ăn của tên đấy không đủ thịt.”
“Chi phí… Mà chắc không sao đâu.”
Thực tế thì chúng tôi đang mua sắm vượt quá ngân sách, chỉ là tôi cũng đang có thu nhập tạm thời ngoài dự đoán nên vẫn xoay sở được.
Những bức tượng điêu khắc với mục đích rèn luyện tinh thần vì không thể dùng ma lực trong lúc trị liệu lại đang bán được không ít tại khu chợ ở thị trấn này.
Tôi còn nghĩ chúng vẫn chưa đáng để cho người khác xem, nhưng Arquas lại tự tiện đem bán rồi đưa số tiền đó cho tôi.
“Người ta nói rằng cô có tố chất, còn muốn cô ưu tiên bán cho họ sau khi thành tài.”
Có vẻ đối phương là thương nhân mà Arquas thỉnh thoảng bán tác phẩm của mình nên có lẽ lần này cũng là nhờ thế.
Dù sao thì tiền này cũng chỉ dùng được tại Nhân Giới, nếu có thể báo đáp cho người đã chăm sóc mình như Arquas hay Watequa thì cũng không cần phải tiếc của làm gì.
“Ngươi rất có lòng. Khác hẳn với tên đòi tiền ăn mỗi khi ta yêu cầu nâng cao chất lượng bữa ăn.”
“Với tiêu chuẩn sinh hoạt ấy thì… tôi cũng có thể hiểu yêu cầu của anh ta …”
Cả người đang ăn nhờ ở đậu như tôi cũng cảm thấy cuộc sống anh ta quá mức giản dị. Và chuyện Nữ Thần Watequa thường xuyên đến đây cũng lại rất khó hiểu.
Cơ mà thị trấn Pafyd mấy ngày gần đây đang trở nên nhộn nhịp hơn hẳn… Không lẽ sắp có lễ hội gì ư?
“A, hoá ra là ở chỗ___ nà!?”
“A.”
Kẻ vừa đột nhiên lên tiếng là một người phụ nữ mặc giáp. Dường như đối phương cũng thường xuyên rèn luyện nên trông mạnh hơn nhiều so với người bình thường.
Người phụ nữ đáng lẽ vừa gọi Watequa lại đang lộ vẻ dao động vô cùng rõ ràng khi nhìn thấy tôi.
Không, điều quan trọng hơn là____
“Xin thứ lỗi.”
“Ùa oá!?”
Tôi không chờ đối phương trả lời mà thu hẹp khoảng cách rồi ngửi mùi.
Không sai, chính là mùi này. Tôi không thể nào quên được nó.
Đây là mùi hương từng vương lại khi tôi khống chế huynh trưởng tại núi Niarua vào ngày hôm ấy.
“___ Ngươi là kẻ đã chiến đấu với huynh trưởng tại núi Niarua.”
“…”
“Ta cần ngươi trả lời vài câu___”
“My, không cần cảnh giác. Ta sẽ giới thiệu đối phương cho.”
Watequa xen vào ngăn cản tôi. Ngài ấy không nhắc thì tôi cũng không định làm loạn hoặc chiến đấu tại nơi như thế này.
Dù vậy, tôi vẫn không thể ngừng cảnh giác. Người phụ nữ này chắc chắn biết tôi là Mytial Artonio nên mới dao động như vậy.
“… Tôi đã rõ.”
“Đã gặp nhau thì đành chịu vậy. Chúng ta hãy nói chuyện tại nhà Arquas nào.”
“Vâ… vâng…”
Người phụ nữ đó cũng mang dáng vẻ cung kính mà tuân theo lời Watequa.
Chuyện kẻ này biết tên Arquas đang chứng tỏ tình hình có vẻ phức tạp hơn bình thường.
Tuy rằng bản thân muốn hỏi thẳng ngay tại đây, nhưng Watequa đã dàn xếp cho đôi bên thì tôi cần phải nhẫn nại mới được.
Chúng tôi hoàn thành buổi mua sắm rồi đi về nhà Arquas. Dù không hiểu sao cuối cùng lại mua thêm nguyên liệu… nhưng hiện đó chỉ là chuyện vặt thôi.
Sau khi vào nhà thì chúng tôi trông thấy Arquas đang uống nước với khuôn mặt ngái ngủ.
Và khi nhìn thấy đám người chúng tôi, anh ta cũng không phản ứng mạnh mà ngáp dài một cái.
“Oáp… Marya rốt cuộc bị Mytial tìm thấy rồi sao. Ở cùng một nơi thì tôi nghĩ chuyện này kiểu gì cũng xảy ra thôi.”
“Anh biết người phụ nữ này sao? Hưm… Marya? Marya Hopuffy, hiệp sĩ của Volteria?”
Huy hiệu khắc trên bộ giáp trùng khớp với thông tin tôi tìm hiểu được trước khi tiến tới Volteria.
Marya Hopuffy, đó là tên của đoàn trưởng hiệp sĩ đoàn Lilynoor trực thuộc Volteria.
“Cả Lãnh Chúa tộc Thiên Long cũng biết tên mình rồi…”
“Đó là niềm hạnh phúc tột cùng của một hiệp sĩ còn gì. Mytial cũng phải chăm chỉ học tập để biết cả tên của đoàn trưởng hiệp sĩ đoàn của Volteria nhỉ.”
“Arquas, quan hệ của anh với cô ta là gì?”
“Là do dính dáng tới sư phụ. Thượng cấp của cô ta là Kecconau Maedeus, tôi từng bảo người đó có quen biết với sư phụ mình phải không? Người được gửi đến để truyền lời cho sư phụ là cô ấy.”
Thuộc hạ của Kecconau, kẻ đã giết huynh trưởng à…
… Mình có cảm giác thật quái lạ. Lúc nhận ra mùi thì lòng cảnh giác của mình đã bùng lên. Điều này chứng tỏ đối phương có liên quan tới cái chết của anh ấy.
Ấy thế mà dù hiểu rằng người phụ nữ này là kẻ liên quan tới kẻ thù của huynh trưởng, tôi lại không thể nổi lên chút phẫn nộ hay căm ghét nào cả.
“Đúng là sát ý thì có nhưng vẫn bình tĩnh nhỉ.”
“Chắc hẳn cô ấy biết Marya là thuộc hạ của tên đã giết anh trai mình nên sự thông cảm đang lấn át những cảm xúc kia rồi.”
“Thế thì cô ấy phải căm hận chứ sao lại đồng cảm!?”
… Uwa, giờ thì tôi hiểu rồi. Đúng vậy, người phụ nữ này là thuộc hạ của thứ đó… Thuộc hạ… của thứ đó…
Tôi muốn lưu lại ấn tượng bị hắn chém hạ bằng một đòn, nhưng hiện bình tĩnh ngẫm lại thì hành vi quái đản của gã đàn ông ấy lại nổi lên trong đầu.
Một người trông nghiêm túc thế này mà lại là thuộc hạ của thứ đó.
“Không… Có lẽ… là tôi nên căm ghét… Nhưng mà lương tâm bản thân lại…”
“Tôi được thông cảm tới vậy á? Cấp trên của tôi đã làm cái gì vậy?”
“Trong suy nghĩ của Mytial là hình bóng của gã đàn ông trẻ tuổi đang khoả thân để mưa lớn đánh lên mình đấy.”
“Tên cấp trên ngu ngốc đó làm cái quái gì thế hả!? Không lẽ tôi đang bị xem là thuộc hạ của một tên cởi truồng ư!?”
Ký ức không muốn lộ ra của tôi đã bị đọc được rồi. Không, ngài ấy có thấy cũng không ảnh hưởng gì đến tôi… Chắc là không đâu nhỉ? Khoan đã, không phải đây là hành vi bất kính vì để Watequa nhìn thấy khung cảnh khó chịu đấy chứ!? Có sao không đó!?
“Không thành vấn đề. Ta cũng hay cởi đồ lắm.”
“Vậy có nghĩa là…!?”
“Nghĩa là cô ta cũng thuộc bên làm phiền người khác. Bỏ qua đi.”
Sau đó tôi lại được nghe về chuyện của Marya.
Marya nhận nhiệm vụ từ Kecconau, đến gặp người đệ tử là Arquas nhằm gặp gỡ Outicia.
Đến khi gặp được thì đối phương lại nhờ cô ta dẫn đường đến núi Niarua tại Volteria.
Ở đó, họ gặp được người huynh trưởng đã bị trọng thương bởi Sứ Giả Cựu Thần.
Dù muốn được thả đi, nhưng huynh trưởng lại tiến vào trạng thái chiến đấu và một trận chiến ngắn đã diễn ra.
Cuối cùng, họ chạy trốn nhân lúc huynh trưởng bị chậm chân vì sử dụng Đặc Tính.
“___ Cũng rất hợp lý. Đúng là nếu gặp các người ở khu rừng ấy thì huynh trưởng sẽ xem kẻ trước mắt là đồng minh của Sứ Giả Cựu Thần…”
“A ưm… Vậy là Shutelia sau đó đã chiến đấu với Kecconau-sama trong trạng thái bị thương và bại trận ư?”
Dựa trên ký ức của đôi song sinh thì huynh trưởng đã kiệt sức vì trận chiến với Marya nên nhân tử Long bắt đầu mất kiểm soát.
Đúng là Marya cũng nằm trong nguyên nhân đã dồn ép anh ấy… Nhưng vốn dĩ đối thủ lại là Kecconau kia.
“Kể cả khi huynh trưởng khoẻ mạnh thì cũng không thể địch lại được Kecconau. Tuy rằng vẫn có vướng mắt vì cô đã khiến huynh trưởng bị thương… nhưng người hành động trước là anh ấy. Cô không nằm trong đối tượng báo thù của tôi.”
“Nhưng tên đó là cấp trên của tôi…”
“Tôi đáng lẽ không nên nói điều này, nhưng cô khá là nghiêm túc đấy? Tôi đang bảo cô đừng để ý nữa.”
“Đừng nói vậy, Mytial. Cả cô cũng cảm thấy xấu hổ khi đôi song sinh đó làm phiền người khác còn gì.”
“Hừm… Thuyết phục đến mức khó chịu…”
À, cái cảm giác kỳ lạ này là vì tìm được đồng bạn có nhân vật quái dị bên người sao…
Mặc dù khác nhau ở vị trí cấp trên cấp dưới, nhưng bản thân vẫn mang sự cảm thông của người phải vất vả vì kẻ cùng nơi làm việc.
Với lại tên đó còn biến thái đến mức cả đôi song sinh cũng không địch lại. Thế thì không phải cô ta còn vất vả hơn cả tôi sao.
“Cả tôi cũng không ngại quỳ lạy những người bị sư phụ làm phiền đâu.”
“Đúng là kiểu quỳ lại ấy vô cùng trôi chảy…”
“Ứng cử viên Ma Vương đi quỳ lạy sẽ gây ra nhiều vấn đề nên dừng lại đi…”
“Mọi người đều là những kẻ phải vất vả vì người khác nhỉ.”
“Cô không có tư cách nói thế đâu, Watequa.”
Tạm gác cảm giác thân thiết với Marya, Arquas thì… Không, sự tác động của gã sư phụ Outicia kia vào Nhân Giới lớn đến mức tôi có thể tự mình cảm nhận được.
Ma Vương tiền nhiệm và Nữ Thần Watequa đang muốn làm gì tại Nhân Giới này?
Trong tình trạng không thể quay lại Ma Giới thì tôi cần phải thu thập thông tin nhiều nhất có thể.
Bởi vì có lẽ dư âm xảy ra tại Nhân Giới cũng sẽ lan tới tận Ma Giới.
“Marya, tôi sẽ không báo thù cá nhân cô. Kẻ thù tôi cần diệt trừ chính là Kecconau. Nếu cô mang thân phận thuộc hạ mà cản trở thì tôi sẽ không nương tay___”
“A, mời cô tự do. Tôi còn mong nữa cơ.”
“… Cô đang ở bên nhân loại đấy?”
“Tại vì người đó cũng là mối đe doạ đối với nhân loại mà…”
Quả là mình không muốn tên đó đến Ma Giới chút nào, ừm.
-------------------------------------------------------------------
Lúc Watequa và Mytial dẫn Marya đến thì tôi còn ngẫm nghĩ nên làm thế nào, may mà không xảy ra cơn sóng dữ nào cả.
Tuy rằng muốn phàn nàn việc họ mang chuyện giật gân về với người vừa ngủ dậy, nhưng đây cũng là lỗi của bản thân vì mấy ngày nay quá buồn ngủ để mua sắm thêm lương thực.
“Thật luôn đó. Tôi phải truyền đạt trước những thông tin mà cậu đã kể cho Mytial và bàn bạc với Marya để phối hợp trước khi về nhà đấy.”
“Rồi cô cũng nhân dịp mua thêm một đống nguyên liệu luôn. Đằng này vừa mới khỏi bệnh nên không có hứng ăn đâu.”
Trước hết thì quả nhiên là ông chú Kecconau. Ấn tượng của ông ấy mạnh đến nỗi Marya liền trở thành đối tượng cần cảm thông trong mắt Mytial.
“Nếu là đương sự thì mạch suy nghĩ của tôi cũng sẽ bị ngừng lại đấy. Lát nữa tôi chia sẻ hình ảnh cho cậu nhé?”
“Cô không cần ăn cơm ba bữa nữa phải không?”
“Tôi sẽ xoá khỏi ký ức vậy.”
Dù gì thì tôi cũng đã lỡ tưởng tượng ra đôi chút nhờ những lời kể vừa nãy… Cái người đó từ xưa đã có cái tật hay cởi đồ rồi…
Tuy vẫn còn buồn ngủ, nhưng nếu họ đã mua cả nguyên liệu về thì đây cũng không phải lúc để làm thêm một giấc. Còn phải làm thêm phần ăn cho hai người khách nữa.
Không nói tới Nữ Thần đang ăn vụng đồ ăn trên bàn, Marya và Mytial đều hay giúp đỡ việc nhà nên tôi rất biết ơn họ.
Đặc biệt là Mytial. Dường như vì đang ở nhờ và được trị liệu nên cô ấy luôn xung phong làm việc nhà để không mắc nợ tôi.
Thế thì chắc dành thêm chút thời gian chuẩn bị bữa ăn cũng không sao cả.
Nấu nướng cùng ai đó như thế này làm tôi nhớ lại ngày tháng cùng nấu ăn với chị gái ngày xưa.
Chị ấy có đang ăn uống đầy đủ không? Cơ mà dựa trên lúc chiến đấu tại lãnh địa tộc Ác Ma thì chị ấy vẫn đang là một cô gái thiện lương vô cùng khoẻ mạnh.
Trong lúc đang nấu nướng thì Marya lại nhỏ giọng bắt chuyện với tôi.
“Này, Arquas… Anh thật sự đã thắng cô ấy à?”
“Ừ. Tuy rằng có mượn một tay người khác, nhưng xem như tôi cũng đã hoàn thành một mục tiêu từ ngày xưa rồi.”
“Vậy à… Anh đã trở thành một nhân vật thật xa xôi rồi…”
“Cô nói vậy với khoảng cách này ư? Vả lại kiểu gì Mytial hay Watequa cũng nghe được thôi. Cứ nói bình thường đi.”
“Úi chà, xin lỗi. Thói quen khi ở với Nonoa-sama lại lộ ra…”
Dường như sau khi được giải phóng khỏi áp lực từ Mytial cùng ảnh hưởng từ cuộc sống với Nonoa nên Marya đang đứng rất gần tôi.
Nonoa thường hay bám dính với người mình yêu thích, lại còn thích thì thầm trò chuyện nữa.
Có lẽ Marya đang tò mò về chủ đề của chị gái, nhưng tôi đã nói với Mytial rằng tên chị gái mình là Muryerl cơ… Vậy nên bản thân đang lạnh sống lưng vì sợ Marya sẽ nói ra tên thật của chị ấy.
“Nhưng nếu anh thắng cô ấy thì chẳng phải có thể nói anh là người mạnh nhất Nhân Giới rồi sao?”
“Tuỳ tiện quá đấy. Chị ấy đúng là kiếm sĩ mạnh nhất, nhưng không phải người mạnh nhất thế giới đâu.”
“Mạnh nhất nhưng không phải mạnh nhất không phải mâu thuẫn quá ư?”
“Không hề. Cơ mà ngay bên cạnh cô còn có người mạnh hơn chị ấy còn gì.”
“… Anh đang nói tới Kecconau-sama?”
“Ờ. Kể cả khi bỏ qua thân phận con cháu Kiếm Thánh Yurilacia Lilynoor thì ông ấy vẫn là kẻ khiến sư phụ, người từng áp chế chị gái, không muốn chính diện đối địch đấy.”
“Tôi biết ngài ấy mạnh, nhưng không ngờ…”
“Hiếm khi nào lại có kẻ mà bản thân không muốn thật lòng công nhận sức mạnh người ta nhỉ.”
Mytial xen vào cuộc nói chuyện với vẻ mặt khá phức tạp.
Tuy rằng lúc ấy bị tôi bắn xuyên lõi, nhưng cô ấy đã trực tiếp cảm thụ sức mạnh của ông chú Kecconau.
Vậy nên Mytial sẽ tin tưởng chuyện ông chú Kecconau mạnh hơn người chị gái mà cô ấy còn chưa từng gặp mặt.
“Chỉ xét kiếm kỹ thì tôi vẫn nghĩ chị gái chiếm phần hơn. Nhưng dù thế nào đi nữa, từ lúc được sư phụ công nhận thì ông chú Kecconau chính là nhân vật kiệt xuất sẽ lưu lại tên mình trong lịch sử đấy.”
“Vì không muốn tôn kính chút nào nên tôi không muốn thừa nhận lắm đâu…”
Còn người đệ tử học kiếm từ ông chú như Marya chỉ đơn thuần là tự ti vào bản thân quá mức chứ sức mạnh thực tế không hề kém tí nào cả.
Ưm… Cứ để Marya cho rằng tôi là người mạnh nhất như thế này cũng có hơi ngượng thật.
Từ trước đến nay tôi đều thấy ngại nên không hề nhắc đến… Hiện Mytial cũng ở đây, hơn hết là tôi cũng tò mò liệu người kia sẽ nghĩ gì về tôi của hiện tại.
Tôi mở ngăn kéo trong phòng khách. Bên trong là những bưu kiện được gửi tới từ người quen như là thư của chị gái.
“Anh tìm gì ư?”
“Hôm trước vừa gửi tới mà ta… A đây rồi.”
“Một bức thư? Huy hiệu trên đó trông khá quen thuộc…”
“Từ một người có chút quan hệ với tôi thôi. Nào, nhân tiện đang nhắc đến chủ đề này, Marya, Mytial, các cô muốn đi xem người mạnh nhất quốc gia này không?”
“Hở?”