“Arquas! Mãi chú mày mới chịu ló mặt ha!”
Sau khi trận đấu kết thúc, người nằm trong ban điều hành đấu trường nói rằng “Người gửi thư mời mong muốn gặp mặt quý vị” rồi dẫn chúng tôi đến một cơ sở vật chất trong đấu trường.
Watequa thì nói rằng “Bản thân không tiện lộ mặt” nên đã quay về nhà trước.
Người đang chờ sẵn tại đó chính là vị chí bảo Grancerd vừa thể hiện thắng lợi áp đảo, Phoriom Souqline.
Trong lúc được dẫn đi thì tôi cũng suy đoán được một chút, nhưng không ngờ Arquas lại quen biết với người đàn ông mạnh nhất Grancerd này.
Tuy nhiên, cả tôi lẫn Marya đều không thể nói nên lời với khung cảnh trước mắt.
Phoriom vừa thấy Arquas liền nở nụ cười tươi tắn mà trao một cái ôm nồng nhiệt.
“Đã… lâu không gặp ạ…”
“Ồ! Không gặp một thời gian mà đã biết mang theo thị nữ phục vụ rồi cơ à. Ủa mà thiếu mất một người rồi? Không phải còn có một cô gái mang bầu không khí thần bí lắm hả?”
“Cô ấy có chút việc nên về trước… Với lại các cô ấy không phải như thế…”
Arquas hiện lại trông khá là ngoan ngoãn.
Và chuyện anh ta biết Watequa không ở đây tức là đối phương đã nhận ra sự tồn tại của chúng tôi trong khi chiến đấu.
Vậy thì chẳng phải đối phương đã cố tình ném Zingg sang khán đài bên này sao?
“Thật không đó? Cô hiệp sĩ này thì không nói chứ vị tiểu thư nghiêm nghị này có mùi của chú mày hơi nồng đấy?”
“Vì vài nguyên nhân nên em chỉ đang cho cô ấy ở nhờ thôi.”
“Nói xạo nha. Có cảm giác như đang vượt qua ranh giới một chút đó? Đừng có giấu chuyện với đại ca chứ. Nào nào nói thật đi.”
“Đang nói thật rồi mà…”
“Hả? Đại ca!?”
“A… Tôi với đại ca Phoriom là anh em kết nghĩa. Lúc tôi mới tới Grancerd thì đây là ân nhân đã quan tâm chăm sóc tôi một thời gian.”
Ra là thế, vì vậy nên đối phương mới gửi thư mời tới trận đấu của mình cho Arquas.
Và do quen biết trực tiếp nên Arquas cũng có cơ hội học tập phương pháp điều khiển ma lực của Phoriom.
“Nhưng tôi mới là người được giúp đỡ cơ. Hồi cỡ hai năm trước, lúc bản thân sắp bị lừa bởi tên thương nhân ác đức thì thằng này đã chen vào bảo tôi đang bị lừa đó.”
“Chí bảo của Grancerd bị lừa gạt…”
“Lúc đó bản thân chỉ tiện miệng nói ra thôi…”
“Tôi vô địch bất bại nhưng chẳng làm được gì khác ngoài chiến đấu cả. Lúc đó còn thấy đề nghị của đối phương rất thú vị cơ!”
“Sau đó thì tôi được đại ca thích thú, trở thành anh em kết nghĩa, rồi anh ấy lại trở thành người bảo lãnh để tôi thuê nhà tại Pafyd và đứng ra nói vài lời khi tôi trở thành mạo hiểm giả nữa.”
“Vương giả mạnh nhất Grancerd làm người bảo lãnh mà thằng này lại thuê một cái nhà rẻ như cho. Rồi chú mày vẫn còn ở bậc Đồng là đang bất mãn anh mày hử?”
“Ahaha…”
Tức đây là người hậu thuẫn khi Arquas hoà nhập vào xã hội con người sao.
Xét thân phận thì người sống tại đây đều xem đối phương là anh hùng, tóm được một nhân vật như thế này chính là vỏ bọc không thể nào tốt hơn nữa.
“Em chỉ duy trì ở bậc Đồng để không phải rời khỏi Grancerd và có thể xem đấu trường…”
“Chính là nó đó! Chú mày nghiện đấu trường như thế mà lại chả bao giờ tới xem trận đấu của anh mày! Đây toàn là trận đấu hiếm có khó tìm không đấy!”
Sau khi cùng sinh hoạt thì tôi đã lập tức nhận ra Arquas rất cuồng đấu trường.
Anh ta vẫn hay kể rằng cả người thắng cuộc lẫn kẻ bại trận đều phát huy những gì đã tích luỹ trong quá trình trước đó và thể hiện mị lực của mình. Hay là có thể cảm nhận khúc ca tán thưởng con người trong các đấu sĩ hay gì đó.
Lúc nghe những lời nhiệt thành ấy, trực giác của tộc Thiên Long còn báo hiệu cho bản thân đừng bất cẩn xen vào nữa cơ.
Nếu tích tiền để xem thì trận chiến của Phoriom đáng lẽ là trận đấu đỉnh cao nhất, nhưng Arquas cố tình tránh né tức là còn tồn tại nguyên nhân nào đó…
“Ai da… Tại vì trận đấu của đại ca Phoriom một chiều quá nên em không cảm nhận được chút khả năng nào cả…”
“… Đúng là trận đấu của anh mày mấy năm gần đây còn chẳng được tổ chức cá cược, nhưng nếu dốc toàn lực nghiền nát từ đầu thì lại có lỗi với khán giả phải trả tiền tới xem nữa.”
Ra là vậy sao. Trận đấu hôm nay không khác gì mọi khi có nghĩa khung cảnh người khiêu chiến bị buộc phải phát huy toàn bộ thực lực, tuyệt vọng vì không còn khả năng nào và bại trận là điều thường thấy.
Điều đó phủ định mọi kỹ thuật, kinh nghiệm và loại trừ khả năng mà các đấu sĩ thu hoạch từ trước đến nay.
Xét mục đích xem đấu trường của Arquas thì trận đấu của Phoriom hoàn toàn đi ngược lại quang cảnh Arquas muốn nhìn thấy.
Người xem càng mạnh mẽ thì càng khó có thể tận hưởng trận đấu của Phoriom một cách thuần tuý.
“Anh là dân chuyên nên em hiểu chứ.”
“Nhưng mà nhé, đại ca đây cũng muốn thể hiện bộ dạng ngầu lòi cho thằng đệ đó? Mày đang khinh bỉ cảm xúc đó của anh mày đấy!”
“Em xin lỗi mà.”
“___ Cơ mà chú mày rốt cuộc tới đây có nghĩa là đã thay đổi cách nhìn phải không, Arquas?”
“… Cũng có một chút.”
“Ánh mắt rất thú vị. Đại ca thích ánh mắt này hơn trước kia nhiều.”
Ánh mắt hai bên giao nhau, trong đó không tồn tại cảm xúc của người quen cũ nào cả.
Đây giống như cuộc đối thoại giữa hai chiến binh đang đánh giá xem đối phương có phải hảo thủ mình tìm kiếm không.
… Không được, tôi lại bắt đầu ghen tị rằng phải chi mình cũng đang ở thời kỳ toàn thịnh.
“Được rồi! Làm trận thôi nào, Arquas! Với chú mày hiện giờ thì đại ca đây có thể tận hưởng được đấy!”
“___ Hả!?”
“Ể… nhưng em không phải đấu sĩ…”
“Có cần phải thi đấu đâu, cứ tuỳ tiện đi tới khu rừng ngoài kia là được rồi!”
Ừm, một tên cuồng chiến không thua kém Arquas… Không, xét độ dễ dãi thì đối phương còn hơn nữa.
Ứng cử viên Ma Vương và đấu sĩ mạnh nhất Đại Quốc. Đúng là tôi cũng muốn xem trận chiến này… chỉ là nó có phải trận chiến nên bắt đầu một cách đơn giản như thế này không?
Vả lại người cuồng chiến như Arquas trông cũng không có hứng thú cho lắm.
“Thôi đi mà… Em bây giờ không thể thắng được đại ca đâu…”
“Quan tâm thắng thua làm quái gì! Đôi bên tận hưởng là được rồi! Nào nào nhanh lên! Chúng ta hãy thưởng thức thời khắc khó quên___”
“___ Làm gì thế hả đồ anh trai ngu ngốc này!”
“Ụ hoạ!?”
Hai người mở cửa định ra khỏi phòng thì Phoriom bỗng nhiên bay ngược lại cùng tiếng kim loại vang vọng khắp căn phòng.
Một đòn tuyệt diễm nhắm ngay vào đầu khiến tôi bất giác ồ lên một tiếng.
Còn phía sau cánh cửa là một phụ nữ nhân loại đang cầm chuỳ sắt đã bị bẻ cong.
Trang phục đối phương không giống như quần áo thường ngày mà trông như đồng phục tiếp tân của cơ sở nào đó… Không lẽ là…
“… Kyrii?”
“Arquas! Anh có sao không!? Không bị thứ đó làm gì chứ!?”
“Ờ… ờ, không sao cả… nhưng tại sao cô lại ở đây…”
“A… thật ra là… tôi nhìn thấy Arquas trong đấu trường… Lúc bản thân suy nghĩ mình có nên bắt chuyện vì anh đang ở cùng người khác không thì… tôi thấy anh bị thứ kia gọi tới nên mới lo lắng đến đây…”
“Ây chà… Người bình thường thì sẽ chết đấy? Với lại đừng gọi đại ca là thứ này thứ nọ chứ.”
“Đại ca… Hở…”
“Kh… không phải! Tên đó chỉ là anh em trên giấy tờ thôi! Bọn tôi là người dưng không huyết thống!”
“‘Tên đó’ cũng không được. À, nếu chú mày làm mạo hiểm giả thì đôi bên chắc cũng phải quen biết thật.”
Sau đó thì chúng tôi được Arquas giới thiệu sơ về đối phương.
Tên cô ấy là Kyrii, nữ tiếp tân của bang hội mạo hiểm giả mà Arquas đang làm việc tại Nhân Giới.
Nhân tiện thì tôi được giới thiệu là người quen của Torzel, Marya là thuộc hạ của bằng hữu của người bảo hộ Arquas.
“Ở nhờ nhà của Arquas-san…!? Torzel-san lại làm chuyện thừa thãi…”
“Torzel làm sao cơ?”
“Kh… không có gì cả! Cơ mà không ngờ anh trai lại có quan hệ như thế với Arquas-san… Tại sao anh lại không kể cho em chứ!?”
“Đâu có, anh mày cũng định giới thiệu liền lúc mới gặp đó? Nhưng mày lại từ chối bảo mình không muốn dính líu tới người được anh trai thích thú còn gì.”
“Ức… Không nhớ lắm nhưng có lẽ bản thân sẽ nói như vậy…”
“Nhưng nếu nghe bảo đó là người quen của đại ca Phoriom thì bản thân cũng sẽ đề phòng thật.”
“Đúng rồi đó!?”
“Bọn mày… Mà để anh mày giới thiệu sơ cho, đại ca và Kyrii đều xuất thân từ cùng cô nhi viện. Còn nhớ chuyện anh mày là đấu sĩ vô địch nhưng không làm được gì khác không? Vậy nên đại ca mới dẫn theo con nhỏ rất giỏi việc nhà hồi ở cô nhi viện theo để chăm sóc bản thân đấy.”
“Và rồi bản thân cũng bị đăng ký trên hộ khẩu là em gái… Tên thật của tôi là Kyrii Souqline…”
Người chủ trì từng nói Phoriom là vương giả mười năm bất bại.
Tức là hai người này đã mang quan hệ đó từ hồi mười năm trước… Thoạt nhìn Kyrii trông khoảng mười lăm đến hai mươi tuổi… Và anh ta đã mang theo cô ấy ở mười năm trước…?
“Cuộc đời cô có vẻ bị liên luỵ rất vất vả nhỉ, Kyrii…”
“A… Ahaha…”
“Vất vả con khỉ. Anh mày hay sai vặt nhưng vẫn cho tiền lương đàng hoàng nha. Nó từng kiếm nhiều tiền hơn đám mạo hiểm giả què quặt nữa.”
“Từng kiếm nhiều tiền tức là cô ấy đã nghỉ công việc cũ và tập trung làm tiếp tân? Tại sao lại như thế?”
“Ai da… chuyện đó thì…”
“Nghe anh mày nói này. Hai năm trước, nó tự dưng đòi nghỉ việc chăm sóc anh mày và muốn làm nữ tiếp tân tại bang hội mạo hiểm giả đấy. Bản thân thì có tiền thuê người giúp việc khác nên cũng không ngại lắm. Nhưng chắc không phải nó mê thằng mạo hiểm giả nào rồi đấy chứ?”
“Ồ, ra là vậy.”
“Kh… không phải đâu! Anh trai, anh nói nhảm nhiều quá đó!?”
Vận dụng trực giác tộc Thiên Long với chuyện này nghe cũng không phải lắm, nhưng Kyrii đang nói dối.
Có vẻ chuyện cô ấy đang để ý một mạo hiểm giả nào đó là sự thật.
“Chắc chắn là vì đàn ông rồi. Này, Arquas, chú mày có biết tên nào trông giống thế không?”
“Ưm… Kyrii lúc nào cũng tươi cười, lại còn thân thiện với mạo hiểm giả bậc Đồng như em nữa… Vậy nên chắc là có nhiều mạo hiểm giả thích cô ấy lắm, nhưng mà đối tượng Kyrii để ý thì… chưa thấy bao giờ luôn.”
“Đ… đúng rồi đó! Em không bao giờ chọn công việc vì tư tâm đâu!”
“Ưm… Dựa theo năng lực hành động của con nhỏ này thì chắc tìm ra nhanh lắm mới phải…”
“Em đã bảo không thấy mạo hiểm giả nào được đãi ngộ đặc biệt rồi mà. Kyrii đối xử mọi người bình đẳng lắm đó.”
“Ph… phải rồi ha…”
Arquas đang nghiêm túc suy ngẫm.
Nhưng Arquas này, tôi rất muốn hỏi rằng anh không cảm thấy gì khi nhìn vào Kyrii đang nhìn mình ư?
Hai năm trước là thời điểm Arquas đến Pafyd và trở thành mạo hiểm giả.
Sau đó, Kyrii cũng trở thành tiếp tân trong bang hội mạo hiểm giả. Dựa trên những hành động khi Phoriom bắt đầu quen biết Arquas thì tôi không cần trực giác tộc Thiên Long cũng có thể tìm ra câu trả lời.
“Nhưng rõ ràng dạo này nó hay mài giũa nữ tính lắm, chắc chắn là đang đổ ai đó rồi!”
“Thôi đi! Đừng có nói về em nữa! Với lại em thích ai là chuyện của riêng em chứ!?”
“Mày là em gái anh nên anh mới muốn mày đừng bám theo tên mạo hiểm giả lom dom nào đó mà lấy thằng đàng hoàng hơn một tí. Đúng rồi! Mày chọn Arquas thì anh mày ủng hộ hết mình luôn!”
“Kh… khoan đã! A… an… anh đang nói nhảm gì thế hả!?”
“Nhảm gì chứ. Không có mấy thằng đàng hoàng được như vầy đâu!”
“Ar… Arquas-san đúng là người tốt…! Nhưng chuyện không phải như vậy!”
“Không phải cái gì nữa. Mày ghét gì ở thằng này chứ! Nói thử xem nào! Nào nào!”
“Aaaaaaaa…! Đồ anh trai ngu ngốc này!”
“Ứ hự.”
Cây chuỳ được tăng cường bởi Cường Hoá Ma Lực giáng thẳng vào đầu Phoriom một cách trôi chảy.
Một đòn tuyệt diễm không thể nào tin được lại đến từ dáng vẻ bình thường ấy. Chiếc chuỳ cong lúc nãy bị cong về hướng ngược lại, còn cơ thể Phoriom thì bị chôn xuống đất.
Và Kyrii thì lập tức lao thẳng ra khỏi căn phòng.
“Đại ca Phoriom… Vừa rồi là không được đâu.”
“Có gì đâu. Chỉ cần chú mày sửa tật xấu là không thành vấn đề rồi.”
“Lỡ cô ấy bảo em kiếm tiền ít hoặc lãng phí vào sở thích thì cũng khó xử lắm… Vả lại bắt cô ấy nói vậy thì sau này gặp nhau tại bang hội cũng ngại nữa.”
“A…”
Thật luôn hả? Chắc cả tôi lẫn Marya đều đang thể hiện cùng một biểu cảm rồi.
Với lại một đòn vừa rồi trông như bản thân sẽ bị thương nếu không dùng Đặc Tính… Còn vẻ mặt của Phoriom thì vẫn phơi phới như vậy.
=====================================
Phoriom chỉ là đơn giản là không biết quan sát.
Arquas tự biết mình là kẻ không có tiền đồ, xem hảo ý của Kyrii là “một cô gái dịu dàng, thậm chí còn chịu thân thiện với kẻ như mình.”
Dù có thể nhận biết hảo ý hướng về phía mình, nhưng vì đám người Lyraxia như Immuryerl với tình yêu sâu nặng hay một Nelry thích đụng chạm cơ thể nên cảm quan về tình cảm hướng tới bản thân của Arquas có hơi chậm chạp.