Ma Vương Với Mức Lương Tối Thiểu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sau khi được tôi an ủi, em gái đã không thể sống thiếu tôi được nữa

(Đang ra)

Sau khi được tôi an ủi, em gái đã không thể sống thiếu tôi được nữa

本町かまくら

Chẳng mấy chốc, tôi nhận ra bản thân mỗi ngày đang phải đối mặt với những lời tỏ tình và hành động có phần quá khích từ cô em gái này.

18 310

Tôi chuyển sinh thành một tên quý tộc phản diện và mong muốn bị trục xuất khỏi đất nước, thế nhưng cô công chúa ám ảnh với tôi lại không cho phép điều đó!

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành một tên quý tộc phản diện và mong muốn bị trục xuất khỏi đất nước, thế nhưng cô công chúa ám ảnh với tôi lại không cho phép điều đó!

リヒト

Tuy nhiên vì lí do gì đó, vị hôn thê đãng lẽ phải khinh thường cậu, lại trở nên ám ảnh nhân vật chính và không để cậu ấy ra đi?

51 1032

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

35 560

Tôi Nhặt Được Nhân Vật Phản Diện Bị Bỏ Rơi Trên Tuyết

(Đang ra)

Tôi Nhặt Được Nhân Vật Phản Diện Bị Bỏ Rơi Trên Tuyết

Lanquin

"Em không thể dụ dỗ ai đó rồi bỏ đi như vậy được."

1 15

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

(Đang ra)

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

Jajamaru

Không còn cách nào khác, tôi đành phải sử dụng sự dễ thương vô đối của Yumie để có thể mang lại nụ cười cho gia đình của mình thôi!

39 2735

Hồi 3: Khởi Động - Chương 12: Nghi Thức Mài Quỷ

Những cá thể ưu tú sẽ đạt được sự trưởng thành ưu việt và đứng trên đỉnh quần thể. Lãnh Chúa cai trị Ma Tộc được nhận thức là một thể hoàn thiện trong sự trưởng thành của Ma Tộc.

Thế nhưng lúc này, Nalact lại đang bắt đầu tiến hoá hơn nữa. Sự đơm hoa kết trái của khả năng mới đến từ Đặc Tính được tận dụng đầy đủ. Cộng vào đó là cảm xúc bạo lực có thể phát huy tài năng luôn bị bản thân áp chế. Điều đó trộn lẫn với lý trí của cô ấy và dần trở nên tối ưu nhất.

Từng người sẽ có tính cách hợp hoặc không phù hợp cho việc chiến đấu. Tính cách của một cô gái nhà quê vốn dĩ sẽ không phù hợp với chuyện này.

Tuy nhiên, bản chất của cô ấy cùng thân thể ngập tràn tài năng đã nuôi dưỡng trái tim nhằm phát huy tài năng đó trong lòng. Trong trận chiến với Karquas-san, chuyển động của Nalact bắt đầu thể hiện sự thuần thục không kém gì những chiến binh lão luyện.

“Mạnh quá đi! Vui quá đi!”

Liên tục chiến đấu trong giới hạn với người ngang bằng hoặc mạnh hơn, mài giũa bản thân nhằm đạt phẩm chất phù hợp với Lãnh Chúa. Chính tai tôi đã nghe Nalact ngày hôm qua kể rằng đây là gì.

Nghi Thức Mài Quỷ. Đúng vậy, thật mỉa mai rằng hai người họ đang tái hiện nghi thức thần thánh nhất đối với tộc Quỷ Mị mà cô ấy từng cản trở.

Không, có lẽ Nalact không hề có nhận thức như vậy. Còn Karquas-san thì… lại nghĩ gì đây?

“Tôi muốn khiến cô trở nên nghiêm túc.”

Người đó đã nói như thế. Anh ta biết bản tâm của Nalact và đang lôi kéo nó ra bằng hành động nên có của tộc Quỷ Mị.

Nó không phải một lễ hội ồn ào mang tính hình thức, anh ta đang thực hiện Nghi Thức Mài Quỷ chân chính bằng sự tồn vong của cả chủng tộc. “Nghiệp” mang tên cuộc chiến gánh vác mọi thứ. Và anh ta đã tạo ra tình huống này nhằm khiến nhân tử đó thức tỉnh mạnh mẽ hơn nữa?

Tôi không rõ anh ta đã tính toán đến đâu. Thế nhưng tác dụng của nó lại đang được bày ra.

Tình trạng của các tộc nhân Quỷ Mị đang chứng kiến trận chiến của hai người đã có sự thay đổi.

Ban đầu thì họ sợ hãi sự vô song của Karquas-san và hiện lên sắc màu tuyệt vọng.

Khi Nalact chạy đến bắt đầu trận chiến, bọn họ lại lộ vẻ như ghét bỏ cả hai và mong muốn cuộc chiến nhanh chóng kết thúc.

Còn hiện tại, bọn họ đang theo dõi trận chiến đó mà không hề chớp mắt.

Không hề có tiếng cổ vũ hay nhạo báng. Bọn họ thậm chí còn không có thời gian để nói ra những thứ thừa thãi như vậy.

Người bên ngoài như tôi cũng có thể hiểu được. Đây mới là Nghi Thức Mài Quỷ vốn có. Nó không phải một loại vui đùa mang tính hình thức được quần chúng chấp nhận, nó là nghi thức tiến hoá được mong chờ đến từ nhân tử nằm bên trong.

Chắc hẳn họ đang bị ảnh hưởng bởi nhân tử “Nghiệp” của Nalact và bản năng của tộc Quỷ Mị đang được gọi lên.

“___ Haha!”

Đặt chuyện đó qua một bên, Karquas-san lại đang cười một cách vui sướng trong tình huống đó. Mặc dù thường hay bị quên đi, nhưng người đó là Incubus phải không? Thoạt nhìn thì đúng là anh ta có cảm giác sảng khoái khiến người khác cảm thấy anh ta rất ngầu, liệu đó có phải là do năng lực quyến rũ gì đó không nhỉ?

Thế nhưng tình huống này không hề thuận lợi. Đối đầu Nalact trong trạng thái kia mà vẫn có thể tạo thương thế và không bị trúng trực diện đòn nào thì đúng là rất giỏi… chỉ là người này lại không sở hữu năng lực trị liệu vết thương của mình.

Nalact sẽ tái sinh vết thương nhận phải trong chốc lát. Ngược lại, Karquas-san chỉ cầm máu bằng Cường Hoá Ma Lực. Vết thương trên da bên trong trang phục bị rách vẫn đang gia tăng.

Từng mảnh vỡ tung bay như mũi tên giao nhau. Cho dù sở hữu kỹ thuật siêu đẳng đến đâu thì anh ta cũng không thể gạt đi mọi xung kích hay dư chấn trong trận chiến này.

“Này Kar-kun, anh sao vậy!? Chuyển động bị chậm đi rồi đó!?”

Đúng là chuyển động của Karquas-san dần mất đi độ nhanh nhạy. Đã trôi qua hai tiếng kể từ khi cuộc chiến giữa họ bắt đầu.

Xét lượng tiêu hao ma lực thì Nalact đang tiêu tốn rất nhiều. Song, lượng ma lực của Nalact lại thuộc cấp bậc Lãnh Chúa. Thêm vào đó là Đặc Tính có hiệu suất ma lực vô cùng tốt… Thậm chí không chừng lượng hồi phục tự nhiên đang vượt qua cả lượng ma lực cô ấy tiêu hao.

Về khí lực hay thể lực thì các Đại Biểu của tộc Quỷ Mị còn có thể chiến đấu liên tục bảy ngày, vậy thì Nalact nhất định có thể hành động lâu hơn nữa.

Quả nhiên dù là Karquas-san thì chuyện đấu sức bền cũng____

“Có gì đâu, tôi chỉ buộc mình vào chuyển động không cần thiết thôi.”

“__!?”

Ngay khoảnh khắc Nalact đặt chân đến phạm vi công kích của đôi tay thì Karquas-san đã đạp gãy đầu gối của cô ấy. Và lúc cô ấy lập tức phục hồi vết thương trong chớp mắt thì cánh tay vừa giơ lên lại buông thõng xuống. Cú huých chính xác từ bao kiếm đã đánh lệch khớp xương của cô ấy.

Những tưởng Karquas-san sẽ bao phủ hai tầng ma lực lên kiếm để ngăn chặn Đặc Tính huỷ hoại vũ khí của cô ấy, vậy mà lần này anh ta lại làm chuyện giống hệt với giày của mình!? Chỉ sai một bước là chân anh ta sẽ vỡ nát mà sao lại liều mạng như thế!

Không, điều quái dị hơn chính là động tác vừa rồi!? Anh ta đã đưa chân ra trước khi Nalact tiếp cận đó!?

“Tôi đã tiến hành ‘Nhìn’ nhiều hơn mức cần thiết để phòng ngừa, nhưng có vẻ là đã đủ rồi.”

Nhìn…!?”

Nalact định chỉnh lại khớp xương bị lệch, thế nhưng Karquas-san lại quét ngang chân Nalact đang không chú ý cứ như đã dự đoán trước chuyển động mà khiến cô ấy ngã xuống.

“Tôi sẽ áp sát đây.”

“___!?”

Trong khoảng thời gian Nalact cảm nhận được sự dị thường mà tránh đi thì ba ngón tay đã bị chặt xuống, một con mắt thì bị khoét ra. Cho dù lập tức phục hồi thì anh ta vẫn liên tục thu hẹp khoảng cách.

Thân thể muốn lập tức phản công lại bị kìm hãm ngay tại bước đầu bởi những công kích đơn giản như chọc tới. Và rồi anh ta tung những đường chém không khoan nhượng lên thân thể đã mất tư thế ấy.

“Tái sinh không kịp kìa, cô cần thở một nhịp không?”

“Ai lại cần… thứ đó chứ!”

Nalact vừa tái sinh ngón tay bị chặt vừa đấm tới. Thế nhưng một đường kiếm liền cắt ngang cổ họng Nalact như phối hợp với động tác ấy.

Chuyển động của Karquas-san đã thay đổi. Từ đầu đến giờ, anh ta đều né tránh bằng động tác không thừa thãi trước chuyển động của Nalact, sau đó thì tung công kích chính xác nhắm vào sơ hở đối phương.

Hiện tại thì anh ta lại nhìn thấu hoàn toàn chuyển động của Nalact trước cả khi cô ấy bắt đầu động tay chân. Nghiền nát bước đầu, ép buộc đối phương vào tư thế không phòng bị rồi giáng một đòn chứa đựng sát ý.

“Ngay cả chiếc cổ không phòng bị cũng không thể chặt xuống sao. Kiếm của tôi vẫn còn kém lắm nhỉ.”

“Ka… fua… Hô!”

Nalact đạp mạnh lên mặt đất mà thổi tung xung quanh bằng xung chấn. Tuy nhiên, Karquas-san đã lùi tới vị trí dư chấn không thể chạm đến. Dường như anh ta đã tiến hành né tránh trước cả khi cô ấy động chân.

Quả nhiên là dị thường đến mức cảm thấy ghê rợn. Kể cả kỹ thuật cách biệt lớn đến đâu thì chuyện đọc trước toàn bộ hành động của đối phương cũng không phải dễ dàng như thế.

Hơn nữa, Nalact còn hành động theo kiểu trực giác và đột phát. Cho dù đọc được suy nghĩ thì… trực giác?

“Quả nhiên là khi làm vậy thì chỉ còn cách giãn khoảng cách thôi.”

“… Cách đọc chuyển động của anh quá sắc bén đi. Khoan, không phải. Là do tôi bị dẫn dụ nhỉ. Không phải anh nhìn thấu tôi sẽ chuyển động tiếp theo ra sao, mà là anh tính đến chuyện khiến tôi chuyển động thế nào mà chiến đấu. Chỉ cần dẫn dụ được thì chuyện ra chiêu trước hay truy kích cũng rất dễ dàng.”

Chính là nó… Chuyển động của Nalact dĩ nhiên vẫn đang được tẩy luyện, nhưng Karquas-san vẫn luôn đi xa hơn những chuyển động đó. Điều này bắt buộc anh ta phải còn dư lực mới có thể làm được. Thế thì nếu anh ta nhìn thấu hoàn toàn sự trưởng thành ấy rồi tung toàn lực trước thì… Mà không phải.

Khi Nalact hành động theo trực giác và động tác đó cũng đang được tẩy luyện thì dĩ nhiên việc dẫn dụ đến động tác tiếp theo là việc rất dễ dàng.

Song, đó là kỹ thuật được dùng để dứt điểm đối phương hoặc dụ đối thủ tung kỹ năng mạnh nào đó. Nắm bắt thông tin và thói quen của đối phương mà cố tình nghiêng cán cân cuộc chiến. Nó là thứ được liên tục tích luỹ rồi tung ra vào thời khắc quyết định đó? Hành vi dẫn dụ mọi chuyển động của đối phương cần anh ta nhìn thấu mọi thứ liên quan đến đối phương… “Nhìn” tức là vậy ư?

“____ Ánh mắt thật đáng sợ nhỉ. Tôi không có sở thích ấy nhưng lại muốn nếm thử ghê. Nhất định là nó sẽ ngọt ngào như muốn tan chảy nhỉ…”

“Còn cô thì lại cứng cáp quá đấy. Hầm nhừ ra cũng không biết có ăn được không nữa.”

“Anh kỳ quá đi! Nếu không dùng Cường Hoá Ma Lực thì tôi rất mềm mại dẻo dai đó!?”

“Như thế thì lại không đáng để ăn cho lắm.”

Đối thủ sở hữu kỹ thuật vượt trội sau khi đọc được toàn bộ con bài trong tay lại đang hạ thủ trước nhằm phong toả hoàn toàn.

Ôi trời… Kiểu đó có khác gì Lãnh Chúa như em trai ra đòn tất thắng trước với một đứa trẻ mới học dùng kiếm đâu. Dĩ nhiên là đối phương sẽ vừa kinh ngạc vừa kinh sợ ấy chứ.

Kể cả người đang nhìn từ xa như tôi cũng cảm thấy xương sống lạnh lại. Chắc chắn Nalact còn chịu áp lực lớn hơn nữa. Và tuy nội dung cuộc nói chuyện nghe rất tệ hại, nhưng điều đó chứng tỏ người vẫn luôn một lòng không loạn như Nalact đang có thêm cảm xúc trong lý trí của mình.

“… Tôi tưởng là cứ tiếp tục thì sẽ có thể chạm được anh vào một lúc nào đó, nhưng mà không đủ rồi nhỉ. Cách biệt kỹ thuật quá là lớn đi.”

“Đúng là thế. Vậy cô sẽ bỏ cuộc mà chìa cổ ra à?”

“Sao vậy được. Tôi chỉ biết là cứ lề mề thế này cũng chẳng có cơ hội thắng. Vậy nên là… mặc dù rất rất phí phạm… nhưng tôi sẽ dồn toàn bộ vậy.”

Ma lực bao phủ cơ thể Nalact dần khuếch trương. Sự thay đổi ấy xuất hiện đầu tiên ở quanh cánh tay, ma lực đang đung đưa bắt đầu dần thành hình.

Đó là một đôi tay khổng lồ hơn xa thân thể Nalact cùng bộ vuốt sắc bén, hệt như là tượng trưng cho tính hung bạo của cô ấy vậy. Kích thước của một tay có thể bao trùm vóc dáng của người trưởng thành như em trai.

Có thể giữ cho ma lực của Đặc Tính ổn định ở bên ngoài thân thể như vậy… Không phải, nó không hề ổn định. Nhìn kỹ lại thì ma lực của cô ấy đang dần phân tán đi khỏi cánh tay khổng lồ.

Thứ đó giống như đang liên tục giải phóng ma lực khỏi toàn thân. Khi nào bị cạn ma lực cũng không thể biết được.

“Khiến nó càng lớn và càng dài ra sao. Thật là một trí tuệ nông cạn nhỉ.”

“Không được à?”

“Không hề, nó rất tuyệt. Bởi vì đó là sức mạnh mà trẻ con cũng có thể lý giải.”

“Chứ còn gì nữa~”

Hai người đang tán gẫu với nhau. Chắc hẳn đôi bên đều hiểu rằng đây là cuộc đối thoại cuối cùng. Từ lúc này sẽ là trận chiến dốc cạn sức lực bản thân. Họ sẽ không còn đủ thong thả để trao đổi ngôn từ nữa.

“Ngoài ra nó cũng chỉ rõ chính bản thân nữa.”

“…?”

“Tên Đặc Tính của cô là gì?”

“___ Ngăn Cấm Tiếp Xúc Đôi Tay Của Ta!”

Nalact nhảy lên rồi vung vẩy đôi ma thủ khổng lồ như tay của mình. Tốc độ của chúng không khác gì tốc độ của đôi tay cô ấy. Thế nhưng tốc độ cảm nhận được từ độ dài và kích thước lại không thể so sánh với trước kia.

Dù vậy, Karquas-san vẫn né tránh đôi ma thủ ấy. Anh ta đang luồn lách như trượt giữa những công kích không tồn tại xương thịt và rất khó đọc được quỹ đạo.

Cánh tay khổng lồ đánh lệch mục tiêu đã thổi bay cả mặt đất lẫn đống đổ nát đằng sau anh ta. Sức phá hoại của Đặc Tính vẫn còn nguyên vẹn, nhưng nhờ phạm vi chạm vào được cường hoá nên quy mô nó cũng được gia tăng.

“Phù!”

Lần này thì cô ấy lại đập xuống từ trên không. Một nắm tay khổng lồ giáng xuống nhanh hơn cả mũi tên. Nếu đây là vụ nổ ma pháp thì Karquas-san có thể trượt đi mà tránh né bằng Không Bạt. Tuy nhiên, nắm tay của Nalact là một khối Đặc Tính. Ngay từ thời điểm chạm vào thì ma lực bao phủ thanh kiếm của Karquas-san sẽ vỡ nát. Kể cả khi có hai tầng đi nữa, nếu anh ta không liên tục chạm vào thì sẽ không thể dùng kỹ thuật ấy.

Ấy vậy mà Karquas-san lại lách ra khỏi phạm vi nắm đấm. Chắc hẳn anh ta đã dự đoán Nalact sẽ tấn công như thế nào khi giơ ma thủ lên.

Dù vậy, ở vị trí anh ta né sang lại là phía bên Nalact chứ không phải hai bên hay phía sau. Không lẽ anh ta không muốn bị tấn công một chiều sau khi giãn khoảng cách quá mức ư?

A, không phải. Mảnh vỡ của mặt đất sau khi nắm đấm đập xuống đang bay tứ tung về các phương hướng khác với vị trí Karquas-san vừa né sang.

Vì là công kích phạm vi rộng do Nalact tung ra nên dư chấn bên phía cô ấy sẽ yếu hơn. Karquas-san hiểu rõ điều đó nên mới né về phía trước nhỉ.

“Tôi biết ngay mà!”

Nalact giáng xuống ma thủ còn lại. Nhưng vị trí của Karquas-san là ở bên dưới cánh tay vừa mới giáng xuống. Thế thì hai đôi tay sẽ đâm sầm vào nhau… Ủa mà cánh tay mới đập xuống kia lại xuyên qua cánh tay trước đó!?

Đúng rồi, ma thủ là một khối ma lực, và nó được tạo thành bởi ma lực của Nalact nên chúng cũng chỉ hoá thành một khi va chạm với nhau. Nhờ đà đập xuống vẫn còn nên kết quả là đôi bên đã xuyên thấu lẫn nhau.

“__!”

Nắm đấm giáng xuống thổi tung mặt đất. Karquas-san đã trực tiếp trúng đòn và… chưa bị vỡ tan! Tôi vừa nhìn thấy anh ta bị thổi bay sang một bên.

Chỉ là anh ta gần như không thủ thế. Anh ta đang đập trên mặt đất mà lăn đi như bị bất tỉnh.

Sau khi ngừng xoay tròn thì Karquas-san chống bao kiếm mà đứng dậy. Bộ giáp trên người đã không còn. Hơn nữa còn không có áo. Anh ta nhận định rằng mình không thể né tránh nắm đấm ấy nên đã bọc từng loại ma lực khác nhau lên bộ giáp, quần áo và thân xác mà tiếp nhận nó.

Đây là lớp phòng ngự ba tầng… không, tính thêm cả bề mặt thân thể thì có lẽ đây là Cường Hoá Ma Lực khác nhau với bốn tầng. Một hành vi chỉ có thể gọi là thần tích… Thế nhưng anh ta đã lĩnh trọn xung kích thổi bay cả mặt đất phía sau bằng thân thể trần trụi. Nửa thân trên toàn là những vết thương với vô số máu chảy xuôi.

“Phù… phù…”

Tuy nhiên, Nalact cũng bị tiêu hao rất kịch liệt. Người đã chiến đấu thời gian dài mà hầu như không thở gấp lại đang đầm đìa mồ hôi và mang sắc mặt như có thể lập tức ngã xuống.

Điều đó cũng là đương nhiên. Ma lực của cô ấy đang dần mất đi từ bề mặt ma thủ khổng lồ kia. Diện tích đôi tay ấy lớn gấp mấy lần, thậm chí là chục lần thân thể cô ấy. Khi ma lực liên tục tràn ra khỏi cơ thể với tốc độ ấy thì gánh nặng lên lõi sẽ không hề ít.

Màn giao thủ trút tất cả mọi thứ vào trận quyết chiến ngắn hạn đang tước đoạt thể lực của hai bên. Chỉ là nếu anh ta né tránh công kích của đôi ma thủ kia thêm vài lần thì có lẽ Nalact sẽ tự động ngã xuống.

“… Ộc.”

Karquas-san phun máu mà khuỵu xuống. Do phải phân tách Cường Hoá Ma Lực thành nhiều tầng để ngăn chặn Đặc Tính phá hoại nên Cường Hoá Ma Lực để chịu đựng xung kích bị yếu đi ư…!?

Nhìn kỹ lại thì một chân của Karquas-san đang bị gãy hoàn toàn. Nó bị gãy trong lúc anh ta lăn đi sao!? Thế thì anh ta còn không thể đi đứng chứ đừng nói là né tránh.

Kế tiếp, Nalact hợp hai tay lại rồi giáng xuống từ trên đầu. Anh ta đã không còn phương pháp né tránh lẫn phòng ngự nào.

Trận chiến đã phân thắng bại. Tôi phải phát động Đặc Tính mà đi cứu___

“__!?”

(Đừng tới)

Karquas-san khẽ nghiêng mặt sang vị trí của tôi mà dùng chuyển động miệng để truyền đạt.

Anh ta không có lý do nào để nhìn chỗ khác trong lúc chiến đấu. Chuyện vừa rồi chắc chắn là vì ngăn cản tôi đang định cứu anh ta. Sự thật là đôi chân tôi cũng vô thức ngừng lại vì hành động đó.

Không được. Giờ thì dù lợi dụng tốc độ của Đặc Tính cũng không thể kịp cứu người nữa…!

“____ Thần Kỹ, Độ Thời.”

Bóng dáng Karquas-san biến mất rồi xuất hiện trước mặt Nalact. Kể cả người nhìn từ xa như tôi cũng không hề nhìn thấy động tác của anh ta.

Nalact cũng lộ cảm xúc kinh ngạc trước tốc độ di chuyển dị thường ấy. Và trong hai tay của Karquas-san đang nắm giữ kiếm cùng bao kiếm.

“__!”

“Tuyệt chiêu, Xuyên Hạch.”

Hai tay anh ta chuyển động, kiếm và bao kiếm đồng thời đánh vào phần bụng của Nalact từ hai bên. Cả hai thứ đều không cắt vào da thịt. Cường Hoá Ma Lực trên bề mặt bị vỡ nát do Đặc Tính bao phủ toàn thân của Nalact, và dường như do phản chấn nên anh ta tách khỏi cơ thể cô ấy.

Tôi khá bất ngờ vì anh ta thu hẹp khoảng cách mà tung một đòn trong trạng thái ấy, nhưng uy lực cũng chỉ cỡ như cú huých ngăn động tác bước đầu của Nalact.

Đây là sự vùng vẫy cuối cùng… không, tôi vừa mới nghe lời anh ta vừa nói. Tuyệt chiêu, Xuyên Hạch…

“… Nalact Hesllyrt. Lâu rồi tôi mới bị dồn ép đến mức này. Giờ thì Nghi Thức Mài Quỷ đã kết thúc… Thật sự đây là một cuộc chiến rất tuyệt vời.”

Karquas-san lại một lần nữa khuỵu xuống mặt đất. Đôi ma thủ của Nalact cũng tan biến như nổ tung theo động tác của anh ta. Sau đó thì cô ấy cứ thế đổ ập về phía Karquas-san. Thân hình thoát lực ấy trông như cô ấy đã hoàn toàn bất tỉnh.

“___ Romilaya, cho tôi mượn một tay.”

Tôi nghe thấy lời đó liền hoá thành dòng điện tím mà chạy đến chỗ hai người họ. Dường như không thể chịu đựng được sức nặng do Nalact dựa vào nên Karquas-san cũng bị đẩy về sau và nằm trên mặt đất.

Cho dù tôi lay động cơ thể thì cô ấy vẫn bất tỉnh. Dáng vẻ Nalact trong rất tiều tuỵ, nhưng có vẻ cô ấy vẫn còn sống.

“Rốt cuộc là sao…”

“Đừng quan tâm, cho tôi mượn bờ vai đi. Bản thân không đứng được nữa rồi.”

“Dĩ nhiên là do một chân anh bị gãy… Mà sao anh vẫn có thể đứng bằng hai chân trong trạng thái này chứ!?”

Cả hai chân của Karquas-san đều bị gãy. Hơn nữa, thương tổn ở chân mà tôi mới nhận ra còn tồi tệ hơn. Đây là do công kích của Nalact? Nhưng nếu trúng trực tiếp thì nó sẽ phải vỡ nát không còn hình dạng mới phải, còn dư chấn thì… cũng không thể chỉ phá huỷ mỗi đôi chân. Lý do có thể nghĩ tới là…

“Thì nó là kiểu quyết tâm gồng mình ấy.”

“Quyết tâm gì chứ… Là phản chấn từ kỹ thuật Độ Thời mà anh vừa nói à?”

Tôi vừa đỡ cơ thể anh ta lên vừa nói lời mà mình đã nghe lúc ấy.

Tốc độ di chuyển ở đoạn cuối rõ ràng còn nhanh hơn cả khi tôi hoá thành dòng điện. Không, vốn dĩ thì nó không phải tốc độ có thể nhìn thấy. Nó hệt như là anh ta băng qua dòng chảy thời gian mà di chuyển vậy…

“Quả nhiên là sói, tai thính thật nhỉ. Ờ thì… đây là cái giá phải trả khi miễn cưỡng dùng kỹ thuật không thể dùng thôi.”

“… Thường thì người ta sẽ không dùng được kỹ thuật không thể dùng đâu? Với lại cái cuối cùng___”

“Tôi hiểu cô có chuyện muốn hỏi, nhưng kẻ tôi cần nói chuyện lúc này không phải cô.”

“Ơ.”

Tôi nhìn xung quanh theo ánh mắt của Karquas-san thì trông thấy các tộc nhân Quỷ Mị đang nhìn chúng tôi chằm chằm. Vì họ đã tiến lên một chút so với lúc theo dõi trận chiến nên chắc đối phương cũng ít nhiều lo lắng cho Nalact.

“Hỡi tộc nhân Quỷ Mị! Lãnh Chúa của các người đã bại trận! Tiếp theo là đến lượt các người đặt cược mạng sống mà cầm vũ khí lên đấy!”

“Này này!? Anh vẫn định tiếp tục chiến đấu với vết thương đó ư!?”

“Không hề, tôi sẽ giao cho cô. Quả nhiên là tôi cũng mệt lắm rồi.”

“Anh đừng có đùn đẩy trận chiến đặt cược tồn vong của chủng tộc khác được không!?”

“Vậy thì quay về thôi. Kẻ nào ngáng đường thì cứ tuỳ tiện giết. Nhớ vừa cười vừa nướng trụi đấy nhé.”

“Tôi không phải loại máu lạnh đâu!?”

Thế nhưng không một tộc nhân Quỷ Mị nào bước ra trước mặt chúng tôi. Sự trầm mặc khó xử dần trôi khiến tôi không thể nhịn được mà cõng Karquas-san rời khỏi làng.

Tất cả đều dõi theo tình huống ấy, và chẳng hề có ai nói lấy một lời chứ đừng bảo là tấn công.

Bọn họ chỉ đơn giản là dõi theo. Nó không hàm chứa phẫn nộ hay thù hận, ngay cả sợ hãi cũng không. Nó không phải ánh mắt nhìn vào người lạ, mà nó giống hệt những ánh mắt bao quát như tiễn đưa mặt trời dần lặn xuống vậy.

Tạm dịch: Băng qua khoảnh khắc/ thời gian