Tuy bị chia làm đôi, nhưng nhờ chiếc lõi còn nguyên nên Rudafin vẫn đang được cầm máu dù đã bất tỉnh. Quán tính đạt được của một chiến binh đã thúc giục bản năng sinh tồn của anh ta.
Những công kích ở mọi phương hướng được tạo nên bởi Đặc Tính khống chế bầu trời và mặt đất. Thế nhưng Immuryerl lại thu hẹp khoảng cách trước cả khi những công kích ấy phát động mà tấn công Rudafin.
Tốc độ di chuyển đó không khác gì so với sử dụng ma pháp Dịch Chuyển. Những nhát chém với phạm vi cực rộng phát tán từ Immuryerl. Tuy rằng chỉ cần nhìn thấy chúng thì cũng không phải không thể giữ khoảng cách mà chiến đấu… Thế nhưng bị thu hẹp khoảng cách với tốc độ ấy thì sẽ rất khó để né tránh.
“Ressa, anh có thấy bước chân của cô ta không?”
“Không, từ khi cảm nhận được dấu hiệu là cô ta đã di chuyển rồi. Nguyên lý của nó có lẽ là một loại Cường Hoá Ma Lực… thế nhưng đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy mật độ dày đặc như thế.”
“Thấy được như thế là đủ rồi. Cường Hoá Ma Lực ấy vốn nằm ở cấp bậc huỷ hoại đôi chân. Đó chính là nguồn gốc của nó.”
Trong đầu tôi hiện lên nội dung mình đã đọc trong tài liệu. Hình như Độ Thời là bộ pháp thần tốc mà Dũng Sĩ nắm giữ. Nắm giữ thanh Kiếm Sát Ma Vương thuộc về Dũng Sĩ, sử dụng kỹ năng của Dũng Sĩ… Có một vài khả năng cho vấn đề này…
“Ngươi… vừa gọi kỹ năng kia là Thần Kỹ. Tại sao ngươi lại có thể dùng kỹ năng đó?”
“Ara, anh biết luôn à? Thật ra cũng không phải chuyện khó hiểu gì đâu. Dũng Sĩ sẽ hành hương khắp Nhân Giới để được thế gian công nhận, và Thần Kỹ chính là kỹ năng người đó học tập nhằm chứng minh mình là Dũng Sĩ. Độ Thời là Thần Kỹ được lưu truyền trong làng của tôi, thế nên tôi cũng biết lý thuyết về nó.”
Nhờ Goagaim mà tôi đã có thể thu hẹp phạm vi đáp án. Cuộc đời của Dũng Sĩ cũng được lưu lại một ít trong văn kiện tại Ma Giới. Dũng Sĩ không hề làm những chuyện như thống trị lãnh địa Nhân Giới, đó chỉ đơn thuần là Sứ Giả của Cựu Thần Vilas, kẻ chỉ tồn tại nhằm diệt trừ Ma Vương.
Dũng Sĩ sẽ hành hương tại Nhân GIới, vừa thể hiện thực lực vừa tiếp nhận những ân huệ của Cựu Thần Vilas được truyền xuống ở các vùng đất, giúp bản thân trưởng thành và hoàn thiện.
Một tộc đời đời truyền lưu Thần Kỹ của Dũng Sĩ, vậy thì tôi cũng hiểu dược lý do cô ta nắm giữ Kiếm Sát Ma Vương.
Vậy thì Immuryerl thuộc một tộc nằm tại vùng đất phong ấn Thần Kỹ cùng thanh kiếm của Cựu Thần…
“Goa___”
“Ressaenka, không cần trợ giúp.”
“…”
“Không cần nói thì tôi cũng hiểu tình huống lúc này. Tôi chắc chắn sẽ thua. Nhưng tôi sẽ hoàn thành hứa hẹn. Tôi sẽ khiến cô ta lộ thêm hai con bài trở lên. Nhờ anh chăm sóc Rudafin.”
“___ Ừ, tôi giao lại cho anh.”
Người đang phẫn nộ nhất trong lòng sau khi Rudafin bị hạ gục là Goagaim. Nếu anh ta đã sẵn sàng tinh thần làm con tốt thí thì tiếp tục xen vào sẽ rất thô lỗ.
Mặt đất quanh vị trí Rudafin đang nằm liền chuyển động mà mang cơ thể anh ta đến bên này. Qualy nhìn Rudafin bất tỉnh mà vừa thở nhẹ vừa bắt đầu sơ cứu.
“Dùng bản mặt đó định phanh phui bí mật của thiếu nữ là sao vậy ta?”
“Lắm lời.”
Tôi nhìn thấy ma lực tập trung lại chân Immuryerl trước khi Goagaim chuẩn bị tấn công. Nhát chém tầm xa đã không phải không thể thấy nữa. Chắc hẳn đối phương đang muốn thu hẹp khoảng cách và thực hiện công kích bao trùm phạm vi không thể né tránh.
“___!?”
Tuy nhiên, Goagaim đã đọc được điều đó. Thân thể Immuryerl chợt chìm xuống mặt đất với biểu cảm kinh ngạc.
Tôi nghe nói rằng Đặc Tính “Hỡi Bầu Trời, Hãy Chịu Xâm Thực Từ Bàn Tay Ta” của Goagaim có thể thao túng tất cả đại địa ở trong tầm mắt.
Không chỉ công kích hay phòng ngự, năng lực này còn rất hữu dụng trong việc điều khiển chiến trường. Dựa trên sự tiện lợi ấy, có thể nói năng lực này còn dễ sử dụng hơn xa Đặc Tính của tôi.
Mặt đất xung quanh Immuryerl lúc này đang ở trạng thái nhão như bùn. Kể cả bước chân thần tốc gặp phải mặt đất không đủ vững chắc thì… Không, thứ mà Immuryerl vừa lộ ra vẫn chưa___
“Ta đã đọc được rồi.”
“___!”
Ngay khoảnh khắc Immuryerl biến mất, cô ta liền xuất hiện ở vị trí rất xa phía sau Goagaim.
Immuryerl đã từng thay đổi quỹ đạo giữa không trung. Vả lại cô ta cũng đã “khống chế mà xuất hiện” trước mặt Rudafin.
Độ Thời không chỉ mang tốc độ siêu nhanh mà còn bao hàm cả kỹ thuật phanh tại đích đến. Khi di chuyển với tốc độ nhanh hơn âm thanh thì không khí cũng là vật cản trở mạnh mẽ, là thứ sẽ trở thành mặt đất có thể đạp lên.
Nếu có thể đạp lên cả không khí thì cô ta vẫn có thể đạt tốc độ mình muốn chỉ bằng cách đồng thời đạp lên bùn và không khí.
Tuy nhiên, lý do Goagaim thay đổi mặt đất xung quanh thành bùn lại khác. Anh ta muốn khiến Immuryerl nhận định rằng “không có vấn đề” mà đơn thuần lao thẳng tới, cùng với giảm đi khả năng nhận thức bằng mắt do cơ thể lay động.
Phía trước Goagaim đã được tạo nên một bức tường gai trong suốt. Nếu thần tốc lao vào thì cô ta sẽ bị xuyên thủng cả người bằng chính tốc độ của mình.
Trên vai của Immuryerl có chút máu rỉ ra. E rằng ngay trước khi di chuyển bằng Độ Thời thì cô ta đã nhận ra cái bẫy của Goagaim nên thay đổi đích đến và tránh đi bức tường. Chỉ là bức tường ấy vẫn làm xước vai cô ta trong quá trình đó.
Đây là vết thương đến từ khả năng đọc vị từ Goagaim. Anh ta vừa nhìn máu của Immuryerl trên bức tường trong suốt mà ngửi nó.
“Hừ, vẫn không lơ là sao.”
“Giật mình thật đó~… Anh đã bảo là mình sẽ thua cơ mà~!”
“Không chỉ mỗi ngươi biết sử dụng công kích vô hình.”
Cách chiến đấu của Goagaim là loại điều động mặt đất. Vậy nên tầm mắt của anh ta bị gắn chặt với đại địa cũng là lẽ hiển nhiên.
Song, đại địa là tập hợp của nhiều loại vật chất. Không chỉ hạt đá mà nó còn tồn tại những vật chất như sắt, đồng hay thuỷ tinh. Vậy nên Goagaim cũng có thể lựa chọn phân tách những thành phần ấy.
“Đặc Tính đó hay thật nhỉ. Khác gì có thể thu thập tài nguyên vô hạn đâu.”
“Cũng phải…”
Đặc Tính của Goagaim có thể thoải mái phân tách kim loại hiếm hoặc đá quý. Hơn nữa, anh ta cũng có thể điều khiển và biến đổi nó thành hình dạng như ý muốn. Lý do có nhiều Ma Tộc thể hiện thái độ hữu hảo với Địa Tộc cũng đến từ đó.
“Ưm~… Vậy thì chỉ còn cách không tiếp cận mà chém rồi.”
Quỹ tích trắng khảm về phía Goagaim. Anh ta điều động mặt đất dưới chân và đẩy thân thể to lớn đi với tốc độ nhanh chóng.
Những quỹ tích trắng tiếp tục quét ngang, và Goagaim lại cho cả cơ thể chìm xuống mà tránh né chúng.
“Wa, khéo léo ghê!”
Sau đó là mặt đất xung quanh Immuryerl trồi lên phản công. Cô ta nhảy lên thật cao mà nhìn xuống Goagaim.
“Kẻ không cánh lại dám chạy lên trời sao! Hỡi Bầu Trời, Hãy Chịu Xâm Thực Từ Bàn Tay Ta!”
Đúng như cái tên ấy, vô số bàn tay đất bao phủ đường chân trời liền lao tới Immuryerl.
Thế nhưng ở thời khắc tiếp theo, toàn bộ cánh tay vươn tới đều bị khảm quỹ tích trắng mà đồng loạt bị chém thành đôi.
“Chém mọi thứ nằm trong tầm mắt. Công kích cũng giống Đặc Tính của Goagaim hay Rudafin nhỉ.”
“Mặc dù anh ta có thể né tránh do quỹ tích không thay đổi giữa đường, nhưng vì chúng lấy Immuryerl làm trung tâm nên thật khó để chạm vào cô ta.”
Immuryerl lập tức phóng đi những quỹ tích trắng về phía Goagaim, nhưng tốc độ di chuyển của Goagaim ở trên mặt đất cũng không thua kém Rudafin bay trên bầu trời. Kể cả khi mặt đất xung quanh trồi sụt trông rất khó di chuyển, nhưng lúc anh ta đến gần thì chúng liền tự động biến thành chỗ đặt chân cho anh ta.
“Thân thể to lớn mà mang tốc độ đấy nhìn gớm quá đi. Sao không di chuyển kiểu nặng nề hơn chứ.”
“Qualy…”
Tôi cũng nghĩ chuyện đó trong lòng, cơ mà cô ấy lại nói thẳng ra những lời tôi sẽ không nói ra miệng. Tuy vậy, dù miệng nói đùa nhưng tầm mắt của Qualy vẫn dán chặt vào Immuryerl.
Cô ấy cũng đang nỗ lực hết mức để không lãng phí công sức của người giương mình làm tốt thí như Rudafin và Goagaim.
“____ Hấp.”
Sau khi chặt đi toàn bộ cánh tay vươn ra từ đại địa, tôi trông thấy trang phục của Immuryerl vừa thay đổi quỹ đạo trên không trung bị rách đi một chút.
Có vẻ như trong các cánh tay vươn dài còn bao hàm cả những chiếc gai trong suốt bằng thuỷ tinh. Trước lưỡi đao vô hình xen lẫn trong đất đá che kín tầm nhìn thì tiếp tục gạt phăng chúng trên không sẽ rất vất vả.
“___ Hử.”
Mặt đất chỗ chúng tôi bắt đầu di chuyển. Điều này… chắc hẳn là vì anh ta muốn sử dụng kỹ năng cần phải đưa Rudafin không thể chuyển động ra xa hơn.
Immuryerl chắc hẳn cũng đã nhận ra tình huống ấy, chỉ là cô ta đang bận bịu vừa chém đi những cánh tay lao đến không ngừng nghỉ vừa né tránh những chiếc gai.
Thông thường thì chuyện đạt đến lĩnh vực ấy chỉ bằng kiếm kỹ đã là một điều rất dị thường, thế nhưng có vẻ cảm giác của chúng tôi đã tê liệt hơn mình nghĩ. Lý do… chắc là vì có một kẻ tương tự trong đám người hướng đến ngôi vị Ma Vương.
Mặt đất đưa chúng tôi đến vị trí phải cố gắng mới nhìn ra biểu cảm của đôi bên bằng mắt trần với thị lực mang Cường Hoá Ma Lực.
Tôi điều chỉnh Cường Hoá Ma Lực ở thính lực nhằm nắm bắt sóng âm thanh từ hai bên. Goagaim thì không quá cần thiết, nhưng có khả năng Immuryerl sẽ sử dụng Thần Kỹ mới. Tôi không thể lãng phí cơ hội đạt được thông tin dù chỉ một chút.
“Cô ta nhận ra đống gai trong suốt bằng dòng chảy không khí thì phải.”
“Có vẻ là thế. Chỉ là do áp lực từ những cánh tay đại địa nên độ chính xác khi cảm nhận khá là thấp.”
“Cường độ đáng lẽ cũng không hề kém, nhưng quả nhiên đối đầu công kích phớt lờ độ cứng thì nó cũng chẳng khác gì mảnh kiếng nhỉ.”
Quả nhiên điều cần chú ý là độ sắc bén của cô ta. Bức tường dày đến đâu cũng dễ dàng bị chém đôi bởi quỹ tích trắng.
Vì cánh tay cứng hơn cả khoáng thạch của Goagaim cũng bị chặt đứt nên xem như uy lực của nhát chém ấy nằm ở trình độ “trúng là tuyệt đối chém được” thì tốt hơn.
“Anh đang muốn dùng kỹ năng mạnh nhỉ~. Tôi cũng có thể chờ nên có thể dừng mấy cánh tay này lại không?”
“Thật đáng tiếc, những công kích này… là vì giữ ngươi ở trên bầu trời.”
Đường chân trời di chuyển. Không chỉ vô số cánh tay, toàn bộ mặt đất kéo dài đến đường chân trời trong tầm mắt đều trồi lên và muốn giam giữ Immuryerl từ hai bên như một chiếc bẫy kẹp.
“Oa, đồ sộ ghê! Vậy thì tôi sẽ lên cao hơn___”
“Ta đã bao vây cả rồi.”
Từ đường chân trời đang muốn đóng lại từ hai bên lại vươn ra những cánh tay đất nhằm ngăn cản đường lui của Immuryerl.
Đường chân trời tiếp tục dâng cao từ hai phía, ồ ạt đổ về phía Immuryerl đang nghiền nát các cánh tay phát sinh nhằm hoá thành ngọn núi khổng lồ sừng sững giữa thiên không cao vời vợi.
Tuy rằng cô ta có thể chém đứt chúng, nhưng phía sau vẫn còn đại địa liên tiếp lao tới. Sự bao dung của đại địa mang khối lượng vô cùng vô tận lao tới từ vị trí bị chém. Thân thể của Immuryerl là con người, cô ta sẽ không thể chịu đựng chỉ bằng Cường Hoá Ma Lực.
“Hưm. Ra là anh muốn bảo rằng có chém cũng vô dụng à. Nhưng mà tôi sẽ chém đó.”
“___!?”
Goagaim lộ biểu cảm kinh ngạc. Điều đó cũng đành chịu, bởi vì khung cảnh ấy cũng khiến bản thân tôi phải sửng sốt.
Quỹ tích trắng từ đầu đến giờ đều chỉ mô phỏng hình dạng đường chém mỏng được kéo dài ra. Tuy rằng khái niệm độ dài bị bỏ qua, nhưng ít nhất tôi còn có thể lý giải đó là nhát chém phát ra từ thanh kiếm trong tay Immuryerl.
Song, thứ chúng tôi đang nhìn thấy là quỹ tích khổng lồ mang độ dày nuốt trọn cả chiều cao của Goagaim. Nếu không vung thanh kiếm lớn cỡ đại thụ khổng lồ thì sẽ không thể nào tạo nên nhát chém như thế.
“Uoooooo!?”
Goagaim dùng toàn lực di chuyển nhằm tránh khỏi quỹ tích trắng. Thế nhưng nhát chém ấy đã xuất hiện trước cả khi anh ta bắt đầu chạy trốn.
Đường chân trời muốn nuốt chửng Immuryerl bị chém làm đôi, cơ thể bên phía ngực phải của Goagaim bị xoá sổ.
Dường như Đặc Tính của Goagaim đã bị giải trừ nên đại địa trồi sụt vừa nãy đang ầm ầm đổ xuống cùng đất đá mịt mù.
Bóng dáng của hai người đó bị nuốt chửng bởi làn sóng___
“Hây dà.”
“__!”
Immuryerl lập tức xuất hiện ngay bên ngoài. Ắt hẳn cô ta đã sử dụng Độ Thời nằm thoát ly khỏi đó.
Bên cạnh là Goagaim mất nửa thân phải đang nằm trên mặt đất. Cô ta đã tóm lấy Goagaim dưới tình huống ấy mà cứu anh ta ra sao.
“Một nửa mà vẫn nặng ghê… Anh còn tỉnh phải không? Tiếp tục chứ?”
“… Không, đã đủ rồi… Ressaenka, nhờ anh giúp.”
Bị mất một nửa thân phải tức là anh ta đã ưu tiên né về phía nửa trái chứa lõi. Do anh ta thuộc Địa Tộc nên chuyện cầm máu không thành vấn đề, chỉ là tổn hại từ nửa thân không phải thứ có thể hồi phục ngay lập tức. Nếu anh ta hồi phục trước mặt Immuryerl lúc này thì sẽ bị xem như vẫn còn ý chí tiếp tục chiến đấu và chịu truy kích.
Khoan, ngay từ thời điểm được cứu sống thì anh ta đã không thể làm trò thảm hại như nói lời tiếp tục chiến đấu. Đây chính là con người của Lãnh Chúa Địa Tộc Goagaim Suaonza.
“Đánh hay lắm, Goagaim. Còn lại hãy để tôi____”
“Có lôi ra được gì đâu tên đần này.”
“Grao!?”
Một trụ băng đâm lên từ bên dưới và hất Goagaim đi. Anh ta bay lên không trung, vừa xoay vòng vừa một lần nữa rơi xuống mặt đất. Toàn thân anh ta run rẩy một chút nhưng trông có vẻ đã không còn ý thức nữa.
Thông thường thì chỉ thế này sẽ không thể khiến đối phương bị bất tỉnh… Chắc hẳn anh ta đã đạt giới hạn bởi một đòn của Immuryerl rồi.
“Qualy… san?”
“Đừng có thêm hậu tố. Cái gì?”
“À không… tôi sẽ cố gắng.”
“Anh không cần chiến đấu, Ressa. Tôi sẽ lên. Kiểu gì thì cơ hội thắng cũng mỏng manh, cả thông tin mới cũng sẽ không lôi ra được tí nào cả.”
“Ơ…”
À, vậy nên cô ấy mới khiến Goagaim bất tỉnh sao. Nhưng kể cả thế thì… ít nhất cũng nên vừa trị liệu vừa khiến anh ta nhẹ nhàng ngủ say chứ… Dù sao người ta cũng cố gắng lắm mà…
“Hai người cùng lên cũng được đó?”
“Ressa nằm trong tầm nhìn sẽ khiến tôi mất tập trung. Chiến đấu một mình vẫn tốt hơn.”
Tức là tôi là kẻ vướng tay vướng chân ư? Đúng là khi đã biết thực lực của cô ấy thì tôi cũng không thể phủ nhận toàn bộ… Tôi tưởng mình sẽ lên ở lượt kế nên đã suy nghĩ nhiều kế sách trong đầu lắm rồi cơ… Ừm.
“… Tôi hiểu rồi. Qualy đã nói thế thì tôi sẽ im lặng mà lùi lại vậy.”
“Cổ vũ.”
“Hử?”
“Anh không có lời cổ vũ nào sao?”
“Ơ… à… Giao lại… cho cô?”
“Làm lại. Nói cái gì đó khiến người nổi hứng chiến đấu hơn ấy.”
Nổi hứng hơn… Đối thủ là kẻ mà tôi cũng không thể sơ suất. Nếu như Qualy bại trận thì thực chất tôi cũng đã thua đối phương. Tức là____
“Tôi giao tương lai của mình cho cô. Tôi tin tưởng vào cô.”
“___ Coi như đạt chuẩn.”
Ngon lành, yêu cầu nói lại này cũng không phải lần đầu tiên. Xem như mình đã tận dụng được kinh nghiệm trước đó rồi… Tận dụng?