“Giờ thì hãy bắt đầu cuộc họp định kỳ của quân đội Ma Vương tạm thời nào~!”
“Bùm bùm chạch cà chạch~”
“…”
“Bu… bùm cà bùm…”
Vết thương trong trận chiến tại tộc Quỷ Mị đã được Vilas trị liệu, cơn mệt mỏi cũng đã hồi phục nên chúng tôi mở cuộc họp định kỳ của quân đội Ma Vương tạm thời.
Yodoin trong vai chủ trì, Nalact cao hứng, Gaulgrart vẫn luôn im lặng, và lần này còn có thêm Romilaya.
“Cả hai chị em đều mất hứng thật nhỉ. Hai người phải hăng hái lên chứ, dù sao chúng ta cũng đang ít người lắm.”
“Đúng đó đúng đó~! Hoá ra các cô cũng chỉ có mỗi bề ngoài là cao hứng thôi~!”
“Ồn ào quá đấy!? Cô nghĩ bộ dạng này là do ai hả!?”
Romilaya đang mặc trang phục hầu gái giống như hồi đi đến lãnh địa tộc Quỷ Mị. Lý do cho bộ dạng hiện tại bắt nguồn từ việc Romilaya muốn tham gia cuộc họp định kỳ này.
Cô ấy không thể chấp nhận kế sách dùng đến bản thân trong lúc mình không có mặt. Thế nhưng, kẻ không phải Lãnh Chúa lại khơi khơi đặt chân vào lâu đài Ma Vương sẽ có khả năng trở thành nguyên nhân cho sự bất mãn của phe phản Karquas.
Và đề án do Nalact đưa ra đã được xem xét. Romilaya sẽ lấy hình thức dọn dẹp lâu đài Ma Vương để đến đây trong vai trò hầu gái. Cơ mà nơi này chỉ có các Lãnh Chúa tiến vào và hầu như không được sử dụng gì khác nên cũng chẳng bẩn thỉu gì mấy.
“Chị gái trong bộ dạng hầu gái chỉ khiến tôi cảm thấy phức tạp___”
“Em thì im cái mồm vào!”
“Á hự!?”
Ngược lại, sàn nhà lại có vẻ sẽ bị cháy xém bởi những tia sét tấn công Gaulgrart. Cô thật sự không chút khoan nhượng gì với em trai mình nhỉ, Romilaya.
“… Được rồi. Nalact, có vẻ cô đã hồi phục rồi nhỉ.”
“Nhờ anh nên trạng thái của tôi tốt hơn cả trước kia đó.”
“Vậy sao. Thế thì nhờ cô báo cáo đi.”
“Đúng rồi ha. Theo kết luận do những người thuộc tộc Quỷ Mị đưa ra thì… tôi đã không còn là Lãnh Chúa nữa rồi. Ahaha!”
“Hở?”
Romilaya khựng lại trước lời mà Nalact đang vừa cười vừa nói. Cứ tưởng là đã cải thiện được mối quan hệ với người dân mà cô ấy lại báo cáo rằng mình không còn là Lãnh Chúa thì ngạc nhiên cũng phải.
“Đương nhiên rồi? Chúng tôi đã tái hiện Nghi Thức Mài Quỷ và tôi đã thua cuộc. Vậy nên mọi người trong tộc Quỷ Mị đều công nhận Kar-kun là Lãnh Chúa đó.”
“Vậy à.”
“Ra là dạng đấy sao. Vậy nên thực tế thì các cô cũng theo dưới trướng anh ta rồi nhỉ.”
“Ho… hoá ra là thế à… Ơ, nhưng cô thì sao?”
“Tôi thì giống như kiểu Phó Lãnh Chúa ấy. Mặc dù họ muốn Kar-kun sống tại làng Quỷ Mị, nhưng vì không có khả năng nên tôi đang đóng vai truyền lệnh từ Kar-kun?”
“Nếu tộc Quỷ Mị mong muốn như thế thì không thành vấn đề. Đối với các Lãnh Chúa khác thì Nalact cứ tiếp xúc trong thân phận Lãnh Chúa là được.”
Vốn dĩ lãnh địa tộc Quỷ Mị là do các làng tự mình quản lý. Cho dù kẻ đứng đầu làm biểu tượng hay bày trí là ai thì cũng không tạo nên ảnh hưởng lớn cho nội chính.
Đưa tôi lên làm Lãnh Chúa thì họ sẽ không đối lập với tôi. Cho dù tôi không trở thành Ma Vương mà chết đi thì họ chỉ cần đưa Nalact lên làm Lãnh Chúa một lần nữa là được. Chuyện chỉ đơn giản là vậy thôi.
“Mặc dù trông sẽ tốn thêm một bước để tác động vào nội chính, nhưng thế lực ủng hộ tăng lên cũng có thể xem như là một kết quả tốt rồi nhỉ.”
“Nó chỉ là một thứ giống như tặng kèm thôi. Nalact.”
“Hửm?”
“Giấc ngủ của cô đã đỡ hơn chưa?”
“___ Ừm.”
Nalact ban đầu mang dáng vẻ rất vô tư, nhưng hiện giờ thì cô ấy tạo ấn tượng dịu dàng hơn. Gông cùm quanh thân mất đi khiến thân thể lẫn tâm hồn cô ấy đều trở nên tuyệt hảo.
“Phải rồi nhỉ… Nhân tiện thì Karquas-san, tôi muốn hỏi anh một chuyện___”
“Là Thần Kỹ phải không?”
“… Ừ.”
Người nghe thấy cụm từ Thần Kỹ mà miệng tôi gồm Nalact từng đối chiến và Romilaya đã luôn trông chừng cuộc chiến với thính giác ưu việt.
Nalact thì có vẻ không để ý nhiều lắm, chỉ là Romilaya chắc hẳn đã tự mình điều tra và nhận ra nó là kỹ năng thuộc về Dũng Sĩ rồi.
“Thần Kỹ… là kỹ năng do Dũng Sĩ sử dụng thì phải? Có vẻ như trong chuyến hành hương nhằm để nhân loại thừa nhận mình, nó là một trong các kỹ năng chiến đấu dành cho Dũng Sĩ mà Cựu Thần Vilas phong ấn tại các nơi. Chuyện anh gãy cả hai chân là vì lý do ấy phải không?”
“Đúng thế. Đa số các kỹ năng đều được truyền bằng miệng. Vì tôi có cơ hội nghe thấy nó nên mới thử nghiệm một chút, rốt cuộc thì lại thành một kỹ thuật tự huỷ mình như thế này đây.”
“Nghe thấy…”
“Kỹ năng ấy chỉ được truyền lại bằng lời nói. Theo lý thuyết, nếu chỉ dùng thì ai cũng có thể dùng được. Chính vì vậy nên chuyện biết được cũng không phải quá khó khăn. Bởi vì muốn thoải mái sử dụng cần phải có tố chất của một Dũng Sĩ mới đủ.”
Tôi vừa xoa nắn đôi chân đã lành vừa kể. Vào lúc ấy, do hưng phấn cao độ trong chiến đấu nên tôi chẳng thấy đau đớn gì, nhưng sau khi mọi thứ kết thúc thì lại đau vãi ra. Nếu không có Vilas thì chắc tôi đã mất đi cả hai chân rồi.
“Đến cả Karquas-san cũng khó có thể dùng được nó à.”
“Nếu nhận được gia hộ của Watequa thì chắc chuyện sẽ khác đấy.”
“À, ra là vậy. Tiền đề của nó là thân thể nhận được gia hộ của Nữ Thần sao.”
“Chính là nó. Dùng nó như một con bài cuối cùng cũng không tệ đâu. Giải thích thế này đã đủ chưa?”
“Ưm, tôi có thể hiểu là anh đã biết được kỹ năng này tại vùng đất hành hương của Dũng Sĩ nhỉ…?”
“Đúng thế. Đó là một ngôi làng nằm ngay cạnh Mười Hai Ma Cảnh. Nếu đi lạc vào trong làng trong tư cách của một kiếm khách có tay nghề khá thì có khi lại thuận lợi không ngờ đấy.”
Ngoài Dũng Sĩ, thế giới cũng tồn tại những mạo hiểm giả hay võ thuật gia tu luyện tại các vùng đất. Những người như thế sẽ đi đến các ngôi làng nằm ở nơi hẻo lánh như Lyraxia và có cơ hội biết được sự tồn tại của Thần Kỹ.
Lý thuyết Thần Kỹ có thể trở thành một kỹ năng ưu tú nếu hạ tính năng của nó xuống. Làm thế thì sẽ xuất hiện thêm những người trong làng có thể tận dụng được nó.
Khi tinh thông Cường Hoá Ma Lực ở một mức độ nhất định thì mọi người đều hiểu rằng đây là loại kỹ năng “A, không phải Dũng Sĩ thì chịu rồi. Ai mà dùng được cái thứ này chứ.”
“Karquas-san hiểu biết nhiều chuyện về nơi hẻo lánh tại Nhân Giới hơn tôi nhỉ.”
“Về độ rộng rãi thì chắc chắn anh hơn tôi chứ. Bên đó điều tra sao rồi?”
“Về Sứ Giả Cựu Thần… cung thủ được cho là ở Volteria thì tôi đã phán đoán được địa điểm mà tồn tại trông giống thế đang dùng để tu luyện.”
“Núi Niarua à?”
“… Nếu anh đã biết thì tôi mong anh có thể nói trước cơ.”
Núi Niarua là ngọn núi lớn bậc nhất nằm trong sơn mạch thuộc lãnh thổ Volteria. Giữa sơn mạch được tận dụng đào mỏ khoáng, núi Niarua lại có rất nhiều dốc đá dựng đứng nên con người ít khi tiến vào trong.
Đỉnh núi cao hơn xung quanh, ngoài ra còn phát hiện được sự tồn tại của những động thực vật quý hiếm, nhưng cũng có người chứng kiến bóng dáng của các loại chim săn mồi khổng lồ tấn công con người nên mạo hiểm giả dưới bậc Vàng đều bị hạn chế tiến vào.
“Tôi chỉ mới tìm ra vài ngày trước thôi. Bản thân nhân lúc tắm nước nóng làm dịu vết thương mà tiến hành điều tra luôn.”
“Gần đó có suối nước nóng ư…”
Tôi đã bày bố mọi thứ từ khá lâu trước đó. Bản thân nhờ Vilas chuẩn bị Huy Hiệu Dịch Chuyển, lén lút dịch chuyển đến núi Niarua rồi bày ra vết tích của cung thủ.
Nhân tiện thì tôi đã tìm thấy thuộc hạ đang điều tra Volteria của Yodoin rồi gián tiếp truyền đạt tin đồn mà không để lộ thân phận.
Tìm kiếm kẻ mình không biết có tồn tại hay không sẽ rất vất vả, nhưng với tiền đề đối phương thực sự tồn tại thì phát hiện mật thám cũng không phải khó lắm.
“Đúng rồi, Kar-kun đang dựng căn cứ ở đâu vậy?”
“Nalact, cái đó quá trực tiếp rồi. Karquas-san sao có thể trả lời những câu___”
“Tôi không có căn cứ cố định. Ngoài mặt thì tôi làm mạo hiểm giả dễ che giấu thân phận mà di chuyển giữa các vùng đất.”
“Trả lời luôn sao…”
“Nếu là phạm vi không có vấn đề thôi. Tôi đều đảm bảo chỗ cư trú ở từng quốc gia cả.”
Tuy nhiên, nơi mà tôi nắm trong tay chỉ có căn nhà thuê tại Pafyd, còn lại đều là chỗ ẩn náu của sư phụ. Thế nhưng ông ấy cũng từng nói rằng nếu muốn dùng thì cứ tuỳ tiện nên thực chất thì chúng cũng thuộc về tôi.
Thật ra ở Pafyd cũng tồn tại nơi thuộc sở hữu của sư phụ… nhưng căn nhà ấy nằm ở khu vực nhà giàu, kể cả khi kiêm cả hai công việc mạo hiểm giả lẫn Ma Vương thì tôi cũng chẳng thể trả tiền nhà nên bản thân không muốn sống tại đấy.
Lỡ như bị người khác nhìn thấy một mạo hiểm giả bậc Đồng ra vào căn nhà như thế thì không chỉ đơn giản là bị chỉ ra hậu thuẫn đằng sau đâu.
“Quả nhiên là Karquas-san, anh cũng chuẩn bị sẵn những nơi để thu thập tình báo tại Nhân Giới nhỉ.”
“Không đến mức như tổ chức của anh.”
“Nếu để một cá nhân đuổi kịp thì tôi không còn mặt mũi nào đâu. Nhân tiện thì anh có thể giao tôi phụ trách chuyện này không?”
Chuyện này tức là chuyện tìm tòi sâu hơn về cung thủ. Xét tính cách của Yodoin thì tôi có thể khẳng định tên này sẽ không trực tiếp tự mình đi điều tra. Dựa trên lần đối thoại trước thì… chắc chắn là đang suy nghĩ chuyện xảo quyệt gì đấy rồi.
“Làm gì thì làm. Tôi cũng có việc cần làm trong một khoảng thời gian tại Nhân Giới. Bản thân sẽ liên lạc định kỳ nhưng không thể hoạt động tại Ma Giới.”
“Ể~, Kar-kun sẽ không lộ diện tại Ma Giới trong một khoảng thời gian sao~?”
“Nếu lãnh địa nào cũng mang vấn đề giống như chỗ của cô thì ở xâm nhập Ma Giới cũng không tệ đâu.”
Muốn được các Lãnh Chúa ủng hộ thì thành tích là điều không thể thiếu. Song, nơi nào cũng vững như bàn thạch với các Lãnh Chúa đỉnh cao nhất lịch sử. Trường hợp Lãnh Chúa mang vấn đề như tộc Quỷ Mị cũng không thể nào tồn tại nhiều như vậy.
Nếu không có vấn đề thì không có gì phải giải quyết. Chờ đợi Ma Giới phát sinh vấn đề sẽ rất thiếu hiệu quả, cho dù sắp sửa xảy ra thì trong trạng thái chưa nắm được tình thế lẫn vùng đất thì tôi không thể bất cẩn bày trò.
Vậy thì điều tôi có thể làm lúc này chính là tạo ra vấn đề cho Ma Giới tại Nhân Giới. Sự tồn tại của Sứ Giả Cựu Thần cũng nên chính thức được gợi lên rồi.
“Bu bu, hoá ra quan hệ của chúng ta cũng chỉ có mỗi một đêm thôi…”
“Rõ ràng là chúng tôi ở hai ngày một đêm mà.”
“Với lại Karquas-san còn ở bên ngoài nữa. Vậy nên giữa hai người còn chẳng tồn tại quan hệ đâu?”
“Romiyan, Yodocchi, hai người nghiêm túc chỉ ra như vậy làm tôi buồn lắm đó…”
Thú thật là tôi cũng bị thu hút bởi chất lượng giường ngủ của tộc Quỷ Mị. Có lẽ tôi cũng nên xem xét vấn đề ở trọ nhân lúc thị sát Mười Hai Ma Cảnh. Đúng vậy, nơi tu luyện mới thì tôi lúc nào cũng chào đón hết.
“Từ trước đến giờ thì tôi đã chuyên tâm vào sức mạnh, nhưng từ lúc này thì chúng ta sẽ khởi động như một tổ chức. Với sự hợp tác từ ba tộc Nanh Thú, Hắc Chú và Quỷ Mị, các Lãnh Chúa chắc hẳn cũng bắt đầu cảnh giác hơn. Có khả năng bọn họ sẽ đoàn kết với nhau mà gây ra trở ngại đối với chúng ta. Nhớ phải chuẩn bị đấy.”
Biểu cảm của mọi người liền có chút căng lên. Trong mười ba thế lực đã có ba nơi trở thành đồng minh. Có thêm đồng minh tức là độ uy hiếp của bản thân cũng trở nên to lớn hơn. Xét chiến lực toàn thể thì đây vẫn không phải trạng thái có thể xem nhẹ.
Kể cả khi bên trong lãnh thổ vững chắc thì cuộc chiến tranh với lãnh địa khác vẫn là con số bí ẩn. Tộc Cương Trùng như Justell vẫn đang đối địch một cách rõ ràng, thậm chí cũng sẽ có Lãnh Chúa lợi dụng điều đó nhằm đoàn kết lại.
“Anh không cần phải lo lắng đâu. Tôi vẫn đang chuẩn bị đề phòng cho tình huống bị tấn công, cả tình huống chủ động công kích cũng vậy.”
“Tộc Nanh Thú cũng không thành vấn đề. Cho dù là Nhân Giới hay Ma Giới thì chúng tôi vẫn có thể xâm lược bất cứ lúc nào.”
“Quỷ Mị thì… sao đây ta.”
“Tôi đã nhận lời thương lượng làm đồng minh từ một người trưởng làng tên Kocjo đấy. Chi tiết thì bên này đang tiến hành nhiều thứ. Cô chỉ cần dùng sức mình vào lúc cần thiết là được.”
“Cả tộc Nanh Thú cũng đã được liên lạc.”
“À~, đúng là anh ta từng nói chuyện đấy rồi. Tôi quên mất tiêu luôn.”
Nhân Giới bị xâm lược bởi nhiêu đây cũng đủ chịu thiệt hại chí mạng. Mặc dù tôi cũng muốn làm gì đó bên Nhân Giới, nhưng ở đấy thì bản thân chỉ là một mạo hiểm giả bậc Đồng thôi…
Không có lực phát ngôn cũng không có tiền bạc. Kể cả Vilas đang suy nghĩ đối sách cũng chưa có tin tốt gì. Nhân Giới vẫn đang ở trong trạng thái đi trên một lớp băng mỏng.
Hay là cuốn cả sư phụ vào… Không, người đấy thì không ổn. Chắc ông ta cũng đã biết tình huống hiện giờ, nếu lỡ nhờ đối phương suy nghĩ đối sách thì không chừng ông ta sẽ bán cả Nhân Giới cho Ma Giới ấy chứ.
-------------------------------------------------------------------
“Là la lá la~, oà oa oà oa~, là la lá la~, bà bi bề bu~, siu siu~”
Nhật ký hôm nay, dọn dẹp nhà cho những chú chim. Sau khi hoàn thành thì thu thập thư từ mọi người và giải mã bằng nhìn xuyên thấu. Mấy cái dính nguyền rủa thì hây hây vào lò sưởi. Còn lưỡi dao lam thì không thành vấn đề nên cứ giữ nguyên mang tới chỗ sư phụ-sama.
Hôm nay có mưa từ sớm. Sư phụ-sama lúc nào cũng sẽ ra ngoài ban công nghe tiếng mưa vào buổi sáng cả.
“Sư phụ-sama~, sư phụ-sama~?”
Thấy chưa kìa. Sư phụ-sama đang ngồi trên ghế chống cằm mà ngủ gật. Kể cả khi tôi đến gần cũng không phản ứng. Người này rõ ràng đã nhận ra từ đầu mà chẳng định tỏ vẻ như thế.
“Hây.”
“Úi ôi!?”
Trước hết thì tôi dùng tay chặt vào cánh tay đang chống cằm. Đầu của sư phụ-sama giật một cái rồi ngã khỏi ghế.
“Sư phụ-sama, thư của ngày hôm nay~”
“… Nonoa, con có thể…. nương tay một chút không nhỉ? Kiểu như là để ý phong cảnh mà từ từ gọi ta dậy ấy?”
“Lãng phí thời gian lắm~”
“Sao mấy đệ tử của ta lúc nào cũng lạnh lùng thế này vậy…”
“Cho dù gọi nhiều lần mà lúc nào cũng bị ngó lơ suốt một tiếng thì ai cũng thế thôi~”
Tôi đặt bó thư lên trên bàn. Sư phụ-sama vừa gãi đầu vừa ngồi thẳng lại mà nhìn vào bó thư.
“… Không phải có lưỡi dao lam à?”
“Đúng ạ~”
“Ta đã bảo con xử lý mấy bức thư chứa địch ý mà…”
“Cỡ này thì con cho rằng vẫn ổn~. Xin người hãy đọc đi ạ~”
“Ta sẽ bị đứt tay mất.”
“Chỉ là ngón tay thì bị đứt mỗi ngày cũng được ạ~. Mặc dù trong trường hợp của sư phụ-sama thì hành thiện cỡ ấy cũng chẳng có ý nghĩa gì~”
“Độ cay độc của con sắp sửa đuổi kịp mấy huynh đệ rồi đấy, Nonoa.”
“Con rất vinh dự~”
Anh Ar đã từng bảo “Nonoa, đừng trở thành người giống sư phụ đấy. Hướng tới anh vẫn còn đỡ hơn đó.” Vì mình đồng ý toàn diện nên điều đó rất đáng mừng.
“Mình đã sai lầm trong dạy dỗ giá trị quan rồi sao…”
“Chính vì con học được toàn bộ nên mới thành ra thế này đó ~”
“Ta đã dạy con phải có tấm lòng lo lắng cho người khác mà?”
“Con cũng học được mình phải chọn thời gian và địa điểm và đối tượng nữa~”
“… Hầy.”
Sư phụ-sama khua tay về phía bó thư thì chúng liền lơ lửng rồi tự động mở ra. Những bức thư cứ như bắt đầu tồn tại ý chí, sắp thành hàng trước mặt sư phụ và giương mình ra giống như đang bảo hãy đọc nội dung bên trong. Sư phụ-sama lúc nào cũng toàn xem như thế này nên có thêm lưỡi dao lam cũng có gì đâu.
“___ Ối chà, vừa mới có náo động tại bãi rác chứa sở thích dị thường – Lyraxia này.”
“Lyraxia là quê hương của anh Ar ạ~?”
“Đúng đúng. Có vẻ người chị kế kia của con vừa mới cướp Thánh Kiếm mà rời đi rồi. Hơn nữa còn đi về phía Ma Giới.”
Chị Immuryerl. Mặc dù chưa từng trực tiếp gặp mặt, nhưng mình cũng từng nghe bảo chị ấy có tài năng rất ưu việt trong kiếm thuật. Người ấy xuất thân từ quê hương của anh Ar nên chắc chắn đó là người có cá tính mạnh mẽ. Chỉ là dù mạnh thế nào thì cũng vẫn là chân nhân so với sư phụ-sama thôi.
“Thánh Kiếm lưu lạc sang Ma Giới không phải không tốt ạ~?”
“Ưm… Thật ra sao cũng được. Ối chà, lại có tin tức kế tiếp này. Chị kế của con vừa giết chết Lãnh Chúa tộc Cương Trùng mà trở thành Lãnh Chúa. Hơn nữa còn có thêm tứ tộc cổ lão của Ma Giới làm đồng minh.”
“Thăng tiến mạnh quá đi~”
Tuy rằng nhảy vọt nhưng những chuyện như thế chắc vẫn tồn tại thôi. Khi ở cùng sư phụ-sama thì cũng không cần phải kinh ngạc làm gì.
Điều cần phải để tâm hơn chính là sự tồn tại của sư phụ-sama khi có thể biết được cả những thông tin ấy.
“Thông tin có thể để ý hơn thì… chắc chỉ có người nói ra ký hiệu của ta nhỉ. Hiệp sĩ Volteria, Marya Hopuffy… À, là cô bé mà Maedeus yêu thích.”
Maedeus… Là người bạn đồng loại của sư phụ-sama nhỉ. Một vị mà cả sư phụ-sama cũng phải bảo “Nếu gặp tên đó một mình thì nhớ hét lên kêu cứu với xung quanh.” Thực tế thì mình cũng từng làm theo lời lúc vừa gặp mặt, và bản thân vẫn còn ghi nhớ nỗi sợ hãi khi người đó đỏ mặt ngượng ngùng. Nếu là người được vị đó yêu thích thì đó phải là một người rất biến thái hoặc rất đáng thương rồi.
“Sử dụng ký hiệu của sư phụ-sama thì đúng là không biết tiếc mạng sống nhỉ~. Lỡ lộ ra là người có dính líu thì mỗi ngày đều là ngày chết rồi~”
“Ngày chết thì chỉ một ngày là đủ rồi đấy? Mà như thế tức là… Nữ Thần đã tiếp xúc Arquas rồi sao.”
“Phải giải nghĩa làm sao mới biết chuyện đó chứ~”
Suy nghĩ của sư phụ-sama lúc nào cũng không tồn tại quá trình gì cả. Chỉ nhìn một góc là người này sẽ nói ra kết luận như đã nhìn thấu toàn cảnh và tương lai phía trước, hơn nữa còn không bao giờ chịu giải thích gì. Sư phụ-sama hoàn toàn ngó lơ lời tsukkomi của tôi mà vừa nghe tiếng mưa vừa suy nghĩ.
“___ Được rồi, Nonoa. Chúng ta hãy ra ngoài nào. Mục tiêu là Pafyd, chúng ta sẽ đi gặp Arquas.”
“Trời đang có mưa kìa~”
“Mưa cũng có sao đâu. Ta thích mưa lắm.”
“Con ghét bị ướt cơ~”
Và người này cũng chẳng hề để tâm hoàn cảnh người khác mà tự tiện hành động. Sư phụ-sama có tự nhận thức được mình chính là tay lừa đảo bị truy nã trên toàn thế giới, Seif Lowya không nhỉ?