Lý do cô bé thiên tài nhảy lớp không thân thiết bất kỳ ai lại chỉ làm nũng với mình tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bình Thường Hóa Dark Fantasy

(Đang ra)

Bình Thường Hóa Dark Fantasy

Jepaepgagyeokinsangnieun

Mà tôi có thấy vậy đâu.

4 13

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

93 268

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

15 104

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

240 4575

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

37 133

Tình cảm của senpai xinh đẹp nhất trường dành cho tôi bỗng dưng tăng vọt và senpai trở thành yandere??

(Đang ra)

Tình cảm của senpai xinh đẹp nhất trường dành cho tôi bỗng dưng tăng vọt và senpai trở thành yandere??

天江龍,明石龍之介

Dần dần họ bắt đầu tiếp xúc với nhau, nhưng vào thời điểm đó cô ấy đã.....

11 61

Vol 1 - Chương 32 - Lý do mang cặp sách tiểu học

Cầm tay Hime và cùng nhau đi đến trường.

Vì bước chân của cô ấy khá nhỏ, nên tôi cũng cố đi chậm lại cho vừa với tốc độ của cô.

Nhân tiện thì đây là lần đầu tôi nắm tay người khác giới... Nhưng vì Hime còn nhỏ, tôi đã không cảm thấy quá căng thẳng mặc dù tôi không hề quen với việc giao tiếp với con gái.

Bàn tay nhỏ bé của cô ấy đang siết chặt lấy tay tôi.

Cảm giác thật sự như một tình huống ngây thơ và đáng yêu vậy.

「Yohei-kun, tay anh to quá. Khi nắm, em thực sự cảm thấy rất an toàn」

「Thật à? Anh nghĩ tay mình chỉ là cỡ trung bình thôi, nhưng nếu Hime nghĩ như vậy thì anh rất vui」

「Vâng. Yohei-kun có một trái tim rộng lớn, có lẽ vì vậy mà em cảm nhận được tay anh lớn hơn nhiều」

… Cô ấy thật sự rất đáng yêu.

Không có nịnh nọt hay toan tính gì cả, chỉ là một cảm xúc thật lòng khiến tôi cảm thấy ấm áp.

Thật sự thì khi trò chuyện với cô ấy, tôi cảm thấy rất thư giãn.

Và có vẻ như Hime cũng đang có những cảm xúc giống tôi.

「Hôm nay trời đẹp quá. Em thích những ngày trời quang như thế này, nên là em đã rất vui khi gặp phải ngày như hôm nay」

「A, đêm qua anh ngủ ngon chứ? Khuôn mặt lúc ngủ của Yohei-kun rất dễ thương, nhưng em không nghĩ việc ngủ trong giờ học là tốt đâu. Nếu cứ như vậy, anh sẽ giống như chị của em đấy」

「Bài tập có khó lắm không? Nếu gặp khó khăn thì đừng ngại hỏi em nhé. Em rất giỏi luôn đó」

Cuộc trò chuyện của chúng tôi cứ tiếp tục mà không bị gián đoạn.

Hime cứ liên tục hỏi tôi, giống như những câu hỏi cứ tự nhiên mà tuôn ra.

Vì lý do đó, ngày hôm nay tôi đã được bước đi trên con đường mà mọi khi tôi thường thấy uể oải với tâm trạng vui vẻ.

「À mà, Yohei-kun hay đi bộ đến trường đúng không?」

Giữa chừng, Hime đã hỏi một câu như vậy.

Tôi giải thích về việc nhà tôi gần trường và đó là lý do tôi quyết định học ở trường này… Sau đó, tôi cũng muốn hỏi cô ấy điều gì đó.

「Hime cũng thường đi xe riêng đến trường sao?」

「Vâng. Nhà em có hơi xa một chút… Nếu đi bằng xe buýt thì cũng không phải là không thể, nhưng chị em lại hay dậy muộn và thường ngủ nướng thêm một lúc… Nên là chúng em đi xe riêng đến trường luôn ạ」

Ah, tôi hiểu rồi. Hijiri-san quả thật rất lười, vì thế nên xe hơi sẽ tiện hơn cho cô ấy.

「Xa lắm sao?」

「Khoảng 30 phút đi xe. Cũng không quá xa, chỉ là với thể lực của em thì hơi khó một chút」

Ra là vậy.

Dù Hime có vẻ trưởng thành, nhưng thực tế cô ấy mới chỉ 8 tuổi và chiều cao thì chỉ ngang với ngực tôi. Chắc chắn việc di chuyển sẽ mất thời gian hơn.

「Còn nữa, cái cặp sách này cũng khá nặng đó」

À đúng rồi, tôi cũng đã để ý đến điều này.

「Sao Hime lại mang cặp sách vậy?」

Dù Hime đã là học sinh cao trung, nhưng cô ấy vẫn đeo cặp sách đi học. Tôi đã chú ý đến chuyện này kể từ lần đầu biết đến cô ấy.

「Nếu nặng như vậy, sao em không dùng balo để nhẹ hơn nhỉ?」

「Vì...」

Hime làm một vẻ mặt hơi ngạc nhiên, môi cô mím lại. Có vẻ như hơi giận dỗi.

Cô ấy vẫn giữ vẻ mặt đáng yêu đó khi nói.

「Em nghĩ cặp sách sẽ dễ thương hơn. Đây là thời gian duy nhất em có thể mang nó, nên dù có hơi nặng thì em vẫn muốn dùng nó」

Lạ thật đấy, Hime lại có vẻ đang ngại ngùng.

「Em… hiểu rồi. Những đồ dành cho trẻ con có lẽ không hợp với em nhỉ…」

「Hả?」

Hime lại lo lắng về những thứ như vậy sao?

Cô ấy luôn mang vẻ chững chạc, nhưng không có lý do gì mà đồ dành cho trẻ con lại không hợp với cô ấy.

Bởi vì, nhìn một cách khách quan thì Hime vẫn là một đứa trẻ dễ thương mà.

「Không, không đâu. Trông em rất hợp với nó, dễ thương lắm」

Tôi chỉ đơn giản là nói vậy.

Chắc chắn không phải là một lời khen sáo rỗng. Vì tôi nhìn Hime như một đứa trẻ, nên càng thấy điều đó rõ ràng hơn.

Ngay sau khi tôi nói vậy xong

「―Dễ thương sao!」

Hime đỏ mặt và cười tươi vui vẻ.

「Thật chứ… Ehehe♪ Yohei-kun thật tốt bụng, em nhất định phải làm em gái của anh cho bằng được. Từ nay, mong anh chăm sóc em mãi mãi nhé!」

Nhưng cái kết luận này có vẻ không đúng lắm.

Chắc là kệ đi... Trông Hime cũng đang rất vui vẻ đấy thôi―