"Kể cả nếu không giúp thì ít ra cô có thể cho tôi biết điểm yếu ở sức mạnh của thần được không?"
"Ngươi không nghe ta nói là sẽ không hợp tác với ngươi à...?"
"Cô phải giúp tôi, dù chỉ một chút thôi cũng được, xin cô đấy." Tôi nói khi cúi thấp đầu xuống.
Dù có phải trả bất cứ giá nào để truyền đạt cảm xúc của mình tới Tenshin tôi cũng sẵn lòng. Nếu cần thiết thì tôi 'dogeza' cũng được nữa.
"....Haa, sao cũng được."
Yuno miễn cưỡng đồng ý như thể cô ta hiểu được sự chân thành của tôi.
"Thật chứ!"
"Ờ. Nhưng lần này là lần cuối nhé. Ta không ban thêm ân huệ nào nữa đâu."
"Ồ, được rồi."
Sau đó Yuno bắt đầu nói về điểm yếu ở sức mạnh của thần tình yêu.
"Để có thể sử dụng sức mạnh bọn ta phải nhìn thấy đối tượng mà mình nhắm tới."
"Vậy nghĩa là sao?"
"Có nghĩa là nó không thể tác dụng lên người mà bọn ta không nhìn thấy."
"....Tôi hiểu rồi."
Tóm lại thì chắc chắn tôi nên tỏ tình ở nơi nằm ngoài tầm mắt của Tsukimiya.
"Nhưng Tsukimiya luôn biết tôi ở đâu đúng chứ? Không phải là nó hơi vô vọng à?"
Yuno nhìn qua chỗ khác khi được tôi hỏi. Rõ là vô vọng mà.
"Nhưng tôi không từ bỏ đâu."
"Ngươi thích Tenshin đến thế cơ à, hử?"
"Phải đấy, cũng như cách cô thích Tsukimiya thôi."
"Thế à? Vậy cố lên. Đằng nào ta cũng không định giúp đâu."
"Đồ tồi tệ."
Cả hai vui vẻ cười khúc khích.
Tôi và Yuno có lẽ sẽ thân với nhau thôi, bởi chúng tôi đều có ai đó trong tim mình. Đó là những gì tôi cảm thấy.
Sáng hôm sau, khi đang đi bộ đến trường như thường lệ, tôi đang nghĩ làm sao để có thể bày tỏ cảm xúc của mình mà không bị cản trở bởi Tsukimiya dựa trên những gì Yuno nói cho tôi hôm qua.
Tôi đã nghĩ về nó trong phòng mình từ lúc về nhà tối qua, nhưng tôi chẳng nảy ra được cách nào cả.
"Chà, làm sao mới được nhỉ...?"
"Chào buổi sáng Yuugo."
Tôi đang mải suy ngẫm khi đột nhiên nghe thấy một giọng nói từ phía sau.
Tôi ngay lập tức quay đầu lại và thấy một cậu trai xinh xắn, người sẽ khiến mọi người phụ nữ say như điếu đổ, khoác lên mình bộ đồng phục giống tôi. Tuy vậy, tôi biết hơn cả. Dù cho có hơi mâu thuẫn để nói điều này khi đã giới thiệu cậu ta là một tên trai đẹp, nhưng trước mặt tôi là một đứa con gái chính hiệu đấy.
"Ah, Chitose"
"Tên tồi tệ này. Lâu lắm rồi ta mới gặp nhau và cậu nói thế này đây."
Sau khi dứt lời, một cô gái trong bộ đồng phục nam tiếp cận tôi.
Cô ấy tên là Minato Chitose. Cô là bạn của tôi đồng thời cũng là bạn cùng lớp trong năm nhất.
Cô ấy sở hữu một mắt tóc đen cắt ngắn với khuôn mặt cân đối có thể được miêu tả là một người đẹp dù có là gái hay trai đi nữa.
So với một đứa con gái thì cô ấy khá cao, nhưng vẫn nhỏ hơn tôi một tý. Hơn nữa cô còn sở hữu một thân hình mảnh mai như người mẫu vậy.
"Bộ đồng phục nam trông cũng ổn với cậu đấy."
"Nhận xét thế là sao? Cậu giễu cợt tớ đấy à?"
"Không, chẳng có gì đâu. Hôm nay cậu trông còn bảnh hơn tớ ấy."
"Fufu, có lẽ cậu đúng."
"Oi, cậu phải phủ nhận nó chứ."
Chitose cười khúc khích khi tôi nói thế với cô ấy.
Dù là con gái nhưng cô ấy vẫn mặc đồng phục nam đến trường.
Vì bố của cô muốn đẻ con trai, nên từ thủa nhỏ Chitose đã được nuôi dạy như một đứa con trai, dẫn đến kết cục là cô ấy cảm thấy ngượng ngùng khi diện những bộ đồ dễ thương.
Lúc mới nhập học, những học sinh xung quanh đã bất ngờ khi thấy cô ấy như vậy, nhưng cô vẫn hòa nhập với lớp học như thường mà chẳng gặp vấn đề gì trong mấy ngày đầu. Và tôi và Chitose cũng làm bạn với nhau trong khoảng thời gian đó.
"Sao cậu không thử mặc đồng phục nữ để đổi gió tí đi."
"Còn lâu. Mặc mấy thứ phấp phới như thế thì tớ thà chết còn hơn."
"Cậu ghét váy đến mức nào vậy?"
"May là trường mình còn cho con gái mặc đồng phục nam, nhưng cậu định làm gì nếu đây là một trường cao trung yêu cầu con gái phải mặc váy."
".... À nhận tiện thì giải đấu đã kết thúc chưa?"
"Đúng rồi. Tớ nghĩ là giải mùa xuân kết thúc rồi."
Chitose là thành viên của đội tuyển bóng mềm, và vì sắp tới có giải nên họ tập từ sáng sớm tới tận khi tối muộn, vậy nên cô ấy hiếm khi có dịp để gặp tôi.
"Vậy, trận đấu thế nào rồi? Cậu có thắng không?"
"Không may là bọn tớ đã thua ở hiệp ba"
"Thắng hai lần là tốt rồi. Lời tỏ tình của tớ còn chẳng chạm nổi match point cơ."
Chitose khẽ cười khi nghe tôi nói. Cô ấy biết tôi đang thầm yêu Tenshin.
Ngoài Yuno và Tsukimiya ra thì cô ấy là người duy nhất biết được người tôi thích.
"Đừng có nói với tớ là lại có mấy thứ kì lạ xảy ra khi Yuugo tỏ tình nữa đấy nhá?"
"Ừ thì, phải đấy."
Và cô ấy cũng biết là lời tỏ tình của tôi bị gián đoạn bởi một hiện tượng kỳ bí. Dù cho đấy là tác phẩm của vị thần rom-com kia.
"Vậy, lần này thì cái gì xuất hiện lúc cậu tỏ tình thế?"
"Ừ thì, cậu biết đấy. Đột nhiên có một cơn mạnh thổi đến và tớ lỡ nhìn thấy quần lót của Tenshin."
Chitose cười khi trả lời tôi, "Hài hước đấy‐!"
"Tuy vậy, nó rất lạ khi mỗi lần Yuugo tỏ tình thì y như rằng là có thứ gì đấy kì cục xảy ra, đúng không?"
"Không may là nó đúng"
Chitose tin vào câu chuyện về nỗ lực tỏ tình với Tenshin của tôi, như chuyện tôi được dịch chuyển đi nơi khác và thấy một cơn mưa đồ lót từ trên trời rơi xuống.
Nếu là với người bình thường thì kiểu gì họ cũng ném cho tôi mấy câu trả lời tự cao tự đại kiểu "Quả là một câu nói đậm chất Chuunibyou" nhưng cô ấy thì khác.
Phương châm của Chitose là tin vào những điều người ta nói một cách nghiêm túc nhất.
Tôi thích điều đó ở cô ấy. Nhưng tất nhiên là như một người bạn.
"Vì cậu là một tên xui xẻo nên tớ sẽ tặng cậu một món quà."
"Tớ cũng không muốn gọi mình là một tên xui xẻo đâu."
Sau đó Chitose rút thứ gì đó từ túi quần ra.
"Nè."
Cô ấy lấy ra hai mẩu giấy
Trên mảnh giấy có dòng chữ [Công viên Animal Highland] được viết bởi nét chữ khá dễ thương.
"Gì đây?"
"Nó là vé vào một công viên giải trí. Hôm trước, trong lúc trên đường về sau khi sinh hoạt câu lạc bộ, tớ có rút một tờ vé số ở khu thương mại gần nhà vé trúng bốn chiếc vé."
"Bốn chiếc! Tuyệt thật đấy!"
"Đúng không? Nhưng tớ chẳng cần đến bốn cái làm gì, nên tớ đưa cậu nửa số đó. Sao cậu không cầm lấy nó và rủ Himari ra ngoài hẹn hò trong Tuần lễ Vàng đi."
"N-như vậy có ổn không?"
"Ổn mà. Vì là một người bạn tốt nên tớ sẽ ủng hộ chuyện tình của cậu." Những lời cô ấy nói làm tối cảm động đến phát khóc mất.
"...Tuy vậy."
Nếu tôi hẹn hò với Tenshin ở công viên giải trí. Sau đó chắc chắn Tsukimiya sẽ chạy tới phá tôi tỏ tình, hay thậm chí là cả buổi hẹn nữa. Suy cho cùng thì lúc nào cô ấy chả dò được vị trí của tôi. Tôi chắc rằng cô ấy có thể dễ dàng làm thế.
"Cậu lo lắng vì điều gì thế."
Khi đang nghĩ về nó, Chitose hỏi tôi xem có chuyện gì.
"À không, chỉ là có khá nhiều trở ngại về nó..."
"Cái gì về cái gì cơ? Cậu không muốn đến công viên giải trí với Himari à?"
"Tất nhiên là tớ muốn đi rồi."
Tuy vậy, tôi chẳng được gì bởi vì nhỏ thần kia cứ phá rối đường tình duyên của tôi... Tsu!
Đột nhiên sau đó một ý tưởng vụt sáng trong đầu tôi. Kế hoạch khác để truyền đạt cảm xúc của mình tới Tenshin đồng thời cũng có thể ngăn Tsukimiya phá đám.
"Này, Chitose. Tớ muốn hỏi cái này."
"Gì đấy? Sao lại hỏi bất ngờ thế."
"Đi công viên giải trí với tớ không?"
Ngay khi tôi nói vậy, vì lý do nào đấy mà gò má của cô bắt đầu ửng đỏ.
"Sa-sao tự nhiên lại nói thế hả? Đ-đừng có nói là vì không có tiến triển tốt với Himari mà cậu nhắm tới tớ đấy nhá?"
"Hả? Cậu nói cái gì vậy?"
"Bởi, tự nhiên cậu rủ tớ đi công viên giải trí"
"Tớ có nói là mỗi hai đứa mình đi đâu. Tất nhiên là có cả Tenshin đi cùng nữa mà."
Chitose đột nhiên đứng hình… Và rồi quay sang nhìn tôi vì lý do nào đấy.
"Vậy là sao?"
"Không có gì đâu. Chỉ là tại Yuugo nói vài thứ rắc rối vô tình tổn thương trái tim của một người thiếu nữ thôi mà."
"Nói những thứ kiểu như 'trái tim thiếu nữ' trong khi ăn mặc kiểu thế có hơi …. Gu-fu"
Tôi lĩnh ngay một cú đấm vào bụng. Đúng như mong đợi ở một thành viên của tuyển bóng mềm. Cô ấy khỏe thật.
"Vậy, cậu muốn tớ làm gì."
"À. Tớ muốn bốn người chúng ta đi tới công viên giải trí, bao gồm tớ, Tenshin, và Tsukimiya."
"Bốn người chúng ta? Tsukimiya là học sinh mới chuyển đến đấy phải không?"
Tôi gật đầu đồng ý
"..... Tại sao cậu lại muốn đi với cái đội hình đó hả? Cậu có thể chỉ đi với Himari thôi mà."
"Nếu có thể thì tớ cũng muốn lắm chứ. Chỉ là có một lý do sâu xa hơn cho việc này thôi….."
Với câu nói vừa rồi, Chitose nheo mắt lại lườm tôi. Uuhh, chắc chắn là cô ấy nghi ngờ tôi che giấu gì đấy rồi.
"...Tớ hiểu rồi. Tớ sẽ chấp nhận yêu cầu này."
"Cậu chắc chứ?"
"Ờ. Vậy chúng sẽ dùng đống vé của tớ cho bốn người chúng ta. Đằng nào tớ cũng rảnh vì câu lạc bộ sẽ nghỉ vài ngày vào Tuần lễ Vàng."
"Thật không!?"
"Nhưng đổi lại cậu phải nói cho tớ biết tại sao cậu muốn đi bốn người."
"Ể….."
Tôi câm nín trước câu nói đi kèm với nụ cười của Chitose.
Tôi rất muốn nói cho cô ấy biết lý do, nhưng nếu nói cho cô biết về vị thần của rom-com….. liệu cô ấy có tin tôi không?
"Yuugo. Chúng ta đã hứa với nhau khi làm bạn là sẽ không giấu diếm điều gì với người kia mà, phải không?"
"Tớ chẳng nhớ có hứa như thế hồi nào."
Tuy vậy, nếu không nói cho cô ấy biết về Tsukimiya, bốn người chúng tôi sẽ không thể cùng nhau đến công viên giải trí được.
…Không còn lựa chọn nào khác rồi. Tôi chẳng biết cô ấy có tin không, nhưng tôi sẽ nói cho cô biết vậy.
"Thật ra chuyện là……"
Sau đó, tôi trả lời câu hỏi của Chitose, tôi nói cho cô ấy biết Tsukimiya là một vị thần rom-com và cô cũng là người ngăn cản câu tỏ tình của tôi.
"...Chuunibyou?"
(TN: Matchpoint ở đây là hiệp mà đội dẫn trước sẽ thắng ngay nếu thắng được hiệp này. Ae nào chơi hay xem giải CSGO thì hiểu ngay.) (TN: Bóng mềm hay softball là 1 biến thể của bóng chày)