Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

474 3476

The stunningly beautiful former classmate I had a crush on in high school has moved in next door — along with her stepdaughter

(Hoàn thành)

The stunningly beautiful former classmate I had a crush on in high school has moved in next door — along with her stepdaughter

篠宮夕 著・文・その他ほか

Nếu bạn gặp lại cô gái mình thầm thương trộm nhớ hồi trung học tại một buổi họp lớp hay gì đó sau khi đi làm, liệu mối quan hệ lãng mạn có thể phát triển không? Để tôi nói rõ nhé. Chuyện đó không thể

33 30

Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

(Đang ra)

Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

Rokusyou • Usuasagi

Giờ đây, cậu bắt đầu một chuyến du hành không phải để cứu rỗi thế giới, mà là để thực sự chiêm ngưỡng nó. Một cuộc hành trình của những cuộc gặp gỡ và chia ly, nơi mỗi con người, mỗi khung cảnh thoáng

53 71

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

(Đang ra)

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

Nishizaki Alice

Mục tiêu của Sara là kiếm đủ tiền để đạt được sự tự lập. Nhưng liệu cô ấy có thực sự thành công trong việc tạo dựng sự nghiệp và sống tự lập? (Và biết đâu, trên hành trình đó, cô ấy sẽ tìm thấy tình y

162 83

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

279 5621

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

108 2539

Năm nhất học kỳ 2 - Chương 308: Oai thật đấy

Lễ Giáng sinh năm nay kết thúc trong một bầu không khí đầy những mưu mô toan tính.

Diễn biến này quả thật bất ngờ, nhưng Hikigaya lại thấy không tệ chút nào.

Nếu Kikyou và mọi người thực sự muốn bày ra một bữa tiệc Giáng sinh thật náo nhiệt, dù không thể nói là không tốt, nhưng ít nhiều cũng sẽ khiến người ta thấy mệt mỏi... dù gì thì buổi sáng cậu đã bị hành hạ đủ rồi.

Cứ như bây giờ, vừa ăn bánh vừa trò chuyện, thỉnh thoảng đấu khẩu vài câu, cảm giác thật vừa phải.

Dù sao thì Giáng sinh vốn là ngày lễ của các cặp đôi, hoặc là của những người muốn đưa mối quan hệ tiến thêm một bước, mà Hikigaya hiện tại hoàn toàn không có ý định gì về phương diện này.

Thế nên, nếu có ai đó mời riêng cậu đi hẹn hò, chắc chắn cậu sẽ từ chối một cách dứt khoát.

Dù rằng rốt cuộc cũng chẳng có ai mời cậu cả... à, trừ Kiryuuin-senpai.

Cách đó căn bản không thể gọi là một lời mời, chẳng qua chỉ là thấy được một món đồ chơi hay ho, rồi tiện tay đem ra giết thời gian mà thôi.

Thảo nào cô đó và tiểu thư Haruno lại hợp nhau đến vậy.

Nhắc mới nhớ, tiểu thư Haruno lúc đi còn chẳng thèm chào một tiếng...

Nhưng mà, đó cũng là điều hiển nhiên.

Mối quan hệ của hai người là như thế, không cần đến những lời khách sáo thừa thãi, nó chỉ khiến đôi bên cảm thấy không thoải mái.

Chỉ là... vẫn mong cô ấy nói một lời nào đó.

Bởi lẽ phải hơn hai năm nữa họ mới có thể gặp lại nhau.

"Này, Mắt Cá Chết, cái vẻ mặt của mày là sao thế, táo bón à?"

Ngay lúc đó, một giọng nói lạc lõng vang lên từ bên cạnh.

"Sáng sớm tinh mơ đã bị gọi ra để nhìn cái bản mặt đưa đám của mày, đúng là xúi quẩy."

"...Cậu nghĩ xem cuộc gặp này là vì ai?"

Dù Hikigaya là người mời, nhưng nghe những lời của Ryuuen, cậu vẫn không khỏi sôi máu.

Nếu không phải vì có kẻ còn chẳng quản nổi lớp mình, cậu cũng chẳng cần phải dậy từ tám giờ sáng để ra ngoài.

Bây giờ đang là kỳ nghỉ đông, ai mà chẳng muốn cuộn mình trong chăn ấm ngủ nướng chứ!

"Chậc, đừng có giở trò đó." Ryuuen ngồi phịch xuống chiếc ghế dài cạnh Hikigaya, "Nếu mày chỉ đơn thuần tìm tao bàn chuyện, thì đời nào lại hẹn sớm thế này. Mày chắc chắn là còn có việc khác sau đó, nên mới tính gộp lại giải quyết một thể cho xong."

"Hử? Sao cậu lại hiểu rõ tôi thế?"

Hikigaya thoáng kinh ngạc, không ngờ lại bị Ryuuen đoán trúng phóc.

Vốn dĩ theo phương châm "không cần thiết thì không ra đường", nếu không có việc gì quan trọng, cậu tuyệt đối sẽ không bước chân ra khỏi phòng.

Kể cả khi thật sự có việc, tốt nhất vẫn là dồn hết các lịch trình vào một ngày, để đỡ phải ra ngoài hai lần.

Biết sao được, Hachiman dù gì cũng là một người đàn ông của gia đình mà~

"Nếu cậu đã biết, vậy tôi vào thẳng vấn đề." Hikigaya quyết định không vòng vo, "Ryuuen, Giáng sinh mấy hôm trước, tôi tình cờ thấy Tokitou và Manabe lớp cậu đang bàn chuyện ở Karaoke."

"Tokitou à... hehe."

Ryuuen chẳng cần hỏi chuyện gì, cứ thế cười lên như thể đã đoán được từ trước.

"Tao biết gã đó hay giở mấy trò mèo sau lưng, xem ra lần này gã không nhịn được nữa rồi."

Nói rồi, gã lại ném cho Hikigaya một cái nhìn chán nản.

"Mắt Cá Chết, nếu mày chỉ định nhắc tao cẩn thận, thì mày đúng là một thằng nhàm chán hết thuốc chữa."

Dù uy thế của Ryuuen không còn như xưa, nhưng những kẻ tép riu như Tokitou hay Manabe, hẳn là gã vẫn chẳng thèm để vào mắt.

Đặc biệt là Manabe, gã còn chẳng buồn nhắc tên.

"Ừ, tôi cũng nghĩ vậy." Hikigaya khẽ gật đầu, "Nhưng xui một nỗi, lúc đó Nagumo cũng ở cạnh tôi. Gã ta có vẻ rất hứng thú với câu chuyện của Tokitou, còn chủ động đến bắt chuyện nữa."

"Ồ?"

Nghe đến tên của vị hội trưởng hội học sinh đương nhiệm, Ryuuen lập tức tỏ ra hứng thú.

"Chẳng lẽ gã đó định dùng bọn Tokitou để xử lý tao?" 

Gã vẫn chưa quên lời cảnh cáo của Nagumo trên sân thượng, rằng gã phải có mặt tại buổi thẩm nghị, nếu không sẽ bị trừng phạt.

Mặc dù kết quả buổi thẩm nghị cho thấy Nagumo không nhắm vào lớp C, nhưng không thể vì thế mà chủ quan, hay đơn giản nghĩ rằng gã kia chỉ nói cho vui.

Nếu hình phạt đó nhắm vào cá nhân Ryuuen, thì mọi chuyện sẽ rất dễ hiểu.

Thế nhưng, Hikigaya lại chỉ đưa ra một câu trả lời nước đôi.

"Tôi không thể nói Nagumo hoàn toàn không có ý định đó, nhưng có lẽ hiện tại gã vẫn chưa coi cậu ra gì."

"Hừ, tao bị xem thường thật rồi."

Cái này cũng chỉ có thể trách Ryuuen tự làm tự chịu, ai bảo lại thua trong một trận bốn chọi một cơ chứ.

"Tuy nhiên, Nagumo đã đưa ra một yêu cầu khác cho Tokitou." Hikigaya nói tiếp, "Đó là trong kỳ thi tới, hãy tìm cách đuổi học Ayanokouji, để chứng minh gã có năng lực hơn cậu."

"Ayanokouji? Hahaha, gã đó cũng nghĩ ra được đấy nhỉ? chuyện này không phải quá thú vị sao."

Ryuuen bật cười ha hả, trông có vẻ khoái chí lắm.

Thấy vậy, Hikigaya cảnh báo: "Tôi biết cậu coi thường Tokitou, nhưng đừng quên sau lưng gã giờ là hội trưởng hội học sinh. Cậu vẫn nên để tâm một chút thì hơn."

"Sao? Cậu nghĩ Ayanokouji sẽ thua bọn chúng à?" Ryuuen khịt mũi.

"Không, tôi lo lớp cậu sẽ bị vạ lây." Hikigaya khẽ lắc đầu, "Theo quy chế của trường này, học sinh vô dụng cũng không thể dễ dàng bị loại bỏ. Hơn nữa, đám tép riu có thể không hại được lớp khác, nhưng gây rối cho chính lớp mình thì lại quá dễ dàng."

Ryuuen cười khẩy: "Hừ, ý cậu là tên chụp lén ở lớp cậu?"

"...Tôi không phủ nhận."

Chắc chắn rồi, vụ việc hồi hè đã gây ra ảnh hưởng cực kỳ tồi tệ cho lớp D, khiến cả lớp có lúc tê liệt hoàn toàn.

Nếu lúc đó Horikita không đứng ra, có lẽ lớp D đã chìm nghỉm từ lâu.

"Thế nên, đừng nghĩ lớp cậu sẽ không gặp phải chuyện tương tự... Vụ ở bể bơi, Ayanokouji cũng nhúng tay vào, và kết quả thế nào thì cậu cũng thấy rồi đấy."

Dù Hikigaya không nói rõ, nhưng với một kẻ đã hiểu phần nào bản chất của Ayanokouji như Ryuuen, hẳn là gã có thể dễ dàng đoán ra gã kia đã làm gì.

Nếu Tokitou không biết tự lượng sức mình mà đối đầu với Ayanokouji, rất có thể sẽ bị bật lại, kéo theo cả lớp C chịu vạ.

"Nói một tràng như vậy, tóm lại là cậu muốn tôi đi kiềm chế Tokitou chứ gì." Ryuuen cũng nhận ra sự phiền phức, "Chậc, cái gã hội trưởng đó phiền thật, lại dám cắm một cái gai vào địa bàn của tôi. Cưỡng ép nhổ ra cũng sẽ chảy máu đấy."

Nếu Tokitou thành công, điều đó chứng tỏ Ayanokouji cũng thường thôi, đồng thời cũng có thể uy hiếp vị thế của Ryuuen.

Nếu Tokitou thất bại, Ayanokouji rất có thể sẽ phản công lại lớp C, điều này cũng uy hiếp đến vị thế của Ryuuen.

Với một kẻ tham vọng kiểm soát toàn trường như Nagumo, dù kết quả thế nào thì gã cũng chẳng thiệt.

"Không chỉ kiềm chế, tôi muốn cậu tìm cách biến hai người đó thành gián điệp hai mang."

Hikigaya đưa ra một đề nghị khiến Ryuuen phải bất ngờ.

"Chuyện này với cậu đâu có khó? Hơn nữa còn có thể nhân cơ hội này đáp trả lại Nagumo một đòn."

"...Hehehe." Ryuuen sững người một lúc, rồi nhếch mép cười, "Mày đúng là lúc nào cũng chỉ nghĩ đến việc lợi dụng người khác nhỉ? ngay cả tao cũng thành đối tượng để mày lợi dụng."

"Thì cậu đâu phải kiểu người sẽ ngậm bồ hòn làm ngọt."

"Hừ hừ, tài ăn nói của mày ngày càng ghê gớm rồi đấy."

Ryuuen hừ một tiếng ra vẻ bất mãn, nhưng cuối cùng cũng không từ chối yêu cầu của Hikigaya.

Vốn dĩ đây là chuyện của lớp C, hơn nữa gã hiểu rằng điều kiện tiên quyết cho kế hoạch tám trăm triệu chính là chiếc ghế hội trưởng hội học sinh. Bất kể thế nào, Nagumo cũng là đối tượng cần phải hạ bệ.

"Mà này, Mắt Cá Chết, kể cả khi mày miễn cưỡng liên minh được với hai lớp năm nhất, vậy hai lớp còn lại thì sao? Đặc biệt là lớp A của Ichinose, đừng nói là mày chưa từng nghĩ đến vấn đề này nhé."

Chẳng biết có phải ảo giác không, giọng của Ryuuen thoáng có vẻ cảnh cáo.

Hikigaya vờ như không để ý, cậu trầm ngâm một lát rồi chậm rãi nói: "Lớp B thì tôi đã có kế hoạch rồi... nếu cần, tôi sẽ khiến Sakayanagi bị đuổi học."

"Này này, thật không đấy." Ryuuen cười khẩy đầy mỉa mai, "Tao còn tưởng hai bây thân nhau lắm cơ mà, sao thế? Cãi nhau à?"

"Đừng ngớ ngẩn, tôi với Sakayanagi thì cãi nhau làm sao được."

Với tính cách của Sakayanagi, kể cả có bị đuổi học thật, cô ấy cùng lắm cũng chỉ buông vài lời cảm thán chứ chẳng bận tâm như người khác.

Đương nhiên, nói cho cùng thì đây cũng là vì tư tâm của Hikigaya.

"Tôi chỉ không muốn thấy một ngày nào đó cô ấy bị cậu đá vào viện thôi."

"Này này, mày vẫn còn ghim chuyện đó à."

"Không, vấn đề không nằm ở đó."

Nói đúng hơn, chỉ cần Sakayanagi không sửa cái tính của mình đi, sớm muộn gì cô ấy cũng sẽ nhận được một bài học.

Nhưng mà, chuyện đó cũng chẳng liên quan gì đến Hikigaya.

Cậu chỉ không muốn nó xảy ra ngay trước mắt mình, vì nếu thấy cảnh đó cậu sẽ mất ngủ.

Giống như lần cậu ngăn Kamuro trộm đồ, nhưng sau đó cũng chưa từng khuyên răn gì cô ấy.

Về bản chất, Hikigaya chỉ làm vậy để thỏa mãn bản thân, hoàn toàn không dính dáng gì đến lòng tốt.

"Nhưng trước khi đuổi học Sakayanagi, cần phải tìm một người ở lớp B chịu hợp tác với chúng ta." Hikigaya thản nhiên nói, "Vậy nên Ryuuen, kỳ thi tới, chúng ta hãy giúp Katsuragi một tay."

"Hehe, hahaha!"

Nghe những lời này, Ryuuen không nén được mà phá lên cười.

"Mắt Cá Chết, tao phục mày sát đất luôn đấy. Nói đâu xa, chẳng phải chính mày đã hạ bệ Katsuragi sao? Giờ định lợi dụng gã, lại tính đưa gã lên lại? Mày cũng oai thật đấy."

"...Hoàn cảnh đã khác xưa."

Hikigaya định bụng nói mình đâu có ăn trái ác mỹ "Mặt Mũi", nhưng cảm thấy gã này chắc chẳng hiểu meme, nên thôi.

Hơn nữa, lý do cậu muốn nâng đỡ Katsuragi cũng là để đề phòng sự hợp tác giữa Sakayanagi và Nagumo.

Bất kể Sakayanagi có thật lòng hay không, cứ mặc định là có để đối phó.

"Được rồi, mày muốn xử lý Sakayanagi thế nào tao không quan tâm, nhưng đừng có lờ câu hỏi của tao đi." Ryuuen gằn giọng, "Tao hỏi từ đầu rồi đấy, mày định làm gì với lớp A? Ichinose được chính Nagumo mời vào hội học sinh, cô ta sẽ không phản bội đâu nhỉ?"

"Đúng vậy..."

Đến lúc Hikigaya thật sự đối đầu với Nagumo, Ichinose sẽ đứng về phe nào vẫn còn là một... không, có lẽ chẳng thành vấn đề.

Chỉ cần tận dụng mối quan hệ cũ và những ân huệ đã ban, cộng thêm tác động từ hành động sắp tới của Sakayanagi.

Thì việc lôi kéo Ichinose về phe mình là chuyện vô cùng đơn giản.

Thế nhưng, đó lại chính là điều Hikigaya không muốn làm nhất.

Cậu giúp Ichinose đơn thuần chỉ vì yêu ghét cá nhân, nếu vì mục đích mà vứt bỏ cả lý do ban đầu của mình, thì thật quá bi thảm.

"Mày phải hiểu chứ? Lớp A của mỗi khối đều có sức ảnh hưởng rất lớn, thậm chí còn tác động đến quyết định của lứa học sinh mới năm sau." Ryuuen vẫn sắc sảo như mọi khi.

"Phải... nếu Ichinose cứ một mực đứng về phía Nagumo..."

Hikigaya hít một hơi thật sâu, rồi ánh mắt dần trở nên kiên quyết.

"Đến lúc đó, chính tôi sẽ đánh bại lớp A."

Ichinose là một người quang minh chính đại, vậy nên Hikigaya cũng sẽ chỉ đánh bại cô ấy một cách quang minh chính đại trong một kỳ thi đặc biệt.

Như vậy thì sẽ không cần phải nương tay.

Dù sao thì ngôi trường này là thế, ngay từ khoảnh khắc hệ thống S được công bố, ai cũng phải chuẩn bị tâm lý rằng "lớp mình có thể rơi xuống vực thẳm bất cứ lúc nào".

"Chậc chậc, cũng chẳng phải chuyện gì to tát, sao mày phải nói với vẻ nghiêm trọng thế." Ryuuen cười cợt, "Hay là, mày thật sự không nỡ ra tay với Ichinose? Thế thì để tao dạy mày một cách vẹn cả đôi đường nhé."

"Không cần, tôi nói xong rồi, cậu về được rồi đấy." Hikigaya mất kiên nhẫn xua tay.

Cậu chẳng cần đến mấy cách của Ryuuen.

Tuyệt đối không phải là cách gì đứng đắn!

"Đừng nói thế chứ, là một cách cực hay đấy, mà do mày thực hiện thì lại càng chắc ăn."

Nhưng Ryuuen không chịu đi ngay, mà mặt dày tiếp tục lằng nhằng.

"Mày cứ biến Ichinose thành bạn gái mình là xong, dù sao thì một người có tính cách chiều lòng người khác như cô ta, bạn trai nói gì mà chẳng nghe, hơn nữa Nagumo chắc chắn cũng có ý với cô ta, mày còn có thể nhân cơ hội chọc tức gã đó, chẳng phải tốt sao."

"Câm miệng, cút ngay." Hikigaya lườm gã một cái cháy mặt.

Mà Ryuuen lại biết cả cụm từ "tính cách chiều lòng người khác" cơ à... lẽ nào gã uyên bác hơn mình tưởng?

Nhưng cũng đúng thật, Ichinose luôn mang lại cảm giác sau này dễ bị mấy gã trai đểu bám lấy.

Chỉ riêng điểm này, quả thực khó mà cãi.

...Haiz, đành cầu nguyện cho cô ấy thôi.

"Này này, sao mà nổi nóng thế." Ryuuen vẫn giữ vẻ nửa đùa nửa thật, "Dù sao thì mày cũng giỏi xử lý con gái mà, chơi một chút có mất gì đâu, với lại, trong lễ Giáng sinh mấy hôm trước, mày "thành người lớn" rồi chứ gì?"

Hóa ra lòng vòng nãy giờ là để hỏi chuyện này?

Vào lúc thế này, là đàn ông thì không được lùi bước!

Nhưng Hikigaya lại không muốn nói dối... thôi kệ, cứ lấp liếm cho qua.

"Sao cứ nhắc đến Giáng sinh là cậu chỉ nghĩ được đến chuyện đó thế? Nói đúng hơn thì loại chuyện đó vốn chẳng có gì to tát cả."

"Hehehe, không hổ là mày."

Chẳng hiểu sao, đối mặt với sự làm màu của Hikigaya, Ryuuen lại tỏ ra thán phục.

"Gã như mày hồi cấp hai... không, có khi từ tiểu học đã có kinh nghiệm rồi ấy chứ, kỷ lục bắt cá mấy tay rồi?"

"...Này, cậu coi tôi là loại người gì vậy?"

Lý trí mách bảo Hikigaya rằng Ryuuen chỉ đang trêu mình thôi.

Nhưng vẻ mặt của Ryuuen trông lại nghiêm túc đến lạ... Hả? Tên này có bị chập mạch không vậy?

"Thôi được, tao không hỏi nhiều nữa, mày chỉ cần nói xem Giáng sinh vừa rồi mày "chơi" mấy người là được."

"Chơi cái đầu nhà cậu! Biến đi cho khuất mắt!"

Ngay lúc Hikigaya đang phân vân có nên tung một cước đá bay Ryuuen đi không, thì đột nhiên một bàn tay từ sau lưng đặt lên vai cậu.

"Hikigaya... 'chơi' mà cậu ta nói... là có ý gì?"