Long Tộc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

107 160

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

184 5200

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

197 1600

File nhân vật (từ game) - Trần Mặc Đồng

72cde5ab-5c9a-4a83-a3d1-547db5e2da23.jpg

Thông tin cơ bản:

Tên: Trần Mặc Đồng (biệt danh: NoNo)

Mã hồ sơ Bộ Chấp Hành: 0101098A

Giới tính: Nữ

Nơi sinh: ■■■■■■■ <dữ liệu thất lạc> ■■■■■

Ngày sinh: 5 tháng 10

Cấp độ huyết thống: A

Ngôn linh: Chưa rõ

(kết quả trắc tả chỉ cho thấy năng lực bẩm sinh, chưa thể khẳng định thuộc tính thật sự)

Hoạt động:

Từ 0 đến 12 tuổi:

■■■■■<dữ liệu thất lạc>■■■■■

18 tuổi:

Nhập học Học viện Cassell, thể hiện xuất sắc trong kỳ thi 3E.

Mặc dù ngôn linh chưa được xác định, huyết thống vẫn được xếp hạng A.

Đảm nhiệm chức Bộ trưởng bộ Tổ chức Hội học sinh, tích cực tham gia nhiều nhiệm vụ của học viện, được đông đảo sinh viên ủng hộ.

19 tuổi:

Thay mặt Giáo sư Guderian thực hiện nhiệm vụ tuyển sinh tân sinh viên, Lộ Minh Phi, hoàn thành xuất sắc và được khen thưởng.

Tham gia nhiệm vụ cấp S, Kế hoạch Thanh Đồng.

Đánh giá:

【Đánh giá học vấn】

Năm học thứ nhất: ■■■■■ <truy cập bị cấm> ■■■■■

<cập nhật lưu trữ> Năm học thứ hai: Tự nguyện rời trường, kết quả học tập không được ghi nhận.

【Đánh giá xã hội】

Hồ sơ tín dụng xã hội tốt, không có hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng.

Tuy nhiên từng có liên hệ riêng với thành viên của Tập đoàn Hắc Thái Tử, đồng thời mượn từ họ một chiếc Ferrari đỏ.

Mục này cần tiếp tục theo dõi.

【Đánh giá tổng thể】

Trần Mặc Đồng (NoNo) là sinh viên khóa 2008 của Học viện Cassell, huyết thống hạng A, từng giữ chức Bộ trưởng bộ Tổ chức Hội học sinh, là nhân vật trọng điểm được học viện bồi dưỡng.

Cô đã tham gia nhiều nhiệm vụ cấp S và SS, tích lũy kinh nghiệm thực chiến phong phú, được Bộ Chấp hành đánh giá cao.

Tuy nhiên, xét đến năng lực trắc tả đặc thù cùng thân thế phức tạp, cần tiếp tục đặt trong diện quan sát đặc biệt.

Hồ sơ lý lịch:

“Tâm điểm của học viện, người khiến bao ánh mắt phải dõi theo, không ai khác chính là cô, nữ phù thủy tóc đỏ NoNo! Ai cũng biết, Trần Mặc Đồng hay gọi thân mật là NoNo, Bộ trưởng bộ Tổ chức Hội học sinh, huyết thống hạng A, dù xét về dòng máu hay năng lực chiến đấu đều hoàn hảo không chê vào đâu được. Theo người viết tìm hiểu, tuy đôi lúc cô nổi cơn điên khiến ai cũng phải ngán ngẩm, nhưng thực ra NoNo xuất thân danh môn, gia thế hiển hách, lại sống rất nghĩa khí và đáng tin cậy. Tóm lại, nếu có cơ hội thì mau mà bám lấy chiếc ‘đùi vàng’ của tiểu phù thủy này, lợi nhiều vô kể, bảo đảm không thiệt!”

——Trích Báo “Người Gác Đêm”, ấn phẩm nhỏ của Học viện Cassell

NoNo là một ẩn số.

Người ta đồn cô xuất thân quyền quý, nhưng chính cô lại bảo mình không cha không mẹ.

Người ta thấy cô phóng chiếc Ferrari đỏ vun vút trên đường, nhưng đồng thời lại cần mẫn theo Giáo sư Guderian làm dự án thực tập.

Cô cứ thế mà “điên điên tỉnh tỉnh”, nhưng lại đẹp rực rỡ như một cánh chim lửa, tự do sải cánh trên bầu trời.

Đồng thời cũng giống như một cuốn sách dày, mà từng trang đều giấu kín những câu đố chưa có lời giải.

Vậy thì, con chim đỏ ấy… liệu có bao giờ muốn tìm một cành cây để dừng chân không?

Không ai biết.

Dù mang trong mình huyết thống hạng A, nhưng thực chất NoNo lại không hề có ngôn linh.

Thứ cô sở hữu, là một loại năng lực đặc biệt có tên “trắc tả”, thông qua việc thu thập manh mối, phân tích tâm lý người khác, cô có thể tái hiện những thông tin còn sót lại.

Không ai từng dạy NoNo điều đó, nhưng từ khi còn bé, cô đã tự mình nắm bắt như thể bẩm sinh mà có.

Đã từng có lần, NoNo dựng một sạp nhỏ dưới giảng đường, tuyên bố mình sẽ xem bói bằng bài Tarot.

Kết quả, không một lời nào sai lệch, mọi bí mật, mọi tâm tư đều hiện rõ trước mắt cô.

Từ đó, cái tên “Phù thủy tóc đỏ” vang dội khắp Học viện Cassell.

Tinh quang rực lửa

“Pháo hoa kìa!”

NoNo đột ngột dừng lại, thốt lên đầy kinh ngạc và chỉ lên bầu trời.

Pháo hoa được bắn lên từ dưới chân núi, như những ngôi sao băng ngược sáng xé rách bầu trời.

Chúng như những hạt giống của loài hoa, bùng nở kiêu hãnh trong màn đêm.

Những bông bồ công anh tím rực rỡ như mặt trời, dây leo xanh biếc buông rủ, hoa hồng đỏ xen lẫn ánh vàng rực cháy, cùng những đóa cúc đại đóa trắng muốt...

Lộ Minh Phi chưa bao giờ thấy ai xa hoa đến mức phóng pháo hoa như thế này, trong khoảnh khắc ngắn ngủi, hàng trăm quả pháo hoa đồng loạt bùng nổ trên bầu trời, biến màn đêm thành một giỏ hoa khổng lồ.

Lộ Minh Phi nhận ra rằng hoa mà Lộ Minh Trạch hứa hẹn đã đến, cậu ta lại một lần nữa chứng minh rằng sẽ không làm Lộ Minh Phi thất vọng.

Lộ Minh Phi nghiêng đầu, khuôn mặt nghiêng của NoNo dưới ánh sáng pháo hoa trở nên mờ ảo, thấp thoáng ánh sáng dịu nhẹ, cùng với những vệt nước mắt mỏng manh..

Lộ Minh Phi không hiểu tại sao cô lại khóc, chỉ một giây trước, NoNo còn như một đứa trẻ chưa từng thấy pháo hoa, vẫy tay múa may, nhưng ngay lập tức nước mắt đã rơi.

“Thật đẹp.”

NoNo thì thầm.

Sau một lúc yên lặng, quả pháo hoa lớn cuối cùng vọt lên bầu trời, và ở độ cao tối đa , nó nở ra.

Màu tím nhạt, xanh hồ, xanh nước biển, trắng trăng, vàng ngỗng... những ánh sáng đủ màu sắc kết hợp trên nền vàng rực rỡ hình thành chữ viết:

“NoNo, Happy Birthday!”

“Đây là...”

NoNo thì thầm, "Là dành cho chị sao?"

“Đúng... đúng rồi!”

Lộ Minh Phi có chút ngạc nhiên, “Pháo hoa nói NoNo, tức là nói NoNo mà... Sao lại nói ‘No No, chúc mừng sinh nhật’, ai lại gọi tên kỳ lạ như vậy?”

NoNo mạnh tay vỗ lên trán Lộ Minh Phi:

“Ai tên kỳ lạ? Tên của em mới kỳ lạ ấy!”

Lộ Minh Phi xoa xoa trán, cười khổ.

“Thật tốt... dù là ai gửi cũng không sao.”

NoNo nhìn vào bầu trời dần mờ đi, nhẹ nhàng nói.

Cô đột nhiên cười, đưa tay vò tóc Lộ Minh Phi rồi quay người đi.

Lộ Minh Phi ngẩn ra một lúc, rồi vội vàng đuổi theo.

Thư tình

“Bíp bíp” 

Chiếc điện thoại của NoNo đặt trong túi nhựa chống nước sáng lên, có tin nhắn đến.

NoNo chui lên khỏi suối nước nóng, hất tung những giọt nước trên đầu, mở tin nhắn ra xem:

“Dear: Có thể điều này với em là bất ngờ, nhưng với anh, đó là điều anh đã nghĩ đến từ rất lâu. Mong em kiên nhẫn đọc hết tin nhắn này…”

Người gửi: Caesar Gattuso.

NoNo kinh ngạc trợn to mắt, liếc nhìn Tô Thiến đang thò đầu vào xem cùng.

“…Anh từng tưởng tượng rằng vào ngày anh cầu hôn em, anh sẽ giả vờ rủ em đi nghỉ ở một hòn đảo hoang vắng. Bạn bè anh sẽ chuẩn bị sẵn hàng ngàn quả pháo hoa bên bãi biển đối diện. Khi hai đứa cùng nắm tay đi đến bờ biển, anh sẽ bất ngờ quỳ xuống, lấy ra chiếc nhẫn anh đã giữ từ rất lâu. Ánh sáng từ pháo hoa rực rỡ sẽ phản chiếu trên mặt biển đêm. Nhưng khi khoảnh khắc đó bất ngờ đến, anh lại không kịp chuẩn bị pháo hoa. Chiếc nhẫn có thể mua ngay được, nhưng anh không thể nào gửi nó về Trung Quốc kịp. Bọn ở CLB Mint nói, nhanh nhất cũng phải sáng mai. Nhưng anh không muốn đợi thêm nữa. Anh muốn nói điều này vào chính đêm nay: NoNo, anh mong được cùng em dù trong một nghi lễ hoành tráng hay thật giản dị, tuyên bố với tất cả mọi người rằng chúng ta đã đính hôn…”

“Wá đã! Nói đến sói, sói đến thật luôn này! Tin nhắn cầu hôn đấy! Mặt tớ sắp bốc cháy rồi nè!” 

Tô Thiến ôm mặt hét toáng lên.

“Nè… cũng đâu phải cầu hôn cậu đâu mà…” 

NoNo liếc cô một cái, “Đọc tiếp đi, không biết tối nay anh ấy bị sao nữa, phát điên đột xuất luôn.”

“Đàn ông phát điên đột xuất mới là lãng mạn nhất! Chắc chắn là một tên Cự Giải chết mê tình!”

“Không, anh ấy là một tên Thiên Bình theo chủ nghĩa hoàn hảo cơ!”

“…Có thể hôn ước này sẽ không được gia tộc anh chấp nhận. Với tư cách là người thừa kế do gia tộc Gattuso lựa chọn, hôn ước của anh xưa nay luôn do họ quyết định. Nhưng anh không muốn để họ chọn tương lai thay anh nữa. Anh tin tương lai của mình sẽ rực rỡ, và trong tương lai ấy, sẽ luôn có em, cô gái cũng rực rỡ chẳng kém. Em không mang họ gì đặc biệt, tóc màu đỏ sẫm, đeo khuyên tai bạc hình cỏ bốn lá. Khi nổi giận thì giống hệt một con nhím khó lại gần… Nhưng anh muốn cùng em sống thêm vài chục năm nữa, có khi là cả trăm năm. Anh thật sự biết ơn huyết thống của mình, vì ít nhất điều đó cho anh nhiều thời gian hơn để ở bên cạnh em trong phần đời còn lại… Đêm nay Portofino đang mưa. Cảnh mưa ở đây rất đẹp, nhưng lại khiến đêm nay thêm phần cô đơn. Anh vẫn luôn muốn đưa em đến nơi này, nhưng em vẫn chưa nhận lời mời. Hôm nay đã có quá nhiều chuyện xảy ra, sau này anh sẽ kể em nghe từng chút một. Còn bây giờ, điều duy nhất anh muốn nói là: hôm nay, hơn bất kỳ lúc nào trước đây, anh hy vọng có em ở bên. Dù chỉ là ngồi đó, không nói gì, hay nhìn anh với cái kiểu khinh khỉnh rồi chọc anh yếu đuối… anh cũng vẫn muốn được cảm nhận sự hiện diện của em, hơi ấm từ em…”

“Waaa, bên trong lại là một cậu trai nhỏ vừa kiêu ngạo vừa nhạy cảm luôn đó nha!” 

Tô Thiến nắm chặt tay vung vẩy, “Được cậu bắt nạt chắc cũng là một loại hạnh phúc ấy chứ!”

“Không phải đâu,” NoNo lè lưỡi, hai má ửng đỏ, “Chắc hôm nay anh ấy gặp chuyện gì buồn thôi? Phần lớn thời gian thì anh ấy vẫn là một tên bá đạo kiêu căng lắm...”

“Đỏ mặt rồi kìa, đỏ mặt rồi kìa!” 

Tô Thiến nằm bò trên lưng mịn màng của NoNo, nhéo má cô.

“Nè, đây là thư tình đó! Nhìn thư tình mà đỏ mặt thì có gì là lạ?” 

NoNo đưa tay ra sau bóp mũi cô bạn, “Xem thư tình người khác thì phải lặng lẽ thôi chứ!”

“Được rồi được rồi, tớ im, tớ im, nhìn cậu hạnh phúc sắp nổ tung rồi kìa.” 

Tô Thiến ôm lấy cổ cô.

“…Anh có rất, rất nhiều bạn, và cũng quen biết không ít cô gái. Từ khi còn rất nhỏ, anh đã bắt đầu tự hỏi: không biết kiểu người như thế nào mới là người mà mình sẽ sống cùng cả đời? Nghĩ kỹ thì điều đó thật sự rất đáng sợ, chỉ có một lần để chọn, rồi phải đứng trước tất cả mọi người, cam kết sẽ yêu cô ấy, bảo vệ cô ấy, không bao giờ rời xa cô ấy. Anh nghĩ mình đã khá dũng cảm, nhưng vẫn chưa đủ để có thể nói điều đó trước công chúng rằng anh sẽ yêu một người con gái đến suốt đời. Cho đến khi anh gặp em. Em là người đã cho anh dũng khí đó. Đúng vậy, NoNo, anh yêu em. Và anh thật sự hy vọng mình có cơ hội để yêu em trọn vẹn, suốt cả một đời… Anh biết có nhiều người nhìn anh và nghĩ rằng anh chỉ là một công tử bột, hay một ‘hoàng đế trẻ tuổi’ nào đó. Nhưng anh muốn nói rõ một điều: dù là công tử bột hay hoàng đế trẻ tuổi đi nữa, khi đứng trước người con gái mình yêu, thì cũng chỉ là một cậu con trai bình thường. Cậu con trai đang yêu em tên là Caesar, không phải Caesar Gattuso mà chỉ đơn giản là Caesar. Có vài chuyện hiện tại anh chưa thể kể với em, nhưng có một điều anh không giấu: việc anh muốn đính hôn với em, không nằm trong kế hoạch hay mong muốn của gia tộc anh. Và nếu phải lựa chọn, anh sẽ không do dự gì mà gỡ bỏ chiếc áo choàng lộng lẫy mang tên ‘Gattuso’. Vậy... em có thể chấp nhận một Caesar như thế không? Vẫn là Caesar, chỉ là có lẽ trông sẽ... trần trụi hơn một chút thôi."

Tuyết rơi phủ lên những cánh tay trần của các cô gái, nhanh chóng tan chảy thành giọt nước.

“Tuyết rơi rồi kìa,” Tô Thiến rụt người vào trong suối nước nóng, ngắm những bông tuyết nhẹ rơi mà ngẩn ngơ, “Đẹp thật đó. Không ngờ mùa này lại được thấy tuyết rơi, chắc là lời chúc phúc dành cho cậu đấy? Dù bức thư cầu hôn này hơi giống thư khiêu chiến thật…”

“Hãy cùng ta chinh phục thế giới đi, hỡi nữ nhân!” 

NoNo cũng rụt người vào suối, co lại, giấu cả miệng xuống dưới mặt nước, chỉ chừa lại đôi mắt lấp lánh như một đứa trẻ.

“Nhưng thật sự cảm động lắm luôn, từng chữ như đều dồn hết sức mà viết ra vậy.” 

Tô Thiến khẽ nói. 

“Nếu đổi lại là Lộ Minh Phi viết, chắc sẽ thành kiểu ‘Thật ra em cũng không có ý gì khác, chỉ là sau này có con thì tiện làm giấy khai sinh’ gì đó ấy hả?”

“Nè… sao lại nhảy qua mấy câu kỳ quặc vậy chứ?” 

NoNo lẩm bẩm.

“Cậu hạnh phúc sắp chết rồi đúng không?” 

Tô Thiến nói, “Đồng ý đi mà, đính hôn trước, tốt nghiệp xong là có thể tổ chức đám cưới linh đình luôn rồi, tớ muốn đặt trước vị trí phù dâu đó nha!”

“Ya ya ya, cũng phải giữ chút thể diện chứ! Với lại cậu xem, mọi chuyện xảy ra đột ngột như vậy, tớ còn chưa đánh răng nữa… làm sao thích hợp để đồng ý lời cầu hôn chứ?”

“Nhìn cái dáng vểnh đuôi này kìa!” 

Tô Thiến cười tít mắt, ấn đầu cô bạn xuống nước.

NoNo không kịp đề phòng, một ngụm nước sặc vào cổ họng, trước mắt bỗng tối sầm.