#
Tại sân vận động điền kinh tổng hợp ở khu 4
Sự kiện được trải dài khắp học khu và có quy mô lớn đến mức khoảng 2000 người đang theo dõi.
Bản thân sân vận động đã có sức chứa lên đến 5000 người. Tuy chỗ ngồi vẫn còn trống nhưng chỉ với một trận quyết đấu đơn thuần mà có từng này người đến xem, điều đó chứng tỏ tôi rất nổi tiếng.
Nhìn vào đồng phục thì, dường như mấy trường khác cũng đến nữa.
Đứng ngay trung tâm sân vận động, ở phía đối diện tôi còn có một học sinh khác.
“Ba, hai, một….. Không. Thời gian đã điểmmmmmm”
“ “ “Ooooooooooooooooo” “ “
Sau lời tuyên bố vang vọng trên bầu trời trong xanh là những tiếng hân hoan cất lên rất náo nhiệt. Tất nhiên, đó không phải lời phát ngôn của đối thủ, và cũng chẳng phải lời phát ngôn của tôi.
Ở nơi phát ra tiếng loa, có một cô gái đeo tai nghe, tay cần mic, dáng vẻ hoạt bát.
“Đã để mọi người chờ lâu nya ! Chỉ còn chút nữa thôi sự kiện chính của ngày hôm nay sẽ bắt đầu nya ! Mọi người có thấy phấn khích không nya !”
“ “ “Cóóóóóó” “ “
“Xin cảm ơn câu trả lời nhiệt huyết của các bạn nya ! Giờ tôi xin được giới thiệu bản thân ! Tôi là Kazami Suzuran, học sinh năm 2 thuộc tổ chức được công nhận trên đảo học viện <Libra> nya !”
“ “ “Fuuuuuuuuuuuuu” “ “
Tạo tư thế như kiểu chụp ảnh, sau đó cô gái bí ẩn giơ tay sang trái phải trước sau.
Vừa nãy cô ấy có nhắc tới <Libra>. Một tổ chức lớn đang vận hành LNN - ứng dụng mà tôi được Tatara giới thiệu cho. Dường như họ đã và đang phát hành nhiều thông tin tự thu thập mỗi ngày qua các sự kiện diễn ra trên đảo.
Hơn nữa, những trận quyết đấu quy mô lớn cần phải có trọng tài và dàn nhân viên cũng không hề ít. Chỉ cần người tham gia muốn thì ngay lập tức Libra sẽ để mắt tới. Bởi lẽ, các nhân viên dịch vụ của họ sẽ luôn tìm bới sự kiện ở khắp nơi. Thu nhặt tài liệu với hiệu suất cao nhưng lại không hề có ý đồ xấu.
Ngoài ra, vì độ nổi tiếng của trận quyết đấu lần này khá cao nên thành viên <Libra> đảm nhiệm làm MC cho chương trình trông cũng rất nổi tiếng.
“Xin cảm ơn nya ! Nya fufu, nhận được sự hân hoan nhiệt tình khiến tôi cảm thấy nhột quá nya !”
Chẳng thể nào ngờ được cô gái đang nói trước mặt tôi lại nổi đến thế.
Kazami Suzuran. Cấp độ 3 sao. Học ở khu 3 giống như Saionji. Tất nhiên cả bộ đồng phục cô ấy đang mặc cũng là từ học viện Ouka…… Vâng đáng nhẽ ra phải là thế nhưng, do cổ đã phá bỏ tiêu chuẩn chung nên tôi chẳng biết phải diễn tả sao. Cái váy siêu ngắn làm lộ ra cả cặp đùi, bờ vai bên phải thì ghim cuộn băng có ghi chữ “Phóng viên tài giỏi !”.
Phần tóc màu hạt dẻ buộc lại bên dưới bờ vai trái được lộ ra ngoài. Có lẽ tại kiểu mũ phong cách tomboy cổ đang đội kia. Cử chỉ và giọng điệu luôn rất lém lỉnh, song nhờ có mấy phụ kiện mà hình ảnh về cô ấy đã hài hòa đến khó tả.
Sau khi MC Kazami nói xong, cô ấy hướng về phía chúng tôi với điệu cười răng khểnh.
“Không để các bạn chờ nữa ! Bây giờ tôi sẽ giới thiệu về hai người chơi hôm nay nya !”
Vừa nói Kazami vừa đi về phía tôi và đối phương. Tuân theo chỉ thị của cô ấy, những người cầm Camera cũng thay đổi hướng quay.
….Phải. Thực ra vụ lần này việc đưa ra hội trường lớn đã được cân nhắc và huy động nhóm ghi hình. Trận quyết đấu của chúng tôi được chiếu lên khắp các màn hình chỗ khán giả. Ngoài ra, bọn họ còn phát sóng trực tiếp trên ứng dụng công khai chính thức của Libra là Island-tube nữa.
Bởi lẽ đó, tôi đã phải bỏ tai nghe ra cho chắc cú.
(Không thể liên lạc với Himeji thì có hơi khó thật. Nhưng quan trọng hơn, mình cần phải giữ bình tĩnh đã)
Khẽ gật đầu rồi tôi chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.
Ở trước mắt tôi, Kazami bắt đầu giới thiệu về người đăng kí quyết đấu.
“Đầu tiên người khiêu chiến ! Học sinh năm 3 thuộc khu 11 - Urasaka Haru-senpai. Sở thích là thể loại nhạc Visual và phượt thủ. Chị ấy đang làm sống lại thể loại nhạc punk rock !”
“......Chào”
Như bị át vía bởi Kazami, cô gái phía đối diện tôi trả lời hơi trễ trong chốc lát.
Về ngoại hình của cô ấy thì…….chắc là dark nhỉ. Vẻ ngoài như làm tôn thêm về sở thích nhạc visual, bên trong mái tóc màu đen là những sợi tóc uốn màu đỏ đan xen lẫn nhau.Trang phục cổ đang mặc cũng không phải đồng phục mà là bộ quần áo đen trông rất hợp với phong cách BundHouse.
Tiếp tục giới thiệu về cô gái thêm một đoạn, sau đó Kazami xin tràng pháo tay từ đám đông.
Xong cô nàng năng động chuyển sang tôi.
“Tiếp theo_____người chấp nhận thách đấu ! Người đạt 7 sao mạnh nhất và nhanh nhất trong lịch sử. Shinohara Hiroto-kun nya ! Học sinh cao trung năm 2 của học viện Eimei, một gương mặt hoàn toàn mới chỉ vừa tới học viện vỏn vẹn có 3 ngày. Dành chiến thắng game 2 lần liên tiếp, vị vua của chúng ta đang làm náo động cả đảo học viện, liệu hôm nay cậu có thể hiện sức mạnh bá đạo của mình nya !? Nào, Shinohara-kun, xin hãy cho chúng tôi thấy quyết tâm của cậu”
“Quyết tâm ?..........À”
Đối diện với Kazami đang háo hức chờ đợi, tôi vừa tiến lại gần cái Mic vừa lắc cổ và trả lời với một cái đầu lạnh.
“Cần gì phải đến mức đấy. Đằng nào tôi chả thắng”
“Oooooooooooo ! Vâng, đây chính là sự tự tin, sự tự cao tự đại của 7 sao có một không hai ! Quả đúng là Shinohara-kun có khác !”
Waa...Kyaa...Kazami cao hứng hét lên. Thấy vậy, tôi quay đi đánh trống lảng và ôm cơn xấu hổ vào trong bụng. ……...Lời vừa nãy chắc sẽ khắc sâu vào trong quá khứ đen tối của tôi quá. Ủa, thế không phải ngay từ đầu lời nói dối của tôi sẽ trở thành hệ thống ghi lại hàng loạt quá trình lịch sử u ám à ?
(.......Mà, cũng may ở đây không có mấy thằng bẹn hay kháy mình)
“Giờ tôi xin được giới thiệu buổi biểu diễn của ngày hôm nay nya !”
Khi tôi đang mải nghĩ linh tinh thì, Kazami liền giơ tay lên rồi nói. Ứng theo lời nói ấy, chỗ cổng vào được mở ra và một cô gái xuất hiện.
Nhìn tôi, cô ấy nhếch môi trong chốc lát. Sau đó cổ lại gần chỗ micro với những bước đi nhã nhặn.
“Xin chào. Hôm nay Saionji Sarasa tôi cũng tới xem. Đằng nào trận game lần này Shinohara-kun cũng sẽ thắng thôi, nhưng trong quyết đấu không có gì gọi là tuyệt đối cả. Đằng nào nó cũng chỉ giống như mấy lời nịnh nọt ấy mà. Thế nên đằng nào cũng vậy, tôi sẽ cùng mọi người thưởng thức cuộc chiến này…….fufu, mong chỉ giáo”
“ “ “Oooooooooooooooooooo ! ! ? ? ! ?” “ “
Sự phấn khích dâng cao đến mức không bình thường.
Thực tế, chưa nói đến mức độ nổi tiếng, ngay sự hiện diện của cô ấy thôi cũng đã rất cuốn hút rồi. …….Tuy nhiên, ánh mắt cổ nhìn chằm chằm vào tôi trông có chút kì kì, lời nói khi nãy rõ ràng là kháy đểu mình mà, vẻ mặt lúc này còn kiểu đang cười cười.
(N, cái nhỏ này….)
“Vâng ! từ bây giờ Kazami Suruzan tôi và người bạn cùng lớp - ACE tuyệt đối của Ouka, Saionji Sarasa-chan. Hai chúng tôi xin hân hạnh tài trợ chương trình này !!”
Không nhận ra cuộc trao đổi kín giữa tôi và Saionji Sarasa, Kazami ra hiệu cho nhóm quay phim của Libra. Và lần này, đối thủ của tôi cũng đang tiến lại gần.
“Vậy, Urasaka-senpai, xin chị hãy mau thông báo tên game nya !”
“Ưm, hiểu rồi. Đây là game tôi đã đăng kí với Shinohara…………<Xung kích bão tố>”
Bùm...Ngay khi senpai cất lên, cùng với hiệu ứng chức năng nhận biết âm thanh, tiêu đề game đã được hiển thị lên toàn bộ màn hình đang công chiếu.
Sau khi vừa nghía qua một chút, Kazami tiếp tục nói bằng giọng điệu nhí nhảnh.
“Vâng <Xung kích bão tố> ! Nghe ngầu quá nya ! Nhân tiện thì, đây là loại game như thế nào vậy nya ?”
“Ưm………...Mà, nói đơn giản thì đây là chạy nước rút. Sử dụng con đường đua này, tôi và Shinohara sẽ chạy 100m. Hết”
“Vâng một câu trả lời rất nhanh gọn nhẹ. Nhưng mà nhưng mà Urasaka-senpai, không phải chị sẽ gặp bất lợi trong thể chất sao nya?”
“Không có đâu… Bởi vì chỉ 100m thôi mà”
Nói xong, senpai khẽ cười khểnh. Phản ứng lại lời nói của bà chị, luật của <xung kích bão tố> hiện lên trên thiết bị và cả màn hình.
-Hai người chơi sẽ di chuyển 100 met từ điểm đầu cho đến điểm cuối.
-Trọng tài sẽ ra hiệu lệnh bắt đầu, và người đảm nhiệm vai trò ấy là Kazami Suzuran. Khi hiệu lệnh được ra, người về đích trước sẽ thắng.
-Tuy nhiên, đây không phải chạy 100m thông thường. Bất kể thứ gì… hay đúng hơn, phương pháp di là không giới hạn
“............”
Trong khi xác nhận lại luật, tôi khẽ gật đầu. Cái này đúng như những gì tôi đã bàn với Himeji lúc nãy. Thế nên chẳng có gì gọi là bất ngờ cả.
Song, bên phía Kazami thì, cô ấy đang nắm chặt tay với sự hưng phấn.
“Chạy 100m với cái gì cũng được ? A, nóng, nóng thật đấy ! Senpai senpai, nếu được thì chị có thể cho em biết lý do vì sao chị lại chọn nội dung game như thế này không ?”
“Ừm thì, tôi chỉ nghĩ rằng mình có thể thắng bằng cách này thôi. Phù, chắc cậu cũng biết rồi nhưng tôi xin nhắc lại lần nữa Shinohara. Kỷ lục cao nhất của tôi là 1 giây đấy”
“1 giây ! T, tuy em không hiểu lắm nhưng, liệu quý ngài 7 sao sẽ trả lời sao đây !”
Senpai công khai thành tích của mình với vẻ tự mãn. Kazami liền quay sang hỏi như thay lời muốn nói từ đám đông. Song, tôi chỉ trả lời với vẻ bình thản.
“Thế thì sao”
“V, vậy tức là cậu cho rằng mình nhanh hơn tôi”
“Chả biết, cơ mà chị có hỏi vậy tôi cũng chẳng biết trả lời sao cả. Cứ thử là biết ngay.”
“À thế à. Tốt thôi, nếu là về tốc độ tôi thì tuyệt đối sẽ không thua ai đâu”
Vừa trưng ra ánh mắt trông có vẻ mệt mỏi nhưng lại rất mạnh mẽ, senpai vừa khẳng định chắc như đinh đóng cột.
À…..thì đúng rồi. Vì đường đường chính chính quyết đấu với 7 sao mà, thế nên không thể nào chị ta lại không tự tin được.
Tuy nhiên.
Đáng tiếc cho bà chị là việc ấy chẳng liên quan một chút mẹ nào cả.
“Vậy à. Trùng hợp thật đấy. Tốc độ hay là cái quái gì đi nữa, tôi cũng tự tin rằng mình chẳng thua ai bao giờ”
Tuyên bố là mình mạnh nhất ở ngay giữa hội trường, sau đó tôi nở nụ cười bất hảo.
.
Giờ có triển luôn game cũng được nhưng hiện vẫn đang cần chút thời gian để chuẩn bị.Micro thu âm trong game đã được cài đặt cho tôi và senpai, ngoài ra vị trí bình luận của Libra cũng đã chuẩn bị xong.
Vừa đúng lúc, senpai đã thay chiếc áo khoác thành phong cách Ban-gyaru* chính hiệu, và cả phương tiện của bà chị nữa. Nhìn vào đó, đột nhiên tôi bắt đầu cảm thấy hối hận về những gì mình đã nói. (*: Từ dùng cho người cuồng nhạc visual ở Nhật)
“Sở thích của tôi đúng là nhạc visual và phượt. Nhưng tôi xin được bổ sung thêm. Không chỉ lái thôi đâu, chị mày còn rất thích mần em nó nữa.”
Đứng trước mặt tôi, senpai ban-gyaru nói với vẻ khoái chí.
Ở ngay cạnh cổ hiện đang có một chiếc…...xe máy. Hoàn toàn không phải xe máy điện hay xe tay ga loại nhỏ, mà là xe phân khối lớn siêu to phải cỡ 3 người ôm mới đủ. Phần trang trí ngoài có lẽ cũng do bà chị tự làm, với tông màu đen chủ đạo trên thân xe, ngoài ra còn cả những đường kẻ màu đỏ sặc sỡ nữa.
“M, m, m, một thứ không thể tin nổi đã xuất hiệnnn nyaaaaa !”
Kazami hưng phấn kêu lên còn tôi thì chẳng nói chẳng rằng. Bởi lẽ trong cuộc họp chiến lược, khi nhìn vào lịch sử của senpai thì chị ta chưa bao giờ lôi con quái vật này ra cả. Tôi cứ nghĩ rằng đây là loại game nhằm cải tạo lại mấy con xe đạp điện rồi gia tốc đến cực hạn chứ.
“___Đúng không ? Con này rất tuyệt phải không”
Bà chị cất lên với giọng điệu dương dương tự đắc.
“Thực ra đây là lần đầu tiên ra sân của em nó đấy. Phải tầm cỡ một đấu trường lớn thế này thì mới xứng tầm chứ.”
“Lần đầu xuất trận ! Vậy là chị đã hoàn toàn không sử dụng đến nó trong bấy lâu nay nya ?”
“Đại khái vậy. Thì đấy, tôi là học sinh năm 3 và sinh tháng 4 mà. Tôi chỉ vừa mới lên 18 vào 2 tuần trước, và cũng chỉ vừa mới đủ tuổi để có thể đi phân khối lớn”
“.......Ư nya ? A-re, chị có thể lấy bằng lái xe nhanh đến thế cơ á ?”
“Ờ...ừm, mấy thứ nhỏ nhặt ấy để ý làm gì. Tôi có giấy phép hẳn hoi đấy !”
Vừa nói với vẻ nóng ruột, senpai lấy bằng lái ra và cho chúng tôi xem bức ảnh chụp khuôn mặt. Đây đúng là hàng chính chủ rồi, tôi hiểu ra ngay khi nhìn vào số tuổi 19 của chị ta được in ở góc trên cùng bên phải……..Có lẽ để che giấu việc mình bị lưu ban nên bà chị mới không lái xe máy. Bởi vậy trong dữ liệu cũng không có luôn.
(Dù không phải cố tình nhưng…...Ừm, liệu có ổn không ta)
Nếu nghĩ về nội dung chiến lược, tôi nghĩ sẽ chẳng có vấn đề gì nếu đối phương không dùng chân đi nữa. Song, nếu nói rằng con quái xế kia nằm ngoài dự tính thì, tôi lại không tự tin cho lắm.
“Tóm lại…. nếu chiến cùng với em này tôi sẽ còn có thể nhanh hơn nữa đấy. Ngay cả cậu hay bất cứ ai cũng không theo kịp được đâu. Chính hôm nay tôi sẽ là một cơn lốc.”
Nói xong, senpai nhảy lên xe. Bà chị kẹp thiết bị ở phần hốc ngay giữa hai bên tay lái rồi đội mũ bảo hiểm được treo bên cạnh. "Khởi động một chút nào", senpai cất lên rồi bắt đầu chạy quanh quanh mặt đất.
Như để chờ cho senpai khởi động, Kazami một lần nữa lại lên giọng với chiếc micro.
“Nào, để chuẩn bị cho trận quyết đấu sắp diễn ra….Nifufu, Sarasa-chan, cậu nghĩ sao về game này”
“Ưm….Xem nào. Trước hết, nhìn con xe máy kia chắc ai cũng hiểu rồi nhỉ, nếu nói về cuộc chiến tốc độ, Urasaka-senpai đương nhiên sẽ chiếm ưu thế hơn. Do đó, điều quan trọng nhất đối với Shinohara là cậu ấy sẽ phải sử dụng loại ability như thế nào, nhưng...”
“Nhưng, nya ?”
“.......Sao nhỉ. Ví dụ như, nếu tôi được ai đó quyết đấu một trận game giống như thế này, hiển nhiên tôi sẽ sử dụng loại ability gây cản trở cho đối phương. Đó là sự lựa chọn thích hợp nhất, vừa dễ ăn vừa dễ trúng thưởng. Tuy nhiên…..tôi cảm thấy nó không chỉ dừng lại ở đấy. Luật đã tuyên bố rằng [Sử dụng bất cứ thứ gì cũng được] nhỉ, hay đúng hơn điều này không hề bình thường chút nào, nó giống như kiểu bị dắt mũi ấy. Mà, cũng có thể chỉ là do tôi tưởng tượng quá lên thôi.”
“Fumumu, [Gia] vậy……..Là bí ẩn trong bí ẩn nhỉ nya ? Giờ mọi chuyện lại càng trở nên thú vị hơn rồi nya”
Trước sự phân tích trong vẻ điềm tĩnh của Saionji, Kazami vẫn hưng phấn tán đồng như mọi khi.
Có thú vị hay không thì tôi không quan tâm, điều mà Saionji chỉ ra mới là quan trọng. Bất cứ thứ gì…. chỉ cần đọc câu này thôi chắc ai cũng sẽ liên tưởng đến việc phải can thiệp và gây cản trở cho đối phương. Nếu mục đích của senpai là dẫn dụ điều đó thì, chắc chắn chị ta đã chuẩn bị trước đòn phản công.
Khi lý giải xong, tôi bước vào vị trí xuất phát.
“Ế…….chạy bộ ?”
“Shi, Shinohara-kun, Kh, không lẽ cậu định dành chiến thắng bằng cách đơn thuần như chạy bộ nya ?”
Trước thằng tôi không sử dụng loại phương tiện nào và thách đấu bằng chính cơ thể mình, không chỉ hai người bình luận mà cả đám đông cũng hét lên trầm trồ điều không tưởng…… Tuy nhiên, dù thấy thế nhưng tôi chẳng phản ứng, chẳng nói chẳng rằng mà chỉ quay sang nhìn senpai đang làm nóng bầu không khí.
Sau đó tôi lục lại ký ức trong tâm thức mình _____ Theo phân tích của company, Ability chủ lực của senpai chính là <Giải phóng giới hạn tốc độ>. Hiệu quả thì đúng như tên của nó, giải phóng hoàn toàn giới hạn. Loại ability có thể gia tốc bất chấp tốc độ có sẵn của ô tô và xe máy.
Loại ability bất hợp pháp nếu chỉ cần đi sai một bước. Song tính năng của nó vẫn được đảm bảo.
Về cấu thành thứ 2, tuy không có gì xác thực nhưng trong dữ liệu lịch sử senpai đã dùng <Gia tốc> và <Thiết lập an toàn>. Để đảm bảo tốc độ một cách triệt để, chi ta cần phải bảo vệ bản thân bằng <Thiết lập an toàn>. Và đó chính là “Tấn công - Tấn công - Bổ trợ” như những gì Himeji đã nói.
(Nếu lần này vẫn thế, vì chị ta không có Ability phòng ngự nên mình có thể can thiệp được. Nhưng mà…)
Trong khi tôi mải suy nghĩ thì, senpai đã khởi động xong và quay trở lại. Đậu xe đứng bên cạnh, chị ta cởi mũ bảo hiểm, hướng về phía tôi cười nói.
“Để cậu phải chờ rồi….. Vừa nãy có nói chuyện gì thú vị à ? Gì mà có gì đó không đúng ấy.”
“Đó là lời của Saionji không phải của tôi. Mà chị nói đúng, tôi cũng thấy vậy.”
“Hee…….Quả nhiên cậu sắc bén thật đấy. Câu trả lời rất chính xác.”
Từ trên xe nhìn xuống tôi, Ban-Gyaru senpai tiếp tục cười kiểu bí hiểm.
“Mà, giờ không thể thay đổi Ability nữa nên tôi nói luôn. Lần này tôi sẽ dùng <Vô hiệu can thiệp> để đối phó với cậu. Hơn nữa, cái vô hiệu hóa can thiệp ấy là loại ability phòng ngự. Từ trước đến này tôi chưa dùng nó bao giờ cả thế nên trong lịch sử cũng chẳng có thông tin gì đâu. Do đó, cậu khó có thể đề phòng được”
“..............”
“Tôi biết kiểu gì cậu cũng điều tra thông tin rằng tôi luôn cường hóa tối đa cho tốc độ. Thế nên, nếu thêm luật <Bất cứ thứ gì cũng được> thì bình thường ai cũng sẽ nghĩ làm sao để gây cản trở đối phương đúng không ? Do đó, nếu đúng theo kế hoạch của tôi, chắc chắn cậu sẽ dùng loại ability để ngăn chặn…… và theo đó, tất cả đều trở nên vô nghĩa.”
Tiếng hân hoan của đám đông vang lên trước lời tuyên bố của Senpai.
……..À. Đúng như chị ta nói.Ngoài việc chỉ có thể đăng ký 3 cái, sẽ rất khó lựa chọn cho những ability phụ thuộc vào hành động của đối phương. Thế nên, dù vừa nãy Saionji không nhắc tới nhưng, chính vì có tiền đề như thế nên <Vô hiệu can thiệp> mới trở thành ability có hiệu năng phản đòn mạnh nhất.
Vì nó sẽ triệt tiêu ability nào đó nên việc này không khác đánh cược là mấy. Mà, để đánh bại 7 sao thì việc chấp nhận rủi ro cũng là điều đương nhiên.
“Shinohara…….”
Đứng trước tình hình đó, Saionji ngồi trên ghế bình luận khẽ nhăn mặt. Đôi mắt lấp lánh màu ruby của cô ấy dường như đang cảm thấy bất an. Ừm, tôi cũng hiểu cho cổ
(Không sao đâu______cậu cứ xem đi, Saionji)
Quay về phía senpai một lần nữa, tôi nhếch môi rồi nói bằng giọng điệu khích tướng.
“Thế cơ à……...Chỉ có nhiêu đây thôi sao ? Vậy chúng ta bắt đầu được chưa, senpai. Tôi đợi chị đến phát buồn ngủ rồi.”
“Ca……...chậc”
Senpai tỏ ra im bặt trước phản ứng của tôi, chị ta tặc lưỡi một phát rồi đội mũ bảo hiểm với vẻ bực mình. Thấy thế, Kazami liền với cái mic.
“Nào, dường như hai người đã chuẩn bị xong, tôi xin phép bắt đầu game được chưa nya ?”
“Ờ”
“Xin mời”
“Rõ. Đã để mọi người chờ lâu nya. Sự kiện chính của ngày hôm nay, <Xung kích bão tố>. Từ vạch xuất phát cho đến đích là 100 met, vậy ai sẽ là người chiến thắng đây nya !? Vì cuộc chiến chỉ diễn ra trong khoảnh khắc thôi. Thế nên mọi người đừng chớp mắt nhé nya !”
Cao hứng hơn cả lúc ban đầu, Kazami làm nóng bầu không khí của đám đông bằng các cử chỉ và lời nói hơi phô trương.______Và rồi.
“Ba, hai, một……...Bắt đầu, bùm !!”