"Cảm ơn anh đã làm việc chăm chỉ, Cry-san. Hôm nay hãy để em phụ trách hộ tống cho anh ! Hãy cứ như thể chúng ta đang ở trên con thuyền chiến thắng ngay hôm nay !"
"Kill kill……?"
Sytry chắp hai tay lại và mỉm cười vô tư, trong khi Kill Kill-kun, vẫn duy trì vóc dáng mảnh khảnh sau chế độ ăn kiêng bắt buộc, đang nghiêng đầu.
Tôi đánh bóng các Thánh tích ở vị trí quen thuộc trong phòng Clan Master, tôi vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào bộ đôi bí ẩn gồm Sytry và Kill Kill-kun, hai người đang xếp hàng và tạo dáng trước mặt tôi.
"Anh có cảm giác như lâu rồi anh mới nhìn thấy mặt Sytry."
"Em cũng rất vui khi gặp lại Cry-san sau một thời gian dài như vậy !"
Em hạnh phúc là được rồi, nhưng…… tôi không có nói là tôi rất vui khi gặp Sytry đâu ? Không, thật ra anh rất vui được gặp em !
Mặt trời chiếu qua cửa sổ phía sau lưng tôi. Thủ đô Đế quốc thật yên bình, một sự thay đổi hoàn toàn sau sự cố của Thanh kiếm ma thuật. Có vẻ như cuộc bạo loạn rốt cuộc đã bị chính quyền chôn vùi trong bóng tối rồi.
Sytry quay lại một cách tự nhiên và nói với ánh mắt ngước nhìn tôi.
"Onee-chan đã kể cho em nghe rồi, Cry-san ! Có vẻ như anh đang làm chuyện gì đó thú vị lần nữa."
Như thể toàn bộ cơ thể em ấy đang thể hiện sự phấn khích. Nếu em ấy có một cái đuôi, chắc chắn cái đuôi đó sẽ vẫy đấy. Tôi thở dài và nhìn xuống Thánh tích hình vương miện mà tôi đang lau.
"Mặc dù Liz có vẻ không vui."
Ngoài ra, tôi cũng không có làm điều gì đặc biệt thú vị cả………… Tôi không làm điều gì thú vị cũng như không làm điều gì nhàm chán. Nói cách khác, mọi thứ hoàn toàn trống rỗng. Nếu phải nói điều thú vị thì đó chính là anh chàng Hugh kia.
Tôi bị cuốn theo tình huống đó và đưa cho anh ta chỉ thị ngẫu nhiên, nhưng liệu nó có ổn không ? Có vẻ anh ấy được Franz-san phái đến để làm gì đó……
Khi sự phấn khích của tôi giảm đi đáng kể vì tôi có linh cảm mình lại sắp vướng vào một điều gì đó kỳ lạ nữa, Sytry vui vẻ nói.
"Onee-chan không vui vì hôm nay chị ấy không chịu trách nhiệm hộ tống. Chị ấy nói chị ấy cảm thấy như mình bị bỏ lại phía sau vậy…… Có vẻ như hôm nay có chuyện gì đó mà chị ấy không thể bỏ lỡ được―― nhưng mà hôm qua, em cũng bận cả ngày !"
"Anh hiểu, anh hiểu rồi."
Tôi không hiểu gì cả, nhưng tôi hiểu…… Rất vui vì em ấy đang vui vẻ ! Tuy nhiên, tôi thì đã mệt mỏi rồi.
Nhưng mà, em sẽ sai nếu cho rằng anh luôn âm thầm dính vào một vụ nào đó.
Theo Franz-san, sự hỗn loạn gần đây dường như có liên quan đến những lời nguyền. Và thật không may, những lời nguyền và Thánh tích có mối liên hệ chặt chẽ với nhau.
Thánh tích là bản tái hiện của một vật phẩm đã tồn tại trong quá khứ. Và món đồ đó càng phổ biến và nổi tiếng trong quá khứ thì càng có nhiều khả năng nó xuất hiện.
Vật phẩm bị nguyền rủa được tạo ra bởi suy nghĩ mãnh liệt. Hầu hết chúng đều là những vật phẩm độc nhất, vì vậy chúng không đáp ứng các điều kiện để trở thành Thánh tích, tức là 『Một vật phẩm phổ biến và được nhiều người biết đến』.
Nói cách khác, điều này có nghĩa là―― một vật phẩm bị nguyền rủa hiếm khi xuất hiện dưới dạng Thánh tích rất có thể là một vật phẩm khủng khiếp được công nhận rộng rãi đến mức nó sẽ xuất hiện dưới dạng Thánh tích, mặc dù chỉ có một cái tồn tại duy nhất.
Tất nhiên, hầu hết các Thánh tích của tôi đều an toàn. Tôi không có một cái Thánh tích bị nguyền rủa nào, nhưng trong trường hợp hiếm hoi mà một trong những Thánh tích của tôi gây ra chuyện gì đó, lần này sẽ không có gì buồn cười cả.
Về cơ bản, tôi đã xác nhận khả năng của tất cả các Thánh tích mà tôi có, nhưng tôi không thể phủ nhận khả năng một trong những người bạn thuở nhỏ của mình đã vô tình trộn lẫn một món Thánh tích mà họ có được trong bộ sưu tập của tôi và quên nói cho tôi biết.
Tôi xác nhận lại khả năng của chúng trong khi lau từng món Thánh tích một. Và tôi vẫy tay chào Sytry đang mỉm cười đến và đặt một Thánh tích dạng vương miện mà tôi vừa lau xong lên đầu em ấy.
Sytry mở to mắt và có chút sốt ruột nói.
"!! Đ-Đ-Đây là vật phẩm nguyền rủa của em ?"
Liz cũng đã nói điều gì đó tương tự…… Tại sao các em lại muốn bị nguyền rủa đến vậy chứ ?
"Anh không có vật phẩm bị nguyền rủa nào cả…… Thánh tích đó chỉ có tác dụng làm mọc tóc dễ hơn một chút ( có giá 10 triệu Gils )…… Để xem nào, không phải này, cũng không phải cái này."
Tôi đặt một Thánh tích dạng mặt dây chuyền với một viên ngọc màu đỏ tươi đã được lau quanh cổ Sytry, tôi đặt một Thánh tích dạng vòng cổ quanh cổ em ấy, tôi đặt tiếp một Thánh tích dạng vòng cổ quanh cổ em ấy, và sau đó tôi đặt tiếp một Thánh tích dạng vòng cổ khác quanh cổ em ấy. Tôi tự hỏi tôi có bao nhiêu cái, nhưng Sytry, người được dùng làm ma-nơ-canh, trông rất hạnh phúc với đôi má ửng hồng.
Không, anh sẽ không tặng nó cho em đâu ? …… Nhưng nếu em thực sự muốn nó, anh có thể chia sẻ với em một chút đấy. Dù sao thì nó cũng được mua bằng khoản vay của từ em ấy mà.
"Nghiêm túc mà nói, anh sẽ khó xử nếu em đòi hỏi anh bất cứ điều gì. Hôm nọ anh vừa làm ầm lên vì mọi người đang quá dựa dẫm vào anh chỉ vì cái level 8. Sytry, để anh xem bàn tay của em nào."
Thật khó hiểu, tại sao mọi người lại tin tưởng tôi đến vậy chỉ vì cái vị trí level 8, mặc dù tôi đã vướng vào rất nhiều rắc rối và thậm chí còn chưa giải quyết thành công một trong số chúng. Nếu mấy người suy nghĩ một chút, rõ ràng là tôi chưa làm được điều gì đáng giá cả.
Trong khi tôi lẩm bẩm trong đầu, tôi đeo từng chiếc nhẫn được đánh bóng lên ngón tay của Sytry.
"! Cry… Cry-san, hành động này nó có ý nghĩa gì không !?"
"Không, nó thực sự không có ý nghĩa gì cả. Luke và Liz thì không chịu ngồi yên, còn Lucia thì sẽ đấm anh mất, và phải leo lên Anthem thì mệt lắm………… bộ em không thích sao ?"
"Không phải !! N-Nhưng mà, anh có nhiều quá ..."
Trên thực tế, tôi luôn muốn phản đối việc tôi là người duy nhất đeo nhiều Thánh tích, mặc dù Sytry và mọi người không bao giờ đeo chúng. Ngay cả khi tôi không kích hoạt nó, thỉnh thoảng tôi nên mang chúng ra để chúng không bị lãng quên.
Có lẽ là thấy nhột nhột, Sytry lẩm bẩm với khuôn mặt đỏ bừng trong khi vặn vẹo và lắc lư người ẻm.
"Đây có lẽ nào là………… một lời cầu hôn ?"
"Kill kill."
Kill Kill-kun cất giọng có phần khó chịu với chủ nhân đang bất ổn về mặt cảm xúc. Một lời cầu hôn…… Không phải anh vừa nói rằng điều này không có ý nghĩa gì đặc biệt rồi sao !?
Về phần khuyên tai………… Em ấy không cần đeo chúng vì tôi sẽ phải xỏ lỗ tai cho ẻm.
Tôi phải nói chuyện với Sytry đang bồn chồn để giúp em ấy bình tĩnh lại mới được.
"Nhưng lời tiên tri mà Franz-san nói, nó đáng tin đến mức nào nhỉ ? Có một cái bóng bao trùm Thủ đô Đế quốc, phải không ? Ông ấy nói đó là một lời nguyền hay gì đó, nhưng mà Sytry, em có biết gì về nó không ?"
"Những lời tiên tri của Viện Chiêm Tinh thường được cho là chính xác…… Vậy nên luật của Đế quốc cho phép điều động quân đội trên cơ sở của những lời tiên tri."
Tôi tự hỏi liệu nó có đúng không…… Nhưng tôi không thể tin họ vì đã có ví dụ về việc Sora đưa ra một lời tiên tri chẳng chính xác chút nào…… Cô gái đó thực sự tệ lắm đấy.
Về cơ bản, ngay cả khi một lời nguyền hay thứ gì đó tương tự tấn công Thủ đô Đế quốc, nó sẽ bị ngăn chặn ngay mà không gây ra nhiều thiệt hại. Bất chấp mọi chuyện, Thủ đô Đế quốc vẫn đủ an toàn để tôi có thể ở lại đây.
"Tuy nhiên, nếu lời tiên tri đáng lo ngại đến vậy―― nếu là một lời nguyền thì đó chắc hẳn là một lời nguyền có mối hận thù rất sâu đậm. Phải cần nhiều hơn một pháp sư chuyên nghiệp mới có thể tạo ra một lời nguyền như vậy. Vì thế, việc Franz-san cảnh giác với Thánh tích là điều không thể tránh. Không có dấu hiệu nào cho thấy có nhiều thương vong xung quanh thủ đô, và vì khu vực này đã được kiểm tra nên khó có khả năng có một vật phẩm thuộc loại đó sẽ được mang vào từ bên ngoài. Nhắc mới nhớ, em cũng nghe nói rằng Onii-chan cũng vậy… Anh ấy cũng đã được điều đi theo yêu cầu của đất nước. Bởi vì Giáo hội là chuyên gia về lời nguyền mà."
"Họ đã chuẩn bị đầy đủ rồi nhỉ, huh."
Đây là cơ sở của ma thuật, nhưng một lời nguyền mạnh mẽ không phải là thứ có thể thực hiện theo ý muốn.
Trường hợp nguy hiểm nhất là lời nguyền do mối hận thù của một người đã chết để lại. Những lời nguyền như vậy có sức mạnh cực kỳ to lớn và thường chúng nhắm vào một cách bừa bãi, và khi thông tin được lan rộng thì nhiều cái chết đã xảy ra.
Tuy nhiên, lần này có lẽ không phải như vậy. Sau khi loại trừ tất cả những giả thuyết đó, khả năng duy nhất còn lại là một vật phẩm bị nguyền rủa.
Thủ đô Đế quốc được mệnh danh là thánh địa của những thợ săn kho báu, và với số lượng Thánh tích được mang đến mỗi ngày là rất nhiều, vì vậy khi ta nghĩ về điều đó, việc Franz-san liên lạc với tôi là điều khó tránh…… Phải không ? Không, không, còn nhiều người để ông có thể liên lạc mà, không phải tôi !
Tôi buộc em ấy đeo một Thánh tích dạng cặp kính, đặt một Thánh tính dạng chiếc khăn trên vai, và vì tôi không biết nên gắn Thánh tính dạng dây xích ở đâu, nên tạm thời tôi quấn nó xung quanh người ẻm. Đó là sự hoàn thành của Sytry với các Thánh tính bao phủ.
Đúng vậy, có vẻ như không có một món Thánh tích vô danh nào xen vào. Lần này sẽ không phải là lỗi của tôi nữa.
"E-Em đã bị nhuộm trong màu của Cry-san mất rồi…… Em không thể trở thành cô dâu được nữa."
Tôi biết rồi, nếu biết rằng sẽ có một sự cố xảy ra ở Thủ đô Đế quốc, tại sao tôi không rời đi nhỉ……?
Không, tôi không thể, tôi chắc chắn sẽ bị bắt ở cổng thành ngay, và chuyện đó sẽ gây ra những hiểu lầm không mong muốn. Tốt nhất là tôi cứ ở yên và im lặng trong nhà vậy.
Miễn là tôi không làm gì, chắc cũng không có chuyện gì xảy ra đâu.
§§§
Học viện phép thuật Zebrudia. Hàng trăm năm trước, Hoàng đế thời đó đã thành lập học viện nhằm phát triển lĩnh vực ma thuật vốn bị tụt hậu phía sau, và giờ đây nó đã trở thành học viện giáo dục hàng đầu cả về danh tiếng lẫn thực lực.
Một pháp sư mạnh mẽ là điều không thể thiếu để chinh phục Đền kho báu. Học viện có khuôn viên rộng lớn và phòng học giống như lâu đài ở phía bắc của Thủ đô Hoàng gia Zebrudia, là nơi tiến hành Nghiên cứu Phép thuật trong mọi lĩnh vực, nhưng cũng là giấc mơ của tất cả Pháp sư và Thợ săn trong thủ đô Đế quốc, và thậm chí người ta còn nói rằng 80% thợ săn pháp sư cấp cao ở Thủ đô Đế quốc đều đến từ học viện này.
Bao quanh học viện là mười hai tòa tháp, mỗi tòa là một trung tâm nghiên cứu dưới sự chỉ đạo của các giáo sư. Tại một trong những tòa tháp nghiên cứu, mỗi tòa tháp được chỉ đạo bởi một giáo sư, Anna Nordin, một nữ pháp sư, đang khuyên bảo nghiêm khắc cho đàn em pháp sư đồng nghiệp.
"Nghe này, xử lý nó cho thật cẩn thận ! Đừng có bất cẩn truyền ma lực vào đó !"
"Fufu…… Được rồi, được rồi, tôi hiểu rồi. Nhưng Onii-san của Lucia cũng tận tâm thật đấy. Tôi không thể tin được anh ấy lại tặng món đồ quý giá từ bộ sưu tập của 《Thánh Kiếm》 làm quà đâu. Đúng như mong đợi về nhà sưu tập Thánh tích level 8, đã có một cây trượng chuyên về ma thuật sấm sét, và giờ thì… Những món anh ấy thu được cũng đỉnh không kém."
Pháp sư kouhai với mái tóc đen dài của cổ―― Lucia nhăn mặt khó chịu trước những gì Anna nói. Làm bộ mặt như vậy, vẻ đẹp quý phái của cổ sẽ bị xấu đi mất.
Thợ săn level 6, Lucia Roger. Pháp sư được gọi là 《Toàn Năng》 được biết đến với khả năng thông thạo nhiều loại phép thuật, nhưng anh trai cô còn được biết đến nhiều hơn trong các phòng thí nghiệm khác.
Anh trai Lucia― 《Thiên Biến Vạn Hóa》, người trẻ nhất đạt level 8 và là một trong những thợ săn kho báu giỏi nhất ở Thủ đô Đế quốc. Chàng thợ săn trẻ tuổi này cũng rất nổi tiếng với tư cách là một nhà sưu tập Thánh tích, đã trở thành thần tượng trong các phòng thí nghiệm của Học viện phép thuật, nơi này có tỷ lệ phụ nữ cao hơn đàn ông, nơi mọi người đều cố gắng hết sức để bắt chuyện anh ấy mỗi khi ảnh đến thăm nơi này.
Nói về thợ săn trẻ tương tự, chúng ta có Ark Rodin, nhưng Ark không có người thân ở học viện, và anh ấy hiếm khi đến thăm học viện, vì vậy không thể tránh khỏi độ nổi tiếng của anh ở đây thấp hơn.
Tôi nhìn xuống cây trượng đen tuyền mà Lucia mang theo. Tay cầm có hình dạng giống như nhiều sợi cây thường xuân xoắn và phía trên được trang trí bằng một viên ngọc. Thiết kế đơn giản nhưng lại nhẹ đến mức đáng kinh ngạc, ngay cả khi cầm qua lớp vải.
Mặc dù khả năng của nó dường như chưa được biết đến, nhưng một Thánh tích Quyền trượng thường đắt tiền hơn so với các Thánh tích vũ khí khác, vì vậy sẽ không có gì đáng ngạc nhiên nếu nó được bán với giá hàng chục triệu Gils trở lên. Trọng lượng nhẹ của nó cũng là một điểm cộng cho những pháp sư có thể lực hạn chế.
Ngay cả khi đó là sư phụ của imouto, anh ấy vẫn khá hào phóng khi sẵn sàng tặng một món Thánh tích Quyền trượng thế này. Anh ấy thật mạnh mẽ, giàu có, và theo những gì tôi nghe được, dù có vẻ hơi kỳ quặc, nhưng đó không hẳn là một khuyết điểm. Lucia cũng khá tài năng nhưng tôi đoán cô ấy được như vậy là nhờ anh trai mình.
"Không phải thế, đây chỉ là một Thánh tích ngu ngốc mà thôi ! Ngoài ra, cây trượng này còn có tiềm ẩn nguy cơ trở thành đối tượng nguy hiểm nữa."
"Được rồi, được rồi, tôi hiểu rồi, cô không cần phải xấu hổ như vậy. Tôi sẽ không cướp đi Onii-san khỏi cô đâu mà."
"Ugh………… Tôi…… mà xấu hổ ư !?"
Trước mặt Lucia đang trừng mắt nhìn tôi, tôi cẩn thận quan sát cây trượng trong khi tránh không chạm vào da cô ấy.
Lucia Roger không phải là kiểu người sẽ nói dối để che giấu sự xấu hổ, và nếu tôi lắng nghe kỹ những gì cổ nói, thì sau này anh trai cô ấy sẽ đánh giá tôi tốt hơn. Thánh tích Quyền trượng rất mạnh mẽ và là một biểu tượng của địa vị, nhưng nó không cần thiết đối với Anna, một nhà nghiên cứu chân chính.
"Nhân tiện, cô có biết cây trượng này là gì không, Anna-san ?"
"Nói chung tôi thực sự không quan tâm đến trượng………… Tuy nhiên, tôi quan tâm đến Onii-san của Lucia hơn."
"…………"
Có nhiều loại Thánh tích Quyền trượng khác nhau. Chúng bao gồm từ những cây đũa phép phổ biến với sức mạnh khuếch đại ma thuật cao, đến cây trượng chuyên về một thuộc tính như cây mà Lucia mang về hôm nọ chỉ chuyên về một thuộc tính sét, cho đến cây trượng gây ra những hiện tượng cụ thể. Và hầu hết các Thánh tích Quyền trượng không bộc lộ bản chất thực sự của chúng cho đến khi bạn thử dùng chúng.
Nếu đó là một cây trượng đặc biệt và nổi tiếng thì cổ có thể biết, nhưng nếu đó là một Thánh tích nổi tiếng mà Anna biết, thì không thể nào 《Thiên Biến Vạn Hóa》 lại không biết về nó.
"Không ngờ《Thánh Kiếm》 lại giấu kín một Thánh tích Quyền trượng như vậy… Ông ấy thực sự là người kỹ lưỡng. Hơn nữa, để ông ấy giao ra thứ mà ổng đã cất giữ cẩn thận trong nhiều thập kỷ――Anh của cậu thực sự tài năng đó."
"Từ xưa giờ, lãnh đạo của bọn tôi luôn sắc bén mà."
Một thánh tích trượng mà 《Thánh Kiếm》 đã giữ quá lâu, lâu đến nỗi ông ta không bao giờ đưa nó cho bất kỳ ai, thậm chí còn không bao giờ tiết lộ về sự tồn tại của nó. Nó thậm chí có thể quan trọng với ông ấy hơn cả một thanh kiếm nữa. Có vẻ như tin đồn là đúng, khả năng thương lượng của 《Thiên Biến Vạn Hóa》 không kém gì những tên thương gia già ranh mãnh.
Lucia đã đạt đến level 6 khi còn trẻ như vậy, cô ấy cũng là một thiên tài, nhưng anh trai cổ chắc chắn còn hơn cả thế. Người ta nói rằng anh trai cô là người đã tạo ra cuốn ma đạo thư để giúp Lucia có được danh hiệu 《Toàn Năng》, nên việc cô trở thành một brocon như vậy là dễ hiểu.
"Vậy giờ, nếu tôi giành được trái tim 『Nii-san』 của cô, tôi có thể có được mọi thứ và trên hết còn có cô em gái dễ thương này làm phần thưởng nữa."
"Anna-san, cô không thể kiểm soát được lãnh đạo của bọn tôi. Tôi không quan tâm liệu cô có hối hận sau khi sắp chết hay không."
"Chỉ là đùa thôi, chỉ đùa thôi mà. Tôi sẽ không chạm vào cây trượng đó và sẽ giữ nó an toàn cho đến khi tôi thẩm định với giáo sư. Dù nó có bị nguyền rủa thì tôi chắc chắn vẫn sẽ ổn thôi."
Nhìn thấy vẻ cau có của Lucia, Anna rút lại lời nói. Có vẻ như để bắt được anh trai cổ, trước tiên phải thu phục được cô em gái này làm đồng minh mới được.
Tôi từng được gọi là thiên tài, nhưng cô gái trước mặt chắc chắn còn có năng khiếu hơn cả tôi. So với cổ, tôi sẽ thua kém và hơn nữa, là một thợ săn trẻ, tài năng, người trẻ nhất đạt level 8, 《Thiên Biến Vạn Hóa》 rất nổi tiếng. Việc tôi là senpai của em gái anh ấy sẽ không khiến tôi có thêm chút cơ hội nào cả.
Giờ tôi phải kiếm được càng nhiều điểm càng tốt. Cơ hội chắc chắn sẽ đến vào một ngày nào đó―― trong khi tôi đang có ảo tưởng ích kỷ, Lucia đột nhiên lên tiếng.
"Anna-san, cô đã làm việc ở phòng thí nghiệm này lâu rồi phải không ? Phải chăng sensei đã giấu điều quan trọng nào ở đâu đó ?"
"Giấu…… thứ gì ? ……………… Tất nhiên, là một pháp sư và một giáo sư ở học viện, chắc chắn phải có một hoặc hai kho báu ẩn――À, hoặc có thể cô đang nói về cái đó !"
Lucia mở to mắt ngạc nhiên. Kouhai tài năng này của tôi là người giỏi nhất về phép thuật, nhưng cổ không chú ý nhiều đến xung quanh. Nếu cô ấy bận rộn với việc nghiên cứu và đi săn đền, cổ khó có thể nghe được bất kỳ tin đồn nào về học viện.
Khi tôi liếc nhìn xung quanh, để cố chọc tức một Lucia luôn bình tĩnh, tôi nói với giọng trầm lặng.
"Dù chỉ là tin đồn, nhưng có vẻ như có gì đó đã được bí mật truyền lại trong học viện này kể từ vị chủ tịch đầu tiên. Nó được cho là một vật phẩm cấp độ huyền thoại…… Khi tôi kiểm tra với các giáo sư khác, tất cả bọn họ chỉ cười trừ, nhưng ánh mắt của họ rất nghiêm túc. Vậy, 『Thứ』đang làm phiền cô đó, cô nghĩ nó là gì ?"
"Một potion hay một sinh vật ma thuật ư ?"
Lucia nói với vẻ chán nản. Nhưng cô ấy có vẻ chắc chắn một cách kỳ lạ về những gì mình nói.
"Hả, cô đã biết rồi à ?"
"Không, đây là lần đầu tiên tôi nghe về nó………… Nhưng, từ hôm nay, đến lượt Sytty, một nhà giả kim, đang làm nhiệm vụ hộ tống."
"Hộ tống ? 《Nhà giả kim》 ? Cô đang nói về cái gì vậy ?"
Tôi chớp mắt liên tục vì ngạc nhiên, Lucia nắm chặt tay và tự nói điều gì đó với chính mình.
"Em biết lần này anh đang cố làm gì. Em sẽ không để anh làm bất cứ điều gì anh muốn như thường lệ. Em sẽ dừng anh lại―― hành vi bộc phát của Nii-san."
chú không làm gì nó vẫn xảy ra :v