Trans: Siefen
Edit: DreadlorD
---$D---
Mùi thức ăn chín tràn ngập căn phòng, kích thích cảm giác thèm ăn trong Murt khiến anh bật dậy. Trong khi với lấy chai rượu, Brazos thốt lên ngạc nhiên.
“Ngay cả khi đã đi qua khu phố, vẫn có rất nhiều mùi thơm tuyệt vời từ các gian hàng quanh đây!”
“Không. Đó ếu phải là vấn đề ở đây.”
Freon thở dài bực dọc khi nhìn Brazos tự rót cho mình một ly rượu.
Kế bên Freon, Rei mang một chút thức ăn trong khay đưa cho Murt.
“Đây, ăn chút gì để hồi sức đi. Mặc dù các vết thương của anh đã được sơ cứu bằng thuốc, anh vẫn cần hồi phục lượng máu đã mất và thể lực nữa.”
“A? Aaa…ừ, Rei!? A, đúng rồi. Tôi đang đi tìm cậu đấy Rei, tôi nghe được chỗ của cậu từ một người quen….”
Murt, có hơi lơ đãng sau khi vừa tỉnh dậy, dần chắp vá lại được ký ức anh đang làm trước khi ngất.
“Anh đã chạy vào tiệm rèn với một cơ thể chi chít vết thương.”
“-? Đúng rồi! Còn mấy gã đuổi theo tôi đâu!? Tôi thấy chúng đã bị hạ bởi con ma thú của cậu……”
“Chúng đã chạy đi ngay khi thấy không có cơ hội thắng. …….Có vẻ tốt hơn hết là nghe đầu đuôi câu chuyện từ anh. Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
“Cái đó… thật ra thì, dường như mặc cho lời cảnh báo, Bolton vẫn không từ bỏ việc chiếm đoạt vật phẩm ma thuật của cậu và con điểu sư. Hắn đã chuẩn bị rất nhiều thứ trong bí mật.”
Murt nhớ lại trong khi đưa cốc nước lên miệng.
Nghe câu trả lời của Murt, Rei gật đầu trong khi ngấu nghiến món bào tử hầm đậu.
“Tôi cũng đoán thế. Tôi có nghe được từ Pamidor, người thợ rèn. Rằng có vẻ hắn đã đe dọa các cửa hàng vũ khí không được giao thương với tôi. Bao gồm cả các tiệm rèn bán vũ khí mà chính họ sản xuất. Nếu người nào đó dám trái lại, các cửa hàng sẽ không nhập vũ khí mà họ chế tạo nữa. Vì thế mà các tiệm rèn ai cũng từ chối buôn bán với tôi.”
Rei thản nhiên nói như thể đó không phải vấn đề của cậu.
Cậu không hề có một chút gì gọi là buồn hay biểu lộ cảm xúc nào đặc biệt về việc không thể mua bán vũ khí. Thay vào đó, cậu cạp một thìa đầy ụ món hầm vào miệng, thưởng thức hương vị ngon ngậy của món dạ dày bê và đậu như chẳng hề có chuyện gì xảy ra.
Khi nhai phần dạ dày bê có thể cảm thấy một sự dai mềm đặc trưng. Không những thế, nó còn được nấu chín vừa mềm, những thớ cơ dạ dày giòn tan ra ngay khi cắn miếng đầu tiên. Mùi thơm nồng của hành và tiêu, nước xúp đậm đà thẩm thấu đầu lưỡi lan ra lấp đầy khoang miệng. Thêm vào đó, những hạt đậu chắc nịch được hầm cùng với một vị ngon ngọt béo ngậy, khiến cậu không thể ngừng miệng, liên tục múc hết thìa này đến thìa khác.
“Thế, tại sao anh lại tìm đến tôi?”
“……Ngài Galahat……”
Murt ngừng ý định hỏi câu đó với Rei trước khi quyết định dằn lòng bộc bạch tất cả. Cuối cùng anh ta cũng thu hết can đảm để thốt ra.
“Có phải cậu đã từ chối đề nghị của Bolton và hất cùn với ông ta không?”
“À.”
Trước câu trả lời cụt lủn đó, Freon và Brazos nhìn chằm chặp vào Rei với bốn con mắt hình dấu chấm.
Brazos, vừa mới nốc một hơi đầy rượu, suýt nữa thì phụt hết ra trong kinh ngạc và cứ lấy tay bụm cái miệng lúng búng lại.
Hai người họ nghe được từ dinh thự của Margrave rằng Bolton đã yêu cầu Rei giao nộp những vật phẩm ma thuật và Set cho hắn, nhưng họ không ngờ rằng cậu đã nổi cơn tam bành ngay sau khi từ chối.
(Không, cũng có thể hiểu được thôi với tính khí của Rei.)
Bên cạnh Brazos đang nghẹn rượu và ho sặc sụa, Freon cuối cùng cũng hồi phục từ cơn sốc nhất thời và dần hiểu ra.
Dù sao đi nữa, chống lại chủ tịch của Azoth Firm, kẻ điểu khiền dòng lưu thông vũ khí trong Gilm, họ không thể nào tin nổi những gì cậu đã làm. Kể cả thế, cho dù đã quen biết một thời gian, Freon cũng chỉ biết chấp nhận sự thật vì Rei không thể hiểu được bằng lẽ thường.
“……Ngài Galahat đã hứng chịu một vết thương nghiêm trọng từ đòn tấn công từ cậu, nhưng đã may mắn thoát chết nhờ vào ma pháp hồi phục và thuốc.”
“Không, ông ấy đã cố quá sức sau khi chịu đòn của tôi, nên trong hoàn cảnh đó thì đó là lỗi của chính ông ấy.”
Nghe dứt lời, gân xanh nổi trên trán Murt và anh định hét lên với Rei, người trông có vẻ bất cần và không thực sự quan tâm, trong khi anh hồi tưởng lại những gì mà vị tiền bối đáng kính phải chịu. Nhưng sau khi nhớ lại lý do tìm đến Rei, anh ta đã hạ hỏa bằng cách nào đó.
“Chà, tiếp tục thôi. Sau đó……sau khi tỉnh dậy từ cơn mê, ngài Galahat có trao cho tôi một số yêu cầu liên quan đến Azoth Firm.”
“Galahat là ai thế?”
Cuối cùng cũng hồi phục từ cơn sặc, Brazos hỏi trong khi tiếp tục tu thêm một ly rượu khác.
“Ông ấy là một mạo hiểm giả đã dẫn tôi đến khi tôi được Bolton triệu tập đến Azoth Firm. Lần đầu tiên tôi tới, tôi đã bị xua đi bởi lính canh cổng. Ngày hôm sau, Murt và Galahart đến để dẫn tôi vào. Ông ấy có vẻ là một mạo hiểm giả hạng B, ông có biết không?”
“Ông ta là một cựu mạo hiểm giả, nhưng không phải là tôi có thể nhớ hết tất cá các mạo hiểm giả hạng cao.”
“Kể cả vậy, với một người được thuê bởi Azoth Firm, ông ấy có một nhân cách rẩt tốt, thậm chí ông ta còn nổi tiếng hơn với vẻ ngoài của mình.”
Nghe những lời của Rei, ngồi trên giường, Murt gật đầu lia lịa.
“Hãy nghĩ về nhân cách của Bolton mà xem. Mặc dù chỉ chung một nửa dòng máu, ông có nghĩ là hắn chịu để Galahat được ca ngợi và nổi tiếng không?”
“……A, hiểu rồi. Đúng vậy. Nếu như những tin đồn tôi nghe là đúng, thì có thể đấy.”
Freon thở dài sửng sốt, Rei hiểu ý cô ấy và nhướng mắt.
Nhìn hai người như vậy, Murt cũng não nề theo.
“Cho dù nếu Galahat có đạt được những thành tựu lớn, Bolton cũng sẽ bóp méo câu chuyện để cho thuộc hạ trung thành của ông ta nhận phần hộ cho.”
“……Hội có cho phép một chuyện như thế không?”
Trước câu hỏi tự nhiên của Rei, Murt lắc đầu.
“Tất nhiên theo lý thường thì cậu sẽ không thể chịu điều đó. Nhưng Galahat sẽ không nói bất kì điều gì về những thành tựu của ngài ấy. Hội chỉ đứng ra giải quyết nếu có phàn nàn từ người liên quan trong nhiệm vụ.”
“Tôi hiểu rồi.”
Trong cuộc gặp mặt với Bolton, Rei nhớ là Galahat đã cố ngăn cậu lại. Thật vậy, lúc đó, Galahat đã muốn cứu sống Bolton trong tuyệt vọng, cho dù có phải trả giá bằng tính mạng.
“Thậm chí nhân viên của hội cũng nhận thức điều đó, bỏ qua những thành tựu của ông ấy, họ đã để cho ông làm một bài kiểm tra. Nhờ nó, Galahat có thể lên hạng B……”
“Nói cách khác, có thể ông ấy được phép yên ổn làm điều đó, để chúng có thể lợi dụng danh phận của một mạo hiểm giả hạng B được thuê bởi Azoth Firm.”
Rei tự lẩm bẩm khi nhớ lại lúc Galahat và Murt cùng nhau tới hộ tống cậu tới công ty.
Murt than thở với nhận định của Rei và gật đầu.
“À. Có vẻ chuyện đó đã đả thương một vố mạnh với Bolton. Mặc dù Galahat là một mạo hiểm giả hạng B, ngài ấy lại bị ép làm những công việc vặt hơn là đi thực hiện nhiệm vụ. Ngài ấy chỉ được trưng dụng để khoe rằng Azoth Firm có một mạo hiểm giả hạng B.”
Murt huỵch toẹt ra đầy cay nghiệt. Coi nhẹ việc đó, Rei dí vào mặt anh ta những câu hỏi.
“Kể cả tôi đã cố giết Bolton, tại sao Galahat lại bảo vệ hắn đến thế……hoặc đúng hơn, tại sao ông ấy vẫn luôn chấp nhận hỗ trợ một chiều như vậy? Mặc cho Bolton có ghét ông ta đến mấy. Không thể nào chỉ là vì quan hệ huyết thống đúng không?”
“…….”
Trước câu hỏi xoáy lại của Rei, Murt chỉ biết im lặng.
“……”
Thấy biểu hiện đó, Rei, Freon và Brazos đều hướng nhìn về Murt.
Sự im lặng kéo dài mấy phút. Cuối cùng, Murt cất lời.
“Lúc đó, tôi nghĩ là Rei cũng nghe thấy rồi…… Galahat và Bolton chỉ mang cùng một nửa dòng máu. Cậu biết đấy, lý do là vì cha của Bolton đã ăn nằm với mẹ của ngài Galahat. Cho dù ông ta là chủ tịch công ty Azoth Firm và kiểm soát toàn bộ kinh doanh vũ khí ở Gilm, điều hành khôn ngoan, ông ấy như một người thường dân hơn là một quý tộc. …….Vì Margrave Rowlocks cai quản thành phố tiền tuyến này, quý tộc không có một thứ quyền hành gì cả….. mặc dù vậy, quan điểm nhìn vủa quý tộc và thường dân vẫn là khác nhau. Là một quý tộc, cậu vẫn sẽ nhận được sự tôn trọng từ người dân cho dù cậu có bao nhiêu vợ bên cạnh người vợ hợp pháp của mình. Nhưng nếu một thường dân làm thế, người đó sẽ bị khinh miệt một cách lạnh nhạt……. Trường hợp của ngài Galahat thậm chí còn tệ hơn, khi đó cha của Bolton đang đảm nhiệm Azoth Firm. Tất cả những tác dụng phụ trong kinh doanh của ông ấy đều đổ hết lên đầu mẹ của ngài Galahat. Cùng lúc, chúng cũng hướng trực tiếp đến ngài Galahat, con trai của ông ta. Còn về Azoth Firm, có vẻ ông ấy vẫn sử chiến thuật chiếm đoạt tài sản như cũ. Theo kết quả, quá dễ để đoán rằng tất cả những oán giận đều nhằm vào ngài Galahat, đúng chứ?”
Ba người còn lại nhíu mày trước câu chuyện tồi tệ đó, cuối cùng Brazos cất tiếng.
“Vậy thì, tức là cha của Bolton biết rằng ông ta không phải là một quý tộc…. nhưng vẫn trơ trẽn cưới thêm vợ bé ư? Từ câu chuyện của cậu thì Galahat hẳn là phải nhận những đối xử tàn nhẫn lắm.”
“Tôi đoán vậy. Đến cuối cùng Azoth Firm vẫn là một thứ tội lỗi. Việc kinh doanh của họ phất lên nhờ chiếm đoạt tài sản và giao thương mờ ám. Cho những người hướng mũi dùi đến sau mỗi lần lộng hành, mẹ con ngài Galahat là những cái bia đỡ thích hợp nhất để thay ông ta nhận quả báo. Cứ như thế, ngài ấy tiếp tục cuộc sống trốn tránh từ khi được sinh ra. Cha của Bolton cũng là cha của Galahat, dù chuyện đó có khó chịu đến mấy, ông ta cũng đã chi trả cho toàn bộ cuộc sống xa xỉ của mẹ con họ….kể cả là ông ta chỉ trả đủ để họ xoay xở trang trải cuộc sống đi chăng nữa.”
“……Trải qua tất cả những bất công như thế, tại sao Galahat vẫn cứng đầu theo chân Bolton đến cùng?”
“Chuyện này, tôi nghe được một lần khi ngài Galahat đang say….. Có một lần khi mẹ ngài Galahat bị ốm, tôi không biết lý do tại sao nhưng Bolton có vẻ đã sử dụng quyền lực của mình và tìm thuốc về cho bằng được.”
Trước câu chuyện rẽ lái bất ngờ đó, ba người kia chết lặng.
Sau quãng im lặng kéo dài đến lố bịch, Rei bật tiếng.
“…….Đùa nhau à?”
Cạnh Rei, Brazos và Freon gật gật máy móc.
Murt mỉm cười chua chát nhìn họ.
“Tôi cũng không biết tại sao. Tôi cũng sửng sốt y như vậy khi lần đầu tiên nghe lý do. Nhưng có vẻ đó là sự thật. Cho đến tận bây giờ, không còn nghi ngờ gì nữa rằng ngài Galahat rất mực tin tưởng chuyện đó.”
“Là mẹ của Galahat bị ốm chứ không phải là Galahat à?”
Rei thắc mắc liệu có phải thật ra Galahat mới là người bị bệnh và nhận thức không tỉnh táo, nhưng Murt phủ định.
“Không sai đâu. Sau khi tôi nghe câu chuyện đó, tôi đã thử lại và kiểm tra ngài Galahat nhiều lần rồi.”
“Trong trường hợp đó……. Sau khi trở thành chủ tịch của Azoth Firm, có phải tính cách của ông ta thay đổi hay kiểu gì đó như vậy không?”
Rei nghi ngờ hỏi lại nhưng Brazos phản đối.
“Không. Trước khi Bolton trở thành chủ tịch Azoth Firm tại Gilm, Galahat đã đang là một mạo hiểm giả rồi. Danh tiếng của ông ấy vốn đã tệ từ lúc đó.”
“Nếu thế, hắn đã phải xa lánh Galahat chứ……không, tại sao Bolton lại giúp Galahat khi hắn ghét ông ấy?”
Mặc dù Rei chỉ vô tình đặt ra nghi vấn, nhưng không ai ở đây có thể trả lời được thắc mắc hiển nhiên đó.
Kể cả Murt, người đã luôn tự hỏi điều đó vô vàn lần sau khi nghe câu chuyện từ chính Galahat, cũng không thể tìm ra câu trả lời.
Mặc dù Rei thấy rất khó tin, Murt lắc đầu ngán ngẩm và tiếp tục.
“Dù sao thì, ngài Galahat cảm thấy mắc một ân huệ lớn với Bolton vì vấn đề đó. Thêm nữa, ấn tượng ấy còn mạnh mẽ hơn vì khi đó ngài mới còn là một đứa trẻ. Mẹ của ngài Galahat đã qua đời, kể từ đó, cho dù Bolton có trở nên tồi tệ đến mấy, Galahat vẫn coi hắn như người anh em máu mủ ruột rà, là người thân duy nhất của ngài.”
Nghe những lời đó, một ý nghĩ thoáng vụt qua tâm tí Rei……nhưng phán xét là một điều không thể, cậu lắc đầu bỏ cuộc.
“Không quá lạ lẫm khi một cảm xúc hay trải nghiệm sâu sắc tác động đến hành vi của một đứa trẻ kể cả khi đã lớn.”
Một trải nghiệm tuổi thơ có thể ảnh hưởng mạnh mẽ đến tính cách của một con người khi người đó lớn. Trong thế giới trước của Rei, tác động từ ký ức thuở bé tới mức độ này có thể khác nhưng không đáng kể.
Rei chìm trong suy nghĩ một lúc và rồi quay trở lại hiện thực với một cái vỗ tay.
“Mặc dù câu chuyện có hơi lạc đề một chút, nhưng bây giờ tôi đã hiểu thêm về con người có tên là Galahat này rồi. Anh bảo rằng Galahat đã đưa ra một số yêu cầu cho anh liên quan đến Azoth Firm, chúng là gì thế?”
Murt cũng cảm thấy câu chuyện của mình đi hơi quá xa, ngay khi anh định tiếp tục……
“Khoan.”
Giọng nói đanh lạnh của Rei ngăn anh ta lại.
“Rei?”
“Có chuyện gì thế?”
Freon và Brazos nhao tới hỏi nhưng Rei chỉ nhắm mắt lại và chăm chú lắng nghe…….
“Có vẻ chúng ta có khách ở tầng dưới đấy.”
…Là những gì cậu trả lời họ.