Chương này là chương làm vì chán của Báo.
------------------------
Khi Rei vừa bước ra từ tiệm rèn của Pamidor. Thì Set, đang nằm canh gác gần đó, hướng sự chú ý của mình vào những người đang bước ra và kêu lên.
Rei nhìn xung quanh trong khi vuốt ve Set như thường lệ, cậu để ý phía trước cửa tiệm, giờ đã trở về như ban đầu, yên ắng và tĩnh lặng, sự hiện diện của gã lính đánh thuê bị thương bên vai phải và tên đạo tặc bị cậu đánh bất tĩnh đã biến mất khỏi hiện trường sau trận chiến đó.
"Đúng như dự đoán, chúng đã rời đi và mang theo đồng bọn của mình."
Cậu thì thầm với bản thân, trong một khoảnh khắc, sự ngưỡng mộ về tinh thần đồng đội dành cho bọn chúng dâng lên trong Rei. Nhưng rồi cậu cũng quay về vấn đề chính.
[Nhưng, dù sao thì bọn chúng cũng chỉ là cái đuôi của công ty Azoth, khi cần thiết, những tên khốn nạn đó sẽ sẵn sàng chặt bỏ chúng bất cứ lúc nào. Tuy nhiên, sẽ tuyệt vời hơn nếu như chúng chọn việc phản bội công ty Azoth và cung cấp thông tin cho chúng ta, dựa vào suy đoán của mình, thì lợi ích trong việc này là khá cao nếu đám đồng bọn để bọn chúng ở lại để chúng ta tra khảo. Thật tệ là chúng đã bỏ trốn.]
Sau khi đưa ra và đánh giá những viễn cảnh về kết quả tốt nhất, Rei kéo bản thân trở lại thực tại và quay sang Brazos.
"Thế, cậu muốn lấy thông tin từ Murt ở đây luôn không?"
"Hmm tôi nghĩ tốt nhất là một nhà trọ, vậy ổn không?"
"Vậy còn Set. Các nhà trọ được lập ra hầu hết là vì đời sống của những mạo hiểm giả, vì vậy, họ sẽ thường không xây chuồng chuyên dụng dành cho những quái vật đã được thuần hóa. Vì có lẽ chúng ta sẽ mất kha khá thời gian cho việc này nên tôi nghĩ là trong khoảng thời gian đó tốt nhất là không nên để Set ở quá xa chúng ta."
Nghe những lời của Brazos và Freon, một vị trí phù hợp lóe lên trong tâm trí Rei.
Nhưng có vẻ nó không ổn lắm, về mặt tích cực, cậu có thể dễ dàng đến dinh thự của Margrave để xin cư trú tạm vào tìm thêm thông tin. Tuy nhiên, Rei đã phải bác bỏ nó vì họ không thể kéo Margrave Daska vào vấn đề này, tên Bolton đó có thể sẽ nhận ra vấn đề mà hắn đang gặp phải ngay lúc này và sẽ tìm cách bỏ trốn khỏi cậu.
"Thế còn Lúa Hoàng Hôn? Đó là nhà trọ tôi đang ở và có một khu chuồng phù hợp cho Set, vì vậy ít ra chúng ta sẽ không gặp bất kì vấn đề gì ở đó. Nó nổi tiếng với tư cách là một quán trọ cao cấp. Vì vậy, Bolton sẽ không thể làm rối tung kế hoạch của chúng ta lên nếu chúng ta ở đó."
Các thương nhân tìm thấy những lợi ích đến từ thành phố Gilm và yêu thích nó đã chọn ở tại nơi đó, và còn, những người lính đánh thuê mà họ chi tiền cũng ở đó với họ để phục vụ chủ nhân của mình. Nên nếu hắn ta phục kích Rei ở đó, thì danh tiếng của thành phố Gilm sẽ giảm xuống. Và bởi vì Azoth Firm cũng có thỏa thuận kinh doanh vũ khí với các thành phố khác, nên nếu hành động một cách ngu ngốc như vậy thì chắc chắn bọn chúng cũng phải chịu một thiệt hại không nhỏ.
Vào lúc này, trong tâm trí của Rei, cậu chắc chắn gã Bolton tham lam sẽ không đưa ra một quyết định ngu ngốc như vậy. Mặc dù hắn là một lão già phì lũ chìm đắm trong lòng tham của chính bản thân, nhưng từ vị trí của một người buôn bán vũ khí chính ở thành phố Gilm, thì việc đánh mất nguồn thu nhập sẽ không xứng đáng với những lợi ích mà hắn sẽ đạt được.
Điều này không sai theo một nghĩa nào đó. Nhưng tính toán sai lầm lớn nhất của Rei là do sự tham gia của chính bản thân cậu, Bolton đã nhận thức được sự nguy hiểm mà cậu mang lại lẫn gã anh trai của hắn, Galahat, anh ta có thể sẽ là người lấy đi cái công việc này của hắn.
Nói cách khác, ngay cả khi hắn ta gây rối ở đấy và danh tiếng của Gilm có giảm xuống đi nữa, thì hắn ta chắc chắn vẫn sẽ làm nó. Nếu được hỏi sẽ lựa chọn bên nào, thì chắc chắn Bolton sẽ lựa chọn hủy hoại danh tiếng của Gilm bằng bất cứ giá nào.
Rei không thể biết Galahat đang nghĩ gì nhưng cuối cùng, mọi thứ đều sẽ phải kết thúc với một trận chiến dành cho gã Bolton tham lam đó.
"Tôi hiểu rồi, nếu chúng ta đến Lúa Hoàng Hôn thì mọi hành động của hắn sẽ bị hạn chế đi rất nhiều."
Freon và Brazos, người đang giữ hai vai của Murt, gật đầu đồng ý.
"Gurururu ~"
"Mm? Set, có chuyện gì vậy?"
Khi Rei chuẩn bị tiến về phía nhà trọ Lúa Hoàng Hôn, Set bước tới trước mặt họ và khụy người xuống. Cứ như thể cậu ấy bảo họ hãy cưỡi lên người cậu.
"Không, bọn tớ không cần cưỡi cậu đâu. À khoan, ý cậu là vậy sao."
Set không hề nói gì mà chỉ nhìn ra phía sau lưng cậu, Rei nhận ra những gì mà cậu ấy đang cố nói và quay về phía Brazos.
"Brazos, cậu ta nói sẽ tự mình mang Murt."
"Hửm? Là vậy sao? Nhưng cậu ta không nặng đến thế đâu."
"Nếu Set có thể giúp chung ta mang Murt theo, thì tại sao lại không để việc đó cho cậu ấy?"
Nhìn Murt đang dựa vào vai Brazos, Rei sau đó nhìn vào những mảnh áo giáp được làm bằng da của Murt.
"Ah, để chúng cho tôi. Có lẽ bây giờ thì cậu ấy chưa cần dùng tới nó đâu."
"Tôi hiểu rồi. Điều đó nhắc nhớ tôi rằng Rei có một hộp vật phẩm. Tình hình diễn ra quá nhanh đến nỗi tôi đã hoàn toàn quên nó."
Rei lấy bộ giáp bằng da với vẻ thấu hiểu khi cậu cất chúng vào Nhẫn Sương Mù.
"Thật may mắn là chúng ta có Rei ở đây, mọi thứ đều dễ dàng hơn khi có thể cất tất cả mọi thứ vào hộp vật phẩm."
Freon nói trong khi nhìn vào Murt đang được đặt trên lưng Set.
"Đúng như dự đoán, nó không thể lưu trữ được một sinh vật sống. Nhưng nếu là những thứ như xác chết của sinh vật như Harpy thì nó hoàn toàn ổn, có lẽ như nó chỉ dùng được với xác chết."(Báo: Nhưng nếu lưu trữ được vật sống thì hơi bá đó :v Kiểu như vung tay thu hết bà kẻ địch vào trong hộp vật phẩm sau đó đi ra đỉnh núi rồi thả tụi nó rơi từ trên cao xuống. Ez Game Ez Win.)
"Cô nói đúng, đó là bản chất của một hộp vật phẩm. Vì xác chết là một vật phẩm nên tôi mới có thể để nó vào hộp vật phẩm. Nói cách khác, nó cho rằng những thứ mang trong mình sự sống thì không phải là vật phẩm."
Freon gật đầu trước lời giải thích của Brazos trong khi ông ta đang chỉnh tư thế nằm của Murt trên lưng Set.
Sau khi chỉnh xong tư thế của Murt, cả nhóm bắt đầu tiến về Lúa Hoàng Hôn, chỗ ở hiện tại của Rei.
"Có khả năng chúng ta sẽ bị phục kích nếu đi trên những con phố vắng. Tôi nghĩ tốt nhất tất cả chúng ta nên đi trên con đường chính của thị trấn. Nó sẽ an toàn hơn rất nhiều."
"Mm, tôi cũng đồng ý với ý kiến của Rei, chắc chắn bọn chúng sẽ cho nhiều người tập kích ở khu hẻm phía sau thành phố nên chúng ta nên tránh đi hướng đó."
Lo lắng của Brazos là về thời điểm hiện tại, trời vẫn còn tối, điều đó sẽ khiến cho hầu hết tất cả mọi người không ra ngoài mà ở trong nhà của họ. Tất nhiên, nó vẫn tốt hơn là so sánh với khu hẻm phía sau thành phố với lượng người gần như bằng không, nhưng dù vậy lượng người vẫn là quá ít nếu họ so sánh nó với mật độ dân số xuất hiện vào ban ngày. Vì lượng người ở đường chính khá đông, nên nếu họ bị tấn công, lượng tài sản thiệt hại do trận chiến mà họ gây ra sẽ là quá lớn.
Freon phủ nhận sự lo lắng của Brazos với một cái khẩy mũi.(Báo: Hoặc nhếch môi)
"Tôi cũng hiểu những điều mà ông đang lo lắng, Brazos, nhưng bọn chúng chắc chắn sẽ bỏ chạy như gián nếu thấy sự hiện diện của Rei và Set. Tôi không nghĩ lũ đó có lá gan đủ lớn để mà ở lại đánh nhây với họ đâu."
"Tôi cảnh giác vì những điều tệ có thể xảy ra, đồ não cơ bắp."
Một Brazos cẩn thận và một Freon hổ báo. Rei đánh giá về tính cách của họ qua cuộc trò truyện mà cậu vô tình nghe được.
".... Để việc phục kích qua một bên trước, hiện tại tôi cảm thấy chúng ta đang bị 'lũ chuột' của bọn chúng theo dõi từ đầu cho đến giờ."
Phải, kể từ khi cậu rời khỏi lò rèn của Pamidor, cậu đã cảm thấy có ai đó đang theo dõi mình. Mặc dù khá dễ hiểu khi họ bị theo dõi sau màn tẩm quất đó, nhưng thứ mà cậu băn khoăn là liệu chúng đang trốn ở đâu mà cậu không thể phát hiện được. Một tình huống mà khó có thể diễn tả thành lời.(Báo: Nhưng viết thì được =)))
"Dù hơi tệ nhưng tôi phải nói rằng, có khả năng bọn chúng sẽ âm thầm tấn công Murt từ phía sau hoặc tệ hơn là chúng sẽ dùng xạ thủ để bắn hạ anh ấy, chúng ta sẽ cần phải cảnh giác hơn kể từ giờ nếu không mọi việc sẽ không hay đâu."
"Gururu ~"
Nghe lời thúc giục của Rei, Set kêu lên đồng tình trong khi đảo mắt nhìn xung quanh đầy cảnh giác. Rồi cậu hướng ánh mắt của mình về một phần mái của ngôi nhà nằm cách họ không xa.
Tất cả mọi người lập tức hướng ánh nhìn của bản thân về hướng đó, đáng buồn thay, dù trốn cỡ nào thì tất cả mọi người ở đây đều đã nhận ra sự hiện của chúng. Ngay cả khi chúng đủ giỏi để thoát khỏi tầm nhìn của Rei, thì như mong đợi, chúng không thể lừa dối một con điểu sư, một quái vật hạng A.
"Tôi thấy rồi, chỉ có ba tên, chúng khá ít so với dự đoán của tôi"
"Guru ~?"
Cậu có muốn làm gỏi bọn nó không? Set hỏi, nhưng Rei lắc đầu.
Mặc dù hiện tại có rất ít người còn đi lại trên phố, nhưng nó không có nghĩa là nơi đây trống người. Hơn nữa, cũng có vài con sâu rựu đang đi lại vật vờ trên phố. Một điều khủng khiếp sẽ xảy ra với họ nếu nhóm Rei bắt đầu một cuộc chiến tại đây, cậu đã mường tượng ra khung cảnh đó một cách chi tiết trong đầu của mình.
"Hiện tại thì chúng ta sẽ án binh. Khi nào tình hình ổn thỏa thì chúng ta sẽ xử chúng sau."
"Gururu ~ ....."
Set gật đầu trước lời nói của Rei. Rei nhẹ nhàng vuốt ve đầu Set, họ vẫn bước đi trên con phố mặc cho những ánh mắt ở kia vẫn đang dòm ngó họ. Cuối cùng, họ đã có thể thấy được sự hiện diện của nhà trọ Lúa Hoàng Hôn từ đằng xa."
"Ồ~, đến nơi rồi sao, cậu sống khá xa xỉ đấy."
"Một nhà trọ lớn và sang trọng. Bọn tôi chắc chắn là bản thân sẽ không đủ khả năng để chi trả cho quán trọ này."
"Hai người cảm thấy vậy sao? Tôi lại cảm thấy nó không quá đắt và giá cả lại còn hợp lý. Nhưng trên hết, nó đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong việc giải quyết những vấn đề rắc rối khác có thể xảy ra với Set."
"Guru~ "
Sau những lời cảm thán đó, Brazos và Freon bắt đầu hợp tác với nhau để đưa Murt đang bất tỉnh ra khỏi lưng của Set.
"Cậu dễ dàng nói vậy là bởi vì cậu có đủ khả năng để chi trả cho cái quán trọ này thôi."
"Không như hai người nghĩ đâu, mặc dù đúng là tôi có khả năng chi trả cho quán trọ này, nhưng nguyên nhân chủ yếu là do hoàn cảnh xô đẩy thôi."
"Ý cậu là sao khi nói 'hoàn cảnh xô đẩy' ?"
"À thì. Là về nơi ở dành cho Set, đây là nơi duy nhất có thể chấp nhận cho cậu ta ở lại."
"Tôi hiểu."
Freon đã bị thuyết phục. Còn với Brazos, đôi mắt của ông ta sáng lên ngay khi ngửi thấy được mùi rượu đang phát ra từ nhà trọ.
"Oh, cậu Rei. Chào mừng cậu trở lại... chà, cậu có khách à. Và người đang bất tỉnh đó là ai?"
Lana, bà chủ của Lúa Hoàng Hôn, ra tận cửa để chào đón họ. Sau đó, cô nhận ra Murt đang bất tỉnh ở đó và bắt chuyện hỏi.
"Anh ấy là một người quen của tôi, nhưng anh ấy đã bất tỉnh do uống quá chén. Giờ tôi dự định sẽ đưa anh ta về phòng của của mình. Và quan trọng hơn, xin cô hãy chuẩn bị một chút thức ăn giùm tôi."
Nói rồi, cậu quay lại nhìn khu vực ăn uống. Như dự đoán nơi đó hoàn toàn bị phủ kính bởi những thực khách đang cố làm thỏa mãn bụng của mình. Hầu hết các ghế đều được kín bởi những vị khách ở lại qua đêm hoặc chỉ đơn giản là chờ để lấy thức ăn, nên hiện tại không hề còn chỗ nào cho Rei để ngồi.
Lana cũng hiểu điều đó. Cô cúi mặt xin lỗi.
"Xin lỗi, như cậu thể thấy, chúng tôi hiện giờ đang hơi bận."
"Tôi hiểu, trong trường hợp đó, cô có thể chuẩn bị một ít thức ăn và mang nó đến phòng của tôi được không? Và cũng hãy chuẩn bị một ít cho những người bạn của tôi ở đây."
"Đợi một lát đã Rei! Không phải trước khi đến hội cậu đã ăn một đống rồi sao và giờ cậu lại muốn ăn nữa ư!? Ý tôi là, cái dạ dày của cậu có chịu đựng nổi lượng lớn thức ăn như thế không!?"
Nhìn vào Rei, người vừa bình tĩnh đặt phần ăn, Freon cho ra một biểu hiện bất ngờ. Cậu ta đã ăn rất nhiều xiên, bánh kẹp và bánh mì mới nướng từ các quầy hàng trên đường đến Hội và giờ, cậu ta lại đòi ăn nữa.
Nhưng Rei gật đầu như thể chuyện bình thường.
"Cho cô hay, khả năng hấp thụ của tôi rất kém. Cho nên ngay cả khi ăn rất nhiều thì tôi vẫn sẽ không thể mập thêm được."
"Cậu, điều mà cậu đang làm sẽ khiến cho tất cả phụ nữ trên thế giới đều trở thành kẻ thù của cậu."
Khi Freon nhìn Rei đầy trách móc, cậu lờ nó đi và quay lại nói chuyện với Lana một lần nữa.
"Ah, tôi cũng muốn một bữa ăn cho Set."
"Tôi hiểu. Xin vui lòng đợi một chút."
Khi nghe thấy một người nào đó gọi cô từ khu vực ăn uống, Lana khẽ cúi tạm biệt trước khi rời đi và tiến sang bên đó.
Ngay sau khi Lana rời đi, họ cũng bắt đầu rời khỏi vị trí đó và bước lên cầu thang để tiến về phòng của Rei.
"Tôi sẽ rất vui nếu cậu cũng kêu họ chuẩn bị một ít rựu cho tôi nếu có thể."
Từ phía sau, giọng nói của Brazos vang lên cùng với sự chờ mong. Rei và Freon liếc nhìn nhau một, sau đó hai người cùng đưa ra quyết định là mình không nghe thấy gì và tiếp tục bước đi.
"Phòng của Rei đây sao.... Ơ, đồ đạc đâu hết rồi, cậu không sắm đồ đạc sao."
Vì Murt đang được những người khác bế, Freon là người đã được phân công để mở cửa phòng, tuy nhiên nhìn vào bên trong phòng Rei đã hoàn toàn làm cô bất ngờ.
"Nhưng mà nó có giường, bàn và ghế mà."
Như Rei đã nói, căn phòng có tất cả các vật dụng của một phòng trọ bình thường. Tuy nhiên, nó vẫn được xem là 『Không có gì』 đối với Freon
"Vật dụng cá nhân của cậu đâu, tài sản tích lũy của cậu nữa! Chẳng phải mọi người thường giữ đồ đạc trong phòng sao!? Vũ khí dự phòng, vật tư, sách vở, thay quần áo!"(Báo: Nó mang bên người ấy chứ :)))
Vâng. Đúng như Freon đã chỉ ra, trong phòng Rei không hề có bất cứ thứ nào được coi là vật dụng cá nhân của riêng cậu ấy. Nhưng đó vốn là điều tự nhiên nếu nói về Rei.
"Ah, về điều đó. Thật ra là tôi cất hết mọi thứ vào trong hộp vật phẩm nên chả cần để nó ở bên ngoài chi cho chật chỗ."
"À...., ra vậy. Do cậu có một hộp vật phẩm. Cho nên, cậu chỉ đơn giản là cất mọi thứ vào trong đó cho tiện, ờ ờ, cho tiện thôi."
Freon lẩm bẩm trong khi Rei đi ngang qua cô và đặt Murt nằm trên giường.
Sau đó, họ tiến đến chỗ mà bản thân cảm thấy dễ chịu rất rồi ngồi xuống và thở dài một hơi.
"Nếu phải nói về ngày hôm nay, tôi không còn từ nào khác ngoài mệt mỏi, đi đến tổ của đám Điểu yêu nữ trên đỉnh núi và dẹp sạch bọn chúng, rồi trở về Gilm và đi thẳng đến dinh thự của lãnh chúa Margrave. Sau đó, chúng ta lại phải đi đến Hội trả nhiệm vụ, rồi sau đó lại đến lò rèn của Pamidor. Cuối cùng, anh chàng này xuất hiện và mang thêm nhiều thứ ồn ào tới. Theo cách nào đó, tôi cảm thấy như có rất nhiều điều đã xảy ra trong ngày hôm nay. Cứ như bị ám ấy."
"Hahaha. Chà, không có gì lạ khi cô than mệt mỏi cả. Tuy nhiên, tôi cũng cảm thấy như vậy."
"Ông cũng có cảm giác tương tự ư?"
Freon hỏi lại Brazos trong khi cả hai vẫn ngồi trên sàn nhà.
"Ừm. Tôi cảm thấy có rất nhiều điều ồn ào đã xảy ra trong hôm nay, nhưng về mặt tích cực thì cô có thể nói nó chỉ diễn ra trong một ngày. Nếu nghĩ về nó theo cách như thế, thì rốt cuộc, nó cũng không quá tệ."
"Là vậy sao."
Khi Freon thở dài, thì có tiếng gõ cửa phát ra và Rei theo phản xạ, cậu với lấy vũ khí của mình và gọi to.
"Ai đó?"
Trả lời câu hỏi của Rei, một người mà họ vừa nói chuyện dưới sảnh vài phút trước đã trả lời câu hỏi.
"Là tôi, Lana, tôi đến để đưa thức ăn cho cậu."
"Ra vậy, xin lỗi về điều vừa nãy."
Rei mở cửa, giữ con dao ở thắt lưng để đề phòng. Lana đang đợi bên ngoài với một cái khay lớn. Ngoài thức ăn trên khay, còn có một chai rượu vang.
"Nhiêu đây đã đủ cho cậu chưa?"
"A, cảm ơn cô rất nhiều. Nhiêu đây hết bao nhiêu?"
"Dựa vào phần mà Rei đã gọi thì có lẽ một đồng bạc là đủ."
Giá của khẩu phần ăn này ở mức hợp lý và không quá cao, nếu xem xét đến lượng thức ăn và rượu cho ba người còn lại thì nó khá ổn. Đánh giá điều đó, cậu lấy ra một đồng bạc và đưa nó cho cô.
[Tuy nhiên, mình sẽ lấy lại phần tiền từ Murt sau.]
Suy nghĩ điều đó chỉ cho bản thân mình biết, cậu chào tạm biệt và nhìn Lana rời đi.
"......Đồ ăn......"
Khi mùi thức ăn bắt đầu lan tỏa khắp phòng, Murt, người đang ngủ như một đứa trẻ, tỉnh dậy và nhìn quanh phòng như thể chờ đợi điều đó.
"Thức dậy với mùi thức ăn, ừ thì, chắc chắn là nó rất thơm, nhưng thực sự mà nói thì..."
Freon nhìn Murt kinh ngạc và thốt ra những gì cô đang nghĩ một cách đầy trung thực trong khi Rei bước tới chỗ của anh ta, tuy nhiên cậu cũng đồng ý với lời của Freon nhưng mà chỉ để nó trong lòng.