Dịch giả: Siefen
Chỉnh sửa:
Murt giải thích trong phòng Rei. Cậu lên tiếng sau khi nghe hết câu chuyện.
“Thế, anh định làm gì? Ngay từ đầu, theo tôi hiểu thì những người ủng hộ Galahat đều đang bị sai làm việc vặt, anh định làm sao để tập hợp họ?”
“Chà, đơn giản mà nói, chúng ta sẽ dùng biện pháp mạnh. Cơ bản thì, tốt hơn hết là dần dà tìm ra những người làm việc ở Azoth Firm, để lan rộng từ từ sự ủng hộ cho Galahat. Kể cả trong những người bị gửi đi để làm nhiệm vụ vặt, vẫn có số ít người ở Azoth Firm không hề biết về mối quan hệ giữa Bolton và ngài Galahat cũng như rạn nứt nội bộ của họ.”
“Nhưng rồi, như những gì tôi được nghe anh kể, chẳng phải Galahat luôn là mạo hiểm giả à?”
Đặt cốc rượu xuống, Brazos bất chợt hỏi.
Murt gật đầu.
“À, chuyện đó. Nếu là trường hợp đó, sẽ là chuyện không thể để cho ngài ấy dễ dàng leo lên hạng B.”
“Trong trường hợp đó, tức là, nếu Galahat trở thành chủ tịch của Azoth Firm…… liệu ông ấy có thể điều hành kinh doanh một cách trơn tru?”
“......Tôi hiểu rồi. Giờ anh nhắc tới mới thấy phải. Galahat hẳn là chưa bao giờ được tham gia vào việc quản lý kinh doanh của công ty từ bé cho đến cho lớn. Kể cả ông ấy có thừa kế Bolton và đứng đầu Azoth Firm, ông ấy không có kinh nghiệm trong lĩnh vực kinh doanh.”
Freon đồng tình với ý kiến của Brazos. Bolton đã điều hành Azoth Firm từ bấy đến nay. Tuy nhiên, Galahat, người thừa kế, lại là một mạo hiểm giả chứ không phải thương nhân. Lẽ tự nhiên, ông ấy không hề có kinh nghiệm trong việc điều hành một công ty lớn như Azoth Firm.
Mặc dù ông ta là một người có tài năng trên tiền tuyến, liệu ông có thể kiểm soát được Azoth Firm, một công ty phân phối vũ khí chính tại Gilm và rất nhiều thành phố khác. Freon đã thắc mắc nhưng Murt gật đầu xác nhận không do dự.
“Ngài Galahat dĩ nhiên không phải là thương nhân. Tuy nhiên, vì được thuê bởi Azoth Firm từ khi trở thành một mạo hiểm giả, ngày ấy biết rõ về cách làm việc của Azoth Firm hơn bất kì thương nhân nào khác. Bên cạnh đó, trở thành chủ tịch, Galahat sẽ trở thành gương mặt đại diện duy nhất của Azoth Firm không giống như Bolton. Quyết định sẽ được đưa ra bởi nhóm thương nhân ủng hộ ngài ấy.”
(Là một hệ thống mang khuynh hướng dân chủ. …….Mình hy vọng nó sẽ không thất bại thành kiểu hình chính quyền quần chúng.)
Rei liên tưởng về lời của Murt với nền chính trị của Nhật Bản mà cậu từng sống. Không, thay vào đó, những chính trị gia làm việc vì bản thân họ trước nhất. Vẫy đuôi với một quốc gia khác để tư lợi hơn là vì nhiệt huyết thật lòng, không còn cách nào khác ngoài việc thận trọng với những kẻ chỉ biết mưu đồ trục lợi.
Cậu nhanh chóng rũ bỏ những ý nghĩ đó khỏi tâm trí. Vì nơi đây không phải là Nhật Bản mà cậu từng biết.
“Dù sao đi nữa, kể cả nếu Galahat có tiếp quản Azoth Firm, tôi đoán là Gilm sẽ không rơi vào hỗn loạn hay tương tự?”
Khi Rei hỏi Murt, anh ta lắc đầu như thể ruồng bỏ một ý tưởng nào đó.
“A. Tất nhiên là sẽ không tránh khỏi một chút rối loạn, nhưng không quá nghiêm trọng. Có sao đi nữa, bất kì nhân viên nào không ủng hộ tên khốn đó, Bolton, đều bị điều đi làm mấy nhiệm vụ vặt vãnh. Tuy nhiên, đa số bọn họ đều trụ lại vì tin tưởng rằng, Azoth Firm sẽ được chỉnh đốn một ngày nào đó. Như vậy là đủ.”
“Vậy thì, sẽ tốt hơn hết là chúng ta tìm đến nơi trú ẩn của Galahat ngay bây giờ.”
Trước đề nghị của Rei, mọi người đều nhìn chằm chằm vào cậu.
Trong số họ, Freon thay mặt lên tiếng.
“Tại sao vậy? Tôi biết là chúng ta nên nhanh chóng, nhưng bây giờ là đêm rồi. Cậu không phiền nếu chúng ta khởi hành vào sáng mai chứ? Không, hơn hết là, ban đêm sẽ là lợi thế cho đám đạo tặc mà Bolton cử đi đấy.”
“Cô không cần lo về bọn chúng. Ví dụ, cho dù chúng có tụ tập thành một đám để xông vào nhà trọ bây giờ, Azoth Firm hẳn sẽ đang chật vật kiểm soát nhân lực. Thậm chí bây giờ chúng cũng đang cài cắm người. Nếu ta đợi đến sáng mai mới hành động, chẳng phải cách biệt sức mạnh giữa phe của Bolton và Galahat càng lớn hơn ư? Kể cả đa số bọn chúng là đám du côn như lúc nãy, sức mạnh sẽ nằm ở số lượng. Nếu mọi người tính đến đó, tốt hơn là chúng ta nên hành động nhanh. …...Murt, anh vừa đề cập đến việc giúp Galahat hạ bệ Bolton bằng vũ lực, nhưng lực lượng chiến đấu mà anh có thực sự mạnh đến đâu?”
“Trong số các mạo hiểm giả được thuê bởi Azoth Firm, những người được giúp đỡ bởi ngài Galahat và gần gũi với ngài ấy…. Ba mươi phần trăm nếu nhìn theo hướng tích cực. Tệ nhất thì, mười phần trăm.”
“Nói cách khác, chúng ta chỉ có thể tin tưởng vào mười phần trăm. Số lượng cụ thể là bao nhiêu?”
“Khoảng năm người.”
Rei sửng sốt trước câu trả lời của Murt.
Năm người tương đương với mười phần trăm, tình bằng vài phép toán đơn giản, nghĩa là tổng số lượng mạo hiểm giả được thuê bởi Azoth Firm gần bằng năm mươi người.
“Tôi biết Azoth Firm là một công ty lớn, nhưng thuê nhiều mạo hiểm giả như vậy…...bất ngờ đấy.”
Giống như Rei, Brazos cũng ngạc nhiên không kém.
“Hai mươi phần trăm còn lại trong hướng nhìn tích cực kia, chúng ta có thể coi họ như phe trung lập chứ?”
“Chà, tôi đoán vậy. Có rất nhiều tình huống chúng ta không còn cách nào khác ngoài việc hợp tác với người của Bolton, nhưng tôi cảm thấy là họ thân thiện với ngài Galahat.”
“Hừm, nếu chúng ta không thể tin tưởng họ, sẽ tốt hơn là không tính họ vào trong lực lượng của chúng ta. Hơn nữa, sẽ tốt hơn là chúng ta nên hành động càng sớm càng tốt để rút ngắn về khoảng cách sức mạnh. Đã bị thua ở lực lượng rồi, chúng ta không nên để thua về tốc độ. Nhắc đến chuyện thắng thua thì……”
Freon liếc qua Rei.
Đánh giá dựa trên năng lực trong suốt nhiệm vụ chinh phục Điểu Yêu Nữ, Rei không đời nào nằm ở hạng D. Tính cả việc cậu ta đồng hành cùng điểu sư Set, một con ma thú hạng A, tổng quan sức mạnh của cậu sẽ ngang với một mạo hiểm giả hạng A. Trên hết, vụ náo động này là từ Rei mà ra. Như vậy, chắc chắn cậu sẽ thể hiện hết khả năng của mình.”
“Rei thì sure kèo vkl là nguyên nhân của cả vụ này rồi…… Ý mị là, từ những gì xảy ra ở tiệm rèn của Pamidor, cậu hoàn toàn liên quan. Trong trường hợp này, tốt nhất là chúng ta nên tập hợp lực lượng và chống lại Azoth Firm. Đương nhiên, trong đó bao gồm mị và Brazos.”
Sau cùng thì, họ đã nhận nhiệm vụ cùng Rei và hợp thành một tổ đội. Thậm chí dù họ không muốn, chắc chắn cả hai cũng sẽ bị kéo vào vụ này. Bên cạnh đó, họ sẽ làm gì đấy với thứ thất bại của xã hội mang tên Azoth Firm và cải thiện không khí của Gilm một chút.
“Chính vì thế, chúng ta nên mau chóng tìm đến nơi ẩn náu của Galahat. Từ bây giờ sẽ là một cuộc chạy đua với thời gian. Nếu chúng ta đủ nhanh, Azoth Firm sẽ không kịp tập hợp đủ số lượng.”
Đứng dậy khi chưa dứt câu, Freon kéo cánh tay Murt để giúp anh ta ra khỏi giường.
“A, à. Tôi hiểu……”
Gật đầu tán thành, Rei cũng đứng dậy lấy cây kích và bộ giáp da mà cậu đang giữ trong Nhẫn Sương Mù.
“Đây, nếu chúng ta đi bây giờ, ít nhất thì anh cũng nên trang bị cẩn thận vào. Bây giờ thì ổn, nhưng một khi chúng ta hội nhóm với Galahat, cuộc chiến sẽ thực sự bắt đầu.”
“Đây là, đồ của tôi…...a, hiểu rồi. Cậu có một cái hộp vật phẩm, Rei.”
“Tên não độn, anh quên rồi à? Ngay từ đầu, tất cả những sự hằm bà lằng này xảy ra đều là do lòng tham của Bolton với nó.”
Rei nhìn lại anh ta ngạc nhiên. Như thể tránh cái lườm từ cậu, Murt luống cuống mặc lại giáp da của mình.
Vẫn quan sát hai người họ, Brazos vươn người dậy sau khi nốc một hơi cạn cốc rượu cuối cùng. Cho dù nó có là một cái thùng cỡ nhỏ, ông ta vẫn chưa say một tẹo nào chỉ vì uống nhiều mức đó, lẽ bởi vì ông ta là một người lùn hay vì ông ta là Brazos chăng nữa.
“Thế, vị trí ẩn náu của Galahat ở đâu?”
“Đó là một cái chòi ở ngõ hẻm. Bởi vì nó khá là cũ, không ai đặt chân tới bao giờ, tôi không tin là chúng lại đánh hơi ra đâu.”
Murt đáp lời Freon trong khi cài lại khóa áo giáp da và băn khoăn nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Rei.
“Có gì sao?”
“Không, anh nói là Galahat hiện giờ đang trốn tách biệt trong một cái chòi cũ?”
“A. Ít nhất thì vẻ ngoài là thế. Ở bên trong, có đủ nhu yếu phẩm cầm cự trong vài ngày, cũng có rất nhiều cách để mua thêm từ bên ngoài.”
“......À, hiểu rồi.”
Freon gật đầu với lý do thuyết phục.
“Nói cách khác, Rei đang lo lắng nếu thực sự không có ai đến gần cái chòi.”
“A. Nó trông cũ kỹ…….hoặc thậm chí, còn có vẻ tồi tàn xuống cấp nữa, không nhiều người muốn tới gần đâu. Tuy nhiên, có vài khả năng là trẻ mồ côi hoặc người vô gia cư sẽ mò tới. Cũng có thể thông tin bị rò rỉ đến Azoth Firm bằng cách đó.”
Có thể nói rằng lãnh chúa cai quản Gilm, Daska, là một lãnh chúa tốt. Nhưng vẫn có những người vô gia cư. Không, hơn cả thế, bởi vì Gilm là thành phố tiền tuyến, đa số chi phí đều dồn cho công cuộc cố thủ và việc phát triển những nơi khác đành phải hoãn lại.
“......Tôi hiểu rồi. Tôi cũng dám chắc rằng sẽ không ai tới đâu.”
“Mà, tôi nghĩ có cũng không sao. Ngài Galahat đã làm rất nhiều việc để giúp đỡ những người vô gia cư. Ngài ấy nhận được rất nhiều niềm tin từ họ.”
Hoàn tất việc trang bị, Murt trả lời trong khi với lấy cây kích. Freron chỉ nhún vai.
“Cho dù có là trẻ mồ côi hay người vô gia cư, họ sẽ làm tất cả để có thể sinh tồn. Những người như thế liệu sẽ chọn tiền hay niềm tin…...Chà, tất nhiên, cũng sẽ có người chọn niềm tin, và đồng thời, cũng sẽ có nhiều người yếu lòng và chọn tiền.”
“.....Có vẻ chúng ta cần nhanh chóng hơn.”
Dứt lời, Rei mở cửa phòng. Sau đó, Freon và Brazos đi ra, cùng với Murt sau khi anh ta đã sẵn sàng.
Ngay khi họ bước xuống sảnh, âm thanh náo nhiệt đầy sức sống từ khu vực ăn uống dội vào tai họ.
“Tôi muốn uống thêm chút nữa.”
Brazos nhìn về phía sảnh ăn đầy ghen tị, nhưng liền sau đó bị cốc đầu bằng bao trường kiếm của Freon.
“Ông đã nốc cả thùng trong phòng Rei rồi, chưa đủ hay sao hả!? Thật cái tình, đây là lý do mà gã người lùn này…”
“Đau vl-! Freon, cô vừa phải thôi được không? Lần nào tẩn tôi cô cũng gõ vào đầu. Ít nhất thì hãy dùng bàn tay đi. Kể cả nó đã được cất trong vỏ, có ai lại đi dùng kiếm cốc đầu người ta không?”
Mặc dù Brazos vừa xoa đầu vừa càm ràm, Freon chỉ hẩy mũi.
“Nếu tôi quýnh ông bằng một hòn đá, bàn tay vàng ngọc của tôi sẽ bị tê mất.”
“Hê-, bàn tay vàng ngọc cái củ cải ấy. Một người có bàn tay dở oặt không thể trở thành chiến binh.”
“Này, Rei. Chúng ta đang tiến đến trung tâm của một vụ hỗn loạn lớn đấy, có ổn không khi để họ cãi vã như vậy?”
Murt lặng lẽ hỏi Rei. Cậu điềm nhiên kéo mũ trùm của long bào lên với khuôn mặt lạnh tanh, gật đầu tựa hồ đó là chuyện bình thường như mặt trời mọc buổi sáng.
“Tôi biết họ chưa được lâu, nhưng đó là chuyện thường lệ của họ. Còn hơn là thấy họ tự dưng làm mặt căng và từ tốn.”
“Không, nhưng mà. Để bắt đầu một cuộc nội chiến bây giờ……”
“Như tôi nói rồi đấy, họ không thực sự ẩu đả nhau, chỉ là cách họ hòa thuận với nhau thôi. Anh không cần bận tâm về việc đó.”
“......Nếu cậu nói vậy thì ổn thôi, nhưng thật không vậy?”
“A, họ đều là các mạo hiểm giả hạng C. Họ có sức mạnh và kĩ năng tốt.”
Trong khi trò chuyện như vậy, họ rời cầu thang khi đặt chân xuống tầng một và hướng về phía cửa ra vào.”
“Ồ, mọi người đang rời đi à?”
Nhìn thấy cả bốn người họ, Lana bước ra từ sảnh ăn và hỏi thăm.
Mọi người đều đang vũ trang đầy đủ, rõ ràng là họ đang chuẩn bị đi làm những công việc nguy hiểm, nhưng tông giọng của cô vẫn bình ổn.
“À. Đi dằn mặt cái người đã gửi đám ruồi tới quậy xằng lúc nãy.”
“Là thế à? Vậy thì, mọi người nhớ bảo trọng nhé.”
Cúi chào ngắn gọn với Lana, nhóm bốn người rời nhà trọ.
Họ có thể nghe thấy tiếng cười vang chúc mừng và tiếng hò reo cổ vũ từ sảnh ăn mà Rei vừa đãi, khi cả nhóm rời Lúa Hoàng Hôn.
Chỉ có Brazos là cứ tiếc nuối ngoái lại nhìn nhà ăn ghen tỵ.