Translator: Drake
_____________________________
- Hôm nay không có ai để lừa nữa à?
Vẫn như mọi khi, Skaram trốn trong một góc nhà, đôi mắt láo liên nhìn xung quanh để tìm kiếm một con mồi mới.
Và rồi
Chít chii~
Một con thỏ trắng đi ngang qua, vừa đi vừa ngân nga một giai điệu nào đó một cách vui vẻ.
“Gì chứ… chỉ là một con thỏ à…”
Hắn lại quay đi để tìm kiếm con mồi, nhưng rồi…
“Cái gì vậy?”
Chiếc nơ đỏ buộc trên tai con thỏ kia làm hắn chú ý. Nó có biểu tượng của hoàng tộc của vương quốc đã sụp đổ - Nơ Đỏ, bên trên có hình trăng lưỡi liềm và một con thỏ.
Và rồi,
“Có lẽ nào?!”
Một vật phẩm xoẹt qua trong đầu Skaram.
“Nơ Đỏ?!!”
Đó chắc chắn là Nơ Đỏ rồi, thứ vật phẩm là Địa chủ Grid đang tìm kiếm, nó thậm chí còn được lên danh sách của Thế Giới Ngầm.
“Hehehe, hôm nay trúng mánh rồi.”
Nở nụ cười gian, Skaram đội chiếc mũ trùm lên để che mặt rồi bắt đầu đi theo con thỏ trắng.
Và rồi,
Thud
Ngay khi con thỏ đi đến một khu ít người qua lại, hắn lập tức bắn thuốc cho nó ngất đi.
Chii…
Thump
Con thỏ lịm đi, ngã ra trên mặt đất.
- Hehehe…
Hắn vừa cười vừa tiến lại gần rồi bỏ con thỏ đã mất ý thức kia vào trong túi mình. Sau khi nghĩ đủ vấn đề có thể xảy ra nếu mình chỉ lấy nơ mà để lại con thỏ nên Skaram quyết định đem cả con thỏ đến cho Grid tự xử lý.
Ngay khi hắn đang rời khỏi khu chợ với chiếc túi của mình,
Pặp
Có ai đó chạm vào túi hắn
- Cái quái gì…?!
Hắn ngoái lại xem kẻ nào dám chạm vào túi mình.
Và rồi,
- Ngươi!?
Hắn chạm mắt với Theo, kẻ từng bị mình lừa.
************
- Huh?!
Theo bị giật mình bởi chính cái măng cụt của mình tự ý chạm vào túi của ai đó, nhưng sau khi cậu nhận ra chủ nhân của cái túi đó là Skaram, cậu lùi lại.
Và rồi,
- Tên lừa đảo kia! Mau đưa ChuChu ra đây, meow!
Cậu hét vào mặt Skaram.
- ChuChu?
- Phải, meow! ChuChu chắc chắn đang ở túi của ngươi, meow!
Iona biết về năng lực của măng cụt vàng mà Theo sở hữu nên đã miêu tả về ngoại hình của ChuChu cũng như cái Nơ Đỏ mà cô bé đang đeo.
- Nơ Đỏ là một vật phẩm ở hàng Thánh Tích, chỉ có 10 vật phẩm xếp hạng này ở trong tháp thôi nên chắc chắn tay của cậu sẽ bị nó hấp dẫn.
Đúng như Iona đã nói và hiện giờ Theo đang cảm thấy một sự hấp dẫn y như lúc cậu tìm thấy một thánh tích khác – Mũ rơm của Thánh Patrick.
- N…Ngươi đang nói cái gì chứ hả?!
- Iona!
Ngay khi Skaram chột dạ và tính kế chạy khỏi khu mua sắm, Theo kêu lên gọi Iona.
- Đại diện Theo, cậu tìm thấy ChuChu rồi sao?
Iona đang ở gần đấy nghe thấy Theo gọi liền bay đến.
- Tôi nghĩ vậy, meow! Túi của tên thương nhân goblin đó rất đáng ngờ, meow!
- Vậy sao? Thương nhân goblin, làm phiền có thể cho chúng tôi xem túi của cậu không? Tôi là Iona, chủ tịch của Hiệp hội Pháp Sư. Tôi sẽ cho cậu 10.000 đồng tháp để đổi lại việc này.
Iona lịch sự yêu cầu Skaram cho xem túi. Đây là cơ hội để kiếm được số tiền lớn chỉ cần cho người ta xem túi của mình.
Nếu không có gì để giấu thì chẳng ai ngu lại đi từ chối cơ hội này cả.
Nhưng,
- Tôi từ chối.
Skaram – một người có thứ để giấu – đã từ chối, và
- Mở túi ra, nhanh!
Iona tức giận, bắt đầu bước vào cấp độ 1 của Cơn cuồng nộ Iona và sử dụng ma thật của mình.
Swoosh.
Sau tiếng hét của cô, chiếc túi tự mở ra bằng ma thuật cưỡng chế của cô.
Rumble
Những đồ trong túi bắt đầu được đỏ ra. Phần lớn số chúng là những vật phẩm từ trái đất, ví như cốc giữ nhiệt chẳng hạn.
- Huh?!
Skaram giật mình khi thấy cái túi của mình tự mở ra.
Và rồi, một bé thỏ trắng tinh tươm rơi ra khỏi cái túi.
- ChuChu!
Không hổ là Theo, cậu nhóc thực sự đã tìm được ChuChu trong túi của Skaram.
- ChuChu!
- ……
ChuChu không đáp lại kể cả khi Iona có gọi
- Hồi Phục Tuyệt Đối!
Khi Iona đang sử dụng ma thuật hồi phục ở cấp độ cao nhất lên ChuChu.
Im lặng~
Skaram tính chuồn đi.
Nhưng
Grrrrr
Elka và lũ sói đã tiến lại vây xung quanh hắn.
Đúng lúc đó,
- Puhuhut. Ngươi nghĩ mình định đi đâu hả? Chúng ta có nhiều chuận cần phải nói lắm đấy, meow!
Theo bước lên cùng với những thực tập sinh khác. Cậu đang định đem Skaram đến chỗ Sejun để hắn phải trả giá cho việc dám lừa cậu, bao gồm cả việc bắt cóc ChuChu nữa.
************
Ngày thứ 255 bị mắc kẹt, sáng
- Được rồi!
Sejun thức dậy với tâm trạng cực kì tốt. Có lẽ là vì hôm qua cậu vừa mới đốt cả cái cánh rừng phía tây nên sáng nay không có nhánh cây trinh sát nào đến làm phiền cậu cả.
- Chắc từ giở phải đặt lịch đốt định kì thôi.
Cậu quyết định thêm việc “Đốt rừng phía tây” vào lịch làm việc của mình.
Cái này giống như một mũi tên trúng hai đích vậy, vừa kiếm được điểm kinh nghiệm và vừa tránh bọn Hủ Ent mở rộng lực lượng của chúng nữa chứ.
Swoosh.
Cậu vạch thêm một nét nữa trên bức tường phòng ngủ, hoàn thành thên một chữ “Chính”正 nữa và bước ra ngoài.
Vì hôm nay cậu dậy sớm nên không có ai đang làm việc bên ngoài ngoại trừ những chú ong chăm chỉ đang bận rộn đi lấy mật.
- Hay làm một tách cà phê nhỉ?
Cậu đổ nước nóng vào trong cốc giữ nhiệt để làm cà phê rồi ngồi xuống chiếc ghế trước nhà, thong thả nhấm nháp từng ngụm cà phê.
Ực…
- Ah, tuyệt quá~
Ngụm cà phê nóng ấm trôi tuột xuống cổ họng vào trong bụng cậu khiến toàn thân như ấm lên đầy thoải mái như thể được làm một bát canh giải rượu vậy.
Khi cậu đang tận hưởng cảm giác tuyệt vời với cốc cà phê nóng vào buổi sáng đẹp trời,
Buzz…zz…
Cậu thấy có một con ong chật vật bay tới và rơi xuống trên mặt đất.
- Huh?
Sejun vội đặt cốc cà phê xuống rồi chạy về phía con ong kia.
- Này! Có chuyện gì với mày vậy?
Cậu lo lắng chạm vào cơ thể của con ong và hỏi.
Tình trạng của nó trông rất tệ.
Những cái cánh trông tả tơi và một chân thì bị đứt lìa.
Buzz…zz…
[Tới phía Đông… những con ong…]
- Phía Đông?
Nếu là phía đông thì nơi đó là “quê gốc” của lũ ong từng sống ở tầng 99 của tòa tháp.
Không như những con ong mà Sejun nuôi lớn, chúng là những kẻ hung dữ và ăn thịt để sống, nên Sejun đã dặn bọn ong không được đi tuần gần khu vực phía đông.
Buzz…
[Họ tấn công lãnh thổ của ta… chúng tôi đã chiến đấu…]
- Được rồi, nghỉ đi.
Sejun cẩn thận đặt con ong lại vào tổ của nó.
- Mình phải đi xem phía đông thế nào mới được
Tình hình phía Tây đã ổn rồi thì lại đến phía Đông có vấn đề.
Và vị chủ nông trại chuẩn bị để tiến về phía Đông
Đầu tiên,
- Thỏ đen! Cuengi!
Cậu gọi hai vệ sĩ thân cận của mình. Park Sejun không bao giờ ra khỏi trang trại này một mình cả.
Mặc dù độc của bọn ong độc có thể dễ dàng giải được bằng cách ăn Hành Lá Giải Độc, nhưng nó chỉ đúng nếu bị đâm 1 2 lần gì đó thôi.
Nọc độc của bọn ong dài đên 10cm và dày ngang một cái bút bi. Hơn nữa, bọn chúng còn di chuyển thành từng nhóm lên đến hàng trăm con. Cho dù không chết vì độc thì cũng có khả năng chết vì mất máu.
Chít!
Kroung!
Nghe thấy tiếng gọi của cậu, thỏ đen và Cuengi chạy tới.
- Cuengi, biến hình!
Kroung!
Cậu trèo lên lưng gấu con và di chuyển đến bìa khu vực phía Đông.
******************
- Cứu tôi với! Những tên này định giết tôi này!
Skaram kêu lên cầu cứu. Hắn đang cầu cho một cơ hội nào đó có thể hiện ra khi các thương nhân vây lại nhìn để hắn trốn khỏi đám người này được.
Tuy nhiên,
Tạch
- Tôi là Jeras, đặc vụ của Cục Thanh Tra trực thuộc Hiệp hội thương nhân! Tên thương nhân goblin này là Skaram bị bắt tại trận khi có ý định bắt cóc một con thỏ trắng. Tôi sẽ tiến hành bắt giữ ngay lập tức.
Jeras tiến ra, anh giơ thẻ thanh tra của mình ra để chứng minh. Đối với anh, tình hình này chẳng khác gì một cơ hội ngàn vàng để bắt được tên Skaram này cả.
Clank.
Anh dùng còng hai tay Skaram lại.
- Huh?!
Skaram ngạc nhiên khi từ đâu ra lại có một đặc vụ của cục thanh tra lại xuất hiện ở đây.
- Thương nhân goblin lưu động Skaram, ngươi chính thức bị xóa tên vĩnh viễn khỏi danh sách các thương nhân lưu động. Từ giờ trở đi ngươi sẽ không còn là một thương nhân lưu động nữa.
Jeras vừa dứt lời, tên của Skaram bị xóa khỏi giấy chứng nhận thương nhân lưu động mà hắn đang giữ và tên của hắn trên bảng tổng doanh thu cũng biến mất theo.
- Không!!!!
Hắn tuyệt vọng kêu lên trước phán quyết đó. Bị xóa tên vĩnh viên khỏi danh sách các thương nhân lưu động có hậu quả cực kì khủng khiếp với cá nhân ấy.
Đầu tiên, sau khi bị xóa tên vĩnh viễn khỏi danh sách, không chỉ mối quan hệ với Hiệp hội Thương Nhân mà Hiệp hội Lính Dánh Thuê và Hiệp hội Pháp Sư cũng sẽ bị cắt bỏ.
Hay nói các khác, cá nhân đó sẽ không thể hoạt động chính thức trong tháp nữa. Hơn thế, Hiệp hội Thương Nhân cũng sẽ không bảo vệ những người không phải là thương nhân.
- Giờ cậu có thể làm gì với hắn tùy ý.
Jeras giao Skaram đã bị còng tay cho Theo
- Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng cảm ơn cậu, meow! Và tôi cũng có một bsi mật đấy, meow. Thật ra tôi là thuộc hạ…
Ngay khi cậu nhóc tội nghiệp định nói ra danh tính của mình…
- Kyoo-Kyoo- sao ngươi dám động vào đệ tử của ta! Ta sẽ không tha thứ cho ngươi!!
Trước tình huống mà đệ tử của mình suýt chút nữa thì bị bắt cóc, Cơn cuồng nộ của Iona đã lên đến level 2 “Kyoo-Kyoo-“
- Là cấp 2 của cơn giận “Kyoo-“ kìa!
- Chạy mau!
- Chúng ta phải ra khỏi đây!
Các thương nhân nhận ra Iona là Đại Pháp Sư Hủy Diệt liền vội vàng mà chạy toán loạn.
Nếu con giận Kyoo mà lên đến cấp 2 thì ít nhất một ngôi làng sẽ bị phá hủy. Điều này đồng nghĩa với việc 1 phần 4 khu chợ này sẽ bay màu đấy!!
Ực…
Jeras cũng lo lắng. Nếu Iona sẻ dụng ma pháp hủy diệt ở đây thì chính anh ta cũng không giữ được mạng của mình mất.
Rồi…
- Iona, bình tĩnh nào, meow. Chúng ta cần phải đem tên lừa đảo này đến cho chủ tịch Park, meow!
- Kyoo-kyooo- đưa cho Sejun?
- Phải, meow!
- Kyoo- tại sao?
Cấp độ của cơn giận “Kyoo-“ dần hạ xuống khi Iona nói chuyện với Theo.
- Đó là vì Chủ tịch Park bảo chúng ta mang tên lừa đảo này đến á, meow!
Sejun đã thực sự nghi ngờ khi nhìn thấy những món đồ mà Skaram lừa bán cho bọn mèo. So với số lượng những đồ mà các thức tỉnh giả mang vào trong đây thông qua “cánh cổng” thì số đồ từ Trái Đất mà Skaram bán cho bọn chúng thực sự quá nhiều.
Và,
“Tại sao chũng toàn là đồ Hàn vậy?”
Phần lớn những món mà Skaram bán đều là đồ Hàn. Mà việc chỉ người Hàn Quốc bị hút vào bên trong tòa tháp thông qua “cánh cổng” là chuyện không thể nào.
Vậy nên cậu nghi ngờ là có khả năng nào đó Skaram đang giao dịch với một người Hàn Quốc.
- Được rồi. Vậy thì chúng ta cùng lên gặp Sejun thôi.
- Meow?! Không được, meow! Iona, đừng có tới tầng 99, meow!
Theo ngay lập tức từ từ chối lời đề nghị cùng đi đó của Iona. Cậu đã vất vả lắm mới tìm được học trò của cổ vậy mà giờ cô ta lại muốn theo cậu lên tầng 99!
- Tôi cũng không muốn! Nhưng đây là lựa chọn của tôi và tôi nhất định phải lên tầng 99!
- Vậy tôi sẽ lên tầng 99 trước, meow!
Theo kêu lên và cậu đưa Skaram cho một con sói khác rồi trèo lên lưng Elka.
- Elka, đi thôi, meow!
- Vâng!
Lũ sói bắt đầu rời đi lên tầng 99 của tòa tháp.
Và rồi…
- Đại diện Theo!
- Chờ chúng tôi với!
Da-da-da
Các thực tập sinh vội vã chạy theo sau cậu.
- Kyoot Kyoot Kyoot! Chúng ta cũng không thể thua được! ChuChu, đi thôi!
Iona nhảy lên lưng ChuChu.
Chít!
Cô bó nhanh chóng cõng sư phụ mà chạy về phía trước.
Và rồi, một cuộc đua giữa Theo và Iona bắt đầu
Nhưng…
- Kyoot Kyoot Kyoot. Hai vé thông qua thương nhân lộ tuyến Tốc độ Ánh sáng!
Người chiến thắng đã được quyết định rồi.
******************
Trên đường đi về phía Đông,
Vvvveeeeeng!
Trước cả khi Sejun đến biên giới phía Đông, cậu đã thấy những con ong độc đang đánh nhau. Có vẻ như bọn ong độc phía đông đã mở rộng phạm vi tuần tra đến tận nơi này rồi.
- Mau giúp chúng đi!
Tuy nhiên, cậu cũng sớm nhận ra 1 vấn đề.
- Phân biệt quân ta với quân địch kiểu gì đây trời?!
Ngoại hình của lũ ong độc quá giống nhau đến mức không biết phải phân biệt đâu với đâu.
Kreong!
[Ta có thể phân biệt bằng mùi mà!]
Cuengi chỉ vào mũi mình và nói.
Theo như con gấu con nào đó, những con ong của Sejun có mùi ngọt như mật ong và những con ong khác thì có mùi như thịt.
- Cơ mà chỉ có con mới làm được thế thôi mà!
Kreong?
Cuengi nghiêng đầu, tự hỏi tại sao ông pa nhà mình lại không thể làm nổi một thứ đơn giản như vậy.
Trong lúc họ còn đang nói chuyện,
Vvveeeeng
Một trong những con ong đang chiến đấu bay lại gần Sejun.
- Cuengi, mùi gì?
Kreong!
[Mùi như thịt ạ!]
- Thật á?
Sejun ném cây rìu của mình về phía con ong
Tuy nhiên,
Vvveeeeng
Con ong độc dễ dàng né được cây rìu của cậu.
Và rồi…
Bang!
Pop! Pop! Pop!
Cuối cùng, thỏ đen ra tay xử lý nó.
- Mấy đứa, ta đã chuẩn bị một câu khẩu hiệu cho chúng ta rồi.
Đột nhiên Sejun làm mặt nghiêm túc nói.
Chít?
Kreong?
Thỏ đen và Cuengi bối rối không hiểu tự nhiên cậu nghiêm mặt thế làm gì.
- Lặp lại theo ta. Chúng ta là Một!
Chít!( Chúng ta là Một!)
Kreong! ( Chúng ta là Một!)
Cả ba thanh niên cùng đồng thanh hô lên.
Ngày thứ 255 mắc kẹt trong tháp, hành trình tự lực cánh sinh của Sejun vẫn còn xa lắm~
-----------------------------
Drake: Pháo hoa mừng sinh nhật đến đây là hết!
Mừng tôi thêm tuổi mới!
Mừng ngày xuống ở với các cụ gần thêm một năm~
Drake: thế giới quan của người và gấu không thể chung đụng được~