Làm nông một mình trong tòa tháp

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

33 419

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

55 406

Tôi đã được dịch chuyển đến dị giới, nhưng nơi đây lại vô cùng bình yên

(Tạm ngưng)

Tôi đã được dịch chuyển đến dị giới, nhưng nơi đây lại vô cùng bình yên

Toudai

Kaito là một chàng trai hiền lành vô tình bị vướng chào cuộc triệu hồi anh hùng của thế giới khác. Những tưởng bản thân sẽ phải đi tiêu diệt quỷ vương nhưng bất ngờ thay, tên trùm cuối đó đã bị tiêu d

2 14

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

(Đang ra)

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

Wada Shosetsu

Trong số những câu chuyện kinh dị, Noa đặc biệt chú ý tới “sự biến mất bí ẩn” đến mức không thể nói là bình thường, và bản thân cô cũng chiêm bao thấy mình bước sang thế giới khác trong một ngày không

18 147

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

325 16489

Tro Tàn Biển Sâu

(Đang ra)

Tro Tàn Biển Sâu

Viễn Đồng

Ai biết lái thuyền thế nào không?!

5 24

Đọc ở đây này - Chapter 88: Trở thành Đại Địa Chủ

Translator: Melinoe

______________________________

- Đồ tốt ư?

(Vâng! Nó to và sáng bóng lắm luôn á!)

“To và sáng bóng?!”

Nghe câu trả lời của bé dơi, Sejun đặt khúc gỗ mà cậu đang vác xuống và đi vào một nhà tù trống.

- Cái này ư? To và sáng?

Một cái cốc làm bằng vàng nằm ở góc mà Sejun đã từng dọn qua, nhưng rõ ràng là cậu không thấy nó lúc đó.

(Vâng ạ! Em đã chuẩn bị nó cho ngài đó, chủ nhân à!)

Chú dơi vàng dùng cánh chỉ vào chiếc cốc và nói đầy tự tin.

Bởi vì người chủ trước, Skaram, cũng thích mấy thứ to và lấp lánh ánh vàng, nên chú mới đinh ninh là Sejun cũng thích chúng.

- Đây là rác mà, meow!

Theo, người đang bám vào đầu gối của Sejun, hét to khi vừa nhìn thấy chiếc cốc.

(R-Rác?! Em đã đặc biệt lấy nó từ bên ngoài tòa tháp cho ngài đấy!)

- Thế nên mới bảo nó là rác đấy, meow! Chủ tịch Park bảo mấy thứ bên ngoài đều là rác cả, meow!

Theo nói, tự tin đầy mình khi nhớ những gì mà Sejun dạy.

(Không thể nào…)

Chú dơi vàng có vẻ hơi thất vọng.

- Em lấy cái này từ bên ngoài tháp ư?

(Dạ đúng vậy, thưa chủ nhân! Em có thể đi ra ngoài tòa tháp trong vòng một phút đó!)

Thấy phản ứng của Sejun, chú dơi tự hào khoe về khả năng của nó. Em giỏi mà, đúng không? Em làm tốt chứ? Hãy khen em đi mà!

Tuy nhiên,

- Dơi vàng, hành động của em khiến ta không hài lòng chút nào.

Thay vì khen ngợi, Sejun lại mắng bé dơi vàng.

Với khả năng mang đồ vào từ bên ngoài tòa tháp, sao nó chỉ mang mỗi một cái cốc vậy trời?! Có rất nhiều thứ có thể mang vào để ăn cơ mà? Bim bim, bánh mì, các loại đồ uống, mì ramen…! Vậy mà với năng lực đỉnh của đỉnh như thế, nó lại chỉ mang vào mỗi một cái cốc!

(Gì cơ??!!!)

Nghe Sejun nói, chú dơi vào ngạc nhiên, như thể cả thế giới của nó đều đã sụp đổ. Nó cố gắng gây ấn tượng với chủ nhân bằng khả năng của nó, song cuối cùng lại tự tay phá hỏng mọi thứ.

“Mình đúng là một con dơi vô dụng mà…”

Nó muốn trốn đi. Giống như lúc nó bị bỏ rơi ngay sau khi sinh ra vì màu sắc khác biệt của mình.

Khi bé dơi vàng buồn bã dùng cánh che mặt,

- Dơi vàng, em đang lãng phí tài năng tuyệt vời của mình đấy.

(Em? Tài năng?)

- Đúng vậy. Theo, lấy hợp đồng ra.

- Của ngài đây, meow!

Sejun vừa dứt lời, Theo đã ngay lập tức rút ra một bản hợp đồng.

Swish. Swish.

Sejun bắt đầu viết hợp đồng. Cậu định quan sát thêm chút nữa rồi mới quyết định, nhưng cậu không thể làm thế với một tài năng đầy triển vọng như này được.

- Ta sẽ giúp em tự do nếu em làm việc cho ta mười năm.

Sejun đưa ra lời đề nghị với dơi vàng, rằng cậu sẽ cứu chú ra khỏi đây nếu chịu làm việc cho cậu mười năm.

(Ngài sẽ cho em ăn ba bữa một ngày, lại còn có cả thưởng thêm nữa sao?!)

Dơi vàng rất sốc khi nhìn vào điều khoản hợp đồng. Chỉ cần thả nó ra khỏi nơi này là nó đã rấy biết ơn rồi, đằng này cậu lại còn cung cấp thức ăn và thậm chí là cả tiền trong vòng mười năm! Đây quả là một chủ nhân kì lạ mà.

- Giờ thì em đóng dấu đi.

(Dạ.)

Ấn.

Con dơi vàng đóng dấu hợp đồng bằng ngón cái trên đầu cánh của nó.

- Chào mừng em, dơi vàng.

Lạch cạch.

Một khi hợp đồng có hiệu nghiệm, Sejun mở khóa chân cho chú dơi.

(Cảm ơn ngài!)

Phạch. Phạch.

Con dơi tự do bay xung quanh Sejun, đập cánh phát ra tiếng kêu lớn. Nó cảm thấy thật thoải mái khi bay mà không có xích níu chân chúng lại.

- Trước tiên, ngồi xuống đi đã. Ta có vài điều muốn hỏi em.

(Vâng!)

Dơi vàng ngoan ngoãn ngồi xuống vai Sejun như nó được bảo.

- Em có thể ra ngoài tòa tháp mỗi ngày không?

(Dạ không, chỉ một lần một tuần thôi.)

- Vậy sao? Thế khi nào thì em ra khỏi tháp?

Sejun bắt đầu hỏi một loạt câu hỏi để có thể hiểu kĩ hơn về khả năng của dơi vàng.

Cậu phát hiện ra dơi vàng có thể đi đến một số địa điểm cụ thể bên ngoài tòa tháp trên Trái đất mỗi tuần một lần. Chú dơi cho biết nó không chắc chắn chính xác vị trí của nó ở đâu.

Ngoài ra, chú có thể mang đồ vật vào tháp miễn là chúng nặng dưới 5kg và nằm trong bán kính 30cm tính từ vị trí chú hiện tại..

Nếu cậu có thể thu thập thêm thông tin và tìm ra nơi mà dơi vàng xuất hiện thì sao?!

“Vậy thì mình có thể lấy được những thứ mình cần rồi!”

- Hmm.

Những suy nghĩ đó khiến cậu hưng phấn đến độ phải nuốt nước bọt.

- Hiểu rồi. Chúng ta sẽ nói tiếp vào sáng mai vậy.

Sejun kết thúc cuộc trò chuyện và bước ra khỏi nhà tù..

- Em đang làm gì vậy?

Phạch. Phạch.

Sejun hỏi chú dơi đang chần chừ mà chưa ra khỏi lồng giam.

(Em…Em cũng có thể ra cùng sao?)

- Đương nhiên rồi. Em tự do rồi mà.

Sau câu trả lời của Sejun, dơi vàng gom hết sự can đảm lại mà ló đầu ra khỏi lồng giam một cách cẩn thận.

(Wow…)

Chú dơi liền bị rung động bởi không khí trong lành bên ngoài nhà giam.

Và sau đó,

Phạch! Phạch!

Nó bắt đầu bay lượn vui vẻ xung quanh.

- Đừng đi xa quá nhé.

Leng keng.

Sejun dặn dò bé dơi vì chú đã từng bị giam. Cậu còn dự định sẽ dùng nhà tù như một kho chứa đồ trong tương lai nữa.

Cậu nhặt khúc gỗ lên lần nữa và mang nó tới chỗ đám Ent, nhưng chúng lại không ăn.

- Sao các cậu lại không ăn vậy?

[Chủ nhân, chả có tí sinh lực nào trong nó cả.]

- Sinh lực?

Có vẻ như chúng sẽ chỉ ăn mấy thứ mới chết thôi.

- Tôi biết rồi. Tới giờ đi ngủ rồi.

Sejun nhanh chóng quay trở về nhà. Mắt cậu đang díu chặt lại với nhau rồi đây này.

***********

- Được rồi.

Sejun thức dậy và ra khỏi giường lập tức.

- Huh?

Sejun nhận ra trong lòng anh đã trống trơn từ lúc nào.

- Cậu ta đi đâu rồi nhỉ?

Theo, người đáng ra nên phải ở trong lòng cậu, giờ lại không thấy đâu nữa.

Swoosh.

Khi Sejun vẽ thêm một gạch nữa lên vách tường gần giường và đi ra ngoài.

- Đây là Thỏ Đen và Cuengi, meow!

(Dạ!)

Theo đang giới thiệu Thỏ Đen và Cuengi cho bé dơi vàng.

Chít!

Kueong!

Thỏ Đen và Cuengi chào bé dơi và bày ra tư thế như thể các anh lớn.

Và sau đó,

- Dơi vàng, bây giờ em là nhỏ nhất ở đây rồi, hãy chăm sóc tốt cho các anh từ bây giờ nhé, meow.

(Dạ vâng, thưa anh!)

Các thứ hạng đã nhanh chóng được thiết lập. 

Phạch. Phạch.

Ngay lúc đó, bức tượng hắc long bơi tới.

- Park Sejun, cái thằng lười biếng này! Sao cậu lại dậy trễ vậy hả?!

Kaiser gắt gỏng vì phải đợi Sejun dậy.

- Ah. Xin chào ngài Kaiser.

- Ừ.

- Nhưng mà có chuyện gì thế ạ? Aileen lại không nói chuyện với ngài nữa sao?

- Ừ. Không! Đó không phải điều mà ta muốn nói bây giờ.

Kênh trò chuyện được mở ra trong chốc lát khi Aileen hỏi về việc cây thế giới đóng lại nhanh cùng với lời cằn nhằn của Kaiser.

- Thì?

- Ta tới để nói với ngươi rằng vì lũ Ents được sinh ra từ hạt giống mà ngươi trồng hôm qua nên giờ đám Hủ Ent có tuyệt chủng đi chăng nữa thì cũng chẳng sao cả.

- Ah, vậy là ngài đang nói ngài sẽ giải quyết việc ngày ngay sao, ngài Kaiser?

- Sao ta lại phải nhúng ta vào? Ngươi nên là người làm điều đó mới đúng.

- Tôi ư?

- Ừ. Từ ngày hôm nay, hãy đi tới khu rừng phía tây và săn lùng đám Hủ Ent.

Phạch. Phạch.

Kaiser rời đi ngay lập tức sau khi nói xong phần của ông ấy, bức tượng cũng quay trở lại đài phun nước.

- Vậy ta sẽ đến khu rừng phía tây phải không, meow?

Khi Theo đang mài móng để chuẩn bị cho cuộc chiến thì

Squeak!

Kueong!

Thỏ Đen và Cuengi cũng cầm vũ khí của chúng lên, một cái búa và một “Cành Cây Của Ent Đã Được Cường Hóa”.

Gurgle. 

Bỗng bụng của Sejun réo lên vì cậu chưa ăn sáng.

- Ăn gì trước đi.

Ngay khi Sejun đi vào bếp, Theo, người đột nhiên bám lấy đùi Sejun, trên tay thì cầm Churu, đòi Sejun đút cho nó ăn.

Squeak!

Kueong!

Phạch!

Đám động vật theo sau Sejun.

Kueong!

Đặc biệt là Cuengi, trông cậu có vẻ hào hứng vì đang định ăn thêm một lần nữa khi Sejun ăn.

Quả là một bữa ăn hỗn loạn.

Liếm, liếm, liếm.

Sejun đút Churu cho Theo bằng tay trái trong khi ăn súp và khoai tây hấp do đàn thỏ làm bằng tay phải.

Và,

Ực, ực. Krueng!

Mỗi lần Cuengi uống hết một ngụm súp, Sejun lại rót đầy thêm.

Điều đáng mừng là Thỏ Đen và Dơi Vàng chỉ lặng lẽ đậu trên vai Sejun. Chúng bám chặt vào cậu đến mức không hề cản trở chuyển động của cậu chút nảo.

- Phù.

Sejun thở dài7. Cậu định ăn để hồi chút năng lượng, nhưng sau bữa ăn cậu lại càng cảm thấy kiệt sức hơn trước.

Ăn xong, Sejun đi xuống hang.

Cậu gói thực phẩm và những vật dụng cần thiết vào Ngục Tù Hư Không để mang theo đến Rừng Phía Tây.

Sau khi lấp đầy kho chứa, khi cậu đến cbỗ Flamie,

[Chủ nhân! Em sẽ tặng ngài một buff nhé!]

Flamie sử dụng buff Ngọn Lửa.

- Được rồi. Cảm ơn em.

Ban đầu, Sejun không định chấp nhận buff Ngọn Lửa Bảo Vệ, một buff mà cậu không thể xác định được, nhưng cậu đã chấp nhận nó vì sự chân thành của Flamie.

[Yaap!]

Lá của Flamie chuyển sang màu xanh và Ngọn Lửa Bảo Vệ phủ lên cơ thể Sejun.

[Ngọn Lửa Bảo Vệ sẽ có tác dụng trong 3 tiếng.]

[Ngọn Lửa Bảo Vệ bảo vệ mục tiêu.]

- Ent số 1, theo ta đi.

Sejun, người đã nhận được buff của Flame, nói chuyện với Ent lớn. Sejun đặt tên cho Ent đầu tiên được sinh ra là “Ent số 1”. Đương nhiên, Ent sinh ra thứ hai được đặt tên là “Ent số 2”.

Cậu muốn mang theo cả hai Ent, nhưng đám Ent từ chối rời khỏi vị trí của cả hai, nhấn mạnh rằng một người nên ở lại đây để bảo vệ Flamie. Vì vậy, Sejun quyết định mang theo Ent số 1 mạnh hơn.

Đâm. Đâm.

Flamie đã ra lệnh rằng nó phải tuân theo lời của Sejun, nên Ent số một đành phải theo Sejun.

Khi họ lên trên mặt đất, Theo, Thỏ Đen, Cuengi, Dơi Vàng, Iona và ChuChu đã đợi sẵn ở đó rồi.

- Huh? Iona, cô có định tham gia cùng không?

- Có chứ. Tôi cần thu thập một số nguyên liệu nữa và huấn luyện ChuChu

- Được rồi. Cùng đi đi.

Sejun vô cùng nhẹ nhõm khi một người mạnh mẽ như Iona đi cùng mình.

Kueong!

Cuengi biến to hơn và cõng cả nhóm, bao gồm cả Ent số 1, trên lưng.

Theo, người đã giành được một vị trí trong lòng Sejun, mở to mắt.

“Tui không được phép ngủ, meow.”

- Kyoot kyoot kyoot.

Theo nhìn thấy Iona đang cười nhạo mình, thì tự nhắc nhở mình phải cảnh giác. Cậu không thể từ bỏ lòng Sejun được!

- Đi thôi!

Kueong!

Bịch bịch.

Nghe lệnh của Sejun, Cuengi bắt đầu chạy về phía tây.

Và sau đó,

Ngáy.

Ngáy.

Trước khi mọi người kịp nhận ra, Theo đã ngủ quên trên đùi Sejun, còn Iona cũng ngủ bên cạnh chú ta, dùng đuôi Theo để làm chăn.

Sau khoảng 40 phút chạy, họ đã đến được lối vào khu rừng phía tây. Số lượng nhánh cây bảo vệ đứng canh gác lối vào rất ít, vì hầu hết vẫn chưa hồi phục sau cuộc tấn công trước đó của Sejun.

- Các cậu, thức dậy mau.

Sejun đánh thức Theo và Iona rồi bước xuống khỏi lưng Cuengi.

Puck!

Sejun ném rìu, giết chết kẻ gác cổng và tiến vào lối vào.

- Cậu vừa đi vừa ăn nhé.

Sejun đưa Ent số 1 ra khỏi Ngục Tù Hư Không và đưa ra mệnh lệnh.

Đâm xuống.

Ent số 1 gật đầu với Sejun và bắt đầu ăn nhánh cây canh gác.

Khi cả đội đi qua lối vào,

Swoosh. Swoosh.

Những bông hoa màu vàng và tím tiến đến gần họ, là Niêm Hoa Công và Sương Hoa Công Hủ Ent.

Bùm!

- Tui sẽ biến chúng trở thành những kẻ thù vừa tầm với ngài để ngài tự đánh bại nhé, chủ tịch Park, meow!

Theo chạy về phía trước, giơ móng vuốt ra.

Squeak!

Kueong!

Thỏ Đen và Cuengi cũng theo sau.

Bụp!

[Bạn đã tiêu diệt Sương Hoa Công Hủ Ent.]

[Bạn đã nhận được 1500 điểm kinh nghiệm.]

Sejun từ từ theo sau, tung đòn cuối cùng vào những con quái vật đã yếu, từ đó nhận được điểm kinh nghiệm.

Khi họ đang tiêu diệt kẻ địch

[Một nông dân làm thuê đã tạo ra một cánh đồng Cà Chua Bi Ma Thuật rộng 300 mét vuông.]

[Bạn đã nhận được 200 điểm kinh nghiệm.]

[Quy mô trang trại của bạn đã vượt quá 100.000 mét vuông.]

[Tài năng: Địa chủ thăng cấp thành Đại Địa Chủ.]

- Đại Địa Chủ ư?

Sejun kiểm tra tài năng đã thăng cấp của mình.

[Tài năng: Đại Địa Chủ]

Đây là tài năng mà chỉ người nông dân sở hữu hơn 100.000 mét vuông ruộng mới có được.

Bạn có thể chỉ định tối đa 100 nông dân làm thuê.

Nông dân làm thuê có thể sử dụng các kỹ năng nghề nghiệp của Địa Chủ. (Khi nông dân làm thuê sử dụng kỹ năng của Địa Chủ, Địa Chủ sẽ nhận được 3% hoàn trả.)

Bạn có thể chỉ định tối đa 5 lính gác để bảo vệ trang trại. (Bạn nhận được 50% điểm kinh nghiệm khi kẻ thù bị lính gác giết trong phạm vi 1 km tính từ vị trí Địa Chủ.)

Tài năng sẽ thăng cấp khi quy mô của trang trại tăng lên.

- Ồ! 50% điểm kinh nghiệm?!

Hơn nữa, nó không cướp đi kinh nghiệm của đám động vật. Với tốc độ này, có vẻ như việc các loài động vật tiêu diệt quái vật sẽ nhanh hơn thay vì đích thân cậu làm việc đó.

Sejun bổ nhiệm Theo, Thỏ Đen, Cuengi, Iona và ChuChu làm lính canh.

- Các cậu, đi đi!

Chúng đã trở thành người bảo vệ trang trại của Sejun, xắn tay áo lên bắt đầu tiêu diệt lũ quái vật.

***********

Truyện được đăng duy nhất tại ln.hako.vn và docln.net bởi Melinoe và Drake. Nếu bạn đang đọc tại các web/app khác hay được đăng bởi người khác mà bản dịch y chang (ý là copy) thì là lậu hết. Vui lòng đọc tại Cổng Light Novel để ủng hộ hai dịch giả, xin cảm ơn.

____________________________________________________

Melinoe: Tặng các cậu một chap Chít mớt muộn nè. Chúc mọi người ngủ ngon.

Lễ kết nạp thành viên này lạ lắm??????