Translator: Drake
-----------------------------------
Sáng hôm sau
- Dậy thôi!
Ngay khi Sejun vừa rời giường,
Bịch…
Có cái gì đó trăng trắng rơi khỏi chân cậu
- Huh?
Lơ lửng~
Và thay vì rơi xuống đất, cái cục lông tròn trắng tinh đó lại lơ lửng trên không trung.
- Iona?
Và cái cục bông trắng trắng đang lơ lửng đó chính là Iona ngủ trên đùi cậu mà rơi xuống.
Shh…
Cậu cẩn thận nâng Iona và đặt cô nàng lên chăn của cậu,
- Kyo-
Vậy mà cô ấy cuộn mình lại trông càng khó chịu hơn nữa.
- Bộ cổ ngủ không ngon sao?
Dựa trên cái giọng khó chịu đó thì có vẻ như Iona cần ngủ thêm nữa thì phải
Và cậu bỏ cô nàng hamster đó ở lại và đi ra bên ngoài,
Chít!
Chít!
Chít!
Đám thỏ đã dậy từ trước và kêu lên chào cậu.
- Ừm, chào buổi sáng mấy đứa.
Cậu đi thẳng đến chỗ vòi nước để rửa mặt rồi vào bếp chuẩn bị bữa sáng.
Thực đơn sáng ngày hôm nay là món súp SeP được ninh nhừ suopots 24 giờ như mọi khi. Và hôm nay cậu thêm cả khoai lang nướng vào nữa.
- Mấy đứa, ăn sáng thôi nào!
Nghe thấy cậu gọi, đám thỏ đang uốn éo làm thể dục buổi sáng trước hiên nhà chạy lại xếp hàng nhận đồ ăn sáng rồi tập hợp thành vòng tròn ngồi xuống cùng ăn.
Và rồi,
- Flamie, chào buổi sáng.
Sejun mang bữa sáng đi xuống dưới hang, cậu muốn trò chuyện với cậu nhỏ này.
[Chủ nhân! Chào buổi sáng ạ!]
Flamie reo lên, vẫy vẫy những chiếc lá của mình để đáp lại lời chào của cậu.
- Em có thấy gì khó chịu không?
[Không ạ! Nhưng quan trọng hơn là lá của em đã hồi phục lại rồi! Xin hãy đưa cho em hạt giống của Hủ Ent đi ạ! Lần này em nhất định sẽ thanh tẩy bằng sạch cho xem!]
Flamie cho cậu xem chiếc lá đầu tiên của mình. Cả chiếc lá đã chuyển xanh hoàn toàn.
- Huh?! Chiếc lá hồi lại được rồi á?
Sejun ngạc nhiên nhìn kĩ chiếc lá đầu tiên và thứ ba, ngoại trừ cái thứ 2 gần đây mới sử dụng thì hai cái kia đã chuyển lại về màu xanh.
[Vâng! Xin ngài hãy lấy hạt giống ra đi ạ!]
- Được rồi.
Cậu lấy ra hạt giống cất trong túi quần.
[Yaahp!]
Khi Flamie vừa kêu lên,
Bùng~
Chiếc lá với năng lực Tịnh Hỏa chuyển qua màu trắng và một ngọn bạch hỏa nổi lên trên không trung và bay thẳng về phía hạt giống trên tay Sejun.
Swish
Ngọn Tịnh Hỏa nhẹ nhàng biến mất như bị hút vào bên trong hạt giống và chiếc hạt ấy đã chuyển sang màu xanh như màu của bầu trời.
- Flamie, vất vả cho em rồi.
Cậu nhẹ nhàng xoa chiếc lá đầu tiên của em ấy, chiếc mà đã chuyển sang màu trắng vì sử dụng năng lực.
[Hehehehe! Thêm nữa đi ạ!]
Và rồi cậu vừa xoa lá Flamie vừa dùng bữa sáng rồi bắt đầu buổi làm đồng.
Swish. Swish.
Khi Sejun đang mải thu hoạch cà chua bi trong hang,
Chít!
Kreong!
Thỏ đen và Cuengi hừng hực tinh thần chiến đấu sau bữa sáng rồi đi xuống dưới hang.
- Trông chờ vào mấy đứa hết đấy nhé! Trưa nay ăn tôm càng đi!
Chít!
Kreong!
Nghe lời cậu, hai đứa nhỏ tiến vào bên trong lòng hồ.
Khoảng một lúc sau thì cậu cũng hoàn thành việc thu hoạch cà chua và leo thang lên mặt đất.
Và đó cũng là khi,
- Huh?
Lúc leo đến cuối thang thì có cảm giác gì đó là lạ.
- Sao lại thế này?
Cái thang được xây để hỗ trợ cho việc trèo lên trèo xuống cao hơn khoảng 30cm so bớn chiều dài gốc của nó, như thể mặt đất thay đổi hay gì vậy.
- Kì lạ… bộ thang lớn lên được à?
Cậu cảm thấy vụ này có gì đó là lạ, nhưng xét cho cùng thì cũng chẳng phải vấn đề gì lớn lắm nên thanh niên trèo hẳn lên mặt đất rồi ngó nghiêng xung quanh.
Lũ thỏ trắng đang làm đồng buổi sáng, và đám thỏ xám thì đang thực hiện tiếp công việc dựng kênh nước cùng với các Hắc Nhân Ngưu/
Và rồi,
Chít!
ChuChu đang sử dụng ma thuật để cắt cây thành những hình dạng kích cỡ, hay nâng những món đồ mà đám thỏ xám cần hay muốn gì đó. Cô nhóc cũng đang hỗ trợ vào công việc xây kênh dẫn.
- Ma thuật của nhóc tuyệt ghê.
- Kyoot Kyoot Kyoot. Đương nhiên! Con bé là học trò của tôi mà!
Người (?) đã thức dậy lúc nào đó vui vẻ cất giọng đầy tự hào từ phía sau Sejun.
- Mà… thực sự thì cũng hơi xấu hổ khi khoe khoang học trò của mình có thể sử dụng ma thuật trước mặt Sejun nhỉ.
- Huh?
- Tôi biết hết rồi. Cậu đang đóng kịch đúng không, Sejun? Cậu đang giả vờ làm vai yếu đúng không?
Thấy Sejun được bảo vệ bởi những con quái vật khác khiến Iona hiểu lầm rằng cậu chàng đang đóng kịch với vai trò là người yếu nhất.
- Huh? À… phải rồi.
Sejun chỉ đành đồng ý. Đã đến bước này rồi mà còn chối nữa thì mất mặt lắm.
Nên cậu để hiểu lầm cứ mãi là hiểu lầm luôn cho xong.
- Iona, cô có thể giúp ChuChu vụ làm kênh dẫn được không? Tôi đang đóng kịch mà, nên cũng không dùng sức mạnh được.
- Đã rõ! Cứ để đó cho tôi! Nhất định hôm nay sẽ hoàn thành luôn cho xem!
Và rồi vị pháp sư Hủy Diệt nào đó cũng tham gia vào công việc xây dựng, cô bàn bạc qua cùng với các kĩ sư thỏ xám trước rồi bắt đầu sử dụng ma thuật.
- Thạch Bích!
Boom
Ma thuật của Iona phải nói là ở một đẳng cấp hoàn toàn khác với ChuChu.
Chỉ trong nháy mắt, hàng chục những cột đá mọc lên như nấm sau mưa làm trụ đỡ cho con kênh dẫn. Và tất cả những cây cột ấy đều vừa đúng độ dày, kích cỡ lẫn chiều cao mà nhóm thỏ xám yêu cầu.
Mặc dù người ta hay nghĩ là sự phá hủy và sự chính xác là hai cái khái niệm khác nhau hoàn toàn. Nhưng trên thực tế thì để sử dụng được ma thuật gây ra sự phá hủy cũng yêu cầu phải có năng lực điều khiển một cách chính xác lượng ma lực cần phải sử dụng.
Vậy nên cũng nhờ thế mà vào tầm cuối chiều hôm đó, một kênh dẫn dài 1 cây số nối đến phía bắc cùng với các nhánh kênh nhỏ để đổi hướng đi khắp nơi đã hoàn thành.
Kreung!
Bịch!
Ngay khi nghe được tin rằng kênh dẫn đã hoàn thành, Cuengi lôi ra chiếc Thuyền Báo vốn bị “phong ấn” của thằng nhỏ.
Thuyền Cuengi đã được biến thành một thứ mà người ta có thể gọi là “thuyền” chứ không phải “khúc gỗ”, mà tất cả cũng là nhờ các bé thỏ xám.
Thậm chí ở đầu thuyền còn chạm khắc hình thằng báo con và khu ghế trước sau cũng được nới rộng ra để vài người cùng cưỡi một lúc cũng được.
Kreung!
Cuengi gọi Sejun, thằng nhỏ đã ngồi ghế trước sẵn rồi.
- Được được được, tới đây.
Sejun đáp lại và ngồi lên con thuyền báo ấy. Hiện giờ kênh dẫn đã hoàn thành rồi nên chắc cũng chẳng sao đâu.
Khi Sejun lên thuyền,
Chít!
Thỏ đen cất giọng chào, thằng bé đã ngồi sẵn ở ghế sau rồi.
- Oh~ Thay đổi cũng khá nhiều đấy nhỉ?
Bên trong là những chỗ ngồi được chăm chút cẩn thận bởi đám thỏ xám, thậm chí còn có cả tay cầm nữa.
Khi cậu đang ngó quanh quan sát thuyền của thằng báo con nhà mình,
- Chúng ta cũng lên thôi.
Chuchu!
Iona và ChuChu cũng lên thuyền.
- Vậy tôi sẽ điều khiển nó lên thác nước. Lơ Lửng!
Khi Iona sử dụng phép Lơ Lửng,
Thud,
Cả con thuyền bắt đầu nổi lên trên không khí.
Rồi,
- Đồ hamster xảo quyệt kia! Cô đang định bắt cóc Sejun đấy hả, meow?!
Theo – thanh niên đã trèo lên đùi Sejun tự lúc nào – hét lên với Iona.
********
- Mình đến sớm! Chiến thắng là của ta, meow!
Sau khi hối thúc cả lũ sói với các thực tập sinh đáng thương để đến sớm được có vài giờ, Theo cuối cùng cũng đến tầng 99 và cực kì tự tin vào chiến thắng của mình.
- Tôi sẽ đi trước, mấy người cứ đi thong thả là được, meow!
- Vâng!
Theo vội vàng chạy về hướng trang trại của Sejun, cậu nhỏ hoàn toàn không biết rằng Iona đã đến trước cậu cả một ngày bằng thương nhân lộ tốc độ ánh sáng. Vậy nên hiện tại vẫn cảm nhận được những tín hiệu lạ từ bản năng của mình với cặp đùi của Sejun.
“Đùi của Sejun đang gặp nguy hiểm, meow!”
Và khi cậu nhóc gạt những cảm xúc lo lắng ấy qua một bên, chạy hết tốc lực về phía trang trại của Sejun.
- Cái gì vậy, meow?!
Cậu thấy Iona từ đằng xa, đang cố bắt cóc Sejun trên một con thuyền.
- Đúng như mình nghĩ mà, meow! Sao cô dám trộm đùi của tôi rồi chạy đi như vậy hả, meow?!
Và rồi cậu nhóc vặn max tốc nhảy lên con thuyền, hoặc chính xác hơn là lên đùi Sejun.
Vậy nên chúng ta mới có cái cảnh trên kia.
*****************
- Đừng lo, chủ tịch Park, meow! Tôi sẽ bảo vệ ngài, meow!
Cậu nhóc dùng toàn thân mà che cái đùi của Sejun, cố gắng bảo vệ “lãnh địa” của mình khỏi bị bắt cóc.
- Ý cậu bắt cóc là sao hả? Bọn tôi chỉ đi chèo thuyền thôi mà.
- Meow? Ngài nói gì cơ, meow?
- Bọn tôi đang định trèo thuyền từ đây xuống dưới nè.
Sejun chỉ vào kênh dẫn nước và giải thích.
- Oh… là vậy sao, meow?
- Phải, vậy nên mau xin lỗi Iona vì gọi cô ấy là “Đồ hamster xảo quyệt” đi.
- Không đời nào, meow! Kể cả cô ta không bắt cóc ngài đi nữa thì vụ xảo quyệt vẫn là thật, meow!
- Theo, cậu không nghe lời tôi à?
- Tsk! Được rồi, meow.
Nghe giọng Sejun đanh lại, cậu nhóc đành thua.
Và rồi,
- Iona, tôi xin lỗi vì đã gọi cô là “đồ hamster xảo quyệt”, meow. Tôi có hơi quá khích một tí, meow.
Cậu nhóc ngoan ngoãn lại gần Iona và nói.
- Không sao đâu. Mừng cậu về, Đại diện Tho.
Iona thoải mái chấp nhận lời xin lỗi của Theo và mừng cậu nhóc về nhà. Vậy là cuối cùng thì mảnh ghép còn thiếu cho giấc ngủ say của cô đã hoàn thiện.
Splash.
Cùng lúc đó, thuyền Cuengi đã ở trên đài phun nơpcs.
Và rồi,
Thud.
Con thuyền trôi nổi đến phần rìa con kênh,
Splash.
Và bắt đầu trượt xuống.
Woosh
Con thuyền cắt qua dòng nước, lao thẳng về phía trước. Độ dốc không quá lớn nên cả con thuyền nổi một cách nhẹ nhàng, đi cũng rất mượt nên cả Sejun và đám động vật tận hưởng cái cảm giác gió lùa qua mái tóc cùng toàn cảnh trang trại.
- To tận thế này sao?
Từ góc nhìn trên cao, Sejun đã lần đầu nhận ra được trang trại của mình rộng đến thế nào.
Khi Sejun đang mải quan sát cả nông trại của mình,
“Tuyệt đối không được thả lỏng cảnh giác, meow!”
Chỉ có Theo đang bám chặt lấy đùi Sejun và ném một ánh nhìn đầy nghi ngờ lẫn lo lắng về “tình địch” của cậu – Iona.
Đối với Theo, cái cách mà Iona nhìn về phía cậu rồi cười thì trông như đang cô ấy đang nhắm vào để cướp đùi Sejun với cậu vậy.
Nhưng trên thực tế thì Iona đang cười nhìn đùi Sejun + đuôi Theo cơ.
Trong khi Theo còn đang mải dè chừng Iona,
Splash.
Thuyền Cuengi, sau chuyến đi dài 1km đã đến điểm cuối của con kênh. Để quay lại, Cuengi đang vác cả con thuyền và cùng mọi người đi bộ lại điaảm xuất phát.
- Có cái gì đó thiếu thiếu.
Sejun lẩm bẩm khi cậu xuống khỏi con thuyền.
- Ý ngài là sao, meow?
- Nó thiếu sự kích thích. Chuyến đi quá chậm vì độ dốc của con kênh không lớn lắm, nên ta không đủ tốc độ để cảm thấy phấn khích hay sợ hãi gì cả.
- Tui không hiểu mấy cái đấy là gì cả, nhưng tui cũng đang thiếu thiếu đấy. Tôi cần churu, meow!
Cậu nhóc lôi ra một túi churu từ trong túi rồi nhảy lên đùi Sejun.
Rồi,
- Mở cho tôi đi, meow!
Cậu nhóc nghiêm túc cưỡng chế nhét churu vào tay Sejun. Ai bảo cậu là chủ tịch Theo cơ chứ!
Cậu đã đạt kỉ lục mới ở lần đấu giá này, như vậy là quá đủ để đòi súp thưởng rồi!
- Được rồi.
Sejun xé súp thưởng rồi đem đến bên miệng cậu nhóc.
- Tôi sẽ tận hưởng, meow!
Liếm
Khi Theo thích thú liếm lấy liếm để món churu,
- Ngài Sejun, chúng tôi đã về.
Người xen vào khung cảnh yên bình ấy xuất hiện. Elka đã quay lại cũng với lũ sói, các thực tập sinh và tên tội phạm Skaram.
- Tên goblin đó là sao vậy?
Sejun thắc mức khi nhìn thấy Skaram bị kéo đi và tay thì bị trói chặt.
- Đó là Skaram, người đã lừa tôi đấy, meow! Trừng phạt hắn ta đi, meow!
Theo quên sạch vụ súp thưởng mà đứng lên vạch mặt kẻ lừa đảo.
- Ah, vậy hắn là Skaram à.
Vị chủ tịch nào đó thích thú nhìn Skaram mà mỉm cười, có lẽ cậu đã tìm được nguồn cung cố định các món đồ từ trái đất rồi.
Đúng lúc đó,
- Hmm! Sao ngươi dám đem hắn đến đây hả!
Giọng nói tức giận của Kaiser vang lên từ bức tượng rồng.
Và rồi,
- Tiêu Diệt!
Ông lão nào đó ngay lập tức xóa sổ Skaram.
Và cũng chỉ mỗi sự hiện diệt của tên goblin bị phá hủy thôi, chứ quần áo của hắn thì không và rơi trên mặt đất.
- HẢAAAAAAAAAAA?!!!!!!!
Không! Tại sao!!!???? Ramen của tôi?!!!!!
Khi Sejun nhìn về phía Kaiser cầu cho một lời giải thích,
- Cái gì mà hả? Sao?
Flap. Flap.
Kaiser lại hỏi ngược lại cậu với cái giọng không biết xấu hổ rồi quay lại đài phun nước.
- Chủ tịch Park, chờ đã, meow. Vẫn còn quá sớm để bỏ cuộc, meow!
Theo bắt đầu lục tung đám đồ Skaram để lại để trấn an Sejun. Thực lòng thì từ nãy đến giờ cậu nhóc không cảm thấy gì nhưng đột nhiên lại có cảm giác như có thứ gì thu hút cái măng cụt vàng của mình vậy.
Rồi,
- Chủ tịch Park, xem tôi tìm thấy thứ gì nè, meow!
Theo chỉ vào thứ gì đó rơi trên mặt đất. Đó là một chiếc chìa khóa nhỏ bằng sắt.
- Cái gì thế này?
Ngay khi cậu nhặt chiếc chìa khóa lên
[Chìa khóa của Ngục Tù Hư Không đã liên kết với Nông dân Tòa tháp Park Sejun]
- Ngục tù?
Cùng lúc đó, một lỗ khóa từ đâu xuất hiện trước mặt Sejun.
- Nhét vào đây ấy hả?
Cậu tra chìa khóa vào trong ổ, rồi vặt nó,
Ket…
Âm thanh nặng nề vang lên, cánh cửa của Ngục Tù Hư Không được mở ra.
Drake: Anh zai vô tri vl :))))) Drake: Tường đá – Stone Wall Drake: Bé ơi… đùi của bé từ bao giờ vậy? Drake: Quê~ Drake: ;)))))) tự nhiên khúc này nghe quen quen giọng ai ấy… Drake: Đm… tôi muốn đập ông rồi đấy ông ạ, tôi sẽ cho ông vào truyện của tôi và giết ông 7749 lần cho coi!!