Translator: Drake
______________________________
Ngày thứ 254 bị mắc kẹt, bình minh
{Park Sejun, dậy đi}
Một giọng nói điềm tĩnh vang lên đánh thức cậu dậy.
- Hmm… Anton?
{Park Sejun, những nhánh Hủ Ent trinh sát đang ở bên ngoài kìa}
- Cái gì? Nhánh cây trinh sát?!
Cậu khó hiểu, cậu tưởng đám hủ Ent đã chết vì cái Long Hống từ miệng của tượng Hắc Long rồi chứ?
{Ta chỉ mới giết một trong số chúng thôi}
- Oh…
Cậu nhanh chóng hiểu ra tình hình, cầm vũ khí lên và đứng dậy.
Chít?
Thỏ đen vốn đang ngủ trong cái hộp gỗ ở góc nhà, nghe thấy tiếng động cũng thức dậy, cầm cây búa và đi theo Sejun.
Khi cậu vừa mới rời khỏi căn nhà gạch và di chuyển về hướng Tây.
- Cũng không nhiều lắm nhỉ?
Chỉ có khoảng 500 nhánh cây trinh sát cỡ nhỏ của bọn Hủ Ent đang ở đấy. Nếu so sánh với trước đây thì nói ít cũng coi như đúng được.
- Đi thôi!
Chít!
Ngay khi thỏ đen định xông ra chiến đấu cùng Sejun,
{Thỏ đen, nhóc ở lại. Hôm nay chỉ Park Sejun chiến đấu thôi}
Anton ngăn thỏ đen lại.
Chít?
{Park Sejun quá yếu. Cậu ta cần phải mạnh lên mới được}
Chít!
Con thỏ nào đó gật đầu như điên. Nó không thể nào đồng ý hơn được.
{Phải rồi. Nhóc cũng hiểu nhỉ. Vậy nên chúng ta chỉ cần đứng nhìn thôi}
Chít!
Nghe vậy thanh niên thỏ đen ngoan ngoãn ngồi xuống nền đất và nhìn Sejun.
Đúng lúc đó,
Kreung!
Nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài nên Cuengi cũng đã thức dậy, ngay khi cậu nhóc đang thấy Sejun chiến đấu một mình liền hoảng hốt mà chạy lại. Pa đang gặp nguy hiểm!
Và,
{Dừng lại}
Chít!
Kreung?
Sau khi nghe tình hình từ bức tượng rồng với anh trai thỏ đen, thằng báo cũng quyết định ngồi xuống cạnh anh trai mà quan sát ông pa yếu nhớt của mình.
Vậy nên Sejun đơn thương độc mã xông ra chiến trường đấu tay đôi với bọn quái hệ cây.
Thud!
Chiếc rìu cầm tay ném ra rồi bị kẹt vào giữa thân của một nhánh cây.
[Bạn đã đánh bại 1 nhánh cây Hủ Ent trinh sát]
[Bạn nhận được 25 điểm kinh nghiệm]
Puk
Cùng lúc đó, cậu dùng con dao găm bên tay trái đâm vào một kẻ địch đang tiến lại gần mình.
[Bạn đã đánh bại 1 nhánh cây Hủ Ent trinh sát]
[Bạn nhận được 25 điểm kinh nghiệm]
Tuy nhiên,
Thud.
Từ bên phải của cậu, lại thêm một kẻ địch nữa tiến đến và vung cái cánh tay gỗ của nó hướng về phía cậu. Không còn đủ thời gian để rút dao găm lên mà tấn công nữa rồi!
Whoosh
- [Truy Hồi]
Vừa né đòn tấn công của nhánh cây, cậu vừa truy lại cây rìu của mình.
Và rồi,
Thud!
Cầm chặt cây rìu bằn tay phải rồi một đường hạ xuống chẻ đôi từ bên hông của con quái vừa mới tấn công.
[Bạn đã đánh bại 1 nhánh cây Hủ Ent trinh sát]
[Bạn nhận được 25 điểm kinh nghiệm]
Sejun vừa đối mặt với những nhánh cây nho nhỏ vừa vung vũ khí của mình một cách tự do.
“Mình cũng khá mạnh đấy chứ nhỉ?”
Khi cậu chàng vừa vui vẻ tự khen bản thân vừa tận hưởng việc “xử lý” đám quái,
Zzzzzzzz
Zzzzzzzz
Thỏ đen và Cuengi quá chán khi phải nhìn ông chú/ông pa yếu nhớt nhà mình đánh quái nên đã lăn ra ngủ
Và…
{Hmm… cậu ta vẫn còn kém lắm…}
Nỗi lo của Anton chỉ ngày càng lớn lên khi nhìn Sejun chiến đấu. Cậu chàng no hope đến nỗi anh còn chẳng biết phải giúp cậu ta từ đâu nữa.
Bình minh hôm đó, Sejun đánh thắng lại 500 nhánh cây trinh sát cỡ nhỏ.
***********
Tại văn phòng của Địa chủ Grid trên tầng 55 của tòa tháp.
- Cái gì? Tộc Ngân Lang phá hợp đồng á?!
- Vâng. Chúng ta phải làm sao đây?
- Cứ kệ đi. Có đống thịt Châu Chấu Đỏ nên bọn chúng phá ấy mà, nhưng mà sớm muộn gì thì chúng cũng sẽ hối hận thôi.
Châu Chấu Đỏ có thể sử dụng làm nguồn cung lương thực trong khoảng vài tháng khi chúng còn sống, nhưng một khi nguồn cung bị cắt đứt, chúng sẽ tự ăn lẫn nhau để sinh tồn và tẩu thoát thôi.
Và khi đó sẽ là lúc mà nạn đói mà Grid đang trông chờ xảy ra. Tuy nhiên, như thế cũng vẫn chưa đủ cho hắn lấy được những gì hắn muốn.
Vậy nên… Grid dự định sẽ tạo ra một nạn đói nữa.
- Việc mua xác quái giao cho Tariq thế nào rồi?
- Tariq nói rằng đã mua được 50.000 xác quái ở đợt đầu và hiện tại đang dẫn đoàn thương nhân lên tầng 67 rồi ạ.
- Tốt.
Grid đã từng thấy chuyện này một lần trên tầng 55, dù chỉ là thoáng qua thôi.
Khi bọn Châu Chấu Đỏ tiến hóa lên bậc tiếp theo, chúng sẽ chuyển sang màu tím.
Và cơ thể của những con Châu Chấu Tím lại đầy độc, đến mức không ai có thể ăn được và nó thậm chí còn làm ô nhiễm đất đai xung quanh đó.
- Giờ thì chỉ cần chờ thôi. Hehehe
Grid nở nụ cười quái dị, để lộ ra hàm răng xấu xí cyar hắn.
*************
- Được rồi.
Sejun vốn phải chiến đấu tới bình minh cuối cùng cũng đã thức dậy sau giấc ngủ dài.
Swosh.
Cậu đánh dấu ngày lên trên tường và bước ra ngoài.
Grào.
Emmu.
Bên ngoài, Huyết Đại Hùng mẹ cùng các Hắc Nhân Ngưu đang bận bịu dựng một bức tường gạch và làm đường ống dẫn nước.
- Flamie, chào em.
Sejun đi xuống dưới hang và chào bé cây
[Chủ nhân! Chào buổi sáng ạ!]
Flamie vui vẻ reo lên, những chiếc lá lay nhẹ thay cho cái vẫy tay.
- Flamie, ta cần Thân Diễm của em.
Cậu định đi qua khu rừng phía đông để kiểm tra tình hình thế nào. Các nhánh cây trinh sát lại hoạt động trở lại thì không thể nào lại là chuyện tốt cho được.
[Vâng, iyaap!]
Một ngọn lửa vàng xuất hiện từ chiếc lá xanh của cậu bé, trôi trôi nổi nổi rồi nhập vào bên trong Sejun.
[Thân Diễm nhập vào người bạn trong 3 giờ]
[Thân Diễm giúp người sử dụng có thể kiểm soát lửa và tăng cường sức mạnh của lửa]
- Mấy đứa, đi thôi nào!
Chít!
Kuoeng!
Nghe thấy cậu gọi, thỏ đen và Cuengi đang đi săn ở hồ vội chạy đến bên cậu.
- Cuengi, biến hình!
Kueong!
Theo lệnh của cậu, Cuengi tự hóa lớn bản thân. Sejun định sẽ cưỡi thằng nhỏ này thay vì nhờ gấu mẹ đi đến rừng phía Tây. Dù sao bà ấy cũng đang bận giúp họ xây hệ thống kênh dẫn mà.
Kueong!
Cuengi nằm xuống mà mang cả Sejun và thỏ đen lên lưng. Kích cỡ của thằng bé hiện tại đã vượt quá 10m
Da-da-da-da~
Họ cưỡi trên Cuengi và đi đến rìa rừng phía tây chỉ trong 40 phút.
Và rồi,
- Chúng lớn như thế này từ bao giờ vậy?!
Cậu thốt lên đầy ngạc nhiên khi thấy những cành cây mục nát lạt chất đầy bên rìa của khu rừng phía tây.
Sejun không hề biết rằng suốt từ đợt trước đến nay, bọn Hủ Ent không thể gửi quân trinh sát đến chỗ hang của cậu là vì chúng phải bổ sung lính canh là những nhành cây khô thay chô đám lính bị Sejun đốt sạch.
Clang!
Cậu quẹt con dao găm với cây rìu gầm tay vào nhau để tạo tia lửa rồi ném lửa vào chỗ đám cây khô.
Quả thực là bọn chúng đã lớn thêm rất nhiều, nhưng chỉ cần 1 mồi lửa là quá đủ để xử hết chúng nó. Hơn nữa, cậu cũng hơi bị vui đấy. Ai bảo có một đống điểm kinh nghiệm ngon lành đang nằm phủ phục trước mắt chờ mình xơi? Không vui mới lạ.
Woosh.
Ngọn lửa của cậu bắt đầu lan ra, đốt những nhánh cây khô
[Bạn đã đánh bại 1 Người Hủ Ent Canh Gác Nhánh Cây Khô]
[Bạn nhận được 10 điểm kinh nghiệm]
…
..
.
Chít!
Whoosh!
Kroeng!
Whosh!
Thay cho Huyết Đại Hùng mẹ thì lần này có thỏ đen với Cuengi giúp cậu tạo ra gió. Chúng đã liên tục được vị chủ tịch nào đó bón cho đống thạch mật ong và tăng cường được những tài năng liên quan đến ma thuật nên chỗ gió của chúng cũng hơi bị mạnh đấy,
Woosh
Nhờ có sự giúp đỡ của chúng nên ngọn lửa bùng lên dữ dội và thanh kinh nghiệm của Sejun cũng đầy lên trong thoáng chốc.
Trong khi Sejun đang nhận điểm kinh nghiệm, những bông hoa vàng xuất hiện từ trong khu rừng,
[Niêm Hoa Công Hủ Ent]
Thut! Thut!
Những bông niêm hoa bắt đầu dập lửa bằng đống chất dính của chúng,
- Ta không thể mặc kệ bọn chúng như thế được.
Thud!
Sejun dùng rỉu bổ vào đầu bông niêm hoa kia.
[Bạn đã giết 1 Niêm Hoa Công Hủ Ent]
[Bạn nhận được 1200 điểm kinh nghiệm]
Sự xuất hiện của đám quái giống như một miếng bánh kinh nghiệm đang dâng lên tận miệng vậy, khiến cả người Sejun run lên vì phấn khích.
- Mấy đứa, tấn công!
Woosh.
Cậu cảm thấy để bọn chúng chỉ hỗ trợ mình thôi thì có không ổn lắm nên đã điều khiển lửa tách ra hai bên tạo thành một lối cho hai anh em thỏ với gấu xông lên tấn công.
Chít!
Krwoeng!
Hai đứa nhỏ chạy theo con đường mà cậu đã tạo vả rồi,
Pang! Pang! Pang!
Puk!
Chúng lao đến tấn công những bông niêm hoa
[Bạn đã lên cấp]
[Bạn nhận được 1 điểm cộng chỉ số]
[Thân Diễm đang biến mất]
Sejun đã lên cấp, và một lcus sau đó thì buff của Thân Diễm cũng hết thời gian.
- Ta đi thôi.
Tại vị trí mà Sejun rời đi,
Wooooaaa!!!
Tiếng gầm của cây Hủ Ent vang vọng khắp khu rừng phía tây.
************
Tầng 67 của tòa tháp.
- Ngài Tariq, cảm ơn ngài đã tới!
Chiến binh vĩ đại Tamuro của tộc Người Thằn Lằn thân thiện mà chào đón Tariq.
Tariq hiện là chủ của một thương đoàn lớn, Thương Đoàn Chow. Khi nghe tin Tariq sẽ tự mình đến, Tamuro đã không nhịn được mà run lên một trận.
- Ngài Tamuro, đây là chút lòng thành của tôi, xin hãy nhận lấy nó ạ.
Tariq đưa cho Tamuro một tấm thẻ đen với con số 10.000 trên đấy.
Đây là một thứ mà người bên ngoài tòa tháp gọi là tấm séc, thứ mà có thể đổi lấy 10 nghìn đồng tháp ở Thương Đoàn Chow bất cứ lúc nào.
- Không, thế này hơi quá…
Ngoài mặt ngoài lời thì từ chối, nhưng anh ta cũng nhanh nhẹn bỏ tấm thẻ kia vào trong áo giáp của mình.
- Ngài tamuro, tôi muốn ra ngoài để thu xác của bọn châu chấu, không biết ý ngài thế nào?
- Tất nhiên rồi. Tộc Dã Trư cũng có thể chiến đấu được mà đúng không? Nhờ các ngài mà mọi chuyện cũng dễ dàng hơn cho chúng tôi.
- Cảm ơn ngài. Chúng ta đi thôi.
Tariq đi ra ngoài cũng những lính đánh thuê của mình rồi trở lại sau 10 tiếng.
Mặc dù lượng xác của bọn Châu Chấu Đỏ không đến mức phải mất thời gian như thế để thu hết nhưng Tamuro cũng chẳng để ý nhiều đến thế.
**************
Tầng 75 của tòa tháp – Phố mua sắm
- Nhanh chân lên đi, meow!
Theo chạy thẳng đên tiệm rèn để quay số trúng thưởng. Dù cho cậu nhóc đang vội đến thế nào thì cậu cũng vẫn phải làm những điều mà Sejun bảo.
Cậu để những người đồng hành với mình chờ ở cửa phố mua sắm để cậu tự đi rồi về cho nhanh.
Sau khi đi đến tiệm rèn, cậu nhìn quanh góc rút thưởng để xem xem có cái gì thu hút mình không.
Nhưng…
- Chẳng có gì cả, meow…
Không có cái gì khiến hai cái măng cụt vàng của cậu bị cuốn lấy cả, vậy nên Theo tay không mà rời khỏi tiệm rèn.
Và trên đường trở lại cổng vào phố mua sắm để tập hợp lại với những người đi cùng mình.
- ChuChu!
Một giọng nói quen thuộc vang lên,
“Đây là…?!”
Cậu dừng lại, vội nhìn theo hướng âm thanh quen thuộc kia phát ra. Cậu thấy Iona đang lo lắng hoảng loạn mà nhìn xung quanh, thi thoảng lại kêu lên gọi tên ai đó.
“Haiz… vẫn chưa quá trễ, meow.”
Thấy đối thủ của mình đang ở trước mặt thế này khiến Theo thở phào nhẹ nhõm. Đùi của Sejun vẫn an toàn.
- Puhuhut. Phải nhanh lên mới được, meow!
Cậu đã định chuồn đi với nụ cười ranh mãnh trên môi, nhưng…
- ChuChu! Em ở đâu?!
- Meow…
Cậu không thể đi nổi 1 bước.
Cậu thực sự thấy mâu thuẫn.
Cậu muốn nhanh chóng được ngồi trong lòng Sejun, thỏa mãn cơn thèm Churu của mình,
Nhưng đồng thời cậu cũng chẳng thể để Iona đang tuyệt vọng tìm ai đó một mình như vậy được.
- Iona! Có chuyện gì vậy, meow?!
Cuối cùng, cậu nhóc quyết định giúp Iona.
- Đại diện Theo, xin hãy giúp tôi! Học trò của tôi là ChuChu, con bé mất tích rồi!
Vừa nhìn thấy Theo, Iona vội vàng giải thích tình hình cho cậu.
- ChuChu? Cô bé trông như thế nào, meow?!
- Là một con thỏ trắng đeo nơ đỏ và cặp kính to
- Đã rõ, meow! Tôi sẽ gọi thuộc hạ của tôi, meow! Chúng ta cùng tìm sẽ nhanh hơn, meow!
Cậu chạy vội ra phía cổng phố mua sắm.
- Các cậu, mau giúp Iona tìm một con thỏ trắng tên là ChuChu đeo nơ đỏ và cặp kính to, meow!
- Rõ!
Lũ sói và các thực tập sinh tản ra bawts đầu tìm kiếm.
Đúng lúc đó,
- Xin chào ngài Theo.
Jeras, đặc vụ của cục Thanh Tra đang đi tuần sát xung quanh thấy Theo liền vui vẻ mà cất tiếng chào cậu. Anh ta thấy tốc độ tăng trưởng doanh thu một cách chóng mặt của Theo thì không nhịn được mà thấy tự hào với năng lực của bản thân khi đã phát hiện ra được một thương nhân thiên tài như vậy.
- Oh! Jeras! Xin hãy giúp tôi, meow! Bọn tôi đang tìm một con thỏ trắng tên là ChuChu, meow!
Theo đang muốn tìm ChuChu càng nhanh càng tốt rồi quay về tầng 99 liền tóm lấy Jeras. Cậu cảm thấy cậu nên tận dụng mọi mối quan hệ mình biết trong cái tình hình này.
- ChuChu?
- Phải, meow! Ta mau tìm cô bé đấy nhanh thôi, meow!
Cậu nhóc không thèm nói gì thêm mà cứ thế kéo Jeras theo. Và Jeras bằng một cách vi diệu nào đó mà cứ thế bỏ ngang nhiệm vụ tuần tra bí mật của mình rồi giúp cậu nhóc tìm ChuChu.
Tuy nhiên thậm chí là vài giờ sau đó, họ cũng chẳng thể tìm thấy ChuChu đâu.
“Mình muốn ngồi trên đùi Park Sejun, meow…”
Ngay khi cậu nhóc đang bắt đầu nhớ lấy đùi của Sejun,
Zing
Hai cái măng cụt vàng được kích hoạt.
Một sự hấp dẫn khó cưỡng.
Pặp
Theo đặt tay lên túi của một thương nhân lưu động đi ngang qua.
- Cái quái gì…?!
Người thương nhân kia ngoái lại xem ai dám động vào túi đồ của mình.
Và rồi,
- Huh?!
- Ngươi?!
Theo và Skaram chạm mắt.
**********************
Drake:
Cảm ơn bác Ẩn Danh đã donate cho bọn tôi vào ngày 23/10
Và cũng cảm ơn bác Mork đã ủng hộ vào ngày 28/10
Drake: tương đương 1 tòa nhà 3 tầng Drake: bé cute quá… :333333333 Drake: Nghe như bật công tắc nam châm ấy nhể?