Làm gì có chuyện một thằng nhân vật phụ như tôi lại nổi tiếng được đâu, nhỉ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

274 6930

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

13 116

Trở về từ cõi chết, tôi bắt đầu cuộc sống học đường tại học viện ma pháp cùng người yêu cũ (Tuy nhiên độ hào cảm lại bằng 0)

(Đang ra)

Trở về từ cõi chết, tôi bắt đầu cuộc sống học đường tại học viện ma pháp cùng người yêu cũ (Tuy nhiên độ hào cảm lại bằng 0)

六つ花えいこ

Câu chuyện tình yêu bi hài và cảm lạnh giữa hai hồi quy giả, bất chấp cái vòng lặp lẳng nhẳng tưởng chừng như vô tận ấy, và sự thật ẩn sau cái chết của hai người họ là gì?

4 10

Bắt đầu sống cùng với thằng bạn hồi xưa, hóa ra nó lại là đứa con gái xinh đẹp

(Đang ra)

Bắt đầu sống cùng với thằng bạn hồi xưa, hóa ra nó lại là đứa con gái xinh đẹp

Endo Ryo

"Kei-chan, hẹn mai nhé" ── lời hứa đó không thành hiện thực, Kirishima Keisuke của thời thơ ấu phải xa lìa người bạn thân là con trai - tên là Ma-chan - duy nhất của mình. Và rồi, 10 năm sau, bố cậu t

8 80

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

22 103

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

14 35

[LN] Volume 2 [ĐÃ HOÀN THÀNH] - Chương 15: Câu trả lời của Yuuji

Hasaki đứng yên bất động, mong mỏi nhìn về phía tôi chờ đợi câu trả lời. Còn tôi thì vẫn đang nín thinh. Tôi mới vừa được cô tỏ tình mà; nên có hơi sốc chút đỉnh thì cũng phải thôi. Tôi chẳng thể nghĩ ra được gì cả.

"Tớ biết mình đã đặt cậu vào thế khó rồi này kia, và tớ xin lỗi, nhưng mà… tớ đang nghiêm túc; dù cậu có đang hẹn hò với Touka-chan thì tớ cũng không quan tâm. Tớ nghiêm túc đến vậy đó," cô bất ngờ nhìn thẳng vào mắt tôi và nói.

Lúc này tôi đang cực kì bối rối. Trước khi đưa ra một câu trả lời cụ thể, tôi cần phải hỏi cô một việc quan trọng. "Etou, tớ bất ngờ lắm, tớ đã luôn ngỡ là cậu thích Ike cơ, nên là…"

"Cậu không tin tớ sao?" cô hỏi.

"Không phải vậy, chỉ là…" tôi ngập ngừng. Nhưng trước khi kịp nói tiếp, miệng tôi đã bị một ngón tay của cô đặt lên, và bờ môi mềm mại của cô đang đặt lên má tôi. Tôi có thể cảm nhận được hơi thở ấm nồng và mùi hương ngọt ngào của cô ấy. Sau một khoảnh khắc, cô lùi bước rồi lại lần nữa nhìn thẳng vào mắt tôi.

"Nếu cậu vẫn không tin tớ, thì lần tới, tớ chắc chắn sẽ trao cho cậu một nụ hôn thật sự."

"Không cần đâu, tớ tin cậu mà—nếu là nói dối thì cậu sẽ không đi xa đến vậy. Tớ xin lỗi vì những điều đã nói lúc trước, thật là không phải," tôi khẽ gật đầu nói.

Nghe tôi nói vậy gương mặt cô lập tức đỏ bừng. Rồi cô vùi mặt mình vào ngực tôi.

"Không sao đâu, đừng để ý. Tớ biết mình tỏ tình thật bất chợt, nên đã khiến cậu bất ngờ mất rồi" cô nói trong lúc dựa vào người tôi, giấu đi gương mặt mình.

"…Lần này cậu lại làm gì nữa đây?"

"Tớ không muốn bị cậu nhìn thấy, giờ chắc tớ không khác gì một quả cà chua thiệt bự đâu."

Có lẽ lúc này cô cũng đang ngượng chẳng kém gì tôi. Vậy thì lẽ ra cô đã không nên hôn tôi rồi chứ. Chẳng phải vẫn còn bao nhiêu cách khác để cô "chứng minh" tình yêu của mình sao?

"Giờ tớ mới để ý, cậu còn có mặt này nữa nhỉ," tôi vừa nói vừa gãi gãi má. Phải công nhận cô quả thật là có gan, đến độ dám hôn một thằng con trai đã có bạn gái như vậy.

"Cả tớ cũng thấy bất ngờ… Cơ mà, để tớ sửa lại cách nói—kiểu như, đã lỡ rồi thì tới luôn ấy, cậu hiểu không?" tách khỏi người tôi, cô đáp. Cô vẫn còn đang nhìn đi hướng khác và dùng một tay che mặt. Hẳn cô vẫn còn đang rất ngượng, dù đã ít hơn lúc nãy. Lúc làm vậy, trông cô cực kì mê hoặc. Quả thực, về tổng thể, Hasaki cực kì đáng yêu—thế thì vì sao từ đầu một sinh vật đáng yêu nhường ấy lại theo đuổi một thằng như tôi chứ?

"Cậu bắt đầu cảm thấy như vậy từ khi nào?" tôi hỏi. Cuối cùng cô đã không ngoảnh mặt đi nữa và đối diện với tôi.

Cô tiến lên một bước rồi đưa tay lên mặt tôi, nhẹ nhàng vuốt ve vết sẹo trên đó. "Kể từ khi cậu bảo vệ tớ khỏi đám côn đồ ngày hôm đó, tớ đã đem lòng yêu cậu," cô nói.

"…Vậy à," tôi đáp. Hồi đó, tôi "cool ngầu" và màu mè hơn hiện tại rất nhiều, nên có lẽ hiểu được vì sao cô lại đổ cái phiên bản đó của tôi. Nhưng lúc ấy chúng tôi chỉ là mấy đứa nhóc—vậy là cô đã crush tôi suốt từ đó đến giờ sao? Lâu thật đấy.

"Giờ tớ đã nhận ra mình hẳn đã làm tổn thương cậu theo không biết bao nhiêu là cách rồi," tôi nói. Lúc hai đứa có dịp trò chuyện, thì phần lớn chủ đề đều là về Touka hay "quan hệ" giữa chúng tôi. Chuyện đó hẳn là chẳng vui vẻ gì cho cam. Ugh, tôi tồi tệ quá đi mất—chắc chắn tôi đã khiến cô bị tổn thương rất nhiều.

"Cũng không thể xem đó là lỗi của cậu được, vì tớ mới là người đã không thể thổ lộ tình cảm. Nhưng rốt cuộc tớ vẫn tỏ tình đúng không? Nên là tớ muốn một câu trả lời thật lòng."

Tôi gật đầu ra chiều đồng ý—sẽ là thiếu tôn trọng cô âý nếu tôi không đáp lại một cách đàng hoàng. Mỗi khi nghĩ về Hasaki, thì hình bóng Touka sẽ lại chợt hiện lên trong tâm trí tôi. Kiểu như, nhỏ sẽ nghĩ gì về lời tỏ tình này? Tôi thật tâm tin rằng nhỏ cũng sẽ mong những gì tốt nhất cho tôi và Kana… theo kiểu chẳng giống ai, ít nhất là vậy. Tôi nghĩ nhỏ sẽ thể hiện niềm vui sướng theo một cách riêng. Tôi còn nhớ nhỏ từng nói "Anh có thể tiếp tục đóng giả làm bạn trai em không? Đến khi chán thì thôi." Có lẽ đó là hàm ý của nhỏ rằng chúng tôi nên tiếp tục vở kịch nho nhỏ này cho đến khi tìm thấy được tình yêu đích thực. Chí ít thì tôi khá chắc đó là hàm ý của nhỏ. Nhưng nhỏ có thể trở nên rất dịu dàng, dù chẳng phải là thiên sứ hay gì cả. Vì lẽ đó, nếu tôi chấp nhận lời tỏ tình của Hasaki ngay bây giờ, thì chắc chắn nhỏ cũng sẽ mừng cho chúng tôi mà thôi, hệt như lần tôi trở thành bạn bè với Asakura vậy. Có điều, tôi cũng chưa quên vô số những lần cảnh báo rằng "không được cưa cẩm con khác" của nhỏ, nhưng chắc cũng chỉ là vì lo lắng thôi nhỉ.

Dù vậy, có lẽ nhỏ cũng không phải là một nhân tố quan trọng vào lúc này. Quyết định của tôi cũng nên dựa trên cảm xúc của chính tôi nữa. Với tôi, Natsuo/Hasaki—kể cả hiện tại—là một người bạn rất tốt. Nếu hai đứa trở lại làm bạn như lúc xưa được thì tôi cũng chẳng phiền đâu. Và với suy nghĩ đó, tôi đối diện với Hasaki, rồi nói, "Tớ rất vui vì cậu đã cho tớ biết cảm xúc thật của mình. Cảm ơn cậu, Hasaki. Nhưng mà… tớ xin lỗi. Tớ không thể hẹn hò với cậu được."

Đó là câu trả lời tôi đưa ra, và sẽ không thay đổi. Điều này có thể sẽ khiến cô tổn thương, nhưng tôi đã quyết định. Giờ thì không còn đường lui nữa rồi.

"…Tớ cũng đã đoán được cậu sẽ từ chối rồi. Touka-chan và cậu cứ như được sinh ra để dành cho nhau vậy. Nhưng quả nhiên bị từ chối thế này đúng là đau thật," cô hụt hẫng nói, đôi vai thõng xuống, và nụ cười trên môi cô tắt lịm. Thật sự thì ước gì lúc này tôi có thể nói ra gì đó khác. Cô nói, "Mà nè, cậu cho tớ biết lý do được không?"

À thì, có hai lý do. "Thật ra… tớ chưa từng nhìn cậu theo hướng đó. Tớ rất quý và trân trọng cậu như một người bạn, nhưng còn xem cậu như một đối tượng yêu đương thì… tớ chưa thể hình dung được việc đó ấy. Nếu cứ đồng ý mà không có cảm xúc gì với cậu thì sẽ là lừa dối bản thân và sẽ thật bất công với cậu," tôi đáp. Tôi không thể nêu được nguyên do thứ hai—giữa Touka và tôi hiện tại đang có những tiến triển rất thú vị, và tôi thật sự muốn biết nó sẽ đi đến đâu. Chỉ là tôi không muốn những gì hai đứa đang có lúc này kết thúc.

Nghe vậy, Hasaki tròn mắt nói "Vậy sao. Tớ cứ tưởng cậu sẽ nói gì đó kiểu, 'Tớ yêu Touka quá nhiều, nên không thể,' nhưng cách cậu nói thật ra lại cho tớ một tia hy vọng nhỏ nhoi đó… kiểu vẫn còn một kẽ hở nhỏ xíu xiu dành cho tớ ấy."

"Kẽ hở á?" tôi thốt lên. Cơ mà, nếu—giả sử thôi, tất nhiên rồi—Touka và tôi "chia tay." Và tình cảm của tôi dành cho Hasaki đã thay đổi trong khoảng thời gian đó, thì được thôi; nếu là vậy, thì tôi chắc chắn sẽ đồng ý. Vậy ra quả thực vẫn còn một kẽ hở, nhỉ. Cuối cùng, tôi đã chọn sẽ kiên trì tiếp tục mối quan hệ giả với Touka thay vì hẹn hò thật sự với Hasaki, nhưng tôi không hối tiếc quyết định của mình.

Cô hít một hơi sâu rồi vui vẻ nói, "Yuu-kun, à không, Yuuji-kun. Mình có thể làm bạn trước rồi xem chuyện tiến triển ra sao nhé?"

"Ừ, hẳn rồi… Hasaki," tôi vừa đáp vừa chìa tay ra, nhưng cô đã không nắm lấy nó, và khiến tôi có hơi khó xử. Tôi phải làm gì? Cô cứ để tôi đưa tay thế này mãi.

"Cậu gọi tớ là Kana được không?"

"Hở?"

"Yuuji-kun cứ gọi tớ bằng họ hoài. Nếu mình trở thành bạn bè thì gọi như vậy kì lắm đó?"

Ồ, vì thế nên cô mới không đáp lại cái bắt tay của tôi à. Ừ, tôi cũng muốn gọi như vậy thay vì gọi cô là Hasaki hay thậm chí là Natsuo.

"Ok, để tớ thử lại—giúp đỡ nhau nhé, Kana."

"Ừm. Tớ cũng thế, Yuuji-kun," cô đáp, lần này là với một nụ cười rạng rỡ như ánh ban mai. "Cơ mà, tớ còn điều muốn nói," cô nói trong lúc nắm lấy tay tôi. "Cậu nên chuẩn bị tinh thần cho những gì sắp tới đi!"

Hả? Cái gì đấy?

"Cậu nói vậy là sao?" tôi hỏi.

"Đó sẽ là bí mật nho nhỏ của tớ," cô cười khúc khích.