“Onii-chan, chơi trốn tìm với em đi~!”
Bi kịch bắt đầu từ giọng nói ngây thơ của Maho. Saito làm quỷ, Maho và Shisei đi trốn.
“Rồi thì……bắt đầu.”
Saito đếm đến một trăm rồi thì nở nụ cười bạo dạn trong phòng khách. Cậu phải cho đám Maho và Shisei lúc nào cũng xấc láo biết như thế nào là nguy hiểm của người lớn tuổi hơn.
“Shise——anh biết em đang nghĩ gì đấy!”
Saito theo đà thật mạnh mở cánh cửa phòng tắm. Bồn nước nóng đã bỏ muối tắm vào đó. Cậu đã dự đoán cô sẽ sử dụng ống thở và trốn ở đó, nhưng mà chẳng tìm thấy ống thở, ống tre hay kể cả ống hút.
Khi mà Saito định rời khỏi thì nghe tiếng động từ đằng sau.
“Ọc ọc! Ọc ọc! Ọc ọc ọc ọc!”
Khi cậu quay lại thì thấy lượng lớn bọt bong bóng nổi trên mặt bồn, trong nước đang có gì đó loạn xà ngầu.
“Hông phải mẹ trẻ lặn chay đấy chứ!?”
Saito vội vàng kéo Shisei lên từ bồn tắm. Shisei dựng ngón cái lên đắc thắng.
“Fưfư……Shisei chiến thắng.”
“Thắng cái gì. Lau người đi. Rồi mặc đồ vào.”
“Từ chối.”
Shisei khỏa thân ướt nhẹp thẳng thừng bám dính lấy Saito.
Saito vừa lấy khăn lau người Shisei, vừa tìm con mồi tiếp theo.
“Onii-chan. Anh chưa tìm được em sao~?”
Cậu nghe được giọng nói thách thức này nọ như thế……ở trong phòng học của Akane. Khi mà Saito đang do dự vì nếu tự ý vào Akane sẽ nổi trận lôi đình thì Maho lại càng khích cậu.
“Onii-chan này, ra là anh sợ bước vào phòng con gái ha~. Đúng là đồ trai tân~♪”
“Kư~……!”
Saito mở cửa bước vào trong phòng. Nhưng mà không thấy bóng dáng của Maho. Khi cậu nghĩ nó trốn ở trong thủ mà mở ra thì đúng như thế thật. Chẳng hiểu sao lại trong bộ dạng đồ lót.
“Thế nào? Em đã mặc thử đồ lót của Onee-chan đó~♪ Dễ thương đúng chứ? Nhỉ~ nhỉ~?”
Maho hưng phấn phóng đến chỗ Saito.
Vào đúng ngay lúc đó. Cảm giác ớn lạnh mà máu cũng phải đông ở đằng sau lưng Saito chính là.
“Saito……? Tại sao cậu lại ở trong phòng tôi……? Shisei-san khỏa thân với Maho mặc đồ lót nữa, 3 người đang làm cái trò gì đấy……?”
Saito đã chuẩn bị tinh thần để chết.