Bức tường của Gấu-san đã bịt kín lối vào.
Không biết đã bao lâu rồi nhưng mình vẫn nhìn chằm chằm vào nó.
Có rất nhiều quái vật ở bên kia bức tường.
Yuna-san và Gấu Yuru-chan cũng ở đó.
Mình không thể ngăn những suy nghĩ rối bời về những gì đang xảy ra ở phía bên kia. Mặc dù chị ấy đã dặn là đừng quá lo lắng.
Yuna-san đang phải một mình chiến đấu với đám quái vật để giành lại tấm bản đồ pha lê.
Chỉ cách đây ít lâu thôi, tụi mình vẫn là người xa lạ.
Nhưng ngay lúc này đây, chị ấy lại là người mình mong muốn được nhìn thấy nhất.
Yuna-san, một onee-san kỳ lạ ăn mặc giống như một chú gấu, người bỗng nhiên xuất hiện trong cuộc đời mình và dang tay cứu mình khỏi hố sâu tuyệt vọng.
Chị ấy tốt bụng, dễ thương và không giống chút nào với hình mẫu mạo hiểm giả mà mình đã tưởng tượng. Mặc dù vậy, chị ấy cũng là người được đích thân Đức vua ra lệnh mang viên ma thạch của Kraken đến đây.
Tại sao một Yuna-san mạnh mẽ đến vậy lại mất quá nhiều thời gian ở trong đó?
Thần linh ơi, xin người hãy giúp Yuna-san trở lại một cách an toàn.
Khi đang lạc lối trong những suy nghĩ bất an thì bỗng nhiên Gấu Kyuu-chan dụi đầu vào người mình. Bé ấy đang an ủi mình đúng không?
Mình nhẹ cười và đưa tay vuốt ve Gấu Kyuu-chan. Các bé gấu của Yuna-san cũng dịu dàng giống hệt như chị ấy.
「Karina-chan, chúng ta phải đi thôi」
Mel-san lên tiếng khi thấy mình vẫn không rời mắt khỏi bức tường.
Bọn mình không thể ở đây mãi, mình cũng cần phải sớm xuất phát cùng mọi người.
Mình trở lại trên lưng Gấu Kyuu-chan và bé ấy bắt đầu bước đi.
「Nếu đó là Yuna-chan thì mọi chuyện sẽ ổn thôi」
Mel-san nhẹ nhàng trấn an khi thấy mình có vẻ không thoải mái.
「Nhưng một mình chị ấy…」
Một mình chị ấy liệu có thể chống lại những con quái vật đáng sợ như thế?
Mình được nghe kể rằng chị ấy đã đánh bại Kraken, lúc đó mình chỉ nghĩ điều đó thật tuyệt mà thôi. Nhưng khi thực sự đối mặt với một con quái vật khổng lồ, mình đã nhận ra bản thân đã quá ngây thơ.
Một con người làm sao có thể đánh bại một con quái vật lớn như thế?
「Yuna-chan có thể dễ dàng đánh bại một con giun khổng lồ, đám quái vật ở bên kia sẽ không thể làm gì em ấy đâu」
「Nhưng cả Mel-san và Jade-san đều lo lắng cho chị ấy đúng không?」
Cả hai đều không do dự lựa chọn rút lui, mặc dù nhóm của họ rất mạnh mẽ. Điều đó là quá đủ để diễn tả sự kinh khủng của bọn chúng.
「…Chúng thật sự quá sức với bọn anh. Nhưng Yuna-san rất mạnh, anh tin rằng dù không thể đánh bại chúng thì em ấy vẫn sẽ quay trở lại một cách an toàn」
「Có Gấu Yuru ở bên cạnh nên Yuna sẽ ổn thôi」
Senia-san lên tiếng để bổ sung. Nhưng dù vậy, sẽ thế nào nếu lỡ như Gấu Yuru bị thương? Ở đó không chỉ có một con quái vật khổng lồ mà còn vô số quái vật nhỏ nữa.
Nếu mình ở một nơi như thế, mình sẽ sợ hãi đến nỗi không thể đứng vững. Liệu Yuna-san và Gấu Yuru-chan có thể đánh bại chúng một cách an toàn?
「Dù sao thì, Yuna-chan đã nói rằng em ấy muốn chiến đấu. Chị tôn trọng điều đó với tư cách một mạo hiểm giả」
「Và tin tưởng Yuna với tư cách một người bạn」
Một mạo hiểm giả là như thế sao?
Nếu vậy thì có lẽ mình sẽ không bao giờ có thể trở thành một mạo hiểm giả.
「Cơ mà nói thật, trong đời tui chưa bao giờ nhìn thấy thể loại quái vật đáng sợ như thế. Con bọ cạp khổng lồ đó là thứ mà người ta có thể đơn thương độc mã đánh bại được sao? Chưa kể đám bọ cạp nhỏ đông nhung nhúc ở bên cạnh nữa chứ」
Touya-san, người đang đi cuối cùng, nói vọng lên.
Đúng như Touya-san nói.
Tôi không nghĩ bất kỳ ai có thể một mình tiêu diệt số lượng quái vật đó.
「Fufu, Yuna-chan sẽ xử lý chúng một cách dễ dàng」
「Nhưng… không gian ở đó không đủ rộng để oanh tạc bằng ma thuật. Một khi tiếp cận thì sẽ bị bao vây bởi vô số kẻ thù. Ngay cả khi Yuna có thể tiêu diệt toàn bộ bọ cạp nhỏ thì liệu em ấy có còn đủ sức để đánh nhau với con bọ cạp khổng lồ hay không?」
「Đúng… vậy, nhưng mà…」
Mel-san không thể phản bác lời nói của Touya-san.
Điều đó có nghĩa là mọi chuyện đến cùng vẫn bất khả thi sao?
「Nhưng tôi tin Yuna-chan! Em ấy quyết định ở lại, vậy nên chắc chắn Yuna-chan đã có kế hoạch rồi」
「Chẳng phải lúc nãy bà cũng hoảng cả hồn sao? Còn đòi ở lại với em nó nữa」
「Bởi vì Yuna-chan không chịu nói gì hết. Dù tôi có hỏi làm thế nào mà em ấy đánh bại được bọn chúng thì Yuna-chan cũng chỉ lãng sang chủ đề khác mà thôi」
「Chà, biết đâu Yuna có một lá bài tẩy không muốn cho ai biết? Ví dụ như mấy con gấu có thể biến thành siêu gấu hay mọc cánh bay chẳng hạn」
Touya-san liếc nhìn Gấu Kyuu-chan.
Có phải bởi vì bé ấy rất mạnh nên Yuna-san mới nhờ bé ấy làm vệ sĩ cho mình không?
Gấu Kyuu-chan dường như cũng nhận ra bản thân là trung tâm cuộc nói chuyện nên đã kêu lên một cách đáng yêu.
「Chà, quý cô gấu đúng thật là bí ẩn」
「Fufu, đúng ha~ Yuna-chan là một cô gái bí ẩn」
「Chưa ai có thể nhìn thấu sức mạnh thật sự của em ấy」
Yuna-san là một người vô cùng kì lạ.
Cuộc trò chuyện về Yuna-san vẫn tiếp tục trong khi bọn mình di chuyển. Jade-san, người dẫn đầu trong im lặng từ nãy tới giờ, cuối cùng cũng tham gia.
「Trước đây anh đã nói rằng số người từng nhìn thấy Yuna chiến đấu chỉ đếm trên đầu ngón tay. Dù vậy, chiến tích của con bé từ trước đến giờ chẳng ai dám bàn cãi. Nếu mấy lời đồn kia đều là sự thật thì Yuna sẽ tìm được cách trốn thoát dù có gặp phải rắc rối. Và trên hết, thứ hạng của Guild mạo hiểm không phải là thứ chỉ để trưng」
Chị ấy là một mạo hiểm giả Rank C, dù chỉ mới 15 tuổi. Chỉ riêng điều đó thôi đã hết sức tuyệt vời rồi. Chị ấy còn đánh bại một con Kraken nữa.
「Dù sao thì Gấu Yuru-chan vẫn ở bên cạnh Yuna-chan nên chúng ta có thể yên tâm phần nào~」
Đúng như Mel-san nói, bọn mình đều tin rằng Gấu Yuru-chan chắc chắn có thể giúp Yuna-san trốn thoát nếu mọi chuyện trở nên nguy hiểm.
「Kể cũng lạ thật đấy, đám mạo hiểm giả nhiều chuyện ngoài kia thế quái nào vẫn chưa một lần nhìn thấy quý cô gấu chiến đấu vậy?」
「Bí mật của con gái, Touya ngốc không hiểu đâu」
「Chẳng phải sau khi nướng con giun khổng lồ thì Yuna-chan đã nhờ chúng ta giữ bí mật vụ đó giúp em ấy sao? Tớ nghĩ là trường hợp tương tự cũng xảy ra với những người khác~ dù sao thì mạo hiểm giả chúng ta luôn tộn trọng những người mạnh mẽ」
「Nhưng Yuna vẫn phối hợp với chúng ta để tiêu diệt lũ giun, mặc dù em ấy có thể làm điều đó một mình. Yuna hẳn vẫn còn che giấu rất nhiều thứ」
Senia-san nói vậy.
Yuna-san thật sự có thể một mình tiêu diệt tất cả sao?
「Tui thậm chí còn chẳng biết làm cách nào mà quý cô gấu có thể quét sạch đám bọ cạp ẩn mình trong cát. Nếu tui có khả năng đó thì tui sẽ đem khoe khắp vương quốc luôn ấy chứ」
Sau khi nghe câu chuyện, mình nhận ra Yuna-san thật sự mạnh mẽ đến mức nực cười. Ừm, Kraken là một con quái vật huyền thoại, vậy nên người có thể đánh bại nó tất nhiên là rất mạnh. Nhưng kỳ lạ ở chỗ khi mình nhìn thấy Yuna-san đánh bại những con quái vật như giun cát hay bọ cạp thì mình chỉ thấy một Gấu-san đáng yêu mà thôi.
「Nè Mel, bà không muốn thấy quý cô gấu chiến đấu sao? Với lại bà thực sự không lo lắng hả?」
「Tất nhiên là tôi lo lắng, một cô gái dễ thương đang bị bỏ lại một mình ở giữa cả bầy quái vật đó. Làm sao mà tôi không lo lắng cho được~!」
「Vậy thì, chẳng phải chúng ta nên quay trở lại sao?」
「Tui cũng muốn xem Yuna chiến đấu」
「Okê, đi xem thôi!」
Touya-san và Senia-san lập tức quay đầu.
「Nhiệm vụ của chúng ta là đưa Karina ra ngoài. Senia, đừng có nghe lời Touya」
Cả hai lủi thủi quay trở lại đội hình sau khi Jade-san lên tiếng.
Bọn mình không quay về chỗ của Yuna-san mà sẽ trở lại mặt đất theo lời Jade-san.
Đi theo con đường mà Yuna-san đã săn bọ cạp lúc nãy và băng qua cây cầu đất mà Yuna-san dựng nên.
Khi quay về bằng con đường dùng để đến đây, bọn mình mới thấy Yuna-san là một người tuyệt vời thế nào.
Sau đó, bọn mình quay trở lại cầu thang dẫn lên phần trên của kim tự tháp, và tiếp tục đi về phía lối ra.
Mình cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi cảm nhận được bầu không khí nóng bức ở bên ngoài. Có lẽ mình đã quá lo lắng khi ở trong kim tự tháp.
Jade-san và những người khác đi kiểm tra tình hình của lũ Ragaroot.
Mình và Gấu Kyuu-chan thì sẽ ở lại lối vào kim tự tháp để chờ Yuna-san quay trở về.
「Yuna-san…」
「Karina vẫn còn lo lắng sao?」
Khi mình buộc miệng gọi tên Yuna-san, Mel-san và Senia-san bỗng nhiên xuất hiện từ phía sau.
「Mel-san, Senia-san? Các chị không đi chăm lũ Ragaroot ạ?」
「Bọn chị vẫn còn nhiệm vụ hộ tống Karina cơ mà~ làm sao có thể bỏ em một mình ở đây được」
「Kuu~n」
「Fufu~ tất nhiên rồi, có Gấu Kyuu-chan ở đây thì bọn chị luôn yên tâm~」
Mel-san xoa đầu Gấu Kyuu-chan.
「Uu~ Yuna-chan đúng là sướng ghê. Tớ cũng muốn có linh thú như thế này~」
Mình cũng hoàn toàn đồng ý. Mình thật sự muốn có Gấu Yuru-chan và Gấu Kyuu-chan.
「A, đúng rồi ~ Gấu Kyuu-chan và Yuna-chan còn có một mối liên kết trái tim nữa đúng không? Không biết em ấy có cảm nhận được những gì mà Yuna-chan đang làm không ha~?」
Yuna-chan cũng từng nhắc đến điều đó.
「Gấu Kyuu-chan, em có biết Yuna-san đang làm gì không?」
「Kuu~n」
Mình không hiểu bé gấu đang nói gì.
Nhưng nếu đó là sự thật thì khi Yuna-san gặp nguy hiểm, Gấu Kyuu-chan sẽ nhận ra ngay.
Điều đó khiến mình có thể bớt lo lắng một chút.
Khi bọn mình trở lại lối vào kim tự tháp, Uragan-san đã tiến đến.
Nhóm của ông ấy vẫn hì hục mổ giun ở góc bên kia. Có vẻ như họ chưa thể làm xong.
「Oi! Về rồi đấy hả?」
「Có lẽ」
「Tìm được thứ mấy người cần chưa?」
「Tụi này đã tìm được rồi~ nhưng lại không thể thu hồi nó trở lại, tôi tự hỏi không biết phải diễn tả thế nào nữa」
「Hả? Là sao? Đừng có ở đó mà đánh đố nhau chứ」
Bọn mình đã tìm thấy vị trí của tấm bản đồ pha lê. Nhưng không thể lấy được nó.
「Tóm lại là thế nào?」
「Có vẻ như nó đã bị nuốt bởi một con quái vật rồi ~ ông biết đấy, một con quái vật khổng lồ」
「Vậy là mấy người không thể đánh bại thứ đó nên đã chạy trốn và quay trở lại đây?」
「Đánh bại nó là điều bất khả thi. Bởi vì nó là Bọ Cạp Chúa」
Jade-san, người vừa quay về sau khi chăm sóc lũ Ragaroot, đã trả lời thay Mel-san.
「Bò Cạp Chúa?」
「Chắc hẳn anh cũng đã nghe tin đồn về nó, tôi không cần phải giải thích thêm đúng không?」
「Nó thật sự rất lớn~」
Mel-san dang rộng hai tay để cố gắng diễn tả kích thước của con bọ cạp khổng lồ.
「Hẳn là ông anh đang đùa, thứ đó chỉ là truyền thuyết của đám mạo hiểm giả mà thôi」
「Bình thường tôi cũng sẽ nghĩ thế, nhưng lần này là thật. Bọn tôi đã tận mắt chứng kiến, thứ đó thật sự giống hệt như lời đồn」
「Thế nên các người đã từ bỏ và quay lại đây?」
Mel-san lắc đầu đáp lại.
「Yuna-chan đã ở lại để chiến đấu với nó một mình」
「…Này, đừng có giỡn mặt! Mấy người thật sự để cô gấu đó ở lại chiến đấu một mình đấy hả!?」
Khi nghe những lời của Mel-san, Uragan trừng mắt tỏ vẻ ngạc nhiên.
「Đúng vậy」
「Oi!」
Sau khi Mel-san khẳng định điều đó, Uragan-san tức giận túm lấy áo choàng của chị ấy.
Nhưng trước khi bất cứ chuyện gì có thể xảy ra, con dao của Senia-san đã chĩa thẳng vào cổ ông ấy.
「Buông ra」
「Mẹ kiếp!」
Theo lời của Senia-san, Uragan-san buông áo choàng của Mel-san ra trong sự bực tức.
Mặc dù vậy, đánh nhau là không tốt.
「Ta đã nhìn lầm các người! Dù có con gấu kia có mạnh thế nào đi nữa thì làm sao mấy người có thể bỏ mặc con bé một mình ở nơi tồn tại thứ quái vật như vậy chứ!?」
「Yuna-chan nói rằng em ấy mong muốn điều đó, chúng tôi không còn lựa chọn nào khác」
「Bọn tôi cũng đã cố bác bỏ suy nghĩ liều lĩnh đó, nhưng con bé quá cứng đầu」
Mình cũng muốn ngăn chị ấy lại.
Nhưng mình không thể.
「Quý cô gấu đó, thật sự một mình tiêu diệt Black Viper và Hổ Sói hả?」
「Anh cũng biết à?」
「Bên tôi có một người biết con bé. Thằng nhãi đôi khi lảm nhảm mấy thứ vớ vẩn như “tới gần cô ta rất nguy hiểm” “tốt nhất là đừng có dây vào” hay “Ok, chuồn khỏi thành phố này thôi”. Khi hỏi lý do vì sao thì nó kể về mấy thứ nghe cứ như trò đùa chết tiệt nào đấy. Điều đó khiến tôi tò mò đến nổi chấp nhận cái ủy thác này để xem con gấu đó rốt cuộc là thế nào. Và như tôi thấy, nhóm của ông anh hoàn toàn tin tưởng con bé, nó cũng dễ dàng hạ gục một con giun khổng lồ. Dù vẫn chưa thể tưởng tượng được sức mạnh của quý cô gấu nhưng tôi đã có thể tin đó là sự thật」
「Yuna-chan đã lựa chọn chiến đấu, chúng tôi không còn cách nào khác ngoại trừ việc tin tưởng em ấy」
「Nhưng tại sao mấy người không ở lại cùng con bé? Chẳng phải đó mới là điều bình thường sao?」
「Fufu~」
「Có gì hài hước hả?」
「Bởi vì tôi không nghĩ anh lại lo lắng cho Yuna-chan đến thế~」
「… Hừm! Làm gì có chuyện đó!」
Mọi người đều bật cười, có lẽ bởi vì thái độ Tsundere của Uragan-san quá mức trái ngược với vẻ ngoài đáng sợ của ông ấy.
Khi lần đầu gặp ông ấy ở Guild, mình cũng nghĩ ông ấy rất đáng sợ. Nhưng ông ấy vẫn nhớ mặt mình khi gặp lại, thậm chí còn xin lỗi vì những chuyện đã xảy ra ở Guild nữa.
Ban đầu mình nghĩ đó là bởi vì mình là con gái của khách hàng, nhưng ông ấy đơn giản chỉ là một người tốt bụng mà thôi. Mặc dù gương mặt có hơi đáng sợ.
「Vậy giờ mấy người định làm gì?」
「Chờ Yuna」
「Tức là rảnh đúng không? Sang giúp bọn này mổ đám giun đi, bọn tôi cần pháp sư xử lý đống xác, tất nhiên tiền thưởng sẽ chia lại sòng phẳng」
Uragan-san chỉ ngón cái về phía sau. Các thành viên trong nhóm ông ấy trông như sắp lăn ra ngất vì làm việc quá sức rồi.
Jade-san và Mel-san nhìn nhau rồi gật đầu đồng ý.
「Được rồi. Senia, hãy chăm sóc Karina」
「Đã hiểu」
Senia-san đáp lại rồi ôm chầm lấy Gấu Kyuu-chan.
Mặc dù Mel-san sững người trước cảnh đó và tha thiết đổi chỗ, nhưng chị ấy nhanh chóng bị Jade-san và Touya-san lôi đi gia nhập nhóm phân tách.
「Gấu Kyuu-chan, xin hãy cho mình biết nếu có chuyện gì xảy ra với Yuna-san nhé」
「Kuu~n」
Yuna-san, xin chị hãy trở về an toàn.
ᕦʕ •ᴥ•ʔᕤᕦʕ •ᴥ•ʔᕤᕦʕ •ᴥ•ʔᕤ
Lời tác giả:
Karina POV~ được viết để diễn tả chênh lệch cảm xúc giữa Yuna và Karina.
Trong khi Karina lo lắng thì Yuna ôm Gấu Yuru ngủ ngon lành.
Chương sa mạc đã sắp kết thúc.
Nhân tiện, Uragan lấy hình tượng một ông chú cơ bắp, đầu hói và có sở thích đan len.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage