Cái đuôi của con bọ cạp vẫn tiếp tục tấn công. Tôi nhảy sang một bên để né tránh trong khi giữ bản thân không rơi khỏi lưng nó.
Nhưng đó là một quyết định sai lầm.
Cái đuôi đột ngột quay ngược lại giống như một con lắc và tấn công khi tôi đang lơ lửng trên không trung.
Tôi lại bị đánh bay về phía sau và lăn sát vào trong góc tường.
Một lần nữa, tôi đã trở nên bất cẩn. Lẽ nào tôi vẫn cảm thấy đây chỉ là một trò chơi?
Ừm, ở trong trò chơi thì dù có bị thương, tôi vẫn có thể hồi HP bằng các vật phẩm phục hồi. Vậy nên chẳng có vấn đề gì ngay cả khi chiến đấu một cách thiếu cẩn trọng. Thậm chí có vài cha rất đam mê với phong cách nhận cho bằng hết sát thương từ phía địch nữa cơ.
Nhưng ở thế giới này không có các vật phẩm phục hồi. (Ít nhất là đến giờ tôi vẫn chưa tìm thấy)
Vậy nên, xét cho cùng, tất cả mọi người đều phải chiến đấu một cách cẩn thận.
Theo lẽ bình thường thì khi người khác thấy bạn bị thổi bay thật xa mà vẫn đứng lên một cách tỉnh bơ thì chắc chắn là họ sẽ nghi ngờ thôi đúng không?
Đến cả Karina cũng khóc khi tôi bị con Giun béo đánh bay cơ mà. Từ nay về sau tôi sẽ khắc cốt ghi tâm bài học này.
Mặc dù chúa ở trên cao đang thì thầm “con sẽ sớm quên thôi”, nhưng tôi tin là những gì đã khắc cốt ghi tâm sẽ được tôi nhớ lại vào những lúc cần thiết.
ᕦʕ •ᴥ•ʔᕤ
Trở lại với trận chiến, tôi chống tay xuống đất và cố gắng gượng dậy nhưng tay của tôi bỗng lún vào một vũng nước. Có vẻ như tôi đã bị đánh bay vào một vũng nước ở góc tường.
Nếu đây không phải là bộ đồ gấu được thần linh ban tặng thì cái bụng trắng nõn của tôi (của bộ đồ gấu) đã bị nhuộm sang màu đen mất rồi.
Nhưng mà nước hở?
Tôi đưa mắt nhìn xung quanh. Có những vũng nước vương vãi khắp nơi mặc dù chúng không ở đó ngay từ đầu.
Chúng có lẽ là sản phẩm phụ được tạo ra trong quá trình tôi bắn ma thuật nước lung tung để tắm lũ bọ cạp.
Theo tôi suy đoán thì nơi này là tầng cách nước, kết cấu địa tầng chỗ này phần lớn là nền đá chống thấm. Vậy nên, cơ bản thì nó không hấp thụ nước như nền đất hay cát ở phía trên; và vì không có hệ thống thoát nước hẳn hoi nên những vũng nước như thế này mới được hình thành.
Hehe, một ý tưởng chợt nảy lên trong đầu tôi.
Thế trận hiện giờ đang lâm vào bế tắc khi tôi không thể spam những ma thuật mạnh mẽ vì sợ làm hỏng tấm bản đồ. Chiến thuật mưa dầm thấm lâu cũng không khả thi vì tôi không thể đổi sang bộ đồ gấu trắng giữa trận chiến.
Chà, với kế hoạch này thì mấy cái đó không còn đáng lo nữa…
Ừm, hẳn là được đó, triển luôn thôi nào!
Tôi tạo ra năm bé golem gấu đất. Các bé gấu có kích thước trung bình dàn thành một hàng trước mặt tôi rồi đồng loạt lao lên phía trước. Các em ấy sẽ không trực tiếp tấn công mà chỉ đóng vai trò làm chim mồi để thu hút sự chú ý của con bọ cạp thôi.
Trong lúc các bé golem gấu chạy vòng quanh để đánh lạc hướng con bọ cạp thì tôi cũng chạy dọc theo bức tường.
Bằng cách thi triển ma thuật đất, tôi cẩn thận bịt kín từng cái lỗ trên vách. Đôi khi trong một vài cái lỗ xuất hiện một con bọ cạp nhỏ khiến tôi giật mình, nhưng tôi chỉ việc mặc kệ nó và tiếp tục công việc lấp hố mà thôi.
Các bé golem gấu đang làm rất tốt công việc của mình khi khiến con bọ cạp phát cáu và chạy loanh quanh. A! Một bé golem gấu vừa bị chiếc càng bự nghiền nát mất rồi!
Maa~ cũng chẳng trách được, bởi vì là chim mồi nên các bé golem gấu được tạo ra chỉ với độ cứng vừa phải để con bọ cạp không quá chán nản mà chuyển mục tiêu sang tôi.
Tôi vẫn tiếp tục đi lấp mấy cái lỗ trong khi nhìn các bé golem gấu lần lượt bị tiêu diệt, huhu.
Sau khi bé golem gấu cuối cùng bị kẹp nát bởi cái càng bự thì tôi cũng đã hoàn tất công việc của mình. Dù chỉ làm từ đất thôi nhưng tôi vẫn cảm thấy đau lòng khi thấy các bé gấu nghiền nát như thế.
Chưa kể cái cảm giác khó chịu khi tôi bị nó đánh bay lúc nãy vẫn còn chưa nguôi ngoai.
Vậy nên bây giờ tôi sẽ bắt con bọ cạp béo đấy trả cả vốn lẫn lãi.
ᕦʕ •ᴥ•ʔᕤ
Dùng ma thuật đất, tôi một lần nữa tạo ra golem gấu nhưng lần này kích thước sẽ to hơn hẳn và chỉ có duy nhất một bé golem gấu mà thôi.
Bé golem gấu chạy đến trước mặt con bọ cạp khiến nó trở nên nao núng trong phút chốc. Tận dụng cơ hội đó, tôi vòng ra phía sau và nhảy lên lưng nó một lần nữa.
Con bọ cạp ngay lập tức nhận ra sự hiện diện của tôi và tấn công bằng cách vung đuôi xuống; nhưng đã quá muộn rồi, tôi đã đến được gốc đuôi của nó.
Trong lúc quan sát con bọ cạp tấn công các bé golem gấu, tôi đã nhận ra vị trí này là nơi mọi đòn tấn công của nó đều không thể với tới. Hay nói cách khác, bây giờ nó như cá nằm trên thớt để tôi muốn làm gì thì làm, hehe.
Tôi nắm chặt Dao Gấu Yuru và đâm vào phần gốc đuôi. Lớp vỏ giáp ở vị trí này khá cứng, ngay cả với tiêu chuẩn của một con dao mythril.
Con bọ cạp hét lên và cựa quậy một cách điên cuồng để phản ứng với điều đó.
Tôi ngay lập tức đâm Dao Gấu Kyuu xuống để cố định vị trí đồng thời điều khiển bé golem gấu ôm lấy con bọ cạp khiến nó tạm thời nằm im.
Tận dụng thời cơ, tôi rút cả hai con dao ra và chém mạnh xuống vết nứt trên lớp vỏ. Phần gốc đuôi đã bị tổn thương một cách đáng kể sau cú chém và lớp vỏ gần như vỡ nát khiến tôi có thể nhìn thấy máu thịt ở bên trong. *Ọe, dù cảnh tượng trông thật kinh khủng nhưng tôi vẫn tiếp tục đâm sâu dao gấu vào trong mớ thịt cho đến khi đạt tới một vị trí mà tôi có thể nắm lấy.
Con Bò cạp gào lên『Gigi-gigi-gi』trong đau đớn rồi hất bé golem gấu sang một bên. Sau đó, nó điên cuồng quay tròn để cố hất tôi xuống.
Tuy nhiên, dao gấu vẫn kẹt bên trong đuôi nó giúp tôi có thể bám chặt vào vị trí hiện tại của mình. Tôi tập trung ma lực vào găng tay gấu và thi triển 『Vuốt Gấu』từ vị trí con dao.
Vì sợ không thể cắt đứt đuôi nó trong một lần nên tôi đã thi triển nhiều lần liên tục.
『Vuốt Gấu』『Vuốt Gấu』『Vuốt Gấu』『Vuốt Gấu』『Vuốt Gấu』
Một âm thanh kinh khủng phát ra từ miệng con bọ cạp vừa giống tiếng rên rỉ cũng vừa giống như một tiếng hét phẫn nộ.
Ngay sau đó, con bọ cạp sụp xuống. Cả tôi lẫn cái đuôi đứt lìa đều bị ném vào tường bởi lực ly tâm. Tình huống khá giống lúc nãy, nhưng lần này tôi có thêm một cái đuôi~!
Con bọ cạp cụt đuôi lườm tôi với đôi mắt đầy sát khí trong lúc hàm răng của nó liên tục gõ canh cách vào nhau.
Hửm, cay cú rồi hở? Fufu, luật hoa quả không chừa một ai đâu biết không.
Dù sao thì cũng đã đến lúc để bắt đầu hiệp hai rồi. Vì sự an toàn của tấm bản đồ, tạm thời tôi sẽ dừng bón hành cho nó để chuyển sang giai đoạn tiếp theo.
ᕦʕ •ᴥ•ʔᕤ
Con bọ cạp giận dữ nâng cơ thể của nó lên và lao vào tôi với một tốc độ khủng khiếp. Tôi dồn lực vào Giày gấu và nhảy một phát lên góc trên cùng của bức tường.
Con bọ cạp cứ thế đâm sầm vào bức tường trước mặt. Nó đã nổi điên đến mức máu dồn hết lên não rồi ha~
Tôi dùng ma thuật đất tạo ra một giàn giáo để làm chỗ đáp.
Con bọ cạp tức điên vì không tìm thấy tôi nên quay sang tấn công bé golem gấu; nó có vẻ như đã rút kinh nghiệm nên dù điên cuồng tấn công bé gấu thì vẫn không ngừng dòm ngó xung quanh để tìm kiếm tôi.
Chà~ tôi tự hỏi liệu nó có thể làm được gì khi nhìn thấy tôi ở trên này, dẫu sao thì nó đâu còn bắn kim từ đuôi được nữa~ fufu.
Giờ thì, chuẩn bị cho màn kết thôi nào.
Tôi mở rộng chỗ đứng của mình bằng ma thuật đất và tạo Cổng Gấu. Không chỉ một mà là năm Cổng gấu đặt sát nhau được đánh thứ tự từ A đến E: A, B, C, D, E.
Sau đó, tôi dùng Cổng Gấu A để dịch chuyển đến nhà gấu ở thị trấn Mireera.
Lâu lắm rồi tôi mới ghé thăm nơi này. Nhưng hiện giờ không phải là thời điểm thích hợp vậy nên tôi ngay lập tức rời khỏi nhà gấu.
Cảnh vật bên ngoài đã thay đổi một cách đáng kể kể từ lần cuối tôi đến đây. Các tòa nhà đang mọc lên ở khắp nơi, một số công trình vẫn còn đang trong giai đoạn xây dựng. Tuy nhiên, vì một lý do gì đó, tôi có cảm giác họ đang tránh xa nhà gấu của tôi.
Tại sao lại thế?
Mà thôi, chuyện đó hiện giờ không quan trọng. Sau khi rời khỏi nhà gấu, tôi chạy một mạch đến thẳng bãi biển và tìm một nơi vắng vẻ không người qua lại.
Chỗ này có vẻ ổn rồi nhỉ?
Mặc dù tôi bắt gặp một vài người trên đường chạy đến đây nhưng hiện giờ chuyện đó không phải là vấn đề.
Tôi bắt đầu đào một chiến hào sâu khoảng 2 mét dọc bờ biển với một con đập ngăn nước và đặt vào bên trong chiến hào 4 Cổng Gấu tương ứng theo thứ tự a, b, c, d. Mỗi cổng cách nhau một khoảng cố định để tối đa hóa lưu lượng nước chảy qua. Riêng cổng e được tôi đặt phía trên chiến hào. Nhân tiện, tôi cũng đã hủy Cổng gấu mà tôi dùng để đến đây.
Sau khi kết nối các cổng gấu với nhau theo đúng thứ tự Aa, Bb, Cc, Dd, Ee, tôi phá con đập để nước chảy vào chiến hào rồi chui vào Cổng e để quay trở lại hang động bên dưới lòng đất.
Khi ngó xuống bên dưới, tôi thấy con bọ cạp vẫn nổi điên đập phá khắp nơi để tìm kiếm tôi.
Maa~ đã đến lúc làm nguội cái đầu một chút rồi đó.
Ngay khi tôi nghĩ thế, một lượng lớn nước biển liền rút như thác xuống người con bọ cạp. Có vẻ như cả bốn Cổng Gấu đều hoạt động một cách trơn tru.
Từ bên dưới không ngừng vang lên âm thanh rên rỉ『Gigi-gigi-gi』.
Theo những gì tôi thấy thì nước biển không những không làm nguội con bọ cạp đi mà còn khiến nó nổi điên lên gấp bội phần.
Nhưng nếu chỉ có thế, con bọ cạp sớm muộn gì cũng chết chìm trong nước biển.
Tôi chỉ tự hỏi liệu nó có thể trốn thoát bằng cách leo tường hay không nhưng xem ra thì nó không thể.
Khác với đám bọ cạp nhỏ, nó thậm chí còn chẳng thèm cố gắng để tiếp cận bức tường mà chỉ chạy loanh quanh. Liệu nó quá lớn để có thể leo trèo chăng?
Tôi đã lên kế hoạch bắn tỉa một khi nó đặt chân lên tường, vậy nên tình huống hiện giờ khiến cho tôi có đôi chút hụt hẫn.
Nước biển không ngừng tuôn ra từ Cổng Gấu, mực nước bên dưới đang dâng lên từ từ. Chuyện này có thể sẽ mất một lúc, trong khi kế hoạch bắn tỉa bọ cạp của tôi không còn cần đến nữa.
Giờ tôi phải làm gì để giết thời gian đây?
Tôi quyết định triệu hồi Gấu Yuru để ngồi xem chung cho đỡ buồn.
Gấu Yuru khi xuất hiện đã ngay lập tức dụi đầu vào người tôi. Tôi có cảm giác em ấy đang phàn nàn trong khi giận dỗi.
「Xin lỗi vì đã khiến em lo lắng nha」
「Kuu~n」
「Chị vẫn ổn mà」
「Kuu~n」
Dù có chuyện gì xảy ra thì chỉ cần xoa đầu và ôm Gấu Yuru thật chặt thì Gấu Yuru sẽ tha thứ mà thôi.
Tôi rất vui vì em ấy đã lo lắng cho tôi, nhưng tôi cũng muốn Gấu Yuru hiểu cảm giác của tôi nữa.
「Chúng ta cùng nhau nghỉ ngơi một lát nha~ nếu có chuyện gì xảy ra thì báo cho chị biết nhé」
Gấu Yuru rất hạnh phúc khi nghe thấy điều đó và vui vẻ kêu lên 「Kuu~n」.
Tôi dựa người vào bụng Gấu Yuru và quyết định nghỉ ngơi một chút trong khi lắng nghe tiếng thác nước.
Ôm lấy Gấu Yuru thế này khiến tôi cảm thấy vô cùng dễ chịu. Tiếng thác nước rì rào cũng thật thoải mái.
Hmm, bụng Gấu Yuru mềm mại quá đi thôi~
ʕ ﹷ ᴥ ﹷʔ
Khi bạn lơ lửng giữa mơ và thực, cơ thể của bạn sẽ lắc lư trong mơ màng~
…Hở?
Tôi mở mắt ra, không phải tôi đang lắc lư trong mơ màng mà là Gấu Yuru đang lay tôi dậy
「Gấu Yuru?」
「Kun~n」
Tiếng thác đổ vẫn rì rào bên tai. Chà, tôi không nghĩ mình sẽ ngủ quên ở một nơi như thế này. Có thể là do tôi quá mệt mỏi.
「Có chuyện gì xảy ra à?」
「Kun~n」
Tôi đứng dậy nhìn xuống con bọ cạp.
Nó đang nằm bất động ở dưới đáy hang. Nó ngỏm rồi đúng không?
Tôi thử xác nhận bằng Cảm quan Gấu. Kiểm tra một lượt từ đỉnh cho tới đáy hang, không hề có phản hồi. Công việc đã hoàn tất.
Tôi cảm ơn Gấu Yuru đã đánh thức tôi dậy. Sau đó dùng Cổng e để quay trở lại bãi biển. Tôi đắp lại con đập chắn nước bằng ma thuật đất và thu hồi tất cả các cổng gấu ở đây (a,b,c,d,e).
Có hơi phiền phức nhưng tôi phải quay trở lại nhà gấu ở Mireera một lần nữa để tạo cổng gấu nối xuống hang động dưới lòng đất. Cuối cùng chỉ cần thu hồi các cổng gấu ở đây nữa là xong. (A,B,C,D,E)
Giờ thì, vấn đề còn lại là làm thế nào để loot con bọ cạp bự. Nói vậy thôi chứ tôi đã có phương án rồi.
Đào một cái lỗ thoát nước thì sẽ rất mất thời gian, hơn nữa địa tầng ở đây cũng khiến việc đó gặp nhiều trở ngại. Thế nên tôi quyết định mặc kệ bể nước biển bên dưới và chỉ thu hồi xác con bọ cạp bự mà thôi.
Tôi sử dụng ma thuật gió để tạo ra một bong bóng không khí bao quanh mình.
Đây là một trong những phương án mà tôi nghĩ ra khi chuẩn bị đấm nhau với Kraken.
Mặc dù vô dụng khi chiến đấu nhưng nó có thể giúp tôi lặn xuống nước trong một khoảng thời gian.
「Chị đi một xíu rồi về, Gấu Yuru ở đây chờ chị nha」
Tôi bảo Gấu Yuru ở trên bờ đợi tôi một lúc trong khi chìm dần xuống mặt nước biển. Bong bóng khí của tôi từ từ hạ xuống và tiến đến gần con bọ cạp lớn. Sau khi bỏ nó vào trong Hộp Gấu, tôi tiếp tục di chuyển xung quanh để nhặt thêm thêm cái đuôi bị cắt rời và đám bọ cạp nhỏ đang trôi nổi trong làn nước về làm quà cho Fina.
Nhiệm vụ đã hoàn thành.
「Chị về rồi nè~」
Giờ thì tôi chỉ cần trở về với Karina mà thôi.
Song, tôi cũng nhận ra là không còn đường để về nữa. Con đường ban nãy giờ đã yên vị trong bể nước mất rồi.
Chà, người xưa đã nói: “Nếu không có đường thì chỉ cần đào một cái thôi”, chắc vậy.
Thế nên, tôi quyết định vừa đào hầm vừa làm một cái cầu thang để đi lên. Nó khá tương tự với cách mà người ta làm các bậc thang trên núi, nhưng tôi lại đang ở dưới lòng đất.
Đào cát, đào đất, làm bậc thang đi lên. Đôi khi tôi đào phải một số hang động hướng đến nơi khác nhưng tôi quyết định mặc kệ và tiếp tục đào lên.
Có hơi phiền phức, nhưng cuối cùng tôi đã lên tới mặt đất rồi.
Á, chói quá! Tôi kéo mũ gấu xuống để che bớt nắng xung quanh.
Tôi đã ra ngoài một cách an toàn!
Tôi đã mặc kệ bể nước biển ở bên dưới và trở lại mặt đất, cảm giác thật Yomost.
ᕦʕ •ᴥ•ʔᕤ
Sau này, bể nước biển bên dưới kim tự tháp đã được phát hiện bởi một nhóm mạo hiểm giả và trở thành một đề tài nóng hổi trong giới nghiên cứu. Địa hình cũng như hệ sinh thái thủy sản đặc biệt ở đó đã trở thành một câu hỏi không có lời giải đáp cho tới mãi về sau.
… Vụ đó hổng phải lỗi của tui à nha~
ᕦʕ •ᴥ•ʔᕤᕦʕ •ᴥ•ʔᕤᕦʕ •ᴥ•ʔᕤ
Lời tác giả:
Đồng chí bọ cạp đã ra đi.
Đây là một cách để tận dụng Cổng Dịch Chuyển Gấu.
Ma thuật dịch chuyển sẽ không thể làm điều tương tự.
Gấu Kyuu cũng đang có tâm trạng tốt…
Ngoài ra thì bụng của Yuna có màu trắng. Nếu không biết, xin kiểm tra lại bìa tập truyện đầu tiên.
Lời dịch giả:
Quá trình tiêu diệt con bọ cạp có hơi rườm rà. Ai có phương án nào gọn hơn không?
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage