Solo: Kaito-sama
------------------------------------------
--Chương 1 - Không gì ngoài chiến đấu với quỷ dữ
.
Chúng tôi, tổ đội Anh hùng, đã đưa được Quỷ vương mạnh nhất đi vào một chiều không gian khác sau một trận chiến tàn khốc.
Chúng tôi đã phục kích Quỷ vương đang trên đường đi từ chiều không gian khác ở khoảng trống giữa các chiều không gian.
Mặc dù đã không thể kết liễu hắn ta, nhưng Quỉ vương đã bị thương nặng. Bây giờ hắn sẽ không thể nào di chuyển được nữa.
Với những vết thương bao phủ khắp cơ thể, người chiến binh nói trong khi những hơi thở trở nên nặng nề.
.
[Một trận chiến dài, nhưng cuối cùng cũng kết thúc rồi.]
[Tốn thời gian hơn dự kiến, huh. Thật là đáng tiếc khi không thể chứng kiến con mình ra đời]
.
Như Anh hùng vừa nói.
Anh hùng đã cưới một thành viên cùng nhóm của mình, một healer.
Cả nhóm giờ đây chỉ gồm 3 người, anh hùng Eric, chiến binh Gran và tôi, pháp sư Rakku.
Cả ba đều là đực.
.
Nhìn vào anh hùng, tôi nói.
[Này, cậu có thể sống cùng với con mình bao lâu cũng được rồi phải không?]
[Mình cũng mong thế]
[Con tôi chắc hẳn giờ đã rất lớn rồi. Có khi nó còn quên mặt tôi ấy.]
Anh chàng chiến binh nói thoải mái.
Cả Anh hùng và chiến binh đều đã có vợ và con. Tôi là người duy nhất độc thân.
[Đến lúc rồi. Hãy nói lời tạm biệt với cái nới buồn chán này thôi.]
Chỉ vừa mới một lúc khi chúng tôi bắt đầu quay trở về.
Chúng tôi đã nhận thấy một đội quân quỷ khổng lồ đang đuổi theo mình từ chiều không gian khác.
Không phải hàng chục. Mà là hơn cả hàng trăm.
Chúng tôi đều đã bị thương. Và bọn chúng kéo tới cả hàng trăm tên.
[Vẫn còn nhiều thế này...?]
.
Tôi hét vào Anh hùng người đang chết lặng nhìn vào bọn chúng.
[Hãy để cho tôi và đi đi!]
[Cậu nói cái gì vậy? Sao bọn tôi có thể để cậu lại một mình được!]
[Cậu biết là tôi giỏi rút chạy như thế nào mà, đúng không?]
Tôi nói với một nụ cười đầy tự tin.
[Rakku. Nhưng...]
[Con cậu đang đợi cậu ở nhà, đúng không]
Anh hùng và chàng chiến binh, cả hai người họ đều thể hiện một khuôn mặt phức tạp hòa cùng sự thất vọng và nỗi buồn trong lời nói.
Tôi dành cho họ một nụ cười.
[Này, tôi sẽ đuổi kịp ngay thôi mà, có phải không?]
[.........Xin lỗi]
.
Cả hai người họ bắt đầu chạy. Trước khi rời đi, họ để lại đằng sau một vài bình hồi phục cùng với một vài thứ khác.
Với chúng, tôi có thể chiến đấu một lúc lâu nữa. Tôi đặt chúng vào trong túi kho báu của mình.
.
Quỉ vương vẫn chưa chết. Khi hắn quay trở lại, sức mạnh của Anh hùng sẽ là cần thiết để có thể đánh bại hắn.
Không có cách nào mà tôi để Anh hùng có thể chết ở đây được.
[Bay giờ thì. Tới với ta nào. Ta không nghĩ rằng ngươi sẽ vượt qua ta dễ dàng đâu.]
Tôi đã hành động ngầu một chút.
Có quá nhiều kẻ địch. Tôi sẽ phải tiết kiệm ma lực càng nhiều càng tốt.
Tôi chạm thẳng vào đầu của con quỷ đang lao vào, và thôi bay đầu nó bằng một viên đạn ma thuật.
Sau khi dùng [Bind] (Trói buộc) vào những con đang có đuổi theo anh hùng đang rút chạy, tôi thổi bay chúng đi.
Lúc đầu tôi vẫn làm ổn. Tôi đã giết 10, rồi lại 20 bọn chúng.
Ma lực đang giảm dần. Cơ thể tôi bắt đầu nặng trĩu. Và tôi đang dần mất ý thức.
Sự kiệt sức tích tụ từ cuộc chiến của Quỷ vương cuối cũng cũng bắt đầu thể hiện ra.
-----GGAAAA
[Ugh!]
Cánh tay con quỷ chém vào vai tôi. Một cơn đau rát chạy dọc khắp vết thương.
Nhận thức đang mơ hồ của tôi trở nên rõ ràng một lần nữa. Tôi nắm lấy tay của con quỷ đồng thời thổi bay nó đi.
[Mình vẫn chưa xong!]
Một khoảng thời gian sau đó, tình thế đã bắt đầu đảo ngược.
-----GRYAAAGGGGG
Một bàn tay con quỷ đâm thẳng vào dạ dày tôi. Ngay lấp tức năng lượng của tôi bị hút đi.
[Drain.Touch!]
Một ma thuật mà chỉ có quỷ cấp cao mới có thể sở hữu. Đây là lần đầu tiên tôi bị trúng phải đòn này.
Bởi vì tôi chưa bao giờ ở trên tiền tuyến, vậy nên tôi chưa bao giờ bị tiếp cận trực tiếp như thế này cả.
Khoảnh khắc mà tôi bị chạm vào bởi Drain Touch, tôi đã có thể hiểu được kỹ năng này.
Kỹ năng đặc biệt của tôi là Lĩnh hội Ma thuật. (Magic Learning)
Để chữa lành cơ thể bị thương của mình, tôi đã kích hoạt Drain Touch lên nó.
Khi tôi sử dụng nó nhiều hơn và nhiều hơn nữa, những vết thương của tôi được chữa lành cũng như thể lực đã được phục hồi.
[Tới đây. Giờ ta có thể chiến đấu bất kể bao nhiêu năm nữa rồi.]
Thế là tôi đã chiến đấu cùng với chúng một cách vô thức kể từ lúc đó.
Không gian bên trong này dày đặc bản chất ma thuật. Vì thế nên level tăng lên một cách nhanh chóng.
Tôi thực sự cảm thấy bản thân mình đang nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn. Nhưng cho dù là vậy, thì chiến đấu cũng không hề dễ dàng.
Kẻ thù của tôi cũng nhanh chóng trở nên mạnh hơn.
Khi tôi thấy buồn ngủ, tôi niệm Marionette lên chính bản thân mình.
Marionette ban đầu là ma thuật được sử dụng lên kẻ địch.
Khi dùng nó, tôi có thể chiến đấu mà không cần ngủ.
[Mình không thể cảm nhận thời gian trôi....]
Tôi cảm thấy rằng mình đã chiến đấu rất lâu rồi. Tôi thắc mắc đã bao nhiêu ngày trôi qua kể từ khi ấy.
Có thể là hàng tháng rồi cũng nên. Tôi không ăn uống, và chiến đấu dù cho lúc nào cũng thấy buồn ngủ.
Đâu đó ở trung tâm, tôi cướp lấy thanh kiếm ma thuật từ một Quỷ tướng và tiếp tục chiến đấu với nó.
Tôi đặt tên nó là Drain Sword.
Nó thực sự đã hữu ích rất nhiều vì tôi có thể hấp thụ sức sống kẻ thù mỗi khi tôi chém bọn chúng.
Vào một ngày nào đó, tôi cảm nhận được một nguồn ma thuật mạnh mẽ đang từ từ tiếp cận từ một chiều không gian khác.
------G O O O O O O A A A A A
Sự xuất hiện cùng với tiếng rống rung trời đó chính là Quỷ Vương.
[Vậy là mày đã phục hồi rồi hả. Nhanh đấy.]
Tôi đã nghĩ rằng nó phải tốn 10 năm cơ, hay ít nhất cũng phải một vài năm mới hồi phục được.
Thứ này vượt quá dự đoán của tôi rồi.
Quỷ vương đang bốc cháy cùng với ngọn lửa dữ dội thấm nhuần sức mạnh ma thuật khổng lồ của mình.
Ngay cả khi tạo ra một rào chắn bảo vệ, nhiệt lượng vẫn được truyền đi khiến cho tóc tôi bị hất bay lên.
Ngay trước lúc Quỷ vương hoàn thành ma thuật thiêu đốt của mình. Một kẽ hở đã xuất hiện để tấn công.
------GYAAAAAAAAAA
Hắn hét lên. Đó là hiệu ứng không mong đợi.
Đối mặt với Quỉ vương đang nao núng, tôi kích hoạt Drain Touch mà không chút chậm trễ.
Tuy nhiên, hắn ta đã kịp đặt ra một rào chắn ma thuật.
Drain Touch không thể xuyên qua được nó.
Dù cho vẫn đau đớn, Quỷ vương vẫn vung thanh kiếm ma thuật của hắn. Và nhanh chóng nắm lấy cơ hội.
Dù vậy, một vết cắt đã xuất hiện trên bề mặt bụng của hắn.
Cả hai chúng tôi đều vung thanh kiếm của mình, và trận chiến lại tiếp tục.
Và cuối cùng, cộng sự của tôi, Drain Sword, đã bị vỡ vụn.
Có vẻ như Thanh kiếm của Tướng quỷ không thể nào so sánh được với của Quỷ vương.
-----GRR
Hắn trở nên tự mãn. Trong một khoảnh khắc, như thể hắn đã nhếch mép lên và cười.
Rõ rằng là hắn đã bất cẩn, và một cơ hội dành cho tôi được tạo ra.
Tôi ngay lập tức với tay ra và nắm lấy nó.
[Thì sao nào. Tao không phải là kiếm sĩ. Mà tao là một ma thuật sư!]
Tôi bắn một viên đạn lửa thẳng ào dạ dày Quỷ vương. Hắn ta bùng cháy trong một khoảnh khắc.
Nắm lấy cơ hội đó, tôi đưa tay thẳng vào trong ngọn lửa.
Drain Touch.
Để bảo vệ khỏi ngọn lửa, toàn bộ ma lực còn lại đều được sử dụng cho rào chắn ma thuật hết.
Drain Touch xuyên qua Quỷ vương.
.
Da của tôi bùng cháy và thiêu đốt.
Tuy nhiên, với Drain Touch, nó đã được hồi phục lại bằng cách hấp thụ sự sống.
Và rồi làn da của tôi cứ tiếp tục bị đốt cháy rồi phục hồi.
Một cơn đau kinh hoàng tấn công bàn tay tôi. Nhưng giờ đây nó không quan trọng, Trong khi nó bị đốt cháy, tôi tiếp tục hấp thụ.
Ngược lại, thì cơ thể Quỷ vương đang bị thiêu đốt cùng với cuộc sống của nó bị rút đi dần dần.
--------GRAAAA.....
Và cuối cùng, Quỷ Vương cũng đã ngừng di chuyển.
Chỉ có thân xác cháy xém của nó là vẫn còn ở lại. Nguồn ma thuật của hắn cũng biến mất.
Một sự hủy diệt hoàn toàn.
Sau khi đã đánh bại được Quỷ vương, tôi nhìn khắp quang cảnh xung quanh mà không hề mất cảnh giác.
Vậy là loài quỷ đã rút lui.
[Mình .... mình làm được chưa?]
Tôi lẩm bẩm những từ ấy trong miệng, nhưng không có lời nào đáp lại.
.
Cuối cùng, tôi cũng đã làm được. Tôi đã có thể bảo vệ Anh hùng cùng với thế giới.