Solo: Kaito-sama
----------------------------------------
--Chương 4 – King Eric
.
Eric, người mà tôi chưa từng gặp suốt một thời gian dài cũng đã già đi khá nhiều.
[Eric, cậu già quá đấy]
[Không phải vậy sao? Well, mặt khác. Có vẻ cậu trở nên trẻ hơn thì phải?]
[Vậy hả?]
Tôi vừa nói xong thì cả Gran và Eric đều gật đầu.
[Rakku, cậu thì quá trẻ đấy]
Nói xong, cậu ta đưa tôi một cái gương.
[Tôi không tự nói được….. Nhìn không giống tôi bình thường à?]
Vì hai người họ đều nói tôi không già đi, nên có lẽ thế thật.
Eric cười.
[10 năm trôi qua. Không có bất cứ thay đổi nào mới là không bình thường đấy]
[Thay vì nói là thay đổi, tôi còn cảm thấy cậu trẻ ra thì đúng hơn]
[Well, chắc thế thật]
Có lẽ vì cái nơi mà tôi đã chiến đấu. Hoặc cũng có thể là do năng lực hấp thụ sức sống của Drain Touch.
Tôi có thể kiếm ra tiền nhờ liệu pháp làm đẹp không gian hoặc là liệu pháp Drain Touch cũng nên.
Trong khi suy nghĩ,
[10 năm vừa qua, huh…… 10 năm…….]
Eric đang không biết nói gì hơn ngoài tự lẩm bẩm.
[Chuyện gì sao?]
[Cảm ơn, cảm ơn thượng đế đưa cậu quay lại………. Uuuuu]
[Đư, Đừng khóc, được không!]
Tiếp theo hết từ Gran, Eric bắt đầu màn khóc lóc của cậu ta.
Eric luôn luôn bình tĩnh nên giờ khiến tôi khá ngạc nhiên. Cậu ấy có lẽ luôn phải cố gắng giữ cái biểu cảm bình tĩnh đó của mình.
Vâng như mong đợi, một lão già mếu máo thực sự là rắc rối mà.
Sau một lúc, tôi giải bày hết khoảng thời gian 10 năm ấy cho lão già vừa mới nín kia.
Trong khi đang húp tô cháo mà cậu ta mang vào.
Món cháo này thực sự phải nói là ngon hết chỗ chê. Có lẽ là vì 10 năm nhanh quá.
Tôi cũng vừa mới kể lại cho Gran rồi nên giải thích lần sau cũng trôi chảy thôi.
Dù cho Gran vừa mới lắng nghe một lúc trước, cậu ta vẫn gật đầu tiếp thu liên tục.
Sau màn hồi tưởng đó, tôi ăn hết món cháo vừa mang vào.
[Tôi không nghĩ được là cháo lại ngon vậy đấy]
[Tớ hiểu mà. Cậu đang thực sự rất đói. Dù cho chết đói, vì lợi ích của thế giới, cậu…….]
Nước mắt lại bắt đầu dàn ra trên mắt Gran lần nữa. Tuyến lệ của cậu ta có lẽ đã dãn ra mất rồi.
Chắc là do cũng đã có tuổi.
[Cậu đã đánh bại được Quỷ vương mà tất cả chúng ta còn không thể giết… Hey, Eric]
[Yeah. Tôi sẽ phải trao cậu ấy một vài tấm huân chương vinh dự ]
Cậu ta đột nhiên thay đổi với một gương mặt nghiêm túc.
[Không, không cần phải đi xa vậy đâu]
[Không có vấn đề gì cả. Thư giãn đi. Tớ giờ là vua rồi]
[….. Cậu đã thực sự thành đạt trong cuộc sống rồi nhỉ]
Anh hùng Eric ban đầu vốn là một hoàng tử. Tuy nhiên lại không phải là người kế vị.
Cậu ấy đáng lẽ là ứng cử viên thứ 5 cho ngai vàng.
[Để xứng đáng với những công lao của mình, Đức Vua, vị vua đời trước đã trao lại ngai vàng cho cậu ấy]
[Eric giờ là vua, vậy cậu thì sao, Gran?]
[Tớ là Grand Master của guild mạo hiểm giả]
Thật tốt vì cả Eric và Gran giờ đây đều đã thành công trong cuộc đời của họ.
Như là một người bạn, tôi cảm thấy vui vì những điều đó.
[Rakku. Chỉ cần nói cậu muốn gì. Tôi sẽ đáp ứng hết mức có thể]
[Uun. Tôi không muốn bất cứ điều gì đặc biệt đâu]
Khi tôi nói thế, Eric và Gran làm một biểu cảm rắc rối.
[Bất cứ thứ gì cũng được? Tiền? Danh vọng? Tôi thậm chí có thể trao cho cậu lãnh thổ]
[Cậu còn không thèm để ý]
[Đừng nói thế chứ ]
[Well, tôi không nghĩ ra cái gì bây giờ. Để tôi nghĩ một tẹo]
[Tôi hiểu rồi, sau cùng thì cậu vẫn ở nới đó hơn 10 năm. Cậu nên bình tĩnh hẳn rồi hãy suy nghĩ]
Sau đó, Gran lấy ra một cái túi vải. Trong đó là những đồng vàng.
[Đây là?]
[Một triệu Rakku. Bỏ tiền thưởng qua một bên, cậu vẫn cần chi phí sinh hoạt phải không?]
[Nó giúp được nhiều đấy, không, đợi tí…….. 1 triệu Rakku?]
Tôi không thể giả vờ là mình không nghe thấy được.
[1 triệu không đủ à?]
[Không phải thế. Ý cậu 1 triệu Rakku là sao?]
[Ah, đúng rồi. Cậu không biết tiền tệ đã được thay đổi. Một triệu Rakkus tương đương 1 triệu vàng. Không đủ à?]
Nếu đó là 1 triệu vàng thì hơi nhiều rồi đấy.
Với từng đấy, một người có thể sống thoải mái cả một năm nếu chi tiêu vừa phải.
Nhưng vấn đề không phải ở đó.
[Không phải là đủ hay không đủ………,từng đấy là đủ rồi. Nhưng sao lại Rakku?]
Eric trưng cái nhìn đầy tự hào trước câu hỏi của tôi.
[Đó là điều đầu tiên được ban hành khi tôi lên làm vua]
[Cậu nghiêm túc đấy à……………]
Đây đúng là cái nhọt hoàng gia đối với những công dân mà. Tôi thắc mắc nếu có vài biến cố kinh tế xảy ra đấy.
Tôi thấy không thoải mái chút nào.
[Quốc gia, không, cả thế giới, đều biết ơn tới cậu. Sau cùng thì một đội quân quỷ hùng mạnh sẽ gây ra không biết bao nhiêu thiệt hại cho thế giới này]
[Đúng thế. Thế giới có lẽ đã bị phá hủy]
[…..Có một chút xấu hổ, nhưng…. Không chờ đã, ngược lại, rất rắc rối cho tôi nếu cậu đặt tên tôi làm đơn vị tiền tệ đấy]
Không màng đến sự khó chịu của tôi, Gran nói.
[Thêm nữa, Eric còn làm một bức tượng đá của cậu nữa đấy]
[Cái ở quảng trường trung tâm?]
[Oh, cậu thấy à? Cậu ấy không phải một chàng trai tốt sao?]
Eric làm một biểu cảm chiến thắng khác. Tôi cảm thấy mình muốn đập cậu ta vài phát.
[Nó quá bự, thêm nữa, không phải là nó quá siêu cấp lộng lẫy à!]
Chắc mọi người sẽ vỡ mộng nếu nhìn thấy tôi thực sự quá. Đúng thật là phiền phức.
Thấy biểu cảm giận dữ của tôi, cả Eric và Gran đều bắt đầu bào chữa.
Người đã tạo nên bức tượng đó chưa bao giờ được gặp tôi.
Bởi vậy, anh ta hoàn thành nó dựa trên mô tả của Gran và Eric.
Và kết quả. Một sự rắc rối xuất sắc.
Sau đó họ quyết định đổi chủ đề. Gran mỉm cười và nói.
[Oh phải rồi! Đã 10 năm rồi phải không? Thẻ mạo hiểm giả của cậu chắc đã hết hạn. Tôi sẽ làm lại cái mới cho cậu.]
[Oh đúng rôi, nó hết hạn trong vòng 7 năm, huh]
Mạo hiểm giả là một nghề nguy hiểm. Chẳng hiếm nếu có ai đó mất tích hay là chết cả.
Bởi vì thế, nếu họ mất tích hơn 7 năm thì sẽ được coi như đã chết.
Tôi đã mất tấm thẻ của mình trong trận chiến với bọn quỷ đó.
Kể cả nếu không mất đi nữa thì cũng chẳng thay đổi gì.
[Tên sẽ là Archduke Rakku Franzen. Nghề nghiệp sẽ là đại hiền nhân, cứu tinh của thế giới, S-rank hiền nhân mạnh nhất. Vậy là ổn?]
[Đợi một phút]
[Sao thế? Không có vấn đề gì, chúng ta vốn là A rank, nhưng với chiến tích chiến đấu với loài quỷ và Quỷ vương, thì đã đủ để thăng lên rank S rồi đúng chứ?]
[Đúng vậy, cả Gran và tôi giờ đều là rank S. Không có lý do gì mà một người có nhiều thành tích hơn bọn tôi lại ở rank A cả]
Đó không phải vấn đề. Đợi chút, điều đó tất nhiên cũng rất quan trọng.
Rank S không phải là một rank bình thường. Đó là một hạng đặc biệt mà chỉ một vài người xuyên suốt lịch sử đạt được những thành tựu tương xứng mới có được.
Thêm nữa, đó là Đại hiền nhân đấy, cứu tinh của thế giới, hay là hiền nhân mạnh nhất nữa, từng cái một mới thật kỳ lạ đấy.
Tuy nhiên, có một vài thứ mà tôi cần phải thắc mắc trước đã.
[Thêm đại công tước là sao? Không, trước đó, thêm cả Franzen nữa]
[Thư giãn, thư giãn đi]
Gran thì đang bình tĩnh, nhưng sao mà tôi có thể được?
Cậu tự chỉ định rank cho tôi, rồi lại là một đại công tước?
Hơn nữa, đây là lần đầu tôi nghe thấy Franzen. Tôi không phải là một quý tộc, vậy nên tôi vốn không có họ.
[Đó là phần thưởng dành cho cậu vì đã cứu thế giới. Tôi đã nâng hạng đó cho cậu 8 năm trước]
[Đó là điều Eric làm sau khi tạc bức tượng đó của cậu]
Gran thêm vào. Có ổn không khi gã này lên làm vua thế?
Tôi thấy hơi khó chịu một chút.
[Vì đã được ban cho một chức danh, nên cậu cần một cái tên gia tộc, phải không?]
[Yeah]
[Thế là Franzen được ra đời]
Tôi đã thấy mệt mỏi sau cả đống rắc rối này rồi.
[Well, đó là đủ ổn cho tên gia tộc rồi….. Dù thế, cậu thực sự chẳng quan tâm gì và đặt thẳng tôi làm đại công tước, huh…… Không có sự phản kháng nào à?]
[Nope. Chúng tôi đã nghĩ cậu đã chết. Sự thật là cậu cũng chưa hề có con hay gia đình nữa]
Đối với giới quý tộc, đó hẳn làm cảm giác tôn vinh để tưởng nhớ một người đã chết.
Anh ta không hẳn thực sự trở thành một đại công tước.
Nói cách khác, không có gì khác ngoài một dòng thêm vào trong hồ sơ cả.
Nếu tôi có gia đình, và một ai đó trong gia đình tôi kết hôn với một gia đình đại công tước khác hoặc trở nên thành công…v.v., thì sẽ có một gia tộc đại công tước mới xuất hiện.
Điều đó sẽ trở nên rất nghiêm trọng. Quyền lực có thể sẽ bị thay đổi.
Dĩ nhiên là điều này sẽ làm tăng số lượng quý tộc phản đối.
[Hạng đại quý tộc có một chút rắc rối]
[Chắc chắc rồi, nếu họ mà biết cậu còn sống, Bá tước thì chắc là ok nhưng một đại công tước thì…..]
Eric làm một khuôn mặt rắc rối. Tuy nhiên, Gran có vẻ không hiểu.
[Why?]
Hắn ta nghiêng đầu sang một bên.
Nếu họ mà biết tôi còn sống, số lượng đại công tước sẽ tăng thêm một.
Một đại công tước không phải là một quý tộc phổ biến. Thì nó cũng sẽ bị phân biệt ngay cả trong giới quý tộc.
Trong trường hợp đó, nhóm quý tộc kia sẽ không thể im lặng. Khả năng cao là tôi sẽ bị kéo vào cuộc chiến tranh giành quyền lực.
Họ thậm chí có thể gửi sát thủ tới ám sát tôi.
Tôi từ từ giải thích cho Gran.
[Tôi hiểu rồi, mà vậy thì sao. Nếu họ chỉ gửi sát thủ tới chỗ cậu, thì cũng chẳng có vấn đề gì, phải không?]
[Dĩ nhiên, họ không thể làm hại tôi, nhưng tôi không muốn thế. Nó khá là nhức nhối]
[Tôi hiểu. Đúng là vậy thật]
Gran trông có vẻ đã nhận ra vấn đề trong tình huống này.
[Tôi nghĩ có lẽ sẽ tốt hơn cho họ nếu không biết tôi còn sống]
[Nhưng-------]
Sau đó tôi lại mất thời gian thuyết phục Gran đang thắc mắc, và rồi quyết định đăng ký lại thành một mạo hiểm giả mới vào nghề bằng 1 cái tên khác.
----------------------------------------------
AN:
Rakku-san đã quyết định sống dưới một thân phận khác.
Thêm vào đó, 1 Rakku sẽ tương đương với 1 yen. Nếu tôi cố gắng, tôi sẽ có thể sống trong một năm với 1 triệu yên…….tôi nghĩ vậy.
Nếu bạn nghĩ rằng tác phẩm hay hoặc thú vị, hay bạn muốn đọc thêm nữa, xin hay đánh giá và bookmark lại. Tôi sẽ thực sự biết ơn.
Tôi cũng sẽ rất cảm tạ nếu bạn để lại bình luận hoặc ấn tượng của mình.