Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Vol 2 - Chương kết 2: Jackpot tinh linh

Đế Đô Yunmelngen.

Trong một phòng họp phía trên khu căn cứ của Phân Khu Ba.

“Boss.”

“…Vâng?”

“Trừ hai trăm điểm.”

“Chị xin lỗi!” Đội trưởng Mismis quằn quại trên nền đất với Jhin đang đứng khoanh tay trước mình.

“Trừ một trăm điểm vì đã đặt bản thân vào tình huống nguy hiểm khi để cho kẻ phản bội Shanorotte bắt giữ. Trừ tiếp một trăm điểm nữa vì đã rơi vào vòng xoáy và bất tỉnh nhân sự trong khi bọn này đang chiến đấu liều mạng để cứu chị ra.”

“…Nh-Nhưng… cái gã đàn ông kỳ lạ đeo mặt nạ đó đã đá chị, và chị còn bị thương tích chút đỉnh từ trước nữa…”

“Ừ, phải đấy. Đó chính là lí do khiến Iska cũng phải nhảy vào trong cái hố đó luôn.”

“…..Chị xin lỗi vì đã gây ra quá nhiều rắc rối, đặc biệt là cho Iska.” Nữ đội trưởng trông có vẻ héo úa dần đi trong khi teo nhỏ người lại.

Cùng với Nene, Iska cũng đang chứng kiến cảnh tượng này trong khi ngồi thu mình tại chiếc ghế đặt gần mép bàn. Nữ đội trưởng thì liên tục cúi đầu trước những người cấp dưới của cô.

“Còn anh thì sao hả, anh Iska? Cảm giác như thế nào?” Nene hỏi.

“Anh ổn mà.”

Với toàn bộ trận cuồng phong trong vòng xoáy cuốn lấy như vậy mà Iska lại không cảm nhận được bất kỳ cảm giác đau đớn nào khi trở lại mặt đất. Mặc dù đã bị chia cắt ra khỏi Alice sau khoảnh khắc hội ngộ ngắn ngủi, song cậu có lẽ cũng chẳng thể làm được gì trong cái tình huống đó.

…Chà, nếu phải soi mói kỹ thì chắc có lẽ là cơn đau ở lưng mình.

…Mình chỉ suýt soát tránh được cái chết vì không có độc trên con dao kia.

Đến giải cứu cho thuần huyết Kissing, gã đàn ông đeo mặt nạ đã xuất hiện sau lưng Iska với không một dấu hiệu nào và rồi biến mất không để lại chút dấu vết.

Là y sở hữu tinh linh có khả năng dịch chuyển ư?

Chỉ riêng chuyện nhớ lại nó thôi cũng đủ làm sống lưng của Iska căng cứng. Cậu ấy đã không phải hứng chịu vết thương trí mạng chí nhờ một lí do: may mắn đã đứng về phía chàng kiếm sĩ. Iska đã có chút cảm giác có gì đó không đúng và từ đó đã nhanh chóng hành động. Chính bản thân cậu cũng không chắc liệu mình có thể làm lại được việc đó hay không.

Rốt cuộc thì có bao nhiêu thuần huyết không xác định như gã đàn ông đó đang lẩn khuất trong Chủ Quyền Nebulis chứ?

“---"

“Ôi… Ôi không!” Đội trưởng Mismis ré lên trong khi đặt tay lên vai trái của mình. “Chị cần phải nhanh chóng nộp báo cáo về nhiệm vụ…”

“Em đã nộp báo cáo vào lúc nãy rồi.”

“Yêu em lắm luôn Jhin ơi! Chị sẽ đãi em ăn thịt nướng nhé!”

“Không cần. Và vì cũng lỡ nhắc rồi mà chị nên ăn nhiều rau hơn đi. Đừng có suốt ngày cứ nhai thịt như vậy.” Jhin lạnh lùng đáp. “Tinh linh đoàn đã rút lui. Em không biết những quả tên lửa đó có giáng trực tiếp vào vòng xoáy hay không, nhưng thứ đó đã không còn bùng phát ánh sáng nữa. Giờ thì chúng ta cần phải tường trình về thuần huyết Kissing và gã đàn ông đeo mặt nạ đã sút boss vào trong vòng xoáy.”

Không hề có đề cập nào về Shanorotte – nữ đội trưởng Đế Quốc đã phản bội lại quân đội trong bài báo cáo đó. Dù sao thì, Thánh Đồ Nameless hẳn cũng đã trình bày lại điều đó với trụ sở rồi.

“Đội trưởng Mismis này?” Nene đang lặng lẽ ngồi đó nhìn chằm chằm vào cô. “Vai chị bị làm sao vậy? Chị cứ đặt tay lên đó từ nãy đến giờ. Muốn em băng áp lực lại không?”

“…Hử? Cũng được, nhưng chỉ một chút thôi.”

“Cái đó là từ khi chị rơi vào vòng xoáy ạ?”

“…Ơ, kh-không phải đâu Nene! Nó không đau… Chỉ là có hơi…” Gãi vai trái bên dưới bộ quân phục, Mimis nói bằng tông giọng mềm mỏng như thể những lời nói đó có thể tan biến đi bất kỳ lúc nào. Cô ấy hẳn là đang cảm thấy rất xấu hổ. “…Nó ngứa quá. Từ sáng nay đã vậy rồi.”

“À, là phát ban nhiệt. Chắc chị phải ra mồ hôi khi ngủ nhiều lắm.”

“Không phải như vậy đâu Jhin! Chị chắc chắn rằng đó chỉ là bị côn trùng cắn thôi. Nghe này. Một cô gái không thể nào bị phát ban được. Bọn chị sẽ không bao giờ bị nổi mụn hay bị khô da. Đã hiểu chưa hả?”

“Một cô gái? Chị hai mươi hai rồi đấy.”

“JHIN!”

“Rồi, rồi, bình tĩnh lại đã nào đội trưởng. Chị vẫn còn trẻ lắm… Nene, em đi lấy hộp y tế đi.”

“Vâng. Em sẽ tìm thuốc chống viêm.”

Iska xoa dịu vị đội trưởng đang giận dỗi đập bàn của mình. Mặt khác, Nene thì lấy bộ dụng cụ y tế khẩn cấp được trang bị trong phòng họp xuống. Cô ấy sau đó lấy ra một bình xịt khử trùng và kem chống viêm.

“Được rồi đội trưởng, cởi áo khoác ra đi. Nếu bị bọ đốt mà không làm gì thì nó sẽ bắt đầu sưng lên đấy.”

“…Ugh. Bị côn trùng cắn. Thật là xấu hổ làm quá.” Mismis treo áo khoác lên trên ghế, để lộ chiếc áo sơ mi màu trắng nhẹ rồi xắn tay áo lên và phô bày vai trái ra---nơi có một họa tiết màu xanh lục bảo hiện hữu.

“Hả?”

Đó không phải là một vết bọ cắn đỏ bị sưng lên… mà là một họa tiết kỳ lạ trông giống như một hình xăm. Đó là nếu như hình xăm bình thường có thể phát sáng.

Tất cả mọi người trong phòng họp đều ngay lập tức hiểu được thứ đó là gì.

Đó là ấn tinh linh của một phù thủy.

Đó là dấu ấn biểu thị rằng vật chủ đã bị lây nhiễm bởi thứ năng lượng không thể lí giải của hành tinh. Và thứ như vậy hiện đang hiện ra rõ mồn một trên vai trái của Mismis.

“…..” Cô hướng đôi mắt yêu kiều của mình xuống vai và rồi chớp chớp. “…Uh, ưmmm. Ah-ha-ha… Lạ thật đấy. Từ trước đến giờ chị chưa bao giờ nhìn thấy dấu bọ cắn nào kỳ lạ như vậy cả.”

Dùng tay phải, Mismis chà lấy chà để vai mình như thể đang cố kỳ sạch bụi bẩn đi mãi cho đến khi nó bắt đầu ửng đỏ. Không có cách nào để cô ấy có thể loại bỏ được nó hết. Ấn tinh linh là thứ sẽ sản sinh ra sức mạnh bên trong người cô. Một khi đã chiếm hữu ai đó rồi thì sẽ không thể nào khiến nó biến mất đi được.

“…Uh… ưm… Hơ… ưm, ah, ah…..” Nước mắt bắt đầu hình thành ở khóe mi Mismis.

Cả người cô ấy đều run rẩy, miệng thì mở ra như thể đang tuyệt vọng muốn nói cái gì đó. Gương mặt cô thì đang hóa cứng với nụ cười gượng.

“Ah, ưm… Cái này… Chẳng phải… nó là…..?”

“Đội trưởng.” Iska chỉ nói vậy trong khi giữ cô ấy lại.

“…..”

“Bĩnh tĩnh lại đã. Không sao hết. Hãy trấn tĩnh bản thân mình.”

Cô ấy đang hoảng loạn.

Tất nhiên. Kể cả khi đã giữ nữ đội trưởng lại và cố tỏ ra bình tĩnh thì chính Iska cũng không nghĩ ra được cái gì khác để nói hết.

…Mình cũng cần phải thả lỏng nữa. Đây chỉ là một tình huống cực kỳ đơn giản thôi.

…Thứ này vốn chưa từng có, nhưng vẫn không phải là không thể.

Trong một trăm năm qua, bọn họ đã biết rằng con người được phơi mình trong tinh linh sẽ trở thành các pháp sư---hoặc các phù thủy hay ma đạo sư. Tất nhiên, điều này đã trở thành một thường thức chung. Dù sao thì, chuyện đó cũng đã xảy ra tại thành phố Đế Quốc Yunmelngen---nơi khởi nguồn của các phù thủy và ma đạo sư bây giờ.

“Đội trưởng, để cho chắc thôi: chị có đoán được nó xảy ra vào lúc nào không?”

“…..Uh, uh…”

“Hiển nhiên rằng là ở vòng xoáy. Nếu dựa vào thời điểm và tính logic thì là vậy.” Không thể ở đó quan sát được nữa, Jhin lên tiếng. “Cậu hẳn đã nhìn thấy tinh linh trước khi bị thổi bay ra khỏi vòng xoáy, và nó đã chiếm hữu lấy boss. Nhất định là vậy rồi.”

Chàng xạ thủ thường có xu hướng phun hết những lời bình luận của mình một cách thản nhiên, nhưng riêng lúc này thì giọng nói của cậu ta lại tỏ vẻ mềm mỏng.

“Chín mươi chín phần trăm dân số sẽ không bị lây nhiễm bất kể cho sức mạnh của tinh linh. Tức rằng khả năng nhận được nó phụ thuộc vào từng người. Chúng ta không biết liệu cái khả năng đó có được di truyền như khả năng dung nạp rượu và thuốc hay không. Boss chỉ tình cờ là một người có tương thích với nó.”

“…Chị---Chị…” Mismis ngồi sụp xuống trên sàn. “…Có phải… chị… đã trở thành một phù thủy rồi không..?”

“Chị nói chính xác rồi đấy. Một jackpot. Ý là, chị đã có một ấn tinh linh. Chà, cách duy nhất để có thể chắc chắn tuyệt đối là để những người ở viện nghiên cứu xem qua thử.”

“Ch-Chúng ta không thể làm vậy đâu anh Jhin!” Nene chạy tới với mái tóc đuôi ngựa đung đưa, xong rồi dang tay ra như thể đang bảo vệ cho Mismis. “Nếu viện nghiên cứu Đế Quốc phát hiện ra chị ấy đã trở thành một phù thủy thì đội trưởng sẽ bị xử tử mất!”

“Nếu như đầu thú thì bọn họ chỉ cho chị ấy án tù chung thân thôi.”

“Cái nào cũng không được hết! Nếu chúng ta để mất đi đội trưởng…” Nene hơi cúi mặt xuống.

Nếu như đội trưởng Mismis mà bị bắt giam, vậy thì cả đơn vị sẽ phải giải tán. Iska ngay lập tức đoán được điều đó mặc dù chẳng cần nói ra---và cả Jhin cũng vậy.

“Ta có hai lựa chọn, nhưng cả hai đều cực kỳ phiền toái.” Jhin thở dài. “Chúng ta có thể giữ bí mật và để boss tiếp tục làm đội trưởng. Nếu như dấu ấn bị phơi bày ra ánh sáng thì chị ấy sẽ bị coi như là một điệp viên và tử hình ngay tại chỗ. Họ đã biết chị ấy rất thân thiết với đội trưởng Shanorotte rồi. Trụ sở sẽ không thể hiện chút lòng thương xót nào đâu.”

Mặt khác, nếu như Mismis tự giao nộp mình thì cả đội vẫn sẽ bị giải tán. Và nếu bọn họ chọn giữ im lặng thì đơn vị này vẫn sẽ kết thúc vào khoảnh khắc có ai đó phát hiện ra dấu ấn trên người cô ấy.

…Nghĩ đi.

…Bọn mình nên làm gì với chuyện này?

Xem xét đến các tình tiết giảm nhẹ.

Nghĩ lại thì, Iska nhận ra vòng xoáy đã ngừng phun trào vì đội trưởng Mismis đã hấp thụ hết năng lượng từ nó. Xét đến việc Đế Quốc sẽ không thể làm gì nếu như các đặc vụ của Chủ Quyền Nebulis hấp thụ nó, vậy thì cả bọn có thể lấy lí do rằng đội trưởng Mismis đã hy sinh thân mình để ngăn chặn vấn đề kể trên từ trong trứng.

…Không, như vậy sẽ không có tác dụng. Lí lẽ đó quá yếu.

…Nó nhiều nhất cũng chỉ giúp giảm nhẹ án nếu như chị ấy tự đi nộp mình.

Trong trường hợp đó, cậu phải để cho Mismis quyết định.

“Đội trưởng.” Iska ngồi xuống và nhìn vào mắt của vị cấp trên. “Bọn em sẽ làm theo ý chị. Nói cho bọn em biết chị muốn thế nào đi.”

“…Là sao chứ…?”

“Nếu chị đi thú nhận thì sẽ không bị tử hình.”

Mismis nhìn lại Iska bằng đôi mắt lo lắng.

“Bọn em sẽ giúp hết sức mình để giảm nhẹ bản án của chị. Nếu như bọn em đi cầu xin chị Risya thì chị có lẽ sẽ có thể tránh được việc bị quản chế tại gia tại một vùng đất xa xôi bên ngoài Đế Đô.”

Và rồi lựa chọn còn lại: vẫn làm một thần dân của Đế Quốc trong khi tiếp tục lừa dối quốc gia.

“Hoặc chị có thể chọn tiếp tục làm đội trưởng của bọn em.”

Nếu như cả bọn bị phát hiện thì sẽ chẳng còn ai trong số họ còn có thể để phản bác được nữa.

Đơn vị sẽ bị giải tán, và với lựa chọn đó thì không chỉ Mismis là sẽ bị trừng phạt. Những thành viên khác rồi cũng sẽ bị truy tố.

“…Nhưng nếu chúng ta bị phát hiện thì các em cũng sẽ gặp rắc rối.”

“Đừng lo cho bọn này.” Jhin cốc lốc đáp trong khi vẫn vắt chéo chân. “Bây giờ thì chị muốn làm gì hả boss? Làm rõ trước nhé. Bọn em là cấp dưới của chị. Chị nói những gì mình muốn ra. Bọn này thì làm theo. Không ý kiến gì hết.”

“…..” Mimis vò đầu và hắng giọng, cố gắng không để cho bản thân mình tiếp tục thút thít. “Chị…”

Cô dùng tay phải để che đi dấu ấu tượng trưng cho một phù thủy bên vai trái mình---một dấu ấn mà sẽ không bao giờ có thể biến mất.

“Bọn em không muốn chúng ta phải chia xa đâu, đội trưởng… Cả nhóm chỉ vừa mới sum vầy với nhau thôi mà…”

1ef0b3b5-7068-4e6b-a99a-fb2bcbefcd4c.jpg

“---"

“Chị… thật sự có thể…?”

“Vâng.” Iska trả lời trong khi đặt tay phải phải mình lên tay cô ấy. “Chị có thể. Nếu chị nói rằng mình muốn thì không có lí do gì để bọn em phải giải tán cả.”

“…Em chắc chứ Iska?”

“Tất nhiên ạ. Bọn em sẽ giữ bí mật chuyện này với trụ sở. Không chỉ khi chị còn là đội trưởng của đơn vị này, bọn em sẽ giữ mãi kín nó miễn là chị còn sống trong Đế Quốc.”

“Đ-Được rồi…!” Với một chút do dự, đội trưởng Mismis gật đầu quyết tâm.

“Em lẽ ra chẳng cần phải nhắc trước chị điều này, boss, nhưng chị không được kể điều này lại cho bất kỳ ai ngoài bọn em. Kể cả chị nghĩ rằng mình có thể tin vào một đội trưởng khác, song nếu họ lỡ miệng thì cả lũ sẽ đi tong.”

“Kiểm tra y tế sẽ là một vấn đề khó đấy. Chị có muốn em đi cùng để giúp chị không?” Nene hỏi sau khi Jhin đã phát biểu xong. “Cựu đội trưởng Shanorotte có miếng dán màu da người để che đi dấu ấn của chị ta. Chúng ta có lẽ cũng sẽ có thể sử dụng thứ đó. Ta có thể để cho đội trưởng dán một---"

“Chúng ta chỉ cần làm cái việc không thể đó.” Khoanh tay lại, Jhin bâng quơ nhìn lên trên trần nhà. “Mối lo ngại lớn nhất của chúng ta là nữ Thánh Đồ Risya kia. Chị ta đã được bổ nhiệm làm cố vấn trực tiếp dưới quyền hoàng đế, và ta thì không bao giờ biết được chị ta đang suy tính cái gì. Chị ta đã thu thập hàng tấn thông tin của mọi người nhưng chưa bao giờ để lộ gì về nó.”

“Đồng ý! Với lại, chị ấy khá là thân thiết với chị nữa. Nếu như chị Risya phát hiện ra đội trưởng đang che giấu---"

“Được rồi, đơn vị 907! Mọi người thế nào rồi?!”

Khóa cửa của căn phòng bật mở và xuất hiện không ai khác ngoài nữ Thánh Đồ đang được nhắc đến. Cô ấy hiện đang lướt tới chỗ họ bằng những sải chân dài.

“Risya?!” Giọng Mismis vỡ ra.

Jhin ngay lập tức đứng dậy như thể muốn che lấy cơ thể của cô ấy. Nene thì nhanh chóng choàng chiếc áo khoác của nữ đội trưởng lại lên lưng cô.

Bọn họ đã làm mọi cách để giấu không để cho dấu ấn của Mismis để lộ ra.

Nếu Risya nhìn thấy nó dù chỉ một giây thôi thì mọi chuyện xem như là chấm dứt.

“C… C-C… Cậu tới đây làm g-g-g-gì vậy…?”

“Hừm. Thì, đơn vị của cậu là nhóm duy nhất không thể đến buổi tập huấn cho nhiệm vụ đặc biệt. Tớ đã đọc báo cáo ở hẻm núi Mudor rồi. Xem ra phía các cậu cũng có nhiều chuyện xảy ra phết.” Với tư cách là sĩ quan chỉ huy của nhiệm vụ lần này, nữ Thánh Đồ nheo mắt lại.

“Ồ, táo bạo thật đấy Mismis. Cởi áo ngoài ra và phơi bày làn da à? Đang cố quyến rũ Isk và Jhin-Jhin hả?”

“Đúng rồi đấy. Và chị muốn nói gì với bọn này vệ nhiệm vụ đặc biệt?”

Jhin là người đáp lại trong khi nhìn lên nữ Thánh Đồ. “Tôi chắc rằng đó không phải là tin tốt lành gì. Chị đã quyết định khi nào cho bọn này đi tập huấn cho nhiệm vụ đặc biệt rồi phải không?”

“Ồ, chị sẽ không đích thân đến đây chỉ để bàn về một việc nhàm chán như vậy đâu.”

Nữ Thánh Đồ lướt mắt qua Iska, Nene, Jhin, và cuối cùng là đội trưởng Mismis đang ngồi dưới đất. Bờ môi quyến rũ của cô ấy sau đó nhếch lên thành một nụ cười.

“Tớ đến để thông báo cho mọi người về nhiệm vụ đặc biệt sắp tới. Tớ sẽ để bốn người các cậu xâm nhập vào trong Chủ Quyền Nebulis. Ngắn gọn mà nói thì mục tiêu là Nebulis Đệ Bát. Chúc may mắn nhé.”

“…Đợi chút đã.” Iska không thể thông suốt về chuyện này mà phải tạm dừng thông báo của Risya lại.

Cái tên đó. Cậu chỉ có thể cho rằng bản thân đang nghe nhầm.

“Chị hẳn là đang đùa đúng không?”

“Không, chị nghiêm túc đấy, và đây là một mệnh lệnh. Các em không có quyền để mà từ chối đâu.” Cô ấy ngân nga.

Risya In Empire đã giao cho bọn họ một mệnh lệnh không thể lay chuyển.

“Nhiệm vụ đặc biệt của các em sẽ là thâm nhập vào trong Chủ Quyền và bắt giữ nữ hoàng Nebulis đương nhiệm. Giờ thì, chắc ta nên vui vẻ một chút nhỉ?”