Tại Thiên đường của phù thủy.
Phòng nữ hoàng trong hoàng cung.
Ánh sáng chiếu le lói qua lớp rèm ren rọi sáng nơi tiếp kiến và được phản chiếu lại bởi những chiếc lá ướt đẫm sương từ những chậu cây. Với tấm thảm mang màu rượu vang được trải ra trên sàn, không gian nơi đây đẹp không thua kém gì tranh vẽ, đối lập hoàn toàn với những định kiến thông thường của người khác đối với hai từ phù thùy.
Nữ hoàng Mirabella Lou Nebulis Đệ Bát đứng trên chiếu nghỉ của bậc thang và nói với con gái cả của mình, Elletear, người vừa cúi đầu và mỉm cười chào bà dưới bậc thềm.
“Elletear, ta có hai câu hỏi dành cho con.”
“Ồ? Nó có thể là gì ạ?”
Nụ cười trên môi Elletear đông cứng lại khi nghe được câu hỏi đầu tiên.
“Con có phải là người đã tiết lộ vị trí của Sisbell không?”
“...”
Elletear Lou Nebulis Đệ Cửu bỗng im bặt giữa chừng---song kể cả khi bất động thì vẻ đẹp của cô vẫn không vì vậy mà mất đi. Tóc cô ánh lên màu xanh của ngọc lục bảo, còn có vài sợi màu vàng kim tuyệt đẹp lấp ló sau lưng. Cô cao hơn Alice, bộ ngực đầy đặn cũng vượt qua người em gái mặc dù đã được che đi bên dưới bộ váy hoàng gia. Mị lực của cô khiến người nhìn khó lòng mà cưỡng lại được.
“Và một câu hỏi nữa.” Nữ hoàng nhìn xuống người con gái đang đứng ở chân thềm và nói.
“Ngươi có thật sự là Elletear không?”
Giọng nói lạnh lùng của Nữ hoàng vừa dứt, sự im lặng lập tức bao trùm lấy căn phòng. Nhưng nó liền bị gián đoạn bởi tràng cười hoan hỉ của nàng công chúa.
“Ha-ha-ha! Ha-ha-ha-ha-ha-ha!”
“Có chuyện gì sao, Elletear?”
“Thần... Thần không chắc mình nên đáp lại như thế nào nữa. Nữ hoàng của thần. Người không cần phải tỏ ra trịnh trọng khi nói một thứ hài hước như vậy đâu.”
Elletear ôm bụng cười lớn.
Nữ hoàng vẫn kiên định. “Ta đã ra lệnh cho Sisbell đi tới nhà nước độc lập Alsamira. Chúng ta nghi ngờ họ đang tạo dựng quan hệ bí mật với Đế Quốc.”
Đó là nhiệm vụ được giao phó cho đệ tam công chúa.
Và có rất ít những người được Nữ hoàng cho hay về điều này.
“Vì lí do nào đó mà nhà Zoa đã biết được thông tin này vào ngay ngày hôm sau. Có vẻ như Ngài Mặt Nạ đã tự mình đến Alsamira để đuổi theo Sisbell.”
“...”
“Có ai đó đã làm rò rỉ thông tin. Alice và những người khác đều nằm trong phạm vi của ta... Ngoại trừ một người."
Tất cả manh mối điểm về một người: đệ nhất công chúa. Trong vòng vài giờ sau khi nghe được đích đến của Sisbell, duy chỉ có một người là lọt khỏi tầm mắt của nữ hoàng.
“Trong hơn năm mươi năm, mối quan hệ giữa chúng ta với những hậu duệ khác của Người sáng lập vẫn còn nhiều tranh cãi – cụ thể là nhà Zoa.” Nữ hoàng nói tiếp.
“Do hội nghị kín về lễ truyền ngôi. Con gái lớn của ta nhận thức rất rõ về những mâu thuẫn giữa nhà Lou với những nhà có cùng chung huyết thống khác. Nó sẽ không dám kể cho họ biết về nơi ở của Sisbell.”
Elletear lặng thinh.
“Vậy nên, ta sẽ hỏi lại một lần nữa: Ngươi có thật sự là Elletear không?”
Nữ hoàng quét mắt từ trên chiếu nghỉ xuống thảm và dừng lại ở công chúa, người đáng lí ra là đứa con gái yêu của bà.
“...”
“Không biết phải nói gì sao?”
“...Ha! Ha-ha! Trời ạ! Dừng lại đi! Đừng nhìn thần như vậy nữa Nữ hoàng của thần ơi! Thần không chịu nổi nữa mất!”
Cô bật cười một lần nữa. Lớn hơn cả lần trước, tiếng cười vang vọng khắp căn phòng.
“Ha-ha-ha. Ô-ôi... 'Bĩnh tĩnh lại, Elletear'. Đó là điều cuối cùng thần muốn nghe người nói đấy---"
Bộ ngực phập phồng phía dưới bộ váy hoàng gia như thể sắp lộ ra khỏi nếp gấp vải. Song Elletear không thèm đoái hoài đến nhất là khi vai mình còn đang rung lên bần bật vì trận cười hả hê.
“Thưa Nữ hoàng giả mạo của thần.”
Bầu không khí trong phòng lập tức thay đổi.
“Tuy không giống nhưng ta là một người rất thích đùa giỡn đấy. Ta rất thích chơi khăm người khác và tự lừa dối bản thân. Không mấy khi có những việc như thế này nên có hơi phấn khích quá đà.”
“...”
Tới lược Nữ hoàng im bặt.
Bản thân hành động đó đã là một câu trả lời.
Elletear bước về phía trước.
Lộp. Cộp. Tiếng gót chân của Elletear vang lên khi cô bước lên bậc thang đến gần Nữ hoàng trên chiếu nghỉ.
“Ôi. Cười nhiều đau bụng quá. Vậy, ngươi là ai đây, hỡi kẻ giả mạo?”
Elletear đứng trước Nữ hoàng Mirabella Lou Nebulis Đệ Bát, mắt đối mắt.
“Trò giải trí tốt đấy. Nếu là Alice hay Sisbell thì có lẽ ngươi sẽ trụ được thêm hai phút nữa. Nhưng không may cho ngươi khi người đối diện mình lại con gái lớn của Nữ hoàng.”
Tuy hai phút nghe thì có vẻ ít ỏi nhưng vậy cũng đủ để tác động đến rất nhiều thứ. Công chúa cả hiểu rõ điều này để không dây dưa gì thêm.
“Ngươi không nghĩ chúng ta nên kết thúc trò này ở đây được rồi sao?”
“.....”
Ảo ảnh bắt đầu mờ đi khiến cơ thể nữ hoàng giả mạo hoàn tác thành một cô gái với thân hình nhỏ nhắn. Chứng kiến cảnh tượng đó, khóe môi Elletear hơi cong lên tạo thành một nụ cười.
Cô gái đó có mái tóc màu đen được cắt bằng ở vai. Khuôn mặt trẻ con ánh lên sự sợ hãi khiến người khác khó mà tin được đây là người đã điềm nhiên giả danh đương kim nữ hoàng vài phút trước.
“Th-thần vô cùng xin lỗi! X-xin hãy tha thứ cho thần!”
“Dễ thương làm sao. Hm...? Rồi. Ta chấp nhận lời xin lỗi. Dù sao thì ta cũng ghét phải khiển trách những cô bé dễ thương.” Elletear lướt tay qua mái tóc của cô gái xem chừng không quá mười ba, mười bốn tuổi trước mặt.
Cô gái thở phào nhẹ nhõm khi được đại công chúa tha thứ.
“Em là người mới à? Có phải bắt đầu sống trong cung điện khi ta đang ở bên ngoài không?”
“V-vâng...!” Cô gái tóc đen gật đầu lia lịa.
Như để minh chứng cho danh xưng phù thủy của mình, có một dấu ấn phát ra ánh sáng xám sau gáy cô.
Màu xám. Cô gái này hẳn sở hữu phép thuật cho phép cô điều khiển những cái bóng để che giấu thân phận của bản thân.
“Em đã làm quen với cuộc sống ở cung điện chưa?” Elletear nhìn cô.
“...D-dạ rồi.” Cô nuốt nước bọt thể hiện rõ vẻ thèm thuồng trước Elletear.
Đại công chúa đã được ban cho vẻ đẹp mê hồn từ khi mới sinh ra. Việc cô bé chỉ cao ngang ngực Elletear khiến chuyện không cảm thấy kích thích khi nhìn vào bộ ngực đầy mị hoặc đó trở thành điều không thể. Sự quyến rũ tự nhiên của Elletear thừa sức mê hoặc người cùng giới nên sẽ không lạ khi cô bé này bị cô hớp hồn.
Cứ như bị một phù thủy thật sự yểm bùa mê thuốc lú lên người vậy.
“Ưm, ưm. Thưa Elletear điện hạ?”
“Có chuyện gì sao, người mới?”
“Ưm... làm sao mà người có thể nhìn thấu được lớp ngụy trang của thần vậy ạ? Thần tin chắc rằng mình đã sao chép lại hoàn hảo cơ thể và cả giọng nói của Nữ hoàng.”
“Đúng, vô cùng hoàn hảo... đến cả thói quen như nhìn trộm đầu ngón tay của người khác khi nói chuyện.”
“V-vậy thì làm thế nào mà...?”
“Để xem nào...” Elletear đưa tay lên miệng tỏ vẻ đăm chiêu. “Có lẽ là do ta cũng sở hữu thứ sức mạnh tương tự của em.”
“---Ngh!”
“Nhưng khả năng của em thật xuất sắc, không như ta. Ta ghen tị với em đấy.”
“...Không phải đâu! Thần...”
Mặt cô đông cứng lại khi nghe Elletear tự chế nhạo bản thân.
Tất cả mọi người trong hoàng cung đều biết đại công chúa là người có tinh linh yếu nhất trong số những người mang dòng máu của Người sáng lập.
“Sức mạnh tinh linh của em thật tuyệt vời.”
“Ưm... Ah...”
“Elletear. Đừng xấu tính như vậy.” tiếng trách cứ truyền lại.
Nữ hoàng thật sự xuất hiện từ trong bóng phía sau lớp kính lấp lem. Dù cho có là máy móc thì cũng phải EROR 404 khi buộc phải phân biệt bà với bản sao mà cô bé vừa tạo ra lúc nãy.
“Con bé chỉ làm theo mệnh lệnh của ta thôi.” Nữ hoàng nói. “Hãy tha thứ cho nó.”
“Không có gì để mà tha thứ hết. Hee-hee-hee... Con cũng mua vui được ít nhiều.” Elletear tiếp tục vuốt ve mái tóc của cô gái. “Giờ thì, thưa mẹ. Mẹ cho gọi con đến vì điều này sao? Mẹ nghĩ rằng con là người đã thông báo cho Ngài Mặt Nạ biết về vị trí của Sisbell?”
“...Một phần thôi.”
Được những tia nắng rọi lên người từ phía sau, Nữ hoàng khẽ buông tiếng thở dài.
“Ta không cho gọi con đến đây vì có điều muốn hỏi. Đã đến lúc để giải quyết những quan niệm sai lầm về con. Về---"
Tiếng bước chân vội vã từ bên ngoài hành lang vọng vào phòng của Nữ hoàng.
“X-xin người hãy đi chậm lại, tiểu thư Alice! Ta không được phép chạy trong hành lang này đâu. Nhìn xem! Người đang khiến những lính gác cảm thấy rất khó xử kia kìa!”
“Ta không có thời gian đâu Rin. Mau đi với ta.”
“Người biết người không thế tùy tiện xông vào phòng Nữ hoàng kia mà!”
“Đây là trường hợp khẩn cấp! Em còn muốn ta phải như thế nào nữa hả?”
Một bên cánh cửa đôi bật tung ra và một cô gái bước đến như thể nhảy xổ vào.
Cô ấy thở hổn hển. Mái tóc vàng óng ánh cũng vì vậy mà rối bù lên.
“Hff. Haah... Mẹ! Ơ, gì thế này? Chị Elletear...?”
Đệ nhị công chúa Alicelise.
Alice hết nhìn mẹ mình, chị gái rồi lại đến một cô gái chưa từng gặp mặt.
“Uh, ưm, Mẹ... Ý thần là, thưa Nữ hoàng!”
Lông mày của Nữ hoàng đan lại vào nhau.
“Có chuyện gì thế Alice? Con thở gấp quá đấy. Giống như vừa bị kích động vậy.”
Mặc dù Alice không có được sự điềm tĩnh như Elletear nhưng cô vẫn mang phẩm giá của một công chúa. Thật kỳ lạ khi cô lại tỏ vẻ gấp gáp đến đến vậy.
Hẳn đã có chuyện hệ trọng xảy ra.
“Là về Sisbell.”
Cô đặt tay lên lồng ngực đang phập phồng của mình. Xem ra Alice chưa thể nói chuyện suôn sẻ được sau khi phải chạy một mạch tới đây.
“Thần cần hỏi ý kiến của người về tình hình của em ấy. Ngay bây giờ!”