Nhóm hộ tống của Michelle - Bởi họ đã bị hạ gục sớm bởi một thứ thậm chí không phải là rượu, bữa tiệc đã phải kết thúc sớm trước khi đêm kịp khuya.
Sau khi Ardis nhận phần tiền của mình để có thể lấp đầy chiếc túi đã phải trơ đáy trong một thời gian dài, anh trở về nhà. Công việc mà anh chuẩn bị tưởng rằng sẽ phải mất tới mười ngày, nhưng nhờ Michelle và sự giúp đỡ của những người còn lại, nó đã được rút ngắn một cách đáng kể.
Ngay cả đối với Ardis, người đã bỏ cặp song sinh ở nhà một mình, anh vẫn tự cảm thấy may mắn rằng công việc kết thúc sớm hơn dự kiến. Trên hết, Ardis cảm thấy hạnh phúc khi mà giờ anh có thể ngủ trên giường của mình một cách thoải mái.
Ngay cả với việc trong đầu anh vẫn đang suy nghĩ đến việc chi tiêu sao cho hợp lý, với việc có được tiền vào lúc này, anh sẽ tạm thời không cần phải lo lắng đến chuyện tiền nong nữa.
Ardis cuối cùng cũng trở về nhà, mở khóa cổng và bước vào. Ngôi nhà mà anh đã sống được khoảng một tháng hoặc là lâu hơn, nó đem lại cảm giác an tâm hơn hẳn so với nhà trọ đúng như anh đã mong đợi.
Được những người thân trong gia đình chờ đợi mình trở về - Trong trường hợp này, mặc dù hai cô bé sẽ thậm chí còn không thể giao tiếp một cách tử tế với Ardis, dù vậy, đã khá lâu kể từ khi Ardis có một nơi để trở về mà có những người đang chờ mong anh.
Việc ba người bỗng cùng chung sống một cách đầy bất ngờ cũng không thực sự quá tệ, Ardis vừa suy nghĩ vừa bước vào nhà, anh bỗng nhận ra bầu không khí trong nhà có hơi khác với mọi khi
Cũng giống như mọi khi, Ardis lén nhìn vào phòng của cặp song sinh như thường lệ để thông báo với chúng rằng, 「Tôi về rồi đây」. Anh bất ngờ gặp cảnh một cô bé đang nằm trên sàn nhà trong khi thở dốc và đang được cô bé còn lại nâm chặt lấy tay.
「Oi, chuyện gì đã xảy ra vậy!?」
Ardis hoảng loạn vội rời vã chạy đến chỗ cặp song sinh. Cô bé đang bị ngất má đỏ chót và đang lên sốt con trong khi thở hổn hển đầy đau đớn. Mắt cô bé nhắm nghiền lại, Ardis không thể đoán được cô bé bị ngất xỉu hay chỉ đang ngủ.
「Bị cảm ư......? 」
Ardis không phải là bác sĩ hay dược sĩ. Và dĩ nhiên, anh cũng không có khả năng để chẩn đoán chỉ với việc nhìn qua triệu chứng.
Nếu cô bé là một đứa trẻ bình thường, thì việc đưa cô bé tới nhà thờ để được điều trị sẽ là điều thường làm. Nhưng vì chúng là cặp song sinh, nó không phải là một lựa chọn dễ dàng gì. Bởi tông đồ của ác thần đã chống lại nữ thần của thế giới này là một cặp song sinh, thế nên song sinh sẽ bọ coi là những đứa trẻ cấm kị.
Không đời nào những người mà đã khắc ghi những lời dạy của nữ thần sẽ chữa trị cho cặp song sinh. Thậm chí còn tệ hơn nữa, hầu hết những người có thể chữa trị đều sẽ là tín đồ của nữ thần.
Nếu vậy, một bác sĩ thì sao? Thật không may, ngay cả các bác sĩ cũng không thể trông cậy vào được. Họ có lẽ sẽ từ chối với lý do tương tự. Khắp các đường phố đều có tín đồ của nữ thần.
Và kể cả dược sĩ cũng sẽ như vậy. Thậm chí nếu có ai đó sẵn lòng điều trị cho cặp song sinh, họ sẽ biết rằng trong ngôi nhà này có sự xuất hiện của chúng, và Ardis sẽ không thể rời khỏi nhà trong tương lai mà không cần phải lo lắng đến việc cặp song sinh sẽ bị lộ được nữa.
「Riana sẽ chết mất......, làm ơn, đừng chết mà ......」
Trong khi nắm tay người chị em đang lên sốt một cách tuyệt vọng, cô bé còn lại--Filia--cầu xin trong khi những hàng nước mắt đang tuôn ra từ đôi mắt màu vàng nhạt của cô bé.
Với cặp song sinh, người mà đã bị từ chối bởi nữ thần, còn ai để chúng có thể cầu xin và dựa dẫm được nữa? Ardis cảm thấy day dứt trước lời cầu xin đó.
「Trước hết thì, hãy để con bé nghỉ ngơi trên giường đã」
Bế cô bé đang bị bất tỉnh lên – Riana, Ardis đặt cô bé xuống chiếc giường mà chưa bao giờ được cặp song sinh sử dụng đến một lần.
Trong lúc đó, Filia đã không hề rời khỏi Riana đến một lần. Thông thường, người ta thường sẽ giữ khoảng cách với người bệnh, nhưng đó lại là điều không thể nào xảy ra đối với cặp song sinh. Ép buộc chúng phải tách nhau ra sẽ gây phản tác dụng, vì thế Ardis đã để Filla tự làm theo ý của cô bé.
Sử dụng ma thuật để làm lạnh chiếc khăn ướt, trước khi đặt nó lên Riana. Cứ một lúc cậu lại lau mồ hôi trên người Riana, đã được vài tiếng đồng hồ kể từ khi Ardis bắt đầu chăm sóc cô bé. Khi bình minh đến, cơn sốt của Riana đã bắt đầu dịu đi, thế nhưng, người Filia lại bắt đầu nóng lên.
Vì cô bé đã dành toàn bộ thời gian để lo cho Filia và ngay từ đầu cơ thể của cặp song sinh cũng đã yếu ớt. Thực tế rằng cô bé đã không có ăn được một bữa tử tế từ từ khi Riana gục xuống do cơn sốt cho đến khi Ardis trở về. Không đời nào mà Filia lại có thể chịu đựng được.
Tuy nhiên, khi cơn sốt của Riana đã bắt đầu dịu đi, Ardis cảm thấy nhẹ nhõm. Nhìn vào Riana - có lẽ cũng là bị cảm giống như Filia, bởi triệu chứng của cô bé trông giống hệt như của Riana.
Nhờ việc để cho hai đứa nằm nghỉ một cách thoải mái trên giường mà, cùng với khăn lạnh đắp trên trán của chúng, hai cô bé đã hạ nhiệt hoàn toàn vào sáng hôm sau.
Trong thời gian đó, Ardis chăm sóc hai cô bé bằng việc cho chúng ăn những món dễ nuốt và uống nước mát. Thỉnh thoảng, anh sẽ nắm tay của cặp sinh đôi, làm lạnh khăn ướt và xoa đầu chúng, anh cố gắng ở cạnh chúng càng lâu càng tốt.
Ardis không có bất kỳ kinh nghiệm chăm sóc người ốm nào cả. Nhưng, trong khi chính bản thân cũng không hiểu tại sao, anh cảm thấy như đó là những việc mà anh cần phải làm. Đó không phải là một phần của ký ức hay trải nghiệm của anh, có một cái gì đó mà anh không thể nhớ ra đã thuyết phục anh làm những điều đó.
Cuối cùng, dù chỉ là vài việc đơn giản, hai cô bé đã được an toàn sau khi đã không được ăn uống đầy đủ và ngã gục xuống sàn, đó đều là nhờ sự chăm sóc của Ardis.
Điều gì sẽ xảy ra nếu như yêu cầu của giải cứu các học viên được hoàn thành muộn? Hoặc nếu anh trở về muộn hơn một ngày? Trong trường hợp xấu nhất, cặp song sinh đã có thể đã trở thành hai cái xác lạnh lẽo trong căn nhà trống vắng.
Ardis cảm thấy lạnh sống lưng khi nghĩ về khả năng đó. Anh đã nhận ra sự nguy hiểm khi để trẻ nhỏ ở nhà một mình.
Nhưng ngay cả như vậy, Ardis vẫn không thể ở nhà chăm sóc chúng mọi lúc được. Nếu là người khác thì họ sẽ có lẽ thuê một người trông trẻ. Một bạc có lẽ là đủ để thuê người chăm sóc chúng. Nhưng vì hai cô bé là một cặp song sinh, sẽ rất khó để có thể kiếm được người. Nếu không phải là một người rất đáng tin cậy, thì anh sẽ không thể yên tâm giao phó cặp song sinh cho người đó được.
Suy nghĩ về điều đó, Ardis đã nhận ra mối liên hệ giữa anh và chúng cực kì ít. Nhưng đó không phải là điều ngăn c ách anh với cặp song sinh.
Từ ngày mà Ardis nhận chăm sóc cặp song sinh, khoảng cách giữa anh và chúng dần được thu nhỏ một cách đáng kể và có thể rõ ràng nhận thấy.
Các câu trả lời 『unn』 hoặc 『NNN』 dần được đi kèm với những từ khác. Trước đó chúng sẽ chỉ trốn trong góc của căn phòng trong khi nhìn vào vẻ mặt của anh, nhưng bây giờ chúng sẽ thi thoảng lẽo đẽo theo sau Ardis khi anh bước đi.
Trên hết, việc chúng giờ đã có thể ngủ trên giường khiến cho Ardis cảm thấy nhẹ nhõm. Nếu cứ để chúng ngủ trên sàn như trước đây và rồi bị cảm lạnh là điều mà anh không hề mong muốn một chút nào.
Cùng lúc đó, những cảm xúc tự nhạo báng bản thân bắt đầu xuất hiện trong đầu Ardis. Ardis từ đầu đã không hề có có ý định gần gũi với cặp song sinh. Tạm thời chăm sóc cho chúng cho tới khi được tìm cha mẹ nhận nuôi chúng hoặc cho chúng học nghề thương nhân là những gì ban đầu Ardis đã tính.
Nhưng giờ cả ba đang cùng chung sống và ăn ngủ cùng nhau trong hơn một tháng nay. Không thể tránh được việc anh dần quan tâm đến chúng hơn. Giờ đây, anh hoàn toàn đồng cảm với cặp song sinh.
Anh sẽ không thể bỏ lại đằng sau cặp song sinh mà thi thoảng sẽ gọi tên của anh "Ardis" trong khi nở nụ cười. Và rồi sau đó, anh dạy cho chúng cách làm việc nhà và thi thoảng ngủ một giấc cùng với cặp song sinh, Ardis cứ thế tận hưởng cuộc sống thong thả và đầy ý nghĩa.
「Vậy thì, giờ cậu có định làm việc không đây?」
Ted nói trong khi nhìn chằm chằm với một khuôn mặt nhăn nhó. Bởi Ted vốn là người đã có khuôn mặt như của một nhân vật phản diện và giờ còn đang nhăn mặt, Ted khiến cho cặp song sinh đang ngồi cạnh Ardis phải co rúm người lại và bám vào tay Ardis.
Trong lúc mà Ardis ưu tiên chăm sóc và tận hưởng cuộc sống cùng với cặp song sinh, anh chưa vẫn chưa nhận bất kỳ yêu cầu trong gần một tháng. Vì thế, Ted và những người khác đã không có lựa chọn nào khác ngoài việc đến tận nhà của Ardis.
「Ted, đừng làm khuôn mặt đáng sợ như vậy chứ. Anh làm hai con bé sợ đó」(Orphelia)
「Gì cơ? Không phải cô là người đã nói rằng Ardis nên nhận một yêu cầu nào đó sau một thời gian dài nghỉ ngơi sao?」
Ted đáp lại Orphellia một cách khó chịu.
「Chắc chắn là tôi sẽ nhắc cậu ta. Nhưng, tôi cũng lo lắng cho hai đứa trẻ đó」
『Hai đứa trẻ』 mà cô ấy đang nói đến, chính là cặp song sinh đang làm vẻ mặt cảnh giác trong khi ôm chặt lấy cánh tay của Ardis.
「Xem kìa, có vẻ như họ đã trở nên thân thiết hơn rồi đó」
Thấy cách mà cặp song sinh hành động, Orphellia nở một nụ cười dịu dàng. Tất nhiên, cô không thể nói rằng hai cô bé ngày càng trở nên giống như 『Người bình thường』 Nhưng ít nhất, nhìn thấy cách chúng giao tiếp với Ardis, cô có thể tưởng tượng ra được bọn họ đang có một mối quan hệ tốt.
「Thôi được rồi. Ban đầu thì mọi chuyện cũng khá là đau đầu, nhưng bây giờ thì ổn rồi」
Ardis cũng biểu cảm một cách bối rối.
「Rồi, giờ cậu có thể làm việc được chưa? Số tiền cậu tiết kiệm được không còn trụ được lâu nữa, đúng chứ?」
Norris xen ngang vào.
「Phải đó, Ardis. Cậu đã liên tục chối yêu cầu của chúng tôi và cậu thậm chí còn không có vẻ như kiếm được tiền」
Lời của Ted khiến cho Ardis mỉm cười một cách khô khốc . Đó là bởi vì anh không thể chối cãi trước lời của Ted được.
Công việc mà anh đã nhận trước khi cặp song sinh bị sốt - Giải cứu những học viên của một học viện - và phần thưởng mà anh đã nhận được là khoảng hơn bốn mươi đồng vàng. Đó là một số tiền lớn đủ để nuôi sống một gia đình bình thường nếu họ không chi tiêu lãng phí trong vòng hai năm. Tất nhiên, nếu như chỉ có Ardis và hai cô bé song sinh thì khoản tiền đó là quá đủ.
Nhưng, bản thân Ardis là một lính đánh thuê. Không chỉ việc đảm bảo đầy đủ chuyện ăn uống, quần áo và chỗ ở. Việc bảo trì trì vũ khí, và còn cả chuyện thuốc thang, chi phí cho những thứ đó ở một mức độ khác hơn hẳn so với những thứ mà những người dân thành thị thường dùng Thậm chí với bốn mươi đồng vàng đó cũng sẽ nhanh chóng biến mất sớm. Chắc chắn, đó là khoảng thời gian mà túi của Ardis sẽ bắt đầu lại cảm thấy thấy trống rỗng.
Nhưng, vấn đề là ở cặp song sinh. Chúng cuối cùng xua tan sự thận trọng đối với Ardis và bắt đầu dựa dẫm vào anh
Hai cô bé sẽ theo sau anh càng gần càng tốt mỗi khi anh bước đi. Khi Ardis thư giãn trên ghế sofa, chúng sẽ đến và ngồi bên cạnh anh. Khi Ardis chợp mắt ở cửa sổ dưới ánh sáng mặt trời ấm áp, chúng sẽ có mặt ở đó và ngủ trưa cùng với anh trước khi anh nhận ra.
Và trong đêm, mặc dù có giường riêng để cho cặp song sinh nằm trong phòng của chúng, chúng vẫn sẽ leo lên giường Ardis để ngủ chung Đúng như dự đoán, việc đi ra ngoài vẫn còn khá đáng sợ đối với chúng, chúng sẽ không đi theo Ardis khi anh rời khỏi nhà, và khi anh ở nhà chúng sẽ cứ bám lấy anh.
Và Ardis bỗng trở thành Ardis, anh bắt đầu quan tâm đến cặp song sinh nhiều hơn, và rồi anh dần trở nên ngần ngại khi để cặp song sinh ở nhà một mình để đi ra ngoài kiếm việc làm hay đi săn.
「Mặc dù vậy, cậu không thể cứ như thế này mãi được phải không?」
Ted chắc chắn nói đúng. Trong thực tế, Ardis cũng đã nghĩ rằng mình nên tìm một công việc càng sớm càng tốt.
「Tiện thể. Chúng tôi có mang tới một chủ đề thú vị đây」
Norris lén nhìn vào biểu cảm Ardis rồi bắt đầu nói.
「Cậu có nghe nói về một người phụ nữ xinh đẹp xuất hiện trên tuyến đường chính không?」
「Là sao?」
「Ahaha, cậu đã tự cách ly trong một thời gian mà. Nó không chỉ ở Thoria, mà ngay cả thủ đô, tin đồn này cũng đã được lan rộng」
Norris trông có vẻ như đang cười nhạo một điều gì đó hài hước nhưng đó vốn là tính cách của Norris. Ardis nhìn vào Norris như thể đang thúc dục anh ta giải thích tiếp vậy.
「Trên tuyến đường chính cách đây khoảng nửa ngày đi đường, được cho là có một cô gái trẻ xuất hiện ở đó. Và, cô ấy có vẻ như rất mạnh nữa」
「 ...... Một tên cướp hả?」
「Không không, sai rồi. Thế này, cô ấy sẽ thách đấu một trận với lính đánh thuê hoặc những người hộ tống của các thương nhân đi qua tuyến đường đó. Và rồi cô ấy cứ thế giành chiến thắng một cách dễ dàng. Ngay cả với các lính đánh thuê kỳ cựu làm đối thủ, thì cô ta vẫn chưa thua một lần nào」
「Tôi không thể hiểu được tại sao cô ấy lại làm thế」
「Đúng vậy. Tôi cũng không hiểu. Ý tôi là, người phụ nữ đó, cô ấy không đòi hỏi bất cứ điều gì ngay cả khi cô ta giành chiến thắng. Và cô ấy sẽ thậm chí cũng không trả lời khi được hỏi lý do, và vì thế, nhiều lời đồn đoán đã xuất hiện」
Từ câu chuyện vừa kể, nghe có vẻ giống như một lính đánh đi ngao du tìm đối thủ để có thể thử thách khả năng của mình. Thậm chí còn có những suy đoán cho rằng cô ấy làm vậy chỉ để nổi tiếng. Nhưng vấn đề là những người đã cho là vậy lại không thể nói ra được tên cô ấy. Do đó những suy đoán đó có lẽ là hoàn toàn sai.
「Chỉ có như vậy thôi, vẫn chưa có ai bị thương hay tử vong khi đấu với cô ấy, nếu như cô ấy đã bị từ chối, thì cô ấy cũng sẽ bỏ qua mà không nói gì thêm. Vì thế, không có bất cứ ai thực sự coi cô ấy là một vấn đề cả. Từ những gì tôi nghe được, thậm chí còn có một lần cô ấy đã cứu một thương nhân khỏi bọn cướp」
「Nếu cô ấy không làm hại ai vậy thì cũng không có vấn đề gì hết, nhưng tại sao lai có những người nghĩ rằng cô ấy gây rắc rối chứ?」
Có rất nhiều những người khác cũng suy nghĩ giống như Ardis. Thậm chí còn có thể nói rằng cô ấy đang đóng góp cho việc giữ an toàn trên tuyến đường chính mà không gây rắc rối gì hết, và cô ấy thậm chí còn sẽ không đụng chạm đến ai nếu như người đó không mong muốn, vì vậy có thể coi như đây chỉ là sự xuất hiện của một người có tính cách khác thường.
Gần đây, có vẻ như có cả những người đã đi tới tận đó chỉ để gặp cô ấy, nhưng nếu đó là điều mà cô ấy muốn, thì không ai có thể ngăn cấm hay phán xét được.
「Không có tác hại gì nếu như ta cứ để yên cho cô ấy. Nếu có, thì chắc cũng sẽ chỉ liên quan đến danh tiếng thôi」
「Danh tiếng à ....... Vậy thì, phía lãnh chúa và quân đội đã có động tĩnh gì đó phải không?」
「Chính xác. Đó là một yêu cầu từ Marquis Thoria」
Người phụ đó đã không phạm pháp hay gây mất an ninh trật tự. Nhưng vì cô ấy là một người lạ mặt, và thực tế rằng cô ấy cứ tự do hành động trên tuyến đường của lãnh chúa, việc nó sẽ làm hỏng uy tín và danh tiếng của lãnh chúa. Nếu như không được xử lý cẩn thận, các quý tộc chống đối thậm chí có thể sẽ sử dụng nó như một công cụ cho cuộc chiến tranh chính trị.
「Hmm. Và, nội dung là gì?」
「Đàm phán. Và có vẻ như mời cô ấy đến dinh thự của lãnh chúa」
Ardis nhíu mày khi nghe.
「Tôi không hiểu. Nếu là vậy, không phải để những người bên lãnh chúa lo sẽ tốt hơn sao?」
「Ai biết? Có lẽ ông ta không thích ý tưởng gửi người của mình đến đó, hoặc có lẽ đó ông ta đã bị từ chối từ trước đó. Với những thông tin mà chúng tôi có hiện tại, thì vẫn chưa thể kết luận được. Chỉ là, vì nó không phải là một yêu cầu chinh phục và có lẽ cậu cũng sẽ không bị thương ngay cả khi cậu chiến đấu vài lần với cô ấy, không phải nó hoàn toàn phù hợp với Ardis, người đã không vận động trong một thời gian dài sao?」
「Vâng, có lẽ là cũng được. Và, còn tiền công?」
「Hai đồng vàng nếu thành công. Một đồng bạc nếu thất bại」
「Không phải là nó quá ít sao?!」
Thắc mắc của Ardis là hợp lý. Ngay cả khi họ đã thành công, chỉ hai đồng vàng cho bốn người trong một ngày, nó không phải là một số tiền đáng để bỏ công. Thậm chí còn tệ hơn, chỉ được duy nhất một đồng bạc nếu thất bại. Chả khác gì phải làm không công cả.
「Ah, chúng tôi sẽ nhận một yêu cầu khác. Nói chuyện với người phụ nữ xinh đẹp đó sẽ là công việc dành cho Ardis」
「Còn chúng tôi thì sẽ tới vùng đất hoang trong một thời gian ngắn」
「Gì, vậy ra là thế hả?」
Có vẻ như yêu cầu này thực sự chỉ dành riêng cho Arids. Trong khi Ardis lại nghĩ rằng họ làm vậy là không cần thiết, nhưng vì họ đã đem yêu cầu này đến tận nơi cho Ardis, anh quyết định chấp nhận thiện chí của họ.
Sau khi để lại địa chỉ quán bar, nơi mà Ardis sẽ nhận được các thông tin cần thiết, Ted và những người khác trở về.
「Ardis, sẽ đi ra ngoài?」
「Ardis, rời đi-?」
Đột nhiên, cặp song sinh kéo cả hai cánh tay của anh và hỏi.
「Phải, tôi sẽ đi ra ngoài một chút vào ngày mai. Cả hai đứa có thể ở nhà chứ?」
Cặp song sinh gật đầu trước câu hỏi của Ardis, và tiếp tục hỏi với đồng tử màu vàng nhạt đang nhìn thẳng vào Ardis.
「Ardis, sẽ không bỏ rơi hai bọn em chứ?」
「Ardis, ...... sẽ trở lại? 」
「 ...... Đừng lo lắng, tôi sẽ trở lại sớm thôi」
Tuy còn là trẻ con, nhưng nhìn vào khuôn mặt tuyệt vọng của chúng, Ardis trả lời với một nụ cười dịu dàng trong khi xoa đầu chúng.
3k7 từ, kỉ lục mới. Cơ mà càng mệt chứ kỉ lục gì =]