Đối mặt với những ma pháp vẫn đang được phóng ra liên tục, Ardis chỉ có thể dùng rào chắn ma pháp để đỡ hay là né tránh, trong khi vẫn phải né những đòn tấn công từ chiếc dao găm.
Tất nhiên, Ardis cũng đáp trả lại bằng ma pháp của riêng anh như Hoả Cầu, Nham Thạch, Phong Thiết hay Băng Khối. Nhưng có vẻ như không có hiệu quả một chút nào cả.
Về bản chất, đây chính là một cuộc đấu để có thể đánh giá khả năng của hai người họ. Vì có rất nhiều cặp mắt đang chứng kiến, nên Ardis vẫn chưa sử dụng đến Kiếm Ma Thuật, ngay cả ma pháp của anh cũng đã được giảm uy lực rất nhiều.
Có vẻ như cô gái kia cũng vậy, như thể cô cố tình sử dụng những đòn tấn công với uy lực nhỏ để thử tài Ardis vậy. Ngoài những chùm tia sáng mà cô đã sử dụng, tất cả những đòn tấn công của cô đều là những đòn cơ bản.
「Cậu, tại sao cậu lại không đánh nghiêm túc? ...... À, tôi hiểu rồi」
Nhìn về phía đoàn lính đánh thuê với đôi mắt màu bầu trời của mình, cô nhanh chóng hiểu ra.
Ardis thấy rằng hiện giờ không nên phô diễn Kiếm Ma Thuật của anh ra. Mặc dù anh không quan tâm nếu như được coi là kẻ mạnh, anh thấy rằng những rắc rối kiểu gì cũng sẽ đến nếu như anh được biết đến như là kẻ nắm giữ kĩ năng độc nhất.
Anh sẽ giả vờ niệm chú trước khi phóng ra ma pháp của mình nếu có thể, và anh chắc chắn sẽ khiến những người đã chứng kiến Kiếm Ma Thuật của anh như Gresche và Michelle cùng với những người ở đây không kể lại cho ai khác.
Tất nhiên, đó sẽ chỉ là một『Yêu cầu』, anh đã chuẩn bị cho việc khả năng của mình được biết đến bởi những người khác vào một ngày nào đó.
Cô đã nhận ra sau khi đoán được những gì Ardis đang suy nghĩ. Thế rồi, cô nói bằng một giọng nhẹ nhàng trong khi giơ tay lên.
「Thôi được, tôi sẽ đuổi họ ra xa một chút」
Một quả cầu ánh sáng hình thành trên lòng bàn tay cô. Kích thước nó từ từ tăng lên cho đến khi nó trở thành một quả cầu có đường kính 50cm, và rồi được ném thẳng vào Ardis.
Ardis nhanh chóng nhảy ra khỏi khu vực quả cầu sẽ đáp xuống, và cùng lúc triển khai rào chắn ma pháp. Quả cầu ánh sáng va xuống mặt đất phát nổ khiến đất đá bay tứ tung.
Bởi nó ở mức độ lớn hơn nhiều lần so với những ma pháp trước đó, nó gần như áp đảo rào chắn của Ardis. Trong khi va chạm với rào chắn của Ardis, vụ nổ của quả cầu ánh sáng dần mờ đi trước khi tan biến.
「Hou. Ngoài dự đoán của tôi rồi」
Khi vụ nổ kết thúc, bóng dáng của Ardis vẫn ở đó, không hề sứt mẻ một chút nào. Đối với Ardis, đòn vừa rồi vẫn chả thấm gì, nhưng đó lại là một câu chuyện khác đối với những người đang chứng kiến ở xung quanh.
Vụ nổ toả những làn sóng nhiệt ra xung quanh, sóng xung kích của nó đã va phải những lính đánh thuê đang quan sát cuộc chiến ở hai bên.
Tất nhiên, họ không bị dính sát thương trực tiếp từ quả cầu ánh sáng. Tuy vậy, sức mạnh của vụ nổ vẫn còn để lại dư chấn. Trước làn sóng xung kích, những người nhỏ con bị thì thổi bay vài mét, và những người không bị thổi bay cũng phải chao đảo.
「Cái, ngay cả dư chấn cũng mạnh đến vậy ......! 」
「Này này ......, đây không còn là đùa nữa sao!」
Kế đó, cô lại giơ tay lên. Nhưng lần này, là cả hai tay.
「Giờ thì, còn cái này thì sao?」
Trong khi nở một nụ cười không hề có chút sự do dự nào, một quả cầu ánh sáng lại bắt đầu hình thành ở trên lòng bàn tay cô.
「Oi, tệ rồi đây」
「Nó còn to đến đâu nữa đây!」
「Quả vừa nãy thôi đã đủ to rồi mà ......」
Quả cầu ánh sáng này lớn hơn vài lần so với quả trước. Trước ánh mắt của những lính đánh thuê, đường kính của quả cầu ánh sáng đó đã to đến hơn ba mét, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
「Không phải tốt hơn là chúng ta nên chạy ngay bây giờ sao......?」
Lời của một vài lính đánh thuê như thể thúc dục tất cả bọn họ, tất cả những người đang chứng kiến liền quay lưng lại và chạy hết tốc lực.
Ngay cả những thương nhân đang tận dụng khi Ardis tới để kinh doanh cũng bỏ chạy. Trong số họ, thậm chí một số người còn bỏ rơi hàng hoá của mình để chạy thoát.
Sau đó, như thể chờ đợi sự biến mất của đám đông, cô vung tay về phía Ardis. Trước quả cầu ánh sáng khổng lồ, Ardis triển liền khai ba lớp rào chắn ma pháp để bảo vệ.
「Fiel Tra Maneena」 (Tam Trọng Ma Pháp Chướng Bích)
Lớp đầu tiên của các rào chắn có hình dạng giống như một lưỡi dao sắc, tách quả cầu ánh sáng thành nhiều phần nhỏ. Lớp thứ hai mềm mại như một lớp bông, có tác dụng hấp thụ lực tác động. Và lớp thứ ba là rào chắn cứng nhất dùng để cản quả cầu lại.
「Những ánh mắt phiền phức đã không còn nữa. Giờ cậu có thể nghiêm túc được chưa?」
Phóng ra một ma pháp thậm chí còn doạ được những lính đánh thuê kỳ cựu phải bỏ chạy. Vậy mà cô vẫn giữ khuông mặt vô cảm.
Mặt khác, Ardis vẫn biểu cảm như mọi khi, vì anh đã hiểu quả cầu ánh sáng vừa rồi chỉ có mục đích đuổi khán giả đi.
「Muốn khiến cho tôi phải nghiêm túc, điều đó còn phụ thuộc vào cô....... Nhưng trước hết, có lẽ là hơi muộn rồi, nhưng liệu cô có thể chấp nhận lời đề nghị của tôi và cùng nói chuyện một cách hoà bình không?」
「Hoang đường. Dám hỏi lại chuyện đó trong tình huống này sao? Nếu cậu muốn tôi chấp nhận yêu cầu, hãy khiến tôi thoả mãn trước đã!」
Cùng lúc đó, cánh tay của cô di chuyển, một cơn gió mạnh được tạo ra. Gợi liên tưởng đến một cơn bão trong đại dương, nó lớn lên giống như một sinh vật sống và tấn công Ardis. Mặt đất bị bật lên và những viên đá bị cơn bão hút lên thì đều bị nghiền nát, phá hủy khu vực xung quanh Ardis đang đứng.
Tuy nhiên, Ardis liền tạo sóng chấn động về mọi hướng và thổi cơn bão đi. Tiếp đó, anh rút cả hai thanh đoản kiếm từ eo của mình, rồi cầm thanh boardsword lên tay phải. Nhìn thấy thanh đoản kiếm đang lơ lửng trong không khí, đôi mắt màu bầu trời của cô tỏ ra hứng thú.
「Tôi hiểu rồi. Vậy ra đó là phong cách chiến đấu của cậu sao?」
「Cô muốn tôi phải nghiêm túc chứ gì? Vậy thì hãy cố gắng chịu đựng một xíu xem sao?」
Ardis cười một cách tự nhiên rồi tạo thế đứng với thanh boardsword.
Thao túng những thanh đoản kiếm hoặc những vũ khí có dạng như dao găm từ chỗ hàng hoá mà thương nhân đã bỏ lại. Ardis triển khai chúng thành một đội hình xung quanh thanh đoản kiếm của cậu. Tổng cộng có mười tám thanh kiếm đang lơ lửng trong không khí.
Ardis tay cầm thanh boardsword, và 18 lưỡi kiếm đang lơ lửng chĩa về phía cô.
「Lên nào」
Ardis vừa dứt lời, mười tám lưỡi kiếm lao thẳng về phía cô. Cùng lúc đó, ba đợt sóng xung kích vô hình đã được giải phóng nhắm vào phía sườn của cô.
Trong chớp mất, cô liền tạo ra bảy luồng sáng đặc, trước khi bắn chúng về phía những lưỡi kiếm. Khi ánh sáng va chạm với lưỡi kiếm, mùi nóng chảy của kim loại lan toả trong không khí.
Đồng thời, cô triển khai một rào cản để làm suy yếu ba chấn động, rồi nhảy vọt về phía sau. Nhắm vào cô, mười một lưỡi kiếm còn lại tấn công cô một lần nữa.
Cô liền lấy hai con dao găm từ hư không, hạ mười một lưỡi kiếm với dao găm ở cả hai tay. Sau khi gạt đi mười một lưỡi kiếm với dao găm của mình, cô tiếp tục cản chúng bằng với rào chắn vật lý.
Sau khi né tránh các cuộc tấn công của những lưỡi kiếm, cô tiếp tục cô xử lý ba thanh kiếm bằng những khối băng, trước khi chuyển sang thế tấn công.
「Vậy, thế này thì sao?」
Một tiếng nổ lớn xuất hiện cách họ không xa. Từ đám mây bụi tạo ra bởi vụ nổ, vô số tảng đá trút xuống như tên lên cả hai người.
Trong khi vô số những tảng đá với kích cỡ khác nhau đánh bật mười một lưỡi kiếm của Ardis, Ardis triển khai rào chắn chỉ ở những chỗ mà anh sẽ bị rơi trúng.
Ngay cả khi những tảng đá với đủ kích cỡ khác nhau vẫn đang đục lỗ trên mặt đất, cô vẫn không nới lỏng những cuộc tấn công của mình. Mười một lưỡi kiếm đang cố tấn công cô đều bị đánh bật xuống bởi những tảng đá, một số đã bị biến dạng trong hoặc hỏng hoàn toàn, một số thì bị mòn đi.
Tất nhiên, người đã phát động ma thuật sẽ không hề bị ảnh hưởng, trong lúc đó thì cô đã sẵn sàng để tung ra ma pháp kế tiếp.
Bảy quả cầu ánh sáng đang tập hợp xung quanh cô,dường như kích cỡ đã được nén lại, bảy quả cầu liền bắn thẳng về phía Ardis.
Ánh sáng lần này thậm chí còn mạnh hơn so với lúc mà nó đã làm tan chảy những thanh kiếm.
Tương tự, Ardis cũng tạo ra bảy quả cầu ánh sáng mặc dù có hơi muộn một chút. Những quả cầu ánh sáng cũng tương tự như của cô, nhưng của Ardis có phần nhỉnh hơn về kích cỡ.
Từ bảy quả cầu ánh sáng của Ardis, bảy vệt sáng đặc tập hợp lại, và va chạm với tia sáng của cô. Một tiếng gầm như tiếng sấm vang lên, tầm nhìn liền bị bao phủ bởi màu trắng tinh khiết và tạo ra một vụ nổ lớn hơn tất cả những vụ nổ từ trước. Mặt đất xung quanh bị cày xới, và một khối lượng lớn bụi được thải ra không khí.
Ngay cả khi tầm nhìn của anh đang hoàn toàn bị che khuất, Ardis vẫn lao về phía người cô với thanh boardsword trên tay. Thanh kiếm được vung xuống đã bị đánh bật lại bởi cô với cô dao găm, tiếng kim loại đinh tai vang lên.
Sau đó, cô liền tạo ra một cơn gió và thổi bụi đi. Đối với Ardis, không hề có chút sự bất tiện nào ngay cả khi tầm nhìn của anh che khuất, nhưng có vẻ như đối với cô thì lại không.
Tiếp tục ra đòn thứ hai và thứ ba, Ardis tiếp tục tung ra những nhát chém chắc tay và không để cho cô có cơ hội phản công. Mỗi một nhát chém đều sắc bén và chính xác.
「Anh, anh là một kiếm sĩ !?」
「Phải!」
Tốc độ của thanh kiếm và sức mạnh của mỗi nhát chém khiến cho cô chỉ có thể suýt soát đỡ được bằng hai chiếc dao găm. Đúng như dự đoán, cô không thể thi triển bất cứ ma pháp tấn công nào ở phạm vi gần như thế này. Ngay cả với khả năng kiểm soát tuyệt vời, cô vẫn có thể tự kéo bản thân mình vào.
Cô có thể lấy lại khoảng cách có thể tiếp tục tung ra ma pháp, nhưng Ardis sẽ không bao giờ cho phép điều đó xảy ra. Những nhát chém khốc liệt vẫn liên tục được Ardis tung ra mà không hề mất đi sự chính xác, sự phòng bị của cô từ từ bị xuyên thủng.
Chẳng bao lâu, con dao găm trong tay trái của cô bị đánh bay đi, Ardis liền nắm lấy tay phải cô với bàn tay trái của anh. Ngay lúc đó, chiến thắng của anh đã được quyết định, thanh boardsword của Ardis đã kề sát cổ cô.
「Vậy đã đủ thuyết phục chưa?」
Trước ánh mắt của Ardis, cô đáp lại trong khi nheo cặp mắt màu bầu trời của mình.
「Xin tuân lệnh người. Chủ nhân của em」