Yeahh 3 chương/ngày rùi!!
Trans + edit: Yuuki 0_0
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ^^
------------------------------
<<Góc nhìn của Arisa>>
Hai đứa bọn tôi cứ thế mà ôm nhau mà khóc. Một lúc sau, Shizuku bình tĩnh trở lại.
Cậu ấy bắt đầu giải thích về lí do mà cậu có động lực để tới làm hoà với tôi.
Nghe xong, tim tôi lại một lần nữa nhảy loạn xạ.
“Kogure-kun tới gặp cậu á?”
“Ừ. Mới sáng ra Kogure-kun đã tìm tớ. Nghe tin cậu bị sốt, tớ lo lắm luôn.”
“Tớ bị sốt lúc tối muộn nên chẳng thể báo cậu được. Mà Kogure-kun đến thật ư… Kogure-kun?”
Nói cách khác, Kogure-kun là người trao chúng tôi cơ hội làm lành. Đã thế, cậu còn tận tình chăm sóc tôi đêm qua, dậy sớm làm bữa sáng rồi lặng lẽ rời đi…
“Kogure-kun ngầu quá…”
“Hai cậu thân nhau nhỉ?”
“Fueeh?!”
“Mà Arisa này, cậu kể cho tớ chuyện gì đã xảy ra hôm qua đi!”
Shizuku bắt đầu tra hỏi sau khi hai đứa bọn tôi hứa rằng sẽ không bao giờ nói dối nhau. Vậy là tôi thành thật kể lại toàn bộ sự việc. Nghe xong, Shizuku thở dài.
“Dù có ở hoàn cảnh nào đi chăng nữa thì cậu cũng phải cảnh giác trước đám con trai chứ! Đã thế cậu còn dám cho Kogure-kun vào phòng…”
“Tớ biết mà…”
“Arisa, cậu nên nhớ là cậu rất xinh đẹp. Cậu sở hữu một thân thể gợi cảm đến nỗi thằng con trai nào cũng khao khát đấy!”
“Gợi…cảm…á…”
“Nếu Kogure-kun hôm ấy mà “tấn công” cậu thì tớ - người đã bỏ mặc cậu - chắc chắn sẽ đau khổ đến chết đấy.
“Shizuku…”
Tôi biết những gì Shizuku nói hoàn toàn đúng. Dẫu vậy,… chẳng rõ tại sao tôi lại chắc chắn Kogure-kun sẽ không bao giờ làm những chuyện này.
“Kogure-kun không phải hạng người như thế đâu.”
“Hmmm? Thực ra tớ chả ưa Kogure-kun lắm.”
“Eh? Kogure-kun tốt bụng đến vậy cơ mà? Cậu ấy đáng tin cậy này, nấu ăn ngon này, có cả một cô em gái dễ thương và đôi tay to khoẻ nữa…”
Chợt, tôi nhận ra đôi mắt của Shizuku đã hoàn toàn trống rỗng.
“Này, có phải cậu có cảm tình với Kogure-kun không thế?”
“Wwwwwwwaaa!! Không đời nào! Không đời nào tớ thích Kogure-kun được!!!”
“Huh? Cậu hứa là sẽ luôn thành thật với tớ cơ mà?”
“Tớ chưa thích cậu ấy đâu!! Làm sao mà tớ có thể rơi vào lưới tình chỉ vì sự tốt bụng đó chứ!!”
“Vẫn chối à? Thôi, tạm tha cho cậu vậy.”
Tôi thực sự chỉ coi Kogure-kun là bạn thôi! Nếu có lỡ thích thì tôi cũng không được phép “vượt ra khỏi ranh giới tình bạn” vì… trái tim của chàng trai mang tên Kogure Ryoma vốn đã thuộc về Shizuku rồi.
Hơn thế nữa, tôi chẳng có nghĩa vụ phải thân thiết với Kogure-kun, nên chỉ cần giúp cậu ấy và Shizuku thành đôi như một lời cảm ơn là coi như nhiệm vụ hoàn thành.
Thế nhưng… sao tim tôi cứ không ngừng thổn thức trước quyết định này vậy…?
“Nguyên nhân tớ không ưa Kogure-kun á? Do cậu ấy dám cướp Arisa khỏi tớ đó!”
“Hả??”
“Ừ thì, ít nhất thì tớ cũng không muốn thua cậu ấy trong việc bếp núc. Chắc tớ phải nấu cơm cà ri cho cậu thôi.”
“Tối qua tớ ăn rồi…”
“Cà ri tớ làm chắc chắn ngon hơn của Kogure-kun hàng vạn lần!! Cậu sẽ ăn cà ri của tớ mà phải hông, Arisa?”
“Đ-Đương nhiên là có rồi!”
Sao tôi mà dám đi ngược lại với mong muốn của Shizuku lúc này cơ chứ! Nhưng thế nghĩa là tôi phải ăn cà ri hai ngày liên tiếp à…
“Arisa nè.”
“Sao vậy?”
“À…ừm… nếu được thì… sao bọn mình không rủ Kokoro tới nhà ăn tối nhỉ?”
“À….”
“Tớ muốn biết cậu ấy và anh Shizuru đã thân thiết tới mức nào… Tớ còn muốn bọn mình được bên nhau như ngày xưa nữa…”
“Ừ! Tớ sẽ mời Kokoro sang ăn tối! Chắc chắn sẽ được thôi.”
Vậy là tôi lập tức gọi cho Kokoro, thuật lại toàn bộ sự việc vừa diễn ra và mời cậu ấy sang nhà tôi dùng bữa. Gặp nhau, chúng tôi tay bắt mặt mừng, tán chuyện rôm rả suốt cả bữa ăn.
Uwoa! Shizuku nấu nhiều món ngon quá đi!
Nhưng quan trọng hơn cả, bữa tối ấy tồn tại như một lời khẳng định cho tình bạn vĩnh cửu giữa ba đứa bọn tôi, một thứ tình bạn sẽ chẳng bao giờ phai mờ.
————————————————-
“Xin chào!”
“C-Chào nha…!”
Sau khi buổi học hôm thứ hai kết thúc, tôi lại tới quán cà phê như thường lệ. À, chỉ khác một điểm cả Kogure-kun cũng đi hôm nay.
Tới quán cà phê quen thuộc ấy, tôi lập tức cúi đầu cảm ơn Kogure-kun vì sự giúp đỡ tận tình của cậu những ngày vừa qua.
Nghe xong, Kogure-kun cười xoà, giữ vẻ khiêm tốn như mọi lần.
Rồi, bọn tôi bắt đầu tán nhảm.
Tôi biết rất rõ, hai đứa bọn tôi ai cũng trân trọng từng phút giây trò chuyện với nhau trong quán cà phê cổ kính này.
Mà mọi người biết gì chưa? Kogure-kun đã mời tôi tới đây đó! Cậu kể rằng hôm nay cậu không phải hoạt động câu lạc bộ nên muốn trao đổi với tôi vài việc. Tôi chẳng gặp Kogure-kun lần nào kể từ hôm thứ bảy. Có điều, một lí do nào đó khiến tôi không cả dám nhìn thẳng vào mắt cậu ấy nữa.
Tôi cố loại bỏ mọi cảm xúc thừa thãi trong lòng rồi ngước nhìn Kogure-kun. Ánh mắt tôi lập tức chạm vào đôi mắt đã luôn ân cần dõi theo mình khi gặp khó khăn.
Ôi trời ơi! Tôi chưa từng nghĩ Kogure-kun lại đẹp trai đến thế này! Nụ cười của cậu đáng yêu quá điiii!!”
Từ từ đã, mình quá để ý tới cậu ấy rồi! Tôi vốn là người lúc nào cũng khó chịu với đám con trai, nhưng Kogure-kun tốt bụng đến mức không thể ghét nổi.
Cậu ấy hơn hẳn mọi đứa con trai trong lớp luôn…
Huh, thế thì mối quan hệ giữa tôi và cậu ấy là gì nhỉ?
“Cậu cắt sốt rồi phải không? Tốt quá…”
“Ừ! Nhờ công cậu chăm sóc cả đó!”
“Tớ có làm gì to tát đâu. Mà quan trọng hơn, thật vui khi cậu thành công làm lành với Otsuki-san.”
Tôi khá ấn tượng với cách cậu giữ cho mình sự khiêm tốn. Kogure-kun quả là tuyệt vời mà. Ở bên cậu lúc nào cũng đem đến cho tôi cảm giác an tâm và thoải mái.
“Hôm nay tớ muốn bàn với cậu một số chuyện..”
“Tớ nhớ mà. Cậu đã nói qua điện thoại rồi.”
Có việc gì nhỉ? Liệu tôi có nên một mình thảo luận với cậu ấy không?
Từ ngày hôm nay, lúc nào tôi cũng có Shizuku ở bên rồi, nên tôi sẽ chẳng làm liên luỵ tới ai nữa.
Không chỉ vậy, tôi đã gây quá nhiều rắc rối cho Kogure-kun, do đó tôi cần phải cố hết sức để giúp cậu ấy đến được với Shizuku.
“Chắc tớ sẽ chỉ nói một lần duy nhất thôi. Nghe cho kĩ này.”
“Ừ. Nói đi.”
Tôi sẽ gật đầu đồng ý với bất cứ yêu cầu nào. Có điều, tôi muốn tìm cách gặp cậu ấy nhiều nhất có thể, cho tới khi tôi hiểu rõ thứ cảm xúc đang âm ỉ trong lồng ngực.
“Tớ xin lỗi, thực ra… ngay từ đầu tớ đã không có cảm xúc gì đặc biệt cho Otsuki-san rồi.”
“Hả?????”
Ai mà lường trước được nước đi này cơ chứ!