Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

25 167

Vì một tương lai được gặp lại em

(Đang ra)

Vì một tương lai được gặp lại em

Akiko Abe

“Việc chúng ta không gặp nhau mới là lựa chọn đúng đắn? Tôi tuyệt đối không chấp nhận!”

3 26

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

46 157

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

39 303

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

(Đang ra)

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

レオナールD

Tuy có thể hoàn thành vai trò của mình như một nhân vật nền, thoát khỏi tuyến truyện nhưng nếu làm vậy, cô bé sẽ phải đối mặt với vô vàn khó khăn thử thách. Để cứu lấy nhân vật chính dễ thương, tốt bụ

11 147

WN - Chương 04: Người mà bạn tôi thích rất giống tôi

Tôi lại tiếp tục học tập như thường lệ, và khi hết tiết thì cũng là lúc giờ ra chơi bắt đầu. Reo lại tìm đến chỗ tôi, đám con trai thì bám theo Reo, rồi các gal cũng nhập bọn với đám con trai. Ngay sau đó, Asashina-san, nữ sinh xinh đẹp nhất trường, cùng với Otsuki-san đến bên cạnh tôi.

“...”

Cuộc trò chuyện diễn ra hết sức sôi nổi, nhưng Otsuki-san và tôi lại chẳng nói một lời nào.

Nếu hai đứa bọn tôi mà nói thì tất cả những gì bọn tôi nhận được chỉ là nụ cười thân thiện hoặc cái gật đầu từ bạn bè.

Nếu tôi hiểu mọi thứ theo cách này thì cũng không tệ lắm nhỉ? Hai đứa bọn tôi đều là thành viên của các nhóm nổi bật, nhưng mỗi khi có cuộc trò chuyện gì sôi nổi thì bọn tôi lại chẳng ai nói gì cả. Nhưng mà…

“Chào buổi sáng, Otsuki-san.”

“Chào buổi sáng, Kogure-kun.”

Từ khi tôi gặp Otsuki-san vào buổi sáng hôm ấy, bọn tôi bỗng trở nên năng động hơn hẳn.

Trong tuần vừa rồi, sáng hôm nào tôi cũng nói chuyện với Otsuki-san về cuộc sống hằng ngày của cả hai.

Tuy vậy, đây là khoảng thời gian duy nhất mà bọn tôi thực sự trò chuyện. Bọn tôi không còn cô đơn khi ở trường nữa rồi!

Mọi người biết đấy, tôi lúc nào cũng ở bên Reo, còn Otsuki-san lúc nào cũng đứng cạnh Asashina-san. Tôi và Otsuki-san khá giống nhau đấy chứ.

Vậy nên, bọn tôi thường tán nhảm với nhau mỗi sáng, và tôi khá thích khoảng thời gian thoải mái này.

“Hee, cậu và Asashina-san đã quen nhau từ nhỏ à?”

“Đúng vậy, bọn tớ đã bên nhau từ khi còn bé rồi. Hồi trước ấy, bọn tớ còn cao bằng nhau cơ, nhưng mà trước khi tớ kịp nhận ra thì cô ấy đã cao hơn tớ nhiều rồi.”

“Tớ cũng biết có một người bạn thân từ nhỏ tuyệt như thế nào mà.”

“Kogure-kun cũng là bạn thuở nhỏ của Hirasawa-kun đúng không?”

“Cậu thấy Reo là người như thế nào, Otsuki-san? À… cậu không cần trả lời một cách nghiêm túc quá đâu. Chỉ cần kể cho tớ những gì cậu nghĩ là được.”

“Ừm, về Hirasawa-kun thì… xin lỗi nhé Kogure-kun, tớ nghĩ tớ không giỏi nói ra cảm nhận của bản thân như thế này đâu..”

“Eh? Vậy à?”

“Tớ nghĩ cậu ấy thực sự rất ngầu, đúng như những gì các bạn nữ trong lớp nói, nhưng với tớ thì có lẽ cậu ấy hơi nổi bật quá.”

Sau đó, Otsuki-san mỉm cười và tiếp tục nói một cách thành thật:

“Thành thật mà nói, có lẽ tớ khá sợ cậu ấy…”

Những lời nói không chút do dự hay dè dặt của cô ấy chính là cảm nhận thật lòng của cô về Reo.

—---------------------------

Và tối hôm đó, tôi không biết làm gì khác ngoài thuật lại cuộc trò chuyện giữa tôi và Otsuki-san với bạn thân nhất của tôi - Reo.

“Chuyện là vậy đấy, Reo”

“Nếu vậy thì tao sẽ trở thành cái bóng, nhuộm tóc đen, đeo kính và mang cặp sách.”

“Mày làm như thế không ổn đâu. Dù mày có làm gì đi chăng nữa, mày vẫn sẽ là người có vẻ ngoài nổi bật thôi.”

Đêm hôm ấy, Reo sang phòng tôi.

Gần đây, tôi thấy bản thân mình cứ như điệp viên thông báo mọi thứ về Otsuki-san cho Reo ấy.

Rõ ràng, Otsuki-san gần như không có chút hảo cảm về Reo.

Cô ấy đang cố tình tránh mặt cậu ấy. Nếu Reo mà tỏ tình với cô ấy bây giờ thì chắc chắn “cả thế giới này sẽ sụp đổ”.

Reo đã há hốc mồm vì sốc, sốc hơn những gì tôi nghĩ nhiều lần.

Hơn một nửa số học sinh nữ trong lớp có cảm tình với Reo, và việc tôi bắt họ ghét Reo là một điều không thể. Tuy vậy, tôi thật lòng hiểu tại sao Otsuki-san không thích Reo.

Có lẽ đây cũng là cách tôi cảm nhận về Asashina-san - cô gái xinh đẹp nhất trường tôi.

Người ta đồn khắp nơi là có tới hơn một nửa số con trai của trường đã phải lòng cô ấy, nhưng thực sự tôi không muốn đến gần cô ấy một chút nào.

Học sinh nữ đứng đầu trường ấy thực sự quá nổi bật, thậm chí có thể làm mù mắt tôi với cái vẻ ngoài chói lọi ấy. Bên cạnh đó, có điều gì đó khá đáng sợ ở cô ấy.

“Nhưng Otsuki-san tốt bụng hơn tao nghĩ nhiều.”

“Đúng vậy đấy!!”

Reo rưng rưng nước mắt khi thấy tôi khen Otsuki-san.

“Cô ấy là một người cựcc kì tốt. Cô ấy mỗi sáng đều đến lớp sớm hơn tất cả mọi người, mở cửa sổ cho thông gió, lau sàn lớp, và còn làm nhiều việc nữa. Cô ấy ngày nào cũng lau bảng, tắt điện lớp sau mỗi giờ học đó!! Nếu mày để ý kĩ, mày sẽ thấy cô ấy là một người cực kì chăm chỉ.”

“Và đó là lí do tại sao mày phải lòng cô ấy à?”

“Mày biết đấy, có một cái cây trong lớp…”

Ở trường tôi, mỗi lớp đều có một cái cây to đặt ở góc. Tôi cũng không biết tại sao nữa.

“Mày biết ai đã chăm sóc nó không?”

“Tao nghĩ là ai đó được giao nhiệm vụ tưới nước cho nó… Hả, tao nhớ giáo viên đã giao bao giờ đâu?”

“Thực ra thì, có vẻ như cô ấy tưới nước cho nó mỗi sáng đấy.”

“Heee, tao không biết luôn.”

“Tao phát hiện ra chuyện này sau buổi tập lúc sáng sớm. Khi tao quay lại lớp để lấy đồ để quên, tao thấy cô ấy đang tưới cây. Cô còn đặt tên cho từng chậu và nói chuyện với bọn chúng nữa chứ. Trời ơi! Lúc đó cô ấy đáng yêu lắm, tới mức làm tao xiêu lòng luôn.”

“Có vẻ như cô ấy thích chăm sóc cây trên luống hoa và trên đồng nhỉ”

“Ngay sau khi lần đầu thấy cô ấy tưới cây trong lớp, có lẽ tao đã rơi vào lưới tình của cô ấy rồi. Và mỗi khi thấy được một khía cạnh khác của cô ấy, tao lại càng yêu cô ấy hơn. Sau cùng thì, tao có thể khẳng định với mày là cô ấy rất tốt bụng. Đó cũng là lí do tại sao mà tao lại yêu cô ấy đến vậy.”

“Tao đoán cô ấy là người rất ngăn nắp và gọn gàng. Chẳng mấy khi tao gặp cô ấy trên cánh đồng với bộ quần áo đầy bùn đất đâu, trong khi ngày nào cô cũng cần mẫn chăm sóc cây. Cô ấy còn thích nấu ăn nữa, nên tao đoán là cô ấy rất giỏi việc nhà.”

“Đúng thế! Cô ấy không chỉ tốt bụng mà còn luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác nữa!!”

“Tao nghĩ là cô ấy hợp với một người luộm thuộm như mày đó Reo.”

“…nhưng cô ấy đâu có thích…”

Reo gục xuống với vẻ chán nản.

Nếu tôi nhớ không nhầm thì đây chính là mối tình đầu của cậu ấy.

Là người bạn thân nhất, cũng là bạn thuở nhỏ của Reo, tôi thực sự muốn làm gì đó để giúp người bạn quý giá này.

Sau cùng thì, với vị trí hiện tại của Reo thì việc trở thành bạn trai của Otsuki-san cũng không phải là không thể mà.

Với tất cả sự tôn trọng, tôi khẳng định Reo thuộc tầng lớp cao, cao hơn nhiều so với những học sinh bình thường.

Tôi nghĩ tôi có thể kiên nhẫn giải thích cho Otsuki-san rằng Reo không đáng sợ như cô nghĩ vậy.

Vậy nên, bằng tất cả sự quyết tâm, tôi đặt tay lên vai Reo:

“Mày hãy để chuyện này cho tao. Tao nhất định sẽ khiến cô ấy phải “ngồi xuống bàn đàm phán””

“Ryomaaaaaaaa….. cảm ơn màyyyyyyyy”

Hai hàng nước mắt chảy dài trên má Reo. Cậu ta khóc thút thít, ôm chặt lấy tôi. Chứng kiến cảnh người bạn thân nhất của mình xúc động như vậy, tôi càng cảm thấy bản thân được tiếp thêm động lực.

Vậy là tôi - một học sinh bình thường - với mong muốn biến giấc mơ của Reo thành sự thật, sáng nào cũng vậy, tôi đều bắt chuyện với Otsuki-san, thậm chí là mỗi lần nhìn thấy cô ấy, tôi đều vẫy tay, kiên nhẫn trò chuyện, cố gắng thay đổi cách cô ấy nhìn nhận về Reo.

Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ có lúc phải dành nhiều thời gian cho bất kì đứa con gái nào đâu.

Đây là sức mạnh vi diệu của tình bạn sao? Tôi lại tiếp tục kiên trì bắt chuyện với Otsuki-san.

Nhưng mà giờ nghĩ lại thì có vẻ như tôi làm hơi quá rồi. Tôi đã quá mải mê bắt chuyện với cô ấy mà quên không cân nhắc địa điểm.

“Này.”

“Hả?”

Một ngày nọ, sau khi tan học, có một cô gái bỗng đến gặp tôi.

Cô gái duy nhất chịu nói chuyện với tôi ngoại trừ giáo viên ra chỉ có Otsuki-san, người mà tôi mới quen gần đây. Do đó, việc bị bắt chuyện bởi một cô gái ngoài Otsuki-san là điều hoàn toàn vô lí.

Và lại càng vô lí hơn khi người đó là Asashina Arisa nữa chứ. Không ổn rồi, tôi có linh cảm xấu về chuyện này. Tôi bất giác lùi lại về phía sau. Tuy vậy, Asashina-san nhìn thẳng vào mắt tôi với biểu cảm không thay đổi. Trời ơi, cô gái xinh đẹp nhất trường muốn gì ở tôi thế này??

“Kogure-kun, cậu có thể nói chuyện với tôi một chút không?”

“Được thôi, chuyện gì thế?”

Tôi cố gắng không nhúc nhích khi chờ đợi hồi đáp của cô ấy.

“Cậu đi với tôi được không? Tôi nghe mọi người nói hôm nay câu lạc bộ bóng rổ không hoạt động đâu.”

“Eh? Tại sao?”

Giọng tôi vang lên trong cái im lặng đến sững người. Tôi hoàn toàn bất ngờ trước lời mời này. Mọi chuyện diễn ra thật khó hiểu. Tại sao cô ấy lại đột ngột mời tôi đi chứ?

Tôi tự hỏi liệu mình có làm gì sai không.

Nhưng… tôi chẳng nhớ ra mình đã làm gì không đúng cả.

Tại vì ở trường lúc nào tôi cũng tránh dính líu với Asashina-san nhiều nhất có thể mà.

Asashina-san bỗng hướng đôi mắt sắc bén về phía tôi.

“Cậu biết đấy, Shizuku đáng yêu của tôi…”

 

5877a14a-ccce-43f5-b1a1-6901647a48b6.jpg

Tôi cảm nhận được sự tức giận từ giọng nói của cô ấy.

“Có vẻ như ngày nào cậu cũng làm phiền bạn của tôi… nên tôi muốn biết xem chuyện gì đang xảy ra.”

“À…”

Hình như, việc tôi dồn quá nhiều sự chú ý vào Otsuki Shizuku là một sai lầm “chết người”: tôi đã lỡ thu hút sự chú ý của người nổi tiếng nhất ngôi trường này.