“Nhưng tôi mừng là cậu hiểu được nỗi khổ của tôi.”
Cảm giác như cách Asashina-san nói chuyện đã nhẹ nhàng hơn thì phải. Tôi thắc mắc liệu có phải cô ấy đã bớt cảnh giác với tôi rồi không?
“Đã đến đây rồi thì bọn mình cũng nên uống gì đó nhỉ?”
Bác chủ quán nhanh chóng bước tới bàn tôi khi thấy cô ấy giơ tay gọi đồ uống.
“Thưa bác, cho con một ly cà phê. Còn cậu thì sao, Kogure-kun?”
“Cho con một ly giống bạn ấy nhé!”
Có menu ở trên bàn đấy, nhưng tôi cũng chẳng buồn đọc nữa.
Đây là lần đầu tôi tới đây, nên tôi nghĩ tốt nhất mình nên chọn theo Asashina-san - người đã đến quán nhiều lần.
Sự im lặng bao trùm lấy không gian sau khi tôi xác nhận chủ quán rời khỏi bàn. Chắc tôi nên vào thẳng vấn đề chính thôi.
“Vậy cậu muốn nói chuyện với tôi về việc gì? Về Otsuki-san à?”
“Phải.”
Cả hai đứa bọn tôi đều muốn bàn về cùng một chủ đề.
“Kogure-kun, cậu nghĩ Shizuku là người như thế nào?”
“Hee??”
“Có vẻ như gần đây hai cậu khá thân nhau. Tôi còn nghe nói là cô ấy còn gặp cậu vào mỗi sáng nữa.”
“Cậu có nghĩ là tôi đang làm phiền Otsuki-san không?”
“Nếu cậu mà làm phiền Shizuku thì giờ này địa ngục đã thành nhà của cậu rồi. Tôi chẳng có thời gian cho kiểu người như vậy đâu.”
“Đáng sợ thế!!”
“Tôi hỏi cậu một lần nữa, cậu bén mảng tới gần Shizuku vì lí do gì?”
“C-Cậu có đang… khó chịu không thế?”
“Tôi đang không giận gì hết. Cô ấy là bạn thuở nhỏ, cũng là bạn thân nhất của tôi. Tôi sẽ không để cho ai cướp cô ấy đi đâu. Hiểu chứ?”
Tôi hiểu rõ luôn ấy chứ, nhưng lại chẳng dám nói ra.
“Trông cậu có vẻ vô hại, nhưng vấn đề lớn nhất là cậu chung hội với Hirasawa Reo.”
“Ummmm… Reo không đáng tin cậy đến thế cơ à?”
“Tôi vốn không ưa những đứa con trai lông bông và khoa trương. Hirasawa Reo là người đứng đầu nhóm, phải không? Lúc nào tôi cũng bị đám bạn của cậu ta làm phiền cả.”
Lại là đám Suzuki, Sato và Tanaka đây mà. Trông có vẻ như cả ba đều thầm thương trộm nhớ Asashina-san và hôm nào cũng liên tục mời gọi cô ấy. Đó cũng là gốc rễ của sự thù địch cô dành cho Reo - trưởng nhóm bọn tôi.
“Bọn chúng dai như đỉa ấy, suốt ngày xin tôi thông tin liên lạc và rủ tôi đi chơi. Tôi nói cho cậu biết, tôi sẽ không liên lạc với bất kì ai trong những năm học cao trung, đương nhiên là không tiết lộ thông tin liên lạc nữa.”
Nếu tôi nhớ không nhầm thì cô ấy chưa cho ai thông tin liên lạc bao giờ thật.
Tuy vậy, vị trí đầu lớp vẫn thuộc về cô nhờ tài năng xuất chúng và vẻ ngoài cuốn hút.
Những cô gái như này thường phải lên đại học hoặc ra trường rồi mới hẹn hò.
“Vậy là… cậu thực sự không liên lạc với bất kì đứa con trai nào trong trường?”
“Phải, vì tôi không cần tới họ.”
Ý chí mạnh mẽ đấy, Asashina-san. Cô ấy thật tuyệt khi có thể tiến xa thế này mà hầu như không phụ thuộc vào ai.
Dẫu vậy tôi vẫn hơi bực mình. Tôi hiểu cảm giác và lí do của Asashina-san khi phải lủi thủi trong quán cà phê. Nhưng…
“Reo không phải một người tệ bạc như vậy. Nói thật, tôi không hề vui vẻ khi thấy mọi người nói xấu bạn của mình. Tôi muốn cậu hiểu được điều ấy.”
Đây là cảm xúc thật lòng của tôi. Tôi không quan tâm nếu cô không hiểu được.
“Vậy à? Hirasawa-kun là một người bạn quan trọng của cậu, phải không? Tôi không biết gì về cậu nên tôi đã lỡ nói xấu cậu ấy. Tôi xin lỗi.”
Tôi không lường trước được cô ấy sẽ xin lỗi thành khẩn như thế này. Bởi vậy, sự uất ức trong tôi đã tan biến. Bên cạnh đó, tôi cũng nhận ra được cô ấy khó gần như thế nào. Có vẻ như cô ấy cũng thừa nhận sự khó gần của bản thân nhưng không nói ra thôi.
“Quan tâm tới bạn bè cũng quan trọng mà nhỉ? Tôi vẫn còn nhớ hồi trước tôi đã làm một đứa con trai khóc vì dám lấy Shizuki ra làm trò cười. Hai chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy.”
“Tôi không nghĩ vậy đâu.”
Cô gái này yêu Otsuki-san tới mức nào cơ chứ?.......
“Quay lại chủ đề chính nào. Tại sao cậu lại cố trở nên thân thiết với Shizuku? Tôi cần biết lí do tại sao.”
Tôi phải nhanh chóng tìm câu trả lời thôi.
Tôi không thể nào thành thật với Asashina-san về chuyện này được vì cô ấy vốn chẳng ưa Reo.
Nếu cô ấy cho phép tôi tự do tiếp cận Otsuki-san, tương lai của tôi sẽ dễ thở hơn rất nhiều.
Khi ấy, chỉ cần tôi hợp tác với Reo để thể hiện những điểm tốt của cậu ấy thì chắc chắn cuối cùng tất cả bọn tôi sẽ tin tưởng lẫn nhau.
Reo thực sự là một người đàn ông tuyệt vời mà.
Rốt cuộc thì chỉ còn một câu trả lời có thể chiếm lấy sự tin tưởng của Asashina-san:
“Tôi khá là ngại khi phải thú nhận điều này, nhưng… thực sự tôi có hứng thú với cô ấy, Otsuki-san, và tôi muốn hiểu rõ về cô ấy hơn.”
“Hee! Vậy cậu thích điều gì ở cô ấy????”
“G-Gì thế Asashina-san?”
“X-Xin lỗi. Tôi không thể giấu được được niềm vui khi cùng cậu “chia sẻ” cô gái xinh đẹp nhất thế giới mang tên Shizuku.”