「Vivian muốn có một cửa hàng à?」
Tại sao lại hỏi một câu như vậy? Trước câu hỏi quá trúng đích, không chỉ Giselle mà cả Dolan cũng nghiêng đầu thắc mắc. Nhưng Vivian, người trong cuộc, lại không hề thắc mắc mà trả lời một cách bình thản.
「Thứ em muốn là một người bạn. Em cũng thân với những người bạn hiện tại, nhưng mọi người đều không có hứng thú với giả kim thuật... Vui thế mà nhỉ.」
Càng nói, Vivian càng mất đi vẻ hoạt bát. Một nhà giả kim thuật trạc tuổi cậu thì hiếm khi gặp được. Dù có xuất hiện trong một câu chuyện nổi tiếng, thì việc có thực sự hứng thú hay không lại là chuyện khác. Chắc hẳn cậu bé rất cô đơn vì không có ai để cùng bàn luận về điều mà mình đam mê.
Lucas thì dù tốt hay xấu cũng là một đứa trẻ sống theo ý mình, và không hề sợ sệt ngay cả với những người lớn tuổi hơn, nhưng chắc hẳn có rất nhiều đứa trẻ dù có tài năng cũng sẽ vấp ngã ở điểm này.
Thấy Vivian còn ủ rũ hơn cả lúc bị anh trai mắng, Taa-chan, người đã đặt câu hỏi, cũng bắt đầu hoảng hốt.
「Này, Vivian. Taa-chan làm bạn của Vivian nhé?」
「Ể, chúng ta vẫn chưa phải là bạn à!?」
「Đúng rồi ha. Taa-chan lỡ lời.」
「Làm em hết cả hồn~」
Vivian thở phào nhẹ nhõm. Taa-chan hơi chau mày một cách buồn bã, rồi kéo tay áo Giselle.
Khi Giselle cúi xuống, nó thì thầm vào tai cô: "Mình tạo ra một người bạn cho Vivian đi~".
「Vậy thì để làm được con vịt heo đất, mình quyết định màu sắc trước nhé. Con vịt đó có màu gì?」
「Thân thì màu vàng dịu như hoa, còn mỏ thì là màu pha giữa đỏ và cam ạ. A, nhưng mà hai màu thì vất vả nhỉ... Taa-chan đã nói là sẽ cầu kỳ lắm.」
「Vậy thì Vivian làm màu vàng của thân, còn màu của mỏ thì để anh làm được không? Những chỗ chi tiết thì Vivian điều chỉnh là được.」
「Nhưng nếu vậy thì anh sẽ không làm được màu anh thích đâu?」
「Từ trước đến nay anh vẫn im lặng, nhưng thật ra, màu mỏ vịt là màu anh thích nhất đấy.」
「Vậy à!?」
「Ừm.」
Felix mỉm cười dịu dàng và xoa đầu cậu.
Taa-chan nhìn họ với vẻ hơi ghen tị, rồi ngước lên nhìn Giselle. Cô không nói gì, ôm nó lên và vuốt ve, nó liền cười hì hì~, má giãn ra.
「Màu vàng dịu thì chắc là kết hợp chủ yếu vỏ chanh và hoa nhỉ. Màu đỏ và cam thì chủ yếu là hành tây, cam và táo, nếu muốn có sắc hồng hào thì dùng ớt cũng được. Vừa xem lượng vừa cho nguyên liệu vào, rồi dùng cối và chày giã thành bột nhé. Khoáng vật thì màu ra rất đậm nên sẽ vừa xem xét vừa cho vào từng chút một vào lúc cuối...」
Giselle di chuyển những chiếc cối và chày dự phòng mà cô đã mang từ phòng mình ra, cùng với những nguyên liệu phù hợp với màu sắc mong muốn, đặt trước mặt họ. Nhân tiện, việc Giselle bắt đầu dùng ớt để tạo màu là mới chỉ gần đây thôi.
Cô đã thử trộn vào sau khi lấy cảm hứng từ Bột giữ ấm. Nó cho ra một màu sắc rực rỡ hơn những màu mà Giselle đã làm từ trước đến nay, nhưng lại khác với màu khi dùng khoáng vật.
Phải nói là nó một màu đỏ như có máu chảy bên trong.
Nhược điểm là nếu cho vào nhiều thì lúc pha chế sẽ bị cay mắt, nhưng cô đã định sẽ dùng nó khi làm những mô-típ động vật.
「A, em có đồ của mình đây~. Cho anh mượn nhé.」
Vừa nói, Vivian vừa lấy ra hai bộ cối và chày từ trong túi. Ngoài ra còn có rất nhiều dụng cụ giả kim khác. Dù quần áo thay thì để mẹ lo, nhưng có vẻ như những thứ này thì cậu đã tự mình chuẩn bị rất tươm tất.
「Vậy thì cái này cho Dolan. Taa-chan làm cùng chị nhé?」
「Taa-chan á, thích màu của Taa-chan. Xong rồi á, sẽ nhờ ông chú có râu làm vật trang trí của Taa-chan, rồi tặng cho ông bà chủ.」
「Ông chú có râu là bác người Lùn à?」
「Đúng! Của Giselle làm là nhất rồi, nhưng mà cái ly đẹp lắm.」
Nếu làm vật trang trí của Taa-chan, thì sẽ cần phải gia công chi tiết hơn là Kẹo giả kim. Nếu là người Lùn đã chế tác ra chiếc ly đẹp đến vậy, chắc chắn ông sẽ làm ra một vật trang trí tuyệt vời.
Chỉ có điều, thời điểm để nhờ vả lại quá tệ.
Bây giờ chắc hẳn ông đang bắt tay vào việc làm ly cho hội nghị. Sau khi xong việc đó, những yêu cầu đã bị dồn lại trong thời gian đó sẽ ập đến... Dù Taa-chan có thể đợi, nhưng yêu cầu mới có thể sẽ bị từ chối.
「Chị sẽ thử gửi thư, nhưng nếu họ nói bận thì em chịu khó dùng đồ của chị nhé.」
「Em biết rồi ạ!」