Kẹo giả kim của Gisele

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

(Đang ra)

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

Nabeshiki

Cuối cùng, người đàn ông ấy, giờ đây đã có thể đỡ được cả ngàn nhát kiếm gỗ mà không cần phải vung kiếm, chợt nghĩ.Dù có nỗ lực đến mức nào đi chăng nữa, mình cũng không thể đạt được kết quả mà mình m

17 101

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

(Đang ra)

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

悲殇的秋千

Một linh hồn đến từ thế giới khác đã tiến vào cơ thể anh.Anh học được ma pháp, lại sở hữu ký ức ba trăm năm của dị giới.

36 48

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

42 68

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

281 5889

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

515 1619

Chương 4 - Chương 3. Đồ đôi

「Lấy được chìa khóa rồi đây~. Để tớ cầm hành lý cho, đưa đây cho tớ.」

「Tớ tự cầm được mà, không sao đâu.」

「Tận tầng bốn, hơi vất vả đấy. Giselle cứ ôm Taa-chan đi.」

「Xin lỗi cậu nhé.」

「Không sao. Lên cầu thang thì hơi mệt nhưng nghe nói cảnh ở trên đó đẹp lắm.」

「Háo hức ghê ha.」

「Nhỉ~」

Giselle vui vẻ bước lên cầu thang, nhưng rồi cô từ từ nghiêng đầu.

Và rồi cô sực nhận ra.

「Dolan cũng quyết định ở lại đây à.」

「Tớ ở lại Guild mà?」

「Phòng này không phải rộng quá sao?」

「Rộng còn hơn là chật chứ.」

「Taa-chan, hôm nay ngủ ở đây!」

「Đó là ghế sô pha.」

「Độc chiếm.」

「Em học cái từ đó ở đâu vậy. Thôi kệ đi. Chuẩn bị xong thì mình đi nhé. Nghe nói muộn hơn sẽ còn đông hơn nữa đấy.」

「A, ừm. Đợi tớ một chút.」

Cô lấy chiếc túi địu của Taa-chan ra từ đống hành lý mà Dolan đã mang lên giúp.

Sau khi đeo nó ra trước người, cô đặt Taa-chan gọn gàng vào trong. Chỉnh lại vị trí một chút, rồi cô cất chiếc ví đựng tiền bạc và tiền xu vào túi nhỏ của chiếc địu.

「Có khó chịu không em?」

「Hông sao đâuuu.」

「Giselle cũng vậy, nếu thấy mệt thì phải nói nhé. Tớ sẽ địu thay cho.」

「Ừm. Lúc đó nhờ cậu nhé.」

「À. Phải rồi, mình đến cửa hàng bán Bột giữ ấm đầu tiên được không? Tớ hỏi lễ tân thì nghe nói đến chiều tối là bán hết, và phải xếp hàng khá lâu đấy.」

「Vậy thì mình mua đồ uống với thứ gì đó ăn nhẹ trên đường đi đi.」

「Được đó.」

Họ ra khỏi phòng, vừa đi vừa xem sơ đồ các gian hàng mà cậu đã nhận được ở quầy lễ tân.

Cửa hàng bán Bột giữ ấm ở trong cùng. Có vẻ như họ có thể đi lướt qua các cửa hàng khác trên đường đến đó. Trước khi hòa vào đám đông, cô đưa tay về phía Dolan, cậu không nói gì mà nắm chặt lấy tay cô.

「Hướng này.」

「Ừm!」

Chỉ là một chuyện nhỏ nhặt, nhưng cô vui đến mức bất giác mỉm cười.

Trên đường đến cửa hàng bán Bột giữ ấm, họ đã mua nước trái cây, bánh quy và gà nướng.

Bánh quy được làm theo hình ảnh ‘Nảy mầm’, với những chiếc lá của nhiều loại cây khác nhau được vẽ lên. Gà thì là nguyên một con được nướng rồi cắt nhỏ, đựng trong cốc để bán.

Cả hai đều được mua theo yêu cầu của Taa-chan.

Bánh quy được cho vào túi địu của Taa-chan, còn cốc gà nướng thì nằm trong tay Giselle.

「Giselle~」

「Đợi một chút nhé~」

Cô đưa một miếng gà vào cái miệng đang há to của Taa-chan. Người ta đã cho họ ba cây xiên, nên Giselle cũng xiên một miếng gà cho mình.

「Dolan thì sao?」

「À, tớ cũng ăn.」

「A-」

「Dùng xiên là được rồi.」

「Nhưng tay cậu đang bận hết rồi còn gì.」

Nghe lời của Giselle, Dolan lúng túng đảo mắt. Nhưng rồi cậu cũng hơi há miệng ra một chút.

Có vẻ như cậu cũng không thể cưỡng lại mùi thơm hấp dẫn của món gà. Cô xiên một miếng rồi đưa vào miệng Dolan.

「Ngon không?」

「Ừm.」

Dolan vừa phồng má vừa nhai nhóp nhép. Má cậu hơi ửng đỏ.

Miếng gà Giselle ăn đã nguội đi vừa phải, nhưng có lẽ cậu đã ăn phải miếng còn nóng.

「Dolan, nếu nóng quá thì cứ uống nước của tớ đi.」

「Không sao.」

「Vậy à?」

Không cần phải ngại ngùng thế đâu.

Trong lúc cô đang nghĩ vậy và nhìn cậu chằm chằm, một tiếng huýt sáo vang lên. Một âm thanh vang vọng ngay cả trong đám đông.

Nhìn về hướng phát ra âm thanh, đó là tiếng của chủ một cửa hàng gần đó.

「Này cặp đôi nồng thắm kia ơi, ghé qua đây xem đi chứ~」

「Bác nói chúng cháu ạ?」

「Có cả Taa-chan nữa đó ~o.」

「Tưởng là cặp đôi, hóa ra là vợ chồng à. Mới cưới hở?」

「Chúng cháu chưa kết hôn ạ.」

「Sắp rồi chứ gì. Biết mà, biết mà. Mà này, đồ của tiệm bác nổi tiếng trong giới những người yêu nhau lắm đấy. Làm một món kỷ niệm cho chuyến đi này thì sao?」

Ông chủ lờ đi lời phủ nhận của Giselle một cách tùy tiện. Rồi ông vẫy vẫy tay ra hiệu "lại đây, lại đây".

Vì cũng ở ngay gần, cô liếc nhìn một chút.

Trên quầy hàng là các loại phụ kiện. Các vật phẩm được đặt ở hai bên khác nhau, nhưng những thiết kế có sự liên kết lại rất nổi bật.

Ý là để nam nữ chọn những thiết kế tương tự nhau à.

Trên đường đến đây, cô đã thấy những cặp đôi nam nữ đeo những vật phẩm tương tự. Có vẻ là sản phẩm của cửa hàng này.

「Dễ thương nhỉ.」

「Taa-chan muốn cái ruy băng này.」

Thứ Taa-chan chỉ là một chiếc ruy băng sọc đỏ.

Trông rất giống giấy gói Kẹo giả kim.

「Giselle chọn cái nào?」

「Tớ cũng lấy ruy băng đi. Màu xanh lá non.」

「Cô bé có mắt nhìn đấy. Đó là thiết kế giới hạn của Lễ hội Tan tuyết năm nay.」

「Mỗi năm mỗi khác ạ?」

「Hàng năm, để tạ ơn đất mẹ, chỉ riêng những vật phẩm có họa tiết lá cây là được vẽ mới hoàn toàn.」

Ra là vậy. Rất hợp với một Lễ hội Tan tuyết, nơi chúc mừng cho sự kết thúc của mùa đông và cầu mong cho những mầm non mới.

Nghe xong cô lại càng thích nó hơn. Những chiếc trâm cài tóc cầu kỳ có giá khá cao, nhưng những thứ như ruy băng lại có giá rất phải chăng.

「Dolan quyết định chọn cái nào chưa?」

「Tớ thì thôi.」

「Nhân dịp này mua đi chứ. Tớ trả tiền cho.」

「Chàng trai, cái này là hợp nhất này.」

Thứ mà ông chủ giới thiệu là một chiếc vòng tay bằng da có đính một viên đá màu xanh lá non.

Cùng màu với những chiếc lá được vẽ trên chiếc ruy băng mà Giselle đã chọn.

「Vậy. Bao nhiêu tiền ạ?」

「Ể, để tớ trả.」

「Không sao mà.」

Dolan quyết định ngay lập tức và nhanh chóng trả tiền.

Rồi cậu nhờ Taa-chan cầm hộ một ly nước, và đeo chiếc vòng vừa mới mua lên cổ tay.

Hiếm khi thấy cậu đeo phụ kiện. Có lẽ chỉ là vì cậu không muốn cầm theo rồi làm mất.

Taa-chan cũng bắt chước Dolan, thắt một chiếc nơ bướm ở cổ mình.

「Giselle cũng đeo chứ?」

「Chắc là đợi rảnh tay rồi tớ đeo.」

「Vậy thì phải ăn nhanh lên. Nhỉ, Dolan.」

「Không cần vội đâu. Đường còn dài mà.」

「Ể~」

「A, hay là tớ cũng quấn vào cổ tay như Dolan nhỉ. Taa-chan làm giúp chị được không?」

「Vâng!」

Taa-chan vui vẻ quấn chiếc ruy băng quanh cổ tay Giselle.

Chiếc nơ bướm được thắt để không gây vướng víu, trông như một chú bướm vừa mới bay đến bên một đóa hoa mới nở.