Kẹo giả kim của Gisele

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

(Đang ra)

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

Nabeshiki

Cuối cùng, người đàn ông ấy, giờ đây đã có thể đỡ được cả ngàn nhát kiếm gỗ mà không cần phải vung kiếm, chợt nghĩ.Dù có nỗ lực đến mức nào đi chăng nữa, mình cũng không thể đạt được kết quả mà mình m

17 101

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

(Đang ra)

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

悲殇的秋千

Một linh hồn đến từ thế giới khác đã tiến vào cơ thể anh.Anh học được ma pháp, lại sở hữu ký ức ba trăm năm của dị giới.

36 49

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

42 68

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

281 5889

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

515 1619

Chương 4 - Chương 4. Tai nạn

「Quà lưu niệm thì mua từng này là đủ rồi nhỉ.」

「Mua nhiều ghê~」

「Không có từng này thì nó la lối om sòm lên. Giselle và Taa-chan có muốn mua hay ăn gì khác không?」

「Taa-chan no lắm rồi.」

「Tớ cũng không sao. Bột giữ ấm cũng mua được tận ba hộp rồi.」

「Không ngờ lại giới hạn một người một hộp ha~. Taa-chan thì còn chẳng bị kiểm tra tư cách thành viên nữa chứ.」

「Ông chủ sẽ vui lắm đây.」

「Nhỉ~」

Sau khi đã mua được Bột giữ ấm, ba người họ đi một vòng ăn tất cả những gì muốn ăn.

Mỗi lần như vậy, họ lại mua thêm quà cho con rồng, và chẳng mấy chốc cả hai tay của Dolan và Giselle đều đã đầy ắp. Những thứ có thể cho vào túi của Taa-chan thì đều đã được cho vào.

Trông nó có vẻ hơi khó cử động, nhưng chỉ cần cố gắng thêm một chút nữa thôi. Sau khi đưa quà cho con rồng là họ có thể về quán trọ.

「Trước khi về quán trọ, mình ghé qua chỗ nó một lát được không?」

「Được á~」

「Chắc nó đang đói bụng chờ rồi, mình đi nhanh lên thôi.」

「Thời tiết cũng bắt đầu xấu đi rồi.」

Dolan ngước nhìn trời, lẩm bẩm.

Giselle cũng bị cuốn theo nhìn lên, nhưng chỉ thấy bầu trời đầy sao.

Vì đông người nên không thể vừa đi vừa ngước nhìn lên được, nhưng ở những nơi thoáng đãng một chút, có người đang ngồi nhâm nhi rượu ngắm sao cũng không có gì lạ.

「Trời quang thế này cơ mà?」

「Hướng gió đã thay đổi từ lúc nãy rồi. Thời tiết này chắc cũng sớm có tuyết thôi.」

「Tớ chẳng nhận ra gì cả...」

「May mà mình đã đặt phòng ha.」

Vừa đi vừa nói chuyện, họ bắt đầu thấy những cửa hàng lác đác dọn dẹp. Có lẽ họ cũng đã cảm nhận được sự thay đổi của thời tiết giống như Dolan.

Quả nhiên người dân địa phương và những người bán hàng ở lễ hội đã quá quen thuộc rồi.

Họ len lỏi qua đám đông, hướng về phía Guild Vận chuyển.

Lúc nãy họ đã tiễn nó ở trước cửa Guild, nhưng lần này họ định sẽ vào tận chuồng rồng để chúc nó ngủ ngon. Họ đã quyết định như vậy, nhưng khi càng đến gần Guild, họ bắt đầu cảm thấy có điều gì đó bất thường.

「Này Dolan. Tại sao cả tộc Chim Bay và tộc Chim Chạy đều ở ngoài nhiều thế này?」

「Chỗ này đáng lẽ phải chứa được một số lượng rất lớn chứ. Không thể nào tràn ra ngoài được. Nhưng vào những ngày đông người, để giảm bớt gánh nặng cho lũ chim, đáng lẽ chúng phải được cho vào trong ngay lập tức. Khả năng có thể nghĩ đến là...」

「Nhiều quá nên không chứa nổi nữa rồi.」

「Đúng vậy. Trong lúc lễ hội tớ cũng chỉ nghĩ là sao chúng nó bay lượn nhiều thế nhỉ...」

「Có sao không!?」

Vùng đất này vốn đã rất lạnh. Nếu có bão tuyết thì gánh nặng cho lũ chim chắc chắn sẽ rất lớn.

Cũng có những con đang co ro lại, và ngay cả một người không chuyên như Giselle cũng có thể thấy rõ rằng chúng cần được đưa đến nơi có mái che để sưởi ấm ngay lập tức.

「Trong trường hợp khẩn cấp, chúng sẽ được đưa đến phòng mà con người ở.」

「Vậy à. May quá...」

「Vấn đề là chỗ ngủ của con người... Mấy quán trọ thì chỗ nào cũng kín phòng cả rồi.」

Dolan lẩm bẩm, rồi chìm vào suy nghĩ. Lắng nghe những lời nói nhỏ của cậu, có vẻ như cậu đang định đưa lũ chim vào phòng của mình.

"Mình thì ngủ ở chuồng rồng...", ngay khi nghe đến đó, một người đàn ông từ trong Guild lao ra. Và ngay khi tìm thấy Dolan, anh ta vẫy tay lia lịa và chạy về phía họ.

「Dolan! Cuối cùng anh cũng về.」

「Này, mấy con chim ở đây...」

Hãy mang chúng vào phòng của tôi.

Cậu định nói tiếp như vậy, nhưng người đàn ông không nghe hết lời của Dolan.

「Vì phòng đã đầy hết rồi, nên phiền anh ở lại chỗ của cô bạn gái nhé. Tôi đã xin phép bác rồng rồi ạ.」

Thay vào đó, anh ta ném ra một câu nói gây sốc.

Một cú ném thẳng khiến Dolan đứng hình. Thành thật mà nói, ngay cả Giselle cũng không thể tiêu hóa chính xác câu nói đó trong một lần.

「Anh có thể nói lại lần nữa được không?」

「Vì đã được sự cho phép của bác rồng, nên phiền anh Dolan hãy ở lại quán trọ mà cô bạn gái đã đặt ạ.」

「Hả!?」

「Thật là một đề nghị đáng quý ạ~. Phòng của anh Dolan sẽ dành cho những con chim nhỏ, còn chuồng rồng thì sẽ cho những con Chim Bay lớn và bạn đồng hành của chúng vào. Nhờ vậy mà chúng tôi mới không bị chết cóng. À, tôi cũng được bảo là sẽ nhận quà lưu niệm, nên khi anh về sẽ được ưu tiên cho qua ạ.」

「Không, tôi ở lại chuồng rồng cũng...」

「Dolan cũng về quán trọ đi!」

Dolan đã bay cùng với con rồng từ sáng sớm và đi xem lễ hội. Ngày mai cậu ấy lại phải quay về nước. Cậu ấy chắc chắn mệt hơn Giselle, người chỉ ngồi trên lưng rồng rất nhiều. Ở chuồng rồng không thể nghỉ ngơi thoải mái được.

Nếu không có phòng thì đành chịu, nhưng may mắn là căn phòng mà Dolan đã đặt cho Giselle và Taa-chan khá rộng. Nhận thêm một người nữa cũng không thành vấn đề.

Người nói họ là người yêu chắc là con rồng. Có lẽ đó là kết quả của sự quan tâm, để các nhân viên khác không phải áy náy. Vậy thì Giselle cũng nên thuận theo ý tốt của nó.

「Tớ phản đối. Một cô gái trẻ ở chung phòng với một người đàn ông không phải là người yêu... Ông bà chủ chắc chắn cũng sẽ phản đối.」

「Nếu là người lạ thì khác, nhưng là Dolan thì không có vấn đề gì cả. Nào, đi đưa đồ nhanh lên thôi. Bác rồng đang đợi, và mình phải cho tộc Chim Bay vào chuồng trước khi bão tuyết đến nữa.」

Vừa hối thúc "nhanh lên, nhanh lên", cô vừa đi vào trong Guild Vận chuyển.

Vị trí của chuồng rồng đã được các nhân viên tươi cười chỉ dẫn "mời đi lối này", "hướng này ạ". Dolan, với vẻ mặt phức tạp, vẫn đi theo sau Giselle.

「Hai đứa chậm quá đấy.」

「Cháu xin lỗi. Thay vào đó cháu đã mua rất nhiều đồ về này!」

「Món nào cũng ngon lắm đó~」

「Ồ vậy à. Quả nhiên có con gái đi cùng đúng là khác hẳn.」

「Ngươi, sau này cứ liệu hồn đấy.」

「Quà cảm ơn thì bao nhiêu ta cũng nhận.」

Dolan phát ra một tiếng không thành lời, nhưng vẫn nhanh nhẹn bắt đầu chuẩn bị bữa ăn. Giselle cũng mở phần đồ ăn của mình, và lấy thêm vài thứ từ trong túi của Taa-chan ra.

Taa-chan là người phụ trách giới thiệu quà lưu niệm. Nó lon ton chạy đến góc phòng.

「Cái này nè, cay cay giòn giòn đó~」

「Hừm. Là chim chiên à. Món này phải ăn ngay thôi.」

「Mấy bạn chim sắp đến rồi đó.」

「A, bên này cũng là thịt gà ạ.」

「Ồ, có cả thịt cừu nữa à.」

「Món đó là món cháu tâm đắc nhất đấy ạ.」

Chờ cho nó ăn xong thịt gà, Dolan mở cửa sổ. Mở cửa sổ lâu sẽ làm phòng lạnh đi, nhưng để mùi gà chiên lan tỏa khắp phòng thì thật sự có lỗi.

Con rồng vừa nói "lạnh" vừa chén sạch quà lưu niệm. Khi mùi bay hết, cậu gọi các nhân viên đang đợi bên ngoài chuồng rồng.

Lũ chim có vẻ đã vào trong Guild, và những con chim lớn lần lượt kéo đến. Cả chim lẫn bạn đồng hành của chúng đều có vẻ rất sợ con rồng. Chúng co ro lại ở một góc chuồng.

Trông hơi tội nghiệp, nhưng còn hơn là bị chết cóng.

Hy vọng từ ngày mai trở đi, chúng có thể ngủ một giấc thật ngon.

Câu cuối này mình không biết phải edit lại thế nào nữa. Raw: 「いやぁありがたい申し出でしたよ~。ドランさんの部屋には小型の鳥を、龍舎の方にも大型の飛鳥族とその相棒を入れていただけることになりまして。これでなんとか凍えずに済みます。あ、お土産は受け取るから帰ってきたら通すようにとの言付けも預かっております」