Kanojo ga Flag wo Oraretara

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nàng công chúa của trường, người chỉ lén cho tôi thấy dáng vẻ xấu hổ của mình

(Đang ra)

Nàng công chúa của trường, người chỉ lén cho tôi thấy dáng vẻ xấu hổ của mình

雨音恵 - Amane Megumi

Một câu chuyện hài lãng mạn bí mật đã bắt đầu chỉ bằng một bức ảnh duy nhất!

12 145

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

(Đang ra)

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

Sekimura Imuya

Eliza Cardia, được tái sinh thành một cô tiểu thư phản diện trong một otome game giả tưởng, có một tuổi thơ hoàn toàn khác xa với hình ảnh lãng mạng mà otome game nên có, cho dù cô là một nữ quý tộc.

15 56

I Woke Up Piloting the Strongest Starship, so I Became a Space Mercenary

(Đang ra)

I Woke Up Piloting the Strongest Starship, so I Became a Space Mercenary

Ryuto

Đây là câu chuyện về một người đàn ông đột ngột bị ném vào không gian cùng với con tàu vũ trụ riêng của mình. Anh chu du khắp nơi với nó, cứu những thiếu nữ gặp nạn trên đường đi, tán tỉnh họ, kiếm ti

136 406

Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi

(Đang ra)

Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi

小小小小小小飞

"Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi!"Vị thánh nữ xinh đẹp và thuần khiết mang thuốc đến chữa trị vết thương cho anh.Ngày hôm đó, anh tận mắt chứng kiến sự phản bội, nỗi tuyệt vọng xé nát linh hồn.

118 292

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

(Đang ra)

Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

Vị Diện Táo - 位面苹果

Anh chỉ là một phàm nhân thuần túy, tên gọi Brey.

179 274

Tập 02: Tôi làm sao có thể tham gia đại hội thể thao toàn nữ sinh thế này được! Vậy thì đăng ký thi chạy hai người ba chân thôi! - Chương 5: Ngoại truyện Cắm cờ, Khúc nhạc dạo của Thiếu niên Anh hùng

Dọc theo bãi bồi ven một con sông lớn, có một công viên dài và hẹp, mang vẻ đẹp giao hòa giữa tự nhiên và bàn tay con người. Đó chính là chốn vui chơi yêu thích của Eiyūzaki Rin.

Dưới ánh nắng, cô bé luôn chạy nhảy, vô tư khoe làn da rám nắng khỏe mạnh. Chiếc mũ lưỡi trai đã thành "thương hiệu" cùng bộ trang phục áo phông, áo khoác có mũ và quần bò cộc là diện mạo thường thấy của Rin. Em cứ thế thoăn thoắt như một chú khỉ con, giải quyết mọi chuyện bằng sức mạnh cánh tay và đôi chân mình. Bọn trẻ con trong vùng vừa nể vừa sợ, ai nấy đều e dè gọi em là "Kawazaru Rin" (Khỉ Sông Rin) – biệt danh gợi nhớ đến loài yêu quái sống ven sông trong truyền thuyết Nhật Bản.

×

×

Một ngày nọ, địa bàn của Rin bỗng xuất hiện một cậu nhóc lạ mặt. Cậu bé đứng bên kia bờ sông.

“Thằng đó là ai vậy?” Rin hỏi đám bạn nghịch ngợm vẫn thường chơi cùng cô bé.

“Thằng đó là học sinh trường bên. Tớ học chung lớp phụ đạo với nó nên biết. Hình như bọn bạn cùng trường gọi nó là 'Vợ' thì phải.”

“Vợ?”

Dù có lẽ không nghe được biệt danh mà bản thân chẳng mấy thích thú này, nhưng đúng lúc đó, cậu bé quay sang nhìn Rin, ánh mắt hai người giao nhau.

Đó chính là khoảnh khắc Hatate Sōta và Eiyūzaki Rin gặp gỡ.

×

×

...Rin chợt nhận ra mình đang nằm mơ trên giường.

Đó là giấc mơ về thuở bé, cách đây gần mười năm.

Hồi tưởng lại, dường như mọi chuyện bắt đầu từ lúc đó...

Ai ai cũng dựa dẫm vào Rin.

Ai ai cũng nhìn Rin bằng ánh mắt khác.

Ai ai cũng giữ khoảng cách với Rin.

Bởi vì cô bé vừa thông minh, lại vừa giỏi đánh nhau, dù là con trai hay con gái cũng chẳng thể địch lại.

Sōta cũng không ngoại lệ, cậu nhóc đã thua trận.

“Ta sẽ thu ngươi làm tiểu đệ.” Rin hùng hồn tuyên bố, nhưng Sōta kiên quyết không chịu khuất phục.

Dù là đánh nhau, học hành, hay thể thao, Sōta chẳng có môn nào thắng được Rin, nhưng cậu nhóc vẫn không hề cúi đầu. Điều đó khiến Rin vô cùng vui sướng.

Đó chính là “người bạn bình đẳng” mà Rin đã đánh mất từ lúc nào không hay.

×

×

Sau vô số lần so tài, và cũng vô số lần kề vai sát cánh chiến đấu, chẳng biết từ khi nào, hai đứa trở nên thân thiết hơn bất cứ ai.

Rin tin rằng mình đã có được một người bạn chí cốt.

Chắc hẳn cậu nhóc cũng nghĩ như vậy.

Từ đó, Rin ít khi gây gổ hay đánh nhau nữa.

Cô bé dần dần dùng sức mạnh và trí tuệ của mình vào những điều đúng đắn. Trong nhóm bạn, ngày càng nhiều người lấy họ của cô bé – Eiyūzaki – để đặt cho những biệt danh như “Người hùng”.

Mặc dù đôi khi Rin lại khó chịu nghĩ bụng, “Phải là Nữ hùng mới đúng chứ!”

“Hả? Rin à, cậu nói gì cơ?” Sōta nằm dạng chân tay trên sườn đê, ngắm hoàng hôn buông xuống, hỏi Rin cũng đang nằm cạnh bên.

“Chúng ta đi chinh phục cái ống khói đằng kia đi!”

“Hả! Ống khói của cái nhà tắm công cộng đó á?!” Thấy Rin chỉ vào hình bóng cao ngất trước ráng chiều, Sōta la lên the thé.

“Sao thế, cậu sợ à...?”

“Tớ vẫn luôn muốn trèo lên đó một lần! Quả là Rin! Cậu nói đúng ý tớ!”

“Ưm, ừm...”

Sōta ngây ngô nhảy cẫng lên vì phấn khích khiến Rin, người suýt nữa đã buông lời trêu chọc, có chút không biết nói gì.

Sōta ngày ấy là một cậu bé vui vẻ, vô tư và có chút ngây ngô. Điều đó khiến Rin vô cùng hoài niệm.

Lúc này, một nữ sinh cấp ba đi ngang qua trên đê gọi một tiếng, vì nhận ra Sōta.

“Ôi, Sōta.”

“Chị Miyuki, quần lót chấm bi kìa!”

Bị Sōta trêu chọc vì đứng ở vị trí vừa đúng nhìn được vào trong váy, cô gái tên Miyuki Makenshi vội vàng giữ chặt vạt váy thủy thủ.

“Không ngoan rồi, chị sẽ mách chị gái cậu, bảo chị ấy dạy dỗ cậu đấy!”

Miyuki vừa nói vừa bước đi, Sōta và Rin dõi theo bóng lưng của cô.

“Chị ấy là ai thế?”

“Chị Miyuki sống gần nhà tớ. Chị ấy bảo chị ấy là con lai. Tên là Miyuki Makenshi. Tên ngầu đúng không?”

“Ồ...”

Mình rồi cũng sẽ mặc bộ đồng phục đó vài năm nữa sao – Rin, người chưa từng mặc váy bao giờ, mơ màng suy nghĩ.

“À, tớ cũng sắp phải về rồi.”

“Tại sao!”

“Tớ có phim hoạt hình muốn xem, tên là 『Ma Pháp Công Quốc Chiến Ký』. Rin có xem không?”

“À... Tớ thuộc phái 『Ma Pháp Thiếu Nữ Magical★Liseyer』.” (Chú thích: Liseyer là nhân vật xuất hiện trong tác phẩm khác của tác giả, 『Tokyo Emperor★Hojo Renka』.)

“Hả, đó là phim con gái xem mà... Nhưng mà, nói hay thì cũng hay thật.”

Sōta nhớ lại những ký ức bị chị gái ép xem bộ phim đó, khoanh tay trầm ngâm.

“Vợ à, tớ nói cậu nghe...”

Rin đang định chất vấn “Nói với con gái rằng đó là thứ con gái xem là có ý gì”, nhưng Sōta đã nhanh chân chạy ra bờ sông trước.

“Rin, trước khi về, chúng ta thi xem ai tè xa hơn, coi như màn khởi động cho cuộc chinh phục ống khói nhé!”

“Cái gì? Cậu nói cái quái gì vậy...?”

Dù Sōta là một tên ngốc, nhưng Rin không ngờ cậu nhóc lại ngốc đến mức đó, cô bé ngây người tại chỗ.

“Hóa ra Rin sợ thua.”

Rin nghiến răng ken két, cô bé nghĩ Sōta cố tình thách thức mình khi biết rõ mình không thể so được.

*Tên, tên này...*

Và dĩ nhiên, cái tính không chịu thua đã bị kích động.

“Nhào vô!”

Rin và Sōta đứng cạnh nhau nhìn ra sông, phun ra “nước vàng”. Không được nói “nước vàng”!

...Kết quả là Sōta thắng (dĩ nhiên là điều đương nhiên).

“Haha, hóa ra Rin cũng có việc không thắng được à! Đây là điểm yếu duy nhất của Rin đó. Không sao đâu, tớ sẽ không nói cho ai biết đâu.”

Rin thầm nghĩ, có ngày cô bé sẽ giết chết Sōta đang cười ngốc nghếch kia.

*Thằng ngốc này...! Tên đại ngốc...! Tên siêu đại ngốc...!*

Rin thề sẽ không bao giờ quên sự sỉ nhục của ngày hôm đó.

...Rin như mọi khi, bật người dậy trước khi chuông báo thức reo.

“Mình quên mất rồi.”

Ngay lúc đó, Rin chợt nhớ ra cô bé đã từng thề rằng không được quên chuyện này.

Nhưng, ngay khi tỉnh dậy, một phần nội dung giấc mơ trở nên mơ hồ, chẳng hạn như đoạn gặp Miyuki, hoàn toàn không còn chút ký ức nào. Rin không nhận ra sự bất thường kỳ lạ này, chỉ lặp đi lặp lại những phần mình còn nhớ được.

Sau đó, Rin hiên ngang xông vào phòng Sōta, dùng nắm đấm nện thẳng vào đầu cậu nhóc để gọi dậy.