Tiếp tục từ hôm qua, hôm nay lại là một ngày diệt quái khác.
Đêm qua tôi đã bảo với mọi người là mình muốn tự lập, nên giờ tôi muốn làm những việc mình có thể trước.
Đầu tiên, tôi phải đảm bảo được những nhu cầu sinh hoạt cơ bản. Quần áo thì luôn có thể mua được ở thị trấn, và sau khi tôi được cho phép dùng hầm mỏ, chỗ ở cũng gọi là ổn thỏa. Về đồ ăn, tôi có thể tìm một khu vực săn bắt mới và mua bất cứ thứ gì mình thiếu. Nhưng để mà mua được thì tôi cần tiền.
Hiện tại tôi đang có 700 đồng vàng nhỏ từ phần thưởng diệt cướp dạo nọ, cộng với 40 đồng vàng trung bán được từ đồ đạc của lũ cướp. Đấy là còn chưa tính đến số tiền tôi dành dụm được sau khi làm việc tại thị trấn này, nên có thể nói giờ tôi vẫn ổn. Nói thẳng ra thì, đấy là một số tiền khổng lồ, nhưng đương nhiên nó cũng sẽ hết sạch nếu tôi tiêu tiền không biết suy nghĩ.
Xem nào, nếu như tính công việc dọn 30 bể phốt là 3 đồng bạc trung, tức 3000 sute, thế là đủ để sống trong 30 ngày rồi. Hơn nữa, tôi sẽ kiếm được thừa tiền nếu như bán sắt và vải chống nước cho Serge. Thế nên nói thật thì tôi không có vấn đề gì về tiền bạc hết, nhưng để nói là tôi đang sống thoải mái thì cũng không đúng lắm…
Cứ tưởng tượng đến một tương lai chỉ có thế này cũng thật chán nản. Đặc biệt là vì việc dọn vệ sinh chỉ cần có slime ăn chất thải là đủ rồi, tôi chả có việc gì để làm hết. Nếu tôi cứ tiếp tục sống thoải mái bằng cái nghề này thì việc tôi tách ra khỏi nhà công tước cũng chả được cái tích sự gì.
Tôi có nên kiếm một nguồn thu nhập khác ngoài việc làm một mạo hiểm giả không nhỉ? Hmm… Rồi cũng sẽ đến một ngày tôi dừng làm mạo hiểm giả thôi.
Tôi đã sống ba năm kể từ khi đến thế giới này và gặp anh Reinhart mà không bỏ ra một xu nào, vậy nên tệ nhất thì tôi chỉ cần kiếm đủ tiền để sống thôi là được. Nếu tôi coi lượng tài sản mình đang có là một quỹ khẩn cấp thì… 100 sute một ngày. Tôi muốn tiết kiệm tiền trước khi nghỉ hưu, nhưng nếu tôi kiếm được bằng đấy tiền trong một ngày cũng là thừa rồi.
“Ryoma. Này, cậu có nghe không đấy?”
Úi, lỗi của tôi. Tôi mải suy tư quá…
“Xin lỗi, tôi đang mải suy nghĩ. Anh vừa nói gì vậy?”
“Mất tập trung trong lúc đang chiến đấu là vô cùng nguy hiểm… Đó là những thứ tôi định nói, nhưng mà…”
“Cậu vẫn dễ dàng hạ quái vật kể cả khi không để tâm đến việc đó ấy hả…”
“Cậu chả để cho bọn tôi đánh tí nào.”
“A, tôi xin lỗi. Cơ thể tôi nó cứ tự động di chuyển…”
“Cũng chả sao, nhưng cậu đừng có vừa bình tĩnh giết quái, vừa lẩm bẩm một mình được không, meow? Nhìn thật đáng sợ.”
“Tôi xin lỗi…”
Có vẻ như tôi lại buột miệng nói ra những gì mình nghĩ rồi…
“Dựa vào lời cậu nói nãy giờ thì cậu đang gặp rắc rối về tiền bạc à? Cái gì mà chi phí sinh hoạt đúng không?”
“Thật ra thì…”
“Mọi người!! Hãy lập tức tập trung trước cổng chính!!”
Ngay khi tôi định giải thích về hoàn cảnh của mình thì một người đàn ông hoảng hốt lao vào. Có chuyện gì khẩn cấp vừa xảy ra à?
“Có chuyện gì vậy?!”
“Một ngôi làng yêu tinh vừa được phát hiện ra ở trong một trục mỏ. Nó cũng khá lớn. Thật may mắn chưa có ai thiệt mạng, nhưng một vài mạo hiểm giả hạng G đã bị thương.”
“Một ngôi làng yêu tinh ấy hả? Thật phiền phức. Nếu chúng ta không tiêu diệt được sớm, số lượng của chúng sẽ gia tăng vô cùng nhanh chóng.”
“Tôi vẫn cần cảnh báo những người khác nữa, nên làm ơn hãy đến thẳng cổng chính trước đi!”
Sau khi nói xong, anh ta chạy mất luôn.
◇◇◇
Một lượng lớn mạo hiểm giả đã tập trung trước cổng chính. Sau khi chờ một lúc, hội trưởng xuất hiện trên cái bục đã được chuẩn bị sẵn.
“Tôi chắc là mọi người đã nghe ngóng được tình hình rồi, nhưng tôi sẽ nhắc lại một lần nữa! Ngay vừa nãy, chúng ta đã phát hiện ra một trục mỏ có yêu tinh sống ở trong, dẫn đến một ngôi làng yêu tinh gần đó! Do vậy, chúng ta sẽ bắt đầu một cuộc diệt yêu tinh mới! Kích cỡ lần này là vào mức trung bình! Sẽ có khảng 500 con yêu tinh ở trong! Những nhóm vào chiến đấu sẽ được tập hợp bởi những mạo hiểm giả từ cấp D trở lên để giữ thương vong ở mức tối thiểu! Mọi người ở cùng hạng hãy tập hợp lại với nhau và đợi thêm chỉ thị!!”
Trưởng nhánh ngắt lời ở đó và gọi tên tôi.
“Thêm nữa… Ryoma, cậu có ở đây không?”
“Cháu ở đằng này.”
“Cậu hiện đang là hạng F, nhưng kĩ năng của cậu chắc chắn ở trên hạng E. Cậu cũng đã hoàn thành đủ điều kiện để được thăng lên hạng E sau công việc lần này. Có hơi sớm một chút, nhưng lần này cậu sẽ tham gia với tư cách hạng E.”
“Cháu hiểu rồi.”
“Có ai có vấn đề gì không?”
Không ai phản đối lại lời của hội trưởng. Sự kiện ngày hôm qua chắc hẳn vẫn in dấu trong tâm trí họ.
“Được rồi, tất cả mọi người chuẩn bị đi! Bất cứ ai đang thiếu nhu vật phẩm gì thì đến gặp tôi! Tôi sẽ giúp bất cứ việc gì trong khả năng của mình! Sau khi chuẩn bị xong, tập hợp với những người cùng hạng của mình và nhớ kĩ kế hoạch chiến đấu!”
Sau khi những người đồng hạng tập hợp, và một người phụ nữ tên Ploria được bầu làm đội trưởng của hạng E, chúng tôi bắt đầu cuộc họp do cô ấy chỉ huy.
“Bây giờ tôi sẽ giải thích lại mục tiêu của chúng ta lần này… Việc của chúng ta là đưa những mạo hiểm giả hạng F và G đi theo và ngăn không cho lũ yêu tinh chạy thoát, tiêu diệt bất cứ con nào mà nhóm tiên phong để xổng.”
Cô ấy dùng một bản đồ lớn để giải thích kế hoạch.
“Đầu tiên, trục mỏ khả nghi và khu làng này sẽ bị tấn công từ tất cả các hướng bởi mạo hiểm giả cấp A, B, C và D. Họ sẽ tiêu diệt phần lớn yêu tinh, nhưng chắc chắn sẽ để lỡ một vài con do số lượng quá lớn, khó kiểm soát. Tiếp đó sẽ đến phần của chúng ta; việc của ta là đợi ở khu vực mà vòng vây cố tình để yếu hơn, chuyển hướng cho chúng thoát ra từ cùng một lối đễ dễ dàng tiêu diệt. Thêm vào đó, vì chúng ta có những mạo hiểm giả non nớt hạng F và G theo cùng, nên tôi muốn hành động thận trọng nhất có thể để tránh thương vong. Nếu bất cứ ai ở đây có gợi ý nào cho việc này thì hãy giơ tay lên.”
Một vài người đã xung phong ngay khi được hỏi và nêu ý kiến của mình. Bắt chước theo họ, tôi cũng đề nghị một phương án mà tôi hay dùng hồi ở trong rừng.
“Ryoma phải không? Cậu có ý tưởng gì à?”
“Vâng, một phương án để xử lý rất nhiều yêu tinh cùng một lúc. Nếu ta dùng ma thuật hệ đất để đào một hố sâu giữa cái tổ và vị trí hiện tại của chúng ta, tôi có thể đặt slime axit của mình vào trong. Sau đó…”
Từ trong Hòm Đồ của mình, tôi lấy ra một cái que dài có gắn dao ở đầu giống một lưỡi hái.
“Chúng ta có thể dùng những vũ khí như thế này để đẩy lũ yêu tinh rơi xuống hố, sau đó để axit xử lý phần việc còn lại. Những con yêu tinh từ xa có thể bị tiêu diệt bằng tên và ma thuật. Với phương án này, lũ yêu tinh sẽ không thể làm gì được sau khi rơi vào trong. Không nhiều con có khả năng trèo thoát được, mà nếu có thì chúng ta vẫn có thể đẩy chúng lại bằng giáo hoặc những vũ khí khác. Đồng thời, ta vẫn sẽ phải để mắt tới những yêu tinh dùng cung và ma thuật, nhưng ngoài chuyện đó ra thì mạo hiểm giả thiếu kinh nghiệm thế nào cũng sẽ đủ khả năng đánh lại được.”
“Tôi hiểu… và số slime cần cho việc này thì…”
“Tôi có thể chuẩn bị hết chúng.”
Những người khác có vẻ cũng thấy kế hoạch này đáng để xem xét. Họ có nhiều câu hỏi khác, vậy nên chúng tôi đi sâu vào chi tiết và giải quyết hết số thắc mắc đó. Cuối cùng, mọi người quyết định sẽ thực hiện kế hoạch này theo ý tưởng của tôi.
“Giờ thì mọi người hãy nhanh chóng vào việc thôi.”
Với mệnh lệnh đơn giản đó, chúng tôi bắt đầu thực hiện công việc được giao.
Việc của tôi là đưa một vài mạo hiểm giả có thể dùng ma thuật hệ đất đến điểm phục kích trước và đào một cái hố.
“Giờ nhìn lại mới thấy nó sâu hơn tôi nghĩ.”
“Lũ yêu tinh sẽ không thể trèo được ra khỏi đây đâu.”
Khu vực được chỉ định có vách đá ở cả hai phía lối đi nhìn như thể một thung lũng, vậy nên chúng tôi có thể quan sát được nếu có bất cứ con nào định chạy sang hai bên. Ở đó, chúng tôi đào một cái hố dài 4 mét, rộng 50 mét, và sâu 3 mét để thu hẹp khả năng chạy thoát của chúng.
“Tạo Khối!”
“Câu thần chú đó tuyệt thật đấy.”
“Nó là sự kết hợp của Đá và Phá Đá! Dùng nó hiệu quả hơn nhiều.”
“Tôi có thể thử được không?”
“Đương nhiên rồi!”
Sau khi nhấn mạnh vào độ hiệu quả của nó, cứ thỉnh thoảng tôi lại dạy bọn họ ma thuật trong khi đào hố và tạo ra những cái lỗ rải rác ở dưới đáy, dẫn đến những hang động nhỏ phía dưới. Bằng cách giấu lõi của slime axit vào trong, khả năng chúng bị va đập vào yêu tinh và vũ khí đã giảm đi đáng kể. Slime axit có thể co giãn cơ thể của chúng và tiết ra axit qua những cái lỗ đó, làm tan chảy lũ yêu tinh xấu số rơi xuống.
Sau khi cái hố được chuẩn bị xong, chỉ đơn giản là đặt lũ slime axit vào đấy cũng đủ để tạo ra một bể dịch tiêu hóa có tính axit cao rồi.
“Này, tôi có thể ném cái gì đó vào đấy để thử nghiệm không?”
“Tôi cũng muốn xem hiệu quả của nó.”
“Chắc chắn rồi.”
Do đó, một mạo hiểm giả đã ném xác một con chuột nhỏ vào trong.
Phần da của cái xác bắt đầu phân rã ngay lập tức cho đến khi chỉ còn lại mỗi xương, trước khi cả bộ xác chìm mất dạng.
“…Ghê thật đấy…”
“Slime axit lúc nào cũng nguy hiểm thế này à…?”
“Thông thường nếu chúng bắn axit vào người thì các anh chỉ bị bỏng thôi. Nhưng nếu bị nhấn chìm như thế này mà không có lối thoát thì dần dà các anh sẽ bị tan biến cho đến khi còn mỗi bộ xương. Những con mồi bị tan chảy như vậy sẽ trở thành chất dinh dưỡng để tạo ra nhiều dịch tiêu hóa hơn, vậy nên nếu kế hoạch lần này thành công, lượng dịch trong bể sẽ càng ngày càng tăng lên theo thời gian. Cơ mà đến một thời điểm nhất định, tôi sẽ ra lệnh cho chúng dừng lại.”
“Tôi chẳng muốn bị rơi vào đấy đâu…”
“Xin lỗi! Tôi nên đặt những thứ này ở đâu?”
Ồ, có vẻ như nhóm phụ trách phần nhu yếu phẩm đã trở về rồi. Họ đã tập hợp những cái que dài lấy từ hàng cây gần đây và một chồng lưỡi dao đến từ chân trước của lũ bọ ngựa hang đã bị tiêu diệt từ hôm qua đến nay.
Mặc dù chân trước của bọn chúng không sắc, chúng vẫn đủ chắc để ngáng chân và tấn công lũ yêu tinh, vậy nên mọi người đã gợi ý đến việc dùng chúng. Tôi ra lệnh cho đàn slime dính của mình sản sinh ra dung dịch đông cứng để gắn lưỡi dao vào cái que.
Thêm nữa, tôi dùng đất đào ra từ cái hố ban nãy để tạo ra một hàng lan can trên miệng hố nhằm tránh việc chúng tôi vô tình rơi vào đó. Tôi cũng tạo ra một vài bục hướng lên cao dành cho cung thủ và pháp sư, giúp họ có lợi thế để khai hỏa từ xa, từ đó kết thúc công đoạn chuẩn bị.
Vì những cái bệ này nhìn khá là bắt mắt, nên tôi đã đặt thêm một số kết giới kháng vật lý lên chúng. Vấn đề với những kết giới kiểu này là ma thuật sẽ xuyên qua ngay, vậy nên tôi phải cảnh báo trước với mọi người để đề phòng.
Sau khi báo cáo lại với đội trưởng, công việc của tôi đã hoàn thành.
“Duyệt lại lần cuối nào! Mạo hiểm giả hạng F và G, đứng sát hố và dùng lưỡi hái để xử lý lũ yêu tinh, mạo hiểm giả hạng E đứng chờ ở hai bên hố sẵn sàng cận chiến, đẩy lùi lũ yêu tinh về phía hố và đảm bảo an toàn cho hạng F và G. Cung thủ và pháp sư tập trung tiêu diệt yêu tinh dùng tên và ma thuật ngay khi chúng bị phát hiện.”
Những tiếng xác nhận lại mệnh lệnh của người chỉ huy vang lên từ mọi hướng.
“Còn bây giờ, mọi người nên nghỉ ngơi đi trước khi chiến dịch bắt đầu.”
Sau khi chuẩn bị xong hết mọi thứ, việc cần làm bây giờ chỉ là đợi đến thời điểm bắt đầu. Ngoài những mạo hiểm giả nhận phần việc canh chừng, tất cả mọi người bắt đầu nghỉ ngơi. Tuy nhiên giờ tôi lại rỗi y hệt như ngày hôm qua. Tôi nghĩ mình nên kiểm tra lại đàn slime và vũ khí của mình một lần nữa.
“Xin lỗi! Bây giờ cậu có đang rảnh không?!”
“Hả?”
Tôi quay lại để xem ai vừa gọi bất ngờ…
“A, là mấy cậu ngày hôm qua…”
Và nhìn thấy sáu đứa trẻ đang đứng đấy.