~ Translator : Dantalian ~
Đón xem chương mới sớm 1 ngày tại web team dịch.
Chương 07 được Update vào lúc 18h15. Chúc các bạn đọc vui vẻ.
_________________________________________________________
Diễn viên khác mà tôi gọi đến chính là công chúa Flare. Chỉ hôm nay thôi, tôi sẽ cho Freya cư xử như công chúa Flare. Mọi thứ chỉ vì lợi ích cho việc ‘thuyết phục’ thánh kiếm Kureha Claylet.
“… Flare-sama, người vẫn an toàn. Thần không hề nghĩ rằng người vẫn còn sống.”
Trong khi biểu hiện sự hào hứng, Kureha hạ đầu xuống với tồn tại số một của vương quốc Dioral, công chúa Flare. Cô ta không hề nghi ngờ cô ấy là một kẻ giả mạo. Cô ta thực sự nhìn công chúa Flare và cô ta có thể biết được là hàng thật hay không với trực giác của mình.
“Kureha, xin hãy ngẩng đầu lên. Ta hiện tại không phải công chúa. Nhờ Kaeru, ta đã có thể thoát khỏi đó bằng cách nào đó, nhưng nếu Kaeru không ở đó, ta hầu như đã chết rồi.”
Flare biểu hiện sự bi thương. Với biểu cảm đó, nó khiến con người nghĩ rằng cô ấy đã có những tình huống hiểm nghèo.
“Vậy ra Flare-sama đã giả trang.”
“Đúng vậy, ‘Freya’ chỉ là vẻ ngoài tạm thời của ta. Ta là công chúa của vương quốc Dioral và là anh hùng [Ma thuật], Flare.”
Như dự đoán từ công chúa thiên tài Flare. Cô ấy diễn xuất thật điêu luyện như công chúa Flare vậy.
“Sẽ ổn không nếu thần hỏi chuyện gì đã xảy ra được không?”
Dù tôi đã giải thích với cô ta, Kureha vẫn hỏi công chúa Flare về chuyện đã xảy ra. Chứng tỏ cô ta vẫn chưa tin tôi. Tuy nhiên, vì cô ta có thể tin Flare, nên cô ta quay sang hỏi Flare.
“Được thôi… Một ngày nọ, ta đã được thông báo về kí ức của một thần dân của vương quốc từ Kaeru, anh hùng [Trị liệu] có được khi dùng [Hồi Phục]. Về những á nhân là nạn nhân và cái cách chiến tranh với quỷ tộc bùng nổ chỉ là một vở kịch đối với hoàng tộc dựng lên. Trong khi làm thế, ta đã nói những điều đó mà mình nghe được từ Kaeru với đội trưởng hộ vệ thượng cấp ta tin tưởng. Vì lẽ đó, Kaeru đã bị nhốt trong hầm ngục, từ đó, mọi thứ trở nên đáng nghi.”
“Hóa ra lí do anh hùng [Trị liệu] bị giam là vì vậy.”
“… đúng vậy, vì ta, Kaeru đã bị giam.”
Thật ngạc nhiên khi cô ấy biết tôi bị giam. Vì cô ta là đại quý tộc, rất nhiều thông tin chắc hẳn đã qua tai cô ta.
“Kể cả khi Kaeru bị bắt, ta vẫn không ngừng theo đuổi sự thật. Trong khi cố cứu Kaeru ra, ta đã thu thập thông tin và cuối cùng biết về mặt tối của vương quốc. Vương quốc Dioral không hề giống tấm khiên bảo vệ nhân loại. Trong khi sử sụng chiến tranh chống quỷ tộc như cái cớ, chúng gom góp sức mạnh quân sự, hút hết những nguồn trợ giúp từ các nước đồng minh, hãm hại á nhân và làm giàu từ chúng. Những điều đó không phải thứ có thể tha thứ được. Vì ta cố làm rõ nó, thậm chí những tên sát thủ đã nhắm đến ta. Đất nước này toàn những thành phần điên loạn, chúng sẽ triệt hạ những thứ cản đường, kể cả một công chúa.”
Kureha nuốt một ngụm hơi. Nhờ tài diễn xuất xuất sắc của Flare, cô ta đã dễ dàng tin tưởng nó. Ừ thì, công chúa Flare ban đầu đã có chiếc mặt nạ của người tốt che giấu bản chất đen tối của ả. Cô ấy rất có thể sở hữu tài năng diễn xuất thiên bẩm ấy chứ.
“Mặc dù thích khách đã bỏ cuộc không hiểu lí do, nhưng ta vẫn thất vọng. Ta nhận ra không thể nào chỉnh đốn cái đất nước này từ bên trong, kể cả khi ta là một công chúa. Trái lại, ta nhận ra rằng mình đã chết nếu mình cứ ở đó… Thế nên, ít nhất, ta cũng phải mang Kaeru theo.”
“Lí do người bị giết trong căn phòng bị phóng hỏa kia là…”
“Chỉ là một vở kịch của Kaeru đã chuẩn bị trước. Kaeru không tìm ra được điểm đáng tán đồng khi thấy ta bị giết, nên cậu ấy đã trốn khỏi hầm ngục và chúng ta trốn khỏi đó sau khi tạo hiện trường giả.”
Fumu, tính ra câu chuyện chỉ được tạo ra trong 5 phút thôi, mà nó đã trở thành một cái giống thật vô cùng rồi. Kureha giữ im lặng và xác minh câu chuyện của Flare. Tính thống nhất đã có và tỉ lệ câu chuyện là thật cực kỳ cao. Trên hết, nhân tố lớn nhất khiến cô ta tin là thứ mà công chúa Flare nói với cô ta.
“… Mặc dù thận đã tin rằng chiến đấu cho vương quốc là công lý. Không ngờ vương quốc lại tà ác đến vậy.”
Cho đến bây giờ, cô ta đã chiến đấu như thanh kiếm của vương quốc Dioral và luôn tuân theo mọi mệnh lệnh. Điều đó có nghĩ là Kureha không khác gì cỗ máy cả, nhưng cô ta tự hào làm nó trong khi nghĩ nó là vì lợi ích của mọi người. Vì lẽ đó, cô ta có thể đứng vững suốt cuộc huấn luyện tàn khốc hay những trận chiến đau thương. Khi nền tảng ấy sụp đổ, cũng đồng nghĩa với thế giới tàn lụi đối với cô.
“Cô không sai. Cô chỉ làm những điều dùng như gia trưởng nhà Claylet. Không phải ta hay Kaeru đổ lỗi cho cô. Chỉ là… ta muốn cô tin sự thật là chiến tarnh là kết quả do vương quốc Dioral tấn công quỷ tộc ở nơi đâu đó.”
“Đó là thật sao?”
“Nó là sự thật. Vương quốc Dioral nghĩ nó tiện lợi khi có sự thù địch giữa con người và quỷ tộc nên chúng có thể nhận được nhiều viện trợ từ những nước khác. Thế nên, chúng đã tránh lãnh thổ của quỷ tộc và bắt đầu chiến tranh.”
“Nếu người nói như vậy, từ trước đến giờ, thần đã chiến đấu vì điều gì? Vì sao thần lại chiến đấu với quỷ tộc?”
Bảo vệ nhân loại khỏi sự xâm lược của quỷ tộc. Vì mục đích đó, cô ấy đã đi vào luyện ngục. Cô ấy rất có thể muốn khóc. Lí do đằng sau cuộc chiến đầy hợp lí của vương quốc Dioral mà chúng đang tiến hành chỉ có mục đích vơ vét nguồn lực từ các nước hàng xóm. Thêm vào đó, mục đích thật của chúng là cướp lấy trái tim quỷ vương để sử dụng một loại phép giúp thống trị thế giới. Chẳng vấn đề gì khi nói vương quốc Dioral là kẻ thủ của nhân loại.
“Không có gì phải xấu hổ cả. Mặc dù con người bắt đầu nó, nhưng thật thì quỷ tộc cũng tấn công chúng ta. Nếu cô không chiến đấu, nhiều người dân vô tội chắc đã chết rồi. Thế nên, Kureha Claylet. Ta sẽ không phủ nhận những trận chiến của cô, chỉ… Kaeru và ta muốn tìm một cách khác.”
Flare nở một nụ cười thiện lương như một thánh nữ. Có hiệu quả đấy. Sau cùng, nụ cười đó mê hoặc không biết bao nhiều người mà không hề có lí do.
“Một cách khác. Cách mà người nói là gì?”
“Chúng ta định ngừng cuộc chiến này. Những cuộc chiến sẽ không ngừng diễn ra đến khi một trong hai bên ngã ngũ trước ngoài một cuộc đàm phán. Thế nên, trong khi ngăn chặn thảm họa mà vương quốc gây ra, chúng ta đang tìm kiếm một cơ hội để đàm phán với quỷ tộc.”
Kureha nhìn Flare như thể nhìn thấy vầng sáng của đời mình vậy. Với điều này, câu chuyện đã kết thúc. Sự chuẩn bị đã quá đủ với điều đó rồi, nên kế là việc của tôi.
“Flare, tôi muốn nói chuyện một mình với Kureha. Cô có thể sang phòng bên được không?”
“Ừm, Kaeru. Tôi sẽ về phòng đây.”
Flare rời khỏi vị trí. Ngay khi cô ấy rời đi, chúng tôi trở nên trầm ngâm trong không khí im lặng đầy xấu hổ.
“… tôi xin lỗi. Nghe được điều đó khiến mọi thứ đều như đổ sụp cả. Sự thật là, có những thứ tôi đã nghi ngờ mãi cho đến giờ. Tôi đã xác định ân nhân của mình là tội phạm, chém người đó. Tôi đã tổn thương mọi người, người đang cố đưa thế giới vào lại trật tự.”
Mắt Kureha trông thật trống rỗng. Cô đã mất ý nghĩa sống của bản thân và vẻ trang nghiêm của cô ấy đang biến mất.
“Cô không cần xin lỗi. Cô không làm gì sai khi nói tôi là tội phạm, vì thật thì việc tôi đã gây thương tích cho lính vương quốc trong khi trốn thoát vẫn không đổi. Ngoài ra, tôi đã dùng một tên cố giết công chúa Flare trong khi tôi chạy trốn và hủy hoại hắn… hắn rất có thể sắp chết. Tuy nhiên, tôi muốn thực hiện mong muốn của Flare trước khi hắn chết.”
Cảm xúc của Kureha chuyển đổi khi tôi nói mình đã dùng một tên lính. Cô ấy rất có thể nghĩ đến tên lính đó. Hắn là đội trưởng hộ vệ thượng cấp đã trở thành Kaeru, gương mặt của anh hùng [Trị liệu]. Hắn ắt hẳn đang đến đây. Có lẽ sẽ có gì đó rắc rối đấy.
“Cậu lộng lẫy thật đấy… tôi, cậu làm được những thứ tôi không thế. Tôi nghĩ mình nên làm cái gì đó bằng quyền lực của nhà Claylet.”
“Cảm ơn đã tin chúng tôi. Tôi không muốn có sự thù địch với Kureha.”
“Tôi, tôi nghĩ mình muốn suy nghĩ về công lý một lần nữa. Tôi nên vung kiếm vì điều gì. Đó là thứ mà tôi muốn quyết định… Và những lời tôi đã nói khi cậu hồi cánh tay cho tôi. Nó vẫn còn giá trị. Như tôi đã hứa, tôi sẽ dùng mọi sức mạnh của mình để hỗ trợ cậu.”
Cô ấy đơn giản như mọi khi nhỉ. Dường như cô ấy không nhận ra rằng mình đang bị lợi dụng bởi người khác vì cô ấy tin người quá dễ dàng. Tôi cởi trói cho cô ấy.
“Ồ phải rồi, sao cô không ăn bữa tối cùng chúng tôi. Flare rất có thể muốn nói về người mà cố ấy biết mà không phải trong vai Freya sau một thời gian dài đấy.”
Trong khi tôi có ý như vậy, tôi điều trà về thông tin cho cô ấy. Thông tin về việc cô ấy đến đây chỉ để đánh bại người dùng kiếm kĩ Claylet, hay cô ấy có một nhiệm vụ khác nữa.
“Tôi sẽ nhận lời của cậu. Và còn nữa, Kaeru. Tôi muốn cậu cho một lúc yên tĩnh.”
Kureha nhìn chằm chằm tôi với ánh mắt mù mịt. Nhắc mới nhớ, thuốc kích dục vẫn còn hiệu lực. Vì Flare không còn ở đây và một chuỗi lo lắng của cô đã hết, dường như ham muốn tinh dục mà cô đạ kiềm giữ lại lộ ra trên mặt mình. Khi tôi nắm lấy tay cô ấy, cả cơ thể cô ấy bắt đầu run lên.
Dòng dõi Claylet đặt sức mạnh lên trên hết và họ hưng thịnh bằng cách kiếm những dòng máu mạnh mẽ từ phía ngoài gia tộc. Mặc dù tôi đã dùng thủ đoạn, tôi là người đã đánh bại cô ấy. Thêm nữa, tôi là ân nhân và cố cứu đất nước này theo đúng nghĩa. Trên hết, tự trọng của cô ấy như thanh kiếm của vương quốc mà cô dành cả đời mình vì nó đang lung lay, nên cái lỗ đầy sơ hở đã mở ra trong lòng cô ấy. Cô ấy đang tìm điều gì đó lấp lại cái lỗ ấy, nên như một người đàn ông hành động vì lợi ích của công lý, tôi chiếm được tiện nghi rồi. Cô ấy đã vô thức nghĩ xa như vậy và mong muốn tôi. Với tâm trí đang bị dày vò với thuốc kích dục, những cảm giác như thế là chuyện thường tình.
“Có vẻ như tôi không thể kiểm soát bản thân nếu tôi nói rằng tôi sẽ để một cô gái quyến rũ như Kureha như vậy. Sẽ ổn chứ?”
“Vâng, sẽ ổn nếu đó là cậu.”
Trong trường hợp đó, tôi sẽ thực hiện đúng mong muốn của cô ấy. Tôi trao đổi một nụ hôn. Tôi đặt một tay vào trong đồ của cô ấy; cơ thể cô ấy nóng một cách tồi tệ và làn da cô ấy đang níu lấy tay tôi.
A, Kureha bắt đầu trở nên yêu mị hơn rồi. Đây là khái niệm ‘đứa trẻ càng ngốc, lại càng đáng yêu’. Tôi đoán mình sẽ ân ái với cô ấy rất nhiều và khiến cô ấy dựa dẫm vào tôi.
Trong khi bí mất bổ sung thêm vài liệu kích dục, tôi thôi miên cô ấy với ma thuật, nhưng chỉ một chút đủ để cô không nhận ra.
Mặc dù tôi không định tẩy não cô ấy, nhưng tôi sẽ kiểm soát cơ thể và tâm trí cô chỉ nghĩ về tôi. Tôi đẩy Kureha xuống. Trong mắt Kureha, tôi có thể thấy được sự mong đợi.
Từ thời thơ ấu, cô đã trải qua bước đường địa ngục, nên cô đã miễn nhiễm với cơn đau và khó khăn. Tuy nhiên, cô không biết cái gì gọi là sự sung sướng. Về mảng đó, cô thực sự yếu hơn bất kỳ ai. Kureha đó sắp được trải nghiệm sung sướng mà có thuốc kích dục, ma thuật và mọi kĩ thuật của tôi. Không cách nào cô ấy có thể kiềm chế và phản kháng cả.
Ừ thì, tôi sẽ đảm bảo lấy nhiều thong tin nhất từ cô ấy, Kureha sẽ phản bội vương quốc vì lợi ích của tôi và công lý mới mà cô tin tưởng.
Trong khi quan sát cô ấy rên rĩ thật đáng yêu mỗi lần tôi di chuyển tay mình, tôi cảm thấy ham muốn tình dục và sung sướng thể xác của mình rồi. Đêm này có vẻ sẽ hào hứng đấy. Tôi sẽ khắc sâu chính mình vào cơ thể của cô ấy để cô không bao giờ quên.