~ Translator : Dantalian ~
Đón xem chương mới sớm 1 ngày tại web team dịch.
Chương 06 được Update vào lúc 17h50. Chúc các bạn đọc vui vẻ.
_______________________________________________________________
Sử dụng gần như tất cả lá bài tẩy của chính mình, tôi đã đánh bại thánh kiếm Kureha Claylet. Một con quái vật thiên tài… không, phàm trù quái vật vẫn chưa đủ diễn tả điều đó. Mặc dù cô ta là một kẻ thù phiền phức, nhưng cô ta vẫn là tồn tài đáng tin cậy nếu trở thành đồng minh của tôi.
Tôi nhìn Kureha, người đã mất đi ý thức. Cô ấy là một người phụ nữ mảnh khảnh và tuyệt đẹp với mái tóc bạc ánh kim. Thật khó có thể nghĩ rằng cô ấy là một con quái vật đội lót kiếm sĩ vượt xa tôi.
Mang theo Kureha Claylet đã hoàn toàn kiệt sức, tôi trói cô ấy lại với dây thừng. May mắn thay, chúng tôi hiện tại đang ở một con hẻm cách xa khỏi tầm mắt của nơi công cộng, nhưng nó sẽ khó chịu nếu tôi mang cô ấy vào nhà trọ. Vẻ ngoài của Kureha quá nổi bật, nên nếu nó trở thành một vụ đồn thổi, lính vương quốc sẽ ngay lập tức cập bến.
Ngay khi tôi mang cô ấy về nhà trọ, tôi sẽ thuyết phục cô ấy ‘một cách phù hợp’. Sau cùng thì, tôi đã đặc cách cho cô ta thấy ‘Vương quốc đặc biệt vô nhân đạo ~ nô lệ á nhân~’. Nó sẽ rất lãng phí khi không lấy lợi thế đó, con tim đang bị ảnh hưởng của cô ta. Một con người mù quáng chấp nhận thứ gì đó là thứ sẽ dễ dàng hủy diệt lòng tin của họ và chiếm lợi thế từ họ.
Phương pháp nhanh nhất là khiến đầu cô ta rộng tuếch và tẩy sạch não như Freya, nhưng nếu tôi làm thế, cô ta sẽ mất đi vẻ rạng ngời. Trái tim, kĩ thuật và cả cơ thể. Chỉ khi tất cả chúng tập hợp, cô ta mới hoàn toàn là một nữ kiếm sĩ; thật đáng tiếc khi phải hủy diệt đi điều đó. Nếu đó là một người tài năng đến mức của cô ta, thì vẫn còn giá trị để sử dụng. Tôi sẽ đảm bảo tiếp tục với sự cảnh giác.
Tôi đang bế Kureha bị trói lại theo kiểu công chúa.
“Kaeruga-sama.”
Setsuna, cô gái băng lang gọi tôi. Trong khi che mặt mình, cô ấy nắm lấy đuôi áo tôi.
“Sao thế, Setsuna?”
“Trận chiến của Kaeruga-sama và người đó thật kinh ngạc… nó quá kinh ngạc ấy. Setsuna đắn đo không biết làm sao cô ta có thể chạm được đến lĩnh vực ấy.”
Setsuna có lòng tự tôn của một chiến binh. Mặc dù cô có sự khiếm khuyết về mặt cấp giới hạn thấp, nhưng cô lại sở hữu lòng tin sẽ không thua với năng lực của bản thân. Tuy vậy, sau khi tận mắt thấy trận chiến của tôi với thánh kiếm Kureha, sự tự tin ấy rất có thể đã rãn nứt. Sự đánh đổi của những khả năng vượt qua hiểu biết con người. Đối với Setsuna, chứng kiến nó như thể nhìn lên ngưỡng cao không thể với vậy. Đặt Kureha xuống, tôi để tay lên đầu Setsuna và mỉm cười.
“Nếu là Setsuna, anh chắc rằng em sẽ đạt được nó. Setsuna có tài năng. Tài năng phi thường không thua bất kì điều gì từ anh, hay người đó cả. Vì lẽ đó mà anh bảo em nhìn và học hỏi trước khi trận đấu bắt đầu. Nguyên nhân anh bảo em dạy Freya cận chiến cũng là vì anh có thể dựa vào em. Một khi em bắt đầu dạy người khác, em sẽ bắt đầu thấy những điều mình chưa thế làm được trước đây.”
Setsuna có bản năng chiến đấu thiên bẩm và nó là một thứ sức mạnh không giống với năng lực hay kĩ năng, nó không hiện rõ trên những con số. Tôi đã tính toán nó một cách thích hợp. Nếu cô ấy tiếp tục học hỏi sau những trận chiến đáng gờm như hôm nay, cô ấy sẽ đã được lĩnh vực ấy một ngày nào đó.
“Nn. Em sẽ chăm chỉ. Em sẽ chăm chỉ và bắt kịp. Nhưng Kaeruga-sama, kể cả khi anh có thời gian, em muốn anh dạy Setsuna cách chiến đấu. Tộc băng lang chiến đấu tay đôi thôi vẫn chưa đủ.”
“Tất nhiên rồi. Anh sẽ dành thời gian dạy em kiếm thuật.”
Đối với trường hợp của Setsuna, phong cách chiến đấu của cô ấy là móng vuốt băng là trọng tâm, nên cũng không có ý nghĩa gì mấy khi dạy kiếm thuật, thứ làm cho phong cách chiến đấu trở nên khác biệt đi. Tuy nhiên, nếu là cô ấy, tự thân cô sẽ tìm ra lối thi triển hợp lý và khiến nó trở thành phong cách của riêng mình.
Tôi mong đợi sự trưởng thành của Setsuna. Trong khi nghĩ thế, tôi vừa đi vừa mang theo Kureha đã bị trói lại theo kiểu bế công chúa.
Chúng tôi mượn một phòng trống ở nhà trọ để chữa trị cho Kureha. Vì đồ của cô ta rất chật và ngột ngạt, tôi đã thay nới lỏng chúng ra, đồ ngủ cũng được cung cấp bởi nhà trọ.
Cơ thế cô ta đã trải qua địa ngục trần gian giờ đây chất đống những vết sẹo ghồ ghề… là những gì mà tôi nghĩ, nhưng thực tế, nó là một làn da trắng lán mịn. Với một lớp mỡ mảnh mai phủ lên, khiến cho cô vô cùng linh hoạt và có được những khớp cơ săn chắc, điều đó lại càng cho cô sự mềm dẻo của phụ nữ. Nói ngắn gọn thì, cô ta đẹp mĩ lệ và vô cùng gợi tình.
Cô đã tạo cho tôi khá nhiều rắc rối để làm cô ta thay đổi. Tác dụng của thuốc kích dục vẫn còn đó, nên cơ thể của Kureha vẫn nhạy cảm kể khi mất ý thức. Tôi sắp sửa hiếp cô ta rồi đây, nhưng tôi kiềm chế nó. Nó sẽ rất tệ đối với những ai tôi đang cố gây dựng niềm tin đôi bên.
“Sẽ tốt hơn khi trói cả chân cô ta lại nhỉ… chắc ổn thôi, mình có thể xử lý nó.”
Vì không thể đối với những thứ như bị cắt một cách bất chợt đâu, nên tôi sẽ trói cả tay và để kiếm cô ta ở phòng khác. Trừ thanh tôi đã làm gãy và thanh dự phòng, cô ta vẫn còn giữ hai con dao găm. Lí do cô ta dự phòng nhiều như vậy là vì cô ta luôn thực hiện những nhiệm vụ độc lập. Vì lẽ đó, tình hình đã tốt rồi. Nếu cô ta mang theo vài người nữa, thì chẳng thể nào suôn sẽ thế này đâu.
“Freya, kể từ giờ, anh sẽ gọi em là Flare. Hãy chắc là không quên sắp đặt chúng ta đã làm ở lần họp trước.”
Tôi tạm thời hồi phục khuôn của Freya về lại Flare để chúng tôi có thể ‘thuyết phục’ Kureha khi cô ta tỉnh dậy. Để làm thế, sẽ tiện hơn cho chúng tôi ứng xử như anh hùng [Trị liệu] và công chúa Flare, anh hùng [Ma thuật].
Lí do khuôn mặt tôi vẫn là Kaeruga là vì để dành cho vở kịch. Nếu cô ta tỉnh dậy và đột ngột nhìn thấy mặt của Kaeru, Kureha rất có thể sẽ ngạc nhiên. Tôi sẽ quay lại thành Kaeru vào đúng lúc.
“Vâng! Tuy nhiên, đây là lần đầu em thấy ma thuật thay đổi diện mạo của ai đó đấy. Kaeruga-sama thậm chí có thể làm những điều như thế.”
“Nếu em lãnh hội được ma thuật trị liệu, thì điều luôn có khả năng. Tuy nhiên, anh muốn giữ nó như một bí mật. Những trị liệu sư tinh anh luôn bị nhắm đến vì lợi ích đánh đổi mạng sống thành tiền bạc cả.”
Freya gật đầu mạnh một cái. Trong trận đấu với Kureha, tôi không có lựa chọn ngoài việc sử dụng [Hồi Phục] mà mình đang giấu Freya và Setsuna. Vì họ đã nhìn thấy hồi phục cánh tay phải của mình, tôi đã lộ với rằng mình là trị liệu sư.
Tròng mắt Kureha chuyển động; có vẻ như cô ta sắp tỉnh rồi.
“Thế thì Freya… không, công chúa Flare. Làm ơn chờ ở phòng kế bên cho đến khi anh gọi. Một khi anh gọi em, sẽ tốt nếu em có thể ráp câu chuyện của mình với anh.”
“Chắc chắn rồi. Kaeruga-sama… không, Kaeru-sama, anh hùng [Trị liệu]!”
Freya… không, công chúa Flare rời đi. Sớm sau đó, Kureha đã tỉnh dậy và vùng vẩy khỏi giường.”
“Khôngggggggg, dừng lạiiiiiii, thứ đó, khôngggggg.”
Cô ta trở nên điên loạn ngay khi tỉnh dậy, la hét và tự làm rối tóc mình. A, cô ta ắt hẳn đã hồi tưởng về kí ức mà tôi cấy vào trước đó. Có rất nhiều hình ảnh làm người trinh trắng như cô ta bị sốc. Chẳng có gì lạ khi nó trở thành chấn thương tâm lí.
So với điều này, hỏi Freya liệu có muốn c* hay thanh sắt nung trông như đang chơi với ngựa vậy. Mặc dù tôi đã nghĩ về việc thử sử dụng nó, nhưng khi nó đi xa đến thế, tôi sẽ mắt sức nên thôi vậy.
“Bình tĩnh lại. Ổn rồi, những thứ đó không phải kí ức của cô.”
Giữ chặt vai cô ta, tôi nhìn thẳng vào mắt cô trong khi không ngừng nói ‘bình tĩnh’. Sau một lúc, Kureha cuối cùng lấy bình tĩnh.
“Ể, khoan đã, đây là đâu, ngươi là cái tên lúc đó!?”
Kureha trắng mặt nhìn, nhưng sau đó biểu cảm cô ta trở nên cứng lại khi nhận ra cả hai tay đều bị trói. Kế đó, cô ta hất mạnh tay tôi ra khỏi vai cô. Điều đó khá đau lòng đấy. Như dự đoán với cô ta khi đẩy tôi đi với sức bộc phá mạnh mẽ trong tình trạng ấy.
Cô ta vẫn làm tốt trong điều kiện suy yếu của thuốc kích dục còn đọng lại. Mặt của Kureha vẫn đỏ bừng và hơi thở thì nặng nề.
“… Không nhớ tôi sao, Kureha Claylet? Cô đã thua, tôi mang cô trong tình trạng mất ý thức đến nhà trọ của chúng tôi.”
“!? Ta nhớ rồi. Lúc người tóm lấy đầu ta… yeah, ta ngất xỉu vì điều đó. Ngươi là kiếm sĩ, một người sử dụng ma thuật gia cường, trị liệu sư và thậm chí là tạo ảo giác. Ngươi thực ra là ai?”
Kể cả khi nói như vậy, Kureha nhanh chóng xác nhận xung quanh và nghĩ kế thoát thân. Kiềm chế nỗi lo và sợ hãi, cô thực hiện một hành động thích hợp. Đúng như dự đoán.
“Tôi có 2 phần mình muốn làm rõ. Vì cái thứ nhất, tôi không dùng bất cứ ảo giác gì cả, tôi chỉ đơn thuần truyền tải kí ức của một tên lính vương quốc. Những hành động dã man của vương quốc đã làm đều là thật.”
“Dối trá. Vương quốc Dioral là một tấm khiên và thanh kiếm bảo vệ nhân loại khỏi quỷ tộc. Không, không lí nào họ sẽ làm những thứ tệ hại như thế.”
Vương quốc Dioral đứng đầu vùng ranh giới giữa vùng đất quỷ và nhân loại. Thật đúng khi nói nó là tấm khiên và thanh kiếm bảo vệ nhân loại khỏi quỷ tộc, nhưng đó là chỉ khi bạn quay đầu đi với sự thật rằng vương quốc Dioral chính là yếu tố khỏi xướng trận chiến với quỷ tộc.
“Hẳn rồi, nó ‘ít nhiều’ là tấm khiên và thanh kiếm bảo vệ nhân loại. Tuy nhiên, á nhân không bao gồm trong nhân loại. Vương quốc Dioral sử dụng á nhân cho lợi ích của con người, kể cả khi cô thấy nô lệ á nhân ngày qua ngày ở vương quốc. Cô nghĩ họ từ đâu đến? Con người đột kích làng của họ, bắt cóc họ và bán họ đi.”
Kureha cứng họng không nói được gì. Mặc dù nó quá rõ ràng khi tôi đề cập đến nó, cô ta vẫn không nhận ra vì không hề nghĩ đến nó.
“Thế nên, kể cả khi binh lính từ vương quốc Dioral là một nhóm người tấn công họ, sẽ chẳng lạ gì đâu. Nếu cô không tin lời tôi, thế thì quay lại vương quốc Dioral và xác nhận nó đi. Nếu cô chỉ tìm hiểu nó, cô có thể dễ dàng hiểu được kí ức cô mà cô nghĩ là ảo giác chính là sự thật.”
“Ngươi, tính thả ta ra?”
“Tất nhiên. Nếu tôi định giết cô, tôi đã làm nó từ lâu rồi. Tôi sẽ không làm những thứ như giết cô. Tôi chỉ muốn nói với cô sự thật về vương quốc thôi. Tôi kính trọng cô là một thánh kiếm, nên tôi không thể đứng nhìn Kureha bị lợi dụng bởi vương quốc!”
Tôi biểu lộ sự nghiêm túc. A, không tốt chút nào, tôi không nhìn cười được mất.
“… ta sẽ nghe những gì ngươi nói. Dù gì thì, ngươi rất có thể không định thả ta ra nếu ta không nghe.”
“Tôi rất tiếc. Nếu có thể, tôi không muốn dùng loại bạo lức này, nhưng nếu tôi không làm thế, cô sẽ không chịu nghe tôi. Tôi muốn nói điều thứ hai mà mình đã định nói sớm hơn, là tôi chỉ có thể dung một năng lực mà thôi. Thứ mà tôi có thể dùng chỉ có [Hồi Phục]. Tôi chỉ là một trị liệu sư.”
“Nói láo. Sau cùng, ngươi có nhiều sức mạnh như thế.”
Rất dễ hiểu khi cô ta không chịu tin tôi. Thế nên, tôi sẽ lộ một con bài của mình.”
“[Biến Đổi Hồi Phục]”
Tôi quay lại khuôn mặt mình đã vứt bỏ cùng với cái tên của mình. Nhìn thấy khuôn mặt của tôi, mắt Kureha trừng to. Gì thế, hóa ra cô còn nhớ tôi à.
“Hóa ra cô vẫn không nhớ sau khi nhìn thấy khuôn mặt này hử. Tôi là Kaeru, anh hùng [Trị liệu]. Lớp anh hùng nâng cao chức nghiệp bản thân hiện có, nên trường hợp của tôi, tôi nhận được năng lực của đối tượng, trải nghiệm và kí ức. Lí do tôi có thể dùng kiếm kĩ nhà Claylet cùng vì tôi dùng [Hồi Phục] lên cô.”
“… Thế nâng cao thể chất của ngươi, cho ta thấy ảo giác và có thể thay đổi bản thân là vì [Hồi Phục] của một anh hùng.”
“Chính xác. Và như tôi đã nói, thứ tôi cho cô xem không phải ảo giác. Chúng là những kí ức mà tôi có từ những tên lính của vương quốc khi tôi dùng [Hồi Phục] lên chúng. Vương quốc có một bộ mặt khác nữa.”
Kureha nuốt một ngụm hơi. Mặc dù tôi mong cô ta tin lời của anh hùng [Trị liệu], nhưng…
“Nếu ngươi là anh hùng [Trị liệu], còn khó để ta tin ngươi! Ngươi là tên điên loạn đã giết công chúa Flare, người được yêu quý bởi mọi người và trốn thoát! Ta chắc chắn sẽ không tha thứ cho ngươi!”
Dường như sự thật tôi giết công chúa và trốn thoát đã bị lộ. Đó cũng nằm trong dự đoán của tôi. Tôi nên tiếp bước đến câu chuyện mà tôi đã chuển bị.
“Đúng như dự đoán, cô đã nghĩ như thế hử. Tôi không hề giết Flare, thực ra là ngược lại. Tôi đã giúp Flare. Sau khi nhận được trí nhớ của một tên lính từ vương quốc trong lúc sử dụng [Hồi Phục], tôi phát hiện ra sự bất thường của đất nước này. Và thế nên, tôi kết luận nó với công chúa Flare. Nó khiến Flare thăm dò cái bóng đen của vương quốc và xém nữa bị giết. Vì thế, để bào vệ cô, tôi đã trốn với cùng với cô ấy trong khi tạo ra chứng cứ cô ấy đã chết. Vào đi, Flare.”
Ừ, đến vai của diễn viên khác rồi. Công chúa Flare bước ra từ phòng kế và Kureha trở nên phi thường kinh ngạc như trước. Người đáng lí ra theo lời đồn đã chết giờ đây đã xuất hiện.
“Đã lâu không gặp, thánh kiếm Kureha Claylet. Có vẻ như cô đã nghe chuyện từ Kaeru. Nếu đã thế, tôi sẽ bắt đầu từ đây. Tôi sẽ nói về cái bản chất tăm tối của vương quốc, Kaeru cứu tôi từ hoàng cung cùng với những chuyện xảy ra sau đó.”
Một câu chuyện ngụy tạo mà tôi làm nên để tiến đến giai đoạn kế. Câu chuyện mà anh hùng [Ma thuật] và anh hùng [Trị liệu] trốn thoát và khởi hành cứu thế giới. Trong vòng 10 phút, Kureha nên đổ tội ác lên vương quốc Dioral và nhận ra tôi là anh hùng thực sự.
Trong khi nói chuyện, tôi nhận thấy Kureha Claylet thực sự dễ bị lay chuyển. Tôi sẽ dùng sơ hở của trái tim yếu đuối tin rằng cô muốn bảo vệ vương quốc. Tôi sẽ biến cô ta thành một quân cờ tiện lợi và khiến cô ta giúp tôi trả thù.