Kaifuku Jutsushi no Yarinaoshi ~ Sokushi Mahou to Skill Copy no Choetsu Heal

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3436

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Tập 02 : Trị Liệu Sư Khinh Bỉ Cười Thế Gian - Chương 11 : Trị Liệu Sư Bắt Đầu Hành Động

~ Translator : Dantalian ~

Đón xem chương mới sớm 1 ngày tại web team dịch.

Chương 11 được Update vào lúc 18h10. Chúc các bạn đọc vui vẻ.

______________________________________________________

Sau khi lấy được thông tin từ lính của vương quốc, tôi quay lại quán trọ. Tôi cảm thấy thật kinh tởm. Chuyện xảy ra lần này là vì tôi đã quá ngây thơ. Tôi nên đoán rằng làng sẽ bị tấn công. Tôi đã nghĩ rằng vương quốc sẽ không đụng tay đến người dân của mình chỉ vì một tên tội phạm đến từ ngôi làng ấy.

… Những suy nghĩ đó chỉ là biện hộ, nó chỉ đơn giản quá thơ ngây. Kể cả khi tôi có thương tiếc, tôi cũng không thể ngừng làm vậy. Thế nên, tôi chỉ làm những gì có thể. Đau thương cần được đền bù bởi nỗi đau.

Khi tôi quay về nhà trọ, tôi trải lưng xuống phần giường của mình và bắt đầu xây dựng chiến lược. Tôi đã tiến hành sự chuẩn bị khiến Molrett gặp lãnh đạo của chúng, đội trượng hộ vệ thượng cấp. Nói đơn giản, nó là một cuộc thương lượng. Tôi sẽ xin hắn tha thứ cho việc trốn khỏi chiến trường đổi lấy thông tin quan trọng. Tất nhiên, nếu tự Molrett hỏi hắn, chúng sẽ mang hắn theo như một cộng sự của tên phản bội, nên tôi chỉ gửi một bức thư cho hắn.

“Kaeruga-sama, em mang bữa ăn đến đây.”

“Setsuna lúc nào cũng chu đáo.”

Setsuna mang bữa tối đến cho tôi. Trước đó, khi tôi quay về nhà trọ, Freya và Setsuna đã mời tôi ăn tối. Tuy nhiên, tôi từ chối và nói rằng không cần thiết như vậy, vì tôi đã ăn ở quán rượu rồi. Rất có thể Setsuna mang bữa tối đến cho tôi là một cái cớ đến đây thôi. Dường như tôi đã để lộ cảm xúc của mình trên mặt quá nhiều đến độ khiến cô ấy lo lắng cho tôi.

“Kaeruga-sama, anh đang tức giận à.”

“… Anh đã đi thu thập thông tin từ phía ngoài. Và tìm ra làng mình đã mất rồi. Mặc dù nó khác với nguồn tin của Kureha, nhưng rất đáng tin.”

“Em hiểu rồi. Đó là lẽ thường khi Kaeruga-sama giận như thế.”

Setsuna lên giường, sau đó ôm lấy tay tôi. Cũng đã khuya rồi, điều này rất bình thường, tôi sẽ ân ái với cô ấy. Tuy nhiên, tôi không có hứng để làm chuyện ấy.

“Xin lỗi, nhưng hôm nay anh không muốn ôm ấp em lắm. Anh sẽ không nâng cấp giới hạn của em lên đâu.”

Kể cả khi nghe được điều đó, Setsuna vẫn không tách khỏi tôi. Cái ôm quấn quít ấy không phải của một đứa trẻ đang ích kỷ cả, bằng chứng là Setsuna đang ôm rất nhẹ nhàng.

“Anh không cần phải ôm em đâu. Nhưng khi anh xuống tinh thần, cảm nhận thân nhiệt của ai đó sẽ cảm thấy an ủi hơn. Vì thế mà Setsuna làm như vậy. Nếu nó làm phiền anh, xin hãy nói với em. Em sẽ rời đi nếu anh muốn.”

Nghe được như thế, tôi nhận ra mình đã bần cùng đến mức nào. Tầm nhìn của tôi tràn ngập trong bi thương. Tôi không thế kiểm soát được cơn giận của bản thân.

Để não vận động tốt cho việc trả thù. Tuy nhiên, có một cái đầu lạnh trong khi không chuẩn bị chắc chắn sẽ tự hủy hoại bản thân. Chỉ sau khi kiềm chế cảm xúc hung bạo của mình xuống, giả định mọi tình huống có thể xảy ra và hành động đung1 đán, trả thù sẽ thành công. Tôi đã quên mất những điều hiển nhiên ấy.

“Cảm ơn. Vì Setsuna mà anh đã bình tĩnh rồi.”

Tôi ôm chặt Setsuna. Cơ thể nhỏ nhắn nằm gọn trong vòng tay tôi. Như cô ấy nói, khi tôi cảm nhận thân nhiệt của ai đó, tâm trạng của tôi bình tĩnh hơn. Tôi sẽ không quên cơn giận sẽ tiếp sức cho cuộc trà thù. Tuy vậy, tôi cũng cần khoảng yên tĩnh để bình tĩnh. Và nhờ Setsuna, tôi đã có được nó.

“Nn. Kearuga-sama bảo vệ làng của Setsuna. Kaeruga-sama hóa giải thù hận mà những thành viên tộc băng lang đã chết. Nên lần này, đến lượt Setsuna giúp Kaeruga-sama. Nếu vì lợi ích của Kaeruga-sama, Setsuna sẽ làm mọi thứ.”

Đứa trẻ này thật tốt. Tôi tự hỏi tại sao mình chỉ nhận ra điều đó vào lúc này. Thật đáng yêu. Bên trong tôi, có một thứ cảm nhận rằng đứa trẻ này rất đáng yêu cùng cơn giận đến từ một người quan trọng bị giết đang ngày một lớn. Tôi cảm thấy như mình có thể nổi điên mất.

“Setsuna, anh đổi ý rồi. Anh sẽ ch*ch ngay bây giờ.”

“Nn.”

“Anh sẽ không nhẹ nhàng đâu nhé.”

Tôi đang hứng lên với việc bạo hành cô ấy. Tôi không thể làm những thứ như nhẹ nhàng được. Nếu không làm thế, tôi có thể sẽ hỏng mất. Cảm xức của tôi bắt đầu tràn bờ đê. Tôi muốn vứt những thứ cảm xúc trong lồng ngực mình vào cô gái nhỏ nhắn và xinh xắn này. Thay đổi tư thế của mình, tôi đề Setsuna xuống.

“Không sao đâu, Kaeruga-sama có thể theo ý mình. Vì Setsuna là tài sản của Kaeruga-sama.”

Setsuna mỉm cười với tôi, để thể hiện sự chấp thuận của cô ấy, cô giang cả hai tay ra. Sức chịu đựng của tôi đã đạt đến cực hạn rồi… Khốn n*n! Lũ khốn các người…

Cứ như thế, tôi đã rất thô bạo với Setsuna suốt đêm dài. Thô bạo, như một con dã thú. Sau khi mọi thứ đã xong xuôi, tâm trí tôi đã thanh thản hơn. Với tâm trí đã bình tĩnh này, tôi quyết định mọi thứ. Tôi quyết định điều mình nên làm.

“Kaeruga-sama, anh đang khóc ư.”

“Anh khóc sao?”

Ngay khi cô ấy nói thế, tôi chợt nhận ra nước mắt mình đã chảy dài trên má. A, hóa ra là vậy. Tôi không chỉ tức giận, mà con tim tôi cảm thấy đau đớn và rất cô đơn.

Tôi vùi mặt mình vào ngực nhỏ của Setsuna và khóc. Tôi đã tin rằng cả máu và nước mắt của mình đã không còn rơi nữa, nhưng có vẻ như nước mắt vẫn còn đọng lại trong mình. Những giọt nước mắt ấy cứ tràn ra. Tôi quyết định rằng nó sẽ là lần cuối cùng mình khóc. Giờ đây, tôi sẽ rút cạn những dòng lệ này và vứt đi phần người của mình.

Ngày kế đến, Kureha đã quay lại. Cô ấy hết hơi sao. Rất có thể cô ấy đã có được tin tức và đến đây mà không cần nghỉ ngơi.

“Kaeru, em tìm được thứ anh cần rồi. Về lang của anh… đã trễ mất rồi.”

“Hiểu rồi, tôi đã hiểu.”

Tôi đã có thứ khẳng định những điều tối qua có được ở quán rượu. Không còn nghi ngờ gì về thông tin mà Kureha mang đến, một người điều hành, một chiến binh và cùng là một quí tộc.

“Dự đoán của anh về những người trong làng chắc là đã bị gửi đến những thành phố khác để làm mồi dụ anh ra cũng chính xác. Ngoài ra, nhà thờ đã thông báo rằng làng của anh tin vào dị giáo. Đó cũng là thông báo chính thức xuyên suốt vương quốc nói rằng anh hùng [Trị liệu] cũng là một con chiên chạm bàn tay dơ bẩn của mình đến thánh nữ để tiêu diệt vương quốc.”

“Chúng đã làm nó ngay bây giờ.”

Một vị anh hùng sa đọa vào dị giáo đã đả động dến thánh nữ hử. Một câu chuyện thần tiên thành công mĩ mãn đấy, thật đáng khen rằng chúng có thể nói láo một cách bình thường như thế. Trong trường hợp này, tôi chỉ có 1 phương pháp có thể phản công lại vương quốc Dioral. Nơi mà nó làm tốt nhất là ở đó.

“Kureha, em có thể đưa thêm thông tin về đội trưởng hộ vệ thượng cấp rằng anh hùng [Trị liệu], Kaeru đã có mặt ở thành phố này được không? Dù có gì đi nữa, tôi muốn khiến hắn phải hành hình như dự tính của hắn ở thành phố này.”

Tôi cũng có thể để chúng tạo sân khấu. Đây là bởi vì mọi ‘nhân tố’ thiết yếu đều đã hội tụ ở nơi này. Đúng thế, sân khấu là nơi mà chúng sẽ hành hình những người sống sót ở làng tôi. Tôi sẽ thiết lập nó ở đó. Tôi sẽ khắc ghi những nghi ngờ về phẩm giá của vương quốc.

Trừ việc đó ra, tôi sẽ trực tiếp khiến tên đội trưởng hộ vệ thượng cấp ấy nhìn thấy địa ngục. Mặc dù tôi đã hoàn thành việc báo thù với điều đó. Nếu hắn muốn chết, tôi sẽ để hắn chết. Nhưng chỉ sau khi hắn chịu đủ mới thôi.

~Đội trưởng hộ vệ thượng cấp POV~

“Vẫn chưa, ngươi vẫn chưa tìm thấy tên anh hùng [Trị liệu] đó sao?”

Một cậu trai có vẻ ngoài đẹp mắt lộ ra vẻ hung dữ đang vô cùng tức giận quát lớn bằng giọng điệu không phù hợp cho lắm. Trên mặt hắn, vải băng được quấn quanh. Mặc dù hắn đã có vẻ ngoài như thế, nhưng danh tính thật của hắn lại là một cựu kỵ sĩ đã ngoài 30.

“Vâng, thưa Renard-sama. Mặc dù chúng ta đã dùng định lực cụ lên tất cả các trị liệu sư khắp thành phố, hắn vẫn không ló đầu ra.”

“Mấy tên vô năng các ngươi! Hắn chắc chắn ở thành phố này. Nó đang co giật. Vết thương này đang co giậttttt!!!”

Trong kh nói thế, hắn tháo ngay chiếc băng vải ra. Bên dưới lớp băng ấy, là những vết phỏng khủng khiếp. Hắn là một nạn nhân. Anh hùng [Trị liệu] cần một con mồi để trốn khỏi hoàng cùng, nên diện mạo của hắn đã bị thay đổi thành anh hùng [Trị liệu].

Vì lẽ đó, hắn đã mất tất cả và không thể tha thứ cho khuôn mặt đáng ghét của người đó. Thế nên, hắn cố tình tự đốt bản thân để thay đổi gương mặt hắn. Mỗi lần hắn thấy đau từ vết bỏng ấy, oán hận lại bừng cháy.

“Ở đâu, mày ở đâu. Làm sao hắn cứ trốn như thế. Làm sao ta dụ hắn ra. Anh hùng [Trị liệu] là một tên vô tình. Dù có làm gì với người từ làng của hắn, hắn cũng không rời khỏi cái hang của hắn. Khốn kiếp, lẽ ra ta nên giữ con đàn bà đó sống. Nếu ta bắt con ả gọi hắn ra, hắn sẽ rời khỏi hang của mình. Khốn n*n!”

Đội trưởng hộ vệ thượng cấp đứng bật dậy và đá bay chiếc bàn. Một chiếc bàn làm từ gỗ rất nặng dễ dạng bị bay đi. Sức mạnh thể chất bá đạo. Mặc dù hắn đã sai sót với tính toán của mình, hắn vẫn là một người ưu tú có năng lực.

Một tên lính chạy vội vào và mở miệng.

“Đây là thông tin từ Thánh kiếm. Một người trông như Kaeru, anh hùng [Trị liệu] đã được tìm thấy, nhưng hắn đã chạy mất.”

“Gì cơ!? Làm sao Thánh kiếm biết được đó chính là hắn?”

“Tôi đã nghe rằng cô ấy là một người quen và có thể nhận ra diện mạo của hắn.”

“Kỳ lạ, hắn có thể thay đổi diện mạo. Hắn cố tình ra ngoài với diện mạo cũ trước công chúng… đó là một cái bẫy. Hắn tính làm cái quái gì.”

Đúng, với Kaeru, sức mạnh của anh hùng [Trị liệu], hắn đã thay đổi vẻ ngoài của đội trưởng hộ vệ thượng cấp. Không cách nào hắn sẽ thay đổi ngoại hình của mình. Hắn cố tình để lộ diện mạo của mình với Thánh kiếm là để nhận mạnh rằng hắn đã ở đó.

“Hiểu rồi, vậy hắn định cứu dân làng. Nếu là như vậy… được, mang toàn bộ những tên dân lang về một nơi đi.”

Như ý hắn, tôi sẽ mang hết bọn chúng lại. Càng nhiều người, càng khó cứu. Trên cả việc sở hữu số lượng lớn lính vương quốc, Thánh kiếm cũng ở đây. Nếu hắn có thể cứu chúng, tôi nên chắc rằng sẽ tăng độ khó lên bội lần.

“Và một người cung cấp thong tin nữa đã xuất hiện. mặc dù hắn là người đã trốn khỏi chiến trường… dường như kẻ gây rối ở trận đột kích ở tộc băng lang không chỉ có kiếm sĩ, mà còn có pháp sư. Hắn có nói dù có nghĩ nhiều đến đâu, pháp sư ấy chắc chắn là một quí tộc. Hắn đã tìm được nơi ở của quí tộc đó trong thành phố này. Hắn cũng nói rằng muốn gặp ngài để trao đổi sự tha thứ vì đã trốn thoát khỏi chiến trường bằng thông tin này.”

Hắn nghe được những lời đó. Đội trưởng hộ vệ thượng cấp cười phá lên. Đó là thông tin mà hắn đang đợi chờ đến mức kiên nhẫn. Không dùng bất cứ lính vương quốc nào, hắn đang tìm kiếm công chứa bằng chính gia tài của mình vơi giả định rằng cô vẫn còn sống với diện mạo khác.

Sau khi tấn công tộc băng lang, hắn đã có được thông tin về pháp sư đã xuất hiện. Mặc dù những người khác sẽ biết, dư âm từ vụ nổ là mạnh mối riêng, hắn đã tòm ra đó chính là hỏa lực từ ma thuật của công chúa Flare. Vì lí do này, hắn có thể xác định rằng anh hùng [Trị liệu] Kaeru chắc chắn ở thành phố này. Tôi sẽ giết kẻ thù đáng ghét và có được người phụ nữ mà tôi khao khát. Để làm thế, tôi cực kỳ muốn thông tin mấu chốt ấy. Nếu thông tin ấy thực sự đến đây, thế thì tôi sẽ tha thứ cho sự trốn chạy khỏi chiến trường hay gì cũng được.

“Được thôi. Hắn ở đây sao?”

“Không, vì hắn không tin chúng ta, hắn có mộ địa điểm mà chúng ta có thể đến nhưng nhiều nhất, chúng ta có thể mang 5 người theo. Nếu nhiều người hơn, hắn đề cập đến việc sẽ không đến.”

“Hóa ra hắn cẩn trọng như vậy à. Nói cho ta biết địa điểm đã được chỉ định đi.”

Cứ như vậy, hắn đã đưa ra 2 mệnh lệnh. Cái đầu tiên là mang toàn bộ dân làng đã bị phân ra nhiều nơi về một chỗ. Hai là tìm bốn người phù hợp. Mọi thứ đã bắt đầu đi vào trật tự. Tin vào điều đó, hắn uống hết một chai rượu mà không cần lấy hơi và cười lớn.