~ Translator : Dantalian ~
_____________________________________
Ngày kế sau khi tôi làm xáo trộn rào chắn của đấu trường, tôi đã ra ngoài thành phố với Setsuna, cô gái băng lang và Freya, người hầu của tôi. Binh lính của vương quốc luôn ở kế bên cổng thành phố và kiểm tra người rời khỏi thành phố.
“Chúng phải làm cái thứ phiền phức này thật ư.”
Đúng như dự đoán, chúng không dùng định lực cụ. Kể cả đối với vương quốc, dùng định lực cụ lên mỗi người rời khỏi thành phố là chuyện phi lý. Dường như chúng chỉ dùng một định lực cụ khi người đó nói hắn là trị liệu sư, nhưng tôi chỉ có thể coi điều đó chẳng khác gì trò ngu cả.
Chẳng lý nào tôi sẽ nói cho chúng biết chức nghiệp thật của mình trong tình huống này. Nên không có một rắc rối gì, chúng tôi qua cổng nhanh chóng. Chỉ rõ tốn phí và công sức của bọn lính. Như tôi đã nghĩ, vương quốc đúng là cặn bã.
●
Sử dụng một tốc độ cực cao trên lưng con chim ăn thịt, chúng tôi hướng thẳng đến khu rừng, một nơi có rất nhiều quái vật. Như thường lệ, cơ thể nhỏ nhắn của Setsuna ngồi ở giữa cổ con chim và tôi, Freya lại ngồi ôm phía sau tôi. Lí do tôi đến đây là để tăng cấp của mình, dù chỉ lên một chút. Tôi càng mạnh, thì cơ hội sống sót càng cao. Đặc biệt là Setsuna, vì cấp giới hạn của cô ấy đã tăng lên kha khá và toàn bộ kinh nghiệm tích lũy của cô đã tiêu thụ hết. Cấp của cô ấy không tăng ngay lập tức sau khi tăng cấp giới hạn nữa.
“Này, Kaeruga-sama. Em muốn nói với anh cái này.”
“Chuyện gì thế mà bất ngờ như vậy?”
“Tại sao Kaeruga-sama lại trả thù? Kể cả khi anh giết một ai đó mình ghét, cũng không ai có thể trở lại. Anh có bao giờ nghĩ rằng nó thật vô lý khi tự tổn thương bản thân và cả những người khác vì nó không?”
Một câu hỏi khá thâm thúy nhỉ. Đó cũng gần như là một trong số những rắc rối của chính Setsuna. Lí do cô ấy hỏi điều này là vì tôi đã nói với cô rằng tôi đã giết tên đội trưởng kia như một hình phạt vì đã giết Anna-san. Hành động này chỉ có thể gọi là vô dụng. Lúc này, để ngăn chặn ngày hành quyết tại đấu trường, tôi sẽ ập vào và cứu dân làng. Có ý nghĩa khi làm thế. Tuy nhiên, khi tôi giết tên đội trưởng ngay tại thời điểm đó, không ai được cứu cả. Thế thì tạo sao tôi lại thế?
“Chỉ để một tên anh ghét còn thở thoải mái cũng khiến anh thấy tởm lợm rồi. Nói rõ thì, nhìn thấy vẻ đau khổ của người khác khiến anh hạnh phúc từ tận đáy lòng, là bởi nó rất vui; Chỉ thế thôi. Nó không được sinh ra cũng không được dựng lên, nó chỉ đơn thuần là sở thích của anh.”
Tôi không mong muốn thứ gì nhiều hơn niềm vui và những cảm xúc tốt đẹp. Ngoài ra, tôi không định từ bỏ mọi thứ vì lợi ích của sự trả thù; tôi chỉ muốn vui vẻ. Sau khi tôi hoàn thành cuộc trả thù, tôi sẽ sống một cuộc đời lâu dài, đồng thời sống một cuộc sống không có bất cứ vương vấn gì sau sự trả thù cũng thật vô nghĩa. Tôi chỉ nghĩ trả thù là sở thích trở thành niềm vui. Tôi hành động để sống một cuộc sống thú vị và vui vẻ. Nếu tôi nghĩ ngời khi trả thù Flare, tôi vẫn thấy hứng thú và cảm thấy vui lúc ôm Freya vì tôi đang làm nó theo ý mình với Flare. Khung cảnh thảm hại của Renard, tên đội trưởng hộ vệ thượng cấp, bị tra tấn khiến tôi cười phá lên không biết bao nhiêu lần. Chỉ nhớ đến nó cũng khiến tôi vô ý mỉm cười rồi.
“Kaeruga-sama trả thù cho vui… nn, Setsuna cũng hiểu sự hưng phấn.”
“Mặc dù em đã bảo vệ những người sống sót của tộc băng lang, em đã bao giờ nghĩ sẽ đi xa hơn không? Như xác định hang ở của bọn lính đã chạy thoát và giết chúng.”
“Em đã nghĩ đến, nhưng em kiềm chế nó. Thay vào đó, em ưu tiên sự hữu ích của mình với Kaeruga-sama.”
“Anh nghĩ như vậy là ổn rồi. Đó là những cảm xúc bình thường cả mà.”
Tôi đã vượt qua cái tầm thường ấy. Thú vui từ việc trả thù dựa vào con người cả, nên một vài người sẽ không thấy vui với nó, tuy vậy, họ vẫn làm nó vì họ buộc bản thân phải làm. Những loại người như thế thật kém may mắn. Thay vì tận hưởng nó, họ lại bị kẹt bên trong.
“Nn. Setsuna vẫn bình thường. Cuộc trả thù của Kaeruga-sama sẽ còn tiếp tục bao lâu nữa?”
“Anh tự hỏi đấy. Anh không nghĩ đến bao nhiêu người mình ghét đến mức muốn giết. Thật thì, anh không biết những ai sẽ lại xuất hiện kể từ giờ.”
Tôi chắc chắn sẽ không tha cho những ai cướp bóc tôi, nó cũng chẳng thể tha thứ được. Kể cả khi con bọ mới vừa được sinh ra, tôi sẽ dẫm bẹp nó hết lần này đến làn khác.
Vì Setsuna đã bắt đầu nói chuyện về trả thù, tôi lại nhớ về kiếp trước.
Kiếp trước là địa ngục.
Trớ trêu thay, tổ đội anh hùng đã cứu thế giới lại rất bất thường. Anh hùng [Ma thuật], đồng thời là công chúa Flare, đã đối xử với tôi như một con chó và liên tục hành hạ tôi.
Anh hùng [Kiếm] là một con ả les cực kỳ đáng ghét, nhưng mặc dù cô ta là một người căm ghét đàn ông, cô ta vẫn ăn vận và cư xử như một tên đàn ông vì điều đó dễ tiếp cận với phụ nữ hơn. Cô ta đã yêu công chúa Flare và ghen tị với sự đối đãi thậm tệ của tôi, nên cô ta tấn công tôi đồng thời ngụy biện rằng ngăn tôi sờ mó đến công chúa Flare, nói tôi là một tên dơ bẩn. Biết điều đó, Flare đã cố ý khiến tên anh hùng [Kiếm] ganh ghét, bọn chúng lần lượt khiến tôi chết lên chết xuống.
Anh hùng [Súng] giả vờ như một tên đáng tin cậy như một người anh cả, nhưng hắn lại tệ hại nhất từ bên trong. Hắn là thằng đồng tính luyến ái thích trai vị thành niên. Hắn yêu những đứa con trai đáng yêu và dường như hắn khá thích vẻ ngoài của tôi. Hắn đã làm những thứ như bón miệng với tôi, người không thường xuyên bị bỏ đói, hơn nữa, quấy rối tình dục tôi như thói quen hàng ngày nữa. Thứ phiền phức là hắn cứ tiếp tục nói rằng hắn đang những thứ vì lợi ích của tôi, nếu tôi có phản ứng khác so với mong đợi dù chỉ một chút, tôi sẽ bị ăn đòn không khoan nhượng. Ngay khi bị ăn đòn, hắn sẽ khóc lên rồi xin lỗi. Và thế là… trong khi hắn nói những lời an ủi và ăn năn, hắn lại thưởng thức cơ thể tôi. Cuối cùng, hắn không thể chịu được việc tôi lớn dần lên và tôi đã xém chết mấy lần khi hắn nói muốn giữ gìn tôi lúc tôi vẫn còn ‘xinh đẹp’. Nếu Flare không dừng hắn lại, tôi thực sự đã chết. Tôi chẳng biết tên luyến ái nào tệ hại hơn nữa.
Nghĩ về nó một cách bình thường, tổ đội đã cứu thế giới ở kiếp trước rõ ràng là kì quái, đủ để khiến Flare cảm thấy chẳng có gì. Tôi đang cố mang chúng về với nhau.
Flare, anh hùng [Ma thuật]… một người có một cái đầu tham lam mang chiếc mặt nạ dối trá. Mặt ngoài cô ta là thánh nữ, nhưng bên trong lại một con ả độc ác và tàn nhẫn yêu thích ỷ mạnh hiếp yếu. Cô ta là một con đàn bà lãnh khốc không hiểu được nỗi đau của người khác và dùng bất cứ thứ gì có thể.
Blade, anh hùng [Kiếm]… vẻ ngoài cô ta là một tên đàn ông thân thiện và chuản dáng anh hùng. Danh tính thật của cô ta, tuy nhiên, thực sự là một con les giả dạng thành một tên đàn ông. Trên cả viêc ghét cay ghét đắng đàn ông, con ả cực kì ghen tị đến mức bất thường. Sự đối xử tệ hại từ thân thể đến tinh thần đối với một tên đàn ông, người đã đến gần người con gái con ả thích khó mà tưởng tượng được.
Bullet, anh hùng [Súng]… Tên già cõi nhất trong đám anh hùng. Hắn một tên có kinh nghiệm, đáng tin cậy như một người anh. Hắn luôn bình tĩnh và thường xuyên hỗ trợ các anh hùng còn lại. Tuy vậy, thực tế lại cay đắng khi hắn lại là một tên luyến ái ham mê trai trẻ vị thành niên. Hắn mất kiểm soát với những đứa bé trai nhỏ tuổi và dù hắn có cảm tình với ai đó, nếu mọi chuyện không như ý hắn, hắn sẽ ngay tức khắc tức giận. Thêm nữa, hắn là một sát nhân quái ác, hắn giết những cậu bé vị thành niên vì hắn không cho phép họ lớn lên.
Không ai bình thường ngoài tôi cả, nhưng tôi đã thành một tên nghiện thuốc và bị hủy hoại. Mặc dù tôi có thể lấy lại ý thức, nhưng việc đó thực sự khó hơn khi tôi không thế nữa. Nghĩ lại, nhóm người này, chúng đã làm tốt trong chuyến đi chinh phạt quỷ vương. Thay vào đó, bị tuyệt diệt có thể lại tốt hơn cho thế giới.
“Kaeruga-sama, anh đang cười.”
“Anh chỉ nhớ lại quá khứ một chút thôi. Anh đang nghĩ về đồng đội của mình.”
“Đồng đội của Kaeruga-sama? Có chút tò mò.”
“Họ là một nhóm người khá ‘khả ái’.”
Khả ái đến mức tôi muốn giết chết chúng. Lí do tôi cười là vì tôi đang nghĩ về việc nên làm khi gặp lại anh hùng [Kiếm] hay anh hùng [Súng]. Nếu chúng là người tốt ở kiếp này, tôi định cho qua. Tôi không phải một tên điên sẽ trừng phạt chúng chỉ vì chúng có xác suất trở thành kẻ thù của tôi trong tương lai.
Tuy nhiên, chẳng có mảy may một cơ hội để những thứ rác rưởi đó thành người dân tốt cả.
Ồ đúng rồi, nếu anh hùng [Kiếm] cũng là rác rưởi, tôi sẽ để đàn ông cùng hiếp con ả trước mặt người ả thích, Flare. Cô ta rất có thể sẽ tận hưởng nó. Tôi tốt lắm, nên tôi sẽ khắc ghi thứ gọi là giá trị đàn ông vào sâu trong thâm tâm ả và khiến cơ thể ả trở thành thứ không thể sống thiếu đàn ông, trong khi vẫn giữ trái tim ả là một con les.
Nếu anh hùng [Súng] là rác rưởi, thì tôi sẽ chặt hết tay chân hắn để hắn không còn lí do để sờ mó đến những cậu bé vô tội nữa, tôi cũng sẽ cướp đi con c* và lưỡi của hắn. Tôi sẽ thay đổi mặt hắn thành một thứ gì đó xấu đến mức không ai dám đến gần hắn và hắn sẽ phải đào đất mà chui rút đầu xuống đến hết đời. Ồ đúng, hắn có một bộ sưu tập hắn tự hào, thứ hắn có được từ phần thưởng cho công việc của anh hùng. Những thứ khiến thời gian của đám trai trẻ dừng lại trước khi lớn và được giữ gìn. Nếu tôi dùng những thứ đó, hắn rất có thể sẽ nếm trải sự tuyệt vọng sâu sắc.
Chúng tôi gần như đến địa điểm săn bắt, nên tôi nên dừng việc nghĩ ngợi về quá khứ thôi.
“Setsuna, Freya, cảnh giác lên. Chúng hầu như đã ở nơi ở của bọn quái vật rồi.”
“Nn. Em rõ rồi.”
“Hôm nay em sẽ cố gắng, Kaeruga-sama!”
Cả haai bắt đầu hăng hái.
“Freya, em có thể dùng ma thuật anh đã dạy không?”
Tiện thể thì, tôi đã dạy Freya ma thuật cô ấy có thể dùng để năng cao tiềm năng chiến tranh của chúng tôi.
“Em sẽ thử. [Truy tung thân nhiệt].”
Thứ ma thuật ấy là một loại hỏa ma thuật. Đấy là một ma thuật tìm kiếm kẻ thù bằng cách cảm nhận thân nhiệt của chúng.
“Em đã tìm thấy vài con. 200m về hướng Đông Nam, có 3 con quái vật tụ tập theo nhóm. Từ hình dáng của chúng, có lẽ là một dạng orc!”
“Đúng như dự đoán từ Freya. Em có kĩ năng rất tốt.”
Chim ăn thịt nhảy vọt về hướng mà Freya đã chỉ dẫn. Mặc dù một pháp sư thông thường chỉ giới hạn ở khoảng 30m, nhưng cô ấy có thể cảm nhận quái vật cách 300m. Phạm vi lớn nhất có thể còn xa hơn thế.
Những thứ ma thuật tìm kiếm kẻ thù này đáng giá hơn những thứ ma thuật tấn công kém tinh xảo. Nếu bạn không biết vị trí của kẻ thù, dù có ma thuật tấn công như thế nào, thì cũng vô dụng. Cho đến bây giờ, Freya chỉ như một khẩu súng thần công. Không được hướng đạo thu thập tri thức, giá trị của cô ấy không được thể hiện rõ ràng.
Tuy nhiên, với ma thuật này, Freya đã thay đổi. Vì cô ấy nhận được con mắt tốt nhất có thể cảm nhận toàn bộ kẻ địch, cô ấy thậm chí có thể chiến đấu một mình và khó có ai gây được đòn tấn công bất ngờ với cô ấy. Kể cả khi chúng đã xóa hiện diện, hay không tạo ra tiếng động, cũng như giấu cơ thể đi, chúng không thể xóa bỏ thân nhiệt. Loại truy tìm kẻ thù thượng thừa này có thể chạm đến vài trăm mét. Miễn là đã biết vị trí, Freya có thể tỉa từng con mồi dù có xa đến đâu. Loại ma thuật này thậm chí có thể gọi là ăn gian. Tôi chắc rằng nó đúng như mong đợi từ anh hủng [Ma thuật].
“Kaeruga-sama, loại ma thuật này tiện lợi khủng khiếp luôn.”
“Ừ đúng vậy, vì đó là một ma thuật anh tự tạo ra. Em chắc chắn không được nói loại này cho bất cứ kì ai đấy.”
Tiện thể thì, đấy là độc quyền của tôi. Người biết được nó trên thế giới này chỉ có Freya và tôi. Rất cần thiết khi che giấu nó.
Vì nó rất tiện lợi, đồng nghĩa với việc sẽ rất rắc rối nếu ai đó biết được, tôi không muốn người khác biết rằng tôi có thể dễ dàng tìm ra chúng dù có trốn ra sao đi chăng nữa. Nó chắc chắn sẽ giúp tôi có cơ hội để một kích tất sát kẻ thù khi chúng hạ cảnh giác xuống.
Chúng tôi đã đến trước mặt kẻ thù mà Freya tìm ra. Giờ thì, đi săn thôi. Nhờ có [Truy tung thân nhiệt], chúng tôi có thể tăng cấp giới hạn ở hiệu suất cao nhất. Tôi sẽ tăng cấp giới hạn thật nhiều và chuẩn bị cho cuộc hành quyết.