Hai cô gái ngay khi tới được trụ sở guild liền đi xem xét nội thất một cách qua loa. Và tiếp đó Sally để ý thấy các thành viên còn lại của Maple Tree cũng đã đăng nhập vào game.
“Xin lỗi nhé Maple. Tớ phải đi hỗ trợ mọi người cái đã.”
“Thế để tớ đi cùng luôn. Nhưng mà tớ cũng chỉ có thể giúp bảo đảm sự an toàn của họ bằng Bảo Hộ Thần Thánh thôi.”
Bộ đôi quyết định sẽ hoãn lại kế hoạch đi thăm thú tầng 4 của họ và một lần nữa quay trở xuống tầng 3.
Trận chiến với con trùm đã kết thúc nhanh chóng nhờ việc Yui và Mai đã có thể liên tục tung ra nhưng cú vung búa ở cự li gần dưới sự ảnh hưởng của Bảo Hộ Thần Thánh.
Giờ đây khi tất cả mọi người đã tới được thị trấn mới, họ quyết định chia nhau ra khám phá nơi này.
Họ sẽ chia sẻ những thông tin mình thu thập được với nhau sau, và làm vậy sẽ giúp họ có được một cái nhìn toàn cảnh hơn về thị trấn.
Maple đang đi dọc theo một con phố một mình trong lúc chăm chú quan sát xung quanh.
Trong lúc đang thong thả đi như vậy, cô nhìn thấy một cánh cổng lớn màu đỏ ở trên có tấm biển ghi chữ ‘Nhất’ được viết bằng chữ kanji.
Khi Maple thử bước qua cánh cổng đó, cô đột nhiên nghe thấy một giọng nói vang lên bảo là cô cần có giấy thông hành.
“Mmm…mình được phép đi qua đây mà, đúng không ta?”
Maple thò một chân qua cánh cổng để chắc chắn rằng sẽ không có chuyện gì bất trắc xảy ra. Sau đó cô liền nhảy phóc qua phía bên kia.
“Quả là vậy, mình được phép đi tiếp. Mình có thể đi xa đến mức nào nhỉ?”
Maple lại tiếp tục bước đi.
Bạn cần có giấy thông hành để có thể vào sâu trong thị trấn.
Và như một lẽ đương nhiên, càng vào sâu thì khả năng tìm được những trang bị và kĩ năng tốt càng cao.
Đây đó là những chiếc thuyền nhỏ cùng xe kéo của các NPC cho phép người sử dụng di chuyển tới các địa điểm khác nhau với mức phí nhất định. Maple đã bước qua cánh cổng có ghi chữ ‘Nhị’ trước khi quyết định thuê một chiếc xe kéo.
“Nhanh quá! Và tiện nữa!”
Tốc độ của chiếc xe nhanh hơn khi Maple đi bộ rất rất nhiều, và nhờ đó cô có thể tiến thẳng tới trung tâm thị trấn một cách nhanh chóng.
Khi Maple bước xuống khỏi chiếc xe kéo, trước mắt cô là một cánh cổng lớn có tấm biển lớn ghi chữ ‘Lục’.
Khi cô thử bước qua nó, cô đã bị một bức tường ánh sáng chặn lại.
“Ahh…Mình vẫn còn ở xa toà tháp kia lắm… Không biết người ta nâng mức thẩm quyền của giấy thông hành ở đâu nhỉ?”
Và như vậy Maple đã từ bỏ ý định tiến sâu hơn vào trung tâm thị trấn và quyết định đi thăm thú các cửa hàng trong khu vực.
“Xin chàoooo… Woah, có cả tá quần áo Nhật Bản luôn kìa!”
Được bày bán khắp nơi là những bộ trang phục truyền thống của người Nhật, giống như bộ mà Kasumi thường mặc vậy.
“Mấy bộ quần áo đó hẳn là hợp với thị trấn này hơn…”
Sau cùng, Maple đã quyết định thay mới hoàn toàn bộ trang phục của mình. Cô chỉ việc đổi lại bộ trang bị chính khi cần phải chiến đấu, do đó cô huỷ trang bị đại khiên cùng kiếm ngắn của mình và hoàn toàn chuyển sang chế độ khách du lịch.
Maple rời khỏi cửa hàng quần áo trong lúc khoác trên mình một bộ kimono có màu chủ đạo là tím, rất hợp với kĩ năng độc nhất của cô, Hydra.
“Mình nên đi đâu tiếp đây?”
Maple đang có tâm trạng tốt trong lúc tiếp tục chuyến đi của mình.
Cửa hàng tiếp theo Maple ghé vào là một cửa hàng bán đồ nội thất.
NPC bán hàng đang đứng tại quầy sau.
Vật phẩm với đủ các kiểu dáng và chủng loại được bày bán tại đây, từ bình trang trí cho đến giấy treo tường hay bàn viết.
Các vật phẩm đó đều có chức năng chung là thay đổi diện mạo trụ sở guild của bạn.
“Có lẽ chúng thực sự có ích? Giá chát quá đi mất…mà mình cũng chẳng biết nữa.”
Cô thử đánh giá chất lượng của những món đồ, thế nhưng ngay từ đầu thì Maple đã không hứng thú với đồ nội thất cho lắm, vì vậy cô quyết định là chuyện này có thể để đấy tính sau, và rồi cô rời khỏi cửa hàng.
Thế nhưng ngay lúc đó người đàn ông già, người bán hàng của tiệm, cất tiếng gọi cô.
“Cô nương trẻ…tại sao cô không lại đây và ngắm nhìn chiếc bình này nhỉ?”
“Cháu á? …Uh, mình nên làm gì đây…”
Maple thực sự không cảm thấy hứng thú gì cho cam, thế nhưng cô cảm thấy mình chắc chắn sẽ bị tò mò nếu không tìm hiểu rõ về sự việc này, vì vậy cô quyết định ở lại cửa hàng thêm một lúc nữa.
“Lại đây…”
Người bán hàng già mở một cánh cửa ra và mời Maple bước vào một nơi nào đó nằm ngoài cửa tiệm.
Maple đi theo, và thứ đầu tiên cô thấy là một chiếc bình nhỏ được đậy kín, nó chỉ đủ to để có thể nằm gọn trong lòng bàn tay của bạn mà thôi.
“Thứ này ư? Hmm…Cháu không cần nó đâu.”
Khi Maple nói vậy, một tấm bảng thông báo màu xanh hiện lên trước mắt cô.
“Hm? Là một nhiệm vụ!?”
À thì, nếu vậy thì đó lại là một câu chuyện hoàn toàn khác.
Bởi bộ chỉ số khác người của mình, không có nhiều nhiệm vụ mà Maple có thể nhận làm được, vì lẽ ấy nên cô không thể từ chối nhiệm vụ lần này.
Và thế là Maple nhấn chọn chấp nhận ngay mà không buồn để ý đến tên của nhiệm vụ.
“Được rồi…ta đoán cô nương sẽ là người cuối cùng.”
Người bán hàng già mở nắp bình ra, và ngay lập tức cơ thể Maple bị hút vào trong đó.
“Huh!? AH!?”
Maple cố gắng nhớ lại thông tin ghi trên tấm bảng thông báo nhiệm vụ vừa rồi, thế nhưng dĩ nhiên là cô đã không tài nào nhớ nổi được cái tên ‘Vị vua của chiếc bình.’