CHƯƠNG 42.5: Cây trượng huyền thoại
[Ah, Onii-chan, em đã chuẩn bị một cây trượng cho Sakura-chan làm phần thưởng rồi, nên…]
Tôi nhận được cuộc gọi của Sakuya liên quan đến chuyện phần thưởng. Nghe bảo em ấy đã có cơ hội sở hữu một cây trượng cấp huyền thoại, thế nên, có vẻ là ẻm muốn trao thưởng nó cho tôi vì đã giải cứu ngôi làng ở gần biên giới.
[Tuy nhiên, cậu đã làm rất tốt khi được sở hữu một món đồ cấp huyền thoại. Nó không phải là thứ sẽ rơi ra linh tinh đâu…]
[Cũng đúng, nhưng tớ cảm giác như cuộc giải cứu đó không to lớn đến mức được thưởng cho một món đồ cấp truyền thuyết…]
Sakura nói đúng. Thưởng thì nghiễm nhiên là phải có, nhưng thế không có nghĩa là tôi muốn được ban thưởng tới mức đó. Đúng là chúng tôi đi giải cứu đấy, nhưng đấy lại là ngôi làng ở vương quốc khác; tôi đâu có mong chờ sẽ được Sakuya thưởng cho đến vậy đâu.
[Oh~, về chuyện đó thì. Có thể nói là, anh không cần phải lo lắng đến việc cậy trượng đâu…]
[Ý em là sao?]
Sakuya lẩn tránh nói. Điều này thật bất thường đối với một Sakuya luôn ăn nói khá rõ ràng.
[Nói tóm lại là. Em đã hỏi Alta-san và tự mình có được nó. Thế nên, nó không tốn tiền đâu.]
-----Góc nhìn của Sakuya------
[Uga~! Mình không nghĩ được phần thưởng nào cho Onii-chan hết!]
Tôi kêu lên trong khi vò tung tóc lên. Tôi đang ở trong phòng riêng của mình sau khi làm xong việc triều chính, nên hẳn không ai nghe được lời tôi nói đâu. Tuy nhiên, cũng chính bởi căn phòng được cách âm quá tốt mà tôi đã để lộ ra sai lầm khi bị quỷ tộc chiếm ngôi.
Còn giờ thì, Alta-san đang giám sát tôi 24/24, nên tôi cũng không phải lo lắng nhiều đến thế nữa…
[Đúng rồi! Alta-san! Có thứ gì đó không? Có thứ gì có thể khiến Onii-chan vui không!]
Theo một nghĩa nào đó, thì không ngoa khi nói Alta-san là một phân thân của Onii-chan, vậy nên cậu ấy hẳn phải có ý tưởng nào đó về thứ có thể khiến Onii-chan vui.
A: Có một thứ vửa đúng với yêu cầu đó. Đó là một món vũ khí huyền thoại.
[Thật đấy à?! Chúng ta có thứ gì như thế sao? Ở đâu vậy?]
Theo Alta, cậu ấy có thể kiểm tra toàn bộ bản đồ của cả vương đô rộng lớn này và có thể dễ dàng thực hiện những thứ như tìm kiếm những thứ được bán với giá thấp hơn so với giá trị thật của chúng, hay thường được biết đến là “hàng giảm giá”. Có vẻ như đôi khi, cậu ấy lại yêu cầu các hầu gái ở dinh thự của Onii-chan đi thu mua những món “hàng giảm giá” đó. Nhân tiện thì, Onii-chan cũng biết chuyện đó nữa, nhưng anh ấy không quan tâm đến nó lắm.
Nghe bảo là anh ấy đã bảo cậu ấy báo lại cho những nô lệ có kỹ năng đặc biệt, nhưng dường như anh ấy lại có khuynh hướng không có nhiều quan tâm đến những thứ đặc biệt như vũ khí, đạo cụ, vân vân và mây mây. Tất nhiên thì đây sẽ là một câu chuyện khác nếu có thứ gì đấy hợp với mục đích của anh ấy… như gạo chẳng hạn.
[Y như thế thật. Nếu onii-chan không thích gì, thì mình sẽ theo dõi ở phạm vi đó và cho thấy sự hấp dẫn của mình như một người phụ nữ hữu ích!]
Nếu có gọi tôi là một người phụ nữ dễ bị lợi dụng thì cứ gọi như thế đi. Vì tôi vừa nợ ơn vừa có điểm yếu là đang yêu, nên sẽ không có chuyện tôi bị gọi là một người phụ nữ dễ bị lợi dụng. Nếu phải nói thật thì, một phần cũng là vì tôi nợ anh ấy quá nhiều, nên tôi cũng không biết phải trả anh ấy kiểu gì nữa.
[Huh? Nếu có một món cấp huyền thoại bị bán hạ giá, vậy thì các hầu gái lẽ ra đã lấy nó rồi chứ, nhỉ?]
A: Nó là thứ mà các hầu gái không thể có được. Nhắc đến thì, tôi còn đang nghĩ xem thứ đó có đáng để làm phiền chủ nhân về việc tầm thường này hay không.
[Aah, và sẽ vừa tuyệt nếu có tôi ở đó.]
A: Trong trường hợp xấu nhất, tôi sẽ cho Lusia làm một việc có hơi quá đáng.
[Lusia có thể có được nó sao? Nó là vật gì vậy?]
Có lẽ nó là thứ mà bạn không thể có được nếu không có địa vị là một quý tộc hay gì gì đấy.
A: Một trong những món quá từ Cheria, công chúa của Vương quốc Gashus. Sẽ có hơi rắc rối để đưa Lusia trở lại làm hiệp sĩ.
[Tôi không muốn cậu nói việc trở thành hiệp sĩ của vương quốc tôi là một việc rắc rồi đâu…]
Nếu phải so sánh với Onii-chan thì đúng là cô ấy sẽ bị giáng cấp kha khá thật, nên nói như vậy cũng không phải là sai. Hinh như đến cả Gorudo, đoàn trưởng của hiệp sĩ đoàn cũng không thể theo kịp chuyển động của Onii-chan… Đoàn trưởng Gorudo cũng rắc rối nốt. Kể từ sau vụ Romarie, ông ấy đã ‘lên núi’ tập luyện và dường như là chẳng để tâm đến công vụ hành chính. Haiz, Onii-chan à, chỉ một bước di chuyển nhỏ của anh mà đã gây nên một phản ứng siêu lớn rồi đấy….
Oh, cái cô công chúa Cheria của vương quốc Gashus là một cô gái lớn lên trong nhung lụa, người mà vừa mới đến ít phút trước với tư cách là đặc sứ thương mại của vương quốc Gashus, môt tiểu vương quốc thuộc vương quốc láng giềng, Liên minh Atto. Bản thân cổ chẳng biết rõ gì về thương mại hết, nên cùng lắm thì cổ chỉ đến với tư cách là một đại sứ thôi.
Mình chắc chắn nhớ rằng mình đã nhận các món quà lúc cô công chúa đó đến đây rồi. Mình đã đọc hết danh sách rồi, nhưng có thấy món đồ nào trong đấy là có cảm giác quan trọng đâu. Lý do của đống quà tặng đó cơ bản về việc viện trợ lương thực của Kastal (bọn tôi), nhưng họ lại thổi phồng lên là thương mại. Họ không phải là một vương quốc giàu có gì cả, và khả năng tự sản xuất lương thực của họ cũng chẳng cao nữa. Vương quốc đó nằm trong liên minh Atto và có chung đường biên giới với Kastal, và điều đó có nghĩa là họ đã được Kastal chăm sóc từ thời xa lắc xa lơ rồi. Nghe thì có vẻ tự cao, nhưng xét trên cương vị thì họ lại thấp hơn bọn tôi kha khá.
Lần này, việc họ cắt cử công chúa đến có thể nói đơn giản là mang ngụ ý “Hãy tiếp tục viện trợ cho chúng tôi từ giờ trở đi. À, bọn tôi cũng trao con gái của mình cho các người nữa”. Nghe như họ đang nói với bọn tôi là hãy viện trợ cho họ trên danh nghĩa thương mại và để đổi lại, họ sẽ gả công chúa Cheria cho một trong những quý tộc của bọn tôi. Nói tóm lại, món quà là “đồ đính kèm của đồ đính kèm”, thế nên, ngay từ đầu, tôi đã không nghĩ rằng họ sẽ cho thứ gì đấy quan trọng lắm rồi.
Nếu hỏi tại sao họ lại làm việc này thì thực ra là dạo gần đây, lương thực chi viện của Kastal bọn tôi đến vương quốc Gashus đã giảm đi đáng kế, họ nghĩ rằng đây là chuyện xấu, nên đã đến đây để lấy lòng bọn tôi…. Romarie biết chuyện này. Ả ta, mặc dù đã quản lý kỹ càng những chuyện trong nước, nhưng dường như là ả đã cố ý phá hủy mối quan hệ giúp đỡ và hòa hảo với những nước khác. Ả ta đã gia tăng sức mạnh quân sự của bọn tôi để chuẩn bị chiến tranh với Eludia, nhưng xem ra ả cũng muốn làm suy yếu những vương quốc xung quanh nữa.
Để tôi nói thật này. Việc đó cực kỳ mệt người. Bởi chuyện đó mà tôi đã phải vượt qua bao nhiêu khó khăn rồi….? Và món nợ của tôi với Onii-chan cũng đã tăng lên như một trò đùa vậy…
Ngừng chủ đề lại đã, nhưng dù sao thì hóa ra lại có một vũ khí cấp truyền thuyết trong số quà tặng của cô công chúa đó.
[Thật sự là có thứ như thế sao? Hmm…]
Tôi không nhớ được. Tôi có cảm giác như có một số vũ khí ở trong đó, nhưng tôi cảm giác như tất cả chỗ đó đều là rác cả. Hầu hết trong số chúng là hàng nhái, hay tôi nên nói là vũ khí có lịch sử đáng tự hào nhưng không kiểm chứng được. Chúng là những món đồ mà họ có thể rũ bỏ trách nhiệm bằng câu “Tôi không biết rằng đấy là hàng giả” nếu có người hỏi. Chúng chỉ là những thứ làm tôi như muốn nói “Mấy người đang đùa tôi đấy à”, nhưng chúng đều là những thứ tốt nhất mà phía bên kia có được rồi nên tôi cũng chẳng thể nói được gì.
A: Nó là “cây trượng đã từng được một vị hiền nhân sử dụng”.
[A, đúng là có thật. Món vũ khí đó. Tôi đã nghĩ rằng nó chỉ là đồ giả như mọi lần và bỏ kệ nó. Nhưng hóa ra, nó được ghi chú là hiện giờ không thể sử dụng được à?]
A: Các vũ khí đặc biệt cần phải bổ sung MP. Thế nhưng, các ma thuật sư bình thường thì lại không có đủ lượng MP để bổ sung cho nó, nên nó thành hàng “không dùng được”.
Hiểu rồi, thực ra thì nó là hàng hiếm, nhưng lại không có ai dùng được, nên nó được coi là “vật không dùng được”. Nếu thế thì cũng chẳng có gì lạ khi nó lại tình cờ rơi vào tay tôi.
[Được rồi~. Nếu thế thì tôi có thể lấy nó mà không bị ai dị nghị nữa. Tốt nhất là đến một nơi thích hợp trong phòng bảo vật và cẩn thận để nó vào Rương đồ. Oh, mình có nên có một buổi trò chuyện với công chúa Cheria không nhỉ? Vừa hay là mai có một buổi tiệc trà…]
Còn giờ thì, tôi đặt cây trượng đó dưới sự coi sóc của mình bằng cách nói chuyện với quan đại thần quản lý phòng bảo vật. Vì sẽ rắc rối lắm nếu nó được tình cờ trao cho ai đó.
Ngày hôm sau, buổi tiệc trà với công chúa Cheria được tổ chức theo lịch. Anh hỏi sao nó không phải là một cuộc đàm phán thương mại sao? Buổi đàm phán sẽ được tổ chức vào một ngày khác cùng với người phụ trách chính thức. Đó là bởi bọn em đã đồng ý với việc khôi phục lại lượng lương thực viện trợ như trước kia. Còn hôm nay thì, buổi tiệc trà với công chúa Cheria có vị trí quan trọng hơn, đó là quyết định xem gia đình mà cô ấy sẽ được gả vào.
Không may thay, rất hiếm đàn ông được sinh ra trong hoàng tộc Kastal. Thực ra thì ngay từ ban đầu, ngoài tôi ra, thì toàn bộ hoàng tộc đều đã bị Romarie tiêu diệt rồi. Vậy nên, cô ấy sẽ phải kết hôn với một trong những người kế vị của hạ thần của tôi, người mà có tuổi xấp xỉ bằng với cổ…. Đợi cái đã, tặng công chúa Cheria cho Onii-chan làm quà có được không nhỉ? Nếu tôi có thể cưới được Onii-chan thì tôi sẽ không để tâm đến số vợ và tình nhân mà anh ấy sẽ có đâu. Tôi nên nói thế nào đây, Onii-chan là người mà tôi không thể chiếm lấy làm của riêng được. Nếu vậy thì tôi cho công chúa Cheria làm quà đính kèm và tặng bộ quà tặng nữ hoàng – công chúa thì sao nhỉ? Tôi không biết có phải thật hay không, nhưng cũng có tin đồn ( Mio-chan bảo ) là Onii-chan đang thu thập phụ nữ thuộc hoàng tộc ( trừ Eludia ra )…. Cũng may là công chúa Cheria cũng khá đẹp nên đến cả Onii-chan cũng sẽ không nói không. Yep, thảo luận xem xét về chuyền này một lúc đi.
[Hm, khí hậu năm nay rất ổn định nên chúng tôi sẽ có thể thu hoạch sản lượng hoa màu như mọi năm noja.]
[Ôi, thật là tuyệt. Ngay cả trong vương quốc chúng tôi thì thức ăn của Kastal cũng rất nổi tiếng.]
Bằng lời nói trịnh trọng nhất của mình, tôi mở đầu buổi tiệc trà, mà chắc tôi nên nói rằng buổi nói chuyện nhảm với công chúa Cheria. Mà, điều này cũng không có nghĩa là không có chút thương thảo nào trong đây. Như câu nói vừa rồi có bao hàm chút ẩn ý “lương thực của bọn tôi rất ổn định, nên không có vấn đề gì với việc viện trợ hết.” Và “vậy thì chúng tôi mong rằng lượng lương thực viện trở sẽ như mọi năm”.
[Nhân tiện thì, có một món đồ trong số những món quà tặng lần này mà một người quen của tôi đã nói rằng anh ấy thích nó noja. Cô sẽ không phiền nếu tôi đưa nó cho một người thứ 3 chứ?]
Nói cách khác, tôi bắt đầu nói về chủ đề của lần này. Tôi nên làm gì nếu cổ nói không đây? Tôi có nên gả cổ cho một quý tộc béo phì, xấu xí, đầy ám muội chứ…? Đùa thôi, những người như thế đã bị Onii-chan trừng trị dạo gần đây rồi, nên chẳng còn ai như thế đâu. Ít nhất thì là trong vương đô….
[Tất nhiên là được rồi. Bởi người nhận quà được tùy ý quyết định với quà mà họ nhận mà…. Bên cạnh đó, tôi còn ngạc nhiên hơn khi có thứ mà người quen của cô muốn trong số những món quà đó đấy….]
A, cổ biết chuyện đó.
[Đúng thế, mà, dù sao thì luôn có một số người có sở thích kỳ quặc trên đời này mà….]
[Vậy sao?]
Sau đó, bọn tôi nói những chuyện vớ vẩn (bao hàm cả thương thảo) một lúc rồi tôi cuối cùng cũng bắt đầu nói về một chủ đề khác.
[Vậy nên, các quý tộc của vương quốc tôi…]
[Mong người rộng lượng tha lỗi cho tôi, thưa bê hạ!]
Công chúa Cheria cắt lời tôi với một lời xin lỗi trong khi cúi đầu xuống. Chuyện này là thế quái nào đây?
[Tôi hiểu rằng tôi phải làm vợ của một quý tộc của quý quốc! Nhưng tôi không thể cầu xin sự rộng lượng của người về việc đó sao?!]
[Ý cô là sao? Cha mẹ cô viết trên thư rằng để tôi quyết định gia đình mà cô sẽ được gả vào mà, cô hiểu chứ noja?]
Cái cô công chúa này đang đột nhiên nói gì vậy? Cô ấy đã phá vỡ tiền đề của buổi đàm phán lần này rồi…. Cha mẹ cổ đã viết trong thư rồi và tôi chắc rằng bản thân cô ấy cũng đã biết chuyện này rồi chứ, vậy mà….
Nhìn kìa, hầu gái đi theo cô công chúa đó đang mắt chữ A mồm chữ O kìa. Oh, người đảm nhận thương thuyết đứng ở gần đó cũng đã sụp xuống rồi. Đúng thế, dù không được nói rõ ra, nhưng tiền đề của cuộc thương thuyết này là lễ cưới của công chúa, và nếu công chúa mà từ chối, vậy thì chúng tôi sẽ phải làm lại toàn bộ một buổi thương thuyết khác. Còn chưa kể đến là bên họ sẽ ở vị trí còn bất lợi hơn trước nhiều nữa….
[Tôi hiểu chuyện đó. Thế nhưng, không, tôi chắc chắn rằng….., tôi đã tìm ra được người con trai mà mình thích, thế nên….]
[Mumumu…]
Oops, vậy thì không trách được rồi. Nếu kết hôn với người đó, thì sẽ không phải là trường hợp được gả cho quý tộc à…
Eh? Không phải là tôi đang để cổ thoát đi dễ dàng quá chứ? Tôi cũng đâu có giúp được gì đâu. Cảm xúc mang tên tình yêu này chiến thắng mọi càm xúc khác, thế nên…. Là một người thuộc hoàng tộc hay tình trạng hiện tại của vương quốc…vân vân và mây mây, những thứ đó đều không là gì hết trước một thiếu nữ đang yêu. Đến cả tôi thực ra cũng muốn vứt bỏ địa vị nữ hoàng của mình và cưới Onii-chan nữa là….
Tôi không thể không trách móc công chúa Cheria, nhưng cảm giác như tôi có thể giảm nhẹ sự tình xuống thành xem xét thêm. Hay nói đúng hơn là, người kia là ai chứ? Là người mà tôi biết sao?
[Hmm, rốt cuộc thì ai là người kia vậy noja?]
Tôi đang rất tò mò. Sau cùng thì tôi là người bắt đầu buổi thương thuyết này mà. Nên tôi sẽ không cho phép việc được hỏi mà không trả lời.
[X-xin đừng nói cho ai khác.]
Cô ấy nói rồi thì thầm tên người đó cho tôi…
[Anh ấy là một mạo hiểm giả hạng B tên Cloud-sama.]
Đây còn hơn cả một hạ thần ấy chứ! Hóa ra là Cloud-kun! Cậu ấy là một trong những nô lệ của Onii-chan và đang làm mạo hiểm giả ở Kastal. Cậu ấy nói rằng cậu ấy đang hướng đến vị trí mạo hiểm giả hạng S gì gì đấy. Tôi cũng hay nói chuyện với cậu ấy khi ăn tối ở dinh thự của Onii-chan.
Eh? Sao tôi lại ăn tối ở dinh thự của Onii-chan ấy à? Tất nhiên là vì thức ăn ở đó ngon hơn thức ăn trong cung điện rồi, đúng không? Bởi món ăn trong dinh thự của Onii-chan đã được đánh giá rất cao ngay cả ở trong cung điện, cao đến nỗi các đầu bếp trong lâu đài muốn trở thành người học việc của hầu gái trong dinh thự của anh ấy…
Điều này làm tôi nhớ đến là tôi đã nghe chuyện này rồi. Cậu chuyện về những mạo hiểm giả đang làm bài kiểm tra hạng B đã giải cứu công chúa Cheria khỏi một đàn quái vật. Yep, nó trùng khớp với thời điểm Cloud-kun và những người khác lên hạng B. Từ những gì mà tôi được nghe từ Coco-chan và Sicily-chan thì dường như là Cloud-kun cực kỳ nổi tiếng. Công chúa Cheria chắc hẳn là đã yêu cậu ta lúc đấy rồi.
[Hm, tôi đã nghe về cậu ấy. Cậu ấy là một mạo hiểm giả mới đến đang hoạt động tại vương đô dạo gần đây, nhỉ?]
Tôi muốn đưa ra lời nhận xét như của bên thứ 3 đến cùng. Tôi thực sự không thể nói rằng cậu ấy là người quen riêng của tôi.
[Đúng thế! Anh ấy rất ngầu, lịch sự và trên hết mà mạnh mẽ!]
Cô ấy mạnh mẽ nói ra với con mắt lấp lánh.
[A, xin lỗi…. Vì đã trở nên kích động trong tình thế hiện tại….]
Nhưng rồi, cô ấy lập tức nhớ lại vị trí của mình, rồi cô ấy xấu hổ co rúm lại.
[Có một thứ mà tôi muốn hỏi, cô và mạo hiểm giả tên Cloud đó đã yêu nhau chưa?]
Tôi chưa từng nghe gì về chuyện này hết nên chắc không phải đâu, nhưng tôi phải xác nhận để đề phòng đã….
[Không, là tình đơn phương của tôi…]
[Mặc dù là tình đơn phương, vậy mà cô sẵn sàng vứt bỏ quyết định vì vương quốc sao? Dù rằng là cô còn chẳng biết những gì sẽ xảy đến từ giờ trở đi?]
[C-chuyện đó…]
Cổ hẳn đã nhận ra được những thứ vô lý mà cô ấy đang nói rồi. Cô lặng người. Nói vậy chứ tôi cũng là một thiếu nữ đang yêu. Không còn cách nào khác, cho cổ một cái xuống cứu sinh thôi. Nếu người kia là Cloud-kun, vậy thì sẽ dễ hơn cho bọn tôi.
[Công chúa Cheria, cô có hiểu rằng hôn lễ của cô là một trong những tiền đề của buổi thương thuyết lần này không?]
[…Tôi biết.]
[Hoàng tộc chúng tôi không còn người đàn ông nào nữa cả, vậy nên cô sẽ được gả cho một quý tộc noja.]
[…Vâng.]
[Các mạo hiểm giả hạng S cũng gần được coi như là một quý tộc. Tùy theo tình huống mà họ còn quan trọng hơn cả một một quý tộc nữa.]
[….Xin lỗi, tôi không hiểu lắm?]
Công chúa Cheria không hiểu sao? Cổ đang nghiêng đầu.
[3 năm. Tôi sẽ đợi 3 năm. Nếu như trong thời gian đó, người tên Cloud này trở thành mạo hiểm giả hạng S và cô còn ở bên cậu ta, vậy thì tôi sẽ cho qua chuyện này noja. Cho đến khi đó, chúng tôi sẽ tiến hành việc giao thương như là cô đã được gả cho vương quốc tôi. Nếu như người tên Cloud đó không trở thành mạo hiểm giả hạng S trong 3 năm nữa, vậy thì tôi sẽ buộc cô phải cưới người mà tôi nói noja.]
[C-chuyện đó…]
Đây là thỏa hiệp của tôi. 3 năm nữa cũng là lúc Cloud-kun thành người lớn ( 15 tuổi ). Mạo hiểm giả hạng S cũng đồng nghĩa với việc hoàn thành mục tiêu của Onii-chan. Nếu trong thời gian đó, công chúa Cheria từ bỏ Cloud-kun, điều đó có nghĩa là tôi được tùy ý sử dụng cổ.
Tôi biết rằng làm thế khác với vai trò ban đầu của công chúa Cheria. Ban đầu, nó phải là một đám cưới được kỳ vọng là quý tộc, người mà công chúa Cheria kết hôn, sẽ làm tăng lợi ích cho vương quốc Gashus. Điều mà một nữ hoàng nên làm là gả một cô dâu xinh đẹp cho một quý tộc và hành động để tăng quyền lực của mình. Một mạo hiểm giả hạng S có thể được nhận đối đãi tương đương với một quý tộc, nhưng họ không phải là quý tộc và họ cũng chẳng quan tâm gì đến chính trị nữa. Lựa chọn nào cũng sẽ chệch khỏi ý định của tôi.
Nếu nghĩ tôi đưa ra quyết định này với cương vị là một nữ hoàng thì sai rồi. Tôi là một nữ hoàng, nhưng cũng là một thiếu nữ đang yêu. Nhận ra mong muốn của một thiếu nữ đang yêu, tình yêu giữa những người không cùng địa vị xã hội, trở thành hy vọng cho tôi. Vậy nên, lần này tôi sẽ giúp cho công chúa Cheria dù cho tôi có trở nên thất bại với tư cách là nữ hoàng đi nữa. Ah, tôi sẽ không trực tiếp ủng hộ cho tình yêu của cô ấy. Đó là chuyện mà cô ấy phải tự mình thực hiện, nên…
[Cảm ơn rất nhiều…..]
Công chúa Cheria cúi sâu người xuống.
[Mhm, tuy nhiên, tôi sẽ không thay đổi thời gian giới hạn 3 năm đâu noja. Đừng quên đó, dù có là 1 chút đi nữa. Và cả vấn đề sau đó nữa noja.]
[Tất nhiên rồi. Tôi thực lòng cảm ơn người vì những lời rộng lượng đó, bệ hạ.]
Mà, nếu tình yêu của công chúa Cheria không diễn ra tốt, vậy thì là không diễn ra tốt đẹp thôi, tôi sẽ chỉ việc tấn công Onii-chan với hàng đính kèm của mình như bình thường thôi, đằng nào thì tôi cũng chẳng thiệt gì cả.
-----Góc nhìn của Jin-----
[Hết rồi sao.]
Tôi nghe lời giải thích của Sakuya, có một thứ mắc trong đầu tôi.
[Nửa sau gần như chỉ là một buổi nói chuyện của con gái với công chúa Cheria thôi mà, cây trượng có được nhắc đến đâu, nhỉ? Ngày từ ban đầu thì không phải là lời giải thích chỉ có một chút thôi sao?]
[Ah….]
[Thông tin liên quan đến cây gậy chỉ là “một món quà từ công chúa của một vương quốc đến để kết hôn” “Một món đồ hàng thật bị coi là hàng giả” và “Em đã được cô công chúa đó cho phép cho anh”, nhỉ?]
[Như anh nói… M-mà, vấn đề không phải là làm cách nào mà em có được nó?! Đây, em đưa cái này cho Sakura-chan này, được không?! Nó là đồ cấp huyền thoại đấy!]
Sakuya đẩy cây trượng cho tôi như ẻm đang che đậy nó. Nó là một cây trượng làm bằng kim loại dài 1,5m. Có một viên đá được đính trên đỉnh, có vẻ nó không phải là một viên đá quý mà là một viên thiên thạch.
Tinh Trượng – Thiên thạch
Phân lớp: Gậy dài
Độ hiếm: Huyền thoại
Ghi chú: làm mạnh lên bằng cách nạp MP, bắn ma thuật bằng cách nạp MP, cường hóa quang ma pháp, cường hóa ám ma pháp.
Tỷ lệ sạc: 0%
[Mà, nếu em nói là cho anh vậy thì anh đành nhận vậy…]
[Sakuya-chan, cảm ơn em~]
[Không có gì đâu, nếu em may mắn kiếm được nhiều món hời hơn thì em sẽ cho chị, được chứ?]
Sakuya nói rồi quay về…. Sau cùng thì ẻm đến đây rồi về sau khi ăn tối xong mà.
============================
Hz: Giờ mới để ý, hình như càng ngày phần phụ truyện càng dài thì phải, trước có tầm hơn 2k từ thôi mà giờ đã lên hơn 4k r, ông tác lắm văn thế zời.