CHƯƠNG 38:Tập huấn hầu gái và đăng ký thám hiểm giả
Tất nhiên là mọi người đều đang đợi tôi trở về xe ngựa.
[Anh về rồi đây.]
[Jin-sama. Anh đã vất vả rồi. Những đứa trẻ này là nô lệ mới sao?]
[Lại có thêm nhiều người rồi… oh…]
Mio ngưng nói giữa chừng. Có lẽ ẻm đọc được danh hiệu rồi. Tôi nghĩ mình phải nói cho họ qua niệm thoại thôi.
<<Bé thứ 2! Cô bé là anh hùng nhân tộc!>>
<<Oh, em hiểu rồi.>>
<<Em là anh hùng thú nhân tộc còn cô bé là anh hùng nhân tộc, vậy nên có thể có cả anh hùng elf và anh hùng Dwarven nữa…>>
<<Em sẽ mừng lắm nếu có cả anh hùng long nhân tộc nữa~>>
<<Có lẽ khó đấy vì Long nhân tộc bị coi là quái thú mà.>>
<<Aww, tệ quá~>>
Con mắt của mọi người đổ dồn về Cynthia. Mà, tôi nghĩ cũng rất hiếm khi thấy được một anh hùng như thế này mà. Và tôi cũng chưa từng nghĩ rằng tôi sẽ có thêm một anh hùng nữa làm nô lệ của mình sau Maria.
A: Không, mọi người đều nghĩ rằng đây là khả thi với chủ nhân.
Nghiêm túc à… Ta không biết mọi người nghĩ về mình như thế nào nữa. chỉ cần họ không ghét ta là được rồi….
[E-err, sao vậy nanodesu?]
Cynthia có chút bồn chồn khi thấy mọi người đều nhìn chằm chằm vào mình. Chỉ có vài ánh nhìn là hướng thẳng đến hai bé song sinh. Maa, hiện diện của những bé đó khá mỏng…. Tôi nghĩ trái tim của mấy em ấy đã bị yếu đi bởi mất đi gia đình mình.
[Không, không có gì cả. Chúng ta sẽ quay trở lại dinh thự. Bốn người trong số những người mới đến sẽ làm hầu gái trong dinh thự.]
[Em hiểu rồi. "Cổng" đã được cài đặt, anh có thể quay trở về bất cứ khi nào anh muốn.]
Vì chúng tôi không thể sử dụng "Cổng" ở trong làng được, nên chúng tôi đã quyết định cài đặt nó ở nơi cách xa làng và quay trở về dinh thự.
[G-gì đây nanodesu? Đây…]
[Anh đã bảo rồi đó. Đây là dinh thự của anh.]
Thật vui khi thấy những bé nô lệ này bị ngạc nhiên. Đây cũng là phản ứng bình thường với bất kỳ ai khi lần đầu tiên thấy đặc kỹ của bọn tôi…, oh, Lusia thì không. Lúc mà "Tái tạo" được sử dụng lên cô ấy khi trước đấy.
[Không chỉ lập tức giết quái vật hạng B, mà anh cũng có thể làm được điều thần bí như thế này sao nanodesu? Em thực sự có thể trở nên mạnh hơn như vậy…]
Cynthia lầm bầm. Tôi không nghe rõ được nửa sau mà em ấy nói là gì.
A: oh, tôi sửa lại rồi đấy.
Vì những đứa trẻ mồ côi này đã bị tấn công ngày hôm qua nên chúng có hơi bẩn, vậy nên tôi bảo các hầu gái đưa chúng đi tắm.
Tắm xong, các nữ nô lệ mới đến đều được mặc đồ hầu gái và tập trung lại trong nhà chính.
[[Err, sao bọn em cũng phải mặc đồ hầu gái vậy?]]
Hai bé song sinh hỏi tại sao chúng lại phải mặc đồ hầu gái trong khi chúng lại ở trong đội chiến đấu. Mà, phần lớn là do sở thích của anh đấy.
[Là vì các em cũng sẽ được giáo dục làm hầu gái nữa.]
[Thật sao nanodesu? Không phải chúng em chỉ chiến đấu thôi cũng được sao?]
Cynthia cũng thắc mắc. Tôi không quá cần đến nô lệ chuyên muôn chiến đấu. Ý tôi là, Maria và Sera là đủ mạnh rồi.
[Kể cả em có tập trung vào chiến đấu đi nữa, thì đó vẫn không phải điều duy nhất trong đời em. Anh không thích đem theo mình các nô lệ thiếu lễ nghi và giáo dục, dù cho họ có mạnh như thế nào đi chăng nữa.]
[Anh sẽ không đưa em đi cùng sao?! em sẽ nhận khóa huấn luyện hầu gái nodesu…. Phải mất bao lâu vậy?]
[Mất bao nhiêu ngày vậy?]
Tôi hỏi một hầu gái ở gần mình. Luôn luôn có ít nhất 1 hầu gái ở gần tôi khi tôi ở trong dinh thự. Nhân tiện, hầu gái này sẽ không quỳ xuống đâu. Ý tôi là, tôi đã ra lệnh cho họ không quỳ rồi.
[Vâng, giáo dục tối thiếu phải mất 1 tuần, nhưng có thể hoàn thành trong 3 ngày nếu chúng em làm nhanh. May mắn là, cuốn sổ tay giáo dục đã được hoàn thành dạo gần đây, nên nó sẽ được dùng làm hướng dẫn.]
[Em muốn 3 ngày nanodesu.]
Cynthia yêu cầu. Cặp song sinh cũng gật đầu nữa, vậy là chúng nhất chính tham gia khóa 3 ngày.
[Hiểu rồi. Khóa 3 ngày à. Sẽ có chút khó khăn đấy.]
[[[Vâng!]]]
Trong lúc chờ, hãy thảo luận xem chúng ta sẽ làm gì với mọi người đây.
Vậy thì, nhanh trở về với chủ đề chính thôi.
[Aa, trong tương lai sẽ có thêm nhiều nô lệ hơn, chúng ta có nên nói với họ bí mật của chúng ta không nhỉ? Tất nhiên là họ sẽ không được phép tiết lộ chúng với bất kỳ ai rồi.]
[Một bí mật sao nanodesu ka? Anh cũng đã nói với chúng em ở làng rồi mà…]
[Ừ, nhưng bí mật không chỉ thế thôi đâu. Trên hết thì chúng sẽ khiến em mạnh hơn.]
[Em mong anh nói cho em!]
[Mio~]
[Vâng, em nghe rồi.]
-----Bỏ qua-----(ED:nani)
[…. Vẫn còn có nhiều thứ hơn nữa nhưng chị nghĩ thế là đủ cho hiện giờ rồi. Nếu em muốn biết thêm nữa thì hãy trở nên hữu ích cho chủ nhân.]
[Vẫn còn nữa sao nodesuka… ? em sẽ chứng minh rằng em có ích với anh ấy nodesu…]
Wow! Cynthia giơ nắm tay lên. Khá quyết tâm đấy. Nhưng em vẫn còn 3 ngày tập huấn nữa.
[Hiện giờ, thảo luận về dự định đến đây là hết. Hãy cố hết mình trong khóa tập huấn hầu gái nhé.]
Vâng! Cả 7 bé nô lệ mới đồng thanh trả lời, rồi các hầu gái đưa các ẻm đi.
[Đợi chút.]
Tôi dừng Cynthia lại và chạm vào đầu cô bé với một ngón tay.
[Sao vậy nanodesuka?]
[Bùa may mắn. Đừng lo.]
[Vâng….]
Cynthia rời đi sau khi tôi nói thế. Tất nhiên là tôi chỉ có loại bỏ <phong ấn> của em ấy đi thôi. Tôi mong chờ được thấy em ấy 3 ngày sau đấy.
[Được rồi, chúng ta làm gì trong 3 ngày này đây?]
[Eh? Không phải chúng ta sẽ vào địa cung sao?]
[Ừ, nhưng chúng ta cũng sẽ đem theo 3 bé kia nữa. Chúng có <Thích nghi địa cung> mà.]
[Là vậy sao? không phải bản đổ là đủ rồi sao?]
Chắc chắn rằng chúng tôi có thể thấy được vị trí của kẻ địch và bẫy chỉ bằng việc nhìn vào bản đồ. Nhưng thế lại làm thay đổi ý nghĩa của thám hiểm địa cung rồi.
[Iya, bản đồ vẫn chưa đủ. Nó chỉ hiển thị khu vực lân cận thôi, địa cung bên dưới vương quốc này lại có rất nhiều khu vực. Còn chưa kể đến, khu vực thay đổi sau mỗi tầng. Nói tóm lại, thì <Cửa sổ hệ thống> không cho thấy con đường đến được đích.]
[Vậy <Thích ứng địa cung> bù vào khuyết điểm đó kiểu gì vậy? Jin-kun biết chứ?]
[Ừ, ở level thấp thì nó chỉ có một vài lợi ích thôi, nhưng khi lên level cao nó sẽ hiển thị cả đường đi nữa. thế nên, tớ định giết quái vật trong mê cung, lấy kỹ năng của chúng và nâng level của <Thích ứng mê cung>. Tớ nghĩ cách đó sẽ giúp cho chúng ta tìm ra được con đường đi ngắn nhất.]
Tất nhiên là với bản đồ thì vẫn được, nhưng thế thì tốn thời gian lắm.
[Chủ nhân, anh định thám hiểm mê cung, đúng không….?]
[Ừ, vì anh ghét làm đến nửa chừng. Nên một khi đã làm thì phải hoàn thành. Nhân tiện, thời gian giới hạn là 40 ngày.]
[Xin lỗi, nhưng tớ không biết thế là nhanh quá hay chậm quá vậy.]
[Mê cung có 50 tầng. Đầu tiên, đến giờ thì 32 tầng đã được khám phá. Chúng ta chỉ cần 25 ngày nếu 1 ngày chúng ta đi 2 tầng, vậy nên chúng ta còn dư ra được rất nhiều thời gian. Nhân tiện, quái vật hạng B đã tấn công ngôi làng đó là ở nửa sau của tầng 20.]
[Con quái đó ở tầng 20 đổ xuống…]
Đúng thế. Cuộc thám hiểm của chúng tôi sẽ chẳng khác gì so với đi theo hướng dẫn cả. Điều mà tôi muốn nói là, hầu hết các tầng trên đều đã được khai phá hết rồi. Bên cạnh đó, thám hiểm mê cung cũng là một công việc có tiền thưởng khá cao.
[Mà, chúng ta sẽ không gặp khó khăn gì trong việc giải quyết các tầng trên đâu.]
[Chúng ta còn chưa được tận mắt thấy nó mà, Alta đã nói với cậu gì sao?]
[Oh, về chuyện đó thì cũng không khó đâu. Trên đất và dưới đất cũng là khu vực lân cận. Vậy nên chúng ta có thể thấy được nó trong bản đồ.]
[Đúng rồi! Tầng đầu tiên của mê cung bên dưới vương quốc này đều đã bị thấy hết sạch sành sanh rồi.]
[Đúng thế. Điều này có nghĩa là chúng ta có thể chuẩn bị trước.]
Maa, tuy chỉ được 1 tầng thôi nhưng đây vẫn là một thông tin đáng giá rồi.
[Cuộc nói chuyện hiện giờ của chúng ta khá chệch hướng rồi. Quay trở lại với chủ đề chính thôi. Chúng ta vẫn còn lại 3 ngày nữa vì chúng ta cần mang theo 3 bé kia để nâng level <Thích ứng mê cung> của mấy ẻm lên. Ta nên làm gì trong thời gian đó đây.]
[Nếu vậy thì sao chúng ta không đến thành phố Lilia chơi nhỉ?]
Maria giơ tay phát biểu ý kiến.
[Ừ, ý kiến hay đấy. Cũng chẳng có thiệt gì khi đi xem các vật phẩm chỉ dành cho mê cung và chuẩn bị trước cả.]
[Cậu nói đúng. Chúng ta vẫn còn phải chờ cho họ hoàn thành khóa tập huấn hầu gái nữa, nên chẳng có vấn đề gì hết.]
[Nếu không có phản đối gì thì chúng ta sẽ đến thành phố Lilia. Mọi người đồng ý chứ?]
Chúng tôi không có ý kiến nào khác ngoài đến thành phố Lilia.
Chúng tôi sử dụng "Cổng" để quay trở về khu vực khi trước và tiến đến thành phố Lilia. Đến đấy mấy 3h chạy ngựa nên sẽ phải mất 5h xe ngựa. Có vẻ là chúng tôi sẽ đến thành phố vào tối.
Khi chúng tôi đến thành phố, mặt trời đã gần xuống núi rồi. Một nửa số công trình của thành phố Lilia là nhà ghép bằng cây gỗ nguyên và số còn lại là nhà đá. Ở đây không có ngôi nhà kiểu Nhật nào cả. Tuyệt, tôi nghĩ ảnh hưởng từ anh hùng ngốc không với tới đây.
Quy mô của thành phố này ngang với thành phố Atarime.
Đầu tiên, chúng tôi đến hội mạo hiểm giả và nâng cấp thẻ của mình. Để chúng tôi có thể làm mạo hiểm giả ở vương quốc này.
Tòa nhà Hội mạo hiểm giả bằng gỗ. Đây như một làn gió mới với bọn tôi vì cho đến nay, chúng tôi toàn thấy toà nhà Hội mạo hiểm giả bằng đá thôi.
Không có nhiều người bên trong hội. Trên bảng nhiệm vụ cũng không có nhiều nhiệm vụ luôn.
A: Thảm hiểm giả nổi tiếng hơn hẳn mạo hiểm giả. Tuy rằng, hầu hết các thám hiểm giả đều đăng ký ở hội mạo hiểm giả nhưng họ không làm mạo hiểm giả nhiều.
[Có ít người ở đây quá.]
[Xem ra mọi người đều vào mê cung hết rồi.]
[Về cơ bản thì đây là một mê cung quốc mà.]
[Vì có một đại mê cung ở bên dưới lòng đất nên chất lượng đất không đủ tốt để tạo ra một cánh đồng lớn hay một khu mỏ lớn. Ở đây cũng có các đồng cỏ nhưng không có nhiều trang trại lắm vì vương quốc này tập trung chủ yếu vào mê cung.]
Có thể nói rằng nếu có chuyện gì bất thường xảy đến với mê cung thì đó sẽ là thảm hóa cấp quốc gia. Vương quốc này khá mạo hiểm.
Chúng tôi nói chuyện với nhau trong khi đi đến quầy tiếp tân.
[Xin lỗi. Chúng tôi nâng cấp thẻ hội của Kastal được chứ?]
[Vâng, được. Vui lòng đưa thẻ cho tôi.]
Chúng tôi đưa thẻ hội của mình ra. tiếp tân viên cầm lấy và xác nhận chúng.
[Mọi người mới còn trẻ như vậy mà đã là hạng C hạng D rồi, tuyệt thật đấy. Các bạn đến đây để thám hiểm mê cung sao?]
[Vâng, chúng tôi còn phải đến tòa nhà khác để giải quyết giấy tờ lên quan đến mê cung, đúng chứ?]
[Vâng, xin hãy đăng ký ở hội thám hiểm giả ở gần đây. Ah, nếu được thì, chúng tôi sẽ mừng lắm nếu cậu nhận vài nhiệm vụ mạo hiểm giả.]
[Ahaha, tôi sẽ làm nếu tôi có thời gian rảnh trong giữa chuyến thám hiểm.]
Tôi gượng cười. Có khả năng là tiếp tân viên-san đang làm việc ở đây 1 mình. Nơi này hoàn toàn chẳng có người nào cả.
[Đây, nâng cấp thẻ hội đã hoàn thành.]
[Ah, cảm ơn.]
Chúng tôi cũng nên làm mạo hiểm giả trong 3 ngày này. Mà, trước hết thì chúng tôi nên lấy thẻ dungeon đã.
[Chủ nhân. Thẻ dungeon có hạng không?]
[Hình như không. Mà thay vào đó, nó ghi chép lại tầng sâu nhất mà em đã đến được. theo một nghĩa nào đó thì nó như thứ hạng vậy, nhưng nó không thu hút nhiều sự chú ý như hạng mạo hiểm giả.]
[Iya, dù anh có nói thế nào đi nữa, thì đến được tầng 50 chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý đấy…]
[Ah…. Chắc chắn rồi. Chúng ta nên làm gì đây…]
Tệ đây. Nếu thế sẽ rách việc lắm.
[Oh, em nghĩ chúng ta không thể quay trở lại vương quốc này nữa rồi.]
[Cậu nghĩ quá rồi đấy.]
Sera tsukkomi lại .yep, anh cũng nghĩ thế là nghĩ quá lên rồi.
[Maa, chúng ta sẽ xoay sở được nếu chuyện đó xảy ra. Nếu chuyện biến lớn quá, thì chúng ta có thể dễ dàng khiến cho vua quỳ gối trước chúng ta, mà, nếu đó là điều cần thiết.]
[Hoàng tộc của vương quốc này sẽ quỳ xuống như Sakuya-chan chứ?]
Sakura-san, tớ không nghĩ Sakuya theo kiểu đó đâu…. Nhưng vấn đề về hoàng tộc của Sakuya (chỉ nữ) thực sự giải quyết được mối lo của tớ đấy.
Oh, dù tớ có nói thế nào đi nữa, thì công chúa Eludia, cô là đồ đáng ghét.
[Chuyện đó có khả năng lắm. Mà, chẳng có ích gì khi đếm số gà trước khi bắt chúng cả. Không phải ta nên tập trung vào việc chinh phục mê cung trước sao?]
[Ừ, cậu nói phải.]
Hội thám hiểm giả ở ngay cạnh hội mạo hiểm giả. Không như hội mạo hiểm giả nơi đây, tòa nhà hội thám hiểm giả được xây bằng đá. Tại sao vậy….? Do ngân sách sao?
A: phải, do ngân sách đó.
Khi chúng tôi vào trong, mọi thứ bên trong có cảm giác như hội mạo hiểm giả vậy. Mấy tên trẻ trâu đang nhìn bọn tôi. Mà, đây cũng là chuyện thường tình rồi vì nhóm chúng tôi đa số là nữ và trẻ em mà.
Họ nhìn bọn tôi một lúc nhưng khi họ thấy chúng tôi đang đi đến quầy tiếp tân, họ ngưng ngay.
[Xin lỗi. Làm giúp tôi thẻ dungeon được không?]
[Err, bao gồm cả lũ trẻ sau cậu sao?]
[Vâng, thẻ dungeon cho 6 người. chúng tôi cũng có cả một bức thư giới thiệu của hiệp sĩ nữa.]
[V-vâng.]
Khi tôi nói thế, tôi giao lá thư giới thiệu cho tiếp tân viên-san. Elinsia là một hiệp sĩ của thành phố này nên tôi nghĩ là ổn thôi.
Vào lúc này, một vài tên trẻ trâu đến gần bọn tôi. Yep, lại một mô típ nữa rồi.
[Một lá thư giới thiệu của hiệp sĩ à? Ê, mày trả bao nhiêu cho tên hiệp sĩ đó thế?]
Tôi hiểu rồi, có trường hợp lấy thư giới thiệu của hiệp sĩ qua cửa sau à. Tôi nghĩ có khả năng mua được nó từ cái tên hiệp sĩ tự cao mà Elinsia đã giết lắm. Còn với Elinsia thì….., yep, đấy là chuyện bất khả thi.
Về phần Maria đang ở ngay cạnh tôi thì, ẻm đang lặng lẽ tỏa ra sát khí mà không cảnh báo gì cả.
[Nếu mày có nhiều tiền thì tao…]
[Hiii~!]
-Crash-
Tiếp tân viên-san la lên và ngã khỏi ghế của cổ. Vì cổ bị lật hẳn lên nên tôi có thể thấy được đôi tất chân dài và quần chip trắng của cổ.
[S-sao vậy?]
Tên trẻ trâu bị cắt lời giữa chừng cũng bị ngạc nhiên theo. Còn về phần tiếp tân viên-san thì cổ đang run rẩy nhìn tôi như thể nhìn quái vật vậy.
[Hii~, xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi sẽ phát thẻ dungeon ngay, nên xin hãy coi chuyện này như chưa từng xảy ra!]
[Bình tĩnh nào. Tôi không có cắn cô đâu mà….]
[V-vâng…]
[Vậy, sao cô phải ngạc nhiên vậy? Nói lý do cho tôi được chứ?]
Tôi nhấn mạnh câu hỏi phía sau. Nếu bạn thấy được phản ứng như thế này, không phải bạn sẽ thấy phiền lòng bởi nó sao?
[V-vâng. Đổi lại, cậu giữ bí mật chuyện này khỏi Elinsia được chứ?]
[Elinsia!?]
[Đừng nói với tôi rằng?! Đấy là thư giới thiệu của Elinsia nhé?!]
-Ồn ào-
Mọi người quanh đây rầm rộ lên, khuôn mặt của họ hoặc là sợ hãi hoặc là kinh ngạc.
Tôi thắc mắc sao họ lại có phản ứng như vậy khi nghe cái tên của Elinsia chứ? Tôi muốn nói rằng, đa phần thì cô ấy đáng sợ thôi chứ cô ấy có xấu xa đâu.
[Ừ, tôi không nói đâu.]
Tôi nghĩ tôi mà không đồng ý với cổ thì cuộc nói chuyện này sẽ không đi đến đâu mất.
[Haa, cảm ơn…. Tôi đã rất ngạc nhiên khi thấy lá thư giới thiệu của Elinsia đấy. Cậu biết Elinsia chứ?]
[Iya, tôi chỉ biết chút thôi, coi là không cũng được.]
[Tôi hiểu rồi. Thế thì tốt. Tôi sẽ giải thích cho cậu. Đầu tiên, cô ấy là đoàn trưởng của hiệp sĩ đoàn và là người mạnh nhất thành phố này.]
Level của Elinsia cũng cao. Nên cũng chẳng có gì là lạ khi cô ấy được mệnh danh là người mạnh nhất thành phố cả.
[Vì cô ấy mạnh như vậy và vũ khí của cô ấy là kiếm mảnh cạnh sắc, nên cô ấy được gọi là Thiếu nữ thép (Hz: Iron maiden). Nhưng tất nhiên, đằng sau…]
Cũng có thiếu nữ thép ở thế giới này sao…?
[Và cô ấy sẽ trừng phạt không thương tiếc với những kẻ gây ảnh hưởng đến lợi ích quốc gia.]
[Lợi ích quốc gia…, cô ấy cũng từng nói vậy.]
[Đúng thế. Nếu cậu nhận được một lá thư giới thiệu của cô ấy, cậu sẽ được coi là lợi ích quốc gia. Thế nên, tôi sẽ chết chắc nếu cô ấy biết được chuyện ngu ngốc này.]
Tên mạo hiểm giả gây sự với chúng tôi khi nãy im lặng quay trở về vị trí của hắn. Nói tóm lại, mọi người trong thành phố này đều sợ Elinsia à?
[Gobit-san, anh không thể chạy đi như vậy được!]
[Ngừng lại đi! Đừng có nói tên tôi ra! Tôi đã quyết rằng sẽ không có dính líu đến những chuyện liên quan đến Elinsia rồi!]
Cái tên trẻ trâu tên là Gobit che mặt hắn lại và chạy khỏi bọn tôi. Tôi có thể thấy được rằng hắn đang run rẩy. Nhất là bắp đùi trong của hắn.
[Gobit-san, đúng không? Nếu Elinsia biết được rằng cậu làm tổn hại tới lợi ích quốc gia, cô ấy sẽ xiên háng cậu bằng thanh kiếm mảnh cạnh sắc của cổ đấy. Dù rằng cậu sẽ không chết chỉ với vậy đâu.]
Trong thế giới này, không có ma thuật nào giúp khôi phục lại chi đã mất hết. Túm cái quần lại. Thì là bị thiến đấy.
[Có rất nhiều đàn ông trong thành phố này bị Elinsia xử rồi. Phụ nữ cũng thế luôn. Tôi nghe nói rằng cô ấy sẽ không để bất kỳ kẻ nào làm tổn hại đến lợi ích quốc gia có cơ hội được nỗi dõi tông đường tiếp cả.]
[Sao…]
Iya, maa, theo như tôi thấy thì có khả năng là cổ làm như thế lắm.
Mio đứng ngay cạnh tôi đang suy nghĩ.
[Vậy, chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi nói với Elinsia-san rằng tiếp tân viên-oneesan và Gobit-san đã vô lễ với chủ nhân?]
[Đừng!]
[Làm ơn!]
Hai người họ khóc thảm thiết.
[Ah, không phải tiếp tân viên-san đã nói giữ bí mật chuyện này sao…?]
[Vâng, đúng thế. Tôi tuyệt đối không muốn bị thanh kiếm mảnh cạnh sắc của cô ấy kết thúc đâu. Tôi còn muốn kết hôn và có một gia đình hạnh phúc nữa…]
Wow, thông tin riêng tư của tiếp tân viên-san đang tuôn ra kìa.
[Vậy, còn Gobit-san đền bù cho chúng ta thế nào đây?]
Mio nói với một nụ cười trên môi. Mặt Gobit-san trắng bệch. Elinsia đáng sợ đến thế sao…?
[T-tôi sẽ đưa cậu toàn bộ mọi thứ mà tôi có! L-làm ơn bỏ qua cho tôi!]
[Chúng ta làm gì đây? Chủ nhân?]
Giờ em lại đẩy cho anh à. Mio cũng rất thích làm xáo trộn các mô típ nữa.
[Iya, chúng ta cũng chưa bị hại gì cả, sẽ rách việc lắm khi lấy tiền của anh….]
Tôi có nên quan tâm đến kẻ gây sự với mình và chuốc lấy thất bại không? Và hắn ta còn chưa làm hại gì đến bọn tôi nữa. tất nhiên, vô lễ với chúng tôi thì hoàn toàn khác với chống lại bọn tôi.
[Không, làm ơn hãy để tôi trả cho cậu bằng bất cứ thứ gì! Không thì, tôi sợ rằng cô ấy sẽ không tha cho tôi nếu tôi không làm vậy mất!]
Aa, tôi không ngại nhận tiền xin lỗi của anh ta đâu nhưng tôi phải làm sao để giải quyết mối hiểu lầm này đây?
Tuy nhiên, chỗ này thì nhiều quá. Không phải cuộc sống của anh sẽ trở nên khổ sở bởi chuyện này sao? Và tôi sẽ trở thành biểu tượng của nỗi sợ mất.
[…. Tôi hiểu rồi. Nhưng tôi không cần tiền. Mà thay vào đó, nếu anh mời chúng tôi hoặc giới thiệu cho tôi một nhà hàng ngon thì chúng tôi sẽ tha cho anh.]
[H-hiểu rồi. Xin cứ giao cho tôi! tôi sẽ giới thiệu cho cậu một tiệm tốt mà tôi quen biết!]
Gobit gật đầu lia lịa. Tốt hơn là nhờ người bản địa thông thuộc thành phố này giới thiệu cho chúng tôi một cửa hàng tốt. Thật hoàn hảo.
<<Sera, ăn một viên năng lượng đi, kể cả anh ấy có mời chúng ta đi nữa.>>
<<Tại sao chứ?! Dây là một cơ hội hiếm mà!>> (Hz: bé này mà không ăn viên thuốc đấy chắc tên kia bán nhà mất)
<<Iya, nghĩ đến cái bụng của Sera, thì không phải thế cũng không khác gì cướp sạch tiền của anh ta nếu em ăn bất cứ thứ gì mà em thích sao?>>
<<Chị nên nói thế nào đây, Sera-chan. Ăn đến no nếu có ai đó mời chúng ta thì có….>>
Sakura cũng sốc nốt. Phép lịch sự bình thường của người Nhật là không ăn quá nhiều khi họ được mời. (Hz: Còn người Việt chắc khác, nếu được mời mà không ăn thật nhiều thì không khác chi với không xem trọng người ta)
<<Ugh, đành vậy. Em sẽ kiềm chế lại…>>
Khi chúng tôi còn đang nói chuyện, các tấm thẻ được đặt lên bàn tiếp tân.
[Xin lỗi, trong khi mọi người đang bận việc thì thẻ dungeon đã được làm xong rồi. Còn về thư giới thiệu của hiệp sĩ…., thư giới thiệu của Elinsia-sama, chúng tôi sẽ đưa cậu một thẻ dungeon EX. nếu cậu nhỏ một giọt máu lên nó, việc đăng ký sẽ hoàn tất.]
EX. nghe hay đấy. Nhỏ một giọt máu lên để cho phép kích hoạt ma pháp "Sở Hữu". Giống hệt với thẻ hội.
[Cảm ơn. Vậy thì, giờ chúng ta đi thôi.]
[Oh, tôi đi cùng nữa. tôi sẽ đưa các cậu đến nhà hàng thật ngon.]
Gobit sẽ dẫn đường cho chúng tôi.
[Ah, xin hãy giữ bí mật chuyện này! Vì tương lai của tôi!]
Tiếp tân viên-san cúi đầu và không quên nhắc chúng tôi khi chúng tôi rời khỏi hội thám hiểm giả.
[Đây.]
Gobit đưa chúng tôi đến nhà ăn của một nhà trọ ở phía tây thành phố. Khi chúng tôi bước vào, chúng tôi thấy được thân hình đẹp đẽ của một bà dì và một cô gái trẻ đang phục vụ.
Người dì có thân hình đẹp đẽ nói chuyện bình thường với Gobit, người có bộ dạng xấu xa. Tôi nghĩ anh ấy là khách quen ở đây thật.
Trên hết, có một cô gái quảng cáo! MỘT CÔ GÁI QUẢNG CÁO ĐÓ! Tôi nghĩ quán bar, nhà hàng, quán trọ vẫn phải cần đến một cô gái để hút khách chứ. Cô ấy là một cô gái với mái tóc nâu ngắn ngang vai, trông ở độ tuổi tầm 20. Cô ấy trông quyến rũ hơn là xinh đẹp.
[Sana-chan. Người này là một trong các khách quen.]
[Vâng. 7 người.]
[Ừ.]
Sau khi đợi vài phút, đồ ăn được mang ra. Thực đơn có bánh mỳ, thịt hầm và bít tết. Vào sáng. Kể cả là có nhiều cô gái ở đây đi nữa thì những món này vẫn quá sức với họ.
Sakura và Mio nhanh chóng bỏ cuộc và chia một nửa thức ăn của họ cho Sera.
Món thịt hầm sử dụng sữa, nó có một mùi vị ngọt ngào. Ngon quá. Đây là món ngon nhất mà tôi có kể từ khi rời khỏi làng Kabat ở Eludia. Bít tết được dùng với nước sốt đặc biệt có mùi hương thơm ngát. Một món ngon khác. Tuy vương quốc này không có khả năng tự cung cấp thức ăn cao nhưng nó vẫn có trang trại. Tôi nghĩ thịt và sữa là thế mạnh của họ. Lúa mì không phải thế mạnh của họ, thế nên mà chất lượng bánh mì không bằng thịt…
[Ngon quá. Tôi muốn xin công thức làm.]
[Cậu nói đúng. Đây là món thịt ngon nhất mà tớ từng được ăn. Maa, trước cả khi tớ trở thành nô lệ của Jin-sama, tớ cũng chưa được ăn món nào ngon như thế này…]
[Sera-chan, cậu nói lùi lại chút được không?]
[Không được.]
[……Giờ thì, các em đã quyết định được quán trọ mà ta sẽ ở chưa?]
<<Rồi~!>>
Mọi người đều đồng ý trọ tại quán của dì này. Gobit cũng ra hiệu cho tôi tha lỗi cho anh ấy và rời đi. Nhân tiện, cách một ngày chúng tôi sẽ không trở về dinh thự của mình bởi làm thế sẽ giảm đi sự thích thú.
Sau bữa sáng của ngày hôm sau, chúng tôi quyết định đi mua những món đồ dành cho thám hiểm mê cung. Nhân tiện, chúng tôi không có bít tết vào sáng. Món ngon nhất mà chúng tôi có là dăm bông. Iya, không phải đây là bình thường sao…?
Tôi nhìn vào bản đồ và xác định cửa hàng chung dành cho thám hiểm giả. Nó là một cửa hàng bằng gỗ với những món đồ ở trên giá. Có một bộ dành cho tân binh nữa. trong đó gồm có gì vậy?
A: bộ dành cho tân binh gồm 1 đá dịch chuyển mê cung, 1 bản đồ mê cung, 1 hộp đồ dành cho mê cung và 3 lọ thuốc dành cho mê cung.
Chúng chỉ hoạt động trong mê cung à?
A: Đúng thế. Chúng chỉ hoạt động bên trong mê cung. Ngài cần giải thích chứ?
Nói đi.
A: đá dịch chuyển mê cung sẽ giúp ngài dịch chuyển từ trong mê cung đến lối vào mê cung. Nó có thể tái sử dụng trong mê cung và sẽ đưa ngài quay về địa điểm lần cuối mà ngài dùng. Có thể sử dụng lại được 1 lần và không thể sử dụng khi đang chiến đấu.
Cũng giống như bị đứt quãng trong quá trình lưu nhỉ? Tôi nghĩ đây là một trong những hạn chế của các điểm lưu(save point)….
A: Bản đồ mê cung sẽ tự động vẽ con đường mà ngài đã đi qua. Nhưng nó sẽ làm mới khi ngài đến tầng khác. Bởi sự đồng thuận của thám hiểm giả, hội thám hiểm giả sẽ mua lại bản đồ của bất cứ vùng nào chưa được khai phá. Mặt khác, các thám hiểm giả cũng có thể mua thông tin bản đồ nữa.
Maa, thông tin bản đồ mê cung như đường sinh mệnh của mỗi thám hiểm giả vậy.
A: Hộp đồ dùng cho mê cung chỉ có thể sử dụng bên trong mê cung giống như cái tên đã nói ra, sức chứa gấp khoảng 2 lần kho đồ. Nó sẽ giải phóng mọi thứ ra nếu ngài rời khỏi mê cung, nên ngài nên mua chỗ chứa trước đã. Thuốc dành cho mê cung là một phiên bản thấp hơn của thuốc thông thường, nó chỉ có thể sự dụng bên trong mê cung.
Đúng là dành cho tân binh mà. Và chỉ dành cho mê cung nữa….. thật tệ rằng chúng chỉ dùng được trong mê cung.
A: ngược lại đó. Họ đã thêm điều kiện chỉ dùng trong mê cung rồi.
Oh, xem ra ma thuật dịch chuyển không thể giúp nhảy level được. nên tôi nên nhờ Sakura tạo ra nó….
Tôi muốn nói rằng, chúng tôi cần mua mấy cái này sao? chúng tôi đã có mọi thứ làm được rồi….
A: không cần đâu. Nhưng sẽ rất lạ nếu các thám hiểm giả không mua chúng.
Vậy sao? tôi nghĩ chúng tôi nên mua chúng để che dấu trong khi thám hiểm các tầng trên. Còn tầng dưới thì sao á? gánh nặng sẽ tự biến mất, chắc chắn đấy.
Tôi quyết định dùng Niệm thoại (Hz: từ giờ mình sẽ để Thần giao cách cảm thành Niệm Thoại cho đúng theo raw) bảo mọi người mua bộ trang bị tân binh. Một bộ tốn 10,000G. khá rẻ khi bao gồm cả Hộp đồ nữa.
Chúng tôi đã mua vật phẩm chỉ có thể sử dụng trong mê cung rồi, vậy là sự chuẩn bị của chúng tôi… hoàn tất. Toàn bộ những thứ còn lại là đợi cho đến khóa tập huấn hầu gái của 3 bé kia kết thúc thôi.
[Được rồi, giờ thì chúng ta cũng nên làm mạo hiểm giả nhỉ?]
Tôi nhớ lại gợi ý của Sakura và lời mời của tiếp tân viên của Hội, tôi quyết định đi đến hội mạo hiểm giả ngay.
Chỉ có tiếp tân viên-san đang nức nở ở đó. Chẳng có 1 bóng mạo hiểm giả nào bên trong hết…
[Ah! Mạo hiểm giả hôm qua! Vừa đúng lúc!]
Cô ấy nhảy khỏi bàn và ôm lấy tôi. Mềm quá, cảm giác thật tốt kể cả là cô ấy đang ôm chặt lấy tôi. Dù cho tôi có làm gì đi nữa, thì không có vẻ gì là cô ấy sẽ thả cho tôi đi.
[Không ai nhận nhiệm vụ này hết! Xin hãy nhận nhiệm vụ này!]
Cô ấy đưa giấy nhiệm vụ cho tôi, tôi đọc nó.
Săn ma cà rồng
Hạng B
Hạn chót: 10 ngày sau khi nhận
Tiêu diệt ma cà rồng đang lẩn trốn trong tàn tích phía tây thành phố Lilia.
Phần thưởng: 5,000,000G