Imouto sae Ireba Ii.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3546

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1326

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 327

Tập 08 - Chương 05: Hoshiimo

Hoshiimo là một họa sĩ minh họa hoạt động trong lĩnh vực light novel và dating sim được hơn năm năm. Anh ấy là nam, hai mươi bảy tuổi, sinh sống ở tỉnh Mie, cách Tokyo khoảng sáu giờ đồng hồ nếu đi bằng ô tô.

Anh ấy nổi danh nhờ vào khả năng vẽ những cô nàng khỏa thân, đặc biệt thu được vô số lời khen dành cho phần eo và mông anh ấy vẽ, và chính tài năng đó đã khiến GF Bunko chọn Hoshiimo phụ trách minh họa cho Toàn Thư Về Em Gái Tôi. Mặt khác, ngoài những cô gái xinh đẹp ra, anh ấy cũng có vài điểm yếu – gặp khó khăn trong việc vẽ đàn ông trung niên; những thiết kế mecha có khá nhiều vấn đề và những yếu tố fantasy cũng không tương thích với đời thực; những bức đen trắng có chất lượng không tốt bằng ảnh màu. Xét về tổng thể và mức độ nổi tiếng, anh ấy kém Puriketsu một bậc.

Tuy nhiên, Hoshiimo lại có hai ưu thế vượt trội hơn Puriketsu – tốc độ và chất lượng ổn định. Anh ấy luôn nộp ảnh minh họa với chất lượng tương xứng với kỳ vọng, cũng như luôn hoàn thành đúng deadline của bản thân. Không có nhiều điều được đánh giá cao hơn so với hai chỉ tiêu ấy đối với một người làm nghề tự do, và điều này cũng đồng nghĩa với việc Hoshiimo đã có được cho mình danh tiếng vững chãi trong ngành. Việc một người như anh ấy nói rằng “Tinh thần của tôi sụp đổ rồi. Tôi không thể vẽ được gì nữa” là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Khoảnh khắc đọc dòng e-mail gửi đến, Toki lập tức gọi cho Hoshiimo. Chẳng có ai nghe máy. Cứ mười phút Toki lại gọi một lần, cảm giác khó chịu xâm chiếm tâm trí, và cuối cùng đến cuộc gọi thứ sáu Hoshiimo cũng đã trả lời.

“……………Alo?”

“Hoshiimo! Tôi đọc e-mail của cậu rồi. Có chuyện gì vậy?”

“……Thì đúng như tôi viết thôi. Tôi nghe tin về vụ rò rỉ khi đang vẽ bức tranh kỷ niệm cho anime, rồi… Tinh thần tôi tụt dốc không phanh, cậu hiểu chứ…?”

“Um, tôi thật sự xin lỗi về chuyện lần này. Lỗi hoàn toàn là do tôi.”

Toki cúi đầu, dù rằng chẳng có cách nào Hoshiimo có thể nhìn thấy.

“…Ý tôi là, ừm, chuyện lần này…kiểu như…tôi nghĩ đây cũng như cú huých cuối cùng đẩy tôi xuống vách đá thôi.”

“…Ý cậu là sao?”

Hoshiimo giải thích với giọng thì thầm chỉ vừa đủ nghe.

Đúng như Toki đã phỏng đoán từ thực tế rằng bức ảnh kỷ niệm phát hành anime chưa hoàn thành, lịch trình của cậu họa sĩ minh họa này đã rơi vào tình trạng cực kỳ tồi tệ rồi. Trước khi bước sang năm mới, anh ấy đã hoàn thành ảnh minh họa cho Tập 5 Toàn Thư, phụ trách cả minh họa cho gian hàng của GF Bunko vào Comiket mùa đông (bên cạnh doujinshi của anh ấy được bày bán ở đây), chưa kể minh họa cho những nhà xuất bản khác nữa. Và bây giờ, khi đã sang năm mới, Hoshiimo cũng đã lãnh trách nhiệm vẽ back-page art trong các tập của manga Toàn Thư, phác thảo nguyên tác cho tạp chí Comic Gifted, vẽ ảnh bìa cho bản phát hành Blu-ray và CD ca khúc mở đầu, đến cả việc hỗ trợ thiết kế figures có liên quan đến series. Chỉ riêng Toàn Thư cũng đã đem lại cho Hoshiimo hàng tấn công việc khác nhau, và những nhiệm vụ ấy sẽ ngày càng tăng lên theo thời gian.

Ngay cả Toki, với tư cách là người chuyển giao công việc cho Hoshiimo, cũng cảm thấy lo lắng rằng anh ấy đang gánh quá nhiều việc, nhưng Hoshiimo lại vô cùng phấn khích khi lần đầu tiên được tham dự vào một dự án anime, và Toki chỉ nghĩ đơn giản rằng Chà, chắc cậu ấy sẽ tìm ra cách thôi.

“…Tôi đang nghĩ đến chuyện nhân cơ hội này để xem xét lại lịch trình của mình. Tôi rất xin lỗi.”

“…Không sao. Tôi thấy như vậy cũng tốt.”

Đó là tất cả những gì Toki có thể gửi gắm đến người họa sĩ minh họa đang suy sụp.

Cả hai nói chuyện thêm một chút nữa và đi đến kết luận sẽ hủy bỏ chuyện vẽ ảnh kỷ niệm – thứ được dự tính sẽ xuất hiện trên website chính thức của aninme.

“Tôi sẽ báo lại với phía công ty anime, được chứ?”

“Tôi xin lỗi… Tôi xin lỗi… Tôi xin lỗi…”

“Không đâu,” Toki nói với một Hoshiimo đang không ngừng xin lỗi, giọng như sắp bật khóc. “Tôi mới là người phải nói lời xin lỗi…”

****

“Phew…”

Kết thúc cuộc điện thoại với Hoshiimo, Toki thở dài thườn thượt.

…Là một biên tập viên, phải nghe những phản ứng dữ dội (“Tôi không vẽ được là không vẽ được, hiểu chưa?! Tôi chẳng thể làm gì nữa đâu!”) hay một bị dạy dỗ cay nghiệt (“Phạm một sai lầm ngớ ngẩn như thế hoàn toàn là lỗi của cậu đấy!”) đều thật đau lòng. Nhưng theo một cách nào đó, việc được ai đó xin lỗi như thế này cũng rất đau đớn. Khi công việc của các nhà văn hay họa sĩ minh họa không được thuận lợi, kết quả kéo theo có thể rơi vào rất nhiều trường hợp khác nhau, nhưng tất cả trường đó đều vô cùng trầm trọng.

“Có chuyện gì vậy, KenKen?” Godo đi ngang qua và hỏi Toki. Sau khi biết tin, Godo nhăn khuôn mặt ông-trùm của mình lại.

“…Vậy à. Tôi hiểu rồi. Hy vọng Hoshiimo có thể sớm ổn định lại…”

“Vâng.”

“Nhưng thông thường, khi một người càng đổ nhiều tâm huyết, họ càng mất nhiều thời gian để hồi phục hơn trước những chuyển biến xấu. Hãy cẩn thận quan tâm đến cậu ấy, được chứ?”

Toki cảm thấy một luồng gió lạnh chạy dọc sống lưng. “Um, vâng. Tôi sẽ sắp xếp thời gian đến gặp và xin lỗi cậu ấy.”

“…Vậy thì tốt. Chăm sóc sức khỏe tinh thần cho những creator cũng là một phần công việc của biên tập viên mà.”