“Nhưng em thật sự là em gái của anh ấy mà!!”
Hôm ấy là một ngày cuối tháng Sáu, ngay sau khi Itsuki Hashima tổ chức bữa tiệc cùng xem bản white box của Tập 1 Toàn Thư Về Em Gái Tôi, tiếp sau đó là trò RPG sáu người chơi, gồm có nhóm bạn mọi khi và thêm Ashley. Sau một trận chiến gay cấn, Chihiro (Sen) đã đánh bại Deathmask (Nayuta) – nhưng khi Nayuta nói, Em cũng chỉ là em gái trong game thôi, không phải sao, Chihirooooo? đã kích động điều gì đó trong Chihiro. Cuối cùng, mọi thứ đã được phơi bày ra trước ánh sáng – bí mật lớn nhất mà cô đã giữ kín bấy lâu.
Tiếng thét để lộ sự thật ấy đã nhận lại nhiều phản ứng khác nhau từ những người có mặt trong phòng. Ashley, người đã biết rõ sự thật từ lâu, dựng tóc gáy từ đầu đến chân cùng với nụ cười sắp bật thành tiếng. Toki, người khá chắc chắn về chuyện này nhưng lại thiếu đi chứng cứ xác đáng, đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho những biến động sắp ập tới. Nayuta, Haruto, và Miyako trao nhau những cái nhìn đầy vẻ bối rối “Thằng bé đang nói gì vậy?”. Và Itsuki, trông cũng ngơ ngác không kém, lên tiếng:
“Hả? Chihiro này… Em vừa nói…?”
Nhưng trước khi Itsuki có thể nói hết câu, Chihiro đã cắt ngang:
“Ah, là, làa… E-Em…”
“Em…?”
“Em chỉ đùa chút thôi mà!”
Cô mỉm cười, cố gắng giả điên.
“Ừ? Hử?”
Itsuki bất lực chớp chớp hai mắt trước tiếng cười cứng nhắc của Chihiro.
“Aw, thôi nào, mọi người thật là. Em chỉ giỡn chút thôi mà. Anh không cần phải tỏ ra nghiêm trọng vậy đâu, Itsuki. Đúng ra giờ là tới đoạn anh phải chọc ngoáy em chứ, đúng không?”
“À, ừm… Đúng vậy! Em chỉ đang đùa thôi mà!” Miyako thốt lên. “Nhìn em nghiêm túc quá chừng, làm chị giật cả mình!”
“Ừ, đúng là khá đột ngột đấy! Nếu em định đùa với bọn anh thì em phải nói sao cho rõ ràng hơn chứ!”
Chihiro ngượng ngùng mỉm cười trước lời phê bình của Haruto. “Ah ha ha ha… Em xin lỗi. Em không quen đùa lắm, nên là… Hee hee…”
“Nya ha ha! Đừng có hù chị vậy chứ,” Nayuta bật cười nói. “Chị vừa mới tin em thật sự là em gái của Itsuki luôn đấy!”
“Ha ha ha! Ầy, thôi nào, chị Kani, chị biết chuyện đó không thể xảy ra mà!”
Do đó cả Miyako, Haruto, và Nayuta đều xem đây như một trò đùa – Itsuki cùng tương tự.
“Ồ… Em chỉ nói đùa thôi hả? À! À, anh hiểu rồi!” vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi cái ý nghĩ kia, nhưng Itsuki vẫn cố gắng hành xử giống ba người còn lại.
Phew…suýt nữa thì…!
Cố gắng nặn ra một nụ cười, Chihiro nhận ra trái tim cô đang đập thật nhanh, tường chừng như sắp nổ tung.
Nhưng sau đó tiếng chuông cửa vang lên.
“Có bưu kiện gì à?” Itsuki đứng dậy đi về phía cửa.
“Eyyyy!”
Mở cửa ra, cậu thấy người đang đứng đó là họa sĩ minh họa light novel Setsuna Ena.
“Ooh, Setsuna! Nhóc tới rồi à!”
“Vâng, vừa thấy e-mail của anh xong là em phóng hết tốc lực đến đây liền!”
Itsuki đã mời Setsuna đến buổi xem white box, nhưng e-mail lại là phương thức liên lạc từ xa đáng tin cậy duy nhất để kết nối với cậu, và dù là vậy đi nữa, cậu vẫn thuộc kiểu mấy ngày mới kiểm tra e-mail một lần. Vì thế, Itsuki cứ ngỡ cậu sẽ lần nữa bỏ lỡ tin nhắn.
“Lần nữa chúc mừng anh vì chuyển thể anime, sensei!”
“Cảm ơn nhóc. Vào trong đi. Bọn anh vừa mới chơi RPG xong, nên nhóc có muốn cùng xem lại không?”
“Được luôn!”
Setsuna bước và căn hộ của Itsuki.
“Chào mọi người! Em là Puriketsu, em là họa sĩ minh họa cho aahhhhh?!!”
Trước cả khi kịp hoàn thành màn giới thiệu, Setsuna đột nhiên tự ngắt lời chính mình, chỉ tay vào Chihiro, và hét toáng lên.
“Aahhhhh?!” về phần mình, Chihiro cũng nhìn thẳng về phía Setsuna với đôi mắt mở to đầy vẻ bất ngờ, phát ra tiếng hét của riêng mình.
“C-có chuyện gì với hai đứa à?!” Itsuki giật mình nói.
“Um, umm, cậu ta, ah, ahhh…”
Ngay khi Chihiro vừa nghĩ rằng bản thân đã có thể hô biến sơ suất vừa rồi thành trò đùa, cậu ấy lại bất ngờ xuất hiện. Chihiro thậm chí còn không thể nói năng rành mạch nữa.
Trong khi đó, phía Setsuna lại trông vô cùng phấn khích. “Sensei! Chính là cô ấy! Là Chihiro! Cô gái với Bờ Mông Nghìn Năm có Một! Em đã tìm kiếm cô ấy suốt cả năm rồi! Trời ơi, chuyện gì thế này?! Em đang thật sự gặp Chihiro ngay trong căn hộ của anh luôn kìa?! Vậy là hai người đã quen biết nhau từ trước rồi hả?!”
Cái tên **** **** *** ** **** **** này…!
Trước khi Chihiro kịp chặn miệng, Setsuna đã bắt đầu bô lô ba la. Chihiro nguyền rủa cậu bằng những lời lẽ cay nghiệt nhất mà cô có thể nghĩ ra trong đầu, khuôn mặt chuyển sang chế độ giận dữ.
“Uh, uhh, Chihiro…?”
Itsuki túa mồ hôi lạnh, hết nhìn Chihiro lại nhìn sang Setsuna.
“Um… Xin chào, ha ha! Cậu biết anh trai của tớ hả? Tớ nghĩ cậu có lẽ đã nhầm tớ với người khác rồi.” Cùng một nụ cười, Chihiro cố gắng thực hiện biện pháp tuyệt vọng cuối cùng.
Nhưng Setsuna chỉ ném cho cô một ánh nhìn lạ lẫm. “Hả? Cậu đang nói gì thế, Chihiro?”
“Làm vậy không có tác dụng gì đâu,” Itsuki nói với vẻ mặt căng thẳng. “Nhóc ấy đã gọi em là Chihiro rồi kìa…”
Đó chính là hồi chuông báo tử dành cho Chihiro. Bằng giọng gầm gừ, cô cau mày, thoáng bĩu môi. “…Được rồi. Đúng đấy, tôi là em gái của anh ấy. Giờ cậu thấy vui chưa?”
“Sao cậu lại tức giận với tôi chứ…?”
Itsuki trông hoàn toàn hoang mang. Sau đó cậu thở vài hơi thật sâu và ngồi xuống bên cạnh Chihiro, soi xét khuôn mặt và cơ thể cô một cách kỹ lưỡng.
“Hmmmm… Vậy…em… Em thật sự là con gái?”
Cái nhìn chăm chú khiến Chihiro đỏ mặt khi cô gật đầu.
“Hmmmmm… Khó để anh chấp nhận ngay quá…”
“Ý anh là em trông chẳng có chút gì giống con gái à?” Chihiro có phản ứng phức tạp trước thái độ của Itsuki.
“Không, ý anh không phải vẻ ngoài của em… Kiểu như, chúng ta đã sống chung với nhau tới tận lúc anh ra ở riêng mà! Lẽ nào anh lại không nhận ra suốt ngần ấy thời gian ư…?”
“Itsuki, cứ mỗi khi ở nhà, anh toàn nhốt mình trong phòng thôi đúng không…”
“Thì đúng, nhưng mà…hhhmmmmmmm…” Cậu vẫn chưa hoàn toàn thừa nhận chuyện này.
“Được rồi, um…,” Chihiro rụt rè nói, “để em cho anh xem bằng chứng được không?”
“B-bằng chứng hả?!” Itsuki đỏ mặt vẫy vẫy hay tai. “Như vậy thì có hơi quá với em đấy!”
“Nà-Này,” Chihiro nói, nhận ra câu chuyện đã bị hiểu nhầm theo cách nào. “Anh đang tưởng tượng gì thế hả Itsuki?”
“Kiểu như, nếu muốn chứng minh bản thân là con gái, thì thường phải show ngực hay–”
“Đừng có mà nhảy tới mấy cái kết luận kỳ quặc vậy chứ! Em là đang nói đến thẻ học sinh! Em đến trường dưới tư cách là con gái mà…” Cô lấy tấm thẻ ra từ trong cặp và kiểm tra thông tin trên đó. “…A. Trên này không có ghi giới tính…”
Chẳng có mục “Giới tính” nào trên đó cả. Chỉ có ảnh thẻ của cô, nhưng quần áo lại không phải đồng phục dành cho nữ sinh, trong tấm ảnh đó, cô đang ăn vận với kiểu tóc giống hệt lúc này. Tấm thẻ chẳng giúp ích được gì cả.
“Vậy, ừm, ngày mai em sẽ đến tòa thị chính và lấy một bản sao sổ hộ khẩu–”
“Eh heh heh…” Ashley mỉm cười ngắt lời của Chihiro đang cuống cuồng. “Không cần đâu. Cá nhân tôi xác nhận rằng bé Chihiro đây là một thiếu nữ.”
“Ashley…?” Itsuki quay mặt sang chỗ cô. “Cô biết rồi à?”
“Đúng vậy, tôi đã một lần vô tình bắt gặp con bé khỏa thân trong văn phòng của tôi.”
“Khoan đã. Sao một kế toán thuế lại tình cờ bắt gặp cảnh khỏa thân của người giúp việc là học sinh trong văn phòng được chứ?”
“Uầy, không cần để ý tiểu tiết đâu!” Ashley chẳng chút ngại ngần trước lập luận của Itsuki. “Nhưng tôi sẽ chứng thực điều đó, được không? Chihiro chắc chắn không có cu!”
“Thô-thô thiển quá đấy…!” Chihiro đỏ mặt, chuyển ánh mắt phẫn uất sang Ashley.
“…Hmm… Được rồi, dù lời của Ashley có đáng tin hay không thì chỉ cần Chihiro khẳng định đó là sự thật, thì đó chắc hẳn là sự thật… Setsuna cũng sẽ không bao giờ nhầm lẫn giữa mông con trai và mông con gái đâu… Hmm… Có lẽ tôi phải tin chuyện này thôi…” Itsuki thở dài thườn thượt, cuối cùng cũng chấp nhận sự thật. “Haah… Nhưng mà nói thật đấy… Che giấu giới tính ư? Sao em lại phải làm một chuyện ngớ ngẩn như vậy hả?”
Cậu cố gắng giữ giọng nói không thay đổi khi hỏi Chihiro.
Chihiro khẽ cúi đầu. “…Khi mẹ và bố đang tính chuyện kết hôn, rồi tiểu thuyết debut của anh xuất bản… Bố đã đọc nó, và, ừm, ông ấy…lo lắng cho em. Nên ông đã đề nghị hủy bỏ đám cưới.”
“Ồ? Khoan đã. Anh chưa hiểu chuyện này liên quan gì nhau cả. Bố đọc cuốn sách đó rồi lo lắng cho em? Lo cái gì cơ chứ?”
Itsuki trông có vẻ không hiểu được ẩn ý bên trong câu chuyện của Chihiro. Cậu là người duy nhất trong phòng không hiểu.
“Ohhhh.”
“Ahhh.”
“Phải, phải…”
“Ừm, cũng đúng.”
Miyako, Toki, Nayuta, và Haruto đồng loạt mang điệu bộ như đã hoàn toàn bị thuyết phục, làm Itsuki càng thêm bối rối.
“Phản ứng đó là sao chứ?”
“Chà,” Haruto giải thích, “thậm chí với một con mọt light novel như tôi đây, tiểu thuyết đầu tay của cậu vẫn khá điền rồ đấy, cậu biết không. Chưa kể bố cậu chỉ là một người đàn ông bình thường, đúng chứ? Không light novel, không manga, không tiếp xúc với gì cả. Nếu ông ấy đọc thứ đó mà không có chút tâm thế nào thì…”
“Đúng đấy,” Ashley thêm vào, “tôi đã đọc qua tất cả tiểu thuyết của cậu, nhưng cuốn đó chính là cuốn khó hiểu nhất trong tất cả.”
“Tận Thế Em Gái là một kiệt tác thần thánh! Chỉ những người được chọn mới có thể hiểu được hào quang trong nó!” Nayuta chắc chắn luôn đứng về phía Itsuki.
Toki trông có chút khó xử khi chia sẻ chuyện này. “Từ lúc cậu nộp bài dự thi thì bọn tôi đã biết rằng mọi người sẽ yêu thích hay chê bai cuốn tiểu thuyết đó rồi. GF Bunko xuất bản nó vì bọn tôi cho rằng ai thích cuốn sách đó thì sẽ cực kỳ thích. Nhưng tôi phải thừa nhận là bọn tôi chưa bao giờ thật sự nghĩ đến chuyện bố mẹ tác giả cảm thấy ra sao…”
“…Nngghh… Không thể tin được sau năm năm làm nghề, tôi lại phải nghe mọi người phê bình tác phẩm debut của mình như vậy đấy…”
Mớ phản hồi từ trên trời rơi xuống khiến Itsuki có chút hờn dỗi trong lúc Chihiro tiếp tục.
“Um, nên bố đã bàn đến chuyện hủy hôn, rồi mẹ cũng đọc cuốn sách đó, và tỏ ra thông hiểu cho suy nghĩ của bố… Nên em đã đề nghị bố mẹ rằng em có thể giả vờ làm con trai khi ở gần anh.”
“Hả?! Là em đã đề nghị chuyện đó á?!”
“Vâng.”
“Sao em lại…? Thật quá nực cười mà…!”
“…Vì em muốn có một gia đình,” Chihiro run rẩy trả lời. “…Em đã lớn lên mà không có bố, em vẫn luôn mơ về việc có một gia đình như bao người khác… Em có thể có một người mẹ và một người bố, thậm chí là một người anh trai nữa, và chúng ta có thể cùng nhau ăn những bữa cơm… Em thật sự mong muốn điều đó.”
“Vậy là em sẵn lòng nói đối để đạt được ư? Thậm chí như thế có nghĩa là lừa gạt một thành viên trong gia đình đặc biệt đó ư?” giọng Itsuki cộc lốc, gần như phán xét, khiến hai vai cô run lên.
“…!”
“Em nghĩ em có thể có một gia đình thực sự khi cứ mãi lừa dối một trong số đó ư? Thật quá…nông cạn.”
“Ch-chờ đã, Itsuki…” Miyako định can thiệp, nhưng rồi cô dừng lại. Không ai có thể lên tiếng. Quá dễ để nhận ra tại sao Itsuki lại tức giận đến thế.
“A…” Những giọt nước mắt to lớn bắt đầu trào ra khỏi mắt Chihiro. “…Em – em xin lỗi… Anh Itsuki… Em xin lỗi…em đã nói dối…đã lừa gạt anh… Em xin lỗi, thật sự xin lỗi…”
Cô ôm mặt, vừa khóc vừa lặp lại những lời xin lỗi. Itsuki nhìn vào đứa em trai – không, là em gái – của mình, và bằng một chất giọng rõ ràng để mọi người đều có thể nghe thấy, cậu nói:
“Được rồi, em được tha thứ!!”
“Hwehh…?”
Khuôn mặt Chihiro hiện đầy sự khó hiểu, đôi mắt đỏ hoe ngước nhìn Itsuki.
Anh trai của cô chỉ nở một nụ cười táo tợn. “Em được tha thứ. Nên cứ quên chuyện đó đi.”
“Ơ… Anh-anh chắc chứ? Em đã nói dối anh suốt bấy lâu nay…”
Chihiro trông có vẻ sốc nhiều hơn là nhẹ nhõm, không ngờ mình lại được tha thứ dễ dàng đến vậy.
Itsuki thở dài với cô. “Thì, ừm, anh cũng có vài thứ muốn nói, anh thực sự không hài lòng với cách bố và dì tham gia vào cái lời nói dối điên rồ đó …nhưng chính nó đã cho phép anh gặp em, Chihiro. Em đã giúp đỡ anh rất nhiều, với cả đâu phải phát hiện ra em là con gái sẽ khiến tất cả những kỷ niệm đó biến mất đâu. Chưa kể…”
Nụ cười đầy mãn nguyện của Itsuki bổ sung vào giọng nói sống động của cậu.
“Em vừa nói với anh rằng anh đã có một cô em gái từ bấy đến giờ! Vậy thì anh có gì để phàn nàn chứ? Ha ha ha! Hôm nay chính là ngày hạnh phúc nhất cuộc đời anh! Coi nào, mọi người! Đến lúc ăn mừng tăng hai thôi!”
Chihiro đơ người nhìn Itsuki trong lúc cậu bộc bạch suy nghĩ của mình. Sau đó một nụ cười nở rộ trên môi cô.
“Cảm ơn anh, Itsuki… Nếu đã vậy, um… Em rất vui khi được làm em gái anh.”
“Chứ sao nữa! Anh cũng rất vui khi có em là… em gái của anh!”
Cụm từ em gái khiến hai mắt Chihiro mở to. “Vâng ạ!” cô nói bằng giọng nói nữ tính chứa đựng niềm vui mừng khôn xiết.
****
Và thế là buổi tiệc mừng Toàn Thư Về Em Gái Tôi chuyển thành lễ kỷ niệm “come out”.
Ngoài những món đã chuẩn bị, Chihiro mang một cái đĩa nóng đến bàn kotatsu và cho thêm nhiều thịt cùng tôm. Thứ bia “chúc mừng” được dùng lúc sớm giờ đã được tăng cường thêm thành phần là bia Bỉ và rượu Nhật, kéo mọi người vào cuộc vui. Itsuki cứ luyên thuyên mãi một câu chuyện, lặp đi lặp lại rằng cậu đã vui mừng thế nào khi biết Chihiro là em gái mình…và ngay cả Chihiro, lúc đầu có hơi cứng nhắc, giờ cũng đã thoải mái hơn và bắt đầu vui vẻ cùng mọi người.
…Nếu biết chuyện này được mọi người hoan nghênh như vậy thì mình đã sớm nói ra rồi.
“Này, Chihiro! Thịt được rồi này!”
“Cảm ơn anh, Itsuki… A, để em rót rượu cho mọi người.”
“Ô, được đấy! Trời ơi, có gì được bằng rượu do em gái mình rót chứ!”
“Kìa, nó đâu có thay đổi mùi vị đâu đúng không?”
Trong khi đó, những người còn lại trong phòng – đặc biệt là Miyako, Haruto, và Nayuta, những người chưa từng nghi ngờ rằng Chihiro có thể là con gái – cảm thấy có phần lạc lõng. Câu hỏi đầu tiên là nên xưng hô với cô ra sao.
“Vậy, ừm…bọn chị vẫn gọi em là Chihiro có ổn không?”
“Tất nhiên ạ,” Chihiro nói với Miyako đang do dự. “Ở trường bạn bè hay gọi em là Chi-hee, nên em cũng khá linh hoạt với mấy thứ này.”
“Hmm… Vậy thì tốt. Haizz, cái này sẽ mất một thời gian mới quen được đây…”
“Ừm, nghe cứ kỳ lạ sao ấy. Không thể tin nổi là anh lại sống trong một cái plot twist thế này.” Haruto nở một nụ cười mơ hồ.
“Mà chị thì vẫn ok nhé,” Nayuta nói.
“Ừm,” Miyako thêm vào. “chị nghĩ chị sẽ làm quen với nickname đó nhanh thôi.”
“Vâng ạ. Hee hee… Cảm giác hơi khó xử khi mọi người thay đổi cách gọi với em như vậy…”
“Awww,” Miyako và Nayuta đồng thời thốt lên khi thấy Chihiro tỏ vẻ e thẹn trước mặt họ.
“Vãi thật,” Setsuna cất lời khi cậu nhìn sang Itsuki, “em không biết Chihiro là em gái của anh đấy, Itsuki! Làm ơn đi, sensei, anh có thể bảo cô ấy cho em xem mông được không?!”
“Có cái nịt! Dù là nhóc thì anh cũng không cân nhắc đâu, Setsuna; anh sẽ không để bất kỳ ai thấy mông của em gái mình cả!”
“Nhưng nếu được nhìn Bờ Mông Nghìn Năm Có Một của Chihiro một phát thôi, là em có thể thăng cấp trình độ của một họa sĩ minh họa rồi!”
Itsuki gầm gừ. “…Anh cũng muốn giúp chú lắm…nhưng rất tiếc! Thậm chí nhóc có lên cấp và khiến hàng triệu người hạnh phúc đi nữa, rồi cả những trò chơi điện tử và sách nhóc phụ trách trở thành siêu phẩm đi nữa, hay là có đóng góp hàng tỷ yên vào nền kinh tế Nhật Bản đi nữa, anh đây vẫn từ chối để nhóc thấy mông của Chihiro!”
“A, anh Itsuki…. Em rất vui khi nghe anh nói vậy, nhưng mà, như vậy thì nặng nề quá…!”
Lời từ chối thẳng thừng của Itsuki làm Chihiro cảm động và bật cười khúc khích.
Trong khi đó, Kenjiro Toki, người chứng kiến mọi thứ diễn ra, lại có cảm giác lo lắng bồn chồn.
“…”
Chihiro đã tiết lộ giới tính thật sự của mình, được mọi người xung quanh niềm nở đón nhận mà không có drama to tát nào. Việc Itsuki phát hiện ra rằng cậu đã có một cô em gái từ lâu rồi không có vẻ gì là sẽ thay đổi mối quan hệ của cả hai. Nó chỉ đơn giản là tiếp tục dựa trên mối quan hệ cả hai đã có với nhau – hoặc là trông giống vậy trong mắt Toki.
Nhưng có thứ gì đó vẫn khiến Toki không yên lòng. Đó có thể là gì? Toki hy vọng chỉ là bản thân đang lo lắng thừa thãi – nhưng buồn thay, nỗi trăn trở của anh ấy hóa ra lại là sự thật, là tương lai sắp tới.
--------------\
Bình yên trước cơn bão thôi chứ sao mà êm đẹp thế được :))) Ba mươi chưa phải là Tết, tập mười chưa phải là kết <(")
By the way, cảm ơn bạn Hoàng Tú nhé ತಎತ
Đúng người đúng thời điểm <(")